Chương 9
Cũng thật may là hôm nay quán khá đông khách nên Jimin không bị Taehyung lải nhải cái bài ca 'tao đã dặn mày không được thân mật với tên kia bla bla' các thứ. Cậu cũng biết Taehyung là lo cho cậu thôi thế nhưng dẫu sao cậu cũng là vợ Hoseok rồi, mà vợ chồng ở chung, chuyện sinh hoạt như thế sớm hay muộn cũng sẽ phát sinh thôi. Nhưng tối hôm qua có không cẩn thận nên Jimin cũng hơi lo lắng, nhưng mà chắc không sao đâu, lần đầu sẽ không nhanh mà có thưởng như thế chứ. Thế là tan làm về, Jimin lập tức vào nhà thuốc mua một vỉ thuốc phòng ngừa. Ờ, thuốc đó ai cũng biết đấy, còn gọi là thuốc tránh thai.
Ban chiều Hoseok có nhắn tin cho cậu bảo anh hôm nay về muộn, cậu cứ ăn cơm trước đi, đừng đợi anh. Mà Jimin cũng lười, cộng thêm hơi thấy mệt trong người nên cậu mua cơm ngoài về ăn, không tự nấu như mọi bữa. Cơm nước xong xuôi, cậu lấy lồng đậy phần cơm cậu mua cho anh lại, lên phòng tắm rửa. Hôm nay quán cà phê đặc biệt đông khách làm cậu phải quần quật suốt, vừa tắm xong cậu liền ngả lưng xuống giường. Công việc bận rộn lại vất vả như vậy thế nhưng bù lại tiền lương cũng không tệ nên Jimin cố gắng đi làm. Cậu không muốn phụ thuộc vào Hoseok, cậu cũng có nguyên tắc riêng của mình, đó là cho dù có chồng thì cậu muốn cả hai sẽ độc lập về chuyện tài chính, cậu không thích phụ thuộc vào chồng mình. Cho nên dù anh có tiền, có công ty riêng nhưng cậu vẫn đi làm bên ngoài.
Jimin nằm trên giường, mệt mỏi mà ngủ từ lúc nào không biết. Cho đến khi cậu giật mình vì tiếng động từ nhà vệ sinh, cậu mới tỉnh dậy. Quay đầu nhìn đồng hồ, đã 11 giờ hơn. Hôm nay anh về trễ hơn mọi ngày, chắc công ty có việc gấp. Đợi anh tắm xong, cậu hỏi:
- Anh về rồi à? Em có chừa cơm cho anh, đã ăn chưa?
Hoseok vừa lau đầu vừa đáp:
- Anh ăn rồi. Hôm nay em không nấu ăn à?
- Ừm, hôm nay em thấy hơi mệt nên mua cơm bên ngoài ăn. Anh tắm rồi mau ngủ sớm đi. Em cũng ngủ lại đây.
- Em mệt sao không nói anh mua thuốc cho em? Đã uống thuốc chưa? Anh thấy trên bàn có túi thuốc, của em phải không? Mau uống đi rồi ngủ.
Jimin chợt nhớ tới vỉ thuốc cậu mua ban chiều, nghe anh nói vậy không nhịn được cười:
- Thuốc đó đúng là em mua nhưng có công dụng khác. Em chỉ mệt xíu thôi, tại hôm nay quán khá đông khách. Em ngủ là hết mệt thôi. Anh đừng lo cho em. Thôi, em ngủ trước. Anh cũng mau đi ngủ đi.
Nói rồi Jimin lại nằm xuống giường, rúc hẳn vào chăn, chìm vào giấc ngủ ấm áp. Hoseok đợi tóc khô mới leo lên giường, nằm cạnh cậu. Anh với tay lên tủ đầu giường tắt đèn, chợt thấy túi thuốc của Jimin, định cầm bỏ vào hộc tủ cho em ấy, lúc cầm đến cũng có liếc qua một tí, coi xem đây là thuốc gì. Thuốc này anh chưa thấy qua bao giờ nhưng nhìn nhãn thuốc, anh thấy quen lắm. Lúc còn đi học, vào giờ giáo dục giới tính, hình như giáo viên cũng có nói qua về thuốc này. Hình như là thuốc tránh thai. Rồi anh quay sang nhìn Jimin đang ngủ bên cạnh. Chẳng lẽ cậu không muốn có con đến vậy sao? Kể từ khi anh phát hiện có tình cảm với cậu, anh cũng từng nghĩ đến những gì mẹ anh nói, về chuyện con cái ấy. Rồi bỗng dưng anh cũng mong muốn có một đứa con của hai người, con của anh và cậu. Cho nên cái đêm đó hai người thân mật, anh cũng chẳng thèm đoái hoài đến lời nhắc của cậu mà dùng bao cao su. Hoá ra cậu cẩn thận phòng trách tới mức hôm nay mua cả thuốc phòng tránh. Bất chợt anh thấy khó chịu. Chẳng lẽ Jimin không có tình cảm với anh sao? Hay là trong lòng cậu đã có một ai khác? Nghĩ đến khả năng này, Hoseok bỗng nhíu mày. Không được, phải làm cho em ấy yêu mình. Em ấy thanh thuần lại đáng yêu như thế, chắc hẳn ai cũng thèm muốn có được, anh không thể để điều đó xảy ra được. Em ấy chỉ có thể thuộc về một mình anh thôi. Nghĩ nghĩ, rồi Hoseok cũng cất thuốc vào tủ cho cậu, tắt đèn, nằm xuống ngủ cạnh cậu. Trước khi nhắn mắt, anh còn nhẹ đặt lên trán cậu một nụ hôn.
- Jimin, anh yêu em.
Lúc Jimin tỉnh dậy, Hoseok đã rời giường. Cậu làm vệ sinh cá nhân xong, xuống lầu định làm bữa sáng thì phát hiện Hoseok đang ở trong bếp cặm cụi làm gì đó. Cậu lại gần, đứng phía sau anh mới biết ra là anh đang làm bữa sáng.
- Anh nấu gì vậy?
Jimin bất ngờ lên tiếng làm Hoseok hơi giật mình, anh quay lại thấy cậu đang đứng sau mình, chợt có một xúc cảm muốn hôn cậu, nhìn bộ dáng cậu mới ngủ dậy đáng yêu làm sao, anh liền đặt lên môi cậu một cái hôn nhẹ nhàng.
_ Em dậy rồi à? Lại bàn ngồi đi. Anh đang làm bữa sáng cho em.
Jimin cũng không kháng cự lúc anh hôn. Cậu gần đây cũng thật tự nhiên đón nhận những hành dộng thân mật đó của anh, không còn ngượng ngùng như những ngày đầu nữa, còn anh cũng tự nhiên tới mức gần đây cũng có những hành động thân mật với cậu thường xuyên hơn. Cứ như một cặp đôi đã yêu nhau gắn bó từ rất lâu rồi.
Jimin nghe lời anh, ngồi vào bàn đợi chồng phục vụ bữa sáng. Hoseok dọn đồ ăn lên, hôm nay anh làm bánh mì trứng cho cậu, còn có sữa tươi cùng một đĩa xúc xích chiên. Thực đơn thật đơn giản nhưng Jimin lại ăn đến vô cùng ngon miệng. Đây cũng là lần đầu tiên cậu nếm qua đồ ăn anh làm và cũng là lần đầu tiên anh xuống bếp nấu ăn. Đĩa của Hoseok ngoài trứng chiên còn có vài cọng ngò còn đĩa của Jimin ban đầu cũng có nhưng sau đó cậu đã gắp hết ngò ra khỏi đĩa mình. Cậu ghét ngò lắm. Không chịu được cái mùi của ngò tí nào.
- Ngon lắm. Cho anh 9 điểm.
Jimin uống hết ly sữa, rồi cho nhận xét về bữa ăn của chồng.
- Sao lại chỉ có 9 điểm thôi?
- Vì em không thích ngò, nên trừ anh một điểm vì có ngò trong đĩa của em.
Hoseok thật không biết Jimin ghét ngò. Anh đem những lời cậu nói ghi nhớ kỹ, tự dặn mình sau này nấu ăn không được cho ngò vào nữa.
- Hôm nay em có đi làm không?
- Lát chiều em mới đi. Anh ăn xong thì mau đi làm đi. Cũng sắp tới giờ rồi.
Hoseok ăn nốt miếng bánh mì, xong đứng dậy lên phòng thay đồ. Jimin ở lại gom bát đũa đi dọn rửa. Cậu rửa xong cũng lên phòng, định soạn đồ đi làm cho anh nào ngờ vừa mở cửa phòng đã thấy anh đang cởi quần áo, cứ thế trần trụi trước mặt cậu. Bỗng dưng Jimin thấy trên mặt hơi nóng. Cậu vội vàng đóng cửa lại, quay bước xuống dưới lầu. Nhưng chưa cất bước được thì cánh cửa phòng lại mở ra, rồi một đôi tay kéo cậu vào trong. Hoseok ôm cậu vào lòng. Giờ phút này anh đang ở phía sau cậu, ôm cậu thật chặt. Hình ảnh hai người đúng trước gương phản chiếu lại thật hài hoà. Tựa như một cặp trời sinh dành cho nhau. Cậu nhìn vào gương, phía sau lưng là lồng ngực ấm áp của anh, không khỏi thấy đỏ mặt. Anh vẫn ôm cậu, tựa cằm lên vai cậu, cũng nhìn vào gương.
- Em thấy chúng ta có đẹp đôi không?
Jimin ngây ngẩn một hồi mới gật đầu.
- Sao em lại đỏ mặt ngây ngẩn thế? Cũng đâu phải em chưa từng thấy cơ thể anh đâu.
Hoseok nói khẽ vào tai cậu khiến cậu càng đỏ mặt hơn nữa. Hai người bây giờ đang hết sức ái muội. Hoseok nghe được câu trả lời anh muốn, liền cười một cái rồi hôn lên gáy cậu. Jimin bị chạm vào vùng nhạy cảm hơi rùng mình một chút, bỗng anh quay cậu lại đối diện với anh. Anh nhìn cậu một lúc rồi tiến lại gần hôn cậu. Chỉ trong một buổi sáng mà hai người hôn nhau tận hai lần. Nếu nụ hôn dưới phòng bếp khi nãy chỉ là hôn nhẹ thì nụ hôn giờ đây lại ngập tràn tình sắc. Tay của Hoseok cũng bắt đầu sờ loạn trên người cậu rồi. Cậu chịu không nổi kích thích đành đẩy anh ra.
- Anh mau đi làm đi. Trễ giờ bây giờ.
Cậu nói rồi bước đến tủ quần áo, lấy đồ cho anh. Cậu giúp anh mặc áo, cài từng cái nút, rồi thắt cà vạt. Lúc tay cậu chạm vào hàng nút, anh thấy chiếc nhẫn cưới trên ngón áp út cậu lấp lánh thì liền nở một nụ cười. Hình ảnh này thật đẹp làm sao, anh không cần một cô vợ chu toàn lo từ A-Z cho mình, anh chỉ cần cậu thôi. Cậu như thế này đã tuyệt vời hơn các cô vợ khác trăm lần rồi. Đợi đến khi cậu cài xong nút cuối cùng, anh mới kéo tay cậu, nắm chặt.
- Nhìn em thế này, làm anh không kiềm chế được ham muốn mà ôm em.
Jimin không nói gì. Cậu biết đàn ông sáng sớm thường hay có chút hưng phấn, ban nãy khi anh hôn cậu cũng có phản ứng nhẹ một tí.
- Jimin, anh yêu em.
Rồi Hoseok nói một câu như thế. Jimin như không tin được điều mình vừa nghe. Cậu biết từ đầu anh và cậu là bị ép buộc tới hôn nhân, giữa hai người hoàn toàn không có cái cảm xúc gọi là yêu, vậy mà giờ đây anh lại nói ra ba tiếng 'anh yêu em'.
- Jimin, em có... tình cảm với anh không, dù chỉ một chút?
Anh không dám hỏi thẳng cậu có yêu anh không, anh sợ câu trả lời của cậu sẽ làm anh đau lòng nên chỉ dám hỏi thế thôi. Jimin ngập ngừng một chút, như không biết nên đáp lại anh ra sao. Cậu từ trước tới giờ cũng không có yêu anh, nhưng từ lúc kết hôn tới giờ, ấn tượng của cậu về anh cũng tốt lắm, không có gì để chê, hai người sống chung cũng rất tốt. Nhất là sáng nay, khi anh vì cậu mà làm bữa sáng, nhất thời cậu cũng có cảm động vì anh.
- Em...
Jimin do dự.
- Thôi không sao, em không muốn nói anh sẽ không ép em. Anh sẽ đợi câu trả lời của em , đợi tới lúc anh được nghe em nói đáp án của mình, đáp án mà anh muốn nghe.
Jimin tiễn Hoseok ra cửa. Trước khi đi anh còn quay lại dặn cậu:
- Chiều nay anh sẽ về đón em đi làm. Đợi anh về đó.
Hoseok đi rồi, Jimin vẫn còn đứng ngoài cổng nhìn theo. Cậu không ngờ rằng sau hơn một năm kết hôn, anh lại yêu cậu, lại còn thổ lộ cho cậu biết. Cậu nên làm sao đây? Có nên cho anh một cơ hội? Và có nên cho chính cậu một cơ hội, cơ hội để yêu hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro