Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Quan hệ mập mờ ?

Lúc này Kook biến thành một cô gái đang mặc một chiếc váy ngang vai màu hồng phấn, đường xương quai xanh lộ ra cùng với đường cong dần mất hút dưới cổ áo . Suối tóc dài đen như mực buông xõa xuống vòng eo yêu kiều chỉ cần một tay là có thể ôm gọn.

Đôi mắt sáng như chất chứa toàn bộ ánh sao trên bầu trời, sóng mắt lưu chuyển đẹp đến độ không giống người phàm. Lúc trước làn da của cậu được thợ trang điểm cố ý làm tối mấy phần thì hiện tại đã trở về làm da trắng đến chói mắt, cả người cứ như đang đứng trong một vầng hào quang...

"Ôi chúa ơi ! Đây... đây là anh Jung Kook của chúng ta sao ? Chị trang điểm có phải học được tuyệt kĩ gì không ? Cứ như biển hình thể này !"

"Woa, không hổ là tiền bối ! Bất kể là nam hay nữ đều mê người như vậy ! Toi đời toi đời... cứ thế này chắc em cũng cong mất thôi."

"ực." Trong tiếng ầm ĩ ồn ào của đám người, chợt vang lên tiếng nuốt nước bọt của Kang Pong In .

" Jung Kook ?" Quyển kịch bản trong tay Park Young Hwa cũng không biết rơi xuống đất từ lúc nào.

Nghe thấy có người gọi tên mình, Kook mỉm cười quay đầu lại : " Hửm ?"

Nhìn nụ cười rực rỡ của cậu, Park Young Hwa nhất thời có cảm giác máu trong người mình chảy ngược, tựa như mất đi tất cả các giác quan, nhịp tim bỗng dưng đập nhanh một cách không bình thường : "Không... không có gì !"

Kang Pong In như mũi tên rời cung lập tức vồ lấy áo khoác rồi cướp đường chạy tới, ánh mắt cậu ta sáng rực, gân cổ gào to : "Tiền bối ! Trời lạnh lắm ! Còn chưa quay đâu, tiền bối khoác cái áo này trước đã !"

"Này ! Pong In cậu đừng có trở mặt nhanh như thế chứ !"

"Đúng đó ! Tốc độ lật cũng nhanh quá rồi ha !"

.....

Về tới nhà .

Kook đắp một cái chăn lên người rồi bật một bộ nhạc kịch kinh điển của nước ngoài có chút tuổi đời ra xem.

Tiếng nhạc nhẹ nhàng sâu lắng hòa vào làm một với không khí ban đêm, cả phòng rất yên tĩnh.

Lúc này tiếng chuông của đột nhiên vang lên.

Trễ thế này ai còn đến vậy nhỉ ? V đang ở đây mà .

Kook có chút khẩn trương nhìn qua mắt mèo một cái. Sau khi nhìn rõ người bên ngoài là ai thì vẻ mặt như thể không tin nổi, lập tức mở cửa ra.

Cửa vừa bật mở ra anh chàng đang đứng trước cửa cũng nhảy cỡn lên nhào vào lòng Kook : "Anh Jung Kook..."

"Uống chút trà đi." Kook để ly trà vào tay Eunhyuk , vẻ mặt có chút nghiêm trọng.

Đến cả Eunhyuk cũng xuất hiện... xem ra nhị sư huynh nói không sai, tên kia thật sự chuyển hướng về trong nước .

Hai người đang nói chuyện phiếm thì cánh cửa thư phòng sau lưng đột nhiên mở ra , V cũng bước từ trong đó ra.

Kook nghe tiếng liền nghiêng đầu qua hỏi : " Taehyung , anh xong việc rồi à ? Có làm ồn đến anh không ?"

Ai ? ! Kim Taehyung ?

Eunhyuk lập tức bắn mắt nhìn về phía thư phòng.

Sau đó thì liền lập tức thấy một người đàn ông vóc dáng thật cao mặc đồ ngủ đôi với Kook nhưng là màu xanh da trời đang đứng trước cửa. Anh ta đeo một cặp mắt kính, trong tay cầm một ly cafe nhìn rất thoải mái nhàn hạ.

Chẳng qua chỉ là bộ dạng đứng ở cửa thôi mà trông cứ như đang tạo hình chụp ảnh cho mấy tạp chí thời trang vậy. Quan trọng nhất là người đàn ông này hoàn toàn không có chút tàn bạo hay ác độc như trong truyền thuyết cả.

Người này trông giống như bất kỳ một ông chồng nào đó tan làm xong về nhà, chứ không phải yêu ma quỷ quái gì hết. Chỉ là một người đàn ông bình thường, chẳng qua là nhìn đẹp trai hơn mà thôi.

"Vị này là ?" V nhìn về phía Eunhyuk .

Kook đi tới khoác tay V rồi kéo anh qua giới thiệu : "Đây là bạn tốt em quen lúc ở nước ngoài tên là Eunhyuk ! Eunhyuk , đây chính là bạn trai của anh, Kim Taehyung "

"Xin chào." V hơi gật đầu, mặc dù thái độ không thể nói là nhiệt tình nhưng cũng đủ lịch sự.

"Xin... xin chào..." Trong suy nghĩ của Eunhyuk thì V là một bạo quân tàn ác, thậm chí còn là quái vật nữa.

...

Sáng hôm sau ...

Tại phim trường , Park Young Hwa cầm một quyển sách trong tay định đi tìm Kook . Nhưng quái lạ là chẳng thấy người đâu .

Đôi mắt anh ta không khỏi ảm đạm mấy phần.

Từ sau khi thấy Kook mặc đồ nữ, ánh mắt của cậu ta không hiểu sao cứ chạy theo Kook .

Lúc này trong một phòng nghỉ không người.

Người đàn ông cười khẽ : "Đừng quậy nữa, đây là đoàn làm phim, cẩn thân bị người ta chụp lại."

Kook có chút câm nín, mới tới đây mà sao "con hàng này" còn chuyên nghiệp hơn cả cậu hả...

Đúng vậy , đại boss của chúng ta đã cải trang và đến phim trường thăm vợ ~ .

Kook : " Làm sao có thể, đoàn làm phim im hơi lặng tiếng thế này cơ mà, một bài báo còn chẳng có thì tên ngu ngốc nào sẽ chạy tới đây săn tin chứ ! Hôn hôn ! Hôn hôn !" Kook nhảy nhảy.

Người đàn ông không biết làm sao, chỉ có thể phối hợp mà cúi đầu xuống.

" Ngoan quá, hí hí ~ em chỉ thích anh thôi nha ~" Kook vừa vò vò đầu V vừa hôn lên gò má của anh, cứ như đang an ủi con nít.

V bị cậu làm cho bật cười : "Yên tâm, anh không sao, chỉ là quay phim thôi mà."

Mặc dù có vài cảnh cậu quay với Park Young Hwa cũng khiến anh có chút mất khống chế, nhưng mà từ khi tận mắt thấy được sự nghiêm túc và chuyên tâm của cậu thì dần dần anh cũng có thể tách biệt giữa phim và đời thực, cũng có thể khắc chế tâm tình của mình.

Kook ngẩng đầu nhìn người đàn ông rõ ràng vô cùng kiêu ngạo này nhưng lại vì mình mà thay đổi từng chút một, trong lòng cậu có một cảm giác khó nói thành lời...

"Cục cưng, nhất định là đời trước em cứu cả thể giới nên kiếp này mới được gặp anh !" Kook nói .

" Vậy chắc chắn kiếp trước anh cũng ở cạnh em, cùng nhau cứu vớt thế giới rồi."

Ting ~ Kỹ năng tỏ tình của đại ma vương đã kích hoạt !

...

Chạng vạng tối, tại biệt thự của Yang gia.
Yang Yujin đẩy cửa thư phòng ra : "Ba, ba tìm con có chuyện gì ?"

" Yujin đến đây, ba cho con xem cái này !" Yang Chul cười cười, có vẻ như tâm tình đang rất tốt.

"Cái gì ạ ?" Yang Yujin khó hiểu.

Yang Chul đẩy laptop trên bàn về phía cô ta : "Con xem thử cái này đi !"

Yang Yujin nhìn ba mình một cái, sau đó hơi khẩn trương đi tới.

Vừa nhìn qua màn hình, cô ta lập tức ngây người !

Trên màn hình đang chiếu một tấm ảnh, trong ảnh là một chàng trai đang cười ngọt ngào chủ động kiễng chân hôn một người đàn ông, hai người nhìn vô cùng thân mật.

Tấm hình chụp cũng rõ ràng , chàng trai trong hình rõ ràng là Kook , còn người đàn ông kia lại không phải là V !

Yang Yujin có chút khó tin : "Làm sao có thể...."

Yang Chul hừ lạnh một tiếng : "Chẳng có gì kì lạ quả, ba đã sớm nói cho con rồi, loại người dâm loạn thế này làm sao có thể chỉ cần một người đàn ông chứ, nhất định sẽ có ngày lộ ra chân tướng thôi !"

Yang Yujin bực tức : "Thật là quá đáng! Taehyung đối với cậu ta tốt như thế, làm sao cậu ta có thể làm loại chuyện vô liêm sỉ như thế vậy chứ !"

Yang Yujin lật từng tấm ảnh, cô ta càng nhìn thì trong lòng càng tức, nhưng đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nỗi bất an phiền muộn mấy ngày qua cũng đều biến mất.

Cô biết chỉ bằng mấy tấm hình này thôi thì Jung Kook cũng đủ xong đời rồi !

" Ba đề nghị... không bằng con cứ quang minh chính đại tự mình đưa những bức ảnh này cho cậu ta , đến lúc đó nói với cậu ta rằng, là ba phái người đi điều tra. Còn về phần đứa con trai đó, đợi đến lúc Taehyung nhìn thấy những tấm ảnh ấy rồi, con cho rằng nó còn có kết cục tốt được nữa không ?"

"Con biết rồi, ba, vậy thì con đi liên lạc với Taehyung đây."

"Được, con mau đi đi !"

...

Cùng lúc đó, ở nhà V .

V đang xử lý công việc trong thư phòng, Kook bận rộn trong bếp mãi mới bê một bát canh đi lên gõ cửa thư phòng.

"Boss đại nhân, ăn khuya thôi !"

Trong khoảng thời gian này, V không chỉ phải xử lý chuyện của công ty mà còn tranh thủ đến đoàn làm phim thăm cậu , một người làm việc của hai người.

Kook thấy thế thật sự rất đau lòng, vì thế hàng ngày không chỉ sang bên này đích thân xuống bếp nấu cơm cho anh, mà tối nào cũng chuẩn bị thêm bữa khuya cho anh.

Vì thế cho nên… thời gian này, V không những chẳng gầy đi tí nào mà ngược lại còn béo lên một chút, sắc mặt cực kì hồng hào, ngày nào vẻ mặt cũng rạng rỡ .

"Hôm nay là món gì thế ?" V đặt văn kiện trong tay xuống bàn hỏi.

Vẻ mặt của Kook như thể đang hiến bảo bối cho anh : "Canh gà nhân sâm lộc nhung ! Bổ cực kỳ luôn đó ! Anh nhanh ăn đi !"

Vừa mới mở nắp ra, mùi hương quyến rũ ngây ngất lập tức bay khắp gian phòng.

V nghe vậy vẻ mặt liền thoáng sửng sốt, biểu cảm của anh có chút khó tả : "Lộc nhung…"

Kook hình như cũng nhận ra cái gì đó : "À… lộc nhung hình như có công hiệu tráng dương đúng không ? A, không sao ! Dù sao cũng rất bổ mà ! Bổ cái gì mà chẳng là bổ ! Anh mau ăn đi là được rồi ! Em ninh lâu lắm rồi đó ! Dạo này anh vất vả như vậy, nhất định phải bồi bổ thật tốt mới được !"

V nghe thế vẻ mặt đen sì : "Về phương diện nào đấy, anh nghĩ, anh không cần bổ."

Việc này liên quan đến vấn đề năng lực của đàn ông !

"Thế anh bỏ qua lộc nhung là được rồi, vẫn còn cả nhân sâm và thịt gà nữa mà !" Kook tự tay múc một thìa đút cho anh.

"Uống xong hậu quả em chịu nhé ?" V nhìn cậu bằng một ánh mắt đầy sâu xa.

Vẻ mặt của Kook đờ ra ngay lập tức : "Chắc là... không có hậu quả gì đâu nhỉ...?"

Hai người đang nói chuyện, "ting" một tiếng, màn hình điện thoại của V sáng lên, có một tin nhắn mới được gửi đến.

Kook mắt tinh liếc một cái liền nhìn thấy ba chữ : "Yang Yujin "…

V nhìn thoáng qua cũng thấy, anh chẳng hề tránh né Kook , tiện tay mở luôn tin nhắn ngay trước mặt Kook .

Nội dung tin nhắn là : " Taehyung , thật xin lỗi, ba em giấu em điều tra một vài chuyện, phát hiện ra cậu Jeon có quan hệ mập mờ với một nghệ sĩ nam khác trong đoàn làm phim… em do dự rất lâu, cuối cùng cảm thấy vẫn phải cho anh biết chuyện này. Em biết, có thể anh sẽ không tin những gì em nói, bằng chứng đã được gửi đến mail của anh, nếu như anh có thời gian thì xem qua nhé."

Đọc xong nội dung tin nhắn, Kook mở to hai mắt chớp chớp : "Em… có quan hệ mập mờ… với nghệ sĩ nam trong đoàn làm phim á ?"

V : "..."

Kook vô thức quay sang nhìn V một cái, chỉ thấy trên mặt anh chẳng có biểu cảm gì, đọc xong tin nhắn thì quẳng luôn điện thoại sang một bên, sau đó bắt đầu ăn canh gà.

"Này, Taehyung , anh không xem mail à ?" Kook ngẩng lên hỏi.

"Không xem."

"Tại sao chứ ?"

"Không cần thiết."

"Tại sao lại không cần thiết chứ ! Quá cần thiết ấy chứ ! Bởi vì em đang tò mò đến chết đây này ! Mau mở ra xem !" Kook trực tiếp chen vào ngồi lên đùi V , giục giã nói.

V nhìn cậu một cái, bất đắc dĩ mở mail lên.

Quả nhiên trong mail có thư mới đến, người gửi là Yang Yujin , trong mail có một file nén, cũng không biết là ảnh hay là tài liệu.

"Mau down về đi, nhanh lên." Kook giục.

V nhấp chuột, tải tập tin về máy tính.

Kook chịu không nổi động tác chậm rì rì của V , cậu đặt luôn tay mình lên tay anh click mở một tấm ảnh trong đó ra.

Sau đó, chỉ trong thoáng chốc biểu cảm của hai người đều trở nên khó tả...

Kook đỡ trán :"Em biết ngay mà…"

Sắc mặt của V không vui : "Đã bảo em không được phép làm bậy mà."

"Khụ, em cũng đâu có làm bậy đâu ! Kẻ chụp trộm cũng đâu phải là paparazzi đâu, mà là cô bạn thanh mai có quan hệ thân thiết với anh đấy chứ ? "

Kook vừa nói vừa thích thú lật xem từng bức ảnh một : "Ai ai ài, anh đừng nói nữa mà, chụp cũng đẹp phết đấy chứ ! Ánh sáng này, góc độ này ! Ngay đến cảnh em hôn trộm anh cũng chụp được nữa này , mau gửi cho em một bản đi, em muốn lưu lại ! Mau mau !"

Trong những bức ảnh này, toàn bộ đều là những cảnh giữa Kook và V khi cải trang .

Thảo nào lại bảo cô có quan hệ mập mờ với nghệ sĩ nam trong đoàn làm phim !

Không sai, đúng là có quan hệ mập mờ thật…

Nhưng mà, nghĩ kỹ thì Kook cảm thấy có gì đó không đúng, cậu hầm hừ liếc V một cái, u oán nói : "Cái vị thanh mai này của anh, xem ra rất quan tâm đến anh nhỉ, hử ?"

Nhìn dáng vẻ Kook ghen tuông, V rất hưởng thụ, ôm siết lấy eo cậu nói : "Em ghen à ?"

"Đừng có đánh trống lảng ! Có phải anh thích kiểu giống cô ta không, có phải anh thích phụ nữ thông minh giống Yang Yujin đúng không ?"

V nghiêm trang nói : "Không phải, anh thích đần một chút."

"Ai đần ! Anh đần thì có !" Kook lập tức phát hỏa, sau đó nhảy khỏi lòng anh, bê luôn bát canh đi mất : "Tịch thu ! Không cho ăn nữa !"

Nhìn theo bóng cậu nhóc nhỏ bình bịch chạy mất, V cúi xuống nhìn phản ứng nửa người dưới của mình, hai mắt sẫm lại.

Chạy cũng nhanh lắm !

Điện thoại vang lên, là Ji Hoon gọi đến.

V tiện tay nhấc máy : "Alo ?"

"Alo… á… Kim Taehyung sao giọng cậu là lạ thế..." Gợi cảm đến mức một thằng đàn ông như anh ta nghe thấy run cả người.

"Có việc gì ?"

"Tâm trạng không tốt… đi uống rượu với anh em đi !" Ji Hoon mệt mỏi nói.

"Không rảnh." Đầu bên kia điện thoại V thẳng thừng từ chối.

"Không rảnh ? Cậu lại bận gì à ?" Ji Hoon rầu rĩ hỏi.

"Đang cãi nhau với vợ." V nói rồi liền cúp luôn điện thoại.

Ji Hoon : "..."

Mồm thì bảo cãi nhau, nhưng cái giọng đó là... là cái giọng điệu đang cho đám cẩu độc thân ăn hành mà, thế là thế nào ?

Yang Yujin đi ra ban công, nghĩ ngợi một lúc sau đó gọi điện cho Ji Hoon .

Bên này, Ji Hoon vừa bị V vô tình cúp điện thoại cộng thêm việc bị nhét hành vào mồm, đang chán đời thì điện thoại của mình lại reo lên. Hơn thế nữa lại còn là Yang Yujin gọi đến cho anh nữa !

Muộn thế rồi mà Yujin còn gọi điện cho anh ta !

Ji Hoon ngay lập tức hồi máu sống dậy ,cẩn thận hỏi : "Alo, Yujin ? Muộn thế này rồi còn tìm anh có việc gì ?"

"Không có gì, chỉ là em nghĩ dạo này thời tiết rất đẹp, muốn hẹn mấy người bạn đi leo núi cắm trại thôi, anh có hứng thú không ?" Yang Yujin hỏi.

Vẻ mặt Ji Hoon tràn đầy kinh ngạc, đang định đồng ý luôn thì trong đầu nhớ đến lời khuyên , có chút thận trọng nói : "Lúc nào thế, để anh xem xem có thời gian rảnh không đã."

"Vừa vặn mai được nghỉ hai ngày liên tục, ngày mai có được không ?"

"Ngày mai à… chắc ngày mai anh không có việc gì, được thôi !" Ji Hoon cố gắng giữ cho giọng mình thật hờ hững.

"Vậy thì tốt quá rồi, vậy anh tiện thì hỏi luôn Taehyung xem anh ấy có đi không nhé ?"

Vừa mới dứt lời, vẻ hân hoan trên mặt Ji Hoon thoáng cái đã cứng đờ : "Taehyung … chắc cậu ấy sẽ không đi đâu…"

"Làm sao thế ?" Yang Yujin hỏi ngay lập tức.

"Đang cãi nhau với vợ , chắc không có thời gian đâu."  Ji Hoon tùy tiện nói, hiển nhiên là không muốn đi hỏi.

"Cãi nhau…" Yang Yujin nghe thế, liền nghĩ nguyên nhân chắc là do mấy bức ảnh, nói tiếp : "Nếu tâm trạng đã không tốt, vậy càng nên ra ngoài thư giãn chứ ! Không phải mỗi lần tâm trạng không tốt, Taehyung thích nhất là leo núi sao ? Ji Hoon , anh hỏi giúp em nhé ? Được không ?"

Tính Yang Yujin vốn cẩn thận, cô ta suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy mình nên chủ động nhưng cũng không nên làm thái quá.

Đầu dây bên kia, Ji Hoon trầm mặc một lúc lâu cuối cùng mới mở miệng nói : "Được rồi… anh sẽ hỏi cậu ta hộ em…"

"Vậy thì nhờ anh nhé, ngủ ngon !"

"Ngủ ngon…"

Sau khi Yang Yujin cúp điện thoại, Ji Hoon quẳng di động đi, châm một điếu thuốc, dựa vào sofa ngửa mặt lên trần nhà, im lặng hút thuốc một lúc rất lâu.

Sự tĩnh mịch ngập tràn trong căn phòng lạnh lẽo.

Hít một hơi thật sâu, anh ta mới đứng dậy, gọi một cuộc điện thoại cho V .

"Alo, Kim Taehyung , ngày mai đi cắm trại, nhớ đến đấy, không cho phép ông bảo bận không có thời gian ! Bằng không tôi lập tức chạy sang đánh với ông một trận !" Giọng điệu của Ji Hoon hiển nhiên đang rất cáu kỉnh và mất kiểm soát.

"Có chuyện gì thế ?" Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng nói luôn luôn bình tĩnh của V , nhưng có xen lẫn chút nghi ngờ.

"Không có gì ! Dù sao cậu cứ đến là được ! Nếu không đến tình cảm bạn bè cả chúng ta chấm dứt tại đây ! Thế thôi ! Cúp nhé !" Ji Hoon nói thế rồi cúp máy luôn.

Điện thoại rơi xuống đất đánh "cạch" một cái, gương mặt của Ji Hoon tràn đầy đau khổ, anh ta giơ tay lên, tự tát mình một cái : " Ji Hoon , mày còn ti tiện như thế đến bao giờ…"

Nhưng mà anh ta cũng hết cách rồi, không có cách nào để bản thân mình không ti tiện nữa, không có cách nào để không yêu cô nữa rồi.

...

Trong thư phòng, V nhìn cuộc điện thoại bị cúp giữa chừng, vẻ mặt có có chút tối tăm.

Lúc V xuống nhà , Kook đang vội vàng xử lý nốt chỗ canh gà nhân sâm lộc nhung.

Đang bận bịu lén lút lau rửa, bả vai đột nhiên nặng nặng, rồi cả người chìm vào một vòng ôm ấm áp .

"Sao thế ?" Ninh Tịch huých huých khủy tay về phía sau, giọng điệu có chút tức giận nói.

"Ngày mai đưa em đi xả giận, đi không ?" V hỏi .

"Hử ? Đi xả giận á ? Thế là sao ?" Kook không hiểu.

"Vừa mới đồng ý với Ji Hoon, mai đi leo núi." V trả lời.

"Leo núi ?" Cái này với xả giận thì có liên quan gì đến nhau ?

Trừ phi… Yang Yujin cũng có mặt

Cho nên, ý của V là… muốn nhân cơ hội này, khiến Yang Yujin hoàn toàn từ bỏ ý định ?

Kook ngược lại thì cảm thấy sao cũng được : "Được thôi ! Ngày mai được nghỉ không phải quay phim, vừa hay em cũng có thể đi ra ngoài thư giãn !"



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro