Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5.2

Chap 5.2

 Lấy hộp thuốc y tế đặt xuống giường, Taeyeon đưa mắt nhìn lại vết thương trên trán Yuri rồi nhìn xuống mấy lọ thuốc cùng băng gạt trong hộp bắt đầu công việc băng bó.

"Nhẹ nhẹ thôi unnie... "-giọng nói líu ríu sợ hãi, Yuri nheo mắt lại khi trông thấy cây tăm bông thấm thuốc sát trùng trên tay Taeyeon sắp đưa lên trán mình.

"Biết sợ đau thì sau này đừng phá phách nữa, chung quy mọi chuyện cũng là do em gây sự trước."-Taeyeon không tiếc buông lời trách mắng Yuri, nhưng động tác nhẹ nhàng hoàn toàn trái ngược với lời nói thốt lên.

Yuri chỉ uất ức mím môi nén đau, căn nguyên mọi chuyện không phải là tại vì cuộc xem mắt giúp chị cô hay sao, gặp phải người như Jessica đúng là xui xẻo mà.

"Đau em... "-càng nghĩ càng thấy tức, cộng thêm cái rát buốt nơi vết thương vừa tiếp xúc với thuốc sát trùng làm cho hốc mắt Yuri đỏ hoe rưng rưng nước.

"Im lặng!"-Taeyeon thở nhẹ ra, lấy băng gạt bắt đầu băng bó, vì là vết thương nhỏ nên cũng chỉ cần dán lên chỗ bị rách thôi.

Nhìn thấy sự quan tâm của Taeyeon dành cho mình Yuri cũng không còn nói gì nữa, ngoan ngoãn ngồi yên chờ cô ấy băng bó xong cho đến lúc dẹp hộp cứu thương để lên bàn.

"Chị đi đâu vậy?"-thấy Taeyeon định rời khỏi phòng Yuri hốt hoảng vội nói, bây giờ cô rất sợ ở một mình, cảm giác như đèn sẽ bất chợt tắt đi lần nữa khiến ruột gan Yuri như muốn lộn nhào cả lên.

"Từ chiều giờ em cũng chưa ăn gì, chị định lấy chút đồ ăn đem vào thôi."

"Em không muốn ăn."

"Nhưng chị đói rồi."

"... "

"Nếu sợ ở một mình thì ra ngoài ăn chung đi!"

"... "

.

.

.

Tiffany không biết nên nói gì sau khi nghe Jessica kể lại mọi chuyện, lần này bạn cô đùa hơi quá rồi, chút nữa là có chuyện lớn.

"Cô ấy chắc sẽ không sao đâu."-Jessica tự lẩm bẩm một mình, nhớ lại ánh mắt hoảng loạn của Yuri khi nãy làm cho tâm trí cô lại bất an, làm sao ánh mắt đó cứ hiện lên trong đầu Jessica như một nỗi ám ảnh thế này.

"Yuri không sao rồi, chúng ta ăn cơm thôi."-bước vào phòng khách, Taeyeon đi đến chỗ Tiffany và Jessica thông báo tình hình, vừa rồi cô cũng đã nhắn tin cho Tiffany bảo cô ấy dọn cơm trước chờ chị em cô ra ngoài sau.

Thoáng giật mình vì mãi đuổi theo dòng suy nghĩ riêng, Jessica ngẩng mặt lên nhìn, bắt gặp gương mặt hời hợt của Yuri nhìn xuống bàn thức ăn rồi nhìn sang Tiffany, tuyệt nhiên không thèm để ý đến cô. Như vậy cũng tốt, chứng tỏ cô ta không sao nên mới còn hơi sức mà giận dỗi.

"Ăn cơm thôi!"-Tiffany biết bầu không khí đang căng thẳng, liền đứng dậy tự giác múc cơm cho mọi người, bên cạnh Taeyeon và Yuri cũng đã ngồi xuống.

Trong suốt bữa ăn, hầu như chỉ có một mình Tiffany mở miệng, còn lại đều im lặng ăn cơm, Jessica lâu lâu gật đầu cười giả lả với bạn mình cho có lệ.

"Em ăn xong rồi!"-Yuri buông đũa đứng dậy định đi về phòng nhưng đã bị Taeyeon ngăn lại.

"Ăn xong thì phải rửa chén, lúc nãy chị và Tiffany đã nấu rồi, công việc còn lại em và Jessica sẽ làm."-ánh mắt lạnh nhạt nhìn sang Jessica: "Cô không phiền chứ?"

"A... vâng, nên như vậy mà."-dù trước giờ chưa từng rửa lấy một cái muỗng nào nhưng không hiểu sao Jessica lại nhận lời, có lẽ cô cũng đang muốn được nói chuyện với Yuri cho rõ ràng.

Về phần Yuri, nghe chị mình nói vậy chỉ biết ấm ức ngồi xuống trở lại chờ mọi người ăn xong, ánh mắt không thay đổi không hề nhìn sang Jessica lấy một lần.

.

.

.

"Taeyeon là cố tình có phải không?"-Tiffany cầm ly nước bước theo Taeyeon ra trước thềm nhà ngồi xuống.

"Không, tôi chỉ nói và làm những gì thấy đúng thôi."

"À... "

"Ngày mai cô cùng Jessica và Yuri quay về trước đi, tôi còn công việc ở đây nên sẽ về sau."-câu nói vô tình của Taeyeon nhưng không hiểu sau nghe vào tai của Tiffany lại khiến tâm tình cô có chút vui vẻ, cô ấy như đang thông báo lịch trình của mình với cô vậy.

"Cô cười cái gì?"-nheo mắt dò xét, Taeyeon cảm thấy nụ cười của người bên cạnh có gì đó khác thường.

"Không có gì, đêm hôm nay có nhiều sao quá!"

.

.

.

XOẢNG.

Jessica nhăn mặt hé một con mắt của mình ra nhìn cái chén thứ tư cô vừa làm vỡ, bên cạnh Yuri vẫn không hề nói với Jessica một lời nào từ lúc phân công việc rửa chén và cô ấy sắp hoàn thành công việc của mình rồi.

"Yah, cô định cả đời này không nói chuyện với tôi sao?"-Jessica cao giọng khi nhìn thấy Yuri quay lưng sắp sửa rời khỏi, sự thật cô cũng đâu biết Yuri sẽ trở nên kích động như vậy đâu.

Bước chân dừng lại, bàn tay bên dưới siết chặt vào nhau, Yuri hít một hơi sâu trước khi quay lại, ánh nhìn đỏ rực như muốn thiêu đốt người trước mặt.

"Phải, thậm chí tôi còn không muốn trông thấy mặt cô nữa kìa. Đồ xấu xí!"

"Này, cô nói ai là đồ xấu xí hả, tôi đẹp hơn cô gấp mấy lần... à không, gấp trăm lần đó."-lại nữa rồi, từ mới sinh ra đến giờ chưa từng một ai dám chê bai nhan sắc của Jessica Jung này cả, Kwon Yuri là kẻ không có mắt sao?

"Trong mắt của tôi cô rất xấu."-ánh mắt hẹp dài hơi nheo lại thể hiện rõ sự coi thường, Yuri gỡ mạnh bàn tay đang nắm lấy cổ áo choàng của mình ra vô tình làm Jessica trượt ngay mảng nước bọt văng trên sàn nhà chới với.

"AAAA... "

RẦM.

Nhìn tư thế té ngã như con rùa lật úp khiến cho Yuri đang giận cũng xém phì cười, may mà cô còn kiềm chế lại được.

"Đồ xấu xa, cô dám... "-Jessica đau đớn xoa xoa cái butt của mình, uể oải ngồi dậy, dù vậy vẫn còn sức để quát Yuri.

"Là cô túm lấy cổ áo tôi trước, tôi chỉ gạt tay ra thôi, tôi không biết gì cả."-Yuri nhún vai trả lời, thật tình cô không hề cố ý.

"Tôi cũng là như vậy."-nhận thấy thái độ dửng dưng của Yuri không hiểu sao đôi mắt Jessica lại dâng lên màng sương mỏng, cô rất muốn khóc nhưng lại không muốn thể hiện sự yếu đuối của mình cho kẻ đáng ghét đó thấy.

"Tôi chỉ muốn trả đũa lại cô thôi, tôi chỉ muốn trêu cô một chút thôi. Tôi không hề biết cô lại kích động như vậy, tôi không biết... hức hức... cô hài lòng chưa... "

Nhìn thấy gương mặt xinh đẹp vì mình rơi nước mắt khiến Yuri không khỏi bối rối, cô ta không phải là người ương ngạnh lắm sao, thế nào lại mau nước mắt như vậy, thật là.

"Nín... nín đi... "

"Hu hu hu... "-nhìn thấy dáng vẻ lúng túng không biết làm sao của Yuri Jessica lại càng khóc to hơn, cô cảm thấy mình rất oan ức.

"Này... "-cắn môi ngồi đối diện Jessica, Yuri đang trong tình cảnh không biết làm gì, trước giờ Yuri chưa từng làm cho ai khóc cả, lần này thật không ngờ tới.

Liều mạng vòng tay qua ôm chặt cơ thể run bần bật vì cố hết sức để khóc (lol), Yuri đưa tay lên vỗ nhẹ bờ vai nhỏ dỗ dành, hành động bất ngờ làm cho ai kia cũng giật mình im bặt, chỉ còn đâu đó nghe âm thanh thút thít nho nhỏ thốt lên từ trong cổ họng.

"Trước giờ tôi chưa từng ôm ai đâu đó, đừng khóc nữa... "

"... Đồ đáng ghét... hix...  "-tuy ngoài miệng nói thế nhưng nụ cười bất giác cong lên, Jessica gục mặt mình lên hõm vai Yuri quẹt nước mắt.

"Jessica... "

Không trả lời, vẫn vùi mặt vào đó, cảm giác ấm áp và mềm mại này khiến Jessica không nỡ rời đi.

"Tôi mới tắm xong, cô có thể đừng dùng áo tôi để lau nước mắt không?"

.

.

.

Không biết trải qua bao lâu, hiện tại Yuri và Jessica đang tựa lưng vào nhau ngồi trên hành lang hướng ra ngoài khu vườn, toàn bộ đèn đường đều được thắp sáng cùng với những ánh đèn led lắp trên những cành cây sáng rực cả màn đêm tĩnh mịch.

"Yuri!"

"Hửm?"

"Lý do gì khiến cô sợ hãi như vậy, cho tôi biết được không?"-thu hết can đảm, Jessica thở nhẹ ra giả vờ như thể câu hỏi bâng quơ để che giấu đi sự lo lắng của mình dành cho Yuri, cô cũng không chắc cảm xúc đó có được gọi là lo lắng không nữa, chỉ biết rằng tim cô lúc nhìn thấy Yuri đau đớn như bị ai đó bóp chặt lại một cái.

"Tại sao tôi phải nói với cô?"-đôi mắt đen vẫn nhìn những ánh đèn lung linh kỳ ảo, Yuri không khách khí trả lời.

"Nếu cô đã xem tôi là bạn thì có thể nói, còn không coi như tôi chưa nói gì đi."

" "Bạn"?-Yuri nhướng mày nhấn mạnh, sau đó có chút bông đùa nói tiếp: "Tôi tưởng chúng ta là kẻ thù không đội trời chung chứ?"

"Không nói thì thôi đi!"-Jessica bắt đầu giận dỗi, xoay người quay hẳn về hướng khu vườn không thèm tựa lên lưng Yuri nữa làm cho ai kia mất đà xém ngã nhào.

"Chơi gì kỳ vậy?"

Jessica không trả lời Yuri luôn, cứ thế ngồi im lặng.

Con ngươi đen láy bao trọn gương mặt xinh đẹp, ánh nhìn mơ màng dừng lại nơi chiếc cằm nhỏ kiêu kỳ, Yuri khẽ cười thu lại tầm nhìn, giọng nói trầm khàn vang lên: "Lúc tôi còn nhỏ nhà của tôi từng bị trộm, tôi không nhớ chuyện gì đã xảy ra nữa, chỉ biết sau khi mở mắt tỉnh dậy người đầu tiên tôi trông thấy là chị của mình, người giúp việc kể lại Taeyeon đã tìm thấy tôi trốn trong tủ quần áo từ bao giờ. Ký ức đó đối với tôi cũng rất mơ hồ."

Kết thúc câu nói, Yuri xoay người Jessica trở về tư thế cũ tựa lưng mình lên, mỉm cười nhắm mắt lại: "Câu trả lời này được rồi chứ?"

Jessica như con rối để cho Yuri tùy ý điều khiển, gương mặt trầm xuống đầy suy tư sau khi biết được mọi chuyện.

"Tôi... xin lỗi!"

"Tôi không cần lời xin lỗi của cô."

"Vậy cô muốn gì nữa đây?"

"Tiếp tục bồi thường."

"Cô... "-Jessica một lần nữa xoay người lại, lần này là đối diện với Yuri để nhìn rõ xem cô ấy đang nghĩ gì, nhưng chỉ đổi lại ánh mắt lém lỉnh thường ngày khiến Jessica không khỏi cảnh giác thụt lùi người lại.

Ở góc thềm, Taeyeon và Tiffany đã nhìn thấy Yuri và Jessica trò chuyện cùng nhau, điều đó khiến cho cô gái trẻ tươi cười nhìn sang cô gái thấp hơn nói.

"Taeyeon, xem ra bọn họ đã làm lành với nhau rồi."

"... "-đôi mắt hẹp dài khẽ nheo lại, mọi chuyện đang đi đúng với dự đoán của Taeyeon, nhưng sẽ không dễ dàng nếu như tiếp tục đi trên con đường này.

.

.

.

TBC.

p/s: có cảm giác như fic này post cứ như film truyền hình vậy, mỗi tuần 2 chap liên tiếp :3

8/3 vui vẻ nha các bạn ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro