Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

💐Tôi nguyện ý 💍

Trong thời gian ngắn, hôn lễ của Kook và V đã được ấn định ngày.

Hôm sau, mối quan hệ của hai người trở thành tiêu đề của các tạp chí cùng các trang mạng lớn nhỏ, không chỉ tin tức của giới giải trí mà tình cảm của hai người còn tàn sát hết các tạp chí kinh tế nữa.

Dưới sự kiên trì của Jin gia, lần này thân thế của Kook cũng được lộ ra ánh sáng, các báo đều đưa tin về mối quan hệ hợp tác hùng mạnh giữa tập đoàn Bang Tan và Jin gia.

Chẳng quá khi nói, nhân dân cả nước đều đang bàn tán với nhau về chuyện này.

[Trời ạ ! Cả nhà tôi đều đang ngớ cả ra đây ! Không ngờ Jung Kook lại là vợ của Kim Taehyung !]

[Đúng là khiếp sợ thật ! Nhưng cũng chẳng phải không có lộ chút thính gì đâu nhé ! Mọi người còn nhớ lần Jung Kook giành được giải ảnh đế trong liên hoan phim không, lần đó chẳng phải chính Kim Taehyung đã bước thảm đỏ cùng với Jung Kook sao. Sau đó chúng ta còn tưởng vì một diễn viên không muốn đi thảm đỏ cùng với anh ấy nên anh ấy mới may mắn được đi chung với Kim Taehyung , giờ xem ra, căn bản không phải là trùng hợp rồi ?]

Một lời của fan này khiến mọi người đều dậy sóng, nhất thời tất cả đều bắt đầu trở thành Sherlock Holmes mà tìm kiếm dấu vết.

[Còn hôm Jung Kook phát biểu cảm nghĩ sau khi đoạt giải ấy, câu cuối anh ấy có nói anh ấy sẽ không quên ước nguyện ban đầu của mình, sẽ luôn tiếp tục cố gắng để bước tiếp, vì ước mơ cuối cùng của bản thân, cũng vì người mà anh ấy yêu nhất nữa ! Chẳng phải lúc đó có rất nhiều người đều đoán không biết Jung Kook nói vậy có phải là đang muốn bày tỏ với một người đặc biệt nào đó không còn gì ! Giờ xem ra rõ ràng là muốn bày tỏ với Kim Taehyung , anh ấy cũng có mặt ở hội trường ngày hôm đó còn gì !]

[Thật ấy chứ nhỉ ! Nếu không thì ai giải thích cho tôi cái coi xem tại sao Kim Taehyung
từ trước đến giờ đều không bao giờ lộ mặt, hôm đó thế mà lại nổi hứng chạy tới tham gia lễ trao giải chứ ? Vì người giành giải là bà xã của ảnh đó !]

[Đừng nói nữa, tôi sắp nghẹn chết rồi này !]

Nhất thời, tất cả mọi người đều bị ép ăn thức ăn cho chó tới nước mắt chảy ròng ròng.

Mẹ nó kiểu show ân ái này hung tàn quá rồi đấy ! Uổng công bọn họ còn tưởng Kim Taehyung luôn là người khiêm tốn, nhã nhặn nữa chứ !

Hóa ra, hai người từ đầu đã show cho cả thế giới này biết rồi, chỉ có họ cứ ngốc nghếch mãi chẳng phát hiện ra mà thôi.

...

Tại công ty Big Hit .

Lúc này, tất cả nghệ sĩ của Big Hit ai ai cũng đều đang trong trạng thái phấn khích.

"Cái đám người ngu ngốc INTRO kia đúng là làm tôi cười chết mất, trước đây còn tính lôi kéo anh Kook của tụi mình ! Lôi ai không lôi muốn lôi cả bà chủ nhà này cơ !"

"Vì thực lực của anh Kook lù lù ra đó, người ta dựa vào bản thân là được rồi, căn bản đâu cần mấy thứ kia đâu !"

"Đúng đấy !"

Cả đám đang lập hội bàn tròn tám nhảm, bỗng nhìn ra cửa rồi đồng loạt mừng rỡ kêu lên...

"Anh Kook !"

"Hú ! Nam Thần !"

"Bà chủ !"

Không biết ai gọi một tiếng bà chủ kia mà khiến mọi người cũng đều rần rần gọi bà chủ theo.

Kook bị sự nhiệt tình của mọi người làm dở khóc dở cười, cậu vui vẻ chào hỏi mọi người, sau đó định lên lầu tìm Lee Wan.

Kết quả cậu vừa mới bước được vài bước, phía sau bỗng truyền tới tiếng bước chân dồn dập.

" Là đại boss !"

"Boss đại nhân thật kìa !"

Mọi người xung quanh mở to mắt nhìn chằm chằm phía sau lưng Kook, kinh ngạc kêu gọi, Kook quay lại thì thấy V đang bước nhanh tới.

"Hửm, sao thế ?" Kook ngờ ngợ chớp mắt.

"Khăng quàng." V cầm chiếc khăn quàng cổ bằng len nhẹ nhàng choàng lên cổ cậu .

Kook sờ sờ lên chiếc khăn quàng ấm áp : "Không sao đâu mà, trong công ty có hệ thống sưởi."

V lại lấy hộp cơm xinh xắn từ tay trợ lý đưa cho cậu.

Kook vội nhận lấy : "Ối, em quên mất ! Gần đây em cứ hay bị buồn ngủ, đầu óc cũng có chút mụ mị rồi !"

V nhíu mày : "Chỗ thuốc với thực phẩm bổ sung dinh dưỡng này em còn nhớ cách dùng không ?"

Kook gãi đầu : "Chắc nhớ."

"Để anh nhắc lại em một lượt..." V đang nói, nói một lúc rồi anh lại miết mi tâm : "Thôi bỏ đi."

Sau đó anh nhìn trợ lý dặn dò : "Đẩy lùi thời gian họp hôm nay lại."

"Ớ ? Nhưng boss ơi, đã lùi lịch một lần rồi..." Trợ lý còn chưa nói hết đã bị ánh mắt sắc lạnh của boss nhà mình làm cho im bặt : "Em biết rồi ! Em thông báo luôn đây !"

Giờ làm gì còn chuyện gì quan trọng hơn bà chủ nữa, đừng nói là mở cuộc họp, kể cả giờ công ty có sụp xuống có khi sếp cũng chẳng thèm chớp mắt lấy một cái đâu.

Thấy V lùi lịch họp, Kook vội nói : "Anh cứ đi họp đi, công việc quan trọng hơn, em không sao thật mà !"

V : "Buổi thị sát chiều này cũng đổi lịch đi."

Trợ lý : "Vâng, boss !"

Kook : "..." Coi như em chưa nói gì đi.

Sau đó, V cứ vậy mà đẩy lùi hết mọi công việc ngày hôm đó, tự mình đưa Kook lên tầng.

Cùng lúc đó, tất cả nhân viên của Big Hit...

"Ợ ! Bội thực rồi !"

"Thức ăn cho chó chế biến kiểu này tôi cũng phục luôn rồi đấy !"

"Đại boss chiều bà xã đến phát điên rồi ! Tôi phải lên twitter tố cáo thôi ! Hiệp hội bảo vệ cẩu FA đang ở đâu !"

...

"Anh yêu à, anh đưa em tới thế này, anh Lee mà thấy sẽ sợ chết khiếp đấy !" Trước lúc vào văn phòng của Lee Wan, Kook lẩm bẩm một câu.

Sau khi vào, đúng là không khác gì so với Kook dự liệu là mấy, lúc Lee Wan vừa thấy đại boss phía sau Kook thì anh chàng sợ đến suýt tè cả ra quần.

Chịu thôi, vì anh chàng chột dạ mà !

Ai bảo hôm đó anh ta nói đại boss nhiều lời khó nghe như vậy !

Anh còn mắng boss là kẻ khốn nạn tồi tệ nữa cơ !

"B... Boss đại nhân !!!"

Kook ấn V xuống sofa, còn cậu thì ngồi xuống trước bàn làm việc của Lee Wan : "Anh Lee , anh cứ mặc kệ anh ấy đi, chúng ta tiếp tục bàn nốt việc hôm trước."

Trước hôn lễ, cậu phải xử lí hết đống việc này.

Lúc này, Lee Wan đã sắp khóc đến nơi rồi !

Cho xin đi, đại boss lù lù ra đó sao anh có thể coi như không tồn tại được.

Thấy V hoàn toàn không hề chú ý tới mình, hơn nữa còn đang nói chuyện với trợ lí nên Lee Wan mới thả lỏng được một chút, anh bắt đầu thu dọn đống công việc cuối cùng của Kook .

"Căn bản cũng không có nhiều việc, chỉ có một buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của LG là phải tới Mỹ một chuyến thôi..."

Đại boss nào đó bỗng nói : "Bảo bọn họ tới Hàn Quốc mở họp báo."

Lee Wan nuốt nước bọt : "Ơ, chuyện này e là không được ạ ?"

V : "Trợ lý".

Trợ lý lập tức nói : "Không sao, tôi sẽ liên hệ với bên đó, LG cũng là công ty có hợp tác với Bang Tan ".

V : "Còn vấn đề gì không ?"

Lee Wan lắc đầu lia lịa : "Không ạ, không ạ !"

Đại boss của mình trâu bò quá đi !

Lee Wan lại lật lịch trình : "Sau đó là buổi lễ công chiếu Sát Thủ ngày đầu tiên, phải tham gia, tới lúc đó có thể sẽ hơi đông người ... nhưng chắc chắn sẽ được sắp xếp an toàn !"

"Để lịch hôm đó trống cho tôi." V nói với trợ lý .

"Vâng !" Trợ lý vội lấy bút ra ghi lại.

Lee Wan : "..."

Đại boss à, nếu lúc đó anh cũng tới tham gia thì hội trường sẽ còn điên cuồng hơn nữa đấy, có biết không hả ?

Tiếp đó Lee Wan lại báo cáo cho Kook từng chương trình một, V thì đối chiếu lịch của mình với lịch trình của Kook, sau đó để trống hết khoảng thời gian đó ra.

Mới đầu Kook còn muốn nói vài câu nhưng cuối cùng cậu cũng thôi chẳng thèm vùng vẫy nữa.

Lee Wan nói một hồi, Kook bắt đầu bị buồn ngủ, cậu nheo mắt ngáp một cái.

V ngay lập tức hô dừng lại : "Buồn ngủ à ? Đi ngủ một lát đi rồi có gì tính sau."

Kook day day mắt : "Nhưng lát nữa em còn phải họp."

Lee Wan gật đầu : "Boss, lát nữa công ty còn có một cuộc họp quan trọng ạ."

V đi thẳng tới chỗ Kook : "Đi ngủ, anh họp giúp em."

Kook bật cười : "Phì... anh họp giúp em thế nào ?"

V : "Có quy định không cho người nhà đi họp hộ à ?"

Lee Wan : "Dạ không có..."

Mà kể cả là có thì... anh là đại boss cơ mà, anh muốn đổi quy định ai còn dám nói gì anh ?

Lee Wan bị nghẹn cứng cả cổ họng, đang định lên group công ty trách móc vài câu, kết quả phát hiện mọi người đều giống như anh, tất cả đều bị nghẹn đến tắc thở hết rồi.

Cuộc họp sau đó, tất cả mọi người lại bị hành động đi họp thay vợ của đại boss làm cho nghẹn thêm lần nữa...

J Hope và Jimin còn chưa kịp thoát khỏi group công ty : "..."

Đang yên lành sống sót lại bị tọng nguyên một họng đầy thức ăn của chó !

Cuối cùng, kế hoạch bỏ nhà ra đi của J Hope cũng bị bóp chết, bởi vì anh bị Kim Nari tóm về giúp bố trí hôn lễ.

Còn về Jimin , tránh được mùng một không tránh nổi ngày rằm. Hôn lễ hôm đó vẫn phải ngoan ngoãn lăn về ăn thức ăn cho chó no nặng cả bụng.

Để tránh bị làm phiền, hôn lễ của V và Kook được tổ chức trên một hòn đảo nhỏ đứng tên V .

Trên đảo có một giáo đường ảo mộng như trong truyện cổ tích, là nơi được V tự mình thiết kế, hai năm trước đã bắt đầu thi công và hoàn thành.

Người có mắt đều nhìn ra được, cả hòn đảo này hoàn toàn được kiến tạo chỉ để tổ chức hôn lễ.

"Chuẩn bị xong hết đồ chưa ? Không đúng ! Không phải là bộ này, cái này để lúc chúc rượu đeo, bộ kia đâu ?"

"Ở đây, em giữ giúp đây !"

Trong phòng, Jin Dong Won và Jin Han Yi từ năm giờ sáng đã bắt đầu bận rộn chuẩn bị giúp Kook , tuy mọi thứ đều đã được chuẩn bị từ trước, nhưng tới lúc bắt đầu thì mọi việc vẫn quá nhiều, khó tránh khỏi có chút lộn xộn.

Thêm việc Kook giờ đã có thai, mọi việc lại càng phải cẩn thận hơn.

Ngoài cửa, V sải bước tiến vào, anh mặc một bộ vest cưới màu đen , trước ngực cài hoa chú rể, đẹp đến chói mắt. Vừa bước vào cửa, anh nhíu mày nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Kook : "Em ổn không ? Không thì lại đẩy lùi hôn lễ nhé ?"

Giờ là lúc nào rồi, khách khứa đã ở hết trên đảo rồi anh còn nói kéo dài nữa ?

Kook thở dài : "Anh yêu à, tới bao giờ anh mới chịu bình tĩnh lại đây ?"

V cúi xuống, trong mắt anh phản chiếu lại dáng vẻ vợ mình , trông cậu lúc này đẹp hơn bao giờ hết : "Không bình tĩnh được, cứ nghĩ tới việc giờ em đang mang thai con của anh, nghĩ đến việc có thể cùng em sống tới bạc đầu..."

Kook khẽ cười : "Anh hôn em một cái đi."

V sao có thể cự tuyệt yêu cầu đáng yêu này của cậu chứ, anh cúi xuống hôn một cái lên trán cậu .

Kook cười híp mắt : "Giờ thì tốt rồi, được nạp năng lượng nên hết mệt rồi !"

J Hope vừa đẩy cửa vào đã thấy thức ăn cho chó văng khắp nơi thế này, nhất thời ầng ậc nước mắt : "Anh, mọi người xong chưa thế ? Khách khứa đang đợi ở ngoài hết rồi kìa !"

"Đại sư huynh với nhị sư huynh của tôi đã đến chưa ?" Kook vội hỏi.

J Hope lắc đầu : "Hình như chưa thấy đâu."

"Ồ." Kook thoáng có vẻ thất vọng.

Lúc trước cậu có liên hệ với Jin và RM rồi, hội Jin thì không biết đang phiêu dạt trên vùng biển nào, còn RM thì đang chấp hành nhiệm vụ, chắc cũng không tới được.

"Đừng lo, chắc chắn bọn họ sẽ tới." V xoa đầu cậu an ủi.

Đúng lúc V vừa dứt lời, cửa sổ bỗng truyền tới tiếng cánh quạt ầm ầm, chỉ thấy một chiếc trực thăng đang từ từ hạ xuống, một người không chờ trực thăng hạ xuống hết đã nhanh nhẹn nhảy xuống, phi từ cửa sổ vào.

Người vừa tới có thân hình cao , mái tóc gợn sóng, dáng vẻ vô cùng oai hùng : "Tiểu sư đệ ."

"Nhị sư huynh !!!" Kook vui mừng hô lên.

RM vừa thấy Kook liền mắng : "Má nó chứ ! Tiểu sư đệ , gã đàn ông của đệ cũng điên thật đấy, tự dưng phái người đi giết mục tiêu của huynh  , sau đó liền quăng huynh lên trực thăng chở tới đây luôn. Mẹ nó, làm huynh ngớ cả ra, còn tưởng bị mafia thịt chứ ! Kết quả hóa ra đối phương kêu mời huynh tới giam gia hôn lễ của đệ ! Kích thích vỡi nhá !"

Kook hắc tuyến đầy đầu nhìn sang V : "..." Cậu còn tưởng ban nãy anh nói họ sẽ đến chỉ là để an ủi cậu thôi cơ.

RM bước tới, ôm chặt lấy Kook : "Tiểu sư đệ tân hôn vui vẻ ~ hôm nay đệ đẹp lắm !"

"Cảm ơn sư huynh ~" Trong lòng Kook ngập tràn ấm áp.

Kook có rất ít bạn bè thân thiết nhưng mỗi người đối với cậu mà nói đều quan trọng vô cùng.

Nghỉ ngơi một lúc, V và Kook cũng ra ngoài để tiếp đón khách khứa.

"Chúc mừng chúc mừng !"

"Chúc mừng hai người !"

Mọi người nhao nhao lên chúc mừng, bạn bè thân thích của Kook và V là Ahn Suk Hwan, Lee Wan, Ji Hoon , Jimin và những người khác cũng lục tục tới.

Thấy hôn lễ sắp bắt đầu, Kook chạy vào phòng trang điểm thì RM đã hả hê đẩy cửa vào.

"Tiểu sư đệ , đệ xem ai tới này haha ~ ~"

Kook nghi ngờ nhìn ra phía sau lưng RM , một giây sau, mắt cậu sáng lên : "Đại thần !!!"

Donghae : " Tân hôn vui vẻ !"

...

Trong tiếng sóng đánh dập dìu vào bãi cát, tiếng chuông giáo đường, tiếng nhạc hôn lễ trang nghiêm vang vọng khắp nơi.

Hôn lễ chính thức bắt đầu.

Mọi người đều hướng mắt nhìn cặp đôi được người người ngưỡng mộ kia.

J Hope ngồi trên ghế nước mắt ròng ròng : "Hu hu, cảm động quá ! Cuối cùng anh trai mình cũng đợi được tới ngày này rồi !"

Jimin chán ghét nhét cho anh một bịch giấy ăn : "Cậu nên lo cho bản thân mình trước đi cậu hai ! Chuyện của cậu cả xong xuôi một cái là tới lượt hai chúng ta bị bức hôn đấy !"

J Hope : "..."

Đợi hôn lễ kết thúc, anh phải bỏ nhà ra đi ngay mới được !

Tại vị trí cuối cùng trong giáo đường, không ai chú ý có một bóng người tóc trắng lướt qua.

Anh không ăn mặc phóng túng như vẻ thường ngày mà mặc một bộ vest cực kì chỉnh tề, tóc tai cũng không tán loạn mà được chải ra sau, trước ngực ôm một bó hoa tươi.

Lúc này, anh đang lẳng lặng nhìn người đàn ông từng bước tiến tới chỗ cậu nhóc đang đứng gần cha xứ...

Anh cầm hoa... mặc vest tới dự...

Nhưng lại... chỉ vì đã vuột mất...

Suga có chút mất kiên nhẫn, ném bó hoa cho người đàn ông bên cạnh : "Chậc, phiền quá, ai quy định đi ăn cưới nhất định phải tặng quà vậy chứ ? Tặng hết đống hàng vừa cướp được cho họ đi !"

Jin : "... Vâng."

Cái gì mà hàng vừa cướp được chứ, rõ ràng toàn là vật quý anh cất giữ mấy năm mà.

Suga như một con rồng có thói quen cất giữ kho báu của mình, lúc này lại đem tặng tất cả những thứ tốt nhất của mình cho người ta.

Người đàn ông ấy không biết yêu là gì cho đến khi anh ta gặp được một cậu nhóc khiến anh ta hiểu được điều đó, nhưng cậu nhóc ấy lại chẳng thuộc về anh nữa rồi...

Nhạc hôn lễ đến hồi kết thúc, đôi vợ chồng mới đứng trước mặt cha xứ.

"Anh Taehyung , anh có nguyện ý lấy cậu Jung Kook làm vợ mình, nguyện cả đời này sẽ yêu thương cậu ấy, trung thành với cậu ấy, bất kể có sang hèn, có bệnh tật hay đau khổ cũng không rời xa nhau, sống bên nhau đến tận cuối đời hay không ?"

"Tôi nguyện ý."

"Cậu Jung Kook , cậu có nguyện ý lấy anh Taehyung làm chồng, nguyện cả đời này sẽ yêu thương anh ấy, trung thành với anh ấy, bất kể có sang hèn, dù bệnh tật hay đau khổ cũng không rời xa nhau, sống bên nhau đến tận cuối đời hay không ?"

Kook lẳng lặng nhìn người đàn ông trước mắt , nhìn người đang ông lần đầu gặp mặt đã muốn lấy thân ra đền đáp cho cậu , nhìn người đàn ông bất luận xảy ra chuyện gì cũng luôn ở bên cậu , nhìn người đàn ông dù cậu có rơi vào hôn mê cũng phải hoàn thành lời thề cưới cậu làm vợ...

Thật may...

May mà lần này, em không để anh một mình nữa.

Kook rưng rưng nước mắt, giọng nói trịnh trọng chưa từng thấy, như thể giao phó cả sinh mệnh của mình : "Tôi nguyện ý."

Sau khi kết thúc hôn lễ, khách khứa lại lục tục kéo nhau ra về.

Nhưng mọi việc không dừng lại ở đó, RM uống say, hào hứng lôi đám bạn bè của cô dâu chú rể chạy tới phòng tân hôn của đôi vợ chồng trẻ nháo động phòng.

Thế là, đợi tới lúc chú rể Kim Taehyung tới trước cửa thì thấy RM cầm đầu bảy tám người đang cười hi hi ha ha chặn ở đó.

RM khoanh tay trước ngực, cười ha hả nói : "Thật ngại quá Kim tổng à, chúng tôi là nhà gái của tiểu sư đệ . Giờ anh muốn vào động phòng, trước hết phải thông qua thử thách của chúng tôi đã !"

Jin Dong Won lập tức phụ họa : "Đúng đấy ! Muốn cướp nam thần của bọn này đi đâu có dễ như vậy !"

"Đồng ý." Người vừa nói là Eunhyuk .

"Eunhyuk, sao ngay đến cả cậu cũng chạy đến làm loạn cùng RM vậy hả !" J Hope cạn lời.

Jimin cũng hết cái để nói : "Cả em nữa Won Hye... Chẳng phải em nên ở phía bọn anh hay sao ?"

Kim Won Hye lè lưỡi : "Ai nói chứ, em về phía chị dâu cơ !"

Lúc này, bên phía RM có Jin Han Yi, Eunhyuk ,Jin Dong Won , Kim Won Hye... ai nấy cũng đều là vệ sĩ và là fan não tàn của Kook cả, đã thế còn coi V là tình địch.

Phía V có J Hope , Jimin ,Donghae ,Jimin , Jae-hyun và một vài người khác nữa.

"Thử thách gì nào ?" Ánh mắt ngà say của V hiện lên ý cười, vì tâm trạng tốt nên hôm nay anh không để bụng chuyện mấy người này chạy tới đây gây rối, hoàn toàn mặc kệ họ muốn quậy thế nào thì quậy.

RM hầm hừ, vẻ mặt rất chi là nguy hiểm : "Chúng tôi sẽ hỏi ba câu hỏi để các anh đoán, nếu đoán đúng thì qua. Câu hỏi đầu tiên để tôi trước, các anh hãy đoán xem giờ tôi đang nghĩ gì ?"

Donghae nhíu mày : "Đoán thế nào được, chúng tôi có đoán gì đi nữa cậu cũng đều có thể nói là không đúng mà ?"

Jimin và J Hope cùng những người khác gật đầu phụ họa : "Câu hỏi này đúng là biến thái !"

Nói rồi, mấy gã đàn ông đồng tình nhìn về phía V .

RM đắc ý nói : "Thế nào ? Chắc không phải mới câu đầu tiên đã từ bỏ rồi đấy chứ ? Nếu thế thì tối nay tiểu sư đệ sẽ thuộc về tụi này đấy nhé !"

J Hope : "Cậu đang muốn lấy vợ ?"

RM : "Sai !"

"Jae-hyun anh lên đi ! Chẳng phải anh là bác sĩ tâm lý à ?"

"Bác sĩ tâm lý thì sao ? Tôi kể cả có biết đọc suy nghĩ, nói trúng rồi, cậu ấy không thừa nhận bảo sai thì tôi cũng bó tay chịu trói thôi !"

"Vậy phải làm thế nào ! Mới câu đầu tiên đã biến thái vậy rồi..."

Lúc này, V từ đầu tới giờ vẫn chưa hề nói gì bỗng rũ mắt xuống, chậm rãi nói : "Giờ trong lòng cậu đang nghĩ, không cho tôi vào cửa."

RM đang đắc ý cười, định buột miệng nói "sai" tiếp thì bỗng sững cả người, lúc này cậu mới phản ứng lại được câu V nói là gì.

"Boss ! Anh nguy hiểm quá rồi đấy ?" RM sụp đổ.

Nếu như cậu nói anh đoán sai vậy chẳng phải có nghĩa là cậu sẽ để anh vào cửa sao. Vậy mấy cửa sau đâu cần dùng nữa, cậu phải để anh vào thẳng trong luôn rồi.

Nếu nói đoán đúng, vậy đành phải để họ thông qua câu này vậy...

J Hope bật cười lớn : "Haha, anh hai em lợi hại quá ~"

RM tức giận cắn răng, chỉ có thể nói : "Coi như anh giỏi ! Đoán đúng rồi !"

"Còn ai nữa ! Câu hai ai lên nào ?" J Hope hưng phấn hỏi.

RM đánh mắt nhìn cô gái bên cạnh, chọn trúng Jin Han Yi : "Này , em lên đi !"

"Hả... em hả ?" Jin Han Yi chần chừ bước ra, có chút khó xử : "Đợi em nghĩ xem đã !"

Đắn đo một hồi, cuối cùng Jin Han Yi nói : "Câu hỏi của tôi là, lần tham gia liên hoan phim Kook mặc bộ lễ phục nào ?"

V không thèm nghĩ liền trả lời : "Bộ ráng chiều trong Niết Bàn của TL ".

Jin Han Yi gật đầu : "Đáp đúng rồi."

RM trợn trắng mắt : "Thế là qua rồi ấy hả ? Han Yi , em nhân từ quá rồi đấy ! Câu gì mà dễ vậy !"

Jin Han Yi bất đắc dĩ nói : "Thật ra câu hỏi này cũng không dễ, kể cả là fan cứng của Kook thì cũng đâu thể nhớ rõ được tên những bộ lễ phục trong từng hoạt động của cậu ấy đâu."

RM hết cách, đành phải cho qua.

Giờ chỉ còn một câu hỏi cuối cùng, buộc phải cẩn thận.

RM nhìn Kim Won Hye : "Câu hỏi thử ba, mấy người đoán xem cô ấy thích nhất bức tranh nào ! Đoán một lần thôi !"

J Hope kháng nghị : "Cậu quá đáng quá rồi đấy ! Câu này khác quái gì câu một ! Hơn nữa lại còn đoán một lần !"

RM nguýt cho anh một phát : "Yên tâm đi, không bắt nạt mấy người nữa ! Lần này tôi sẽ để Kim Won Hye viết sẵn đáp án, chỉ cần các anh đáp đúng thì chắc chắn sẽ được thông qua !"

J Hope lẩm bẩm : "Nói thì nói thế những đoán cũng đâu có dễ đâu ?"

RM nhíu mày : "Cho xin đi ! Các người cũng không nhìn xem người trong phòng giờ là ai ? Đệ nhất mỹ nam Hàn Quốc , nam thần quốc dân đó nha các cha nội ! Chút khó khăn này còn dễ dãi cho các người quá rồi ấy chứ ?"

V gật đầu tỏ ý tán đồng : "Ừm."

J Hope : "..." Anh à, rốt cuộc anh đang đứng bên nào thế hả !

Có một ông anh trai không có nguyên tắc như anh, em thật sự vỡ tim mất thôi !

"Hết giờ ! Các anh đã bàn bạc xong chưa ?" RM cầm mảnh giấy viết sẵn đáp án của Kim Won Hye bước tới.

"Mau mau , nghĩ ra chưa ?" J Hope và mấy người khác giục.

Đúng lúc này, giữa tiếng người ồn ào náo nhiệt bỗng vang lên giọng nói hơi khàn của một người đàn ông.

"Cũi của Zero."

Người vừa nói là Ji Hoon .

Khoảnh khắc Ji Hoon vừa mới dứt lời, ngoài cửa phòng đột nhiên im lặng, tất cả đều nhìn về phía anh ta.

Bởi vì giọng điệu của anh ta vô cùng chắc chắn.

"Tên nhóc thối tha ! Coi như cậu may mắn ! Thế mà trả lời đúng kìa !" RM nhìn chằm chằm vào tờ giấy ghi đáp án, tức đến mức ngứa hết cả răng .

RM suy sụp túm lấy cái khung cửa : "Hừm ! Không được, tiểu sư đệ của bổn gia ! Chúng ta đã thề nguyện rằng đệ là gió huynh là cát, quấn quấn quýt quýt đến tận chân trời góc bể cơ mà..."

Donghae lôi xềnh xệch RM đang say khướt đi : "Được rồi ! Ta dẫn mi đi uống rượu ! Ngoan !!!"

"Ai thèm đi uống rượu với một lão già khọm như ông nội ! Con không đi !"

Donghae vuốt vuốt gương mặt điển trai của mình, làm như mình vừa trúng một đòn mất hơn một vạn máu : "Ta tìm cho con một tiểu thịt tươi tươi ngon được không ?"

"Không đi !"

"Hai vậy !"

"Được, đi luôn !"

Sau khi kẻ đầu têu ra trò này bị lôi đi, tất cả mọi người đều rất biết điều mà đi hết.

Dám quậy nữa thì dù tâm trạng đại ma vương nào đó ngày hôm nay có tốt đến mấy, kiên nhẫn đến mấy... e rằng cũng sắp hết chịu nổi rồi !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro