Chap 2
* Hôn
Sakura là một nhà nhà hàng Nhật Bản chính gốc.
Quản lý nhà hàng vừa nhìn thấy TaeYeon đến liền nhanh chóng tiến lên, nịnh nọt nói: -Kim tổng hoan nghênh ! Ngài có thể tới nhà hàng chúng tôi dùng cơm thật là vinh dự cho chúng tôi...
Nhàm chán với kiểu nịnh nọt này TaeYeon nhanh chóng cắt ngang : -Nhanh đưa chúng tôi vào trong
- Vâng vâng, xin mời Kim tổng đi lối này
Quản lí nhanh chóng đưa TaeYeon vào phòng dành cho khách VIP: - Kim tổng, đây là phòng tốt nhất nhà hàng , hi vọng ngài sẽ thích!"
- Uhm ! TaeYeon vừa trả lời vừa giúp Fany kéo ghế rồi ngồi xuống.
Quản lí thấy bọn họ đã vừa ngồi xuống, liền cung kính hỏi: - Xin hỏi Kim tổng hôm nay muốn ăn gì ?
- Tôi muốn tương gan ngỗng, một phần canh rau cải, một phần nước bơ trắng, một phần cơm salad rượu tẩm gan ngỗng nướng hoa hồng, một phần sò cách thủy TaeYeon nhìn sang phát hiện Fany đang ngẩn ngơ ngắm phong cảnh ngoài cửa sổ, liền cười hỏi cô, "Fany , em muốn ăn gì?"
- Anh như thế nào tôi vậy
TaeYeon nhìn quản lí nói: - Vậy hai phần giống nhau, thêm một phần bánh pút-đing chocolate hương thảo kem."
- Vâng, thức ăn của hai vị sẽ ra ngay, chúng tôi ở bên ngoài đợi, có việc gì cần cứ gọi chúng tôi
TaeYeon gật gật đầu.
Tae chăm chú quan sát Fany , thấy cô rất thích nhà hàng này liền cười hỏi: - Fany, em hình như rất thích nhà hàng này ?
- Vâng, rất thích trong này rất đẹp. Trên mặt Fany lộ ra vẻ mừng rỡ.
- Uhm, nếu em thích như vậy tôi sẽ thường xuyên đưa em tới, hôm khác, tôi sẽ dẫn em đến một nhà hàng khác nhất định em sẽ thích TaeYeon dịu dàng nói với Fany , chỉ Fany cần của anh thích là tốt rồi.
- Tae , tại sao anh lại tốt với tôi như vậy? Trên tạp chí không phải nói anh rất khinh thường phụ nữ sao ? Fany cuối cùng đem vấn đề bấy lâu trong lòng nói ra.
- Fany , em biết không? Tôi rất nhiều năm không có được cảm giác này. Không ai có thể mang lại cho tôi cảm giác ấm áp, chân thành cả, trên người họ tôi chỉ tìm thấy sự dối trá tham vọng mà thôi, tôi đã cho rằng cả đời tôi đều sẽ như vậy. Cho đến ngày hôm đó em đứng trước tấm biến 'SONE', nụ cười trong trẻo thuần khiết của em làm tôi như bị mê hoặc tôi tưởng rằng mình đã gặp được thiên thần. Từ đó trở đi, tôi liền muốn bảo vệ em, không muốn để em phải chịu bất kì tổn thương nào. Vẻ mặt Tae rất nghiêm túc nói với Fany .
Fany hoàn toàn không ngờ TaeYeon sẽ nói như vậy, hai hàng mi của cô long lanh ngấn nước.
TaeYeon vừa thấy Fany gần khóc, liền luống cuống, - Fany, em đừng khóc, nếu như em không thích nghe, tôi sẽ không nói nữa, em đừng khóc?
- Không phải, Tae không cần xin lỗi, từ nhỏ đến lớn, trừ umma, cho đến bây giờ chưa có người nào quan tâm tôi như vậy, lúc tôi mới ra sinh không bao lâu, appa của tôi đã bỏ theo người phụ nữ khác, cũng bởi vì nhà của tôi nghèo. Tôi vẫn cho là đời này sẽ không có người đối xử tốt với tôi..."
TaeYeon vội vàng từ chỗ ngồi của mình đứng lên, tiến đến ôm lấy Fany , ôn nhu nói: - Đừng khóc, Fany, từ nay về sau em sẽ không còn cô đơn nữa, tôi sẽ luôn ở bên cạnh em, sẽ không bao giờ từ bỏ em. Còn về umma em, tôi nhất định sẽ tìm bác sĩ tốt nhất chữa trị, umma của em nhất định sẽ tỉnh lại, yên tâm đi !
- Cám ơn anh, TaeYeon ! Ngoại trừ mấy lời này, Fany không biết còn có thể nói gì.
Trong lúc bọn họ còn đang ôm nhau, chợt nghe tiếng gõ cửa "Cốc cốc cốc..."
- Vào đi! TaeYeon khó chịu cảm thấy tiếng gõ cửa này thật không đúng lúc, quấy rầy chuyện tốt của anh.
- Thật ngại quá, Kim tổng, đã quấy rầy ngài! Thức ăn của ngài đã tới, mời ngài dùng bữa." Quản lí đem thức ăn đặt ở trên mặt bàn.
- Ra ngoài đi ! TaeYeon lạnh lùng nói.
Sau đó quản lí liền mang theo nhân viên ra ngoài. Bọn họ làm sao dám đắc tội với người quyền lực nhất Châu Á này, anh tùy tiện một câu, bọn họ liền sẽ về quê cắm câu.
"Fany , ăn đi ! Nguội sẽ không ngon. Như thế nào? Có phải là rất thơm không?" Tae nhìn Fany của anh, vừa nảy còn mới khóc hiện tại đã cười rồi, còn trừng to mắt.
- Uhm! rất thơm! Đã lâu lắm rồi tôi chưa từng ăn một bữa cơm ngon như thế."
"Fany , từ nay về sau, mỗi ngày tôi sẽ ăn cơm cùng em."
Fany cảm thấy hôm nay là ngày cô hạnh phúc và vui sướng nhất trong nhiều năm qua, bởi vì từ nay về sau, trong cuộc sống của cô sẽ có một người nữa là Kim TaeYeon !
Hơn nữa tiếng sau:
Fany buông dao dĩa trong tay xuống, lau miệng cười nói: -Ăn xong rồi! Thức ăn rất ngon!
TaeYeon chăm chú nhìn cánh môi đỏ hồng gợi cảm của Fany , nhịn không được ngồi xuống bên cạnh cô, nhẹ nhàng cuối xuống hôn lên cánh môi mềm mại ngọt ngào đó
Fany sửng sốt thử đẩy Taeyeon ra, nhưng chẳng những không đẩy được, ngược lại bị hôn càng ngày càng sâu, cuối cùng, hai tay không nén nổi tình cảm vòng qua cổ ôm lấy anh. Qua hồi lâu, TaeYeon mới lưu luyến, rời khỏi đôi môi ngọt ngào ấy.
Sau đó ân hận nói: - Xin lỗi, Fany , vừa nhất thời nhịn không được!"
- Tae thật đáng ghét ! Lấy đi nụ hôn đầu tiên của em! Fany đỏ mặt, quay đi không nhìn tới tên đáng ghét kia. Ăn một bữa cơm mất luôn nụ hôn đầu tiên. Tuy nhiên môi của TaeYeon rất mềm, thoải mái, kỹ thuật hôn cũng rất tốt, chính là anh ấy sao có thể đánh lén cô như vậy?
- Fany, em nói đây là first kiss của em sao? TaeYeon vừa nói vừa xoay người Fany lại, khó trách vừa rồi cảm giác mới lạ như vậy.
- Uhm! Fany ngượng ngùng nhẹ gật đầu.
TaeYeon liền cô ôm vào lòng, vui vẻ cười cười.
- Taw cười cái gì, tức cười lắm sao?"
- Không, Không có gì, đi thôi! Chúng ta còn phải vào viện thăm umma của em.
- Đúng! Nhanh lên. Nói xong, Fany vội vàng kéo TaeYeon đứng lên.
TaeYeon càng ngày càng cảm thấy cô gái nhỏ này thật là đáng yêu.
Từ phòng Vip đi ra, tất cả nữ nhân viên phục vụ đều đỏ mặt nhìn TaeYeon , càng ghen tị với cô gái được ôm trong lòng anh . Nhưng ganh tị thì ganh tị họ cũng biết mình không có cái mệnh kia!
Tae giúp Fany mở cửa xe, sau đó vòng qua bên kia rồi ngồi xuống, rồi lấy xe thẳng đến bệnh viện.
* Pair of lovers
Bọn họ vừa đến bệnh viện, Fany bắt đầu giúp umma của cô mát xa, cô không trông thấy Tae , nghĩ đến anh đã đi rồi, lập tức trong lòng cô có một loại cảm giác mất mát.
Thật ra, khi Taw vừa tới bệnh viện liền muốn đi tìm bác sĩ để hiểu rõ tình hình của umma cô.
Tại văn phòng viện trưởng.
- Choi Sooyoung, tớ có việc nhờ cậu. Bệnh viện này là của nhà bạn anh đầu tư, hiện tại người bạn này bị appa anh ấy bức tới đây làm viện trưởng.
- Tae, sao cậu lại tới bệnh viện? Cậu bị bệnh gì sao? Trời! Không phải là cậu chạm vào phụ nữ quá nhiều, sinh...
- Ahssss! Cậu không thể nói chuyện dễ nghe một chút sao. Tớ tới bệnh viện chẳng lẽ không thể vì người khác sao? Tae trừng mắt liếc anh một cái.
- Được rồi, không đùa với cậu nữa. Nói! Có chuyện gì ? Chỉ cần tớ giúp được sẽ làm ngay. Thấy vẻ mặt TaeYeon chăm chú, Sooyoung biết việc này có điểm nghiêm trọng.
- Umma trợ lí riêng của tớ 2 năm trước bị tai nạn xe , bây giờ còn chưa tỉnh lại , đúng lúc bà ấy lại nằm ở bệnh viện của cậu, cho nên phiền cậu giúp bà ấy chuyển tới phòng bệnh VIP. Mặt khác, giúp bà sắp xếp chuyên gia, nhanh chóng điều trị cho bà tỉnh lại, nếu thật sự không được nữa sẽ đưa ra nước ngoài, dù sao chỉ cần tỉnh lại là được."
- OMG! Tae , cậu có vấn đề gì sao? Cậu... Cậu sao có thể khẩn trương như vậy vì một cô gái chứ ? Cậu đã quen cô gái đó nhau khi nào? Có xảy ra qua quan hệ gì không ? Tướng mạo ra sao? Sooyoung sờ lên đầu TaeYeon , cho là anh đã ngã bệnh!
- Đừng ở đó mà nói nhảm! Cậu nhanh chóng sắp xếp đi ! Fany còn đang ở phòng bệnh chờ tớ!
- Fany chính là tên cô gái đó sao ? Cô ấy cũng tới nữa à ? Mình cùng cậu xuống phòng bệnh, mình muốn xem thử.
- Tên cô ấy là Tiffany Hwang , cậu gọi cô ấy Tiffany là được, không cho phép gọi là Fany "Fany" chỉ cho phép một mình anh được gọi. (hehe, bá đạo nha)
- Ahh ! Cậu và cô ấy quen nhau lâu chưa?"
- Vẫn chưa tới một ngày, chỉ vừa mới cùng nhau dùng cơm, không biết vì sao từ lúc gặp cô ấy mình đã muốn bảo vệ cô ấy, không muốn nhìn thấy cô ấy phải chịu tổn thường, thấy cô ấy khóc tớ rất đau lòng !
Sooyoung không nói gì, nhưng trong lòng anh biết rõ TaeYeon đã động lòng, chỉ là không dám thừa nhận!
Đến phòng bênh của umma Fany , Tae thấy cô đang giúp umma mát xa, "Fany, đây là bạn của Tae, Choi Sooyoung, viện trưởng của bệnh viện. Còn nữa cậu ấy sẽ giúp umma em chuyển tới phòng bệnh VIP và sẽ sắp xếp một số y tá đến chăm sóc cho bà, nên em không cần quá lo lắng !
Lúc Sooyoung nhìn thấy Fany , cả người liền đông cứng như một pho tượng đá chết đứng, nguyên nhân chính là khuôn mặt của cô thật sự cùng cô gái 4 năm trước quá giống nhau.
Fany đi tới trước mặt Sooyong nói: - Xin chào! Cám ơn anh, đã làm phiền anh rồi !
TaeYeon nhìm thấy biểu hiện của Sooyoung liền hiểu rõ nghi ngờ của bạn mình, khẽ đẩy đẩy Soo nói: - Fany đang nói chuyện với cậu kìa !
- A! Cô... cô chính là Tiffany? Cô cứ gọi tôi là Soo là được rồi, không cần phải khách sáo! Cô thật sự là rất đẹp ! Trách tại sao Tae đối xử tốt với cô như vậy! Sooyong đánh giá Fany .
- Ya! Soo, cậu nhìn đủ chưa hả? TaeYeon tức giận lập tức ôm lấy Fany, không cho Sooyoung nhìn nữa.
- Cậu làm gì mà nhỏ mọn như vậy chứ ? Không nhìn thì không nhìn ! Được rồi, chờ một chút họ sẽ đến giúp đưa bác gái chuyển tới phòng bệnh VIP, tớ cũng sẽ đi theo họ, sẽ không sao đừng quá lo lắng !
- Cám ơn anh, Sooyoung ! Fany rất cảm kích Sooyoung.
Sooyoung gọi TaeYeon ra bên ngoài, muốn nói ra những nghi ngờ trong lòng.
- Tae , cậu thích Tiffany , có phải bởi vì hình dáng của cô ấy giống với người đó phải không?? Sooyoung nghiêm túc hỏi Tae .
- Aiss! Ai nói vậy? TaeYeon cũng không biết mình rốt cuộc đã quên người đó hay chưa, hay là...
- TaeYeon , tớ thấy Tiffany là một cô gái tốt, cô ấy rất yếu đuối, hi vọng cậu sẽ không làm tổn thương cô ấy.
- Không thèm nghe cậu nói, tớ muốn vào trong. TaeYeon có điểm chột dạ nhanh chóng diện lí do rời khỏi.
- Được rồi, Fany cứ yên tâm, chúng ta về công ty. Soo, bọn tớ về trước, ở đây làm phiền cậu !
- Được, cậu cứ yên tâm.
Sắp xếp xong xuôi cho umma của mình, Fany rốt cục thở dài một hơi!
Trở lại công ty, bọn họ lại bị một đám người nhìn soi mói đi vào thang máy.
- Fany , em xem qua những tài liệu này một chút ! Lát nữa chúng ta đi họp, có gì không hiểu có thể hỏi Tae . TaeYeon cầm một sấp văn kiện đưa cho Fany .
- Umh, được !
Trong tập văn kiện có một loạt tài liệu.
Rất nhanh, ánh mắt Fany bị một bản thiết kế hấp dẫn. Trên bản vẽ là một chiếc nhẫn hình trái tim, ở giữa trống không, nhưng bốn phía khảm đầy kim cương, hai bên là hai nút thắt, trên mặt cũng có kim cương. Vì sao Fany càng xem càng cảm thấy giống phong cách thiết kế của David Lachapelle đại sư? Chẳng lẽ...
Fany vội vàng cầm bản thiết kế chạy ra ngoài, nói to với TaeYeon : -TaeYeon ! em hỏi Tae một chuyện , Tae nhất định phải trả lời thật, nếu không em sẽ không nhìn đến mặt Tae nữa!
TaeYeon bị Fany làm cho hoảng sợ, tưởng chuyện quan trọng gì vội vã như vậy, nói: -Được, được! Chỉ cần Tae làm được."
- Bản thiết kế này là Tae vẽ sao?Fany cầm bản thiết kế hỏi TaeYeon
-Đúng ! Là Tae vẽ, sao em lại biết? Rất nhiều người đều không biết !
- Nếu đúng vậy ..., Tae chính là đồ đệ của David Lachapelle? Đúng không ?
-Fany ,sao em lại biết Tae là đồ đệ của ông ấy chứ không một ai biết việc này cả." TaeYeon vô cùng kinh ngạc, không biết cô gái nhỏ này làm sao có thể biết được.
- Nói vậy, Tae thật sự là đồ đệ của ông ấy?
-Umh, việc này chỉ có một mình em biết. Em phải giữ bí mật cho Tae có biết không ?
- Em biết ngay là như vậy mà. Nếu không làm sao Tae lại có chiếc nhẫn "mũi tên tình yêu" này chứ. Thì ra, Tae chính là đồ đệ trong truyền thuyết của ông ấy. Yên tâm, em sẽ không nói cho ai biết đâu
- Uhm! Fany, em rất thích chiếc nhẫn này sao? Dù gì thì Tae vẫn chưa đặt tên cho nó, vậy em giúp Tae chọn một cái tên đi. TaeYeon kết luận Fany nhất định rất thích chiếc nhẫn.
- Đúng ! Em rất thích nó ! Em sẽ giúp Tae suy nghĩ.
-Có, có rồi ! Gọi nó là " Pair Of Lovers " Tae thấysao ? Tuy rằng dịch ra là "Đôi Tình Nhân" nhưng chỉ cần thiết kế thêm một chiếc nữa là được , sẽ biến thành một đôi nhẫn hoàn hảo.
- Uhm, rất tốt ! Chỉ cần em thích là được ! Nhưng chiếc còn lại Tae lại muốn em tự thiết kế, được không ? TaeYeon trong nội tâm đã sớm tính toán.
- Được ! Em sẽ làm ngay. Nói rồi , Fany liền chạy đi, dường như cảm hứng của cô đã xuất hiện mạnh mẽ.
* Nhẫn
Trong đầu Fany lập tức xuất hiện một ý tưởng, cô đặt bút phác thảo ý tưởng của mình ra giấy. "Tae, Tae lại đây xem một chút , em đã phác thảo xong bản vẽ !
- Umh , Tae đến ngay .Vừa nói xong cũng là lúc TaeYeon đứng bến cạnh Fany , -Nhanh như vậy đã nghĩ ra rồi sao ? Lúc trước Tae thiết kế chiếc nhẫn này cũng không nhanh đến như vậy. TaeYeon sủng nịnh cười cười với Fany .
- Tae xem ! Em đã thiết kế chiếc nhẫn này hình vuông trông mạnh mẻ hơn, ỡ giữa cùng là trống không, sau đó tại hai bên thành thêm hai hình vuông nhỏ, không cần phải xếp thẳng hàng với hình vuông to, như vậy thoạt nhìn, sẽ không cảm thấy bị gò bó, bản thân em cho là nếu như không thêm hình vuông nhỏ này thì quá mức đơn giản rồi, Tae cảm thấy như thế nào? Nếu như Taekhông hài lòng em có thể sửa lại. Fany giải thích bản thiết kế của mình cho TaeYeon nghe.
- Uhm! Hình trái tim phối hợp với hình vuông quả thật không tệ, vậy em có nghĩ đến ý nghĩa của đôi nhẫn này hay không ?
- Umh... Cái này để em nghĩ lại đã. À mà Tae , Tae sẽ định dùng loại kim cương gì để khảm ở phía trên ?
- Về chuyện này Tae đã từng nghĩ qua, Tae sẽ dùng D-color, hơn nữa trên thế giới sẽ chỉ có một đôi. Được rồi , đã đến thời gian họp rồi, chúng ta đi thôi ! TaeYeon nói xong kéo Fany đi về phía phòng họp.
- Đầu tiên, tôi giới thiệu cho mọi người biết ! Ngồi ở bên cạnh tôi chính là trợ lý riêng của tôi kiêm nhà thiết kế mới của năm nay, Tiffany Hwang . Được rồi, giờ chúng ta họp !
Một đám chủ quản đều nhìn chằm chằm vào Fany không chớp mắt, kỳ quái vì sao cô ấy được làm trợ lý của chủ tịch càng nghĩ càng thấy khó hiểu.
- Cuộc họp hôm nay chủ yếu là thảo luận đến vấn đề sản phẩm trang sức, trước hết tôi muốn nghe ý kiến của mọi người. Mọi người có ý kiến gì không, đề xuất đi ! Lắng nghe ý kiến của mọi người là thói quen của TaeYeon .
- Chủ tịch, tôi cho rằng thiết kế nhẫn năm nay nên là sản phẩm cao cấp, chế tác hoàn mỹ cùng kim cương cao cấp. Quản lý bộ phận thiết kế giống như rất có tự tin nói.(nghe huề vốn luôn)
TaeYeon không nói gì, chỉ là lạnh lùng liếc cô ta một cái. - Những người khác không có ý kiến gì nữa sao?"
Nhìn thấy biểu hiện của chủ tịch, nếu như lời nói có thể giết người..., bọn họ đại khái đã sớm chết mấy trăm lần rồi! Bọn họ đều không hẹn mà cùng lắc đầu.
- Mọi người đều không ý kiến gì, vậy tôi nói thư ký Lee, đem bản thiết kế của tôi chia cho bọn họ.
- Dạ, chủ tịch.
Mọi người nhận được bản thiết kế, đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhỏ giọng thảo luận. TaeYeon nhìn nhìn nét mặt của bọn họ, nở nụ cười ẩn ý với Fany , Fany ngẫn đầu khó hiểu nhìn nụ cười của TaeYeon không biết Tae đang giở trò gì
- Trên tay mọi người đều cầm bản thiết kế rồi, đây là một đôi nhẫn tình nhân, mọi người hẳn là nhìn ra? Chiếc nhân cho nữ là tôi thiết kế, chiếc cho "nam" là Fany thiết kế. Đôi nhẫn này Fany đặt tên là 'Pair of Lovers', tôi cũng muốn đem loạt sản phẩm mới đặt tên là 'Pair of Lovers', mà đôi nhẫn của tôi và Fany thiết kế sẽ trở thành sản phẩm chủ đạo. Đôi nhẫn này sẽ nằm trong loạt sản phẩm họp báo công khai lần thứ nhất, tôi sẽ dùng kim cương D[1]-color để khảm. Đây sẽ là một đôi nhẫn tình nhân hoàn mỹ không thiếu sót! Đôi nhẫn này sẽ không sản xuất đại trà mà làm một đôi duy nhất trên thế giới!"
Mọi người giật mình không hiểu được ngài chủ tịch lạnh lùng của mình tại sao phải làm như vậy, nhưng cũng không ai dám hỏi gì nhiều nhiều.
- Sau đó, bộ phận quảng cáo, các người đem những lời " quyến luyến lẫn nhau, đời đời bền vững; quyết chí thề yêu không thay đổi, chiếc nhẫn chính là lời thề của cả hai bên, hứa hẹn cuộc đời này không thay đổi!" đưa vào quảng cáo cho tôi.(ôi quá sến!!)
- Vâng , chủ tịch.
Tất cả mọi người đều cảm thấy chủ tịch lạnh lùng quết đoán của bọn bọn họ hôm nay uống lộn thuốc nên mới nói lên một câu ôn nhu sến súa như vậy.
- Được rồi, không còn vấn đề gì nữa tan họp ! Nói xong, TaeYeon liền kéo Fany đi ra ngoài. Hành động này, làm tất cả mọi người còn đang trong phòng họp đều ngây người hóa đá, bọn họ hoàn toàn không ngờ chủ tịch Kim TaeYeon nỗi tiếng lạnh lùng vô tình lại hành động như vậy.
"Cái này... Tae , lúc nãy Tae cười cái gì ?
"Không có gì! Tae chỉ cười biểu cảm của bọn họ khi nhìn thấy bản thiết kế. Fany , thời gian không còn sớm, chúng ta đi chọn lễ phục, sau đó tham gia party !
- Umh ! Được !
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
[1] Kim cương color D được xem là màu sắc quý nhất, có giá trị và giá thành cao nhất trong bản xếp hạng các loại màu của kim cương từ D,E,F,G,J,... Thông thường, người ta chỉ sử dụng đến màu F là đủ được coi trắng tím, hay nói đúng ra không màu. Bước qua màu G sẽ có màu vàng vàng. Cho nên màu D, được xem là màu xa xỉ.
* Party 1
Sau đó TaeYeon đưa Fany đến trung tâm mua sắm lớn nhất Seoul, để chọn lễ phục.
- Kim tổng, xin hỏi anh cần gì ?
- Các người giúp cô ấy chọn một bộ lễ phục, rồi làm tóc, về phần đồ trang sức tôi đã chuẩn bị.
- Được , xin anh ngồi chờ một chút ! Nói rồi, người quản lí liền đưa Fany đi.
Tae ngồi trên ghế salon chờ đợi, một bên suy nghĩ lát nữa Fany sẽ xinh đẹp như thế nào.
Hai giờ sau
Fany mặc một cái váy màu hồng phấn lộ vai cùng một đôi giày cao gót thủy tinh, trong tay còn cầm một chiếc ví họa tiết CN số lượng có hạn. Nhìn thấy Fany vừa bước ra, ánh mắt TaeYeon liền như keo 502 gắn chặt vào người Fany không thể nào dứt ra được.
- Fany, em lại đây !
- Sao vậy?
- Em cứ lại đây !
- Được rồi !
Vừa đi đến bên cạnh Yuri cô liền bị tên Tae lùn kéo mạnh một cái làm cô mất thăng bằng ngồi lên đùi TaeYeon , hành động này của Tae Ca làm Fanynhảy dựng lên, "Tae làm gì thế? Ở đây có rất nhiều người !
TaeYeon không nói gì, từ trong túi lấy ra một hộp trang sức tinh sảo, bên trong là một bộ đồ trang sức, xem ra rất xa xỉ. TaeYeon lấy vòng cổ trong hộp ra đeo lên cho Fany , nói: "Fany, bộ trang sức này tặng cho em, tên gọi là M'sweetie', hi vọng em sẽ thích !" TaeYeon nói xong liền cúi xuống dịu dàng đặt lên môi Fany một nụ hôn.
- Tae , cám ơn Tae ! Em thật sự rất thích nó ! Cô thẹn thùng rút sâu vào lòng ngực săn chắc nhưng ấm áp của TaeYeon vừa thì thầm cám ơn anh. TaeYeon mỉm cười nhìn gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Fany.
- Em thích là tốt, đi thôi chúng ta đến party
- Kim tổng đi thong thả, hoan nghênh lần sau lạ đến! Dù rất nhiệt tình nhưng cả một cái liếc TaeYeon cũng không thèm để người quản lí đó vào mắt, giờ phút này, trong mắt Tae chỉ có mình Ny !
Đến buổi party, hầu như ánh mắt của mọi người đều bị TaeYeon và Fany hấp hẫn.
Bọn danh môn khuê các luôn dung ánh mắt ghen ghét và oán hận chiếu thẳng về phía Fany từ khi cô sánh vai cùng TaeYeon bước vào buổi tiệc, càng đố kỵ hơn khi người đàn ông đi bên cạnh cô là Kim TaeYeon và cũng đố kỵ với bộ váy và trang sức Fany mang trên người. Bởi vì, bộ trang sức mà Fany đang đeo chính là bộ trang sức vô cùng xa xỉ, trong buổi đấu giá lần thứ nhất, một người thần bí xuất hiện đột nhiên ngưng hẳn hội đấu giá, người thần bí dùng giá trên trời mua đi bộ trang sức này. Mà bộ âu phục màu hồng phấn lộ vai cùng giày cao gót thủy tinh kia là hàng số lượng có hạn, toàn bộ thế giới chỉ có một vài bộ.
- Mọi người nhìn kìa ! Bạn gái Kim tổng đeo bộ trang sức đó , không phải là bộ trang sức được người thần bí vừa mua đấy sao? Vì sao cô ta lại đeo nó ?
- Đúng vậy! Các người nói thử xem người thần bí kia có phải là Kim tổng hay không ?
- Còn chiếc váy cùng giày cao gót, trên thế giới chỉ có một vài bộ, vì sao cũng mặc trên người cô ta? Chẳng lẽ cô ta có gia cảnh đặc biệt sao ?
Từ khi TaeYeon và Fany xuất hiện, những lời sì sầm bàn tán tứ phía không hề có dấu hiệu giảm xuống!
- Fany , em ngồi đây một chút, Tae đi chào hỏi mấy người bạn cùng làm ăn một chút TaeYeon sủng nịnh xoa xoa đầu Fany dịu dàng nói.
- Umh, Tae cứ đi đi !
Chỉ lát sau khi TaeYeon đi khỏi Fany cảm thấy vô cùng nhàm chán, đi ra hoa viên hóng gió. Nhưng cô làm sao cũng không nghĩ ra chính là để cô nhìn thấy Kim TaeYeon đang cùng một cô gái quyến rũ nằm trên thảm cỏ hôn nhau mãnh liệt, lễ phục của cô gái kia đã bị kéo đến bụng để lộn những gì cần che. (lần này anh chết chắc kaka).
Anh ấy không phải nói đi chào hỏi bạn bè cùng làm ăn sao? Vì sao lại ở trong này? Chẳng lẽ những lời anh nói với cô buổi sáng đều là giả dối hay sao hay anh ta chỉ muốn triêu đùa với cô mà thôi ? Một loạt câu hỏi xuất hiện trong đầu Fany làm cô lảo đảo mất phương hướng đi tới hội trường, cô không biết giờ phút này mình có thể làm gì! Cô cho rằng uống rượu có thể làm cho mình mất cảm giác, vì vậy cô cầm lấy ly rượu uống cạn một ly lại một ly, cô muốn mình say!
- Tiểu thư, tôi có vinh hạnh cùng em uống rượu không ? Đến gần Fany là nhị công tử của tập đoàn Lee, Lee Donghae. Trong thương trường, danh tiếng của hắn cực kém!
Fany không trả lời, chỉ lo uống rượu của mình.(quê chưa)
- Tiểu thư, em không trả lời xem như đã đồng ý! Lee Donghae mặt dày nói.
Fany vẫn không để ý đến hắn, đứng dậy đi tới sân thượng.
Lee Donghae cũng lẻo đẻo đi theo Fany lên sân thượng, từ phía sau đột nhiên ôm chặt lấy cô, "Ahh! Anh là ai ? Anh muốn làm gì ? Fany hoảng sợ giãy dụa.
- Hừ ! Tôi muốn làm gì ? Cô vừa rồi không phải rất thanh cao sao? Như thế nào? Giờ lại làm bộ sợ hãi như vậy ? Lee Donghae năm lấy cằm Fany nói.
- Không cần ! Không cần ! Anh buông tôi ra ! Tôi xin anh buông tha tôi !Cô sợ hãi hô lớn
- Không cần la lớn như vậy ! Sẽ không có ai nghe thấy đâu, cô vẫn nên ngoan ngoãn nghe lời của tôi ! Lee Donghae vừa nói vừa kéo caravat, tiện tay ném xuống đất.
- Tên hạ lưu vô sỉ, anh không biết xấu hổ, tránh ra ! Fany không ngừng gào thét, cô sẽ không từ bỏ bất cứ hy vọng nào.
- "Chát" tốt nhất cô nên câm miệng lại ! Nếu không đừng trách tôi không khách khí ! Lee Donghae hung hăn tát vào mặt Fany một cái. Sau đó đẩy ngã Fany xuống mặt đất, dùng sức giữ vai Fany , cả khuôn mặt hắn ta đều chôn trên cổ cô.
- Đừng, đừng mà! Tae ơi cứu em! Tae Fany liều mạng lắc đầu, chống cự lại!
Đúng lúc này, cửa bị ai đó một cước đá văng, người đó kéo Lee Donghae ra khỏi Fany , hung hăng cho hắn vài quyền, lập tức Lee Donghae ôm mặt hét lên.
Sau đó đi qua, ngồi xổm xuống, đem áo khoác của mình choàng lên người Fany , -Tiểu thư, không sao chứ, nhà của cô ở đâu ? Tôi đưa cô về nhà! Tôi là Kwon Yuri
Fany ngơ ngác ngồi dưới đất, hai tay ôm chân, nước mắt vẫn không ngừng chảy.
Lúc nảy ở bên ngoài vào, mắt TaeYeon giật giật liên tục giống như sẽ xảy ra chuyện gì, cho nên anh lập tức chạy tới. Ai ngờ, anh vừa lên đến liền nhìn thấy Fany đang khóc, trên người còn khoác áo của một người đàn ông khác. Nhanh chóng tiến đến hỏi: - Fany , em làm sao vậy? Sao lại khóc? Đã xảy ra chuyện gì ?
- Anh cút! Cú....t cút ngay! Không được chạm tôi, tôi hận anh ! Fany giãy dụa.
- Làm sao vậy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? TaeYeon nhíu mày khó hiểu,tại sao Fany lại hận mình, tim TaeYeon như nhói lên từng nhịp khi nghe Fany nói ghét mình.
- Tae ! Cậu biết cô gái này sao?
- Umh ! Yul , cậu nói cho tớ biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ! Fany tại sao như vậy?
- Cô ấy lúc nảy xém một chút nữa bị tên phá gia chỉ tử này làm nhục, hiện giờ chắc vẩn còn vô cùng hoảng sợ
- Cái gì ?
TaeYeon sửng sốt lửa giận cháy lên bừng bừng không nói lời nào liền "thưởng" cho tên khốn đó thêm một một đấm và một (chục) cú đá, " Lee Donghae, mày tuyệt đối sẽ vì hành vi tối nay trả giá Nói xong, TaeYeon quay lại Fany dịu dàng nói, " Fany , em không sao chứ chúng ta về nhà thôi !
- Anh tránh ra, từ nay về sao đừng bao giờ đụng vào tôi tránh ra ! Fany hất tay TaeYeon ra, sau đó nói với Yuri : - Yuri , phiền anh đưa tôi về nhà. Cám ơn! Không đợi Yuri trả lời, Fany liền kéo anh đi ra ngoài.
Bỏ lại mình Kim TaeYeon ngơ ngác vẫn không hiểu vì sao Fany lại không để ý đến mình, thậm chí còn hận anh!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro