Satan !
Kook không mục tiêu bước về phía trước , đột nhiên cậu thấy một tia sáng cách đó không xa .
Giống như người đang đi trong bóng tối lâu ngày đột nhiên thấy được ánh sáng mặt trời vậy, bước chân Kook hướng về phía ánh sáng theo bản năng...
Mười lăm phút sau , Kook tiến vào một quảng trường hết sức rộng lớn , điều khiến cậu sững sờ là đám người của gã cụt tai cũng tập trung ở đây .
Gã cụt tai thấy Kook thì dường như cũng hơi ngạc nhiên , sau đó cất tiếng cười to : " Tên nhãi con, tao định cho mày cảm nhận thêm chút nỗi đau tuyệt vọng , nhưng không ngờ mày lại không đợi kịp . Tao còn đang định ra ngoài tìm thì mày đã tự động đưa tới cửa rồi !"
Không đợi Kook mở miệng , bỗng một hàng những chiếc xe hơi màu đen lao vào quảng trường .
" Lão Đại , không phải người của chúng ta." Một tên cầm súng cảnh giác nói .
Tên cụt tai gật đầu một cái , cũng không quá để ý , chẳng qua chỉ là mấy chiếc xe mà thôi , chẳng đáng để gã quan tâm .
Rất nhanh, một hàng xe dừng ở phía trước đám người. Cửa xe mở ra, hơn mười người mặc đồ đen bước xuống.
Người cầm đầu là một người đàn ông trung niên ăn mặc gọn gàng . Ông ta quét mắt nhìn toàn trường một cái , sau đó ánh mắt lại rơi vào Alfred .
"Alfred , tôi nghĩ là ngài bắt người không nên bắt , làm chuyện không nên làm rồi " Người đàn ông trung niên đầu tiên là gật đầu với Alfred xem như chào hỏi rồi sau đó mới lạnh lùng mở miệng .
" Lão đại , là người của Satan " Một tên thủ hạ nói nhỏ vào tai gã , vẻ mặt vô cùng khẩn trương .
Không cần người nhắc nhở , Alfred cũng biết người này, hồi trước hay xuất hiện bên Satan cho nên gã ta cũng có chút ấn tượng . Người đàn ông trung niên này hình như là một quân sư chuyên phụ trách việc thương lượng .
"À.. tao nhớ ra rồi , mày tên Philot " Alfred quan sát ông ta một lát rồi thu hồi ánh mắt , cười lạnh nói .
" Ngài nhớ không có lầm ." Vẻ mặt người đàn ông trung niên vẫn không đổi .
" Ha ha ha , thú vị nhỉ ! Satan không dám tới Philadelphia cho nên mới để một con chó đến nói chuyện phiếm với tao sao ?" Alfred phấn khích nói , đồng thời cũng hung hăng kéo tóc Kook .
" Alfred , tôi nghĩ là ngài hiểu nhầm rồi , Philot tôi không tới đây để nói chuyện phiếm với ngài , chẳng qua là đến đưa lời khuyên, nếu như hiện giờ ngài thả Jeon Jung Kook ra thì mọi chuyện còn dễ nói , nếu không thì... hậu quả của chuyện này có thể sẽ khiến ngài không chịu nổi " .
Philot vừa dứt lời Alfred liền cười to không dứt , hiện tại cả Philadelphia này đã là thiên hạ của gã , ngay đến cả cảnh sát gã còn có thể điều động nữa là, giờ nếu Satan xuất hiện ở Philadelphia thì gã cũng có thể xử đẹp thằng nhãi con đó chứ đừng nói là một con chó của nó .
Trong nháy mắt , vẻ mặt Alfred vô cùng âm trầm , tựa như có thể nhỏ ra nước : " Mày không có tư cách để nói nhảm ở đâ y, nhưng mà nếu đã tới thì tao cũng sẽ cố hoàn thành trách nhiệm của một chủ nhà , để mày... vĩnh viễn ở lại đây..." Theo từng chữ của Alfred phát ra hơn trăm họng súng đen ngòm cũng nhắm thẳng vào Philot .
Vẻ mặt Philot cũng chẳng hề sợ hãi , vẫn vô cùng bình thản , ông chậm rãi lên tiếng : "Nếu ngài Alfred đã không nghe lời Philot khuyến cáo , vậy thì mọi hậu quả xin mời ngài Alfred tự mình gánh vác ".
Philot nói xong liền chủ động lui vào trong xe , cứ như thể chẳng thấy mấy họng súng đen ngòm kia .
Ngay lập tức , lại thêm mấy chục chiếc xe hơi màu đen vọt tới lấp kín toàn bộ những con đường .
Alfred thấy vậy thì hơi biến sắc , lông mày nhăn lại , nhưng sau một cái chớp mắt gã ta đã tỉnh táo lại , cười lạnh một tiếng nói : "Sao đây , Satan chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao ? Đám người chúng mày muốn chống đối lại toàn bộ Philadelphia của tao sao ?"
Alfred lập tức gọi một cú điện thoại , chỉ phân phó có hai chữ : " Ra tay ".
Chốc lát sau , tiếng còi xe cảnh sát vang lên .
Trong màn đêm tĩnh mịch của Philadelphia , tiếng còi xe cảnh sát thay nhau hú vang , số lượng xe cảnh sát tới còn nhiều hơn số xe Philot đem tới .
" Ha ha ha , chúng mày là những con dê béo ngậy , ngay cả sở cảnh sát Philadelphia cũng rất có hứng thú với chúng mày đấy . Tao đã nói rồi , dẫu cho Satan đích thân đến đây thì cũng phải bỏ xác ở chỗ này " .
Mắt thấy hơn trăm cảnh sát võ trang đầy đủ đã vây quanh đám người Philot , Alfred cười như điên dại .
Philot nhìn về phía mấy chiếc xe cảnh sát, những chiếc xe này đã hoàn toàn bật mở cửa ra , súng cảnh sát lộ ra sau kính ô tô , đồng loạt hướng về phía ông ta . Hàng tá cảnh sát cầm lá chắn chống bạo động lấp kín tất cả đường lui , muốn một lưới đem những người này bắt sạch .
" Ha ha ha ha , những tên này đều là người của Satan , không được bỏ sót một tên nào , bắn chết chúng nó cho tao !"
Alfred cho tên đàn ông lực lưỡng sau lưng một cái nháy mắt .
Gã đàn ông lực lưỡng kia hiểu ý , lập tức hướng về phía đám người Philot , bóp cò .
Đoàng !
Một tiếng nổ thật lớn vang khắp quảng trường .
Nhưng mà , cái khiến mọi người kiếp sợ chính là , Philot - người đáng lẽ ra bị đạn bắn trúng thì lại chẳng chút thương tổn nào , trái lại trên trán tên đàn ông lực lưỡng đứng sau lưng Alfred lại có thêm một lỗ máu , máu tươi đang chảy ra ròng ròng .
" Rầm " một tiếng , tên đàn ông to con đã chết ngắc ngã trên mặt đất .
" Tay súng bắn tỉa !!! "
Sắc mặt Alfred cùng đám người của sở cảnh sát khẽ biến .
Đội trưởng đội cảnh sát mở miệng , dường như muốn nói cái gì .
Mà lúc này đột nhiên một tiếng như sấm rền nổ bên tai vang lên từ phía sau , tiếng động lớn đến nỗi làm đau cả màng nhĩ .
" Chuyện gì thế ???"
Đám người Alfred quay phắt lại phía sau thì thấy một chiếc xe bọc thép quân dụng đang nghiền nát mấy chiếc xe cảnh sát .
" Xe bọc thép quân dụng ? " Cảnh sát trưởng lập tức tái mặt .
Trên chiếc xe bọc thép kia là một giá để súng máy , buồng xe phía sau là một người vũ trang đầy đủ cầm vũ khí hạng nhẹ .
Vừa nhìn đã biết đây chính là quân đội chính quy .
" Con mẹ nó , nhất định là Satan rồi , phá chiếc xe kia cho tao !" Augustine tức giận quát lên, gã ta dám khẳng định Satan đang ngồi trong chiếc xe bọc thép kia .
" Ầm ầm " .
" Ầm ầm " .
" Ầm ầm " .
Theo từng chữ của Augustine thốt ra những tiếng nổ tuần hoàn vang lên . Dưới con mắt kinh ngạc của mọi người , lại một chiếc xe bọc thép nữa từ từ tiến tới . Không tới nửa khắc , một dàn xe bọc thép quân dụng xuất hiện chồng chất như núi !
Trên mỗi một chiếc xe bọc thép đều có hai người được vũ trang đầy đủ , trên tay họ còn cầm súng máy hạng nặng khiến người ta thấy hoảng sợ .
" Alfred , vừa rồi Philot cũng nói qua , mọi hậu quả sẽ do ngài gánh chịu " Philot nhìn về phía Alfred lễ phép nói .
" Mày muốn chết à con !"
" Alfred , tôi hiểu ngài là đang tức giận và không cam lòng , thứ cho Philot nói thẳng , hiện tại ngài với con kiến hôi cũng chẳng khác gì nhau . Ngài chẳng thể giết nổi bất kì một người nào ở đây cả !" Trong mắt Philot lóe lên vẻ khinh thường .
" Liều mạng cho tao , đừng có sợ, có con tin kia trong tay thì Satan cũng phải ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ !" Alfred hung tợn nói , nhưng thật ra trong lòng gã chả có điều gì nắm chắc .
Ông ông ông...
Lúc này , đột nhiên vang lên những tiếng động chói tai giống như tiếng máy cắt cỏ .
Alfred cùng đám cảnh sát ngẩng đầu lên theo bản năng hít vào một hơi khí lạnh .
Trên đỉnh đầu họ là một chiếc trực thăng, một lát sau, Đường Dạ mặc cả cây đen nhảy xuống.
" Mẹ nó , là Seok Jin ! "
Alfred không nhịn được mà há mồm mắng to , có cho vàng gã cũng không ngờ được Jin lại đích thân tới đây !
Sau đó không chỉ Alfred , mà tên cảnh sát trưởng đứng cạnh cũng run lẩy bẩy , hắn ta đã sớm cảm thấy Satan không dễ chọc . Kết quả thì mọi chuyện tối nay chính là minh chứng cho dự đoán trong lòng hắn .
Xe bọc thép , trực thăng , giống như là nguyên một đội quân chính quy vậy , rốt cuộc đây là một thế lực mạnh cỡ nào ?
Rất nhanh , xe bọc thép đã tản sang hai bên nhường đường cho một chiếc xe màu bạc chậm chạp lái tới .
Chiếc xe này rất cũ ná t, thậm chí còn có cảm giác giống như từ thời cổ lỗ sĩ , trên thân xe cũng có không ít bụi bặm . Chiếc xe này xuất hiện giữa một đội hình hoàng tráng như vậy , đúng là chả hợp tí nàocả .
Trước ánh mắt soi mói , Jin bước từng bước đến cạnh chiếc xe nhỏ kia , sau đó tự mình kéo cửa xe ra . Philot với đám người còn lại cung kính cúi đầu đứng ở một bên .
Ngay sau đó một người đàn ông chậm rãi bước xuống từ chiếc xe rách rưới kia .
Người đàn ông này có một mái tóc màu bạc , mái tóc ấy tựa như có sinh mệnh mà nhẹ nhàng lay động trong bầu trời đêm . Tóc mái dài che mất nửa khuôn mặt , một con mắt nâu sâu thẳm như nước hồ thu , từng sợi khí lạnh nổi lên .
Nhìn người đàn ông tóc bạch kim cách đó không xa , cả người Kook khẽ run lên , vẻ mặt có chút hoảng hốt , còn tưởng mình gặp ảo giác rồi...
Sao ... sao có thể ...
" S... Satan !!! " Trong nháy mắt thấy người đàn ông kia , vẻ mặt của Alfred giống như đang trông thấy quỷ.
Vốn rất ít người có thể thấy dung mạo thật sự của Satan nhưng ai cũng biết mái tóc màu bạch kim kia chính là dấu hiệu của anh ta...
Điên rồi điên rồi ! Tất cả đều điên rồi !
Chỉ vì một tên nhãi mà trong tình huống như thế anh ta lại dám rời eo biển đến Philadelphia . Thậm chí còn huy động lực lượng lớn như vậy . Dẫu cho anh ta được mệnh danh là vua của thế giới ngầm nhưng hành động này cũng kiêu ngạo quá đi , đây chính là tự tìm đường chết !
" Satan , mày... mày muốn làm cái gì ? Mày đừng quên , tao là ai..." Alfred giống như đang phải đối mặt với con quỷ địa ngục đích thực . Khuôn mặt gã tỏ vẻ kinh hoàng , đi đôi với từng bước chân đang đi về phía gã là từng giọt mồ hôi lạnh đổ xuống trán như thác : " Nổ súng ! Nổ súng ! Bắn chết nó cho tao !"
Alfred điên cuồng gào thét với thủ hạ .
Nhưng mà , đối mặt với đám người đông nghịt , người đàn ông có mái tóc bạch kim kia vẫn như thể đang bước vào chốn không người , vẻ lười biếng hiện lên trong đôi mắt trống rỗng . Không có bất cứ thứ gì , hay bất cứ đồ vật gì có thể lọt vào đôi mắt ấy .
Phía bên Alfred , ngay khi thấy người đàn ông này xuất hiện thì tất cả tinh thần đều tan rã , mặc dù trong tay bọn họ có súng nhưng lại chẳng có chút lực sát thương nào . Bởi vì , đừng nói đến chuyện nổ súng ngay cả liếc mắt nhìn bọn họ cũng không dám nữa là...
Bọn họ không chút nào nghi ngờ rằng chỉ cần một giây thôi , người đàn ông này sẽ không để Alfred chết toàn thây.
Nhưng mà, người đàn ông tóc bạch kim kia lại không làm như vậy anh ta như thể không nhìn thấy Alfred , vẻ mặt không đổi bước vượt qua gã rồi đi thẳng tới Kook ở phía sau.
Anh ta dừng lại , sau đó chậm rãi gác cằm lên bả vai Kook rồi đưa tay ôm lấy vòng eo cậu nũng nịu nói : " Honey , nhớ ta không ?"
Alfred : "..."
Jin : "..."
Philot : "..."
Cùng với tất cả những người có mặt tại đây đang căng thẳng thần kinh chuẩn bị khai chiến : "..."
Đại ca , nơi đây súng đạn ngập tràn , anh muốn nói chuyện yêu đương cũng phải tìm chỗ thích hợp một chút chứ ?
Kook chỉ cảm thấy trên đầu được che bởi một bóng mờ to lớn , sau đó bên tai truyền đến một giọng nói vô cùng quen thuộc , khóe mắt còn trông thấy những sợi tóc màu bạc nhẹ nhàng đung đưa trong gió đêm ...
" Tránh ra ! Chân tôi đang bị thương !"
Người đàn ông nghe vậy mới ngồi dậy một chút , ánh mắt lạnh như băng chiếu lên vết thương . của Kook rồi trầm giọng nói : " Thật vô dụng " .
"Anh..." Thể lực Kook vốn đã sắp cạn , lúc này lại còn bị người này chọc giận nên cơ thể hơi lắc một cái , thiếu chút nữa té xỉu .
Satan dùng một tay vững vàng đỡ lấy cơ thể mềm nhũn của cậu , sau đó ôm ngang lên , đôi mắt màu nâu nhạt nhìn về phía Jin : "Chơi cùng bọn họ đi ".
Thấy người đàn ông đó bế Kook đi về phía cái xe nát kia , Jin sờ mũi nhắc một câu : " Cái đó... tiểu sư đệ còn đang bị thương , xe này nát quá hay là ngồi trực thăng đi !"
" Không yếu đuối như vậy." Satan trả lời rồi đem người nhét thẳng vào cái xe nát kia .
Khóe miệng Philot co giật , không ngừng phỉ nhổ : " Chậc , cách thể hiện tình yêu thế này... chẳng trách Jung Kook lại chạy theo người khác..."
Jin nghe vậy liền nghiêng đầu nhìn Philot một cái .
Philot bị anh ta nhìn thì sợ hãi : " Cái gì , chẳng lẽ tôi nói sai rồi chắc ?"
Jij : " Không sai , rất chính xác ".
Philot : "..."
...
Trong một khách sạn của thành phố Dibu .
Tối qua , người của đoàn làm phim sõa suốt một đêm , ai cũng ngủ thẳng tới giữa trưa mới bò dậy .
Buổi trưa cả đám đi ăn cơm mới phát hiện thiếu một người .
" Ý ? Sao không thấy Jung Kook ? Cậu ấy ăn rồi à ?"
" Không biết nữa , gọi điện hỏi chút xem !"
Jimin lấy di động ra gọi cho Kook , kết quả là không gọi được liền nhíu mày nói : " Tắt máy rồi ".
" Tối qua cậu ấy cùng chúng ta uống rượu đúng không ? Chắc không đến nỗi bây giờ vẫn không dậy nổi chứ ?" Biên kịch hỏi .
Jimin đứng lên : " Tôi đi xem một chút ".
Jimin đi tới phòng Kook nhấn chuông cả ngày cũng không thấy người bên trong có phản ứng gì .
" Cái quỷ gì vậy ? Không đi cùng mọi người mà lại trốn đi quẩy một mình ? Thật chẳng có nghĩa khí gì cả ! "
Jimin bực mình , cũng không xen vào nữa mà đi xuống ăn cơm .
Sau bữa trưa , thấy thời gian cách chuyến bay về nước càng ngày càng gần mà ngay cả cái bóng của Kook cũng không thấy đâu . Jimin vốn đang xù lông cũng bắt đầu cảm giác được có chuyện gì không đúng .
Sao có chuyện chơi đến giờ còn chưa về ?
" Sao thế ? Vẫn không liên lạc được với Kook à ? " Đạo diễn Park hỏi.
" Ừ " Jimin không yên lòng nhìn di động .
Đạo diễn liếc nhìn đồng hồ đeo tay : " Nếu không đi thì sẽ muộn chuyến bay mất ".
Jimin vẫn ngồi im : " Mấy người về trước đi , tôi ở đây chờ cậu ấy."
Đạo diễn Park cau mày nói : " Tôi cũng chờ với cậu ! Để mấy người khác đi trước ".
Dẫu sao lần này cũng là ông dẫn đoàn , nếu thành viên trong đoàn xảy ra chuyện ông vẫn phải phụ trách tới cùng .
Vì vậy các thành viên khác về nước trước , Jimin với đạo diễn ở lại chờ Kook .
Cùng lúc đó tại Seoul , trong một bữa tiệc thương nhân .
V mặc cả cây vest đen đứng trước cửa sổ , vẻ mặt có mấy phần không yên lòng .
Sau lưng , Park Seo Joon đi tới khoác tay lên bả vai anh , vẻ mặt không thể nhìn nổi nữa : " Này này này , chú lại đang nghĩ cái gì đấy , sao gần đây thấy chú cứ có vẻ không yên lòng ? Đến tiệc rượu không lo uống rượu , hồn vía cứ đi đâu ấy ? "
V hoàn toàn không để ý tới anh bạn thân , mở máy nhắn tin cho Kook : [ Xuống máy bay chưa ? ]
Nếu như không bị trễ giờ thì hẳn là chuyến bay của cậu đã hạ cánh . Bởi vì anh có việc xã giao nên mới không thể tự mình đến đón .
V gửi tin nhắn xong , di động bên kia vẫn không có người trả lời .
Một lát sau , di động của anh vang lên , vốn nghĩ là Kook nhưng không ngờ lại là Jimin .
Lúc này Jimin cũng không dám dấu diếm cái gì , ở đây tuy anh lạ nước lạ cái nhưng nếu có V ra mặt thì lấy mạng lưới quan hệ của V sẽ thuận lợi hơn nhiều , vì thế Jimin nói thẳng : " Cậu , không thấy Jung Kook đâu ! Cậu ấy đã mất tích cả ngày nay ! Cháu đã báo cảnh sát nhưng camera chỉ tra được là cậu ấy đã vào Philadelphia . Mà không biết an ninh bên kia xảy ra cái gì mà hoàn toàn không ghi được bất cứ hình ảnh nào . Cháu còn định chạy qua đó xem nhưng biên giới bên kia đã bị giới nghiêm , cháu lo cậu ấy ..."
" Cháu nói cái gì ? "
Philadelphia....
Chẳng phải Kook chỉ đi quảng bá phim thôi sao , tại sao phải chạy tới Philadelphia ?
Bên cạnh , Park Seo Joon run run , chà xát hai cánh tay : " Kim Taehyung , làm sao thế ? Sao sắc mặt khó coi như vậy ?"
" Trước ngày mai tôi phải biết thân phận mấy người kia " .
V bỏ lại những lời này rồi nhanh chóng rời đi ...
Mười phút sau...
Trong bầu trời đêm xuất hiện một chiếc trực thăng .
Trên đùi V để một chiếc laptop màu đen , vẻ mặt âm trầm như bầu trời sắp có bão .
Quả nhiên toàn bộ mạng lưới internet của Philadelphia đều bị tê liệt , giống như đang cố ý che dấu cái gì đó .
Qua nửa tiếng sau , anh mới tìm được vài đoạn phim đứt đoạn ...
Mặc dù chỉ là mấy hình ảnh ngắn ngủi những cũng đủ khiến V hồn phi phách tán !
Anh thấy Kook bị một đám người đuổi giết và bị trúng đạn...
Giọng nói của V thậm chí bắt đầu run nhẹ : " Đi Philadelphia "
Trợ lý ngồi một bên thấy những hình ảnh trong màn hình kia cũng hoảng sợ , nghe được lời của V mới đột nhiên tỉnh táo lại , vội vàng nói : " Boss , hiện giờ Philadelphia vô cùng hỗn loạn , lúc này mà qua đó thì quá nguy hiểm ".
Vừa dứt lời V đã quăng cho một ánh mắt vô cùng đáng sợ , trợ lý chỉ có thể ngậm miệng .
Chết rồi chết rồi....
Ngàn lần vạn lần Jung Kook đừng có việc gì nha ...
Nếu không ....
Sau khi nhìn những hình ảnh kia V hoàn toàn không biết bản thân làm cách nào mà chống đỡ được , giống như vừa dạo qua một vòng quỷ môn quan vậy .
Anh nhắm mắt lại , ba giây sau lúc mở ra thì đôi mắt đã lại trở về trạng thái âm trầm như hồ sâu ngàn năm , không thấy một tia gợn sóng .
Anh cầm lấy di động gọi một cuộc điện thoại : " Bộ trưởng Naka , xin lỗi vì đêm rồi còn quấy rầy " .
"A ~ Ngài Kim đó à , vị khách tôn quý của tôi , đêm khuya anh gọi đến là có chuyện gì gấp sao ? " Giọng điệu như thể là bạn tốt .
" Quả thật là có chuyện muốn nhờ " .
" Hửm ? Ngài Kim cứ nói !"
" Tôi muốn ngài cho tôi mượn một nhánh quân đội ".
" Cái gì ? Cái ... này..." Không ngờ V vừa mở miệng đã yêu cầu hỏi mượn một đội quân , đối phương lập tức tỉnh cả ngủ : " Ngài Kim , rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?"
" Tôi cần phải đến Philadelphia một chuyến ".
" Ngàn lần không thể ! Hiện giờ toàn Philadelphia đang bị một bang mafia Ý khống chế , cho dù có là chuyện hết sức khẩn cấp cũng xin ngài đợi thế cục ổn định..."
" Vợ tôi ở trong tay mấy người đó ".
Nghe được câu nói này của V , ngài bộ trưởng ở đầu dây bên kia nhất thời kinh hãi : " Cái gì ? Những người này đúng ăn gan hùm mật gấu rồi !"
V là một trong những thương nhân chủ chốt trong việc đầu tư vào đất nước , có quan hệ không tệ với chính phủ . Hiện tại vợ của anh ta lại bị bắt cóc ở trong địa phận Philadelphia , nhỡ đâu mà có chuyện gì vậy thì hậu quả...
Nhưng mà , hiện giờ tình huống phía bên Philadelphia vô cùng phức tạp , động một phát là không dễ gì rút ra . Quan trọng nhất là chỉ còn nửa năm nữa thôi là ông ta hết nhiệm kỳ rồi , ông ta chỉ muốn an an ổn ổn làm nốt nửa năm này , thậm chí còn không muốn tranh công gì hết . Nào ngờ lại xảy ra chuyện nghiêm trọng như vậy .
V tất nhiên cũng rõ ràng nỗi băn khoăn trong lòng ông ta : " Ngài yên tâm , tôi sẽ cố gắng dùng phương thức hòa bình để giải quyết vấn đề ".
Cố gắng.... ý là không loại bỏ khả năng giải quyết bằng vũ lực ?
Ngài bộ trưởng toát cả mồ hôi lạnh .
Nhưng mà vẫn phải cứu người nha !
Biên giới Philadelphia .
Từ trên không , một chiếc trực thăng từ từ hạ xuống .
Cửa buồng vừa mở ra , V mặc cả cây vest đen bước xuống, sau lưng là trợ lý . Bởi vì chuyện xảy ra quá bất ngờ cho nên lúc lên trực thăng V không kịp mang thêm bất cứ một người nào .
Tại vùng đất hẻo lánh này , một ông già đầu tóc bạc phơ chờ anh đã lâu .
Thấy V xuất hiện , ông lão kia nở một nụ cười, vui vẻ tiến lên bắt tay V một cái : " Ngài Kim , không ngờ sẽ xảy ra chuyện này , trước hãy để tôi bày tỏ sự áy náy " .
V cũng rất lịch sự : " Bộ trưởng NaKa , đêm khuya mà làm phiền thật hết sức áy náy " .
Nếu là bình thường thì V tuyệt đối sẽ không làm phiền vị bộ trưởng này , bởi vì dính dáng quá nhiều tới chính phủ cũng không phải chuyện gì tốt .
Nhưng mà hiện giờ Kook sống chết còn chưa rõ , chuyện khẩn cấp thế này anh cũng không lo được nhiều như vậy .
NaKa thở dài : " Gần đây Philadelphia đang bị mafia Ý khống chế , tuy chúng tôi có chèn ép nhưng tình hình trong nước hiện giờ cũng tương đối khẩn trương nên tạm thời chưa kịp xử lý , vạn vạn không ngờ tới vợ của ngài lại đột nhiên xuất hiện ở Philadelphia , thậm chí còn xảy ra chuyện..."
Nghĩ đến việc vợ yêu của Kim Taehyung xảy ra chuyện ở Philadelphia thì cái mặt già của ông bộ trưởng cũng không nén nổi tức giận . Nếu vì chuyện này mà V có oán hận gì với đất nước rồi rút lại đầu tư , thậm chí còn đưa đến vài sự tranh chấp khác... chuyện này quả thực rất khó xử .
Trợ lý yên lặng theo sau lưng V , trong tay vẫn không ngừng tìm kiếm tung tích của Kook thông qua thiết bị ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro