Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Xin lỗi , anh đến muộn !

Đúng lúc này, một chiếc xe việt dã quân dụng chạy như bay tới phía sau Kim Taehyung.

Bộ trưởng Naka cùng với mấy thuộc hạ vội vàng xuống xe .

Hiển nhiên , thượng úy thấy tình hình không khống chế nổi nữa bèn thông báo với cấp trên của mình .

Bộ trưởng Naka đuổi tới trước mặt V , khuôn mặt ngập vẻ lo lắng: " Ngài Kim , ngài đã đồng ý với tôi là giải quyết hòa bình cơ mà !"

" Tôi nói là sẽ cố hết sức " V trả lời với vẻ vô cảm .

" Ngài Kim , tôi biết ngài sốt ruột muốn cứu vợ mình, nhưng thật ra cũng không phải là không có cách, đợi bọn họ rời khỏi khu vực Philadelphia ra biển rồi , chúng ta sẽ có cơ hội ra tay ! Cần gì phải cứng chọi cứng lúc này đúng không ?" Naka ra sức khuyên nhủ .

V nghe vậy, vẻ mặt đã có vẻ hơi dao động.

Bộ trưởng vừa thấy có hi vọng bèn lập tức cố gắng dùng lời lẽ để khuyên nhủ .

Khuyên bảo hơn nửa ngày, cuối cùng vẻ mặt V cũng trầm xuống : " Rút lui " .

Satan lập tức trào phúng : "Ơ kìa , sao lại rút lui ? Tôi còn chưa đồng ý mà ?"

Anh đã sớm biết với tính tình của V thì tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện mất lí trí như vậy chỉ vì một tên nhóc , trận này chắc chắn sẽ không đánh .

Nhưng đám thuộc hạ lại không biết điều đó, họ vội vội vàng đi lên khuyên Satan suy nghĩ lại, không cho anh kích thích đối phương đổi ý, đồng thời dặn dò binh lực lập tức lui quân .

Lúc này Satan mới lười biếng ngáp một cái, tỏ vẻ mất hứng leo lên xe bọc thép .

Dù sao thì Jung Kook cũng đã nằm trong tay anh, muốn cướp lại ư ?

Nằm mơ !Trên biển... hừ trên biển lại càng là thiên hạ của anh!

Nhìn người kia cuối cùng cũng bỏ đi, bộ trưởng Naka thở phào một hơi nhưng đồng thời cũng rất lo lắng . Kim Taehyung để ý vợ anh ta như thế , sao có thể từ bỏ ý định được !

Thảm nhất là , thật ra ông ta chẳng hề nắm chắc rằng có cứu được người ra hay không, vừa rồi ông ta chỉ cố ý nói vậy để ổn định cảm xúc của Kim Taehyung thôi. Trên thực tế, nếu để Satan ra biển thì chẳng khác gì thả hổ về rừng, muốn cứu người lại càng là điều không thể !

Naka hạ quyết tâm , đến lúc đó phải gắng hết sức phái người đi cứu nhưng có cứu được hay không, hay có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay không thì không biết được .

" Ngài Kim , bây giờ chúng ta về DiBu trước để thương lượng đối sách cụ thể , bàn bạc kĩ hơn…"

Naka đang muốn trấn áp cảm xúc của Kim Taehyung , thì anh lại đột nhiên trầm mặt mở miệng : " Trở lại biên giới Philadelphia !"

Bộ trưởng Naka không hiểu ra sao , không biết lúc này Kim Taehyung tới biên giới làm gì nhưng vì chột dạ nên cũng chỉ đành lệnh cho mọi người di chuyển về phía biên giới Philadelphia .

Lúc cách biên giới còn mấy trăm mét, Kim Taehyung đột nhiên nhảy xuống khỏi xe tăng ở giữa đường, bước nhanh về phía trước.

"Hey , Boss ! Bên này ! Bên này !"

Cách đó không xa, bên cạnh cột mốc biên giới, một người đang gào khản cả cổ họng . Người đó có mái tóc nâu và đang dìu cơ thể mảnh mai của một chàng trai , chàng trai kia nhìn có vẻ giống…

Sau khi thấy rõ hai người, đôi mắt V như bị xiết chặt, nhanh chóng đi về phía đó .

Kook mất máu quá nhiều , lại bị dày vò cả ngày, lúc này thần trí đã mơ hồ, thấy bóng người quen thuộc tiến về phía mình liền lầm bầm theo bản năng : " Kim... Taehyun..."

Một giây trước khi mất ý thức, Kook cảm giác mình được bao bọc bởi một cái ôm ấm áp, còn có cả giọng nói run rẩy vang lên…

" Là anh đây ! Xin lỗi ! Anh đến muộn !"

Tại bến tàu Philadelphia .

Lúc này sương mù đã dần tan đi mặt trời cũng đang từ từ nhô lên , khắp mặt biển óng ánh sắc vàng nhưng có người sắc mặt lại như mưa dầm .

" Người đâu ? " Satan vui vẻ đưa người chạy tới nhưng lại chỉ thấy một chiếc xe nát trống rỗng .

Hiếm khi thấy Jin không đeo kính , vẻ mặt hoảng hốt đứng quay lưng lại với biển, không biết đang nghĩ gì, thấy có người tới anh mới khẽ ngẩng mắt nhìn, giọng điệu u ám nói : "Bị người của Kim Taehyung đưa đi rồi ".

" Có người có thể đưa người trong tay cậu đi sao ?" Sắc mặt Satan nhất thời khó coi vô cùng .

" Là RM ". Rõ ràng trông sắc mặt Đường Dạ cũng không tốt lắm .

Con mắt Satan nheo lại : " RM..."

Chẳng trách... Chẳng trách ban nãy Kim Taehyung lại chịu thỏa hiệp, giả vờ cũng giống lắm ! Còn cố tình cò kẻ mặc cả , phí lời với lão bộ trưởng kia kéo dài thời gian , chính là để RM có đủ thời gian để âm thầm đi cứu người...

Chết tiệt ! Không ngờ Satan mà lại cũng có ngày bị trúng kế !

Anh đã cố tình cử Jin đưa Jung Kook đi nhưng không ngờ... người tới lại là RM...

Đúng là ai mà ngờ được RM mất tích hơn nửa năm nay... giờ lại thành... người của Kim Taehyung !

" Sao có thể thế được ! Không thể nào có chuyện này được !" Ai cũng không thể tin nổi : " Nhị sư huynh không thể nào lại phản bội chúng ta được !"

RM và Jin hai người từ nhỏ đã được sư phụ dạy dỗ , cùng nhau luyện tập tình cảm còn thân thiết hơn anh em ruột thịt nên Jin khó lòng mà chấp nhận được sự thật này.

Nhưng sự thật bày ra trước mặt .

Satan biết, tuy thường ngày Jin với RM hai người hay đánh nhau nhưng thật ra tình cảm của hai người rất tốt, lúc nào cũng vào sinh ra tử với nhau, khi làm nhiệm vụ hai người cũng phối hợp ăn ý với nhau nhất...

"Với thực lực của cậu mà lại dễ dàng thua cậu ta sao ?" Trong mắt Satan thoáng hiện lên một tia nghi hoặc, rõ ràng không hề tin lí do này của Jin .

Dù Jin không thắng được nhưng cũng không thể thua, lại còn thua nhanh như vậy.

Lần nào hai người đánh nhau mà chẳng đánh tới cả nửa ngày, có khi đánh ba ngày ba đêm liên tiếp vẫn không phân thắng bại cũng là chuyện bình thường.

Jin thần sắc cứng nhắc, cũng không giải thích: " Thua chính là thua " .

Lúc này , một tên lính nhìn đồng hồ giục : " Lên thuyền đi ! Phải lên đường rồi !"

Satan không hỏi gì nữa, quay người nhìn chằm chằm vào thành phố vẫn đang ngủ say phía sau .

Ngón tay thon dài vuốt đám tóc bạc đang lay động trong gió biển ra, để lộ ra con mắt bị tóc che lấp chưa từng lộ ra trước mặt người khác.

Con mắt phượng còn đẹp hơn mắt của phụ nữ này thế mà lại có một vết sẹo cắt ngang qua mắt , tuy vết sẹo đã mờ nhưng vẫn phá hỏng vẻ đẹp hoàn mỹ của con mắt ấy, có điều như vậy lại càng tôn lên sự cuồng dã nguy hiểm của kẻ được mệnh danh là vua của thế giới ngầm .

"Hừ, Kim Taehyung , chúng ta sẽ gặp lại nhanh thôi..."

Tới lúc đó , tao sẽ lấy lại tất cả những thứ thuộc về tao .

" Đây... Sao cậu ấy lại ở đây ?" Lão bộ trưởng cùng thượng úy không ngờ sẽ thấy Jung Kook xuất hiện ở đây, hai người đều tỏ ra kinh ngạc.

V cũng không nói nhiều, anh cởi áo khoác ra khoác lên cậu rồi cẩn thận ôm chặt lấy.

NaKa lúc này sao có thể không hiểu được !

Kim Taehyung không hoàn toàn tin tưởng bọn họ và đã sớm chuẩn bị phương án thứ hai.

Nét mặt già nua của NaKa có chút khó xử, nói cho cùng chuyện này cũng là do ông ta xử lí không ổn thỏa .

Muốn qua mắt người ta nhưng từ đầu tới cuối đều bị người ta nhìn thấu .

Vậy nên , ông ta vội vàng ân cần tiến tới , muốn cứu cánh : " Ngài Kim , mời đi bên này, tình trạng của vợ ngài lúc này e rằng cần phải cứu trị kịp thời, chúng tôi đã chuẩn bị sẵn đội ngũ y bác sĩ tốt nhất rồi ! Môi trường bệnh viện ầm ĩ hức tạp, ngài có thể để vợ ngài tới thẳng nhà tôi để dưỡng thương !"

Việc V muốn làm nhất lúc này chính là đưa Kook về nước, nhưng trên đùi cậu có vết thương và có lẽ còn rất nhiều chỗ bị thương khác nữa mà anh không biết .

Tình trạng của Kook lúc này quả thật không hợp đi đường dài , phải lập tức chạy chữa .

Cuối cùng, V cũng chọn tạm thời ở lại : "Làm phiền ông rồi ".

Việc này cũng xem như nể mặt lão bộ trưởng.

NaKa nghe vậy, thần tình căng thẳng cuối cùng cũng dần giãn xuống, vội gọi đội ngũ y bác sĩ tới.

Các bác sĩ mới sáng sớm đã tập trung lại hết ở phía sau nên rất nhanh đưa cáng chạy tới .

"Xin Kim tiên sinh đây hãy đặt cậu ấy cẩn thận nằm xuống cáng."

V nhẹ nhàng đặt Kook lên đó .

Nhưng vừa đặt người xuống , cậu nhóc vốn đang ngủ yên bỗng tỉnh lại theo bản năng ôm chặt lấy cổ V , Kook nhíu mày lộ ra vẻ mặt thống khổ : "Không... đừng..."

Vì đã lâu cậu không được uống nước nên giọng đã khản đặc lại, nói không lên lời, tiếng nhỏ như mèo kêu , nghe càng đáng thương hơn .

V nhất thời mềm lòng lại bế cô lên, vỗ nhẹ lên người cô : " Đừng sợ , có anh ở đây."

"Khụ khụ khụ khụ khụ..." RM trợn mắt há hốc mồm .

Đây là lần đầu tiên anh thấy tiểu sư đệ yếu đuối như vậy, lại còn cả một Kim Taehyung dịu dàng đến thế nữa !

Như gặp phải ma vậy, hết cả hồn !

" Ngài Kim , tình cảm của ngài với vợ thật tốt ! Ngài… cứ bế cậu ấy trước vậy , đừng chạm vào vết thương trên đùi là được " Một bác sĩ cười nói.

" Ừm." V vốn cũng không định đặt cậu xuống nữa, ai mà nỡ chứ .

RM bỗng nhớ ra chuyện chính , vội chêm vào một câu : "Boss, thứ tôi cần , anh hứa sau ba ngày sẽ đưa cho tôi , anh không quên đấy chứ ?"

Mắt V không hề rời khỏi Kook : " Ừm ".

" Vậy tôi lượn trước đây !" RM cáo từ .

"Có nước không ?" V hỏi bác sĩ .

RM bị ngó lơ : "..."

Thôi bỏ đi ! Lượn cho khuất mắt người ta nào !

Trong mắt boss giờ chỉ có tiểu sư đệ thôi những cái khác đối với anh mà nói chẳng khác gì phù du cả .

Haiz haiz haiz... không ngờ, đúng là không ngờ ? Đi một vòng lớn , cuối cùng tiểu sư đệ vẫn trở thành bà chủ !

Tiểu sư đệ của anh giỏi lắm !

Tại nhà của bộ trưởng NaKa.

V ngồi cạnh giường nắm chặt tay Kook , các bác sĩ đang bận rộn lấy máu của Kook để xét nghiệm toàn thân cho cậu , tránh để cậu mắc phải bệnh khác hay bị tiêm phải thuốc gì .

Lông mày V từ đầu đến cuối đều cau chặt , không hề thả lỏng tinh thần .

" Ngài Kim , xin ngài hãy đợi một chút , nhanh nhất cũng phải hai tiếng nữa mới có kết quả xét nghiệm ".

" Em ấy sốt cao quá ".

" Vì vết thương bị nhiễm trùng , đây là hiện tượng thường thấy . Cũng may cậu ấy đã tự mình xử lí qua vết thương nếu không để viên đạn trong cơ thể quá lâu chiếc chân này cũng không thể giữ lại được ".

Lúc này, sắc mặt V trở nên u ám .

Bàn tay nắm chặt lấy tay Kook càng siết chặt hơn, chỉ ra ngoài có một ngày ngắn ngủi mà lại thành ra thế này , sao anh có thể không đau lòng được !

Hai tiếng sau , rốt cuộc cũng có kết quả kiểm tra.

" Ngài Kim , có kết quả rồi, cơ thể vợ ngài đều bình thường, ngoài vết thương bị trúng đạn trên chân ra những chỗ khác không có vấn đề gì cả."

Nghe thấy kết quả , không chỉ V mà NaKa cũng thở phào, ông ta lập tức dặn dò mọi người phải chăm sóc Kook cẩn thận, sau đó sắp xếp cho hai người căn phòng tốt nhất .

Vì tưởng Kim Taehyung và Kook là vợ chồng thật nên đương nhiên ông ta xếp cho hai người một phòng .

...

Lần này Kook bị thương nặng , ngủ nguyên một ngày một đêm mà vẫn không tỉnh dậy , có điều may mà cũng đã hạ sốt .

Lão bộ trưởng muốn lấy lòng Taehyung , cố tình mở một bữa tiệc mời không ít quan chức cấp cao và các trùm làm ăn lớn trong nước tới.

Trong bữa tiệc, ai cũng tỏ ra thân thiết khen tặng Taehyung .

" May mà lần này vợ ngài không có chuyện gì, nếu không chúng tôi thật sự khó tránh khỏi tội lỗi!"

" Đúng vậy đấy ! Vợ ngài quả là có quý nhân phù trợ !"
...

Chuyện Kook là vợ anh, V từ đầu tới cuối không hề giải thích .

Trong chuyện này, sự khác nhau giữa vợ và tình nhân là rất lớn , chỉ vì một người bình thường mà muốn để cả nước Philadelphia điều động lực lượng quân đội , hiển nhiên là không thể nào, nên lúc đầu anh mới nói thẳng luôn Kook là vợ anh .

Những người này cũng không thể thật sự đi tra xem rốt cuộc anh đã kết hôn hay chưa.

Tuy V đã sớm quen với những bữa tiệc kiểu này nhưng lúc này rõ ràng là anh không hề để tâm tới.

Tâm trí anh lúc này đều đang hướng hết về người còn chưa tỉnh lại kia.

Cũng không biết sau khi cậu tỉnh dậy phát hiện mình đang ở chỗ lạ liệu có sợ không, không biết có chỗ nào thấy khó chịu không...

Mọi người vẫn đang nâng cốc nói chuyện vui vẻ, V một tay chống đầu , tay còn lại bưng rượu, ngón tay gõ gõ lên chiếc ly thủy tinh theo tiết tấu .

Tư thế này , rõ ràng là bắt đầu mất kiên nhẫn muốn chuẩn bị đứng dậy cáo từ .

Đúng lúc anh đang chuẩn bị đứng dậy, bỗng có người chạy vào phòng tiệc...

Nói chính xác thì là có một người bỗng nhảy vào...

Chỉ thấy Kook một chân đứng đó , mặc một bộ đồ ngủ trắng rộng, mái tóc lộn xộn mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, vẻ mặt hoảng hốt giống như vừa trải qua chuyện gì cực kì đáng sợ...

Mãi tới khi ánh mắt cậu xuyên qua chiếc bàn dài nhìn thấy người đàn ông đang bưng ly rượu ở tận đầu bên kia, cậu mới thoáng thấy yên ổn.

Kook nằm mơ, mơ một cơn ác mộng vô cùng đáng sợ, cậu mơ thấy anh V vì cứu mình mà bị chết trong lửa đạn...

"Bos..."

Sau khi thấy V vẫn đang yên ổn ngồi đó, Kook mới yên tâm trở lại, đến tận lúc này cậu mới phát hiện thấy xung quanh có những người khác nữa.

Ai ngồi đây cũng áo mũ chỉnh tề... vừa nhìn đã biết toàn là người có thân phận hoàng thân quốc thích...

Đầu Kook đang trong cơn mê man bỗng tỉnh táo lại , suýt nữa buột miệng gọi " Boss ", sau đó vội sửa thành : "Ông xã..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro