Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ông ? Bao nuôi người yêu tôi ?

Tại phòng họp của tập đoàn Bang Tan.

V đang nói chuyện thì ngừng lại, nhận một cuộc gọi.

"Ừ ?"

Sau đó không biết người bên kia nói cái gì mà trong nháy mắt, núi băng ngàn năm của Boss bọn họ chợt tan rã, thậm chí còn cười nhẹ một tiếng.

Tiếp đến chỉ nghe được Boss đại nhân cực kì dịu dàng mở miệng : "Anh đang họp, em cứ hẹn gặp ông ta, sau đó anh sẽ đến."

Trong phòng họp tất cả mọi người trố mắt nhìn nhau.

Sao có cảm giác Boss sai sai chỗ nào đó?

Như thể.... tín hiệu mùa xuân đang tới...

Bên tay trái V là J-Hope đang chết lặng, vẻ mặt sống không bằng chết.

Ha ha ha, hay là cứ tiếp tục kế hoạch xuất gia đi nhỉ ?

Anh hai thất tình thì anh chịu khổ, anh hai yêu thì anh vẫn bị ngược như thường...

...

Bên kia, Kook làm theo ý của V , gọi điện cho Nam Im Ho .

V sợ cậu không tự tìm được số của Nam Im Ho, nên đem số di động của ông ta gửi cho cậu.

"Alo..."

Lúc Nam Im Ho nhận được điện thoại là đang dính lấy Go Mi Neun , ông ta còn đang không nhịn được mà muốn làm tiếp nhưng mà giọng nói của đầu bên kia lại cực kì dễ nghe , vì vậy không kiềm được hỏi thêm một câu : "Alo, ai vậy ?"

"Xin chào Nam tổng, tôi là Jeon Jung Kook."

"Jung Kook ? Là ....! Jeon Jung Kook à ! Ha ha..." Nam Im Ho giờ mới phản ứng kịp, càng không có ý định cúp máy.

Jung Kook này là một đại mỹ nam ! So với phụ nữ còn đẹp hơn gấp mấy lần !

Cho nên ban đầu Go Mi Neun bảo ông ta đẩy chậu nước bẩn này lên người Jung Kook, trong lòng ông ta quả thật cũng có chút tình nguyện.

Dẫu sao cũng là đàn ông mà , trong lòng đều có mấy phần hư vinh. Quậy chút scandal với người đẹp như vậy cũng là một loại làm màu lấy tiếng.

Không ít người bạn sau khi nghe chuyện còn gọi điện tới trêu đùa ông ta, nói ông đúng là số hưởng.

Xã hội này là vậy, cùng là ngoại tình nhưng cái giá đàn ông phải trả nhỏ hơn phụ nữ nhiều lắm . Đa phần sự chỉ trích đều hướng về phía người thứ ba mà thôi.

Nam Im Ho cũng không phải là người của giới giải trí, loại chuyện này cũng chẳng ảnh hưởng gì mấy đối với ông ta . Cùng lắm là cổ phần công ty lên lên xuống xuống mấy ngày mà thôi. Miễn là ông ta không ly hôn với Wang Yu Chun thì mọi chuyện sẽ yên ổn lại rất nhanh.

Thậm chí có khả năng về sau chuyện này còn là vốn liếng để ông ta lấy ra khoe khoang...

Go Mi Neun này cũng không thể tính là mỹ nhân, thậm chí Nam Im Ho còn khinh thường cô ta nữa là. Ban đầu là do ả đàn bà này tự leo lên giường của ông ta, cộng thêm biểu hiện trên giường cũng rất tốt nên ông ta mới đồng ý bao nuôi.

Nam Im Ho ý bảo Go Mi Neun dừng lại, sau đó nói chuyện với Jung Kook : "Làm sao, cậu tìm tôi có chuyện gì ? Hay là cậu cũng giống người quản lý của mình đòi tôi lên tiếng thanh minh ?"

"Trong điện thoại không nói rõ được, Nam tổng, không bằng gặp nhau rồi nói ?" Kook đề nghị .

Vừa dứt lời, trong con mắt đục ngầu của Nam Im Ho lập tức chuyển vài vòng, không kìm được sự hưng phấn .

Người này này lại muốn hẹn gặp ông ta để làm gì ?

Chẳng lẽ cậu ta biết tội này có rửa cũng không sạch nên thà rằng nhận luôn ?

Chậc... hàng cực phẩm thế này ông ta cũng muốn nếm thử xem mùi vị ra sao...

"Được thôi ! Tất nhiên có thể." Nam Im Ho đáp ứng rất sảng khoái.

Kook thầm mắng trong lòng : Đúng là háo sắt , , nam nữ gì cũng ăn được .

"Được rồi, một tiếng sau tại nhà hàng Provence, phòng số 18 , không gặp không về." Bên kia Kook nói rõ thời gian và địa điểm sau đó mới cúp máy.

Nam Im Ho vừa cúp điện thoại, Go Mi Neun lập tức trừng mắt : " Tên Jung Kook đó hẹn gặp anh làm gì ? Chồng, sao anh phải đồng ý với hắn ta !"

"Ờ thì, chỉ là gặp mặt một lúc thôi mà nhìn xem cậu ta có ý gì, cũng chẳng có gì đáng ngại ! Em ngoan nào, ngoan ngoãn ở nhà chờ chồng về !" Nam Im Ho vừa nói vừa đi vào phòng ngủ, sau đó bắt đầu chọn quần áo.

"Chồng à, đừng đi có được hay không, tên trai bao đó tuyệt đối không có ý tốt !"

"Chẳng lẽ anh còn phải sợ một diễn viên nhỏ như cậu ta sao ?"

"Em không nói chồng sợ hắn ta, ý em là... nhỡ đâu hắn ta dụ dỗ chồng ! Chồng không biết đâu, hắn ta phóng đãng lắm, không biết trên người hắn ta có bệnh gì không nữa, chồng đừng để người như hắn ta lừa mà !"

"Em nhìn anh giống người dễ bị lừa gạt như vậy sao ? Được rồi được rồi, em ở nhà nghỉ ngơi đi, những chuyện này không cần em quan tâm." Giọng của Nam Im Ho có chút nghiêm khắc .

Nhìn bộ dạng xem ra là ý ông ta đã quyết , tuyệt đối không thể không đi.

Go Mi Neun giận đến suýt cắn nát môi, cô ta vội vàng trốn ra vườn gọi điện cho Jeon Hyo Cho : "Chị Hyo Cho ..."

Đầu bên kia, Jeon Hyo Cho đang ở spa chăm sóc da, nghe được cái giọng điệu nhờ giúp đỡ của Go Mi Neun thì vẻ mặt cô ta đã chẳng có mấy kiên nhẫn nhưng mà vẫn cố nhịn xuống ân cần hỏi : "Sao thế Mi Neun ?"

"Hyo Cho ! Em sắp bị tên tiện nhân kia làm cho tức chết rồi ! Sao tên khốn đó lại có thể hèn hạ như vậy chứ !" Giọng của Go Mi Neun kích động dị thường .

"Ai ? Jung Kook sao ? Cậu ta làm sao ?" Jeon Hyo Cho nhất thời lên tinh thần, cảnh giác hỏi . Kế hoạch đã sắp thành công không thể nào lại thất bại trong gang tấc được .

"Cậu ta vừa mới gọi cho Im Ho nhà em đòi gặp mặt riêng kia kìa ! Bây giờ anh Im Ho đã đi rồi ! Em khuyên thế nào cũng không khuyên được ! Vào lúc này tự nhiên cậu ta hẹn gặp mặt... có ý gì mà còn phải nghĩ sao ? Chị nói em có cần len lén theo sau không ? Nhỡ đâu Im Ho bị hắn ta dụ dỗ thì thế nào ?" Go Mi Neun càng nghĩ càng sốt ruột.

Jeon Hyo Cho nghe vậy không chỉ không lo lắng mà ngược lại còn có chút hưng phấn : "Không, em đừng đi ! Nếu cậu ta làm vậy thật thì chẳng phải tốt quá rồi sao ?"

"Tốt chỗ nào chứ ? Người đàn ông của em sắp bị cướp mất rồi ! Huống chi em đang mang bầu không có cách nào thỏa mãn anh ấy cả ! Nhỡ đâu anh ấy động tâm..."

"Trong bụng em có con rồi em còn sợ cái gì ? Chẳng phải vẫn lo không có chứng cứ xác thực thì Jung Kook sẽ xoay mình sao, bây giờ cậu ta tự mình đưa tới cửa rồi chẳng phải lại càng đúng ý em còn gì ? Cho nên em không cần phải đi ! Em ý... bây giờ em gửi tin nhắn nặc danh cho vợ Nam Im Ho ! Để Wang Yu Chun đi bắt gian !" Jeon Hyo Cho nói.

Go Mi Neun nghe vậy thì kích động : "Đúng vậy ! Sao em không nghĩ ra chứ ! Chị Hyo Cho thông minh quá đi ! Như vậy thì cậu ta có ý đồ gì cũng không làm được ! Wang Yu Chun kia cũng không phải hạng dễ trêu, hừ, đến lúc đó hắn ta gánh đủ ha ha ha ha..."

Sau khi cúp máy, Go Mi Neun quả nhiên nhắn tin cho Wang Yu Chun : [Nhà hàng Provence, phòng số 18, chồng chị đang hẹn hò với thằng trai bao !!!]

Jung Kook, để tao xem lần này mày còn xoay mình kiểu gì !

....

Bên kia, trợ lý nhận lệnh đưa Kook đến nhà hàng, hơn nữa còn làm hết trách nhiệm đưa vào tận trong phòng ăn . Chỉ còn kém nước hận không thể dùng cả người cõng Kook đưa tới phòng , chỉ sợ có chỗ nào không chu đáo.

"Làm phiền trợ lý Han rồi , cậu cứ đi làm chuyện của mình đi !"

"Này... nhỡ đâu Nam Im Ho tới trước thì làm thế nào ? Hay là tôi cứ ngồi ở đây đi, chờ Boss tới thì tôi lại đi !" Trợ lý cẩn thận nói.

"Không sao đâu ! Nam Im Ho tới trước thì chơi mới vui chứ, cậu ở đây thì tôi chơi không có đã ! Dù sao người lo lắng cũng phải là Nam Im Ho chứ ?"

Trợ lý chợt nhớ lại các sự tích oai hùng của Kook từng một mình ở Philadelphia , sau đó bày tỏ bản thân không cách nào phản bác...

Sau khi trợ lý Han rời đi , Kook chờ không tới mấy phút đã có người tới.

Người tới trước quả nhiên là Nam Im Ho !

Hôm nay Kook mặc một chiếc áo len cao cổ màu hoa hồng đỏ, tôn lên làn da trắng nõn như tuyết . Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo càng lộ vẻ mỹ lệ, cậu đang dùng hai tay nâng ly trà nóng nổi , khuôn miệng nhỏ hơi chu ra.

Nam Im Ho vừa nhìn thấy cậu liền ngây dại.

Lúc trước ông ta chỉ nhìn qua hình , mà mấy tấm hình kiểu đó đều đã được chỉnh sửa qua, nhìn cũng chẳng chân thật và hơi khoa trương, không ngờ người thật còn đẹp hơn cả trong hình.

So với vợ ông ta lúc trẻ còn đẹp hơn nhiều lắm .

Nghiêm túc mà nói thì vẻ đẹp của hai người này khác nhau.

Wang Yu Chung là kiểu tiểu thư nhà giàu quyền quý, còn vẻ đẹp của Jung Kook lại mang theo chút gì đó hoang dại khó thuần, giống như hoa hồng có gai khiến trái tim của người khác dâng trào, cơ hồ là khơi dậy lòng khao khát chinh phục của đàn ông trong nháy mắt.

"Để cậu Jung Kook đây đợi lâu rồi." Nam Im Ho vô thức trở nên lịch sự.

Nhìn đầu tóc vuốt keo bóng loáng của Nam Im Ho , mắt Kook khẽ lóe lên : "Tôi cũng vừa mới đến, mời Nam tổng ngồi ".

Nam Im Ho ngồi xuống đối diện Kook , ánh mắt không hề giấu diếm càn rỡ quét qua quét lại trên người cậu , biết rõ nhưng còn ra vẻ hỏi : "Cậu Jeon tìm tôi có chuyện gì ?"

Kook xoay nhẹ tách trà trong tay, khẽ nâng mắt lên : "Mục đích của tôi... hẳn là Nam tổng phải rõ ràng chứ ? Ngài chỉ tùy tiện đăng hai bài post nhưng lại hại chết tôi rồi, bây giờ mọi người đều kêu đánh kêu giết tôi đấy, đừng nói là lăn lộn trong cái giới giải trí này mà ngay cả cửa cũng không dám bước ra ngoài..."

"Ồ ? Phải vậy không ?" Ánh mắt Nam Im Ho nhìn Jung Kook giống như nhìn con mồi đã nằm sẵn trong túi.

"Người quân tử không nói lời vòng vo , Nam tổng, ngài muốn thế nào mới chịu làm sáng tỏ sự thật ? "

Nam Im Ho cho rằng Kook chỉ đang giả vờ đưa đẩy mà thôi, cho nên ông ta cũng vui vẻ mà chơi cùng với cậu : "Cậu Jung Kook , cớ gì cần phải làm sáng tỏ sự thật ?"

Kook nhướng mày : "Nam tổng có ý gì ?"

Nam Im Ho đưa tay về phía Kook , có chút nóng lòng không chờ nổi liền nói thẳng : "Không bằng cứ để kệ nó, cậu theo tôi luôn đi, nửa đời sau không cần lo cơm áo cũng không sợ thiếu vàng bạc đeo. Như vậy chẳng phải tốt hơn là cậu liều chết diễn kịch à ?"

Kook từ từ lùi lại phía sau, tỉnh bơ tránh đi bàn tay của gã đàn ông đang sờ tới, dài giọng nói : "Ý của Nam tổng đây là muốn bao nuôi tôi ?"

Nam Im Ho vỗ bộp vào cái bụng bia của gã, tỏ vẻ hào khí nói : "Jung Kook , cậu cứ cho một cái giá."

Kook chống cằm : "Nam tổng, ngài không sợ tôi thu âm sao ?"

Nam Im Ho tỏ vẻ giống như đã sớm biết, vẻ mặt chẳng sợ hãi chút nào còn tỏ vẻ cậu quá ngây thơ nói : "Nhãi con , mấy cái trò nhỏ này cũng muốn đấu với tao à ? Hẳn mày cũng biết tại sao người quản lý của mày lại mặc kệ mày đúng không ? Mày có muốn thử chút không hả ? Tao muốn gì... hừ, mày là một đứa thông minh, chắc hẳn sẽ không biết điều giống như người quản lí của mày chứ ?"

Sau khi chính mắt nhìn thấy Jung Kook , Nam Im Ho đã quyết dẫu cho Kook có từ chối thì ông ta cũng phải có được người này trong tay.

"Nam tổng, ngài đây là muốn... ỷ thế hiếp người sao ?"

Nam Im Ho này, đơn giản chỉ là một lên vô lại...

Gã ta không chút cố kị cất giọng cười to : "Tao ỷ thế hiếp người đấy thì sao ? Ông đây có vốn để làm thế !"

Kook nhướng mày không lên tiếng , chẳng qua là liếc nhìn thời gian trên di động.

Nam Im Ho vừa đánh vừa xoa, mềm giọng khuyên nhủ : "Nhãi con, theo tôi có gì không tốt ? Mấy người làm cái nghề này rồi mục đích cuối cùng chẳng phải là tìm một kim chủ có tiền sao ? Ở Seoul này có mấy người quyền thế hơn tôi ?"

Hai người đang nói chuyện, đột nhiên cửa phòng ăn phía sau bị mở ra.

"Nam Im Ho, đồ lừa gạt này ! Đồ khốn khiếp ! Dám vụng trộm với tên này sau lưng tôi !" Một người đàn bà điên cuồng xông vào.

Kook vốn còn tưởng là V tới, không ngờ lại là Wang Yu Chun...

Nam Im Ho vừa nhìn thấy vợ mình thì kinh hoàng : "Vợ... vợ... Sao em lại tới đây ?"

Wang Yu Chun tức giận bừng bừng : "Có người gửi tin nhắn cho tôi, nói ông với tên này đang hẹn hò ! Tôi vốn không tin ! Nhưng không ngờ... họ Nam này, ông được lắm ! Vừa mới thề thốt với tôi mà bây giờ đã gian díu với thằng trai bao này !"

"Cái gì ? Có người gửi tin nhắn cho em ?" Nam Im Ho tối mặt.

Chuyện ông ta hẹn gặp Jung Kook chỉ có một người biết, cho nên người nhắn tin cho Wang Yu Chun cũng chỉ có thể là một người, là... Mi Neun ?

Còn đàn bà đáng chết này, há mồm ngậm miệng đều nói sẽ không phá hoại gia đình hắn, không cần cái gì hết nhưng cuối cùng lại dám làm chuyện đâm lén sau lưng này !

Đàn bà đúng là phiền toái !

Sắc mặt Nam Im Ho cực kỳ khó coi nhưng ông ta cũng chỉ có thể nhẫn nhịn đi dỗ Wang Yu Chun : "Vợ, lần này em oan uổng anh quá, em tốt với anh như vậy sao anh có thể có gì mờ ám với loại người này chứ ?"

"Lần này là do cậu ta không biết xấu hổ quấn lấy anh, nói là nếu anh không gặp cậu ta thì cậu ta sẽ đến tìm em , sao anh có thể để cậu ta làm phiền em chứ !"

"Cho nên anh mới không thể làm gì khác hơn là đến gặp cậu ta! Cái tin nhắn kia chắc chắn là cậu ta gửi cho em, mục đích là để ly gián mối quan hệ của chúng ta, vợ ơi em ngàn lần đừng mắc mưu người ta..."

Kook ngồi đối diện bưng trà uống mà đầu đầy hắc tuyến.

Có vài lời không biết nói sao nhỉ ?

Thà tin trên đời này có ma còn hơn là tin vào cái miệng của loại đàn ông này ...

Hôm nay coi như cậu được mở mang tầm mắt.

Bản lãnh điêu toa của Nam Im Ho này cũng thật là lợi hại đấy chứ ?

Nhưng mà, hết lần này đến lần khác vẫn có người tin tưởng.

Wang Yu Chun nghe ông ta giải thích xong, sắc mặt rõ ràng hòa hoãn không ít, nhất thời cô ta đem nòng pháo hướng thẳng về phía Kook : "Tiện nhân ! Đầu tiên là xúi giục người quản lý của mày, rồi bây giờ lại đích thân xuất hiện cho người ta coi thường ! Rốt cuộc mày có biết xấu hổ hay không ? Đến tận bây giờ vẫn còn quấn lấy Im Ho không buông ! Cướp chồng của người khác thoải mái như vậy sao ?"

Kook nhẹ nhàng đặt ly trà xuống, đôi mắt hơi hạ xuống, không nhanh không chậm nói : "Xin lỗi, vị này nhà chị, tôi khinh !"

Wang Yu Chun nghe vậy lập tức biến sắc, ngay cả sắc mặt Nam Im Ho cũng không tốt lắm.

Wang Yu Chun liên tục cười lạnh : "Hừ, đúng là cười chết người, to mồm quá nhỉ ! Chồng tôi cậu còn khinh ? Vậy cậu muốn leo lên giường của ai ?"

Vừa dứt lời, sau lưng liền vang lên một tiếng 'két', cửa phòng ăn lại bị đẩy ra một lần nữa, một người đàn ông bước vào .

Người này cả người mặc một bộ vest màu xám tro, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác dài màu đen tuyền . Bên ngoài dường như đã có tuyết đầu mùa, trên đầu vai anh có vài bông tuyết trắng tinh . Khuôn mặt không cảm xúc tựa như còn lạnh hơn cả những bông tuyết ngoài kia, khiến người ta không rét mà run.

Thấy người bước vào , Nam Im Ho suýt chút nữa tự sặc nước miếng của mình : "Kim... Kim tổng ?"

Nam Im Ho còn tưởng mình hoa mắt, người này là người ông ta hẹn hết mấy tháng cũng không gặp được - Tổng tài tập đoàn Bang Tan - Kim Taehyung...

Này... Điều này sao có thể chứ !

Nhưng mà gương mặt này ông ta sao có thể nhận sai được.

Không chỉ là Nam Im Ho mà ngay cả Wang Yu Chun cũng kinh ngạc . Năm đó cô cũng ở lại Big Hit một năm, đối với vị ông chủ trong truyền thuyết này còn từng đơn phương một trận...

Cô từng ở lễ cắt băng của Big Hit trông thấy Kim Taehyung một lần, không ngờ nhiều năm sau lại có cơ hội nhìn thấy người thật ở khoảng cách gần như vậy...

Thượng đế tựa hồ phá lệ yêu thích người đàn ông này, thời gian không những không lưu lại bất cứ dấu vết gì trên người anh ta mà ngược lại còn trở nên càng mê người hơn.

Wang Yu Chun đè lại sự kích động, mở miệng nói : "Kim tổng... sao ngài lại tới đây ? Đây là phòng số 18, liệu ngài có đi nhầm hay không ?"

Bất kể là nguyên nhân gì cũng không thể để mất cơ hội này !

Nam Im Ho nhất thời đem tất cả mọi chuyện quăng sau gáy, vội vội vàng vàng bày ra vẻ mặt vui vẻ đưa tay ra đón : "Kim tổng, không ngờ sẽ được gặp ngài ở chỗ này, lúc trước luôn muốn hẹn ngài một lần để bàn về chuyện hợp tác mở mang mảnh đất phía đông thành phố kia..."

Nhưng mà mới nói được một nửa thì V đã làm như không thấy, đi vọt qua người ông ta tiến về phía sau .

Nam Im Ho với Wang Yu Chun đều sửng sốt : "Đây là..."

V đi thẳng về phía Kook , thấy cậu mặc một cái áo len màu đỏ đơn bạc thì hơi nhíu mi. Khuôn mặt lạnh lùng lộ vẻ không vui , bàn tay to đặt lên mu bàn tay của cậu : "Sao mặc ít thế ?"

Vẻ mặt Kook hạnh phúc sờ mấy bông tuyết còn chưa tan trên đầu vai của anh : "Ơ, bên ngoài có tuyết rơi rồi sao ? Lúc nãy em ra đường còn chưa rơi !"

"Ừ." V gật đầu, cảm nhận được sự ấm áp của lòng bàn tay bé nhỏ trong tay thì vẻ mặt mới bình tĩnh lại.

Vào giờ phút này, Wang Yu Chun với Nam Im Ho đang trợn mắt nhìn nhau...

Đây... đây là tình huống gì...

Kim Taehyung... với tên diễn viên thấp kém này...

Hai người này vốn dĩ hoàn toàn không có khả năng liên hệ.... làm sao lại có quan hệ với nhau ? Hơn nữa xem ra quan hệ cũng không phải bình thường !

Lúc này Nam Im Ho sợ run lên, còn Wang Yu Chun đã có sự hoài nghi, tựa như phát hiện có chỗ nào không đúng.

Không đợi hai người bọn họ tỉnh táo lại thì Kook dường như nhớ tới cái gì, kéo tay V quay về phía hai người : "Đúng rồi anh yêu, em quên mất không giới thiệu , ngài đây chính Nam tổng của công ty bất động sản Im Ho , chính là người đã bao nuôi em ~ !"

Nam Im Ho : "!!! "

Wang Yu Chun : "..."

Lúc này V giống y như một bức tượng đá nhả ra từng chữ lạnh như băng : "Ông bao nuôi người yêu tôi ?"

Những lời này vừa ra , Nam Im Ho thiếu chút nữa quỳ luôn trên mặt đất!

Người yêu của Kim ... Kim Taehyung ???

Tên nhóc này là người yêu của Kim Taehyung?

Ông... ông ta điên rồi sao mà đi bao nuôi người yêu của Kim Taehyung !

Quan trọng nhất là , người của Kim tổng còn cần tìm đàn ông bao nuôi sao ?

Nói câu này ra chắc sẽ bị người ta cho là thần kinh mất !

Wang Yu Chun lúc này cũng biết chuyện này không đúng ở chỗ nào, có cho vàng cô ta cũng không ngờ mối quan hệ của V với Kook lại là mối quan hệ như vậy !

Khó trách... khó trách tại sao vừa nãy Jung Kook còn nói cậu ta khinh thường Im Ho...

Đã như vậy thì không thể có chuyện Kook bị Nam Im Ho bao nuôi, nếu như vậy thì tại sao ông ta phải nói láo ?

Lúc này Nam Im Ho mới hiểu rốt cuộc ông ta đã đắc tội hạng người gì, cũng không quan tâm đến chuyện vợ mình vẫn còn ở đây , sắc mặt trắng bệch lắp bắp giải thích : "Cái này.... này này này này.... là là... Hiểu lầm ! Là hiểu lầm thôi !"

Kook mở miệng nói : "Làm sao mà biết được chứ, ngài đều đã thừa nhận trên tin tức rồi còn gì, lại còn tag cả tên tôi nữa !"

"Kia... đó là sai... sai lầm ! Là tôi tag nhầm người ! Cậu Jung Kook , cậu mau giải thích cho Kim tổng đi, tôi không... tôi làm sao có thể bao nuôi cậu được !"

Kook chớp mắt một cái : "Giải thích cái gì ? Ông vốn bao tôi mà !"




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro