[FLASHBACK] 1.1
5 năm trước.
Một ngày tháng ba, Irene cảm thấy quá mệt mỏi với cuộc sống của một thực tập sinh. Gần hai năm vào SM, nàng điên cuồng chạy theo những giáo án khắc nghiệt. Có biết bao thực tập sinh vì không chịu đựng được cường độ tập luyện dày đặc và nặng nhọc đã lẳng lặng từ bỏ giấc mơ của mình.
Đây là con đường mà nàng đã chọn nhưng vẫn chưa hình dung hết sự khó khăn mà nàng phải trải qua. Ngày tốt nghiệp trung học, ba mẹ đã không cản nàng thi vào SM, nhưng chỉ nói một câu "đó là con đường mà con chọn, không phải là con đường mà ba mẹ muốn con đi. Do vậy, con phải cố gắng đi hết con đường đó, hiểu chưa?".
Lần đầu tiên, nàng bị đánh rớt. Nàng khá sốc. Vì nàng rất tự tin với gương mặt xinh đẹp của mình. Thời trung học, nàng nổi tiếng nhất trường, thậm chí là cả ở những trường khác chỉ vì gương mặt đẹp như thiên sứ đó.
Trở về nhà, nàng thu mình trong căn phòng, không muốn gặp ai. Nàng có thói quen tự tra vấn chính mình về những thất bại.
Và nàng đã lên Twitter, đăng vớ vẩn một câu "thật khó để theo đuổi một giấc mơ-mình có lẽ nên từ bỏ"
Twitter của nàng chỉ theo dõi một số người nổi tiếng, vốn là thần tượng của mình. Nàng gần như không twist thứ gì kể từ khi tạo tài khoản, kể cả avatar cũng để chế độ mặc định. Nàng vốn sợ những gì liên quan đến công nghệ, nhất là mấy cái mạng xã hội. Gia đình nàng vốn đúng kiểu mẫu, không có tốn thời gian vào mấy cái mạng vớ vẩn.
Vậy mà ít phút sau, nàng nhận được dòng twist cụt ngủn"tại sao?" từ một cái nick hết sức ngộ nghĩnh dangeroushamster.
Nàng phân vân ít phút mới trả lời lại "vì nó thật quá khó khăn". Nàng không có thói quen chat với người lạ. Nhưng lần này là ngoại lệ.
Hamster: nếu từ bỏ để chọn con đường khác, cậu sẽ hạnh phúc hơn không?
Nàng: tớ không biết... tớ chưa từng nghĩ sẽ chọn một con đường khác
Hamster: haha... vậy thì tại sao cậu lại dừng lại? vì nếu dừng lại, cậu sẽ đi con đường nào?
Nàng ngẩn người ra. Người đó nói đúng. Nàng chưa từng ước mơ điều gì khác ngoài trở thành một thần tượng. Vì thế, nàng chưa chuẩn bị gì khác cho mình. Nếu bây giờ nàng từ bỏ, nàng sẽ bắt đầu từ đâu?!
Hamster: từ trái đất tới giấc mơ của của cậu là bao xa?
Nàng *hơi mắc cười*: có lẽ xa như trái đất tới mặt trăng
Hamster: vậy thì không xa lắm. Phi thuyền chỉ bay mất một vài ngày thôi
Nàng bật cười: vậy là tớ có khả năng bay tới sao?
Hamster: dĩ nhiên. Cậu sẽ bay tới đó và sẽ có người đợi cậu ở đó
Nàng tò mò: ai đợi?
Hamster: hehe... dĩ nhiên là tớ
Nàng ngạc nhiên: tại sao cậu lại chờ ở đó?
Hamster: vì ước mơ của tớ cũng cao như vậy. Tớ có thể tới trước, và đợi cậu ở đó. Hoặc ngược lại.
Nàng tự dưng thấy thú vị: được. Vậy thì tớ cùng cậu, xem ai đến với ước mơ của mình trước.
...
Và nàng lại lao đầu vào tập luyện vũ đạo với giáo sư riêng tại nhà. SM tuyển học viên vào đầu mỗi quý, thế nên nàng dốc sức cho đợt tuyển sắp tới.
Ngoài thời gian luyện vũ đạo, luyện thanh, nàng lại trên twitter, nói vớ vẩn vài câu với Hamster. Cả hai chẳng buồn hỏi tên thật của nhau. Nàng gọi người đó là Hamster, còn người đó gọi nàng là Bunny theo nickname. Nàng áng chừng người đó cỡ tuổi mình hoặc lớn hơn vì cách nói chuyện rất chững chạc.
Hôm nay Hamster đề nghị chuyển qua messenger chat. Vì như vậy nàng sẽ không sợ bị người khác nhìn thấy câu trả lời. Có lần nàng nói nàng không thích những gì mình nói sẽ bị người khác đọc nên Hamster đã đề nghị như thế. Và dĩ nhiên, sau một hồi đánh vật với app, nàng cũng đã tạo được YM cho mình.
Nàng có thể nói với Hamster bất cứ điều gì mà không cảm thấy e sợ. Cách nói chuyện của Hamster làm nàng tin tưởng và cảm thấy yên tâm. Đó là một cảm giác tin tưởng mà nàng không sao giải thích được.
Chỉ cần nàng nhắn tin, Hamster sẽ xuất hiện trong vòng vài nốt nhạc. Nàng đã hỏi sao có thể thì Hamster chỉ gửi cho nàng một cái icon nháy mắt và kèm theo dòng chữ "bí mật".
Vậy mà cả hai nói nói chuyện với nhau được cả tháng trời. Nhưng sau đó nàng mới phát hiện, cả hai ở xa nhau đến nửa vòng trái đất. Chênh lệch múi giờ, nên hèn chi khi nàng nghỉ ngơi thì đó là lúc người đó thức giấc, nên tin nhắn lúc nào cũng trả lời kịp.
Có lần nàng tò mò hỏi: Hamster mặt mũi trông thế nào?
Hamster: bình thường thôi, hai mắt, một mũi, một miệng hehe
Nàng: xùy... cậu không tò mò gương mặt mình sao?
Hamster thật thà: có. Nhưng cậu đã nói là không muốn lộ diện. Cậu muốn giữ cuộc sống không tì vết để dễ dàng cho cuộc sống idol sau này mà
Nàng: tớ cũng tò mò gương mặt cậu như thế nào. Chắc là đẹp trai nhỉ hihi
Hamster: không. Xấu kinh lắm.
Nàng: vậy cậu có bạn gái chưa?
Hamster: rồi, mới quen thôi
Nàng: ahhh... bao lâu?
Hamster: gần một tháng thôi
Nàng im lặng suy nghĩ, rồi mới hỏi lại: cô ấy đẹp không?
Hamster: chắc là đẹp
Nàng: sao lại "chắc là đẹp?"
Hamster: vì mình chỉ gặp cô ấy qua mạng thôi
Nàng: ahhh...
Rõ ràng Hamster đang cố tình trêu chọc nàng
Nàng: không nói kiểu vậy
Hamster: tại sao?
Nàng: đừng có mà giả vờ tán tỉnh
Hamster: tớ không giả vờ. Vì tớ thích cậu nên luôn muốn nói chuyện với cậu
Nàng lại im lặng. Cảm giác của Hamster cũng giống như cảm giác của nàng. Nàng rất thích trò chuyện với Hamster.
Hamster: ahhhhh...
Nàng lo lắng: sao vậy?
Hamster: tớ phải nộp bài luận vào ngày mai. Nhưng mà giờ chưa có gì xong cả
Nàng: vậy làm đi, tớ đợi
Hamster: cậu đợi thật chứ?!
Nàng: ừ
Hamster: cám ơn cậu, bunny
Mà nàng đợi thật. Nàng vẫn để icon sáng đèn cho tới lúc mắt ríu lại vì buồn ngủ thì thấy Hamster nhắn: đi ngủ đi, trễ quá rồi
Nàng: nhưng mà...
Hamster: được rồi. Bunny đợi vậy đủ rồi. Đã đủ làm tớ tan chảy rồi haha
Nàng: vậy tớ đi ngủ đây. Cậu làm tốt nhé
Hamster: ngủ ngon Bunny
...
Nàng: cậu học năm mấy?
Hamster: bí mật
Nàng: xùy... mà chắc cậu học giỏi. Thấy cậu nói chuyện rất thông minh
Hamster: vậy sao? ừm... tớ cũng rất thông minh... haha
Nàng: cậu có về Hàn bao giờ chưa?
Hamster: chưa. Từ khi tớ qua đây, rồi đi học ở Mỹ, rồi lại về đây, chưa có khi nào về Hàn cả
Nàng: wow... cậu giỏi thật. Mùa này ở Hàn đẹp lắm
Hamster: cậu chụp hình gửi cho tớ xem xem
Nàng: để mai tớ chụp. Bên đó đẹp không?
Hamster: rất đẹp. Bây giờ là mùa lá phong đỏ
Nàng: ôi... tớ thích lắm. Khi nào tớ mới qua đó được nhỉ?
Hamster: cậu có muốn tớ dẫn cậu đi không?
Nàng: cậu còn chưa về Hàn, thì làm sao dẫn tớ đi
Hamster: tớ sẽ cố gắng kiếm tiền, để về Hàn rồi dẫn cậu qua đây chơi
Nàng thấy vui trong bụng: thật không?
Hamster: thật
...
Hamster: cậu có ghét những người nói dối không?
Nàng: ghét. Nhất là những người lừa dối tình cảm người khác
Hamster: nhưng nếu họ có lý do...
Nàng: cũng không thể chấp nhận. Vì lừa dối sẽ làm tổn thương người khác
Hamster: haizzz...
Nàng: sao thế? Cậu đang lừa dối tớ sao?
Hamster: không... tớ hỏi chơi thôi.
Nàng im lặng. Mấy ngày nay Hamster hay hỏi nàng mấy câu hỏi kỳ lạ.
Nàng: ngày mai tớ sẽ thi lại vào công ty đào tạo idol đó
Hamster: cậu sẽ làm được. Tớ tin là vậy
Nàng: nhưng mà tớ run lắm
Hamster: cậu hãy nghĩ là có một con Hamster đang chờ cậu báo tin vui thì cậu sẽ phải cố gắng hết sức thôi
Nàng: haha... cậu sẽ là người đầu tiên tớ báo tin
Hamster: ước gì tớ ở đó. Tớ sẽ nắm tay cậu để tiếp thêm sức mạnh
Nàng suy nghĩ một lát rồi đề nghị: cậu mở cam lên đi. Tớ muốn thấy cậu để được tiếp thêm sức mạnh
Hamster đột nhiên im lặng một quãng, rồi nói: tớ không thể. Mà sao tự dưng cậu muốn xem cam
Nàng bối rối: vì tớ muốn nhìn thấy cậu
Hamster: chẳng phải cậu sợ rắc rối với những người trên mạng sao?
Nàng: nhưng... cậu là ngoại lệ
Hamster: cậu đợi đi. Một ngày nào đó, tớ sẽ đường hoàng xuất hiện trước mặt cậu, sẽ nắm tay cậu và...
Nàng cảm thấy hơi mất tự nhiên: đừng có nói nữa
Hamster: sao vậy?
Nàng: tớ không muốn một hi vọng ảo tưởng
Hamster: cậu không muốn gặp con người thật của tớ sao?"
Nàng: tớ biết cậu sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt tớ. Vì ngay cả xem cam mà cậu còn không mở, thì tớ hiểu cậu chỉ chat nhăng nhít với tớ thôi, đúng không
Hamster: không, bunny... hãy hiểu cho tớ. Tớ... thật sự có lý do. Mà đừng nói về chuyện này nữa được không? Lần nào cậu cũng giận vì tớ từ chối. Tớ hứa sẽ gặp cậu, thế nên, hãy đợi tớ được không?
Nàng: thôi tớ đi ngủ. Ngày mai sẽ phải lên Seoul sớm...
Hamster: bunny à... giận tớ sao?
Nàng: không.
Rồi offline ngay tắp lự. Nàng không hiểu vì sao mình lại giận dữ mỗi khi như thế này.
...
Nàng: Hamster, tớ đậu rồi
Nàng: HAMSTER.....
Y hệt như ông bụt hiện ra, màn hình hiện lên trạng thái Hamster is typing...
Hamster:YEAH... chúc mừng cậu
Nàng: tớ sợ rớt chết đi được
Hamster: tớ tin cậu sẽ làm được mà. Khi nào cậu đi?
Nàng: tuần sau. Tớ phải làm một số thủ tục nữa rồi mới lên
Hamster: khi nào nổi tiếng thì đừng quên tớ đó hehe
Nàng: haizzz... có hàng trăm người như tớ. Tớ không biết liệu có thể vượt qua họ không
Hamster: đừng lo. Cậu sẽ làm được
Nàng: sao cậu chắc chắn vậy?
Hamster: vì tớ sẽ luôn ở bên cạnh để đốc thúc cậu hoàn thành giấc mơ đó
Nàng: tại sao cậu phải làm vậy?
Hamster: vì.. tớ là bạn thân của cậu
Nàng: phì... bạn ảo thì có
Hamster: nhưng chẳng phải chúng ta trò chuyện với nhau nhiều hơn với bất kỳ người bạn thật nào khác sao?
Nàng im lặng. Hamster nói đúng. Nàng chưa từng nói chuyện với ai nhiều và đủ các đề tài đến vậy.
Hamster: cậu lại suy nghĩ nữa rồi
Nàng: tớ không có
Hamster: mà cậu cho tớ địa chỉ nhà cậu đi
Nàng: để làm gì?
Hamster: chừng nào tớ về Hàn, tớ sẽ đến thăm cậu
Nàng: xạoooooooo...
Hamster: thật. Tớ sẽ tới thăm cậu
Nàng phân vân. Liệu có nên tin con người này không nhỉ. Nhưng cảm giác cho nàng biết là Hamster rất chân thật. Nàng liền gõ dòng địa chỉ.
Hamster: à, Daegu sao? à, cả tên cậu nữa chứ. Nhỡ tìm đường không ra, tớ còn biết mà hỏi
Nàng: ahhh... cậu định gạt tớ cho hết thông tin về tớ sao?
Hamster: tại sao tớ phải gạt cậu chứ?
Hừm, đúng là tại sao Hamster phải gạt nàng. Dù gì chỉ là một cái tên thôi mà. Nàng lại ngây thơ gõ tên mình ra.
Hamster:...
Nàng: này... cậu đâu rồi
Hamster: "mặt cười toe toét" cậu đẹp thật đó. Như nữ thần vậy
Nàng: này... sao cậu biết được mặt mũi tớ?
Vừa hỏi xong, nàng lập tức biết mình mắc mưu. Thông tin của nàng cũng có một ít trên mạng của bạn bè.
Nàng: yahhh... vậy là không công bằng. Tớ cho cậu địa chỉ, tên thật. Cậu lại biết cả mặt mũi của mình nữa... không thể nào chấp nhận được
Hamster: hahaha...
Nàng: yahhh... mau gửi hình cậu cho tớ xem nào
Hamster:...
Nàng: này... này....
Hamster:...
Nàng tức muốn xì khói. Tại sao lại dễ dàng tin người lạ đến vậy. Và giờ thì con Hamster đáng ghét đó đã biến mất.
Ding...dong...
Nàng ngạc nhiên. Đã giờ tối, ai lại đến gõ cửa?
Tiếng mẹ nàng réo ở dưới nhà:
"Joohyun... có người tặng hoa nè. Mau xuống"
Nàng ngạc nhiên đứng lên. Ai lại tặng hoa cho mình vào giờ này? Nàng không có nhiều bạn thân đến mức gửi hoa chúc mừng cho nàng.
Nhân viên giao hoa:
"chị ký vào đây ạ?"
"cám ơn"
Nàng cầm bó hoa phân vân không biết ai đã gửi. Một bó hoa không có thông tin gì cả. Nhưng là một bó hoa hướng dương thật đẹp. Nàng ôm lên phòng mình. Đi ngang bếp, mẹ nàng tò mò:
"ai gửi đấy?"
"con chẳng biết"
Mẹ nàng chưng hửng, thầm dõi theo nàng đang đi lên lầu với cái chép miệng:
"cô gái nhà ta đã lớn rồi đấy"
Đặt bó hoa xuống bàn, nàng liền thấy tin nhắn của Hamster: "đã nhận được hoa chưa?"
Nàng ngạc nhiên, vừa cảm động: cậu vừa gửi sao?
Hamster: ừm. Chúc mừng cậu
Nàng: sao có thể được?
Hamster: dịch vụ tặng hoa online không được sao?
Nàng: cám ơn cậu
Rồi nàng vớ lấy đóa hoa, đưa lên ngửi. Mùi hương thật ngọt ngào.
Hamster: tớ sẽ không phiền cậu trong tuần này. Khi nào lên Seoul thì báo tớ nhé.
Nàng có chút buồn nhẹ, nói: ừ.
Tối đó, nàng đặt đóa hoa ở đầu giường, để sự ngọt ngào len lỏi cả vào giấc mơ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro