Xin lỗi em ...người đó là anh !
Nghe được Kim Nari nói vậy, những cô tiểu thư tự cho mình có gia thế hơn người đều ngẩn tò te ra.
"Cháu... cháu ngoại của lão tướng quân ?"
"Jung Kook thế nhưng lại là cháu ngoại của Jin lão gia tư ̉?"
Cho nên... Jung Kook nào đâu có phải chim sẻ biến phượng hoàng, người ta vốn dĩ đã là phượng hoàng có được không ?
Jin gia người ta là đệ nhất thế gia của Seoul , là gia đình có tiếng nói nhất trong quân đội nước nhà đấy. Cái con bé Elisa đó, nhà ngoại gọi là có huyết thống hoàng tộc của nước Pháp thế thôi chứ ai mà chả biết cái gọi là hoàng thất nghe thì oai lắm nhưng thực chất căn bản là chẳng có quyền lực gì, người nắm quyền thực sự là quân đội !
Elisa nghe những tiếng xì xào bàn tán xung quanh, nghe tên của mình bị lôi ra so sánh với Kook thì vẻ mặt kiêu ngạo ngông cuồng giờ phút này đều biến thành vẻ không thể tin tưởng được.
Không ai có thể nghĩ đến, chàng trai từ lúc debut đến nay gặp biết bao nhiêu là chuyện, từng bước từng bước một bước lên vị trí hiện tại thế nhưng lại có thân phận và bối cảnh đáng sợ như vậy, lại còn được gả vào nhà họ Kim .
"Cái cậu Jung Kook này đúng là thâm sâu khó lường ! Giấu kỹ thật đấy !"
"Còn không phải thế a ̀? Ai mà biết được cậu ấy và nhà họ Jin lại có quan hệ như thế này chư ́!"
Nói đến đó, đám thiên kim tiểu thư giờ cũng hơi hơi thay đổi cái nhìn. Nếu như Jung Kook lợi dụng mối quan hệ này để leo lên thì thực sự dễ như trở bàn tay, thế nhưng cậu ấy lại tự mình đi từng bước cho đến tận bây giờ.
Sự cao quý thực sự cho dù cậu có che dấu đi thân phận của chính mình nhưng thứ đó đã ngấm vào trong xương cốt không thể xóa nhòa.
Một bộ phận các phu nhân trong giới có mặt ở đây hôm nay dường như đã biết mối quan hệ giữa Kook và nhà họ Jin từ lâu, nên lúc này họ đang chuyện trò với Kook và Jin Eun Ye, thái độ đối với Kook vô cùng thân thiện hiền hòa, xem ra rất quen thân.
Và cũng có thể dễ dàng nhìn ra thái độ của Kim Doo Kang và Kim Nari đối với Jung Kook này đúng là hết sức yêu thương.
Chuyện đã đến nước này, cái đám thiên kim tiểu thư cho dù có không cam tâm giờ phút này cũng không dám tỏ thái độ gì nữa : "Được rồi, đừng có ghen tị nữa, người ta mới là môn đăng hộ đối, một đôi do trời đất tác thành !"
Những lời Kim Nari vừa nói khiến cơn giận của Jin Hee nguôi đi không ít, nhưng trên mặt ông vẫn còn bực tức. Phải biết là, cả nửa đời ông đều chiến đấu trên sa trường, nếu như mà tức giận thì chẳng ai có thể dỗ được ông cả.
Trên bãi cỏ, bài hát chúc mừng sinh nhật du dương vang lên, một cái bánh sinh nhật cao mười mấy tầng được J Hope và Jin Dong Won cùng nhau từ từ đẩy ra.
Tất cả mọi người đều vỗ tay hát bài hát chúc mừng sinh nhật, chúc phúc cho V .
Cùng với ánh nến và tiếng nhạc, trên màn hình LED lớn hiện lên từng tấm ảnh, tất cả đều là những hình ảnh trong cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của hai người. Những tấm ảnh này gần như đều là do J Hope chụp trộm, ngay đến cả Kook cũng không biết rốt cuộc anh ta chụp trộm vào lúc nào nữa.
Có cả ảnh V lần đầu tiên mặc vest màu xanh sarphie ; có ảnh Kook đứng trong bếp nấu cơm, hai anh em ở bên cạnh phụ giúp.
J Hope nhìn đám người đang kinh ngạc đến ngây ngẩn cả người thì high đến phát rồ. Ha ha ha, số thức ăn cho cún mà ông đây phải nuốt mấy năm nay cuối cùng cũng có cơ hội quăng cho những người khác !
J Hope điên cuồng quăng thức ăn cho cún, đám cẩu FA đúng như mong muốn của anh ta, tất cả đều sắp nghẹn đến nôn ra cả rồi.
"Nhị thiếu ! Anh đủ rồi đấy !"
"Đừng có thả thính nữa, có còn nhân tính nữa hay không ha ̉!"
J Hope tính chuẩn bị tung mấy bức ảnh thú vị hồi bé của ông anh mình lên vừa để điều tiết bầu không khí, cũng là để cho mọi người chuyển đề tài.
Màn hình đèn LED tối đi, hình ảnh một nhà hai người biến mất nhưng rất nhanh chóng lại sáng lên lần nữa, bắt đầu chiếu một chùm ảnh mới.
J Hope nở một nụ cười rất là đáng ăn đòn : "Anh hai, có cả ảnh hồi nhỏ anh cởi truồng nữa đó..."
V thong dong lườm thằng em nhà mình một cái.
J Hope lập tức sợ cong đít, đưa tay ôm đầu : "Không có, không có đâu ! Nhiều lắm cũng chỉ hở có tí bụng thôi à ! Em biết những bức ảnh đó chỉ có thể để cho vợ anh xem mà thôi ! Chị dâu cứ yên tâm, đợi tý nữa tôi lén lút đưa cho mình cậu xem thôi !"
Kook hạn hán lời nhìn cái tên đần đang loi choi bên cạnh một cái .
Hiếm thấy lắm mới được nhị thiếu cho món quà lớn như thế, vì vậy tất cả mọi người đều cảm thấy hứng thú mà nhìn về phía màn hình lớn.
Bức ảnh đầu tiên dần dần hiện ra trong sự mong chờ của mọi người, nhìn bối cảnh thì là một khách sạn ,trong hình có một chàng trai đang chống tay lên cửa một căn phòng ...
Lúc bức ảnh đó xuất hiện, vẻ mặt của J Hope lập tức thay đổi.
Bởi vì người trong bức ảnh này... chính là Jung Kook !!!
Tuy rằng dung mạo của chành trai trong tấm ảnh non nớt hơn bây giờ rất nhiều, nhưng vẫn có thể nhận ra đó chính là Kook .
Sau phút kinh hoàng ngắn ngủi, trên màn hình lớn hiện ra thêm bức ảnh Kook thất thần lao ra khỏi căn phòng lúc nãy ...
"Hả ? Chuyện... chuyện gì thế này ?"
"Người trong những bức ảnh này đều là Jung Kook đúng không ?"
Lúc này, sau khi nhìn thấy những bức ảnh đó, gương mặt của Kook đã hoàn toàn trắng bệch, cả người cậu đều rơi vào trạng thái hoảng hốt.
"Mẹ nó !" Vẻ mặt của J Hope sa sầm xuống, đang định đi lên lấy lại cái đĩa nhưng lại bị một cánh tay khác cản lại.
Nếu như lúc này mà đột ngột dừng lại sẽ chỉ khiến mọi người càng thêm nghi ngờ, đến lúc đó càng khó nói rõ. V ngăn J Hope lấy lại cái đĩa, rồi mạnh mẽ đưa tay ra ôm siết bả vai đang run lên của cậu nhóc nhỏ vào lòng : "Không sao."
V chăm chú nhìn vào những tấm ảnh đó, trên hàng lông mày anh ngập tràn vẻ khó có thể nói lên lời, bàn tay ôm đôi vai của Kook bất giác càng lúc càng siết chặt lại...
"Ha ha ha ..." Đúng vào lúc này, giữa đám người đột nhiên vang lên một tiếng cười the thé sắc nhọn.
Một người phụ nữ mặc quần áo người hầu loạng choạng xông ra từ giữa đám người chạy đến trước màn hình lớn, điên cuồng gào rú.
"Cái gì mà thiếu gia nhà cao cửa rộng, gì mà phượng hoàng thật !!! Đứa con trai này, mấy năm trước đã bị làm cho nhục nhã bây giờ còn đứng trước mặt các người giả vờ trong trắng thuần khiết, giả vờ cao quý như thế đấy ! Nó chính là một đứa rách nát ! Là một thằng điếm không biết xấu hô ̉!"
Tất cả mọi người nghe Jeon Hyo Cho nói xong lại càng thêm choáng váng.
"Á... người này hình như là Jeon Hyo Cho thì phải ?"
"Không sai chính là cô ta ! Đứa con gái nuôi của nhà họ Jeon , đứa mà gần đây vừa bị nhà họ Jeon tống cổ ra khỏi cửa !"
Dạo này chuyện của Jeon Hyo Cho rất ầm ĩ, cho nên có khá nhiều người ở đây đều nhận ra cô ta.
Nghĩ đến quan hệ của cô ta và Kook , tất cả mọi người lại càng tin tưởng vào những bức ảnh đó. Nếu như là Jeon Hyo Cho thì biết được bí mật của Jung Kook cũng là chuyện rất bình thường, cô ta trà trộn vào đây để trả thù ?
Thật không thể ngờ được, bữa tiệc sinh nhật tối nay của Kim Taehyung lại xảy ra chuyện lớn như thế này... Vợ của Kim Taehyung , phu nhân của nhà họ Kim thế nhưng lại bị người ta tung ra scandal lớn như thế này.
Những tiếng xì xào bàn tán xung quanh càng lúc càng lớn.
V nhìn những bức ảnh gọi là giật gân đó mà vẻ mặt từ đầu đến cuối cũng chẳng có chút thay đổi nào, ánh mắt sâu thẳm không một gợn sóng nhìn về phía Jeon Hyo Cho đang điên cuồng cười với vẻ mặt đầy khoái trá, anh bình thản lên tiếng : "Cám ơn cô Jeon hôm nay đã mang đến cho tôi những hồi ức đáng quý như thế về Jung Kook ."
Cái gi ̀?
Hồi ức đáng quy ́?
Vẻ mặt của Jeon Hyo Cho sửng sốt ra trong vài giây ngay sau đó cô ta liền nghe V nói tiếp : "Người làm nhục Kook mà cô Jeon vừa nhắc đến chính là tôi."
Sau một khoảng tĩnh lặng đến kỳ dị, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt như thể sắp lồi ra ngoài đến nơi.
"Hả ? Cái... cái gi ̀!!!"
"Ý của Kim Taehyung là gì cơ ?"
"Cái gã đó chính là anh ta..."
Giờ phút này, đầu óc của Jeon Hyo Cho đã loạn thành một đống, trong mắt cô ta là vẻ kinh ngạc không thể tin nổi : "Anh... anh nói cái gì ? Kim tổng , tên điếm đó rõ ràng là bị trai bao làm nhục ! Tại sao lại..."
J Hope đứng một bên cười lạnh : "Ha ha, này cô ! Lúc đầu cô mắng anh trai tôi là kẻ làm nhục người khác, giờ lại mắng chị dâu nhà tôi là điếm , tôi rất bội phục sự dũng cảm của cô đấy !"
Những lời của J Hope lại càng khơi dậy một trận sóng gió.
Trong những tiếng bàn tán ầm ĩ, ánh mắt lạnh băng của V đột nhiên quét qua tất cả mọi người đang có mặt tại đây. Khí thế đáng sợ đó ùn ùn kéo đến, phủ chụp xuống khiến cho tất cả mọi người ở đây bất giác liền im thin thít.
Cả hội trường im lặng đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy .
Một lúc lâu sau, V mới lên tiếng : "Xin lỗi các vị, vì sơ suất của chúng tôi đã tạo thành những hiểu lầm không đáng có. Tôi và Jung Kook quen biết nhau từ rất sớm, chỉ là trong khoảng thời gian đó có một số hiểu nhầm nên đành phải rời xa nhau mấy năm. Sau khi Jung Kook về nước , xảy ra chuyện đó ,chúng tôi lại một lần nữa trở về với nhau."
V thoáng ngừng lại một chút sau đó nói tiếp : " Người năm đó quan hệ với Jung Kook ,là tôi !"
Nghe thấy câu nói đó, Jeon Hyo Cho đầu tiên là ngẩn ra, sau đó lập tức cười lên như điên loạn : "Hahaha... Kim tổng thân mến, tôi không ngờ anh vì thể diện của mình mà lại có thể nói tên trai bao đó thành chính mình ! Thật đúng là khiến người ta được mở rộng tầm mắt đấy !"
J Hope giờ đã hoàn toàn coi cô ta như một con ngu, anh âm u nói : "Này cô, cái sự ngu xuẩn của cô mới thực sự khiến cho người khác được mở mang tầm mắt đấy. Năm đó người quan hệ với anh tôi phải vợ của anh ấy hay không bản thân anh ấy còn không biết hay sao ? "
"Điều này là không thể ! Chuyện này tuyệt đối không thể thế được !" Sống lưng Jeon Hyo Cho cứng đờ, nhưng giọng điệu cô ta vẫn chắc chắn lắm.
J Hope nhướng mày : "Ồ ? Không thể ? Tại sao cô lại có thể nói không thể một cách khẳng định như vậy được ?"
Jeon Hyo Cho lập tức cứng họng, cô ta đương nhiên không thể nói ra nguyên nhân được.
Năm đó... đích thân cô ta đã bỏ thuốc cho Kook và cũng chính cô ta đã sắp xếp hai gã trai bao đo ́!
Tại sao lại có thể...
Không... không đúng...
Lúc đó, hai gã trai bao kia đã nói rằng khi bọn họ đến thì phát hiện Jung Kook đi nhầm phòng rồi...
Người đàn ông lạ mặt đã quan hệ với Kook...
Lẽ nào...
Lẽ nào người đàn ông đó lại chính là Kim Taehyung !
Nghĩ đến đó, gương mặt của Jeon Hyo Cho tái dại đi, cả người cô ta run lên bần bật y như thể vừa biết được chuyện gì đó rất đáng sợ.
Cái loại khả năng này thực sự sẽ khiến cô ta điên lên mất !
Những tiếng bàn tán xung quanh cũng đột ngột dậy lên, tất cả mọi người đều không ngờ được chân tướng sự việc lại là như thế, đồng thời ánh mắt nhìn về phía Jeon Hyo Cho cũng thay đổi.
"Hóa ra lại là thật !"
"Jeon Hyo Cho này cũng thật buồn cười quá đi mất, cái gì cũng không biết thế mà dám ngang nhiên chạy đến làm trò khích bác ly gián, còn mắng Kim Taehyung là kẻ làm nhục người khác ! Mắng thiếu phu nhân là tên điếm !"
"Jung Kook cũng tội thật đấy, hết bế nhầm, lại còn bị liên lụy bởi một con tu hú đòi chiếm tổ , ông bà nhà họ Jeon cũng thật không đáng tin ! Chẳng trách nhà họ Jin chỉ thừa nhận mỗi Jung Kook , hoàn toàn không thèm để ý đến nhà họ Jeon và Jeon Hyo Cho !"
Ánh mắt của tất cả mọi người xung quanh đều trở nên chán ghét và ghê tởm, mọi người nhìn cô ta như thể một đống rác bị bu đầy ruồi bọ.
Gương mặt của Jeon Hyo Cho trắng bệch, chân tay mềm nhũn, quỳ sụp xuống mặt đất .
Năm đó cô ta dùng hết mọi cách để lấy được nhà họ Jeon , để cướp được Do Heol, kết quả thì sao...
Kết quả thế nhưng lại ngẫu nhiên tác thành cho Kim Taehyung và Jung Kook ...
Năm đó người phát sinh quan hệ với Jung Kook thế nhưng lại là Kim Taehyung !
Cô ta dù có vắt nát óc nghĩ thế nào cũng không thể nghĩ ra nổi tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này.
Vốn dĩ cô ta chuẩn bị có chết cũng phải kéo Kook chết cùng. Vì thế cô ta mới liều lĩnh mạo hiểm đắc tội với nhà họ Kim để bới cái chuyện này lên, dù sao cô ta cũng chẳng còn gì nữa, cô ta tuyệt đối không thể để Kook ngồi yên ổn, thoải mái trên vị trí Kim thiếu phu nhân đó được !
Nhưng mà bây giờ...
Xong rồi...
Tất cả đã xong hết rồi...
Lối vào của bữa tiệc có mấy viên cảnh sát bước vào vẻ mặt nghiêm nghị, bọn họ đi thẳng về phía Jeon Hyo Cho ...
"Cô Jeon Hyo Cho , cô đang bị tình nghi là buôn lậu thuốc phiện và tham gia vào rất nhiều các hoạt động phi pháp ngoài biên giới, xin mời cô đi theo chúng tôi !"
V biết Kook rất trọng tình nghĩa, trước đây là cô nể tình cha mẹ mới không đuổi tận giết tuyệt Jeon Hyo Cho . Nhưng, đứa con gái đó cho đến tận bây giờ vẫn không biết hối cải, nếu như Kook đã không thể xuống tay vậy thì để anh xử lý cô ta !
...
Về khuya, khách khứa cùng dần tan hết, bữa tiệc sinh nhật đầy phong ba cuối cùng cũng đã kết thúc.
Bữa tiệc vừa mới kết thúc, Kim Doo Kang và Kim Nari đã lập tức kéo J Hope lại.
"J Hope , chuyện này rốt cuộc là như thế nào ! Kook thật sự là người năm đó sao ? " Kim Nari nóng ruột hỏi một câu.
J Hope nghiêm túc gật đầu : "Cái đêm năm đó , người đã ở cùng với anh... thực ra chính là chị dâu, lúc đó cậu ấy bị Jeon Hyo Cho bỏ thuốc. Vốn dĩ Jeon Hyo Cho muốn sắp xếp người để hủy hoại sự trong sạch của chị dâu, nhưng run rủi thế nào mà chị dâu lại vào nhầm phòng của anh..."
Kim Nari và Kim Doo Kang nghe vậy thì quay ra nhìn nhau, dù có thế nào họ cũng không nghĩ ra được trên thế giới này lại có chuyện trùng hợp đến như vậy.
"Khụ, ba mẹ cũng biết lúc đó anh hai cũng bị bỏ thuốc. Cả anh hai và chị dâu vì thuốc nên thần trí mới không rõ ràng, đối với chuyện đêm hôm đó hoàn toàn không có ký ức gì. Mãi đến hai năm gần đây, con với anh hai mới tra ra được chân tướng, sau đó đi khôi phục camera khách sạn mới dám xác nhận là phán đoán của bọn con không hề sai, người tối hôm đó chính là chị dâu."
"Nhưng mà, vì chuyện năm đó đã tạo thành tổn thương quá lớn cho chị dâu, nên anh hai mới không dám nói với chị dâu người đó chính là anh ấy. Đến tận bây giờ vẫn chưa nói ra chân tướng sự việc, mãi đến hôm nay Jeon Hyo Cho bày ra cái trò này..."
Kim Doo Kang và Kim Nari càng nghe càng thấy phẫn nộ.
"Cái cô Jeon Hyo Cho đó quả thật là phát rồ rồi ! May mà là anh con, bằng không..." Kim Nari quả thật không dám tưởng tượng nữa.
"Chuyện này đối với chị dâu mà nói quả thực là một sự đả kích quá lớn, mấy năm nay cậu ấy luôn sống trong bóng ma tâm lý. Hồi trước, lí do cậu ấy luôn cự tuyệt anh hai con căn bản không phải là lạt mềm buộc chặt như ba mẹ vẫn nghĩ đâu. Cậu ấy vì chuyện này mới không chịu chấp nhận bất kì người đàn ông nào khác." J Hope nói với vẻ nghiêm trọng.
Nghe con trai nói vậy Kim Doo Kang và Kim Nari đều tràn ngập vẻ áy náy, Kim Nari thở dài nói : "Kook là một chàng trai tốt, cho dù thật xảy ra những chuyện như vậy đi chăng nữa thì đó cũng không phải là lỗi của nó."
Kim Doo Kang nghe J Hope nói xong thì thoáng cau mày, ông trầm giọng nói : "Nhưng mà, Hope cũng vừa mới bảo rồi còn gì, Kook vẫn rất hận người đàn ông năm đó, bây giờ thằng bé biết người đó là Taehyung ..."
Nói đến đây, thoáng cái cả ba người đều rơi vào sự im lặng.
...
Thị trấn .
Mãi cho đến khi về nhà rồi, Kook cuối cùng mới có cơ hội để nói chuyện riêng với V .
Trong vườn, hai người yên lặng đứng dưới giàn hoa tường vi.
Vẻ mặt của Kook có chút mệt mỏi, hôm nay là lần đầu tiên cậu dùng thân phận là Kim thiếu phu nhân để xuất hiện trước mọi người, không ngờ lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, nhưng cũng may mà mọi chuyện đều giải quyết ổn thỏa.
Những ngón tay của V khẽ siết lại, anh cúi đầu im lặng không nói gì.
Anh cũng không ngờ được lại như thế này, dù cho tất cả mọi người đều tin rằng người đó là anh nhưng Kook lại nghĩ đó là sự sắp xếp của anh.
Dù sao thì, đối mặt với sự thật này, Kook cũng là người không cách nào tin tưởng được nhất.
"Anh yêu ?" Thấy V không nói gì, ánh mắt của Kook có chút ngờ vực.
Giờ phút này hơi thở xung quanh V đã đông cứng lại, nhưng cả cơ thể anh lại như bị rót vào một dòng nham thạch nóng bỏng đang sôi sùng sục, gần như thiếu đốt anh thành tro.
Kook cảm giác được V có cái gì đó là lạ, vẻ mặt cô cũng bắt đầu trở nên nghiêm trọng : "Làm sao thế ? Đã xảy ra chuyện gì a ̀?"
Cơn gió đêm thổi những cánh hoa tường vi trên đầu rung rinh trong gió, không biết là đã qua bao lâu... cuối cùng anh cũng lên tiếng : "Kook , chuyện đó không phải là do anh sắp xếp, những gì anh nói đều là sự thật."
Đầu óc của Kook trở nên trống rỗng, trong phút chốc gần như không thể hiểu được ý của V : "Sao cơ...?"
"Anh quả thật đã kiểm camera , lời anh nói cũng là thật..." V hít một hơi thật sâu, lấy một tờ kết quả điều tra ra đưa cho Kook : "Kook, em đúng là lần đầu tiên của anh ."
Kook ngây người nhận tờ kết quả từ tay V , ánh mắt cậu chậm chạp lướt đến tấm ảnh cuối cùng của báo cáo, ngay sau đó đồng tử trong mắt cậu bỗng siết chặt lại.
"Tại..." Tại sao có thể như vậy được...
Kook mở miệng nhưng lại không thốt lên nổi một từ.
V như thể đang sợ mình sẽ mất đi dũng khí để nói chuyện với cậu , anh lập tức nói nhanh : " Kook , năm đó làm em đau là anh."
Thực ra, Jeon Hyo Cho có thể xuất hiện một cách thuận lợi như vậy cũng ít nhiều là do anh cố ý sắp xếp, anh dùng cách này để ép mình không thể trốn tránh được nữa.
Kook có cảm giác như mình đang nằm mơ, trong mơ tất cả mọi thứ đều điên đảo hết khiến cho đầu óc cậu trở nên hỗn loạn không phân biệt rõ lúc này rốt cuộc đang ở trong mơ hay là đang trong hiện thực nữa.
V nhắm mắt lại, giọng anh có chút run rẩy : "Xin lỗi em... Kook ... xin lỗi em... chuyện này, hơn một năm trước anh đã biết rồi... Nhưng mà... anh lại không có cách nào nói cho em biết cả... không có cách nào cả... Người làm tổn thương em... hung thủ khiến em đau khổ tuyệt vọng bao nhiêu năm đó... chính là anh... Anh sợ... anh sợ em sẽ rời xa anh..."
Một người đàn ông kiêu ngạo như V giờ phút này lại nói ra chữ "sợ" với cậu .
"Xin lỗi em, người đó chính là anh."
Anh nói xong câu ấy liền im lặng đứng yên tại đó, ánh sáng bao quanh anh dường như cũng trở nên ảm đạm theo, cứ như sự sống trong anh đang dần bị rút sạch.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua...
Sắc mặt của V càng lúc càng trở nên tái nhợt, máu trong người anh cứ thế lạnh dần, bàn tay buông thõng dần dần siết chặt thành nắm đấm.
Đúng lúc này, mùi hương ngọt ngào bỗng nhiên lao đến, trên đôi môi lạnh băng bỗng dưng có thứ gì đó mềm mại tiếp xúc, giọng nói ấm áp mang theo cảm giác mặn chát của nước mắt, dán trên môi anh, vang lên tận sâu trong đêm tối.
"Thật may... thật may đó là anh, trên thế giời này không còn bất kì điều gì tốt đẹp hơn chuyện này nữa."
Sau một màn lửa cháy dữ dội thiêu đốt tất cả, tàn tro dần hóa thành đất đai màu mỡ, thoáng chốc cả đất trời đã ngập tràn những cánh hoa nở rộ...
V ôm siết Kook vào lòng, say đắm hôn cậu, chỉ hận không thể hòa tan cậu vào chính mình. Đây chính là câu nói êm dịu nhất mà cả đời này anh được nghe... là câu nói êm tai nhất... Cậu nhóc của anh, hết lần này đến lần khác đều khiến anh cảm động và bất ngờ...
Dưới ánh trăng hai người yên lặng dựa vào nhau.
"Xin lỗi, anh nên sớm nói cho em biết mới phải." V hôn lên đỉnh đầu cậu .
Kook gật đầu thật mạnh tỏ vẻ đồng y ́: "Đúng thế, nếu anh nói sớm cho em biết thì việc gì phải xoắn xuýt lâu thế ! Lúc đầu anh biết chuyện của em anh cũng đâu để ý gì thì làm sao em có thể vì chuyện này mà rời xa anh ! Huống hồ đó không phải là ai khác mà là anh, là chồng của em, em vui còn không kịp ấy chứ. Mà hơn nữa, năm đó rõ ràng là anh cũng bị con hàng Hope kia bẫy mà !"
J Hope nấp trong góc tối nghe trộm : Sao bé không làm gì mà cũng bị dính đạn vậy !
Được rồi, thời khắc cảm động thế này anh có trúng đạn cũng không sao ! May mà Kook không đòi ly hôn với anh hai, bằng không anh chết chắc luôn.
Nghe thấy từng câu từng chữ của cậu nhóc nhỏ, cả người V như được ngâm trong suối nước nóng, vô cùng ấm áp, lòng tràn đầy sự vui mừng hạnh phúc sau khi trải qua kiếp nạn : "Là lỗi của anh."
Kook biết và cũng rất hiểu cho tâm trạng của V , bởi vì quá quan tâm để ý đến một ai đó cho nên dù là người thông minh đến đâu cũng sẽ rơi vào tình trạng lo được lo mất.
Còn về phần J Hope đang núp trong góc tối...
Anh lo ngay ngáy chạy đến chuẩn bị chữa cháy, ai ngờ kết quả là lại bị cho ăn thức ăn cho cún đến nghẹn... Hừm, được rồi, hai vị ở nhà vẫn còn đang sốt ruột đợi kết quả đấy, anh còn phải vội về để báo tin tốt này!
...
Đêm khuya, trong phòng ngủ.
Kook ngẩng đầu nhìn người đàn ông của mình rồi chớp chớp mắt nói : "Taehyung , đợi em tìm một cơ hội thích hợp rồi chúng ta công khai nhé ?"
V nghe vậy vẻ mặt bỗng chốc ngẩn ra.
"Ừm, ý của em chính là như thế đấy, là công khai toàn bộ."
V dường như cảm thấy cổ họng mình đang nghẹn lại : "Phía em không có vấn đề gì chư ́?"
Kook phân tích : "Bây giờ, fan của em cũng đã ổn định rồi, em cũng có thể bắt đầu thay đổi hình tượng của mình trong mắt công chúng. Công bố chuyện kết hôn chắc chắn sẽ không có ảnh hưởng gì quá lớn đối với em mà ngược lại còn có lợi cho chuyện thay đổi hình tượng."
Giọng nói của V hơi khàn đi : "Ừm."
Kook cười hì hì rồi lại hôn một cái lên gương mặt đẹp trai của anh yêu nhà mình : "Vậy bây giờ em chuẩn bị luôn, nếu không có gì ngoài ý muốn, đợi sau khi em hết bận và thuận lợi ký hợp đồng xong với bộ phim mới, vậy là ok rồi !"
"Vậy thì cảm ơn phu nhân đã cho anh được danh chính ngôn thuận."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro