Người ta sao có thể thua mất anh được 💕
Kook nghẹn họng trân trối, vẻ mặt đưa đám nói : "Nhất định là bộ đồ hôm nay đã ảnh hướng đến trình độ của tôi !"
Ji Hoon bật cười ngay tại chỗ, miệng còn an ủi rằng : "Rất tốt, rất tốt, thế đã là không tồi rồi ! Ít nhất cậu cũng bắn trúng bia !"
V vuốt mái tóc của cậu nhóc nhỏ, sau đó cũng rút súng ra bắn -- 6.2 điểm.
Vừa vặn kém hơn Kook một chút.
Ji Hoon vỗ vỗ bả vai của V , lắc đầu than : "Người anh em ! Tôi phục cậu rồi ! Chắc đây là điểm số khó bắn nhất trong đời cậu rồi !"
Thế nhưng V lại rút súng ra bắn thêm một lần 6.2 nữa… chuyện này quả thật còn khiến người ta ngu người hơn cả việc anh đánh trúng vòng 10 điểm !
Kook không thèm để ý đến Ji Hoon nói nhăng nói cuội, vui vẻ cọ cọ vào ngực anh nói : "Boss đại nhân, anh thật tốt ~~ !"
V đang định nói chuyện thì điện thoại đột nhiên reo lên.
Màn hình hiển thị số điện thoại của nhà họ Kim .
Vẻ mặt của V hơi cứng lại, sau đó anh quay sang nói với Kook : "Em cứ chơi đi, anh đi nghe điện thoại."
Nói rồi liếc mắt nhìn Ji Hoon một cái, ý bảo anh ta trông chừng Kook một lát giúp anh.
Ji Hoon xua tay đầy ghét bỏ : "Đủ rồi, đi nghe cái điện thoại thôi mà cũng phải thế ! Đi đi, đi mau đi !"
V vừa mới đi những người vừa nãy còn kiêng kị vì V giờ đã bắt đầu lớn tiếng xì xào thảo luận.
"Ha ha ha ! Buồn cười chết mất ! Vừa nãy ngay cả cô bé không biết gì cũng bắn được 7 điểm. Thế mà có người còn không biết ngượng nói mình bắn rất tốt ha ha ha..." Kim Won Hye ra vẻ khinh bỉ.
Cô gái ngồi bên cạnh nhún vai nói : "Đối với cậu ta mà nói, có lẽ thế đã là không tồi rồi ! Ít nhất người ta còn bắn trúng bia ! Tôi còn kinh ngạc khi thấy cậu ta bắn trúng bia nữa cơ !"
"Rốt cuộc Kim Taehyung tại sao lại nhìn trúng cái đứa con trai vô dụng như cậu ta chứ, tôi thật sự rất hiếu kì đấy ! Các cô có ai đi hỏi thăm xem không ?"
"Tôi không đi đâu ! Chẳng qua nể mặt Kim Taehyung mới khách sáo với cậu ta thôi, còn bảo tôi chủ động làm thân với cậu ta á ? Não tôi có vấn đề à !"
...
Kook nghe mấy người đó bàn tán, vẻ mặt thản nhiên tiếp tục lau lau súng.
Những người đó đều là những kẻ quyền quý nhất ở Seoul , nếu không phải người thừa kế tài phiệt thì cũng là con vua cháu chúa, bởi vì nể mặt V mà không bới móc cậu đã coi như là tốt rồi.
Dù sao, nước sông không chạm nước giếng, cô không động đến tôi thì tôi cũng không làm gì cô .
Đúng lúc này có người nhìn về phía Yang Yujin nói : " Yujin, cậu và Ji Hoon đều có quan hệ khá tốt với Taehyung , có thời gian thì khuyên anh ấy một chút ! Đừng để anh ấy bị loại người này lừa !"
"Ở lâu mới biết lòng người, mình tin anh ấy sẽ tự hiểu ra thôi." Yang Yujin nói.
"Sao mà cậu ngốc thế, đợi anh ấy tự hiểu ra thì đã sớm bị người ta lừa cả tình lẫn tiền rồi !"
Kim Won Hye nghe mọi người nói chuyện mà trên mặt nóng bừng bừng, cảm thấy bản thân thật mất mặt. Cô ta dù thế nào đi nữa cũng không cách nào chấp nhận nổi, người anh họ hoàn mỹ như một vị thần thế nhưng lại bị loại người như thế làm ô uế…
Trong sự phẫn nộ cực độ, Kim Won Hye cuối cùng không chịu nổi nữa, đứng bật dậy đi đến trước mặt Kook , phẫn nộ nói : "Tôi không cần biết cậu dùng thủ đoạn gì để quyến rũ anh tôi ! Nói đi ! Rốt cuộc làm thế nào cậu mới chịu rời khỏi anh tôi !"
Ji Hoon thấy tình hình có vẻ mất khống chế, vội vàng chen vào giữa hai người hòa giải: "Này này này, làm gì thế ! Thế này là đang định làm gì vậy, mọi đến đây chơi là để vui mà ! Cãi nhau không tốt đúng không ! Đừng làm ẩu, đừng làm ẩu mà !"
"Em đâu có làm ẩu ! Đứa con trai này có chỗ nào xứng với anh em ?"
Ji Hoon còn đang sứt đầu mẻ trán khuyên bảo Kim Won Hye , Kook vuốt vuốt khẩu súng trong tay, vẻ mặt đầy vô tội chớp chớp mắt sau đó hồn nhiên lên tiếng : "Rời khỏi anh cô á ? Rất đơn giản thôi ! Chỉ cần cô thắng tôi là được !"
"Cậu… cậu nói gì ? Đánh bại cậu cái gì cơ ?" Kim Won Hye đần ra, trong chốc lát không theo kịp suy nghĩ của Kook .
Ji Hoon cũng đần ra.
Kook chớp chớp mắt, tỏ vẻ không hiểu sự đời, nói : "Bắn súng chứ còn gì nữa ! Tôi thấy mấy người hình như đều không thích tôi lắm nhỉ ~ cho nên thế này đi, không cần biết là ai trong các người chỉ cần có thể thắng tôi, tôi sẽ chia tay với anh Taehyung ~ nhưng mà, nếu như tôi thắng rồi thì sau này mọi người gặp tôi, làm phiền khách sáo với tôi một chút nha ~!"
Ha ha, không phải một hai nhất quyết đòi cứu V ra khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng à ?
Được thôi ! Anh đây cho mấy đứa một cơ hội !
Kook nói ra câu này tất cả mọi người có mặt ở đây đều kinh ngạc ngây ra.
Cậu … cậu ta vừa mới nói gì cơ ?
Cậu ta có phải là điên rồi không ?
Khó khăn lắm mới làm được việc mà tất cả phụ nữ ở Seoul này đều không thể làm được là tóm lấy cái cây cổ thụ Kim Taehyung , bây giờ chỉ vì một phút kích động thế mà cậu ta lại dùng điều kiện chia tay với Kim Taehyung để cá cược ?
Bọn họ còn tưởng cái loại nghệ sĩ nho nhỏ như thế này đều rất biết điều, am hiểu nhất là nhìn sắc mặt người khác, chỉ cần có tí thông minh thì sẽ biết xu lợi tị hại.
Thế nhưng không ngờ… hóa ra lại là một đứa không não !
Ngu đến mức này thì ! Thật đúng là đáng buồn thay cho Kim Taehyung …
Ngàn vạn không ngờ đến mọi chuyện lại diễn biến theo chiều hướng ngày, Ji Hoon cuống đến mức sắp phát điên rồi : "Thỏ con, cậu đang làm cái gì đó ? Nhẫn nhịn một chút đợi Taehyung về làm nũng với cậu ta, bảo cậu ta giúp cậu xả giận không phải là được sao ? Sao cứ phải làm mọi chuyện rối lên thế ? Cậu muốn chia tay với Taehyung thật à? Cậu có bị ngu không đấy !!!"
Những người khác đều không biết nhưng Ji Hoon lại hiểu rất rõ, Taehyung không phải là chơi qua đường mà cậu ta thật sự rất yêu cậu nhóc này.
Tuy rằng anh ta cũng hoàn toàn không hiểu cậu nhóc này rốt cuộc có gì hơn người nhưng nếu như đó là sự lựa chọn của anh em mình, anh ta cũng không tiện nói gì.
Kim Won Hye cuối cùng cũng tiêu hóa được lời của Kook, ngay lập tức có chút không dám tin, cậu ta thế mà ngu đến mức này à ?
Còn tưởng cậu ta nhất định rất khó chơi, thế này cũng dễ dàng giải quyết quá rồi còn gì ?
"Cậu nói thật không ?" Kim Won Hye không yên tâm, xác nhận lại với Kook một lần nữa.
"Ừ, là thật !" Kook gật gật đầu.
"Tốt, vậy cứ quyết thế nhé, tôi nói cho cậu biết những gì cậu vừa nói lúc nãy tôi đã ghi âm lại rồi, cậu đừng hòng giở trò xỏ lá !"
Vẻ mặt của Kim Won Hye đầy đắc ý : "Vậy thì chúng ta bắt đầu đi !"
Kook đột nhiên lên tiếng : "Từ từ đã."
"Sao thế ? Hối hận rồi à ?" Gương mặt Kim Won Hye sa sầm.
"Tôi chỉ muốn giải thích lại một chút, vừa nãy tôi nói là bất kì ai trong các người thắng tôi đều được, các cô chọn một người ra đấu với tôi đi !" Kook nói.
"Biết rồi, biết rồi, tôi đấu với cậu là được rồi !" Kim Won Hye hiển nhiên hoàn toàn không để cậu vào mắt.
Một cái bình hoa được có 6.3 điểm, bản thân cô ta thừa sức thắng được.
"Cô nghĩ kĩ chưa, tôi khuyên cô tốt nhất là cử người có thành tích tốt nhất trong các người ra thi với tôi, bằng không đến lúc đó lại kêu là không công bằng !"
Nghe được câu này của Kook tất cả mọi người có mặt ở đây đều nghẹn họng, rốt cuộc tên ngu này bói đâu ra tự tin thế ?
Kim Won Hye mất kiên nhẫn, đang định nói để cô ta ra mặt là được nhưng đúng lúc này, Yang Yujin đã bước đến giữ vai cô ta lại : " Won Hye , để chị."
Kim Won Hye nhìn Yang Yujin một cái, nhăn mày : "Chị Yujin , đối phó với loại người này đâu cần chị tự mình ra trận, chị coi trọng cậu ta quá rồi đấy !"
Yang Yujin thản nhiên nói : "Để chị làm ổn thỏa hơn."
Kim Won Hye nghĩ ngợi một lát cảm thấy cũng có lý, cơ hội tốt thế này nhỡ đâu lại xảy ra cái gì ngoài ý muốn thì sao, hơn nữa Yang Yijin đích thân ra mặt lại càng phù hợp với ý định của cô ta hơn.
Chị Yujin là người có tư cách để dạy dỗ tên con trai ngu ngốc này nhất !
Ji Hoon đứng bên cạnh thì lo sốt cả vó lên, dù sao vừa nãy anh ta cũng vừa mới đồng ý với V trông chừng Kook hộ anh .
Đối với sự căng thẳng quá mức của V , vốn dĩ anh ta còn tưởng rằng là lo xa thái quá, nhưng nào ngờ, V mới ra ngoài nghe cuộc điện thoại có mấy phút ngắn ngủi thôi, thế mà cậu nhóc này đã quậy ra thành như thế này rồi !!
"Không được ! Thật sự là quá hồ nháo mà !" Ji Hoon chỉ có thể vội vã ngăn lại.
Yang Yujin nhìn Ji Hoon với ánh mắt áp bách : " Ji Hoon , anh đừng nhúng tay vào chuyện này."
"Anh làm sao mà mặc kệ được ? Yujin , cậu nhóc đó không hiểu chuyện thì thôi em cũng đừng gây sự nữa !" Ji Hoon khuyên nhủ nói.
Vừa mới dứt lời, Kook ở cạnh đó đã bĩu môi : "Tôi không hiểu chuyện ở đâu ra chứ ! Tôi nghiêm túc thật mà !"
Giờ phút này, Ji Hoon quả thật muốn đập đầu xuống đất ! Móa nó chứ ! Để ông đây chết đi cho rồi !
Ông đây rã cả bọt mép nói đỡ cho cậu, thế mà cậu cứ thích đâm đầu vào chỗ chết là sao !
Kim Taehyung thích được cậu nhóc này... haiz, quả nhiên không thể dùng tư duy của người bình thường để hiểu được...
"Anh Ji Hoon , anh thấy chưa, chuyện này bắt đầu là do chính cậu ta đề ra, bọn em đâu có gây sự đâu. Đây là chuyện giữa bọn em, anh không cần quan tâm !" Kim Won Hye sợ Ji Hoon nhảy vào phá đám, vội cuống quýt kéo anh ta sang một bên.
Giờ phút này, ngoại trừ Ji Hoon lòng như lửa đốt, tất cả mọi người ở đây đều tỏ ra đang đợi một vở kịch hay.
Nhưng mà, vở kịch này hình như cũng không có gì hay ho cho lắm, bởi vì kết quả quá ư là hiển nhiên.
"Tôi cảm thấy tên này này có ngu thì cũng không ngu đến mức đấy chứ ? Có phải cậu ta đang giả heo ăn thịt hổ không ?" Có người nghi ngờ nhỏ giọng lầm bầm.
"Hứ ! Cái dạng như cậu ta mà cũng đòi giả heo ăn thịt hổ ?"
"Kể cả phát súng vừa nãy của cậu ta không sai sót thì trình độ của cậu ta còn có thể như thế nào được nữa đây ? Bây giờ người ra tay không phải là Kim Won Hye mà là Yang Yujin ! Vừa nãy lúc Yang Yujin thi với Ji Hoon , e rằng cũng chưa hết sức đâu nhỉ ?"
"Nói thế cũng phải, tên nhóc đó muốn ra vẻ một phen không ngờ lại bị mất mặt !"
...
"Cô trước đi~ !" Kook nói.
Yang Yujin cũng không nhiều lời, liền đeo kính bảo hộ và tai nghe lên, ngay sau đó liền dứt khoát giơ súng, nhắm bắn.
Tư thế của cô gái này nhìn vào rất đúng tiêu chuẩn, chí ít cũng đã có vài năm luyện bắn súng.
Kim Won Hye lườm Kook một cái, hầm hừ nói : "Thật đúng là không biết sống chết, chị Yujin chơi súng gần mười năm nay rồi, thế mà còn dám chạy đến trước mặt chị Yijin khoe khoang ! Chị Yujin cố lên !"
Yang Yujin nhắm mắt lại sau đó hít một hơi thật sâu, hình như đang khống chế cảm xúc.
Cho dù tên Jeon Jung Kook này nhìn trông có vẻ vô dụng nhưng mà chuyện có liên quan đến Kim Taehyung , cô ta không cho phép bất cứ cái ngoài ý muốn xảy ra.
Lúc này, tất cả mọi người đều nín thở chăm chú nhìn, Kim Won Hye cũng im lặng, không dám nói câu nào.
Bên cạnh, Kook nằm bò ra bàn chống cằm ngáp một cái thật dài.
Một lúc sau, Yang Yujin mới mở mắt ra.
Ngay sau đó.
"Đoàng."
"Đoàng."
"Đoàng."
Ba phát súng liên tiếp vang lên.
Sau khi tiếng súng dứt, tất cả mọi người đều vội quay sang nhìn xem điểm số mà Yang Yu Jin ghi được.
Kết quả là, vừa nhìn thấy tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, kinh ngạc ngẩn ra tại chỗ.
Phát thứ nhất : 9.9
Phát thứ hai : 10
Phát thứ ba : 10
Thế mà chỉ có một phát đầu là 9.9, hai phát sau đều đạt điểm tuyệt đối là 10 ! Quả tuyệt vời !
Thế này có thể so với trình độ của bộ đội chuyên nghiệp nhà người ta rồi đấy !
"Trời ạ ! Chị Yujin giỏi quá ! Thật lợi hại ! Chị chính là thần tượng của em !" Kim Won Hye kích động.
Ngay đến cả Ji Hoon cũng kinh ngạc sững sờ : " OMG ! Yang Yujin ! Cái đồ cầm thú này ! Thật đấy à ?"
Vì khiến Kook rời khỏi Taehyung , ngay cả thành tích như thế này cô ấy đều làm được, nếu như anh ta không nhớ nhầm trong ấn tượng của anh ta đây là đầu tiên cô có thành tích cao như thế…
Nghĩ đến đó, sắc mặt Ji Hoon thoáng cái đã sa sầm.
Tuy rằng mọi người thích gán ghép Yang Yujin và Kim Taehyung thành một đôi nhưng anh biết thực tế bao nhiêu năm nay bọn họ chỉ là bạn bè đơn thuần mà thôi.
Có điều, lần này sau khi Yang Yujin trở về nước, anh ta đột nhiên lại không dám chắc về điều này nữa.
Thái độ này của Yang Yujin đã phát triển về cái hướng mà anh ta không muốn tin nhất….
"Rốt cuộc là cậu luyện như thế nào vậy ? Siêu thế !"
Tất cả mọi người tỏ ra vẻ rất thán phục, đồng thời đắc ý nhìn về phía Kook chờ xem một vở kịch hay.
Bọn họ muốn xem xem tên ngốc này giờ làm thế nào để kết thúc đây…
Kim Won Hye vênh váo đi đến trước mặt Kook khoe khoang : "Cậu xem đi, phát đầu tiên 9.9, hai phát sau đều đạt điểm tuyệt đối ! Bây giờ cậu còn gì để nói !"
Kook ngước mắt liếc cô ta một cái : "Không có gì hay để nói hết."
"Hứ, không nói thì không nói ! Nhớ cho kĩ những gì cậu đã nói đấy, chia tay anh tôi , ở đây có rất nhiều người làm chứng cho chúng tôi đấy."
Kim Won Hye chẳng hề sợ Kook hối hận, cô ta không tin đứa con trai này mặt lại dày đến thế, chuyện đã đến nước này mà còn giở trò xỏ lá được.
Nếu như lần này cậu ta dám giở trò xỏ lá, vậy thì sau này cậu ta đừng hòng lăn lộn trong vòng giao tiếp của Kim Taehyung nữa !
Trên mặt Ji Hoon có vẻ khó chịu : "Chỉ là một trò chơi mà thôi, đừng coi là thật, chuyện chia tay sao có thể nói tùy tiện như thế."
Kim Won Hye phẫn nộ giậm chân : "Anh Ji Hoon, anh làm sao thế hả ? Sao cứ nói đỡ cho cậu ta mãi vậy !"
Yang Yujin cũng khẽ cau mày nhìn về phía Ji Hoon với vẻ không vui.
Ji Hoon nghiến răng, chỉ đành phải chạy đến trước mặt Kook nói : "Mau nói với mọi người là cậu chỉ đang đùa thôi đi, cậu muốn chia tay với Kim Taehyung thật à ?"
Kook bĩu môi : "Đương nhiên là không rồi !"
Nếu như cậu ta không phải là người của Kim Taehyung , Ji Hoon quả thật muốn mắng cho cậu ta một trận nên thân , kiềm chế cơn tức giận trong lòng xuống nói : "Bây giờ biết không muốn rồi đấy à, sao trước đấy còn mạnh mồm ! Vừa nãy tôi khuyên cậu thì cậu không chịu nghe tôi cơ ! Giờ thì hay rồi !"
"Hứ, đã đồng ý rồi thì không được phép hối hận, bằng không sau này đừng trách tôi khinh thường cậu ! Kẻ lật lọng vô liêm sỉ làm sao có thể có tư cách làm "chị dâu" của tôi !"
Jo Hoon vừa trách cứ Kook vừa sứt đầu mẻ trán nghĩ cách, Kim Won Hye vẫn còn không chịu bỏ qua…
Ngay sau đó, đột nhiên tất cả mọi người đều im lặng.
Kim Taehyung đã quay lại.
Nhìn thấy Taehyung rồi, hai mắt Kim Won Hye lập tức lóe sáng, vội chạy đến nói thật nhanh : "Anh ! Jeon Jung Kook đó vừa nãy cá cược với bọn em, nói rằng nếu như so tài bắn súng mà thắng cậu ta thì cậu ta sẽ chia tay với anh ! Bây giờ cậu ta đã thua chị Yujin rồi ! Cậu ta để thua mất anh rồi ! Cái loại con trai này thế mà dám lôi anh ra để cá cược, thật là quá đáng lắm !"
"Cái gì ?" Nghe Kim Won Hye nói xong, vẻ mặt của V lạnh đi ngay tức khắc.
A a a a ! Khốn khiếp !
Tại sao mỗi lần làm chuyện xấu đều bị đại ma vương bắt được thế ! Đến nước này thì phải đem hết những gì đại sư huynh dạy ra dùng thôi .
Vẻ mặt Kook đầy đau khổ, vốn dĩ đang lười biếng xem đám Kim Won Hye nhảy nhót, lập tức đứng bật dậy không thèm nhìn lấy bia ngắm một cái, lật tay lên giương súng bắn liên tiếp ba phát "Đoàng, Đoàng, Đoàng"...
Sau đó quẳng khẩu súng đi bổ nhào vào lòng V , ngẩng đầu chớp chớp mặt nịnh nọt nói : "Người ta làm sao có thể để thua mất anh được chứ !"
Vừa mới dứt lời, máy tính điểm đằng sau đã "ting" một tiếng.
Chỉ thấy trên màn hình hiển thị rất rõ ràng : 10 ! 10 ! 10 !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro