Tâm tư rối loạn 👀
Mọi người chỉ cho là anh em nhà này đang chơi đùa mà thôi, không thể nào là thật được…
Lại nói tiếp, tình cảm hai anh em họ cũng thật tốt đi, cũng chỉ có J Hope dám cùng Kim Taehyung chơi đùa kiểu này !
Mọi người đều cảm khái, chỉ thấy J Hope đã tung ta tung tăng mà chạy tới đầu kia mở bài hát , sau đó hưng phấn mà thúc giục V nói : " Mau mau mau chọn người đi ! Không hát thì uống rượu ! Một trong ba ly cũng không thể thiếu ! "
Lúc này, đoạn nhạc dạo của bài hát đã vang lên…
V hơi hơi ngồi dậy, cánh tay hướng tới bàn trà với qua.
Xem ra là muốn uống rượu.
Mọi người đều có dự kiến chung như vậy, nhưng mà, giây tiếp theo, chỉ thấy ngón tay anh tránh ly rượu trên bàn, mà là cầm lấy cái micro bên cạnh…
Ách !!! KimTaehyung chuẩn bị làm gì vậy ?
Cơ hồ tất cả mọi người đều hơi thẳng người lên, sau đó, vô số ánh mắt nóng bỏng nhìn theo , V phong khinh vân đạm đem microphone kia đưa tới tay Kook ..
Kook : " …… " Hả ? Ý gì đây ? Đại ma vương điên rồi sao ! Thật sự muốn hát à ? Hơn còn chọn cậu cùng hát ?
Lúc này, những người khác cũng đều sắp điên rồi !!!!!!!!!!
Kim Taehyung như vậy là có ý gì ?
Đây là muốn hát, hơn nữa còn có ý chọn Jung Kook cùng hát sao ?
Mọi người cằm đều muốn rớt xuống, khúc nhạc dạo kết thúc, V tùy ý mà dựa vào trên sofa , thoáng giơ micro lên, môi mỏng khẽ mở.
Trong phòng, giọng hát khàn khàn trầm thấp vang lên……
" Trời ơi ! Đây… đây là Kim tiên sinh đang hát sao ? Lỗ tai tôi cũng muốn mang thai luôn rồi ! "
" Giọng nói quá dễ nghe mà ! Có phải nguyên âm hay không vậy ? "
" Không có không có ! Thật là Kim tiên sinh hát mà ! Woa, Kim tiên sinh ca hát giọng hát lại gợi cảm mê người như vậy ! Nghe thêm một lát, ta muốn ngất xỉu luôn rồi ! "
Kook bởi vì thất thần chậm mất nửa nhịp, cũng không kịp nghĩ nhiều, vội vàng cầm lấy microphone tiếp lời .
Cùng với giọng ca của Kook vang lên, trong phòng lại vang lên một trận la hét chói tai.
Giọng hát mềm mại , lưu luyến .
Kook nhìn thì giống như đang hát rất bình tĩnh, kỳ thật trên mặt cũng có chút nóng lên.
Nhưng làm cho người ta khiếp sợ chính là, hai người họ phối hợp, vô cùng ăn ý !
Hai người không có bất kỳ động tác nào, chỉ đơn giản là ca hát, thậm chí ánh mắt nhìn qua nhau cũng không có, nhưng mà, thời điểm tiếp lời hát vô cùng chuẩn xác, giống như có sự liên kết vô hình giữa hai người, quả thực… Quả thực giống một đôi tình lữ đang kỳ yêu đương thắm thiết !
Họ tự nhiên mà ăn ý, ngọt ngào cùng lưu luyến, giống như hòa tan vào nhau.
Kim Taehyung rõ ràng là một người kiêu ngạo, lạnh lùng như vậy, giờ phút này lại phảng phất trong nháy mắt giống từ trên trời nhiễm bụi tình của nhân gian …
……
Rốt cuộc, hát xong bài rồi.
Mọi người lúc này mới từ trong tiếng ca hát kiều diễm ấy mới hồi phục lại tinh thần.
J Hope lập từ vỗ tay ồn ào : " Rốt cuộc em đã được nghe anh song ca hát với người khác rồi nha ! "
Cho dù hắn đã biết anh trai mình có giọng hát gợi cảm mê người từ lâu, nhưng lần này vẫn thật sự bị kinh diễm rồi...
Jimin cũng là từ khiếp sợ mới dần dần ổn định lại, anh là lần đầu tiên được nghe Taehyung ca hát, càng không nghĩ tới, với cá tính của Kim Taehyung , không ngờ lại dám ở tất cả mọi người mà song ca với Kook …
Mọi người tức khắc cũng hồi phục lại, lập tức vỗ tay, sôi nổi mà khen ngợi : " Trời ạ ! Kim tiên sinh ! Ngài hát cũng thật tốt quá đi ! Vậy mà còn nói không biết hát, quá khiêm tốn rồi ! "
" Quả thực toàn năng mà ! Tôi cảm thấy mình nên về quê làm ruộng thôi, sao dám ở giới giải trí nữa ! "
" Jung Kook hát cũng thật hay nha, không nghĩ tới đại mỹ nam không những diễn phim tốt, giọng hát cũng tốt đến như vậy ! "
" Hai người phối quá ăn ý ! Tôi còn tưởng họ yêu nhau thật vậy ! "
" Hình như đêm nay Kim tiên sinh đặc biệt thiên vị đối với đại mỹ nam nha ! "
……
Nghe những lời khen ngợi xung quanh, từng lời từng chữ, Jeon Hyo Cho cảm thấy giống như một bàn tay hung hăng tát vào mặt mình vậy.
Kim Taehyung không chỉ biết hát, còn hát đến tốt như vậy.
Hắn cự tuyệt cô , lại quay đầu cùng Jung Kook song ca nhạc tình cảm.
Quả thực không khác đem cô vất xuống mặt đất, hung hăng mà dẫm đạp !
Nhìn đến người yêu mình như bị người ta tát vào mặt, Seol Do Heol sắc mặt tự nhiên cũng không tốt lắm, nhưng là cũng không nề hà lắm ,người ta chẳng qua là không muốn hát cùng em mà thôi , chẳng lẽ còn có thể ép người ta hát sao ?
Hơn nữa, lúc này tâm tư của hắn cũng không ở trên người Jeon Hyo Cho , trong đầu hoàn toàn là hình ảnh Jung Kook hát cùng Kim Taehyung khi nãy.
Có cảm giác quan hệ giữa hai người họ rất không bình thường ?
Quả thực giống một đôi tình nhân đang yêu nhau thắm thiết, tâm tri tương thông…
Jeon Hyo Cho lúc này đã sắp tức chết rồi, còn muốn mặt ngoài duy trì phong độ, kết quả, quay đầu liền nhìn thấy Do Heol đang ngẩn ngơ mà nhìn về phía Jung Kook , tức khắc, lòng đố kị lại dâng lên, tức giận đến nổ phổi…
……
Sau khi rời khỏi bữa tiệc , Seol Do Heol theo đường lớn chạy trong vô thức, bất tri bất giác, vậy mà đi đến phía dưới nhà Kook.
Điểm điếu thuốc, ở trong xe ngồi trong chốc lát, cuối cùng, chung quy vẫn là không có thể ngăn cản trong lòng phát sinh xúc động , mở cửa xe bước vào .
Đứng ở chung cư trước cửa , Seol Do Heol do dự một lát, sau đó ấn hạ chuông cửa.
Kết quả, ấn rất nhiều lần bên trong không có động tĩnh.
Seol Do Heol mày tức khắc nhăn lại, là ngủ rồi, hay là…… Căn bản là không trở về ?
…… Nhà V .
Mới vừa đến nơi, hai tên độc thân Jimin cùng J Hope ngay lập tức đã lăn đi không còn dấu vết.
V mở cửa xe, đỡ cậu nhóc say mèm kia vào phòng, giúp cậu thay giày, quần áo ngoài , dùng nước ấm lau mặt cho cậu .
Thấy Kook vẫn nằm đó ngây ngô cười, V tâm tình cũng bị lây nhiễm, sờ sờ gương mặt cậu : " Tâm tình thực tốt ? "
Kook lập tức gật gật đầu, đôi mắt sáng lên : " Boss đại nhân, anh thật là miệng vàng lời ngọc, em từ khi gặp anh thật sự là may mắn hạnh phúc…"
Ông nội thân thể bình phục, phòng làm việc đi vào quỹ đạo, cậu tha thiết ước mơ có một bộ phim mới, rốt cuộc nó cũng rơi xuống.
Đã không nhớ rõ chính mình bao lâu không có vui vẻ như vậy.
Nhớ lại đoạn thời gian đen tối ám ảnh kia, phảng phất giống như chuyện của kiếp trước.
V không chớp mắt mà nhìn con ngươi cậu lay động, giây tiếp theo, cúi mình xuống, hôn lấy môi cậu .
" Hả…… Làm gì ? " Sao êm đẹp nói chuyện lại thành thế này ?
V cười như không cười mà nhìn nàng Kook : " Không phải nói quá đột nhiên, chưa kịp cảm giác sao ? "
" Ách……" Kook lúc này mới nhớ tới ở trong phòng yến tiệc nói câu nói thật lòng, có người hỏi cậu cái vấn đề kia.
Đại ma vương này trí nhớ quả thực tốt, đều lúc này vẫn còn nhớ rõ.
" Cảm giác thế nào ? " V ánh mắt sâu thẳm mà nhìn cậu , lại hỏi lần nữa .
" À……" Kook chớp đôi mắt, nghiêm trang mà suy tư nửa ngày, sau đó trả lời : " Vẫn là không có cảm giác rõ ràng, làm sao bây giờ ? "
V khẽ cười một tiếng, lại lần nữa hôn xuống…
Kook vô cùng vui vẻ vì chiếm tiện nghi đại ma vương .
V đưa cho Kook cái chăn : " Em đi ngủ sớm một chút, anh còn có chút việc muốn xử lý ".
Kook nhíu nhíu mày : " Đã trễ thế này còn làm việc sao ? "
V gật đầu : " Ừ, muốn kiếm tiền nuôi em ".
Kook : "……"
V khẽ cười một tiếng, đặt một nụ hôn lên trán của cậu : " Ngủ đi, anh cũng sẽ ngủ nhanh thôi "
Kook đang chuẩn bị tắt đèn, di động đột nhiên sáng lên, có một cuộc điện thoại gọi đến.
Kook trưới tiên cầm lấy điện thoại nhấn nút im lặng, rồi sau đó mới rón rén đi ra ngoài ban công.
" Alo ? "
" Jung Kook em đang ở đâu ? Tại sao không về nhà ? " Di động đầu bên kia truyền đến âm thanh nôn nóng của Seol Do Heol.
" Anh tại sao biết tôi không về nhà ? " Kook nhíu mày.
" Anh ở trước cửa chung cư em. " Seol Do Heol trả lời.
" Có việc ? "
" Jung Kook , en hiện tại đang ở đâu ? " Do Heol truy vấn.
" Anh cho rằng tôi hẳn là ở nơi nào ? Tiếp nam nhân ngủ sao ? " Kook kéo áo khoác trên người lại , ngửi thấy mùi hương của V vươn trên áo , ánh mắt liền trở nên ôn nhu , nghe được giọng nói Seol Do Heol như đang chất vất mình, trong lòng đều không có chút gợn sóng nào.
" Jung Kook !" Seol Do Heol ngữ khí lập tức trở lên nghiêm khắc hơn : " Anh không phải ý này, anh chỉ là muốn nhắc nhở em, bảo vệ tốt cho mình, đặc biệt là đối với Kim Taehyung ngàn vạn đừng có tâm tư gì với hắn, lội vào đống nước đục này . Nói vậy em cũng biết , So Na Mi trong công ty em luôn có tin đồn không minh bạch với hắn , hơn nữa nghe nói Kim gia đã vì hắn chọn được vị hôn thê ……"
Do Heol này làm bạn trai cũng thật tốt đi, vì không cho Jeon Hyo Cho hiểu lầm, một lòng cùng cậu phủi sạch quan hệ, đêm nay lại phát bệnh thần kinh, đang yên đang lành lại đi chờ trước cửa chung cư cậu , còn vô cùng lo lắng mà gọi cho cậu lải nhài nhiều như vậy !
Kook cũng lười suy nghĩ anh ta rốt cuộc muốn làm cái gì, sâu kín mở miệng nói : " Seol thiếu gia, xem ra tôi cần nhắc lại cho anh một lần , chuyện của tôi, không tới lượt anh quản . Mặt khác, Kim Taehyung a, tôi liền tính là ngủ với anh ta một đêm . Còn hơn là gặp phải loại người như anh đó, vậy nên đừng có lo chuyện bao đồng ! "
Nói xong liền trực tiếp cúp điện thoại.
Seol Do Heol nhìn di động cắt đứt, sắc mặt khó coi tới cực điểm.
Cái gì mà ngủ cùng Kim Taehyung một đêm, cũng tốt hơn việc lấy phải người như hắn !
Việc này quả thực là một sự vũ nhục dành cho Seol Do Heol !
Hắn xác thật so với Kim Taehyung còn kém một trời một vực, nhưng tốt xấu gì ở đất Seoul này hắn cũng là một nhân vật lớn, nhưng ở trong lòng Jung Kook hắn lại thối nát đến như vậy.
Việc này làm đầu óc Seol Do Heol không ngừng suy nghĩ, đầu óc đều bị chiếm bởi Kook không thể khống chế…
……
Buổi sáng ngày hôm sau.
Nhìn dưới lầu người giúp việc không ngừng khiêng đồ vật ra ra vào vào, Kook có chút kỳ quái : " Đây là, mọi người đang làm gì vậy ? "
" Cậu Jung Kook, đây đều là quà người ta mang tới mừng thọ " Viên quản gia trả lời nói.
" Mừng thọ ?"
" Đúng vậy, sắp tới là ngày sinh nhật của lão gia."
" Khó trách……" Kook lộ ra thần sắc đã hiểu.
Tiệc mừng thọ này mời khách chắn hẳn toàn là những nhân vật nổi tiếng và có địa vị cao, những người khác không đủ tư cách được mời, lại muốn nịnh bợ người Kim gia một chút, tự nhiên như ong vỡ tổ thừa dịp này mang quà tới.
" Dậy rồi, đêm qua ngủ ngon chứ ? " V từ phòng ngủ đi ra.
Kook gật gật đầu, thuận miệng hỏi một câu : " Ba mẹ anh sắp đến sinh nhật à ? "
" Ừ."
Vài ngày sau, chạng vạng tối.
Hôm nay là đại thọ sáu mươi của Kim Doo Kang , tiệc đã sắp bắt đầu, khắp nhà tưng bừng rộn rã.
Hôm nay Kim Nari mặc một bộ sườn xám đỏ thẫm hoa lệ, vừa chỉ huy người giúp việc vừa khẩn trương nhìn ra ngoài cửa. Kim Doo Kang ở bên cạnh cũng đi tới đi lui, vẻ mặt vừa lo lắng lại vừa mong chờ…
Cuối cùng chiếc Maybach màu đen cũng dừng lại trước cửa lớn, cửa xe mở ra, hai người một lớn một nhỏ cùng bước xuống.
Hai anh em mặc bộ âu phục cùng màu được đặt may thủ công. Vì để phù hợp không khí ngày hôm nay, V cũng thắt cà vạt, còn J Hope thì đeo nơ đỏ, thoạt nhìn rất có không khí vui mừng.
Một lớn một nhỏ vừa mới xuất hiện liền lập tức hấp dẫn tầm mắt của mọi người.
Mấy người giúp việc vội vàng tươi cười chào hỏi.
"Chào đại thiếu gia !"
"Chào nhị thiếu gia !"
...
"Kim lão đệ, sinh nhật vui vẻ !" Yang Chul cười chúc mừng, bên cạnh là Yang Yujin
"Khách khí khách khí quá, mau vào đi ! "
Một lúc sau , Yang Chul đang nói chuyện với con gái, cách đó không xa V đột nhiên đi tới : "Bác Yang , cám ơn bác đã đến dự sinh nhật của ba cháu tối nay."
Yang Chul thấy V cố ý chạy tới chào hỏi với mình thì nhất thời vô cùng hưởng thụ, cười nói : "Cháu quá khách khí rồi, lấy quan hệ giữa bác với ba cháu thì không cần nói mấy lời khách sáo như vậy !"
Ông ta bưng ly rượu trơ tráo cười nói : " Taehyung này, nếu cháu đã coi bác là trưởng bối thì ta cũng đành miễn cưỡng nhắc nhở cháu một câu . Ta đã nghe Yujin kể rồi , lấy xuất thân đê tiện của cậu bé kia thì sợ rằng cậu ta không xứng với cháu đâu ! Phía cha mẹ cháu chắc chắn là cũng không đồng ý đúng không ? Cháu phải biết rằng đám trẻ hiện nay ý mà, nhất là cái loại trong cái giới kia thì làm gì có ai mà không vì tiền chứ. Chơi đùa một chút cũng được, nhưng nếu nghiêm túc thì đúng là không có chừng mực gì cả..."
V dùng vẻ mặt khó lường liếc nhìn Yang Chul một cái, sau đó lạnh nhạt mở miệng : "Đa tạ sự quan tâm của bác, bàn về thân phận thì đúng là không xứng, là cháu không có xứng với Jung Kook ".
V nói xong lập tức gật đầu cáo từ.
Yang Yujin với Yang Chul ngây người đứng tại chỗ rồi trố mắt nhìn nhau, Kim Taehyung... có ý gì...
Bữa tiệc mừng thọ đã dần dần đi đến những phút cuối cùng, khách khứa đua nhau đưa quà mừng thọ lên. phía sau bỗng có một giọng nói hùng hồn vang lên.
Một người đàn ông trung niên mặc quân trang đang sải bước đi tới trong ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người .
Dáng người ông ta cao ngất, khuôn mặt kiên nghị, là vị thượng tướng của nhà họ Jin kia - Jin Won !
"Thủ trưởng Jin , không tiếp đón từ xa ! Thật thất lễ, thất lễ !" Yang Doo Kang thấy người tới là ai liền cười nói bước lên nghênh đón.
"Đổng sự trưởng Kim quá lời rồi, lúc nãy tôi vướng chút việc quân nên đến muộn, xin thứ lỗi !" Jin Won cũng khách sáo nói.
"Việc công đương nhiên quan trọng hơn rồi, mời thủ trưởng mau vào đi thôi…"
... Vì Jin Won đến nên sảnh tổ chức tiệc nhất thời náo nhiệt hẳn lên, dù sao thì đó cũng là gia tộc hiển hách, là đối tượng mà bao nhiêu người muốn làm thân. Quan trọng nhất là thế gia đẳng cấp như vậy rất ít qua lại với gia đình hào phú như bọn họ. Cũng chỉ có tiệc mừng thọ của Yang Doo Kang mới có thể khiến ông ta lộ mặt, quả thật là một cơ hội khó có được.
Về phần Yang Chul , thần kinh ông ta lập tức căng cứng, ông ta cũng biết chuyện nhà họ Jin và nhà họ Kim trước đây muốn kết thông gia. Nên bèn nhanh chóng nghĩ cách để thăm dò xem đối thủ cạnh tranh lớn nhất này đến đây là có ý gì.
...
Buổi đêm yên tĩnh, cuối cùng bữa tiệc cũng kết thúc, các quan khách cũng lục tục ra về.
Kook đang đứng trước cửa nhà ...
Bỗng cảm thấy như không khí trong lồng ngực càng lúc càng ít, thảm nhất là tên này đâu có hôn đâu, đang cắn thì có, trên môi dần truyền tới những trận đau xót, đầu lưỡi cũng tê hết cả rồi…
Mãi đến khi Kook kêu lên một tiếng vì đau thì nụ hôn trên môi mới trở nên dịu dàng, nhẹ nhàng ve vuốt nơi mình vừa chà đạp. Nhưng mà chỉ cần cô hơi có ý giãy dụa thì động tác của đối phương cũng liền trở nên điên cuồng theo.
Mắt thấy có bóng người lắc lư phía đối diện, hình như ai đó đang đi tới chỗ bọn họ , Kook mới phát hoảng đẩy bàn tay đang mò vào áo mình của V ra, sửa sang lại quần áo của mình, không cho anh sáp đến nữa : "Không được ! Bị người ta thấy thì làm sao bây giờ."
Dù sao thì nơi này cũng không phải bảo mật quá cao , có rất nhiều người lắm mồm xuất hiện.
Trong bóng tối, người đàn ông nhìn chằm chằm vào cậu nhóc trước mắt, đôi mắt ánh lên tia sáng như dã thú, buồn bực nói : "Thấy thì làm sao ?"
"Thấy thì… thì em liền cắn chết anh !" Kook hung dữ lườm anh một cái.
Vấn đề gì liên quan đến nguyên tắc thì cậu tuyệt đối không nhường đâu !
Thấy cậu nhóc kia trừng mắt nhìn mình, đôi mắt vốn đầy nguy hiểm của người đàn ông lại lộ ra vài phần tủi hờn, hệt như một con dã thú bị thương.
Cuối cùng chỉ có thể ôm cậu vào lòng, dụi đầu xuống vai cậu thì thào : "Đến khi nào... anh mới có thể nói cho tất cả mọi người biết rằng em là của anh…"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro