Ông đây quyến rũ ai ???
Khoảnh khắc âm thanh quen thuộc vang lên, không chỉ hai tên vệ sĩ sững lại mà ngay cả trợ lí, Han Ji Min, biên đạo và nhân viên kia cùng đồng loạt nhìn về phía cánh cửa.
Tất cả đều trông thấy Kook , hình như cậu vừa tham gia một hoạt động gì đó về nên vẫn còn mặc lễ phục .
Trông thấy Kook , cô trợ lí cằm nhọn kia vốn đang phách lối lập tức hoang mang, cô ta gân cổ nói : "Người tôi nói là So-min , không phải là cậu Jeon !"
"Thế nào ?" Kook không nhìn cô trợ lí cằm nhọn kia mà đánh mắt hỏi So-min đứng gần mình nhất.
So-min vội nói nhỏ giải thích : "Không có gì đâu anh Kook, tại bọn em đi nhầm phòng nên bên họ bảo bọn em đi thôi..."
Cô trợ lí kia thấy mình có lý, lập tức không buông tha tiếp tục chen miệng vào : "Cái gì mà đi nhầm, nói dễ nghe thế à ! Rõ ràng hai người này cố tình tới tranh phòng tranh điểm ! Còn la lối om sòm mà không tự nhìn xem mình là cái thá gì ! Vừa mới nổi tiếng được vài ngày đã không biết bản thân là ai thế hả !"
Nghe những lời cô trợ lí kia nói, Kook cũng không phản ứng gì, cậu đi từng bước về phía Han Ji Min.
Lúc này, Han Ji Min trông thấy Kook xuất hiện nên cũng đứng bật dậy.
Kook kéo luôn cái ghế phía sau Han Ji Min tới trước mặt mình rồi từ từ ngồi xuống, cậu bắt chéo hai chân , tay chống lên lưng ghế , nghiên đầu, quét mắt nhìn tất cả mọi người trong phòng, không nhanh không chậm nói : "Tôi muốn phòng trang điểm này."
Kook vừa dứt lời, mặt Han Ji Min bỗng sầm mặt xuống nhìn chằm chằm vào cậu .
Còn cô trợ lí cằm nhọn kia vội nói : "Cậu Jeon, đây là phòng trang điểm của Ji Min nhà chúng tôi !"
Kook nhíu mày : "Ồ ? Phòng trang điểm của cô ta ? Có viết tên cô ta không ?"
Cô trợ lí không ngờ Kook lại nói giống hệt Lee Wan , sắc mặt bỗng khó coi vô cùng.
Cô ta có thể tùy tiện quát mắng Lee Wan nhưng lại không dám dùng thái độ đó với Kook , vì thế chỉ có thể trưng ra cái mặt ấm ức, cả giận nói : "Cậu Jeon , đây quả thật là phòng trang điểm của Ji Min nhà chúng tôi, không tin cậu có thể hỏi biên đạo ."
"Được, để tôi hỏi." Kook đưa mắt nhìn biên đạo, cậu khẽ hỏi : "Biên đạo xin hỏi... căn phòng này, là phòng trang điểm của ai ?"
Biên đạo lau mồ hôi trên trán, ông ta im lặng một hồi rồi mới đáp : "Căn phòng này... căn phòng này tất nhiên là phòng trang điểm của cậu Jeon rồi, là phòng chuyên dụng của cậu !"
Nói xong ông liền đánh mắt ra hiệu cho trợ lí của mình.
"Cái gì ?"
Cô trợ lí kia không thể tin nổi đang định bật lại, lại thấy nữ trợ lí bên cạnh biên đạo sau khi được ông ra hiệu, lập tức gật đầu rồi chạy đi.
Cô ấy đi rất nhanh rồi trở lại, lúc về trên tay còn có một tờ giấy cứng màu trắng.
Trên giấy được viết vài chữ màu đen in đậm : Phòng trang điểm chuyên dụng của Jeon Jung Kook !
Sau đó cả trợ lí và Han Ji Min cùng những người khác cứ trơ mắt như vậy nhìn cô trợ lí treo tờ giấy vừa to vừa bắt mắt kia lên cửa.
"Nhìn thấy chưa ?" Ngoài ánh mắt lạnh lùng ra thì từ đầu tới cuối Kook không hề thay đổi thái độ.
"Các... các người..." Trợ lí cằm nhọn trơ mắt nhìn cảnh này, nhìn thái độ của biên đạo, cô ta nghẹn đến tím cả mặt.
Còn Han Ji Min thì tức phát điên lên, thiếu điều muốn tắc thở ngay tại chỗ.
Vẫn chưa dừng lại ở đây, biên đạo còn quay qua đám người Han Ji Min nói : "Cô Han , tôi nghĩ chắc các cô đi nhầm phòng rồi, mời các cô lập tức tới phòng trang điểm khác dùm cho !"
Đi nhầm á ! Giờ sao lại là bọn họ đi nhầm ? Bọn họ đã đến từ lâu rồi đấy nhé ? Đây rõ ràng là phòng trang điểm mà Ji Min vẫn luôn dùng mà !
"Xin mời !" Biên đạo lại giục.
Giờ cô trợ lí kia không dám ho he thêm chữ nào nữa, nếu như Kook mặc kệ, cô ta có thể không kiêng dè ai hết nhưng rõ ràng Jung Kook đang đứng ra dằn mặt hộ So-min và Lee Wan , một trợ lí nhỏ như cô ta còn dám nói gì được nữa ?
Han Ji Min chưa bao giờ bị sỉ nhục đến mức thế này, cô ta găm chặt móng tay vào lòng bàn tay, suýt chút nữa là mất kiểm soát, cố gắng lắm mới nhịn xuống được : "Chúng ta đi."
Trong phòng, đám người mà Han Ji Min đem theo cúi gầm mặt cố gắng thu dọn đồ thật nhanh.
Cả đám vừa ra đến cửa, lúc đi qua chỗ So-min và Lee Wan , cô trợ lí cằm nhọn kia giận quá nên cố hung hăng bỏ lại một câu : "Đắc ý cái gì ? Cái thứ tiểu nhân đắc chí ! Chẳng phải các người cũng chỉ ôm đùi Jung Kook để bò lên thôi sao ?"
Giọng cô ta không hề nhỏ, tất nhiên Kook cũng nghe thấy, thấy sắc mặt Lee Wan và So-min không tốt, mặt Kook cũng lạnh xuống.
Đúng lúc này, Kook đang ngồi trên ghế bỗng đứng dậy, cậu vừa đi tới chỗ So-min và Lee Wan vừa nói : "Anh Lee , So-min , hai người theo em lên phòng trang điểm tầng trên."
Phòng trang điểm của Kook vốn được xếp ở trên tầng.
Căn phòng này của Han Ji Min tuy cũng tốt lắm rồi, nhưng căn phòng xa hoa nhất, chuyên dành cho những sao lớn tầm cỡ quốc tế lại là phòng ở tầng trên kia.
So-min ngoan ngoãn gật đầu.
Còn Han Ji Min vừa nghe thấy hai chữ tầng trên, sắc mặt càng khó coi hơn.
Lúc này, một nhân viên đài truyền hình hộc tốc chạy tới thông báo : "Cô Han , tiết mục của cô sắp bắt đầu rồi ! Mời cô mau lên sân khấu !"
"Gì cơ ?" Cô trợ lí kia bỗng biến sắc : "Nhưng Ji Min của chúng tôi mới trang điểm xong được một nửa thôi !"
Nói tới đây, cô ta không quản được nhiều nữa, vội nói : "Nếu cậu Jeon đã tới phòng trang điểm khác, không dùng tới phòng này nữa, vậy để Ji Min của chúng tôi vào trang điểm nốt đi !"
Nói xong cô ta lao thẳng vào trong.
Khóe miệng Kook nhếch lên, nhìn mấy chữ : Phòng trang điểm chuyên dụng của Jeon Jung Kook trên cửa nói : "Tôi đã cho phép cô ta dùng chưa ?"
Cậu không chỉ muốn cướp, mà mà kể cả cướp được rồi không dùng, cũng không tới lượt cô ta.
Biên đạo chọn mặt gửi lời, làm gì có chuyện không hiểu ý của Kook , ông liền nói : "Tôi e là không được, đây là phòng chuyên dụng của cậu Jeon , chưa có được sự đồng ý của cậu ấy, người khác không thể tùy tiện vào được. Các cô chọn chỗ khác đi, bên ngoài có phòng trang điểm chung đấy."
"Cái gì ! Ông dám để Ji Min của chúng tôi tới phòng trang điểm chung à ! Còn nữa, rõ ràng phòng này trống mà sao lại không cho chúng tôi dùng ?" Cô trợ lí kia không thể tin nổi nói.
Biên đạo mặt không chút thay đổi nói thẳng : "Đây vốn là căn phòng chúng tôi để dành cho cậu Jeon ,lúc đầu là do bên cô vào nhầm, chuyện này chúng tôi cũng bó tay thôi. Nếu các cô không mau lên, chúng tôi đành phải đẩy tiết mục phía sau lên đấy."
Đúng là ức hiếp người quá đáng mà !
Cô trợ lí kia tức không chịu nổi, nhưng cũng không thể làm gì khác, nếu còn lề mề nữa thì sẽ phải hủy chương trình thật mất.
Cuối cùng, đám người Han Ji Min đành phải chen chúc vào phòng trang điểm đã lấp đầy người kia, trang điểm nốt phần còn lại dưới ánh mắt tò mò mua vui của bao nghệ sĩ khác.
Trên sân khấu, vì Han Ji Min vội lên sân khấu, tâm tình lại không tốt nên không được tập trung, lúc hát còn lệch tông mấy lần đã thế còn có nốt cao không lên nổi.
Han Ji Min sầm mặt trở lại hậu đài thì nghe thấy bên trong truyền ra tiếng thì thầm to nhỏ với nhau.
"Trời ơi ! Rốt cuộc ai cho Han Ji Min dũng khí để chọn tiết mục hát này vậy ?"
"Ha ha, gần đây nhiều nghệ sĩ bị dính scandal hát nhép, cô ta đang muốn chứng minh mình không hát nhép thôi !"
"Ha ha ! Tôi vừa nghe tin nội bộ xong, nghe nói Lee Wan với So-min vào nhầm phòng, kết quả lại bị Han Ji Min mượn cớ gây chuyện, nói họ cố tình muốn cướp phòng, còn sai người đuổi họ đi nữa..."
"Sao đó thì sao ? Sao cuối cùng lại thành Han Ji Min bị đuổi ra ngoài ?"
Cô nghệ sĩ tự xưng là biết tin nội bộ kia kích động nói : "Sau đó thì Jung Kook nam thần tới ! Chuyện phía sau chắc không cần tôi phải nói nhiều với các cô nữa chứ ?"
"Jung Kook vốn là người rất trọng nghĩa khí, nghe nói cậu ấy còn rất bao che bảo vệ nghệ sĩ công ty mình nữa ! Gần đây Big Hit ngoài So-min ra còn mấy người nữa cơ !"
"Han Ji Min cậy mình nổi tiếng, cả ngày chỉ biết kiêu căng phách lối, lần này xem như đá phải cửa sắt rồi ! Chỉ biết bắt nạt người đẳng cấp thấp hơn cô ta, có giỏi thì ra đọ với Jung Kook kia kìa !"
...
Nghe mấy người kia nói chuyện, Han Ji Min tức run lên : "Nói đủ chưa ?"
Phía sau bỗng truyền tới giọng nói của nhân vật chính trong câu chuyện khiến mọi người bị giật mình, lũ lượt cúi đầu giả vờ bận rộn như không có chuyện gì xảy ra, chỉ sợ Han Ji Min này lại nổi điên lên.
Mãi tới khi Han Ji Min tức tối bỏ đi, họ mới lại xôn xao buôn chuyện tiếp. ...
Đêm, trong một club sang trọng .
Lee Sang Woo đang ngồi trong phòng riêng nói chuyện với Jeon Hyo Cho .
Lee Sang Woo tỏ ra cáu giận và ấm ức : "Jeon phó tổng, lúc có chị, chị lúc nào cũng chăm sóc, đề bạt em . Nhưng từ lúc chị đi rồi, em thật sự không thể ở lại công ty được nữa, rốt cuộc thì bao giờ chị mới có thể trở lại ? "
Lee Sang Woo hỏi câu hỏi mình quan tâm nhất.
Từ sau khi Do Heol tiếp quản công ty, cậu ta bị chèn ép ngày càng quá đáng, thật sự không thể tiếp tục khoanh tay chờ chết như thế nữa nên mới hẹn gặp riêng Jeon Hyo Cho .
Ngoài mặt, Jeon Hyo Cho tỏ ra khó xử khi nghe đối phương khóc lóc kể tội nhưng giọng điệu lại mang vài phần nỗi niềm riêng : "Sang Woo à, chị xin lỗi, giờ trong tay chị chẳng còn chút quyền lực nào cả, e là không thể giúp em được..."
Lee Sang Woo nhất thời biến sắc : "Jeon phó tổng, em thật sự không hiểu, tạo sao chị bỗng nhiên lại rời công ty thế ?"
Trong đáy mắt Jeon Hyo Cho lập tức xẹt qua một tia ác độc, cơ mà trên mặt vẫn là vẻ yếu đuối không biết phải làm sao, cô ta cười khổ lắc đầu.
"Nếu như có thể, làm sao chị lại rời đi như thế được ? Chị ở INTRO lâu như thế, INTRO chẳng khác gì ngôi nhà thứ hai của chị, em cũng giống như em trai của chị vậy, chị cũng muốn ở lại công ty lắm nhưng mà..."
Nói đến một nửa, Jeon Hyo Cho đột nhiên thở dài một tiếng, nụ cười trên gương mặt cô ta càng hiện rõ nét khổ sở.
"Thôi, không có gì đâu, đi thì đi vậy ! Bây giờ, có nói gì đi chăng nữa thì cũng chỉ phí công vô ích, chỉ là liên lụy đến em vì chị nên mới..."
Jeon Hyo Cho đột ngột im bặt rồi cố ý nhìn Lee Sang Woo với vẻ hốt hoảng, dường như sợ bản thân mình đã không cẩn thận nói sai cái gì đó.
Lee Sang Woo không phải là đứa ngốc, cậu ta rõ rằng nghe ra được câu nói của Jeon Hyo Cho vẫn còn chưa hết ý .
"Chị Hyo Cho , rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra ? Em là do một tay chị dẫn dắt nên, chẳng lẽ ngay đến em mà chị cũng không tin được hay sao ?"
Jeon Hyo Cho chua chát lắc đầu : "Sang Woo, em giống như em trai chị, chị làm sao không tin em cho được... nhưng mà, giờ không giống ngày xưa nữa rồi. Trước kia dù có thế nào, chị đều có thể bảo vệ em nhưng bây giờ..."
"Chị không chịu nói với em là vì sợ liên lụy đến em, dù sao... bây giờ ngay đến chính bản thân chị thôi... cũng khó mà bảo vệ được."
Tự bảo vệ chính mình còn khó ??
Những gì Jeon Hyo Cho nói khiến Lee Sang Woo thầm giật nảy mình, Jeon Hyo Cho hiện tại đã là đại thiếu phu nhân của nhà họ Seol , với thân phận và địa vị của cô ta hiện giờ thì còn ai có thể uy hiếp được cô ta đây ?
Một cách vô thức, trong đầu Lee Sang Woo đột nhiên thoáng hiện lên gương mặt tinh xảo của Kook .
Lúc Jeon Hyo Cho rút lui khỏi giới giải trí còn chẳng phải là bị Jung Kook từng bước, từng bước dồn ép hay sao ?
Cậu ta chần chừ một lúc rồi mới nhỏ giọng hỏi : "Là Jung Kook sao ?"
Nghe Lee Sang Woo nhắc đến tên Kook , bờ vai Jeon Hyo Cho lập tức run lên, cô ta cố ý giả vờ uất ức cúi gằm đầu xuống làm ra dáng vẻ như thể phải chịu uất ức gì đó lớn lao lắm nhưng lại vẫn nhẫn nhịn không nói ra vậy.
Lại là Jung Kook !!!
Lee Sang Woo thấy phản ứng của Jeon Hyo Cho như vậy, liền lập tức cho là chuyện này có liên quan đến Kook .
"Cái tên khốn đó lại giày vò chị ? Hồi trước khi chị vẫn còn đang đứng trên đỉnh vinh quang trong giới, nếu không phải là do cậu ta thì làm sao chị phải rút lui về hậu trường như thế này. Bây giờ chị đã ở ẩn rồi, thế mà cậu ta còn không bỏ qua cho chị ? Cậu ta có còn là đàn ông nữa hay không !" Lee Sang Woo phẫn nộ nói, sự phẫn nộ này đâu phải cậu ta thực sự phẫn nộ thay cho Jeon Hyo Cho mà chỉ là vừa hay trùng hợp ở chỗ - kẻ địch của cậu ta cũng là Kook mà thôi.
Cái cảm xúc phẫn nộ giận dữ này... trông cũng thật lắm đấy chứ...
Jeon Hyo Cho âm thầm quan sát phản ứng của Lee Sang Woo . Trong bụng cô ta đương nhiên là biết những suy nghĩ của Lee Sang Woo , nhưng mà trên mặt cô ta lại chẳng để lộ ra bất cứ sơ hở nào.
Cô ta cười khổ ngẩng đầu lên, ánh mắt hiu hắt lại vừa yếu đuối lướt qua người Lee Sang Woo , một tay vô thức vuốt ve cái bụng vẫn còn bằng phẳng của mình.
"Không trách Jung Kook được, là chuyện từ phía chị thôi. Chị vừa mới biết rằng mình có thai cách đây không lâu, Do Heol sợ chị vất vả nên mới tạm thời để chị rút khỏi INTRO, yên tâm dưỡng thai..."
Jeon Hyo Cho dừng lại, trong giọng nói của cô ta toát lên vẻ hiu quạnh khó che dấu.
"Đứa trẻ này đến quá đột ngột nhưng cũng khiến chị rất vui mừng, chỉ là Do Heol ... anh ấy nói rằng trong khoảng thời gian này INTRO có quá nhiều sự vụ phức tạp, bận rộn cho nên rất ít khi về nhà..."
Sự vụ phức tạp, bận rộn ?
Lee Sang Woo thoáng ngây ra.
Bởi vì Kook quay về, cho nên trong khoảng thời gian này nghệ sỹ của INTRO bị áp đến mức có chút không thể thở nổi, so sánh với thời kỳ đỉnh cao trong quá khứ là căn bản không đáng để so sánh.
Do Heol lại là đại cổ đông của INTRO , những chuyện bình thường vốn dĩ là không cần anh ta phải động tay, anh ta làm gì mà bận đến nỗi không có thời gian để chăm vợ mình đang mang thai ?
Nếu như nói đến thì... hành động của Do Heol ở công ty trong khoảng thời gian này sợ rằng cũng chỉ có....
Một suy đoán kinh người đột nhiên nảy ra trong óc của Lee Sang Woo , cậu ta cố ra vẻ bình tĩnh nhìn Jeon Hyo Cho thử thăm dò : "Chị Hyo Cho, chuyện Seol tổng muốn kéo Jung Kook về INTRO của chúng ta chị có biết không ?"
Trong đáy mắt Jeon Hyo Cho lóe lên vẻ căm hận nhưng trên mặt lại chỉ để lộ ra vẻ khiếp sợ, cô ta đột nhiên trợn to mắt nhìn Lee Sang Woo với vẻ không thể tin tưởng nổi.
"Cái gì ? Anh... anh ấy thế nhưng lại muốn lôi kéo Jung Kook về INTRO ?"
Phản ứng của Jeon Hyo Cho khiến Lee Sang Woo thấy thầm giật mình.
"Chị Hyo Cho , chị không biết sao ? Em cũng cảm thấy rất kỳ lạ, Seol tổng đang yên đang lành lại kéo Jung Kook về INTRO làm gì ? Phải biết rằng ngay từ ban đầu cậu ta vốn là người bị INTRO đá ra ngoài, bây giờ lại phải bỏ ra một đống tiền để kéo cậu ta về. Thế này mà để người khác biết được thì bọn họ sẽ cười nhạo vào mặt chúng ta mất thôi !"
Vẻ mặt của Jeon Hyo Cho càng lúc càng khó coi, cô ta cúi đầu, bên môi là nụ cười chua chát khổ sở.
"Tại sao... cậu ta vẫn không chịu buông tha cho Do Heol ."
"Jeon phó tổng ! Jung Kook cậu ta... và Seol tổng..." Lee Sang Woo kinh ngạc đến sững sờ.
Jeon Hyo Cho dường như nhận ra mình vô ý nói lỡ miệng liền vội vàng đưa tay ra che miệng, gương mặt xinh đẹp trắng bệch nhìn Lee Sang Woo với vẻ thê lương : "Không có... không có chuyện gì đâu, Jung Kook cậu ấy... chẳng qua cậu ấy đã quen biết với Do Heol từ trước đó rất lâu rồi. Tuy rằng trước kia là Jung Kook có ái mộ Do Heol , nhưng đó đều là chuyện của quá khứ rất lâu về trước rồi, bây giờ bọn họ... không liên quan gì đến nhau nữa... chẳng có quan hệ gì đến nhau hết..."
Jeon Hyo Cho càng nói tiếng lại càng nhỏ, trong giọng nói chất chứa tủi hờn và xót xa, khiến người khác nghe thấy mà đau lòng.
Lee Sang Woo cũng không thể ngờ được sự thật thế nhưng lại như thế này !
Jung Kook và Do Heol thế nhưng lại biết nhau từ trước rồi ? Hơn nữa trước đây Jung Kook lại còn từng theo đuổi Do Heol ?
Một loạt tin tức này khiến Lee Sang Woo chấn động không thôi, cậu ta lại nghĩ đến trong khoảng thời gian này Do Heol liên tiếp tìm cách để lôi kéo Kook về INTRO, lại nghĩ đến việc Jeon Hyo Cho đang mang thai mà Do Heol lại mượn cớ không về.
"Jung Kook này thật là quá đáng ! Bây giờ chị đang có thai ! Thế nhưng cậu ta lại dùng thủ đoạn dơ bẩn để quyến rũ Seol tổng ! Cậu ta có còn là con người nữa hay không ! " Lee Sang Woo cố ý tỏ ra phẫn nộ nhưng trong lòng đã sớm vui vẻ đến tưng bừng.
Trong vô thức, cậu ta vụng trộm liếc nhìn về phía kẽ hở của ghế sofa, dưới ánh đèn có cái gì đó thoáng lóe lên, đó chính là chiếc camera mini cậu ta đã chuẩn bị từ trước đó. Vốn dĩ cậu ta cũng chỉ định thăm dò chút tin tức từ Hyo Cho thôi, ai mà ngờ... cái tin tức này thế nhưng lại hot đến thế .
Jeon Hyo Cho nước mắt lã chã ngẩng đầu lên, cắn môi nhìn Lee Sang Woo lắc đầu.
"Không phải thế đâu...Do Heol... anh ấy sẽ không làm vậy với chị đâu.... anh ấy bận thật mà, không phải... không phải vì Jung Kook đâu..."
Giọng của Jeon Hyo Cho lúc này đầy chua chát và nghèn nghẹn, biểu cảm thì cố gắng che giấu sự tủi thân ấm ức to lớn, âm thầm cắn răng nhẫn nhịn.
Lee Sang Woo vừa an ủi tâm trạng mất kiểm soát của Jeon Hyo Cho vừa nheo nheo mắt lại, trong đáy mắt cậu ta lóe lên ánh sáng lạnh lẽo của sự độc ác.
Jung Kook , tao không tin lần này mày còn thoát được !
Mà, Jeon Hyo Cho đang được Lee Sang Woo an ủi thì lại đang cúi đầu che giấu vẻ thâm độc trong mắt mình.
Lee Sang Woo an ủi Jeon Hyo Cho xong thì tự mình tiễn cô ta ra khỏi club, sau đó lập tức quay lại lấy camera giấu trong khe ghế sofa ra.
Trong ánh sáng mờ tối của bóng đèn, Lee Sang Woo xem lại toàn bộ những gì máy quay vừa mới ghi lại được. Cùng với tiếng khóc nghẹn ngào của Jeon Hyo Cho truyền ra từ đoạn video, ngọn lửa âm độc trong đáy mắt của Lee Sang Woo cháy rực lên.
"Jung Kook , tao muốn xem xem lần này mày còn cách nào để trở mình nữa đây !"
...
Sáng ngày hôm sau.
Những tiếng điện thoại dồn dập phá vỡ sự yên tĩnh của buổi sáng, Kook vung tay cầm cái điện thoại đang rung bần bật lên nhìn, là Lee Wan gọi tới.
Cậu lầu bầu ngóc dậy khỏi lồng ngực ấm áp của V , một tay nhận điện thoại lười biếng nói : "Anh Lee, mới sáng sớm ngày ra, có chuyện gì thế ?"
Kook còn chưa dứt lời, Lee Wan bên kia đã gào toáng lên rồi.
"Vương tử đại nhân của tôi ! Em mau lên twitter mà xem đi kìa ! Trên mạng nổ tung hết lên rồi !"
Vừa đăng nhập twitter, một đống những thông báo nhảy ra suýt nữa thì nổ cả máy.
Trên bảng hot search của twitter , hastag #Ảnh đế Jung Kook dụ dỗ đàn ông có vợ # bất thình lình nhảy lên đứng đầu.
"What the fuck, ông đây quyến rũ ai ?"
Kook trợn mắt nhìn mấy chữ to đùng không thể tin nổi chình ình trên màn hình, những tin đồn kiểu này dường như từ sau khi cậu debut đến giờ chưa bao giờ ngừng.
Lee Wan ở bên kia thì căng thẳng đến nỗi lạc cả giọng :"Jung Kook ! Chuyện lần này ầm ĩ to rồi, em mau xem đi, đoạn video lan truyền khắp trên mạng rồi. Anh và Suk Hwan vừa nhìn thấy tin này đã huy động nhân lực đè xuống rồi nhưng không hề có hiệu quả, rõ ràng có người đang đứng đằng sau giở trò !"
"Bây giờ cái hot search đó càng lúc càng trở nên hot rồi, không thể đè xuống nổi. Em mau lên xem đi, rồi mau chóng chạy đến công ty một chuyến, chúng ta bàn xem làm thế nào đè chuyện này xuống !"
Lee Wan bắn một tràng như pháo liên thanh, ngay cả thở cũng không kịp, có thể thấy tình hình sự việc rất nghiêm trọng.
Thế nhưng lại có cả video cơ a ̀? Rốt cuộc là video gì mới được ?
Kook nhíu mày, ấn vào hot search theo như lời Lee Wan nói, liền thấy phía dưới kết quả tìm kiếm có một bài post bị đẩy lên đầu tiên, một video với tiêu đề nổi bần bật đập thẳng vào mắt.
Sau khi Kook cho chạy đoạn video đó, chân mày của cậu từ từ nhíu chặt lại.
Trong đoạn video đó hiện rõ ràng gương mặt của Lee Sang Woo và Jeon Hyo Cho , hai bọn họ dường như đang nói chuyện trong một club.
Lúc vừa mới bắt đầu xem Kook cũng không cảm thấy có cái gì, nhưng càng xem lại càng cảm thấy có cái gì đó không đúng.
Sau khi Lee Sang Woo nhắc đến hai chữ Jung Kook thì Jeon Hyo Cho bắt đầu tủi thân ấm ức lặng lẽ khóc lóc, từng câu từng chữ đều toát lên vẻ thương tâm và cô đơn, trong cơn nghẹn ngào mà trực tiếp để lộ ra "chuyện cũ" nhiều năm trước của Kook và Do Heol .
Trên cái video đó còn viết một đoạn caption dài với lời lẽ sắc bén, kích động người khác :
[Ngôi sao điện ảnh nổi tiếng thế nhưng lại vô liêm sỉ đến mức này, dụ dỗ quyến rũ đàn ông đã có vợ, hoàn toàn không thèm để ý đến việc vợ người ta đang có thai, khiến cho người ta lạnh nhạt với vợ, khiến cho cô ấy đang có thai mà vẫn phải lao tâm lao lực, quả thật quá ư là vô si ̉!]
Một đoạn caption dài như thế không hề đề cập đến tên tuổi của đôi vợ chồng kia, nhưng chỉ cần không mù đều có thể nhận ra người phụ nữ tủi thân ấm ức khóc lóc trong đoạn video chính là Jeon Hyo Cho - người đã rời khỏi giới giải trí không lâu trước đo ́!
Chỉ vậy thôi, toàn bộ cư dân mạng đã sôi lên sùng sục.
Phía dưới bài đăng này chỉ trong một đêm mà số lần bình luận đã lên đến hơn mấy trăm nghìn lượt !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro