Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Như các vị mong muốn 😎

Kook vừa bước vào thì bị một đám phóng viên ùa đến bao vây.

"Cậu Jung Kook, cậu có lời gì muốn nói về scandal bị tung lên trên mạng gần đây của cậu không ?"

"Đối với chuyện cô Hyo Cho nói rằng cậu vẫn luôn luôn ái mộ anh Seol Do Heol , vẫn luôn quấn lấy anh ta, đó có phải là sự thật hay không ?"

Đối diện với hàng loạt những câu chất vấn rất khó nghe cùng với cái nhìn vui sướng khi người khác gặp họa từ những người xung quanh, gương mặt của Kook chẳng mảy may hoảng loạn chút nào. Sự lạnh lẽo ngưng tụ lại trong đôi mắt cậu quét qua đám người ầm ĩ, ánh mắt lạnh lùng đó lập tức khiến tiếng ồn ào xung quanh giảm đi không ít, sau đó cậu lên tiếng : "Hôm nay là buổi tiệc từ thiện của LA, mà không phải là họp báo của tôi. Mọi người nếu như có vấn đề gì đợi sau khi buổi tiệc kết thúc, tôi sẽ trả lời từng người một. Còn bây giờ, xin các vị đừng làm ảnh hưởng đến trật tự của hoạt động đang diễn ra, cảm ơn !"

Nghe Kook trả lời, đám người đang mong chờ để xem một vở kịch hay không khỏi thất vọng.

Tiếc rằng câu trả lời của Kook rất chặt chẽ, đám phóng viên kia không có cách nào phản bác lại, chỉ đành tạm thời nhẫn nại.

Dù sao thì chính miệng Kook cũng đã nhận lời phỏng vấn sau khi hoạt động kết thúc, sẽ cho bọn họ một câu trả lời thích đáng. Lần này khó khăn lắm mới chặn được Kook , bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.

...

"Các vị khách quý thân mến, xin được chúc cho các vị có một buổi tốt an lành. Buổi dạ tiệc từ thiện mỗi năm một lần của LA, bây giờ xin phép được chính thức bắt đầu, sau đây chính là phần bán đấu giá mà mọi người mong chờ nhất..."

Tiếp sau đó, cùng với lời dạo đầu mở màn của MC, phần bán đấu giá trong bữa tiệc từ thiện hôm nay nhanh chóng được diễn ra.

Buổi bán đấu giá chẳng qua chỉ có hai tiếng ngắn ngủi thôi mà tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy lâu như thể một năm.

Đến cuối cùng, ngay đến cả bản thân người bán đấu giá cũng không tập trung nữa, thời gian ba lần ra giá càng lúc càng ngắn, càng lúc càng nhanh, ngay đến cả việc nâng giá cơ bản cũng chẳng có nữa luôn.

Vật bán đấu giá cuối cùng tối nay cũng đã bán ra rồi và buổi tiệc từ thiện lần này cuối cùng cũng kết thúc.

"Buổi tiệc từ thiện của L.A hôm nay đã kết thúc mỹ mãn, cảm ơn các vị khách quý đã cống hiến cho quỹ từ thiện ngày hôm nay, những khoản quyên góp có được từ lần bán đấu giá này sẽ được dùng để ủng hộ các bệnh nhi mắc bệnh máu trắng ! Cám ơn mọi người !"

Cùng với lời kết thúc của MC, toàn trường dậy lên những tràng vỗ tay rào rào.

Nhưng mà, sau khi tràng vỗ tay đó kết thúc, tất cả các khách quý và phóng viên có mặt không một ai đứng dậy ra về mà đều hướng ánh nhìn về phía nào đó.

Lee Sang Woo ngược lại cũng chẳng sốt ruột gì, thản nhiên ngồi đó bàng quan xem hát. Cậu ta phải tận mắt nhìn cho rõ nam thần quốc dân, nghệ sỹ nam được yêu thích nhất - phải ê chề nhục nhã cút ra khỏi giới giải trí như thế nào.

"Cậu Jung Kook , bây giờ cậu có thể trả lời chúng tôi được chưa ?"

"Jung Kook , sở dĩ hôm nay cậu xuất hiện trong buổi tiệc từ thiện này có phải là muốn nhân cơ hội này tẩy trắng bản thân không ?"

...

Kook lạnh mắt nhìn cảnh tượng cả ngàn người châu vào trước mặt, khóe miệng lơ đãng nhếch lên thành một nét cười lành lạnh.

Lee Sang Woo cứ mong ngóng đến cảnh Kook không có gì để nói, tự tát vào mặt mình. Nhưng sự im lặng vào giờ phút này của Kook lại càng khiến cậu ta cảm thấy rằng tất cả bình tĩnh của Kook đều là giả vờ hết.

Lee Sang Woo nheo mắt, khóe mắt cậu ta hiện lên vẻ độc ác, trong khi quần chúng vẫn không có được bất kỳ đáp án nào từ phía Kook , cậu ta đột nhiên lên tiếng : "Jung Kook , cậu vừa nãy đã nói rằng sau khi buổi tiệc kết thúc sẽ cho tất cả mọi người một câu trả lời. Mong rằng cậu có thể giữ đúng lời hứa của mình, cũng mong rằng cậu có thể cho người bị hại một câu xin lỗi ! Chuyện này nếu như tôi đã nhúng tay vào rồi thì tôi sẽ theo cho đến cùng !"

Giọng nói của Lee Sang Woo không nhỏ, đủ đến tất cả mọi người ở đây nghe rõ mồn một.

Sự châm chọc ẩn chứa trong giọng nói đó lập tức khiến cho không ít những người có mặt ở đây gật đầu phụ họa : "Đúng thế đấy, trong giới giải trí cậu dù gì cũng là người có địa vị, có danh dự, làm ra những chuyện như thế này một câu giải thích cũng không có sao ? Thật vô trách nhiệm ! "

"Dù sao, người ta không sống nổi trong giới giải trí được nữa thì còn có thể tiếp tục đi tranh vị trí đại thiếu phu nhân của nhà họ Seol cơ mà !"

Khi nhìn về phía Kook , Lee Sang Woo cố tình tỏ ra thất vọng thở dài một cái : "Jung Kook , tôi kính trọng anh là tiền bối, vốn dĩ cũng không muốn làm đến mức này nhưng không ngờ mãi cho đến bây giờ anh cũng không chịu đối diện và cho mọi người một câu trả lời thích đáng."

"Chẳng lẽ đến tận bây giờ anh vẫn không cảm thấy việc anh phá hoại gia đình nhà người khác, quyến rũ đàn ông đã có vợ là sai sao ! Ở cùng một chỗ với một kẻ thứ ba như anh thế này, thật đúng là khiến tôi cảm thấy ghê tởm."

Lee Sang Woo lấy danh nghĩa là đòi lại công bằng cho Jeon Hyo Cho , đứng về phía đạo đức chính nghĩa. Từng câu từng chữ cậu ta đều rất có khí phách, cho dù là câu chữ có hà khắc cũng không có ai cảm thấy đó là sai cả mà ngược lại còn thu hút được không ít sự đồng tình của những kẻ phụ họa.

Kook thì vẫn ngồi im tại chỗ cũ, nghiêng đầu chống tay nhìn về phía Lee Sang Woo đang căm phẫn nói ra những lời lẽ đầy chính nghĩa, biểu cảm gần như là thương hại thoáng lướt qua khóe mắt cậu : "Muốn một câu trả lời thích đáng chứ gi ̀? Vậy thì... tôi sẽ cho cậu một câu trả lời thích đáng."

Kook nói rồi nghiêng đầu nhìn về phía Lee Wan đang ngồi bên cạnh một cái.

Lee Wan đã sớm nóng lòng đến mức cào tim cào phổi cho đỡ ngứa rồi, cuối cùng thì cũng nhận được chỉ thị từ vương tử đại nhân, anh ta lập tức vui sướng phi lên sân khấu như một con chim sẻ vừa ra khỏi lồng.

Tất cả mọi người đều hoài nghi nhìn theo Lee Wan.

"Cái gã Lee Wan này lại định giở trò gì đây ?"

...

Dưới sân khấu Lee Sang Woo và Ji Ahn Na lạnh lùng nhìn Lee Wan đi lên sân khấu, cùng lúc đó tất cả các phóng viên cũng đều chĩa ống kính máy quay về phía Lee Wan đang ở trên sân khấu.

Đúng vào lúc này, không biết Lee Wan nói gì đó với MC rồi sau đó đi ra sau máy chiếu loáy hoáy cái gì đó.

Chẳng bao lâu sau, màn hình lớn trên sân khấu đang tắt đột nhiên được bật lên một lần nữa.

Quá đột ngột !

Chẳng hề cảnh báo trước !

Một clip không thể dùng bất cứ ngôn từ nào để miêu tả, cực kỳ nóng bỏng đột ngột đập thẳng vào mắt tất cả mọi người có mặt ở đây.

"Ưm... a... a... nhanh lên chút nữa... sâu nữa... sâu thêm nữa... Gong tổng, anh tuyệt quá... người ta vẫn muốn nữa cơ..."

"Phụt !!! Khụ khụ ... " Phóng viên nào đó đang uống nước phun thẳng ngụm nước trong mồm vào gáy một phóng viên khác đang đứng phía trước.

Có nghệ sĩ nữ giật mình đến nỗi đánh rơi cái gương trang điểm nhỏ xuống đất vỡ tan tành, MC ở trên sân khấu vốn đang định đứng hóng hớt thì kinh ngạc đến mức đôi mắt gần như muốn lồi ra ngoài đến nơi.

...

Trong khi tất cả mọi người đang cười cợt chế giễu cùng khinh bỉ thì không ai chú ý đến trong góc...

Cả người Lee Sang Woo như thể bị sét đánh trúng chết sững ngay tại chỗ.

Cùng với âm thanh rên rỉ mỗi lúc một cao, mỗi lúc một ái muội phát ra từ đoạn clip, máu trên mặt Lee Sang Woo cũng theo đó mà rút dần đi, lớp phấn trên gò má cũng không thể che được gương mặt trắng bệch đang tái đi của cậu ta.

Làm sao mà lại thành thế này !

Dừng lại ngay !

Lee Sang Woo không ngừng điên cuồng gào thét ở trong lòng, nhưng máu trong người cậu ta lúc này gần như đã đông cứng lại, hơi lạnh len lỏi lên từ dưới chân lên khiến tứ chi của cậu ta tê cóng, không thể thốt lên bất cứ âm thanh gì.

Tắt nó đi ! Mau tắt nó đi !

Nhưng mà, chẳng có ai nghe thấy tiếng gào thét trong lòng cậu ta cả, ngay sau đó góc quay đột nhiên thay đổi, một gương mặt vô cùng quen thuộc đột nhiên đập thẳng vào mắt những người xem.

Cái người có biểu cảm tràn đầy hưởng thụ trên gương mặt kia... lại chính là Lee Sang Woo !

Mà, người đàn ông trong clip tất cả mọi người cũng đều biết, không ai khác chính là phó giám đốc trước đây của Big Hit - Gong Yoo Sung !

Trên màn hình lớn, khoảnh khắc khi gương mặt của mình hiện rõ trước mắt tất cả mọi người, trái tim đang lơ lửng trên không trung của Lee Sang Woo hung hăng nện thẳng xuống mặt đất, cả người run lên bần bật, vẻ mặt kinh hoàng trở nên trống rỗng.

Trên màn hình , clip vẫn còn tiếp tục, cảnh tượng quả thật có thể so với AV được, khiến cho ai ai cũng nghẹn họng trân trối.

Ai mà ngờ được Lee Sang Woo - người vẫn luôn luôn giữ hình tượng nam thần cao quý lạnh lùng thế mà ở trên giường lại phóng túng buông thả đến thế.

Dưới sân khấu, quần chúng khó khăn lắm mới phản ứng lại được từ trong cơn chấn động đó, ai nấy đều nhìn nhau mà không nói được câu nào.

"Trời... trời ạ... tôi có nhìn nhầm không đấy... người trong clip vừa rồi... là Lee Sang Woo sao ?"

"Là Lee Sang Woo với Gong Yoo Sung đo ́! Hơn nữa còn trực tiếp làm trò trong văn phòng làm việc luôn cơ ! "

"Gong Yoo Sung cũng có vợ mà đúng không ?"

"Không chỉ có vợ thôi đâu, con cũng lớn tướng ra rồi ấy !"

...

Lúc này, cảnh tượng lại thay đổi chuyển sang một đoạn clip khác. Mức độ nóng bỏng của đoạn clip này hoàn toàn không thua kém gì đoạn trước.

Đoạn clip vừa nãy địa điểm là văn phòng làm việc, mà đoạn này trong xe bảo mẫu.

Ống kính máy quay trước tiên lướt qua biển số xe sau đó nhắm thẳng vào trong xe.

Xung quanh không có ai, hai người vừa nhiệt tình hôn hít vừa cởi quần áo cho nhau rồi bò vào trong xe.

Rất nhanh chóng, cái xe bắt đầu lắc lư lên lên xuống xuống.

Bên trong xe, Lee Sang Woo cả người không một mảnh vải được Gong Yoo Sung bế đặt lên trên người mình.

...

Hai đoạn video đã kết thúc, trên màn hình lớn lại trở nên đen kịt.

Hiện trường im lìm, tĩnh mịch.

Đột nhiên xuất hiện scandal, hơn nữa lại còn kích thích như thế nữa đúng là khiến cho người ta choáng váng xây xẩm mặt mày.

Mà Lee Sang Woo lúc này lại như thể rơi xuống hầm băng, cả người lạnh ngắt, sự tuyệt vọng trước nay chưa từng có như thể một cái đầm lầy bao trùm lấy cậu ta, đầu óc cậu ta đã hoàn toàn trống rỗng.

Tại sao mọi việc lại thành ra thế này ?

Xong rồi...

Lần này cậu ta thực sự đã xong rồi...

Dưới sân khấu, ánh mắt của Kook thản nhiên như không nhìn về phía Lee Sang Woo , đôi mắt lười biếng mang theo cả những vụn băng khiến người ta phát rét, cậu âm u nói : "Lee Sang Woo , đây chính là lời giải thích của tôi, cậu có hài lòng không ?"

Sóng gió dồn dập, một cơn vừa mới hết, cơn khác đã lại kéo đến.

Tất cả mọi người đều không thể ngờ được rằng, Lee Wan thế nhưng lại tung ra thứ còn kích thích hơn gấp trăm lần cái thứ mà Lee Sang Woo tung ra trước đó.

Càng không ngờ được là, chỉ trong vài phút ngắn ngủi sau khi Lee Sang Woo nói xong những câu đó thì đã bị lột sạch vỏ bọc như thế, những thứ không thể để người khác biết lại bị đưa ra ngoài ánh sáng.

"Gong Yoo Sung đã có vợ có con rồi, Lee Sang Woo bán thân xác chơi quy tắc ngầm làm kẻ thứ ba. Cậu ta chơi cái trò này còn thạo hơn ai hết thế mà vẫn còn có thể ra vẻ hiên ngang chính nghĩa thay Jeon Hyo Cho đòi lại công bằng ! Mà buồn cười nhất là cậu ta vừa nãy thế nhưng còn nói rằng cậu ta ghét nhất là những kẻ thứ ba chuyên phá hoại gia đình người khác !"

"Hôm nay tôi đúng thật là được mở mang tầm mắt đấy ! Núi cao còn có núi cao hơn ! Da mặt này... quả thật còn dày hơn tường thành nhiều !"

"Ai dám bảo diễn xuất của Lee Sang Woo không bằng Jung Kook nào ? Cậu ta quả thật rất xứng đáng với danh hiệu "Ảnh đế " của giới giải trí mà !"

...

Cùng lúc đó, tất cả phóng viên đều bỏ qua Kook mà bổ nhào sang Lee Sang Woo.

"Cậu Lee Sang Woo, người trong đoạn clip vừa rồi có phải là cậu không ?"

"Xin hỏi, có phải cậu thực sự đã quyến rũ cấp trên - người đã có gia đình, rồi dựa vào quy tắc ngầm để leo lên, có đúng không ?"

"Cậu khoe khoang mình là vì chính nghĩa nhưng chính bản thân lại làm ra chuyện mà chính cậu luôn miệng phỉ nhổ, đối với chuyện này cậu có gì muốn nói không ?"

Tất cả những vấn đề vừa rồi bị trút lên đầu Kook giờ phút này toàn bộ đều rơi xuống đầu Lee Sang Woo.

Lee Sang Woo cắn chặt môi, sự độc ác trong đáy mắt của cậu ta điên cuồng trào dâng, ánh mắt khi nhìn Kook chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống cậu.

Cậu ta hít một hơi thật sâu, dùng hết sức lực để ép bản thân bình tĩnh lại rồi làm ra vẻ mặt không thẹn với lương tâm nói : "Tôi không biết các người đang nói gì, người trong đoạn clip vừa rồi không phải là tôi !"

Ji Ahn Na cũng vội vàng phụ họa nói : "Một diễn viên phim cấp ba hạ lưu bẩn thỉu không biết ở đâu ra cũng dám mạo danh Sang Woo của chúng tôi ! Jung Kook, tôi muốn kiện cậu tội phỉ báng và xâm hại danh dự của người khác ! Cậu cho rằng bôi đen Sang Woo thì sẽ tẩy sạch được bản thân a ̀? Cho dù thế nào cũng không thể thay đổi được sự thật cậu là một đứa dơ dáy hạ tiện đâu !"

Dường như Lee Wan đã sớm đoán được bọn họ sẽ nói thế, anh ta thong dong cười lạnh một cái : "Ha, vừa nãy hình ảnh trong clip rất rõ ràng đấy nhé, địa điểm mà Lee Sang Woo và Gong Yoo Sung làm những chuyện bẩn thỉu đó chính là văn phòng làm việc của Big Hit cùng với xe bảo mẫu của Lee Sang Woo . Muốn vào được Big Hit là phải có dấu vân tay, còn về xe bảo mẫu cá nhân của Lee Sang Woo thì lại càng không phải nói rồi, cái này có thể giả mạo được sao ? Cô làm giả một cái cho tôi xem thử xem nào !"

Lee Wan nói xong, trên màn hình lớn xuất hiện những bức ảnh được cắt ra từ clip, vô cùng rõ nét, một bức là văn phòng của Gong Yoo Sung , một bức là biển số xe của chiếc xe bảo mẫu cùng với hình ảnh Lee Sang Woo đang cầm chìa khóa mở xe.

Chứng cứ rõ ràng đanh thép lại một lần nữa giáng một bạt tai vào mặt đám người Lee Sang Woo , giờ phút này ánh mắt của tất cả mọi người nhìn bọn họ đều hết sức khinh bỉ.

Trước đây Lee Sang Woo ngụy trang hoàn mỹ khéo léo bao nhiêu thì giờ khắc này quần chúng phẫn nộ và khiếp sợ bấy nhiêu.

Từng câu từng câu chế giễu, nhạo báng, kêu gào cô ta cút khỏi giới giải trí, những ánh đèn flash cùng những cái mic điên cuồng chĩa về phía cậu ta...

Tóc tai Lee Sang Woo hiện tại đang rối bù lên , bộ vest xa hoa bị chen lấn xô đẩy đến mức nhăn nhúm, ngay đến giày cũng đâu mất một chiếc, miệng cậu ta không ngừng lặp đi lặp lại : "Không phải tôi, không phải tôi..."

"Đừng có chen lấn nữa, đừng có chen nữa ! Bảo vệ đâu ! Các người còn thế nữa chúng tôi sẽ gọi cảnh sát đấy... Aaaa..." Ji Ahn Na không biết bị ai đó ném cả chai nước vào đầu mà gào lên đau đớn.

Cả cái hội trường trở nên hỗn loạn.

Bây giờ là thời đại của internet chứ không phải như trước kia, có chuyện gì lớn xảy ra cũng phải chờ đến ngày hôm sau các tòa soạn tăng ca in báo mới có thể để mọi người biết được.

Những chuyện xảy ra ở hiện trường đã sớm được cánh truyền thông có mặt tung hết lên mạng từ lâu, thậm chí còn trực tiếp phát sóng toàn bộ quá trình đang xảy ra.

Bên trong phòng ngủ xa hoa của nhà họ Seol .

Ánh sáng từ màn hình laptop hắt lên khuôn mặt đen sì của Jeon Hyo Cho , trong đôi mắt của cô ta tràn ngập sự độc ác.

"Đồ ăn hại !!!"

Cô ta đã đưa con dao đến tận tay Lee Sang Woo rồi, thế mà tên ăn hại đó vẫn có thể làm mọi chuyện be bét ra thế này. Nhược điểm quan trọng như thế mà lại để cho Kook túm được, đã thế trước đó còn không hay biết gì, đúng là ăn hại !

Đúng lúc này điện thoại của Jeon Hyo Cho reo lên, màn hình hiển thị cuộc gọi đến - Ji Ahn Na !

Jeon Hyo Cho liếc qua một cái, chẳng hề do dự mà tắt luôn.

Cô ta hít một hơi thật sâu, cầm điện thoại lên gọi một cuộc điện thoại, giọng nói cực kỳ không vui mà nói với người bên kia đầu dây : "Tôi bỏ ra bao nhiêu tiền như thể là để anh đứng xem tuồng à ? Đừng quên nhiệm vụ hôm nay của anh ! Cho dù có xảy ra chuyện gì cũng không thể để Jung Kook làm lơ chuyện này đi được !"

"Vâng vâng, Jeon tổng, cô cứ yên tâm đi. Jung Kook chạy không thoát được đâu, cô chỉ cần đứng xem thôi là được rồi !"

"Tốt nhất là nên như thê ́!"

...

Trong hội trường của buổi tiệc từ thiện.

Lúc Lee Sang Woo và Ji Ahn Na bị người người mắng chửi, trong đám người đột nhiên vang lên một giọng nói : "Ha ha ! Hay cho cái cảnh chó cắn cho ́! Jung Kook , chẳng lẽ đây chính là cái câu trả lời xác đáng mà cậu thề thốt đó sao ?"

"Cho dù Lee Sang Woo có giết người đốt nhà đi chăng nữa thì cũng có liên can gì đến cậu đâu ? Chẳng lẽ còn có thể thay đổi được sự thật cậu dụ dỗ Do Heol , bắt nạt Jeon Hyo Cho - một phụ nữ đang mang thai sao ?"

Bị tên phóng viên cao gầy đó nhắc nhở, quần chúng đang vây xem lập tức chuyển sự chú ý sang Kook .

Trong hội trường của bữa tiệc, đám nghệ sĩ đang gào thét mắng chửi chối tai, tất cả các lối ra vào đều bị vây chật như nêm cối, đám truyền thông phẫn nộ cũng vây xung quanh Kook và Lee Wan công khai lên án.

Trong đám người hỗn loạn Han Ji Min lặng lẽ ẩn mình trong đám quần chúng đang kích động.

Tất cả mọi thứ đều thuận lợi như vậy, giống hệt như trong dự đoán của cô ta, khiến lòng bàn tay cô ta nóng bừng vì kích thích, cô ta kích động đến nỗi cả người cũng run lên.

Xong rồi...

Lee Sang Woo đã xong rồi...

Jung Kook cũng đã xong rồi...

Mà, Lee Sang Woo nhân cơ hội phóng viên đang công kích Kook trốn vào một góc, ánh mắt cậu ta nhìn chằm chằm về phía Kook, không biết cậu ta nghĩ cái gì mà đột nhiên bật cười lên, bộ dáng trông có vẻ điên cuồng.

"Ha... ha ha... Jung Kook... dựa vào cái gì mà mày có thể mà tao lại không... mày thì cao quý hơn tao bao nhiêu ? Chẳng phải mày cũng đi quyến rũ đàn ông có vợ, dùng quy tắc ngầm để thăng tiến sao ? Còn ở trước mặt tao giả vờ giả vịt, cho dù mày có bôi xấu tao đến chết đi nữa thì mày cũng không trong sạch nổi đâu ha ha ha..."

Gã phóng viên cao gầy đó tiếp tục nói : "Xin lỗi mà xong thì còn cần đến cảnh sát làm cái gi ̀! Không chỉ công khai xin lỗi mà còn nên bị cấm hoạt động mãi mãi mới đúng !"

Đúng vào cái lúc gã phóng viên càng nói càng kích động thì ở chỗ ngồi, ánh mắt lạnh lùng của Kook đột nhiên dừng lại trên mặt hắn ta.

Ánh mắt ấy gần như nhẹ bẫng, chẳng có chút sức lực gì nhưng lại như một lưỡi dao bằng băng kề sát cổ họng hắn ta, chỉ trong giây lát thôi là có thể thấy máu. Luồng khí lạnh nguy hiểm cực độ đột nhiên ngấm vào người hắn ta, khiến hắn ta đột nhiên nín bặt, không thốt ra nổi một chữ.

Đợi đến khi gã phóng viên phản ứng lại được, thì phát hiện ra đằng sau lưng mình đã ướt đẫm mồ hôi.

Ngay sau đó, Kook dời ánh mắt khỏi tên phóng viên đó, ánh mắt lạnh lùng trong trẻo của cậu nhìn thẳng vào một ống kính máy quay đang phát sóng trực tiếp.

Anh chàng quay phim đó lập tức ngừng thở, vững vàng bê lấy cái máy quay, những máy quay từ góc độ khác cũng lập tức ào ào chĩa về phía Kook .

Kook nhìn thẳng vào ống kính, ánh mắt khiến người khác khiếp sợ đó không phải đang nhìn người quay phim mà là... như đang muốn xuyên thấu qua ống kính khóa chặt lấy ai đó...

Đúng lúc đó, Jeon Hyo Cho đang chờ để tận mắt nhìn thấy cái vẻ bình tĩnh đáng ghê tởm đó của Kook bị xé nát một cách triệt để thì kết quả đột nhiên lại đối mặt với ánh mắt của cậu , sống lưng cô ta cứng đờ, cô ta không tự chủ được mà rùng mình một cái.

"Như các vị mong muốn." Kook nhìn thẳng vào ống kính rồi nói ra câu đó.

Khoảnh khắc cậu vừa mới dứt lời, loa của hội trường đột ngột vang lên tiếng nói chuyện.

"Jung Kook !"

"Anh, không phải em đâu... em không biết tại sao anh ta lại ở đây nữa..."

"Là anh cố ý đợi ở đây, bởi vì ngoại trừ làm thế này ra anh thực sự không biết làm thế nào để gặp được em nữa."

"Có chuyện gì ?"

"Anh có thể nói chuyện riêng với em được không ?"

...

Bởi vì trong đêm tối, hình ảnh trên màn hình lớn rất mờ mịt, chỉ có thể nhìn thấy ba bóng người, hai cậu con trai và một người đàn ông có dáng người khá cao.

Giọng nói của chàng trai đó rõ ràng là Kook mà người gọi Kook là anh thì hình như là em trai của cậu , vậy còn một người khác là ai ?

"Nói đi." Giọng nói của Kook vang lên.

Người đàn ông đó nói : "Jung Kook , chúng ta... bắt đầu lại từ đầu được không ?"

Vẫn còn đang hoài nghi thì mọi người nghe được câu nói này, sao đó lập tức toàn trường đều ồ lên.

Bắt đầu lại từ đầu ? Jung Kook thế nhưng lại tự tung scandal của mình ra ?

"Jung Kook , chuyện năm ấy là anh không đúng, là anh đã vứt bỏ tình bạn của chúng ta trước... Nhưng mới đầu, anh thật sự không hề muốn... mãi tới khi anh gặp Hyo Cho...  là cô gái đơn thuần, yếu ớt... mà lại gặp phải biến cố lớn như vậy. Cô ấy thường chia sẻ mọi chuyện với anh, anh mới dần dần... anh cũng không biết bắt đầu từ lúc nào... tình cảm đó đã biến chất nữa..."

Nghe đến đó, quần chúng cuối cùng cũng biết người đang nói là ai. Người đàn ông đang nói kia thế nhưng lại chính là Do Heol ! Do Heol thế nhưng lại nói rằng anh ta là người phản bội lại tình cảm trước ? Chuyện này rốt cuộc là như thế nào ?

...

Tiếp sau đó, Do Heol vẫn cứ lải nhải không ngừng, nói rằng bản thân mình có lỗi với Kook , nói rằng không muốn tiếp tục lừa dối tình cảm của bản thân nữa.

Nghe xong những điều này, tất cả mọi người đều sợ đến ngây người.

Từ âm điệu giọng nói của Kook có thể nghe ra cậu căn bản không muốn gặp Do Heol, là anh ta phải lợi dụng Chang Yoon mới có thể gặp được cậu !

Cái gọi là vợ hợp pháp hóa ra lại là kẻ thứ ba chen ngang thành công, mà người bị hiểu nhầm là kẻ thứ ba mới thật sự là "tình yêu đích thực".

Chuyển biến này... quả thật y như một quả bom ném xuống hội nghị, khiến tất cả mọi người ở đây đều phải chết sững.

Cuối cùng dưới ánh trăng lành lạnh, dung mạo khuynh thành kia lại chẳng có chút tình cảm nào thoáng lướt qua chứ đừng nói là cảm động, từ trong loa lại vang lên giọng nói lạnh nhạt bình tĩnh của chàng trai :" Do Heol , có những thứ giống như chiếc áo bông mùa hè, chiếc quạt mùa đông và cũng như khi một người đã mất hết ý chí mà hồi tâm chuyển ý vậy."

Câu nói này vừa dứt cả hội trường liền im phăng phắc, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.

Vừa nãy, đám phóng viên kia còn hùng hùng hổ hổ thì bây giờ ai nấy đều há hốc miệng giống y như một thằng ngu, hai mắt trợn tròn, mặt tái mét, không thốt ra nổi lấy một câu. Đặc biệt là cái gã phóng viên cao gầy vừa nãy vẫn luôn gân cổ lên mắng chửi, nằng nặc đòi  Kook xin lỗi Jeon Hyo Cho , giờ phút này vẻ mặt quả thật như thể vừa ăn phải một bãi shit.

"Sao... sao có thể như thế được..."

"Ôi má ơi ! Cái đôi cẩu nam nữ này quả thật không phải là người mà ! Nhất là cái ả Jeon Hyo Cho kia, cướp cha mẹ của người ta thì thôi không nói, ngay đến cả bạn trai cũng cuớp luôn, dồn ép Jung Kook đến nỗi bị cha mẹ xa lánh, bạn bè cô lập phải bỏ đi nước ngoài ."

"Mà càng quá đáng hơn là, Jung Kook dốc hết sức lực khó khăn lắm mới có được địa vị của ngày hôm nay, thậm chí còn phải trải qua sống chết mới có thể khôi phục lại vinh quang... Nhưng ả Jeon Hyo Cho này giỏi lắm, dựa vào gia thế của Jung Kook , cướp lấy người đàn ông thích cậu ấy, từ gà rừng hóa thành phượng hoàng, từ kẻ thứ ba biến thành quý phu nhân nhà giàu !"

"Cô ta có hết tất cả mọi thứ mà còn không chịu buông tha cho Jung Kook , giả vờ giả vịt trước mặt Lee Sang Woo, đổi trắng thay đen, nói cái gì mà Jung Kook không chịu buông tha cho Do Heol , hại chúng ta hiểu nhầm Jung Kook !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro