Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[LONGFIC] Xin Đừng Quay Lại...[Chap 25]

CHAP 25

Tiffany lặng lẽ ngồi nhìn chiếc chìa khóa màu vàng lấp lánh, lòng rợn lên một vài cảm xúc bất ổn, nói tới nói lui thì dù cô không hề thích những lúc mình yếu lòng nhưng 1 chút yếu đuối như thế này có lẽ lại tốt cho tâm hồn cô, xem như 1 liệu pháp để giữ trái tim cô khỏi bị chai sạn hoàn toàn…

“Cô Hwang, cô có muốn xem trước không ạ?” người quản lý vui vẻ gợi ý

“Không, tôi muốn đợi người bạn của mình, cô ấy giữ phân nửa chìa khóa còn lại” show mắt cười, Fany khéo léo từ chối

“Vâng, tôi hiểu rồi, không làm phiền cô nữa. Khi nào cô muốn xem thì cứ gọi tôi”

Người quản lý rời khỏi phòng sau khi dặn dò Tiffany theo thủ tục…

Quay trở lại với Tiffany, hôm nay là ngày cô đi công tác cho ngân hàng Hwang-ngân hàng của gia đình cô, cô đã có mặt từ sớm ở Hongkong để giải quyết sớm 1 số thủ tục và hoàn thành xong nhiệm vụ được giao. Nhưng, dường như lý do giải quyết công việc chỉ là lớp ngụy tạo cho mục đích thực sự đằng sau,1 mục đích mà chỉ mình cô và 1 người nữa được quyền biết đến…

<Ring>

“Alô?”

“…”

“tớ tới lâu rồi, chỉ đợi cậu thôi đấy”

“…”

“Ok, tớ đảm bảo với cậu, giờ thì vào lẹ đi”

Nhẹ dập máy kết thúc cuộc đối thoại ngắn, Tiffany lại rơi vào trạng thái mông lung, những cảm giác rối bời ngày một dâng lên mạnh mẽ…

Ai cũng có bí mật, Tiffany cũng không ngoại lệ, cô có rất nhiều bí mật và 1 trong số đó lại liên quan đến người bạn thân nhất của cô-Jessica Jung. Thở dài khi nhớ đến cô gái tóc vàng, Fany đặt nhẹ chìa khóa lên bàn, bản thân cô luôn băn khoăn không hiểu vì sao ngày trước lại để Jessica lôi kéo cô vào rắc rối to lớn này để giờ đây cô phải theo nó đến cùng…

Flashback

4 năm trước (thời điểm 1 tuần sau tai nạn máy bay của Yuri), Hwang’s House…

“Jessi??? Sao cậu ở đây, đáng lẽ cậu đang nằm trong bệnh viện chứ???”

Tiffany hoảng hốt lao đến đỡ lấy thân thể yếu đuối, xanh xao của Jessica và nhẹ nhàng để cô ấy ngồi xuống chiếc giường lớn màu hường. Fany mới vừa thăm bạn cô hôm qua trong bệnh viện và biết chắc bạn cô không bao giờ được phép xuất viện trong tình trạng tồi tệ như bây giờ…

“Tớ tự trốn…cậu đừng lo quá…” lời nói nhẹ cất, nó chỉ lớn hơn hơi thở 1 chút…

“Sao không lo được? cậu có biết sức khỏe cậu tệ ra sao không?”

“Tớ biết…”

“Biết??? cậu biết mà làm liều như thế này sao? Rốt cuộc điều gì quan trọng đến mức khiến cậu trốn viện như thế này vậy hả???”

Tiffany tức giận nói liên tục, ngày xưa cô luôn muốn phát điên lên mỗi khi Jessica thực hiện điều gì đó ngu ngốc, còn bây giờ thì thậm chí cô muốn trói bạn thân của mình lại để cô ấy khỏi phải làm thêm bất cứ gì điên khùng nữa…

“Hừ…vậy nói đi? Chuyện gì?”

Mệt mỏi đẩy chiếc hộp vuông về phía Tiffany, Sica quá mệt mỏi để nói thêm bất cứ lời nào nên cô chỉ hành động đơn giản như thế…

“Gì vậy?”

Jessica ra hiệu cho cô bạn mắt cười mở nắp, và ngay khi chiếc nắp giấy được đặt qua một bên thì gương mặt của Tiffany cũng nhanh chóng biến sắc…

“Jessi…cậu…cái này…”

Run rẩy cầm lấy tấm ảnh-1 trong số rất nhiều đồ vật bên trong hộp, Tiffany lắp bắp không nên lời và cảm xúc thì cứ lộn tùng phèo bên trong cô, rốt cuộc thì Jessica có thể mù quáng đến mức nào nữa đây???

“Đi, tớ đưa cậu về bệnh viện, cậu cứ như thế này tớ không thể yên tâm được…”

Quăng tấm hình trở lại hộp, Fany kéo tay Jessica về phía cửa, xác định nên đưa cô bạn thân về lại nơi cô ấy vừa trốn khỏi…

“Không…không….” Nhưng lực kéo yếu ớt ghì bước chân Fany lại, cô buộc phải xoay người lại nhìn nguười kia…

“…tớ đang tỉnh táo…Tiff à, làm ơn nghe tớ…”

Ánh mắt bất lực đầy sự van lơn, thân thể run rẩy yếu ớt, Jessica giờ chỉ như sợi chỉ mành treo trước gió, nếu Tiffany lay quá mạnh thì có thể nó sẽ đứt mất…

“…”

“Làm ơn…làm ơn nghe tớ…”

Sau một hồi đấu tranh tư tưởng thì cô gái mắt cười cũng chịu trở lại vị trí ban đầu, có lẽ nên nhẹ nhàng khuyên bảo mều vàng hơn là bắt ép cô ấy, cô ấy không còn có thể chịu được đả kích nào nữa…

“…Họ muốn đốt chúng nên tớ đã tạo 1 tài khoản bí mật ở Ngân hàng Hongkong…để gửi những thứ này….”

Jessica dừng lại để thở, sức khỏe cô lại bắt đầu trở nên tệ hại…

“…có 2 chìa khóa và…tớ mong cậu giữ 1 chìa…phòng khi tớ nổi điên và muốn tiêu hủy chúng…thì ít nhất vẫn còn cậu có thể ngăn tớ làm điều ấy…Hụ hụ….”

Kết thúc câu nói bằng tràng ho vật vã, Jessica đang dần mất sức một cách nặng nề, mắt cô hoa lên và mặt thì tái xanh hơn bao giờ hết. Và hình ảnh đó của cô gái tóc vàng làm Fany tức giận, ngay cả khi yếu ớt đến như thế này thì tại sao Jessica vẫn cứ cố chấp như thế chứ…

“…Tớ không hiểu…tại sao tớ phải giữ chúng? Tại sao tớ phải giữ những thứ đang dần giết dần giết mòn cậu từng giờ chứ???”

“…vì nếu không có chúng…tớ sẽ chết ngay bây giờ Tiff à…chứ không phải là dần mòn đâu…”

Jessica mỉm cười, cô nhẹ nhàng với lấy 1 tấm ảnh trong hộp. Hình ảnh 2 cô gái, 1 tóc đen 1 tóc vàng đang cùng nở nụ cười tươi tắn dù cho bộ dạng lấm lem và chiếc cúp được nâng cao 1 cách trân trọng trên tay họ khiến cho trái tim Jessica đau đớn, giọt nước mắt khẽ lăn dài trên má, kỷ niệm đẹp ngày xưa giờ chỉ như con dao đâm sâu vào trái tim đầy sẹo của cô…

“ Sao cậu lại thế chứ??? Đừng níu kéo quá khứ nữa Jessi…quên cậu ấy đi, đừng ngu ngốc giữ lấy tình yêu đau đớn đó nữa…”

Tiffany bật khóc, cô ôm bạn mình vào lòng và cũng khóc với cô ấy, nỗi đau của Jessica có lẽ không ai có thể hiểu hơn cô cả, vì cô cũng yêu Yuri…nhưng cô không ngu ngốc mãi giữ lấy tình cảm ấy và cô muốn bạn mình cũng vậy, những việc Yuri gây ra và cái chết của cô ấy, thật sự nên chôn sâu mãi mãi rồi…

“Tớ không thể…và cũng không muốn…”

“Đừng như thế được không? Nhìn lại mình đi, cậu đã ra nông nỗi như thế nào rồi chứ??”

“…Tớ hiểu…nên tớ mới càng phải làm như thế này…”

“Có bao giờ cậu nghĩ mình rất mù quáng và ngu ngốc không???”

“Có…”

“Vậy sao cậu còn làm thế này chứ…”

“…vì yêu…”

Thở hắt ra trước nụ cười ngây ngô trên gương mặt mệt mỏi của Jessica, cô gái tóc vàng không hề thay đổi gì so với ngày xưa, một khi đã yêu 1 người thì cô ấy sẽ yêu suốt đời, bất chấp tất cả, bất chấp hậu quả, thậm chí ngay cả cái chết cô ấy cũng không sợ…

“…”

“…những kỷ niệm này…là thứ giữ tớ sống tới giờ, chỉ cần còn chúng tớ sẽ không quên mất cậu ấy…”

“Vậy để giữ mạng cậu tớ phải làm theo ý cậu sao???”

Gật gật

“Cậu uy hiếp tớ sao? Bằng cái mạng của cậu à???”

Gật gật

Chịu thua với sự cứng đầu quá mức của cô bạn thân, Tiffany biết cô phải làm theo ý cô ấy nếu không muốn phải mất thêm 1 người quan trọng nữa…

“…vậy cậu giúp tớ không???”

“…Haizzzzzzzzzz”

“Tiff à…”

“Tớ giúp cậu…nhưng với điều kiện cậu phải quay trở lại bệnh viện ngay đó”

“Uhm…”

Tiffany nhẹ nhàng dìu Jessica ra cửa để đưa cô ấy trở lại bệnh viện. Những hình ảnh cuối cùng của chiếc hộp trước khi cánh cửa khép lại lọt vào đôi mắt cười xinh đẹp, kỷ niệm không thể quên liệu còn làm trái tim cô và bạn thân cô đau đến bao giờ nữa đây???

End Flashback.

Thở dài lần nữa, đã 4 năm trôi qua kể từ cái ngày Jessica trao cho cô chiếc chìa khóa vàng của ngăn tủ số 2221 này, mỗi năm 1 lần cô đều phải đến nơi này để đảm bảo những thứ cô bạn thân của cô muốn giữ vẫn còn an toàn, nguyên vẹn bên trong ấy…và mỗi 1 lần là mỗi 1 sự thay đổi, giờ đây, khi quay trở lại lần thứ 4, Tiffany lại đi cùng với chính chủ nhân của chiếc hộp ấy. 1 sự thay đổi đáng sợ hơn bao giờ hết…

“Tiff” giọng nói trong veo cất lên thu hút sự chú ý của Fany, cô nhanh chóng quay lại

Jessica nở nụ cười tươi rồi ôm chầm lấy cô bạn thân của mình, cô vui vẻ ngồi vào chiếc ghế bên cạnh Tiffany và bắt đầu chịu sự chất vấn của cô ấy…

“Nói đi, sao hôm nay lại đòi đến đây??”

“thế tớ không nên đến à?”

“không phải thế, chỉ là thật lạ khi những lần trước tớ có nói thế nào cậu cũng nhất quyết ở nhà, vậy mà…”

“vậy mà giờ lại đi chứ gì? Tớ đi vì tớ muốn thế thôi…” Jessica bướng bỉnh nói quanh co

“cậu chưa bao giờ không suy nghĩ mà làm cả, dù theo cảm xúc thì cậu cũng luôn đắn đo trong những việc có liên quan đến cậu ta”

Mỉm cười tránh ánh mắt Fany, Jessica biết cô luôn bị người bạn thân của mình nhìn thấu dù có cố quanh co ra sao đi chăng nữa…

“thôi vậy, có nói sao cậu cũng không tin nên tớ nhận luôn. Lần này tớ đi là vì tớ muốn lấy những gì bên trong chiếc hộp đó ra và xóa sạch chúng…”

“Cái gì???”

“sao cậu phản ứng ghê thế? Chả phải ngày trước cậu luôn bảo tớ quên đi mọi thứ đó sao?” Jessica đặt chiếc chìa khóa vàng còn lại lên bàn, tay mân mê theo những đường vân gỗ của chiếc bàn…

“Thì lúc trước là vậy, nhưng cậu cũng quên cậu cố sống cố chết như thế nào để ngăn tớ không hả??? giờ tự nhiên đùng 1 cái nói xóa là xóa, hành động của cậu thật đáng nghi ngờ, hay là…”

“hay là sao???”

“…là do cậu ta đã quay lại VỚI CẬU…”

“Cậu đoán đúng đấy, là do cậu ấy, tớ muốn cậu ấy không bao giờ tìm lại được quá khứ. Tớ muốn Kwon Yuri bây giờ mãi mãi thuộc về tớ và tất cả những gì bất lợi điều phải bị tiêu diệt” Jessica lạnh lùng nhìn Tiffany, ánh mắt kiên quyết thể hiện quyết tâm không thể thay đổi

<CẠCH>

“xin chào, tôi là quản lý của tủ 2221. Hẳn cô đây là Jessica Jung?”

“Vâng, là tôi”

“rất vui khi gặp cô, vậy bây giờ cô và cô Hwang có muốn xem những gì trong tủ không ạ?”

“Vâng, anh lấy ra đi. Nhưng lần này không chỉ xem, chúng tôi muốn đóng tiền đóng ngăn tủ đó, tôi muốn sử dụng dịch vụ hủy tài liệu”

Lạnh lùng rút thẻ tín dụng, Jessica không cho Tiffany có thời gian cất lời, cô phải đánh nhanh thắng nhanh trước khi cô bạn của mình kịp ngăn cản. Ký ức ngày xưa dù có muốn giữ như thế nào đi chăng nữa thì nó cũng không thể quan trọng bằng hiện tại, nhất là khi hiện tại bây giờ mà Jessica có lại quan trọng với cô quá nhiều…

.

.

.

“Cậu điên rồi Jessi…”

“Sao cậu nói thế??? Chúng là quá khứ của tụi tớ, chúng còn tồn tại đến giờ cũng là do tớ giữ lại, tớ xóa là quyền của tớ, có gì lạ đâu…”

Tiffany nhíu mày, đôi mắt xinh đẹp chợt dấy lên sự lo lắng, nhìn Jessica bây giờ, thậm chí còn đáng phải bận tâm hơn cả 4 năm trước. Nếu ngày trước cô gái tóc vàng có thể chết vì tình thì bây giờ, cô ấy thậm chí còn có thể giết người khác cũng chỉ vì tình…

“Cậu đốt nó là chuyện của cậu, nhưng cậu làm vì để trói chặt Yuri cho riêng cậu thì lại có vấn đề. Cậu không có quyền ngăn cản cậu ấy tìm lại ký ức và phòng trường hợp cậu ‘vô tình’ quên mất thì tớ sẽ nhắc cho cậu nhớ 1 điều: cậu đang ngoại tình 1 cách còn hơn cả lộ liễu đấy…”

“Vậy thì sao???”

“OMG!!! Vậy thì sao??? Cậu đang nói quái gì vậy??? quá có sao chứ sao gì, cậu tung hê mọi thứ vì Yuri đã đành, còn dám công khai độc chiếm cậu ta trước mọi người…vậy bước tiếp theo của cậu là gì đây? Ly dị ChunHo à???”

Sự căng thẳng dâng cao giữa 2 cô gái, 1 người thì hết sức lo lắng, bực bội trước thái độ ‘ngoại tình là chuyện thường’ của bạn mình, còn 1 người thì vô cùng hững hờ trước sự can ngăn của bạn mình, nhưng khi tên người đàn ông trói buộc cuộc đời người đó được thốt lên thì mọi thứ thật sự bùng nổ…

“Đó là ý hay đấy Tiff, tớ thậm chí còn chưa nghĩ tới việc ly dị, nhưng nếu cậu đã nhắc thì tớ sẽ xem xét nó…” nhếch mép, Jessica ghét phải công nhận là cô muốn ở bên Yuri mãi mãi nhưng rào cản mang tên ChunHo thật sự không thể vượt qua…

“Cậu…cậu vô trách nhiệm vậy sao??? Cậu quên ai đã giúp cậu khỏi bệnh, ai đã quan tâm chăm sóc và yêu thương cậu 3 năm qua à??? Thậm chí còn đợi cậu toàn tâm toàn ý đến với anh ấy nữa chứ, cậu làm sao có thể vô tâm vứt bỏ mọi thứ như vậy hả???”

“Vậy thì sao hả??? tôi làm gì thì liên quan gì cậu? bộ cậu nghĩ tôi không nghĩ mấy thứ đó sao, cậu có biết tôi băn khoăn, dằn vặt như thế nào trong thời gian qua không? Nếu không là anh ấy thì tôi đã bỏ đi lâu rồi, tôi nợ anh ấy, nhiều đến mức tôi ghét chính điều đó…”

Mọi người xung quanh đi ngang đều phải quay lại nhìn cuộc cãi vã nảy lửa giữa Sica và Fany, họ đang rối bời và tuyệt vọng với những lo lắng của mình, tình yêu và tình nghĩa khi nằm trên 2 chiến tuyến đối nghịch thật sự luôn khiến ta quá dằn vặt…

“Vậy sao cậu còn đến với cậu ta, còn phải muốn dằn vặt bản thân mình và cả người khác?? Cậu muốn làm khổ mọi người đến bao giờ nữa chứ???”

“Vì tôi yêu cậu ấy, nhiều đến mức tôi không còn là chính mình nữa kìa. Tôi cũng từng tránh xa cậu ấy, đẩy cậu ấy thật xa, nhưng vô vọng, trái tim tôi cũng vẫn chỉ đập vì cậu ấy mà thôi…”

Nước mắt bắt đầu chảy trên gò má Sica, nước mắt bây giờ khác ngày xưa, nó không còn là nước mắt đau đớn nữa mà nó là nước mắt của sự dằn vặt và bất lực, muốn giữ tình nhưng cũng muốn trọn nghĩa, làm sao có thể chứ???

“Cậu…”

“Đừng nói nữa…tớ không còn ai có thể giúp mình nữa, chỉ còn mỗi cậu thôi, Tiff à…”

Nhẹ ôm Jessica vào lòng, Tiffany vỗ nhẹ vai cô ấy. Dù cho Jessica có quá đáng như thế nào đi nữa thì cô ấy cũng vì quá yêu Yuri mà thôi, và dù có thế nào đi chăng nữa thì lần này hay những lần sau Tiffany cũng sẽ đứng về phía bạn thân của cô…vì cô biết, Jessica đã phải chịu quá nhiều tổn thương, mà 1 trong số đó cũng có luôn phần gây ra bởi chồng hiện giờ của cô-Kim Taeyeon. Nếu có ai phải trả giá cho tội lỗi của Taeyeon thì đó có lẽ chính là Fany mà thôi…

“Được rồi, cứ làm những gì cậu muốn. Nhưng nên biết điểm dừng trước khi quá muộn Jessi à…”

…………

“Tài liệu tủ 2221 đây ạ” tay quản lý cười tươi khi đưa tài liệu cho khách hàng…

“Tốt, anh đảm bảo 2 cô gái đó không biết việc này chứ???”

“Vâng, quý khách đừng lo. Tôi đảm bảo họ không biết, họ nghĩ nó đã bị hủy rồi”

“Được rồi, anh làm tốt lắm. Đây là nửa tờ séc còn lại, 50000 USD và nhớ giữ cái miệng anh đấy”

“Vâng, quý khách yên tâm. Tôi sẽ kéo khóa nó luôn.”

Nhìn theo tay quản lý hí hửng rời khỏi với tờ séc trên tay, cô gái lạ bóp chặt lấy thành chiếc hộp giấy làm 1 góc của nó bị biến dạng, nỗi đau hiện lên trong ánh mắt sâu thẳm làm nao lòng bất kỳ ai chợt trông thấy…

…quá khứ ngày xưa và hiện thực ngày nay, làm cách nào để vẹn toàn cả 2 bây giờ…

END CHAP.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: