Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[LONGFIC] Xin Hãy Thứ Tha[Chap 35], Yulsic, Taeny|

Chap 35

Mệt mỏi thức giấc sau những hành động tốn sức vào đêm qua, Taeyeon đưa tay sang bên cạnh nhằm tìm kiếm cơ thể ấm áp của ai đó…

Bốp…

Bất chợt tay cô đụng phải một vật nhỏ bé mềm mại nào đó…

Oa…oa…oa…

Ngay sau đó, một tiếng khóc bất mãn vang lên làm hai vợ chồng họ giật mình thoát khỏi cơn buồn ngủ…

_Ơ…Huynie…sao con lại ở đây…appa xin lỗi…ngoan…ngoan…Taeyeon vội bế bé lên đung đưa qua lại

_Sao vậy Tae, sao con khóc vậy? Tiffany lo lắng hỏi

_Tae…Tae làm trúng con nên…nín nào…appa thương mà…Taeyeon vừa trả lời vừa dỗ giành con gái cưng…

Sau một hồi được appa bồng bế, bé Huynie mới ngừng khóc mà chỉ thút thít vài tiếng rồi lại dần dần chìm vào giấc ngủ…

_Tae thật là, sao lại sơ ý thế chứ…Tiffany nhíu mài không hài lòng

_Ơ…Tae đâu có biết…Tae chỉ muốn ôm em thôi…Tae không biết là Huynie lại ở đây, nhưng rõ ràng là hôm qua Tae đã cho con ngủ ở phòng bên cạnh mà…Taeyeon thắc mắc

_Là đêm qua em không yên tâm để con ngủ một mình nên mới bế nó qua đây…Tiffany nhẹ giọng giải thích, mọi ngõ ngách trong căn nhà này cô đều rất quen thuộc

_Vậy là tại em chứ không phải tại Tae nha, thôi, em cho con bú đi, để Tae đi làm bữa sáng…Taeyeon đưa Huynie cho Tiffany bế

_Em ư? Em làm gì có sữa cơ chứ…Tiffany ngại ngùng nói

_Haha, tất nhiên Tae biết em không có sữa rồi, ý Tae là em cho con bú sữa bình mà…Taeyeon kề mặt lại gần Tiffany cười gian rồi đút bình sữa vào miệng bé Huynie, sau đó cô cầm tay Tiffany đặt vào bình sữa

_Yah…đáng ghét…Tae lo mà làm bữa sáng đi kìa, em đói rồi đó…Tiffany đỏ mặt đánh Taeyeon

_À, Tae biết mà, sau đêm qua chắc là em mệt lắm rồi, hahahaha…Taeyeon nói rồi nhanh chóng bỏ chạy vào nhà bếp để lại Tiffany vẫn đang tận tình cho Huynie bú bình …

Một viễn cảnh tương lai tươi sáng dần dần hé mở sau hàng loạt những đau khổ và chia ly mà họ đã phải gánh chịu…

Tình yêu của họ dù đã có lúc đi vào ngõ cụt…

Nhưng giờ đây, tình yêu tưởng chừng như vô cùng mong manh ấy đã bước sang một trang mới…

Sâu đậm và ngày một vững chắc…

……………………….

Ngày tháng cứ thế chậm chạp trôi qua, thoáng chốc Jessica đã mang thai được 8 tháng rưỡi. Ông Kwon và bà Kim hết mực chăm lo cho Jessica cũng như nóng lòng chờ đợi ngày đón chào hai tiểu công chúa đáng yêu sắp ra đời. Còn Yuri thì khỏi phải nói, cô cưng chiều Jessica hết mực, chỉ cần vợ yêu nói một cô không dám nói hai, vợ yêu nói đông thì cô chả dám nói tây.

.

Niềm hạnh phúc của Yuri càng được nhân đôi khi mà cô được sống cùng dưới một mái nhà với những người thân yêu nhất của mình chứ không còn quạnh hiu một mình ở căn hộ lạnh lẽo.

Đối với những người làm ở Kwon gia, bọn họ đã quá quen với việc tiểu thư nhà mình yêu chiều vợ. Buổi sáng, họ lại được chứng kiến cảnh tiểu thư Yuri bày đủ trò vui dỗ vợ mình ăn uống để rồi sau đó cô ấy sẽ nhận được những nụ hôn đầy yêu thương nhưng cũng không kém phần cuồng nhiệt của vợ mình.

Cũng như bao thai phụ khác, Jessica cũng bị phù và nức chân khá nghiêm trọng, cô thường bị chuột rút rất đau đớn, nên mỗi tối, thói quen của Yuri trước khi đi ngủ là xoa bóp chân cho vợ mình sau đó nói chuyện với hai tiểu công chúa trong bụng. Hai cục cưng dường như cũng thích nhất khoảng thời gian này trong ngày, hai bé được appa kể cho nghe rất nhiều chuyện, sau mỗi lần như thế hai bé đều vùng vẫy rất phấn khích trong bụng mẹ làm Yuri cười ngặt nghẽo còn Jessica thì cười hạnh phúc nhìn viễn cảnh yên bình ấy…

Nhà họ Kwon vốn vắng vẻ và lạnh lẽo vì chỉ có ông Kwon và bà Kim sống với nhau lúc tuổi già nhưng giờ đây lại nhộn nhịp hẳn lên vì sự có mặt của vợ chồng Yulsic…

Căn nhà ấy vốn dĩ chỉ còn là đám lửa lụi tàn lạnh lẽo sau khi bà Kwon và Yuri ra đi…

Nhưng giờ đây đám lửa ấy lại thêm một lần bùng cháy mạnh mẽ…

Nhờ vào tình yêu mạnh mẽ của vợ chồng Yulsic…

…………………………

_Ứ, em không muốn ăn nữa đâu, ngán quá à….Jessica trề môi nhỏng nhẽo khi Yuri đang đút cô ăn trứng ngỗng

_Ngoan đi em, còn có một miếng nữa à…Yuri nhẹ giọng năn nỉ

_Yul đừng có xạo, từ nãy đến giờ Yul lúc nào cũng nói còn một miếng hết…môi Jessica ngày càng trề ra…

_Thôi mà, em ăn hết trứng này đi, Yul sẽ thưởng cho em…Yuri bắt đầu dụ dỗ

_Yul thưởng gì? Em nghi Yul lắm nha…Jessica nhéo mũi Yuri đung đưa qua lại

_Yul thưởng cài này hay lắm, nếu em không muốn thì thôi…Yuri nhún vai

_Khoan…Yul nói nha…em ăn hết trứng này Yul phải thưởng cho em đó…AAAA….Jessica há to miệng chờ chồng mình đút ăn

_Giỏi lắm…vợ là số một…Yuri hôn chóc vào môi Jessica

_Quà của em đâu….Jessica chìa tay đòi quà

_Chờ Yul tí, để Yul đi lấy…Yuri nói rồi đi vào bếp

_

_

_Đây…đây…quà tới đây…Sau một hồi chuẩn bị trong bếp, Yuri hớn hở chạy ra ngoài

_Đâu, quà em đâu? Mà sao Yul lại vào bếp để lấy quà? Jessica ngước mắt hỏi

_Lúc nãy Yul hứa gì với em nào? Yuri ôm Jessica vào lòng rồi nghịch ngợm hỏi

_Yul nói là nếu em ăn hết trứng đó thì Yul sẽ cho em một món quà…Jessica chun mũi nói

_Đúng rồi, vậy thì bây giờ Yul sẽ thưởng cho em thêm một trứng nữa…hahahaha….ngoan mà ăn hết nha…Yuri bật cười to khi kế hoạch của mình đã thành công

_Không, Yul ăn gian, aaaa, không chịu….Jessica quay lưng giận dỗi

_Thôi mà, ăn đi em…Yuri tì cằm vào vai vợ mình năn nỉ

_Không, em không muốn, em ngán lắm rồi…Jessica hất mặt Yuri ra khỏi vai mình

_Ráng ăn đi em, vì con…

_Yul đáng ghét mà, lúc nào cũng con với con, không nghĩ đến em gì hết, Yul hết yêu em rồi phải không? Jessica uất ức cắt ngang lời Yuri, cái miệng xinh đẹp khi nói đến câu cuối thì mếu mếu nhìn tội nghiệp vô cùng

_Thôi được rồi, xin lỗi mà vợ yêu à, Yul không ép em ăn nữa là được mà…Yuri thở dài rồi ôm vợ mình vào lòng, cô biết trong khoảng thời gian mang thai này, tâm trạng của thai phụ luôn rất dễ xúc động

_Đáng ghét…đáng ghét…tại Yul hết…đánh chết Yul luôn…Jessica vừa nói vừa đánh vào người chồng mình như để giải tỏa những mệt mỏi trong quá trình thai nghén mà cô đã phải chịu đựng

_Rồi…rồi…Yul đáng ghét, Yul khó ưa…ngoan đừng khóc nữa…vợ yêu à…Yuri hôn nhẹ lên trán Jessica an ủi

_Cục cưng à, tại cha con mình làm mẹ giận rồi kìa, các con mau giúp appa nghĩ cách dỗ umma đi…Yuri vừa cuối xuống nói chuyện với bụng Jessica vừa trề môi

Hai cục cưng trong bụng Jessica dường như cũng cảm nhận được sự khó chịu của umma mình nên cũng ra sức đạp đạp như để an ủi umma mình…

_Hả? Được không đó? Rồi…rồi…appa biết rồi…cục cưng là số một…haha…chụt…chụt…Yuri giả vờ áp tai vào bụng Jessica như đang trò chuyện thật với con mình vậy

_Ha…Yul thật là…Jessica cuối cùng cũng bật cười vì hành động có phần ngốc nghếch nhưng lại vô cùng đáng yêu của chồng mình

_Sao rồi? Hết giận chưa vợ yêu? Yuri ôm chặt Jessica vào lòng

_Em…em xin lỗi…Jessica rúc sâu vào lòng Yuri hối lỗi nói

_Sao vậy em ? Sao lại xin lỗi Yul ? Yuri gấp gáp hỏi

_Em…em đã nổi giận vô cớ với Yul…Jessica buồn bã nói

_Em làm Yul hết hồn, không sao đâu mà em, Yul chấp nhận tất cả, chỉ cần em vui là được…Yuri lên tiếng trấn an

_Em có muốn biết lúc nãy con chỉ Yul cách để giúp em vui không?

_Yul xạo quá đi à…Jessica cạ mũi với Yuri

_Yul nói thật mà, con nói như vầy nè…umma thích shopping lắm đó appa, hay là appa dẫn umma đi đi…Yuri vừa nói vừa nhại giọng của con nít nhão nhẹt khiến Jessica bật cười không dứt

_Haha….được rồi, em tin Yul rồi…Jessica chịu thua chồng mình

_Được rồi, không trêu em nữa, mau thay quần áo đi, Yul sẽ dẫn em đi shopping, chịu không nào? Yuri luôn cố nghĩ ra mọi cách để làm vợ mình vui vẻ

_Yeah….chồng em là số một…Jessica vui vẻ hôn mạnh vào môi Yuri

_Yeah…vợ chồng mình là số một…Yuri cũng hôn chóc vào môi Jessica rồi kéo vợ mình đi chuẩn bị để ra ngoài shopping

_Hai con định ra ngoài à? Ông bà Kwon lên tiếng hỏi khi thấy vợ chồng Yuri và Jessica vui vẻ nắm tay nhau bước ra cổng

_Vâng ạ…Yuri và Jessica cùng đồng thanh

_Nhưng Sica gần sinh rồi, các con nên ở nhà thì tốt hơn…Bà Kim lên tiếng khuyên nhủ

Yuri thoáng lưỡng lự khi nghe bà Kim nói thế, theo dự tính thì chỉ còn khoảng một tuần nữa thì sẽ đến ngày sinh của Jessica, có lẽ họ nên ở nhà để đảm bảo an toàn

Nhưng chợt bàn tay Jessica đang nắm tay cô ngày càng siết chặt, Yuri quay sang để xem xét vợ mình thì thấy cô ấy đang chu môi làm nũng rồi lắc người qua lại…

_Không sao đâu, chúng con sẽ cẩn thận, appa và umma cứ yên tâm…Yuri phì cười vì sự trẻ con của vợ mình rồi nói với ông Kwon và bà Kim

_Thôi được rồi, nếu các con muốn đi thì appa không cản, nhưng phải cẩn thận cháu cưng của appa đấy…ông Kwon dặn dò kỹ lưỡng

_Chúng con biết mà, appa cứ chờ đến ngày bế cháu nội cục cưng đi…Yuri nói rồi kéo tay Jessica lên xe đã có tài xế chờ sẵn

Ngay khi xe của họ vừa rời khỏi nhà họ Kwon, một chiếc xe khác cũng ngay lập tức theo sát phía sau…

……………………….

_Sao nào, em còn muốn mua gì nữa không ? Yuri một tay xách đồ một tay đỡ vợ mình, họ đang chuẩn bị bước xuống thang cuốn để ra về

_Ưm…chắc là đủ rồi đó Yul…Jessica nhìn xuống xem xét những túi đồ

Bất chợt một bóng người cao lớn áp sát ở ngay phía sau họ. Theo phản xạ, Yuri và Jessica cùng quay đầu lại nhìn. Điều duy nhất họ kịp nhìn thấy là một đôi tay đưa lên không trung chạm vào vai Jessica định đẩy mạnh vai cô ấy xuống thang cuốn…

_Dừng lại…Ngay khi người đàn ông ấy định dùng lực đẩy Jessica xuống thì Yuri hét lớn rồi nhanh nhẹn hất tay người đàn ông đó ra khỏi người vợ mình…

Một phần lực do người đàn ông kia tạo ra được giảm đi đáng kể sau cú hất tay ấy của Yuri nhưng cũng phần nào khiến Jessica một phen chao đảo…

_Cẩn thận…Yuri hốt hoảng định giữ Jessica lại nhưng mọi chuyện đã vượt khỏi tầm kiểm soát của cô

Jessica lảo đảo vài bước rồi hụt chân ngả về phía sau…

_KHÔNG…Yuri hoảng sợ hét lên

Bịch…

_A….Jessica kêu lên đau đớn

May mắn thay, vào giây phút cuối cùng, Jessica đã kịp thời xoay người để bản thân không ngã về phía sau nhưng cô vẫn bị đập người vào thành thanh cuốn…

_Vợ à, em không sao chứ, đau lắm không em? Yuri vội chạy đến đỡ Jessica rồi gấp gáp hỏi han mà không chú ý người đàn ông ấy đã tức giận rời đi vì âm mưu bất thành…

Jessica không trả lời mà chỉ nhăn mặt chịu đựng trong khi tay thì giữ chặt bụng mình nín thở chờ đợi…

Sau một thoáng đau nhói ở hông, cơn đau từ từ hạ xuống, Jessica thở phào nhẹ nhõm rồi mỉm cười trấn an Yuri…

_Em không sao, các con vẫn ổn Yul à…Jessica vui mừng thông báo

_May quá, em làm Yul sợ chết mất…Yuri thở hắt ra rồi dìu Jessica ra khỏi thang cuốn…

_A…Ouch…Nhưng chỉ mới đi được vài bước, bụng Jessica bỗng nhiên co rút khiến cô bất ngờ thốt lên, tiếp theo đó, cô cảm nhận được một dòng nước ấm chảy xuống dọc đùi mình

_Sao nữa vậy em? Yuri đổ mồ hôi

_Em nghĩ….cục cưng sắp ra rồi Yul à…sắc mặt Jessica trắng bệch nhìn xuống chân mình

_Chết…em bị vỡ nước ối rồi…nhanh lên…nhanh lên…bác sĩ…a, nhầm…bác tài…Yuri hoảng hốt kêu lớn rồi bế Jessica ra xe ngay lập tức

……………………….

_AAAAAAAAAAAAAA……..

Không ngờ rằng khi họ vừa đi vào thì đã nghe thấy tiếng hét xé gan xé phổi ở trong phòng phụ sản, nửa đêm tiếng thét của một người phụ nữ như thấu vào tận xương cốt. Sắc mặt Yuri khẽ biến, cứ nghe thấy tiếng hét trong phòng sinh thì người cô lại một trận run rẩy…

Nhận ra gương mặt đang tái nhợt của Yuri, Jessica cố gắng lấy hết sức mỉm cười để trấn an chồng mình…

_Em không sao, sẽ ổn thôi Yul à…giọng nói của Jessica cũng có phần run rẩy

_Ừ, Yul sẽ ở bên em, đến lúc đó kiên trì một chút sẽ không đau…Yuri nhẹ giọng an ủi

_Nhanh lên, đẩy cô ấy vào phòng…tiếng các y tá gấp gáp vang lên, họ nhanh chóng đẩy Jessica vào phòng bệnh

Vào đến nơi, bác sĩ lấy ông nghe đi đến rồi đặt lên bụng Jessica nghe ngóng thuận tiện hỏi Yuri về tình hình đau bụng của Jessica…

_Xem tình hình thì thì tử cung cô vẫn chưa bắt đầu co rút theo cơn, đợi đến khi tử cung co rút 5 phút một lần mới có thể vào phòng sinh, nếu thuận lợi thì sinh mất một hai tiếng…

_Nếu muốn sinh nhanh một chút thì bây giờ tiểu thư nên dìu cô ấy vận động nhẹ nhàng…Bác sĩ cho lời khuyên rồi rời khỏi để chuẩn bị dụng cụ

Yuri gật gù rồi dìu Jessica đi dọc hành lang bệnh viện, người phụ nữ trong phòng sinh khi nãy thể lực không tồi, đến giờ mà giọng hét vẫn chưa giảm đi tí nào làm hai người sắp làm cha mẹ như bọn họ sợ đến toát mồ hôi lạnh…

Sau khi vận động được khoảng 30 phút, Jessica được đưa đến phòng chờ sinh cao cấp nghỉ ngơi để giữ gìn thể lực, Yuri cầm đồng hồ ngồi trước giường tận tình tính toán thời gian tử cung co thắt…

Đợi đến nửa đêm nhưng tử cung Jessica vẫn chưa co thắt theo quy luật làm cả ba người ngồi chờ mà căng thẳng tột độ. Yuri thì liên tục vò đầu bứt tóc còn ông Kwon và bà Kim sau khi nhận được điện thoại của Yuri thì đến bệnh viện ngay lập tức vẫn đang liên tục đi qua đi lại trong phòng. Riêng Jessica do quá mệt mỏi nên đã thiếp đi từ lúc nào, thỉnh thoảng cơn đau kéo đến thì cô khẽ nhíu mày rồi nắm chặt bàn tay của chồng mình…

_AA…lần này…AA…đau quá…đột nhiên Jessica bị cơn đau làm cho tỉnh giấc, kéo thân thể nặng nề của mình lăn qua lăn lại trên giường bệnh

Mọi người cùng nín thở chờ đợi lần đau đớn tiếp theo. Quả nhiên, chỉ 10 phút sau, một trận đau kịch liệt nữa lại kéo đến, Jessica cắn răng chịu đựng, nhưng chẳng mấy chốc đã không gắng gượng được nữa mà bắt đầu hét lên…

Khi cơn đau đến, Jessica đau đến mức chân tay khua khoắng loạn xạ, Yuri sợ cô làm đau bản thân nên vội xông đến ôm chặt vợ mình vào lòng rồi kiềm chặt chân tay cô ấy…

Nhìn thấy vợ mình đau đến mức đổ mồ hôi ướt đẫm cả gương mặt, Yuri nhìn Jessica đau xót, chẳng biết làm thế nào đành ngồi ôm chặt cô hơn miệng không ngừng trấn an…

_Em đau quá thì cắn Yul này, đừng chịu đựng như vậy…

_Ư ư ư…Jessica lắc đầu nguầy nguậy rồi cắn chặt răng mà vẫn không chịu hé miệng

Giữa những cơn đau đớn, Jessica nghe thấy giọng nói ấm áp của chồng mình, cô cố gắng khống chế bản thân không muốn làm đau Yuri…

_Em đúng là cứng đầu mà…Yuri rơm rớm nước mắt ôm chặt Jessica vào lòng, tử cung cô ấy co rút ngày một dữ dội hơn làm tim của Yuri cũng nhói lên từng hồi

_Đau….quá….AAAA….

_Ngoan, cắn Yul này, cắn mạnh vào, đừng đau lòng cho Yul…

_Ư…không…Jessica vẫn kiên quyết không chấp nhận

Hết cách với vợ mình, Yuri khích lệ cô ấy, cứ 10 phút thì nghỉ ngơi một lần để đảm bảo thể lực, nhưng trong 10 phút ngắn ngủi ấy khi cơn đau tạm thời lắng xuống thì Jessica lại rớt nước mắt như mưa…

“Yul à, em thật sự đau quá, em chịu hết nổi rồi…”

Yuri đau lòng cầm chặt tay Jessica nói chuyện tương lai của hai người, chuyện gia đình họ sẽ hạnh phúc cùng những tiếng cười của hai bé công chúa nhỏ…

Thỉnh thoảng bác sĩ có đến kiểm tra mấy lần nhưng tử cung vẫn chưa mở đủ đành phải đợi thêm. Cứ như vậy, phải gần đến sáng, tử cung mới bắt đầu co thắt 5 phút một lần theo quy luật. Những cơn đau như thủy triều dâng, mỗi một lần sóng dữ nổi lên thì cơn đau càng kịch liệt hơn, đau đến đỉnh điểm sau đó lại từ từ lắng xuống, nhưng vẫn chưa lắng hết thì cơn sóng khác lại ập đến làm cô tê liệt mọi cảm xúc…

Đau đớn vật vã cả đêm, Jessica mệt mỏi rũ rượi nằm trên giường làm lòng Yuri đau như cắt…

Đến sáng, Jessica không thể chịu nổi nữa,mồ hôi chảy ướt cả gối, nước mắt tuông ra như mưa khiến Yuri đau lòng không thể chịu nổi. Nhưng vì Jessica kiên quyết sinh tự nhiên nên mọi người đành phải sốt ruột chờ đợi…

_AAAA…đau quá…khi nào…AAAA…mới sinh được vậy…một cơn đau đặc biệt lớn kéo đến làm Jessica phải gào lên thảm thiết

_Được rồi, mau đưa vào phòng sinh…vị bác sĩ lại kiểm tra rồi nhanh chóng đi vào phòng sinh

_Nhanh lên đi…Yuri lên tiếng hối thúc rồi thay vào chiếc áo khử trùng cùng bước vào phòng sinh với vợ mình

Trong phòng sinh, các bác sĩ và y tá đã chuẩn bị đầy đủ tất cả các dụng cụ để đề phòng những trướng hợp bật ngờ. Nhìn những con dao mổ và dụng cụ sáng loáng sắc bén làm Yuri đổ mồ hôi lạnh..

_Không cần sợ hãi, cô vẫn còn trẻ khỏe, rất nhanh có thể sinh xong, khi cơn đau kế tiếp kéo đến thì dùng toàn bộ sức lực để rặn ra, phải dùng lực dài, không được xả hết khí ra. Mỗi một lần đau phải dùng lực ba lần, mỗi lần dùng lực phải cố dùng đến mức trước mặt tối đen mới được dừng. đừng hét quá lớn sẽ dễ hao tổn thể lực…bác sĩ khích lệ, Jessica cắn chặt răng chịu đựng

Trong cơn đau đớn, Jessica không những không thể hít thở mà còn phải dùng sức hoạt động vùng bụng khiến cho cơn đau càng dữ dội hơn…

Ngoài phòng sinh, ông Kwon và bà Kim sốt ruột liên tục đi qua lại.Thỉnh thoảng họ nghe thấy tiếng hét thất thanh từ phòng sinh phát ra…

_AAAAAAAAAAA….tại sao lại đau như vậy chứ…

_Ô ô ô ô….không…đau quá…

_AAAAAA…không….không sinh nữa…đau quá….chúng tôi không sinh nữa…chúng tôi phải đi về…

_Con bé này, làm chi mà nó phải hét lên như vậy, người sinh cũng đâu phải là nó…ông Kwon phì cười khi hầu như chỉ nghe thấy tiếng hét của Yuri chứ không phải của Jessica

_Anh thật là, chắc là Yul đau lòng cho vợ nó thôi mà…bà Kim lên tiếng giải thích

Trong phòng sinh, Yuri vẫn nắm chặt tay Jessica, cứ mỗi lần nhìn thấy vẻ mặt chịu đựng của vợ mình khi cơn đau kéo đến mà không thể hét lên thì đau lòng không thôi. Không cách nào giúp được vợ mình giảm bớt đau đớn nên cô đành hét giùm vợ mình mỗi khi Jessica siết chặt tay cô…

_Ư ư ư…..mỗi một lần dùng lực, Jessica đau đớn đến mức trước mặt tối đen, hét lên thảm thiết

_Cố lên, sắp được rồi, dùng sức thêm chút nữa…Yuri nắm chặt tay Jessica đứng ở bên cạnh cổ vũ, giúp cô điều chỉnh nhịp thở, dùng sức. Thỉnh thoảng, cô cuối xuống nhìn vào đường dẫn em bé đi ra để xem xét tiến độ nhưng rồi nhanh chóng nhìn sang chỗ khác vì nơi đó đang chảy ra rất nhiều máu….

_Dùng sức nhanh lên, tôi đã giữ được đầu em bé rồi…vị bác sĩ lên tiếng hối thúc

_Ư…ư…ư…Jessica cắn chặt răng rặn mạnh

_AAAAAAAAAAA…..Yuri cũng thét lên thay vợ mình

_Ư……Jessica cố gắng hết sức ở lần dùng sức thứ hai

Thụp

_Oe…oe…oe…oe…

_Ra rồi…ra rồi…Cô y tá mừng rỡ kêu rồi nhanh chóng cắt dây rốn và làm vệ sinh sơ lượt cho đứa bé rồi bế đến cho Yuri xem

Yuri lặng người nhìn đứa bé đang được y tá bế trên tay. Đó đích thị là Yoona, là cục cưng nhỏ của bọn họ. Bé đang mở to cái miệng be bé mà khóc thét lên như một lời chào với thế giới đầy mới mẻ cũng như với cha mẹ mình….

Jessica cũng rơm rớm nước mắt khi nhìn thấy thiên thần nhỏ của mình, mặc dù cục cưng mới sinh ra vẫn còn nhăn nheo và chưa nhìn rõ gương mặt nhưng cô vẫn cảm thấy con mình là xinh đẹp nhất…

Nhưng rồi đến sức lực để mở mắt của Jessica cũng ngày càng khó khắn, đầu óc cô quay cuồng, hơi thở từ gấp gáp dần trở nên yếu ớt

_Cố lên, vẫn còn một bé nữa…vị bác sĩ lên tiếng hối thúc

_...................... Lần này Jessica đã không còn chút sức lực nào nữa, mắt cô dần trở nên nặng nề và mờ ảo

_Vợ à, em sao thế, cố lên đi em....Nhận thấy tình hình không ổn, Yuri vội lên tiếng thức tỉnh vợ mình

_...................... mọi thứ trước mắt Jessica ngày càng mờ nhạt, điều duy nhất cô có thể cảm nhận được là tiếng hối thúc của bác sĩ và y tá cùng với giọng nói gấp gáp của chồng mình

_Em à, Shin Vi vẫn chưa chào đời, con rất muốn ra ngoài để gặp mặt chúng ta đấy…giọng Yuri văng vẳng bên tai cô

“Xin lỗi Yul, nhưng…em chịu hết nổi rồi”

_Không…không…vợ à…tỉnh dậy đi em….không…Yuri hét lên khi nhìn thấy đôi mắt Jessica đã đóng chặt

“Xin lỗi Yul, hãy chăm sóc tốt cho các con Yul nhé”

_Bác sĩ, đầu của em bé bị vướng không thể ra được, em bé đang bị ngộp…cô ý tá lên tiếng hối thúc

_Nguy rồi….vị bác sĩ cũng hốt hoảng…

_Thưa tiểu thư, với tình hình này, có lẽ chúng tôi chỉ có thể cứu được một trong hai mẹ con thôi…Yuri ngỡ ngàng với thông tin vừa nhận được

_KHÔNG….KHÔNG….TÔI KHÔNG MUỐN…Yuri hét lên đau đớn…

………………………

Bốp…

Một cái tát đau đớn vào mặt tên Taecyeon làm môi hắn rỉ máu, năm dấu tay còn in rõ lên gương mặt hắn một cách rõ ràng…

_Ai bảo anh làm thế hả? Giọng nói lạnh lùng vang lên như đang kiềm chế sự tức giận sắp bùng phát

_Anh nghĩ…em hận họ Kwon như vậy…nếu cô ta sảy thai…nhà họ Kwon chắc chắn sẽ rất thê thảm, như vậy thì kế hoạch của chúng ra sẽ…

_Câm ngay…cô ta hét toáng lên không thể che giấu sự tức giận của mình

_Anh…hắn ta lắp bắp

_Tôi chỉ muốn hại nhà họ Kwon, không cho phép anh đụng đến Jessica, Jessica Jung Soo Jung, anh có nghe rõ không?

_............................

_Tôi cảnh cáo anh, nếu còn làm hại cô ấy, kết cục của anh sẽ vô cùng thê thảm, có biết chưa? Cô ta lên giọng uy hiếp

_Anh xin lỗi, anh biết rồi…hắn ta cuối đầu rồi lặng lẽ bước ra ngoài

Khi hắn ta đi khỏi, gương mặt cô vẫn chưa thể giãn ra, sự tức giận vẫn còn hằn lên từng ánh mắt. Nếu hắn không quá trung thành với cô thì thề có chúa, cô đã cho người thủ tiêu hắn vì sự ngu ngốc của chính hắn ta…

“Có lẽ đã đến lúc rồi”

……………………

Cạch…

Cánh cửa phòng sinh được mở ra, ông Kwon và bà Kim nhanh chóng lao đến bên bác sĩ…

_Sao rồi bác sĩ…mẹ tròn con vuông phải không? Bà Kim lên tiếng trước

_Yuri đâu? Jessica vẫn ổn chứ? Ông Kwon thắc mắc khi không nhìn thấy Yuri bước ra…

_......…vị bác sĩ im lặng không trả lời rồi ra hiệu cho hai cô y tá bế hai em bé đến cho họ xem mặt

_Tôi hỏi Jessica có khỏe không? Ông Kwon hồi hộp hỏi khi nhận thấy thái độ kỳ lạ của bác sĩ

_Chúng tôi xin lỗi…vị bác sĩ thở dài rồi cuối đầu nói

_Chẳng lẽ….không thể như thế được…ông Kwon và bà Kim hoang mang cực độ với ý nghĩ của mình…

T.B.C

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: