Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15

Jimin và Taehyung đã đang và tiếp tục lâm vào tình cảnh kẻ đẩy người đưa . Rốt cuộc vẫn là muốn tránh xa nhau , dẫu có để nỗi nhớ thương day dứt dày vò tâm trí thì , cuối cùng vẫn là chọn cách xa .

Để ? Không hay biết , chỉ là một người  vì tổn thương cá nhân , chấp nhận từ bỏ , một kẻ vì nghĩ bản thân tổn thương người kia , đành buông bỏ . Không ai còn nhìn thấy sự quan tâm đặc biệt từ cả hai cậu bạn thân ấy nữa . Tất cả chỉ còn sự thầm lặng , dõi theo nhau từ xa , dẫu có đau vẫn đành mặc kệ .

Ngày qua ngày . Thời gian vùi lấp . Taehyung thôi nghĩ chuyện xưa , anh toàn tâm toàn ý chỉ muốn để ý tới Minji . Nhưng Jimin thì khác , liệu một người duy cả thanh xuân chỉ để theo dõi một người , bên cạnh một người , quan tâm một người thì sao có thể dễ dàng quên lãng . Tất cả bây giờ đều còn là kỉ niệm , đẹp nhất mà cũng đau nhất trong lòng cậu . Nước mắt vẫn là lặng lẽ mà rơi .

- Trò Taehyung , thầy muốn nhờ em một việc . Em thấy đấy , tình hình học tập hiện tại của trò Jimin đang xuống dốc , em và trò ấy là bạn bè thân , em có thể giúp đỡ bạn ấy giùm thầy được không ? Nếu học kì này em ấy không thể vượt qua , thầy chỉ sợ mình phải cho trò ấy ở lại lớp ! ...

Đó là những gì mà thầy đã nói , khi giờ học vừa kết thúc , anh đã định sẽ về cùng Minji , chỉ vì thầy gọi mà anh khiến cô đợi chờ . Bây giờ trời đã trở lạnh , để cô phải đợi ngoài giá rét đúng là một gã tồi .

Chả hiểu sao , anh thực sự rất bực . Bực Park Jimin vì sao chả chịu suy nghĩ , hành động ấu trĩ như một đứa trẻ , ích kỉ không muốn nghe lời ai , không muốn nghĩ ngợi cho ai . Nghĩ đến cảnh Minji phải rét co ro đứng ngoài sân trường đợi anh , anh lại bực không tả nổi . Thực muốn mắng Park Jimin một trận cho hả dạ .

- Minji ! Em xin lỗi ! Em đến muộn !

- Không sao . Đợi Taehyung chị đợi cả đời cũng được . 

Trông thấy nụ cười dịu dàng nở rộ trên môi cô , nỗi buồn bực vừa rồi liền tan biến . Bất chợt dòng chảy kí ức ùa về . Ngày ấy , khuôn viên trường rộng lớn lạnh lẽo , anh cũng vì tội nghịch dại mà bị lên thẳng phòng hiệu trưởng , bị thuyết giáo một bài dài ngoằng đến đau cả đầu , lại còn bị phạt , khi trở  ra , gần như đã tối  muộn , ấy thế mà anh vẫn nhìn thấy dáng người nhỏ bé đang ngước nhìn  bông tuyết rơi , làn khói trắng mờ  được thở ra muốn bao trùm không khí . Jimin vẫn ở đó , chờ anh . Nỗi vui mừng trào dâng khỏi lồng ngực , trước mắt đây , anh chỉ thấy mỗi một mình cậu , còn lại đều như phù du . Taehyung nhớ , mình đã vui đến nỗi nào , đã chạy đến ôm chặt lấy cậu ra sao , đã hứa sẽ mãi vì cậu mà đợi chờ như thế nào . Tất cả , bây giờ đều chỉ còn lại những mảng hồi ức đẹp đẽ bị anh chôn chặt trong tâm trí , nhất quyết không muốn lôi ra . Bởi anh sợ , nếu nhớ lại , anh sẽ làm phiền cậu .

- Taehyungie ?

- Dạ ?

Minji nhìn anh , đôi mắt diễm lệ không e ngại quan sát từng đường nét tuyệt hảo trên khuôn mặt kia . Taehyung không nhịn được đỏ ửng mặt mày .

- Em thích người khác rồi à ?

Taehyung giật mình . Anh nhìn cô , khuôn mặt đối diện kiều diễm vẫn bình thản như thường khiến anh tưởng bản thân vừa bị lừa một vố . Dẫu vậy thì câu nói ấy vẫn đánh động vào tâm trí anh . Taehyung không khỏi trầm mặc .

- Em ... không có !

- ... - Minji im lặng , đôi mắt khẽ cụp xuống , hồi lâu sau liền đáp lời - ... Thôi , không có gì . Chúng ta cùng về nào !

Và cô lại nở nụ cười . Sự dịu dàng ấy khiến tim anh muốn tan chảy . Anh e dè nắm lấy tay cô như mọi lần , nhịp nhàng chân cao chân thấp bước qua khỏi cổng trường . Trong thâm tâm nổi cơn dịu ngọt , nếu như trái tim anh đã rung động vì cô gái này , vậy tốt thôi , anh sẽ nắm tay cô không buông rời .

Ấy vậy mà anh chả để ý . Trái tim anh đã từng rung động rất nhiều lần trước một người , một người có vẻ dịu dàng của cô ấy , có sự ngọt ngào ấm áp luôn khiến trái tim anh tan chảy . Người này không cần có hành động gì nhiều , chỉ đơn giản đứng đó , nhìn anh bằng đôi mắt bán nguyệt , Taehyung cũng như vừa tìm thấy một vật bảo bối , mãi mãi muốn giữ bên cạnh mình , nâng niu yêu thương bằng cả cuộc đời . Và sự thật là , anh đã từng hứa mãi bên cạnh người ấy đến suốt cuộc đời này .

               -------------------------------

- Cậu suy nghĩ lại hành động của bản thân đi !

Lời nói , ánh mắt , lạnh nhạt như băng như thể người bạn gần chục năm qua chỉ là người dưng qua  đường . Jimin cứng đờ người vì sự băng lãnh mà anh đặt lên người cậu .

Anh nói duy chỉ một câu liền bỏ đi một nước ngay cả cái liếc cũng không có . Jimin như ngưng hô hấp , mi mắt rung động không ngừng .

Cuối cùng thì cậu lại bật cười .  Là nụ cười trong sự đau khổ . Ra là thế . Chấm hết cả rồi ...

Jimin cười khẩy , từ khóe mắt , giọt lệ nóng hổi lặng lẽ chảy ra đã nhanh chóng bị cậu đưa tay quệt đi .

Taehyung à , không thể quay lại được nữa rồi , có phải không ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro