Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 48

YoonA trong lòng thực bất an, cũng rất lo lắng. Cô sợ thấy phản ứng của Jessica khi biết được cô nửa năm này ở cùng một cái tiểu khu với nàng. Nhưng là, cô không thể lại chọn cách lừa gạt, lừa gạt quá nhiều, kết quả lại càng hỏng. Hai người nếu muốn ở cùng một chỗ, đầu tiên là phải thành thật thẳng thắn đối đãi, vì thế YoonA quyết định mặc kệ Jessica nghe xong có phản ứng gì, cô đều sẽ chọn cách thành thật.

Quanh co một hồi, YoonA nhẹ giọng nói, "Tôi, tôi ở tầng lầu kế bên."

"Cái gì?" Jessica kinh ngạc không thôi, vẻ mặt khó tin nhìn chằm chằm YoonA, ở tầng lầu kế bên?

"Vậy là mấy tháng nay cậu đều là ở tiểu khu này?"

Nhìn phản ứng của Jessica khiến YoonA phát hoảng, vội vàng giải thích, "Tôi không phải...tôi chỉ là, tôi chỉ là,... Tôi chỉ là muốn ở gần cậu một chút, có thể thường xuyên nhìn thấy cậu." Câu nói tiếp theo, giọng nói ngày càng nhỏ.

Nghe YoonA nói như vậy, trong lòng Jessica có hết thảy cảm xúc. Nàng muốn trách YoonA rằng cách nàng gần như vậy cũng thật nhẫn tâm không đến gặp nàng, hại nàng khổ sở si đợi hết nửa năm, nhưng nàng cũng lại rất...vui vẻ? Cảm động? Đúng, nàng nghe được YoonA nói muốn ở gần nàng một chút, muốn thường xuyên nhìn thấy nàng, trong lòng nàng lại thấy ngọt ngào cũng cảm động, nước mắt nhịn không được rơi xuống. Thì ra, cậu ấy không phải nhẫn tâm, cũng không phải vô tình, chính là, có lẽ chính là không dám tới gặp mình đi?


Jessica bỗng dưng đứng dậy, bổ nhào tới trước mặt YoonA, đưa tay gắt gao ôm lấy YoonA. Giờ phút này còn cần nói thêm cái gì, hỏi thêm cái gì sao? Nàng hiểu được lòng của YoonA, trong lòng cô ấy là có nàng, vậy nửa năm si đợi cùng đau khổ đều là đáng giá đi? Nàng muốn cùng YoonA ở bên nhau, rất muốn, rất muốn...

YoonA gắt gao hồi ôm Jessica, cái ôm này làm lòng cô bất an không yên rốt cục cũng bình tĩnh, chỉ cần Jessica không giận cô là tốt rồi. Nửa năm, mỗi lần chỉ có thể xa xa nhìn người mà mình yêu mến, có bao nhiêu lần, cô rất muốn xông đến gắt gao ôm Jessica, rất muốn rất muốn,... Nhưng mỗi lần đều chỉ có thể cố nén nhẫn nại, lần này, cô rốt cục được như mong muốn, cô rốt cục có thể chân thật ôm lấy người yêu vẫn luôn nhung nhớ. Giờ phút này, cô thầm muốn làm càn khóc lớn một hồi, cô muốn yếu đuối một lần, nửa năm trang bị lớp vỏ mạnh mẽ lạnh lùng, cô thật sự mệt mỏi quá rồi. Giờ phút này, cô có thể không cần giả bộ mạnh mẽ nữa? Trước mặt người mà mình yêu, rốt cục, lúc này đây cô cuối cùng cũng không giả đò nổi nữa.

Jessica thật sự không ngờ YoonA lại khóc còn dữ dội hơn nàng. Nàng biết, YoonA khẳng định là gặp ủy khuất rất lớn nên giờ mới có thể không kiềm chế được như thế. Nàng đau lòng, không khóc nữa, nhẹ tay vuốt sau lưng YoonA, dịu dàng dỗ cô, "Ngoan, muốn khóc thì cứ khóc đi ! Đem hết chuyện không vui cùng ấm ức trong lòng toàn bộ khóc ra đi, như vậy sẽ thấy thoải mái hơn. Ở bên cạnh tôi, cậu không cần phải tiếp tục tỏ ra kiên cường..."

"Jessica..." YoonA nghe Jessica nói như vậy liền không e ngại nữa, ôm chặt Jessica khóc lớn.

Nửa tiếng sau, YoonA mới bình tĩnh trở lại, "Sica..." YoonA dừng lại, chần chừ, "Tôi có thể gọi cậu là Sica không?" Cô cảm thấy gọi một chữ duy nhất có vẻ vô cùng thân thiết, lại khác biệt so với người khác, như vậy có phải biểu hiện rằng địa vị của mình trong lòng Jessica có điểm khác biệt không?

Jessica rời ra YoonA, đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên mặt YoonA, cưng chiều nói, "Cậu muốn gọi thế nào cũng được."

"Tốt quá" YoonA thực vui vẻ, đưa tay ôm lấy Jessica, YoonA chưa bao giờ biết, thì ra con người ta có thể giống như lúc này trong lòng tuy ấm ức nhưng ấm áp, tâm lâng lâng, giống như ở trên mây, bên cạnh là bảy sắc cầu vồng, còn có nhiều vầng hào quang trong người lóe ra, làm cho người ta cảm thấy giống như thoát khỏi cuộc sống không tốt đẹp, đặt mình ở tiên giới thuần khiết, thể xác và tinh thần du sướng thoải mái, lại giống như đặt mình ở dưới tầng biển sâu vô hạn, hóa thân thành cá, vui vẻ ở đáy biển đầy san hô xinh đẹp tiêu dao tự tại .... Có lẽ đây là, cảm giác hạnh phúc đi?

"Sica, cậu không giận tôi sao?" Không hỏi ra, trong lòng YoonA vẫn cảm thấy bất an, cô muốn nghe chính miệng Jessica nói với mình.


Jessica nhích gần im lặng nhìn YoonA, chậm rãi nâng tay ôm lấy hai má YoonA, nhẹ nhàng vuốt ve, đôi mắt rất nhu tình. Đứa ngốc, nếu tôi còn giận cậu, tôi còn có thể đối xử với cậu như thế này sao? Lúc này đây, Jessica không muốn nói nhiều lời, nàng muốn dùng hành động chứng minh, bởi vì đó chính là minh chứng tốt nhất... Jessica hôn lên môi YoonA... Đây là câu trả lời của nàng, nàng không giận cô, nàng không hận cô, nàng cũng không oán cô, nàng nhớ cô, coi trọng cô, nàng yêu cô...

YoonA giật mình ngẩn người, cảm giác trên môi truyền đến một sự ấm áp mềm mại, mũi lại ngửi được khí ấm thơm ngát. YoonA mê say, chậm rãi nhắm mắt lại, lấy hết tâm trí cảm thụ nụ hôn cửu biệt này, làm cho cô quyến luyến không muốn buông tha,... Một dòng lệ lại không tự giác tuôn rơi, cô không nghĩ tới, mình còn có thể hạnh phúc như thế, cô còn có thể cảm nhận được nụ hôn của người mình yêu... Nụ hôn này thực ôn nhu cũng thực triền miên, làm cho người ta say mê, cũng làm cho người ta cảm động, hai người đều cùng quý trọng, quý trọng sự ôn nhu có thể sẽ không bao giờ có lại này.

Đây là lần đầu tiên, hai người không bị tác động của thuốc, thanh tỉnh, chân tình mà hôn, làm cho trong lòng hai người không nhịn được mà run rẩy, vui sướng, mê say, quên hết tất thảy. Cho dù có luyến tiếc, hai người vẫn là tạm rời ra đôi môi của đối phương vì không thể một người ngồi, một người quỳ trên đất mà hôn cả buổi tối.

Jessica đứng lên, bởi vì quỳ hơi lâu nên hai chân đã muốn tê, nhất thời không đứng dậy được, vừa mới đứng dậy liền ngã xuống, YoonA vội đưa tay ôm lấy. Jessica bị lực ôm của YoonA kéo, lập tức ngã vào lòng YoonA, hai người nhìn nhau, nhịn không được nở nụ cười, thật ôn nhu cười, thực dịu dàng, rất đẹp...

"Tôi giúp cậu xoa nha" YoonA để Jessica ngồi bên người mình, đưa tay để một chân của Jessica lên đùi mình, ôn nhu mà xoa.

Jessica si ngốc nhìn YoonA cúi đầu tận tình giúp nàng xoa chân, trong lòng cảm thấy mềm mại ngọt ngào, nếu YoonA làm người yêu của nàng, nàng cảm thấy nàng sẽ vẫn hạnh phúc như vậy.

"Yoong, chúng ta quen nhau đi?" Jessica nhẹ giọng dịu dàng hỏi.

YoonA ngẩn ra, tay cũng dừng lại, cô không nghe sai chứ? Nàng nói chúng ta quen nhau? YoonA ngẩng đầu nhìn Jessica, cô nhìn thấy biểu tình chân thành của Jessica, không có ý đùa giỡn, "Có thể sao?" YoonA luôn không thể tin được những điều mà mình nghe thấy.

Jessica nhìn YoonA khẩn trương đến tay cũng run lên, nhịn không được mỉm cười, ra vẻ thoải mái, "Cậu không đồng ý cũng phải đồng ý, cậu đối với tôi cũng đều ăn sạch sẽ rồi, chẳng lẽ cậu muốn không chịu trách nhiệm?" Nói đến đây, trong đầu hai người cùng nghĩ đến tình cảnh hôm đó, mặt cũng đỏ lên. Thẹn thùng làm hai người cùng im lặng, nhất thời không biết nên nói cái gì mới tốt.

"Tôi..."

"Cậu..."

Hai người đồng thời lên tiếng, cùng nhìn nhau, nở nụ cười...

"Sica, từ giờ trở đi, cậu chính là của tôi, là của tôi." YoonA nhớ rõ cô còn chưa trả lời câu hỏi của Jessica, cô không thể cứ im lặng, đó là một cơ hội tốt, cô không thể bỏ qua, cô muốn Jessica làm bạn gái của mình, cô muốn xác định mối quan hệ giữa hai người.

Nghe câu nói đó, Jessica thật vui vẻ, nở nụ cười cùng rơi lệ, nàng gắt gao ôm YoonA, "Yoong, đừng lần nữa từ trong cuộc sống của tôi không nói một tiếng mà biến mất..." Câu nói tiếp theo nàng muốn nói là, nàng thừa nhận sẽ không chịu được lần thứ hai, nàng thừa nhận sẽ không gượng dậy được nếu YoonA lại biến mất.

YoonA liều mạng gật đầu, "Về sau mặc kệ xảy ra chuyện gì, tôi cũng sẽ không để cậu tìm không thấy tôi."

"Ừ." Lúc này đây, YoonA chủ động hôn lên môi Jessica, cô tham lam mút lấy đôi môi mềm mại của Jessica, gắt gao ôm Jessica. Nếu đây là mơ thì cô vĩnh viễn cũng không cần tỉnh lại. Ban đêm, đối với người khác nhau lại có cảm nhận khác nhau, nếu tâm tình không giống nhau, cảm giác cũng sẽ không giống nhau. Đêm nay, đối với YoonA và Jessica mà nói là ngọt ngào, là hai người cả đời này lần đầu tiên cảm nhận được, giá như có thể như vậy cả đời,...



YoonA ôm Jessica vừa tỉnh đậy nhìn ra ngoài cửa sổ đã thấy sáng một mảnh. Tối hôm qua, hai người ngồi ở trên ghế sô pha vừa hôn vừa trò chuyện đến khuya, YoonA sợ Jessica ngày hôm sau không có tinh thần làm việc, liền giục Jessica mau mau đi ngủ. Dù Jessica không chịu nhưng nàng cũng sợ YoonA sẽ mệt, vì thế kéo YoonA cùng nhau vào phòng. Đêm này, nàng muốn ôm YoonA ngủ, yên tĩnh, chỉ cần ôm là tốt rồi.

"Sica, trời sáng rồi, rời giường thôi." YoonA thấy trời đã sáng, sợ Jessica không kịp đi làm, nhẹ giọng gọi Jessica dậy.

"Ừ..." Jessica lẩm bẩm, mắt cũng không mở, cơ thể lại xê dịch trong lòng YoonA, tìm vị trí thoải mái, tiếp tục ngủ. Nàng không có thói quen ngủ nướng, nhưng ở trong lòng YoonA, thật thoải mái, cũng rất ấm áp, nàng không muốn rời giường.

YoonA sủng nịnh mỉm cười, đưa tay chỉnh lại tóc của Jessica, "Mèo lười, rời giường đi, nếu không một hồi Linda sẽ tới giục cậu đấy."

"Sáng nay không có việc, cậu để tôi ngủ thêm một chút đi." Jessica nói xong, xoay người đưa tay ôm YoonA, tiếp tục ngủ.

YoonA nhẹ nhàng hôn lên môi Jessica một cái "Được rồi, vậy cậu ngoan ngoãn ngủ thêm một chút đi." YoonA ôm Jessica, cô chuẩn bị tiếp tục cùng Jessica ngủ, có việc làm gì cũng đều bỏ qua một bên. Cô không để ý nhiều như vậy.

Ngủ thêm một lát, Jessica bỗng nhiên lên tiếng, "Yoong, hôm nay cậu không sao chứ? Cậu không cần đi làm à?"

"Không có việc gì" Cho dù cô không đi làm, cũng không có ai dám nói cô bỏ bê công việc. Im DoJin và Seo YiSoo nếu biết YoonA bỏ bê công việc, nói không chừng còn vui vẻ nữa là. YoonA bất chấp tất cả làm việc mới làm cho bọn họ cảm thấy bất an.

Jessica rốt cục cũng mở mắt, đưa tay vuốt ve hai má YoonA, trong mắt lộ vẻ nhu tình, giọng nói nhẹ nhàng, cúi đầu, dịu dàng, "Yoong, rời giường đi, tôi đưa cậu đi làm." Tuy rằng Jessica cũng không muốn rời xa YoonA, nhưng nàng không muốn liên lụy YoonA bị cấp trên mắng. Nàng không nỡ, nàng sẽ đau lòng.

"...." Đưa cô đi làm? YoonA bỗng dưng mở mắt, ánh mắt chớp chớp lo lắng.

Jessica lấy làm lạ, "Sao thế?" Nàng đưa cô đi làm, có gì ngạc nhiên như vậy sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro