CHAP 28
5:00 a.m…
“sao bữa nay em có hứng thú thức sớm vậy???” Yuri tròn mắt nhìn cô gái tóc vàng vẫn đang thản nhiên trét kem đánh răng
“Lâu lâu đổi gió xíu, dạo này em phát hiện mình có chút mỡ dư nên…phải tập luyện thôi…”
Gật gù ra làm đồng ý, cả 2 tiếp tục màn vệ sinh cá nhân buổi sáng một cách nhanh chóng rồi lẹ làng đi thay đồ. Dĩ nhiên ai nhanh thì người đó sẽ thay đồ trước rồi, đừng có ý nghĩ không trong sáng là Yulsic trong fic này sẽ làm mấy cái cái màn thay đồ cùng nhau nóng bỏng mắt như trong các fic khác nha…quay lại với 2 nhân vật chính chút xíu, hiện giờ thì Yuri đang ngồi thắt dây giày ở so-fa và chờ đợi cô nàng tóc vàng kia vẫn còn loay hoay tìm kiếm đôi giày của cô ấy, khổ, muốn đi tập sớm thì phải chuẩn bị đầy đủ chứ, có đâu mà sáng đi tập mà giờ giày còn chả biết đã quăng đâu như vậy…
“Baby, xong chưa em?”
“Không biết nó nằm đâu nữa…em tìm mãi không thấy…” tiếng Sica vọng lại xa xăm
Không hỏi tiếp, cô gái da ngăm lẳng lặng đi vòng quanh để tìm đôi giày giúp bạn gái mình, để cô nàng kia tìm thì có mà ở nhà hết. Sau 1 hồi loay hoay, rốt cuộc Yuri cũng tìm thấy 2 vật màu vàng chanh chói lọi nằm lăn lóc phía dưới tủ quần áo kế bên tủ giày, chắc tôi qua mều vàng đã quẳng đại lên kệ mà không để ý nên nó mới bị rớt ra đằng sau nhừ vầy…
“Sica à…khỏi tìm nữa, Yul tìm thấy giày của em rồi nè…”
“Thế à? em ra ngay”
Kết thúc màn nháo nhào tìm giày lúc sáng sớm, hiện giờ Yulsic đang ung dung chạy đều đều trên con đường tráng nhựa xung quanh ngọn đồi lớn của thị trấn kế thị trấn vùng ven, không khí buổi sáng mát mẻ và trong lành khiến cho tâm hồn con người thêm phần thư thái, đâu đó cũng có 1 vài người cũng tập thể dục buổi sáng như cặp đôi của chúng ta…
Nói thêm về thị trấn láng giềng này, có thể nói tuy cách nhau chỉ cỡ 4km nhưng nhịp sống cũng như không khí ở nơi này hoàn toàn khác hẳn so với nơi sinh ra của Jessica. Thị trấn này, nói sao nhỉ? nó yên bình nhưng lại vui tươi và đôi khi nhộn nhịp, người dân ở đây không khép kín như nơi mều vàng ở, họ thân thiện và hòa đồng với tất cả mọi người…từ nhỏ tới lớn dù Jessica có biết về thị trấn láng giềng này nhưng cô chưa từng đi lần nào cả, chỉ khi bắt đầu quay lại với ai kia thì mới bắt đầu xuất hiện ở đây ngày càng nhiều…
“Nghỉ mệt không?”
“Uhm…”
Yuri phủi phủi tảng đá bằng phẳng ven đường chạy để Sica ngồi lên rồi rút chai nước nhỏ trong túi ra đưa cho cô nàng kia uống, họ đã đi bộ được cỡ 20p và giờ thì đang leo lên từng bậc thang của ngọn đồi cao nhất thị trấn…
“chúng ta leo nốt tới đỉnh rồi hẵng quay xuống nha”
“Uhm, lâu rồi em không tập thể dục nên hay mệt quá…”
“vậy em nên siêng tập hơn, Yul thiệt không hiểu sao em vẫn giữ được body hoàn hảo của mình mà không có tập luyện chút nào cả đấy” mỉm cười
“chắc do bẩm sinh, từ lúc sinh ra cơ thể em đã có sẵn tỷ lệ vàng rồi…”
“Yul cũng nghĩ thế, nhưng nói sao thì nói em cũng không hơn được Yul đâu, body của Yul mới gọi là hoàn hảo tuyệt đối. Tuyệt đối đấy cô Jung à…”
“Xì…thèm vào cái body đen thui của Yul, trắng như em mới đáng nói, chứ như Yul tối mà ra đường hù ma người ta còn sợ nữa là…” nhăn mũi phản đối
Phì cười trước thái độ đáng yêu của bạn gái, Yuri véo nhẹ mũi cô nàng khó tính kia rồi kéo cô ấy đứng dậy để tiếp tục bài tập chạy. Nhưng Yuri nham nhở đâu dễ bỏ qua như vậy, trước khi bước tiếp cô kề sát tai mều vàng thì thầm…
“Uh, không ai thèm body của Yul cả…chỉ cần 1 mình em muốn là được rồi, phải không?”
“Yul…”
Bật cười sảng khoái rồi bỏ chạy nhanh lên trước mặc kệ ai kia tức tối rượt theo sau, mặt thì cứ đỏ tưng bừng nhưng trong đầu đang tái hiện cái hình ảnh hết sức nóng bỏng về body của ai kia…nếu có ai có thể so sánh với Jessica về khoản thân hình thì chỉ có Kwon Yuri mà thôi, dĩ nhiên cái body siêu cấp ấy cũng chỉ thuộc về mỗi mều vàng…
Thôi, nói nhiêu đủ cho cái khoản nham nhở cùng cực của 2 con người đó rồi, giờ zoom ống kính lên trên đỉnh đồi nơi Yulsic vừa kết thúc chuyến tập luyện buổi sáng của 2 người…
“Wao, mệt chết được, lần cuối cùng em chạy nhiều như thế này là lúc nào em hết nhớ nổi rồi…biết thế ở nhà ngủ cho sướng, haizzzz…”
Jessica mệt mỏi ngồi bệt xuống nền cỏ xanh mướt miệng không ngừng than vãn về việc tập thể dục, well, tất cả là do cô ấy tự quyết định rồi tự làm luôn và giờ thì lại than thở như có ai đó bắt ép cô nàng vậy. Lắc đầu trước sự trẻ con của bạn gái, Yuri nhẹ nhàng ngồi xuống kế cô nàng kia rồi bắt đầu mát xa chân cho cô ấy, biết trước thế nào cũng xảy ra chuyện này mà, dù trước kia Jessica đã từng là thành viên trong đội điền kinh đi nữa thì 1 thời gian dài không tập luyện cơ bắp của cô nàng cũng nhũn ra như người thường thôi…nên chạy nhiều như thế này 1 cách đột ngột hẳn nhiên sẽ gây dãn cơ kinh khủng…
“Em cứ từ từ tập lại, đi ít ít thôi, chứ cứ như hôm nay thì sớm muộn gì chân em cũng bị chuột rút đấy”
Cảm giác thoải mái khi được mát xa khiến Jessica chỉ im lặng mà tận hưởng, cô cũng không thèm đáp trả mấy cái lời khuyên răn kia nữa. đang thẩn thơ vu vơ đếm mây trên bầu trời xanh thì 1 câu hỏi bật ra khiến mều vàng cất tiếng hỏi đột ngột…
“À, em có điều này thắc mắc lâu rồi mà chưa hỏi Yul”
“việc gì?”
“Ngôi nhà lớn màu trắng Yul đang ở ấy, là của Yul à? Yul mua lúc nào mà nhanh vậy?”
Ngôi nhà Jessica đang nhắc tới chính là nơi mà họ thường đến mỗi khi hẹn hò, tới lui cũng khoảng hơn chục lần rồi mà đến giờ cô nàng tóc vàng mới nhớ đến mà hỏi…
“Không, nhà đó là của người quen cho Yul mượn, họ đang bận đi công tác nước ngoài nên giao cho Yul coi chừng dùm”
“Vậy à…”
“Ờ...có phải em thắc mắc là chúng ta không đến ngôi nhà ở ngoại ô (ngôi nhà đẹp như tranh vẽ ấy) mà đến đây chứ gì?”
Gật đầu
Thở dài 1 tiếng, Yuri thả tay khỏi chân mều vàng rồi ngồi phịch xuống kế bên cô ấy, mắt cô nhìn xa xăm rồi chầm chậm giải thích lý lý do của mình…
“Chắc em hiểu rõ quan hệ giữa chúng ta mà, phải không?”
“Uhm…nhưng có liên quan gì…”
“có chứ, liên quan ở chỗ chúng ta không thể công khai mối quan hệ này”
“em biết, nhưng chúng ta có làm gì công khai đâu, sao mỗi lần hẹn hò phải đi xa tít mù như thế này?”
“vì nơi đó không còn an toàn để che giấu mọi chuyện nữa rồi…khoảng 2 tuần trước, Yul phát hiện ra có kẻ đã lén theo dõi chúng ta khi chúng ta tới ngôi nhà đó…”
“Hả? thiệt sao? Sao Yul không nói cho em biết liền…”
“Yul sợ em lo lắng thôi, mấy cái loại thám tử dai như đỉa ấy luôn bám chặt, chúng ta càng rối thì càng lộ ra thêm sơ hở cho chúng nắm thóp thôi. Thế nên trong 2 tuần đó Yul phải làm mọi cách để đánh lạc hướng hắn và giờ thì em yên tâm đi, hắn đã được ‘dọn dẹp’ xong rồi…”
“Vậy thì tốt rồi, nhưng lần sau có chuyện gì thì Yul cũng nói cho em biết nha, tự nhiên 2 tuần qua Yul cứ đi công tác này nọ, lần nào hẹn cũng không đi được vì bận làm việc…”
“Ờ…xin lỗi em, lần sau Yul sẽ bàn với em trước. Nhưng qua chuyện này em cũng nên cẩn thận chút, có nhiều người đang dòm ngó biểu hiện của em và mối quan hệ của chúng ta lắm đấy…”
“Uhm…em biết rồi”
Thả đầu lên cánh tay Yuri, Jessica lơ đãng nhìn lên đám mây hình cừu đang bay là đà trên bầu trời. Cô ước chi mình là mây, còn Yuri là gió, họ chỉ đơn giản tự do có thể đến bên nhau mà không bị những phiền toái trói buộc, những mối quan hệ rắc rối chồng chéo cứ chực chờ chia rẽ tình yêu của cả 2…nhưng, mều vàng cũng biết, ước mơ đó cũng chỉ là ước mơ, dù bên cạnh Yuri có bình yên cỡ nào đi nữa thì ẩn đằng sau vẫn luôn là muôn trùng sóng gió, bão bùng mà nếu lơ là 1 giây thôi cũng sẽ dễ dàng bị đánh trôi đi mất…
…nên thôi, suy nghĩ chi cho nhiều, chỉ cần có thể như thế này mỗi ngày là tốt rồi, mọi chuyện tương lai lúc tới thì sẽ tính tiếp vậy…
Tiếng thở nhỏ đều đều vang lên báo hiệu cho Yuri biết cô nàng tóc vàng đã chìm vào giấc mộng đẹp của riêng cô ấy. Mỉm cười nhìn vào gương mặt xinh đẹp bình yên ấy, Yuri khẽ lướt ngón tay lên làn da trắng mịn nơi gò má rồi đi dần đến tất cả chi tiết khác và dừng ở môi, khẽ đặt lên đôi môi mềm mại đó 1 nụ hôn nhẹ, cô gái da ngăm cảm thấy trong lòng hạnh phúc và bình yên vô cùng…đúng là đôi lúc chỉ cần những điều nhỏ nhặt vậy thôi thì cũng là quá đủ rồi…
Yuri’POV
Vẫn chưa tới lúc em đối diện với quá khứ đâu Sica à, truyện tôi đã lấy lại ký ức để một thời gian nữa em hãy biết…
Tay thám tử đó là do Kim Taeyeon cử theo để thu thập bằng chứng ngoại tình của em và tôi. Aigo, để chi vậy Taeng? Để uy hiếp cô ấy ư hay là uy hiếp tôi, buộc tôi phải rời bỏ cô ấy như cái cách ngày xưa cậu đã xúi giục Jessica làm để rời bỏ tôi???
Xưa rồi, tôi biết tỏng mánh mun của cậu. Chỉ cần nhờ anh Antonio ra tay chút là có thể dẹp hết mấy cái đuôi lằng nhằng mà cậu gắn vào chúng tôi thôi. Cậu không được phép chạm vào sự yên bình của Sica nữa, còn tôi, vẫn chưa tới lúc tôi đối mặt với cậu đâu. Lo mà đấu với Joo Hyun đi…
…Nếu mà cứ cố đụng đến tôi quá sớm thì cái giá cậu phải trả là lớn lắm đấy, để 1 thời gian nữa, đợi tới lúc cái giá phải trả của cậu nhỏ xuống tới mức thấp nhất rồi hãy đụng tôi. Tới lúc đó, chúng ta sẽ 1 lần phân thắng bại cuối cùng luôn và cậu sẽ biết, ai mới là người giỏi nhất trong 2 ta…
End Yuri’POV.
“Yul này…có phải Yul có nhiều thắc mắc lắm phải không?”
“Sao em hỏi vậy?”
Thảng thốt nhìn Sica đột nhiên bật dậy từ tay mình, Yuri không khỏi lo lắng khi đột nhiên cô ấy đề cập đến vấn đề đó, đúng là Yuri lúc trước có nhiều thắc mắc về quá khứ giữa họ rất nhiều…nhưng từ khi cô tự tìm lại được quá khứ thì cô không còn muốn đề cập đến chúng 1 chút nào cả, và phải nói thêm là cô biết rõ bạn gái của mình còn muốn trốn tránh cái quá khứ đó nhiều hơn chính bản thân cô nữa. Vậy mà, giờ cô ấy đột ngột nhắc lại…
“Yul trả lời em trước đi…dừng phủ nhận là Yul không muốn biết chút gì về quá khứ cả…”
Ánh mắt buồn bã trong veo hướng nhìn thẳng về Yuri, cô gái da ngăm hoàn toàn có thể thấy sự lo lắng, yếu đuối ẩn đâu đó trong đó, dù có cố phủ nhận đến đâu đi nữa thì cô biết cả cô và Sica đều sợ hãi quá khứ rất nhiều, nhiều đến độ có cố dấu cũng không thể hoàn toàn quên đi được…
“Nếu Yul trả lời là có, liệu em có nói cho Yul biết sự thật không?”
“Yul…”
“nói sao nhỉ? có lẽ chưa đến lúc chúng ta nên đề cập vấn đề này đâu Sica à, Yul biết em chưa sẵn sàng và Yul cũng chưa sẵn sàng…”
Nắm lấy bàn tay phải của Sica, Yuri áp nhẹ nó lên má của mình, cô vuốt ve chiếc nhẫn trắng ngự trị tại ngón áp út của cô gái tóc vàng để trấn an cô ấy. Qúa khứ, biết là không thể phủ nhận, biết là sớm muộn cũng phải đối mặt…thì cũng không bao giờ có thể phủ nhận 1 điều là, Yuri thực sự muốn nó đừng bao giờ quay lại…
“Em biết chữ khắc trên chiếc nhẫn của chúng ta là gì mà phải không? ‘Now & forever’, bây giờ và mãi mãi…quan trọng nhất là hiện tại và tương lai. Lúc trước Yul từng hỏi em chúng ta là gì của nhau, em có nhớ em trả lời như thế nào không?”
“…em là người yêu Yul rất nhiều…”
“…Vậy giờ còn yêu nữa không?”
“Chưa bao giờ hết yêu…”
“Vậy em còn băn khoăn gì nữa? quá khứ, mặc kệ chúng ta là như thế nào đi…em chỉ cần biết 1 điều, bây giờ em là chủ nhân của chiếc nhẫn này, của trái tim Yul và là người Yul yêu nhất là đủ rồi…”
Khẽ búng vào cái chân mài nhíu lại của cô gái tóc vàng, Yuri mỉm cười trước khuôn mặt nhăn nhó vì đau của cô gái kia…cô biết Sica hình như đã cảm thấy gì đó khác lạ trong cách xử sự của cô hiện nay và cô ấy đang lo lắng rất nhiều…
“đừng có nhăn nữa, không xinh đâu. Chúng ta còn nhiều khó khăn phải trải qua trước mắt kìa, không có thời gian để em lo lắng cho quá khứ đâu. Và, Yul muốn khẳng định điều này với em…”
Đan tay vào tay mều vàng, Yuri hôn nhẹ lên mu bàn tay cô ấy và dịu dàng nhìn vào đôi mắt trong veo ấy, Sica đã quá đau đớn, mệt mỏi trong suốt 4 năm qua rồi nên giờ đây Yuir sẽ dùng chính tình yêu của cô phủ lấp đi những điều đó. Jessica đã từ chối bình yên hoàn hảo bên cạnh ChunHo thì để Yuri dùng sóng gió của những cơn bão trong đời mình cuốn trôi đi hết mọi điều bận lòng trong cô ấy bởi có 1 điều không phải ai cũng biết…nơi bình yên nhất trên thế giới chính là mắt bão (tâm cơn bão)…
“…Dù Yul có thay đổi như thế nào thì chỉ có duy nhất 1 Kwon Yuri thuộc về em thôi. Nếu ngày trước Yul có làm gì có lỗi với em, có làm em đau thì em à…để Yul bây giờ chữa lành những điều đó nhé…”
“Yul…Yul biết gì rồi sao??”
“Không”
“Vậy…vậy…sao Yul lại nói như thế…” run rẩy
“Thái độ của em…phòng trường hợp em không biết hay quên đi, Yul có IQ 180 đấy. Yul có thể biêt những điều mà người thường không thể thấy đấy. Từ lúc đầu Yul đã không tin là em đơn phương rồi, Yul tin tình yêu này đã bắt đầu từ rất lâu rồi…vì trái tim này chỉ đập vì mỗi em, em tin không?”
“Em…”
Đôi mắt Yuri không nói dối, Yuri có thể nói dối rất tài….Sica biết rõ điều đó, nhưng đồng thời cô cũng biết 1 điều khác, con người đó luôn chứa sự thực dành cho cô trong đôi mắt sâu thẳm của cô ấy. Cô có thể nghi ngờ cả thế giới kể cả lời nói ngọt ngào của Yuri, nhưng chỉ riêng ánh mắt dịu dàng, ấm áp đó thì cô phải tin…
“…em tin”
“Thế thì đừng băn khoăn xem có nên kể với Yul về quá khứ nữa hay không nhé, cũng ngưng nhớ về nó đi. Chỉ tập trung nhìn về con đường mà chúng ta phải đi tiếp thôi, nơi đó mới cần sự tập trung tuyệt đối của em đấy”
“Vâng, em hiểu rồi”
Vụng về che giấu, run rẩy cùng nỗi sợ hãi lúc nào cũng chực chờ vỡ òa mỗi lúc đi cạnh nhau…cái thứ bình yên nửa vời này đúng chất như Sica mong muốn, nói thấy biến thái chứ thực ra cô ấy luôn xem đó như thách thức cuộc đời mình, chỉ khi thắng được thách thức đó mới có thể yên tâm giữ được tình yêu. Ngày xưa, cả 2 đến với nhau nhanh quá, yên bình bên nhau quá mới dễ vỡ tan…nhưng giờ đây, khi song hành với họ là sợ hãi thì sự cảnh giác và đề phòng lại trở thành vật cố định cho bức tường tình yêu của cả 2 một cách vô cùng vững chắc…
Bước xuống đồi cùng với bàn tay siết chặt lấy bàn tay của đối phương, cơ hồ đây là cảnh thấy trong giấc mơ quá nhiều lần nay mới thành hiện thực. Ánh nắng ấm áp chiếu rọi lên gương mặt rạng rỡ của Yuri, Jessica bước sau con người ấy ngẩn ngơ nhìn vào dáng lưng kiêu hãnh trước mặt…
…sự cô độc hận thù không còn, sự trẻ con non nớt cũng biến mất rồi, giờ đây chỉ còn lại sự vững chãi ấm áp của 1 con người từng trải mọi vui buồn, cay đắng. Bờ vai ấy tuy nhỏ nhưng đã biến thành chỗ dựa vững chắc trong cuộc đời này, Sica tin, tin những điều Yuri nói rất nhiều, tin rằng ngày đó-ngày họ hạnh phúc bên nhau trọn vẹn rồi sẽ đến nhanh thôi….
…………
Cắt đứt nghi ngờ, phủi sạch rối rắm và băn khoăn nha…bây giờ drama Yulsic tạm kết tại đây. Ai trót lỡ vướng vào cái “kế hoạch của Yuri” thì đành đợi vậy, tác giả chưa viết nên làm gì có mà post. Để khi nào fic End thì mọi kế hoạch, toan tính đều sẽ được “thanh toán” hết thui…
…………
Chuyển đổi chút nào, 1 quãng thời gian dài vừa qua fic này chỉ đề cập đến Yulsic là chủ yếu, giờ để đổi gió thì sẽ chuyển cảnh qua các couple khác…
Taeny, đây có lẽ là couple yên bình nhất trong mắt RDS từ lúc bắt đầu fic cho đến nay, đúng là vậy cho đến khi Tiffany giúp Yuri thoát khỏi cảnh tù tội lần trước (liên hệ chap 14 nếu bạn không nhớ)…thì mọi sự rục rịch bắt đầu xuất hiện 1 cách dần dà trong gia đình nhỏ ấy…
Taeyeon ý thức được việc làm của cô là sai, nhưng cái tôi quá cao khiến cô lảng tránh sự thực ấy, thay vào đó cô lại xoay qua soi mói thái độ của vợ mình với Yuri…
Ngày xưa, có 1 sự thực mà chỉ có cô, vợ cô và Jung SoHan biết được…đó là Tiffany từng rất yêu Yuri, trước cả khi Jessica đến với cô gái da ngăm ấy. Rồi thì Yulsic thành 1 cặp, Tiffany cũng vẫn vui vẻ chúc phúc cho họ mặc dù cô vẫn rất yêu người đó…có lẽ cô gái mắt cười mãi mãi cũng sống với tình yêu đơn phương ấy nếu không có cái chết (hụt) của Yuri. Khoảng thời gian ấy ai ai cũng chú ý đến phản ứng quá tiêu cực của Jessica mà bỏ quên hết mọi thứ liên quan xung quanh, nhưng Taeyeon thì khác, cô luôn bên cạnh và dõi theo người con gái mình yêu nên hơn ai hết, cô biết Fany luôn khóc thầm rất nhiều đêm vì nỗi nhớ dành cho người đó…
Cũng đau buồn vì cái chết của Yuri, nhưng đâu đó trong Taeyeon lại vui vì cô ấy không còn…Khi đó, cô luôn đóng vai trò bạn thân ở bên cạnh an ủi, chăm sóc, quan tâm, giúp Tiffany vượt qua nỗi đau của cô ấy. Cho là lợi dụng thời cơ cũng được, cho là cô tiểu nhân tận dụng cái chết của bạn cũng được…cô chỉ biết là cô đã được mục đích sau 1 năm ở bên cạnh Tiffany nhẫn nhịn nghe cô ấy kể lể về nỗi nhớ dành cho Yuri, rốt cuộc, sau bao nhiêu năm đơn phương thì Fany cũng chấp nhận đáp lại tình yêu của cô. Họ kết hôn với nhau ngay sau lễ cưới của Jessica và ChunHo, rồi sau đó, cả 2 có 1 cuộc sống bình yên, hạnh phúc với nhau trong gần 3 năm…cứ tưởng sẽ là mãi mãi, nhưng ai ngờ, cách đây 4 tháng, Kwon Yuri lại trở về từ cõi chết…
“Fany, em lại đi đâu nữa vậy?” Taeyeon nhìn theo dáng Tiffany đang bước ra khỏi cửa
“Em có hẹn với Jessi…chúng em đi mua sắm trong thành phố chút…”
“Sao em đi hoài vậy? chả phải hôm qua em mới vừa đi sao?”
“Hôm qua em đi với Sunny, còn hôm nay là Jessi, khác nhau mà”
“Ngày nào em cũng có lịch nhỉ? bữa trước là YoonA, tiếp lại là Sunny, giờ là Jessica vậy ngày mai là ai đây???”
Có gì đó kỳ lạ trong câu nói của Taeyeon, Fany dừng lại sau khi xỏ xong đôi giày của cô, cô quay qua đối mặt với chồng mình và thấy cô ấy đang cố nén điều gì đó sau cái bản mặt dửng dưng kia…
“Em hay đi shopping, Tae biết mà, sao hôm nay hỏi gì kỳ vậy? muốn gì thì nói ra đi, em nghe nè”
“Ngày nào em cũng đi, chúng ta gặp nhau được bao lâu trong ngày? Tae đi làm về, em lại đi, khi em về thì Tae lại có việc…em đang làm gì vậy? đi chơi thôi hay là cố tình tránh mặt Tae hả???” hằn học, tay để sau vạt áo bấu mảnh vải nhăn nhúm…
“Tại sao em lại cố tình tránh mặt Tae kia chứ? Tae bận rộn, cả 2 chúng ta trước giờ đều biết mà, chúng ta đã thống nhất với nhau là không lấn cấn mấy vụ việc này nữa mà, giờ cớ gì lại lôi ra vậy?” Fany bình tĩnh đáp lại, cô đang cố nén để xem mục dích thực sự của Taeyeon là gì
“Phải, chúng ta nói rồi, vậy không được nói lại sao? Tae muốn nhắc em là thời gian em gặp Tae còn ít hơn cả đi shopping với mấy đứa bạn của em đấy…”
“Mấy đứa bạn của em? Họ không phải bạn của Tae sao? Từ bao giờ Tae lại phân rõ ràng như thế giữa chúng ta vậy? phải rồi, họ đâu xứng là bạn của Tae…bạn của Tae phải là tai to mặt lớn kìa, như là cảnh sát trưởng chẳng hạn…” bùng nổ
“Em…em dám ăn nói vậy hả?”
“Có gì không dám, Kim Taeyeon? Em biết Tae có nhiều việc bực bội nên tâm trạng không thoải mái, em thông cảm và luôn nhẫn nhịn với Tae. Nhưng đừng có được nước lấn tới, em không giữ được bình tĩnh mãi đâu…”
“Ai cần em giữ bình tĩnh? Em đừng có mà ra vẻ ta đây thánh thiện, Tae có xấu xa thì em cũng là vợ của Tae, em ngoan hiền lắm cũng như cô bạn của em thôi, cả 2 cùng 1 ruột cả…” nhếch mép, sự tức giận đang lấn át lý trí…
“Tae nói gì? nói phức ra đi…”
Nhếch mép, Taeyeon lạnh lùng tiến đến bên vợ cô, khẽ dùng tay vuốt nhẹ gương mặt xinh đẹp ấy rồi nắm chặt lấy cổ tay Fany, đừng có hòng cô thả cho cô ấy đi gặp cái tên đó…
“Em và Jessica cùng 1 ruột thôi…mấy người không qua mặt nổi tôi đâu, đi shopping gì chứ? Sao không nói phức ra là đi gặp Kwon Yuri đi hả???”
“Tae…”
“Sao hả? nói không ra hơi rồi chứ gì? tôi nói đúng quá mà…”
<BỐP> 1 cái tát đau điếng giáng thẳng vào gò má trắng mịn của Taeyeon, song song đó nước mắt bắt đầu xuát hiện trên đôi mắt cười xinh đẹp đối diện…
“Bao năm qua tình cảm em dành cho Tae nhỏ bé thế sao? Giả dối lắm sao? 3 năm rồi Tae à, 3 năm sống cùng nhau không đủ để Tae hiểu hiện nay em thực sự yêu ai sao? Yuri, cậu ấy chỉ là quá khứ mà thôi…”
“Vậy sao? Tin được không nhỉ? vậy sao cô còn cứu nó, tại sao cô còn dùng cặp mắt tình tứ đó nhìn nó hả??? đừng tưởng tôi không thấy, tôi không tin mấy điều vớ vẩn cô ngụy biện ra đâu…” lồng lên giận dữ, tay ngày càng siết chặt cổ tay vợ mình
<BỐP>
“Tôi không có, Kim Taeyeon…tôi không có dối lừa cô cái gì cả, giờ tôi không có hơi sức đâu mà giải thích với người vô lý như cô nữa…tôi đi đây, và cô cứ ở đó mà sống với cái mớ nghi ngờ to đùng của mình đi…”
Tiffany quay lưng chạy khỏi cửa bỏ lại sau lưng Taeyeon bàng hoàng ngồi trên đất…rốt cuộc thì vết rạn nứt cũng xuất hiện, mấy tháng nay qua thái độ của Taeyeon thì Fany cũng biết cô ấy đang nghi ngờ cô, nhưng vì hạnh phúc gia đình, vì cô yêu cô ấy nên luôn cố nín nhịn tất cả. Những tưởng Taeyeon sẽ hiểu và bỏ qua nghi ngờ của chính mình mà bình tĩnh giữ lấy hạnh phúc của họ, vậy mà giờ lại ra thế này, Tiffany đã đi đến sự thất vọng cùng cực rồi…
“Alô, Jessi hả? Tớ đến đón cậu ngay bây giờ, tớ có chuyện muốn nhờ cậu…”
“…”
“lát nói sau, tớ sẽ kể cậu nghe mọi chuyện”
“…”
“Ok, bye cậu.”
Chiếc xe màu hồng lăn bánh ra khỏi ngôi nhà rộng lớn, nước mắt lăn dài trên gò má ai kia, mắt cười giờ đã mất đi sự vui tươi mà thay vào đó là nỗi buồn bao trùm…
“Tae à…đừng để mọi thứ đến giới hạn của nó nhé, hạnh phúc của chúng ta không mạnh mẽ như Tae từng biết đâu…”
END CHAP.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro