Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Nấu ăn 🍲

Sau khi về nhà Kook liền đi tắm rửa đang chuẩn bị định đi ngủ thì chuông cửa vang lên.

Thấy người đến là V thì Kook có chút ngạc nhiên : "Taehyung, sao muộn thế này rồi anh còn tới ? Mau vào đi !"

Sau khi vào nhà, Kook muốn tìm dép cho anh thì lại bị anh ôm lấy.

"Sao thế ?"

"Xin lỗi em, vì một vài nguyên nhân mà trong thời gian ngắn anh không thể nào thay đổi thái độ của bọn họ được . Nhưng mà, bất kể là chuyện yêu đương hay kết hôn cũng là chuyện riêng của hai chúng ta . Em không cần phải lấy lòng bất kỳ ai . Cho dù gặp phải bất cứ chuyện gì cũng không được lừa anh mà tự giải quyết một mình, hiểu không ?"

"Ừ, em hiểu." Kook gật đầu.

Hóa ra là sợ cậu buồn phiền nên tối muộn thế này rồi còn chạy tới "vuốt lông" cho cậu nha~!

"Thật ra thì chuyện này nếu phải giải quyết thì cũng rất dễ dàng." V nói.

"Anh có cách sao ?" Kook lập tức dò hỏi, nếu đã có cách tại sao không nói sớm chứ ?

V gật đầu : "Có một cách rất hữu hiệu, hơn nữa còn rất đơn giản, chỉ có điều trước mắt chưa thực hiện được."

"Thật sao ? Là cách gì vậy ?" Kook càng nghe càng tò mò.

V : "Tạo người."

Kook gãi gãi đầu : "Hả ? Tạo... tạo cái gì ?"

V nhướng mày nhìn về bụng của cậu .

Chú ý tới tầm mắt của V , khuôn mặt của Kook lập tức đỏ tưng bừng : " Em ... em làm sao có thể ! Kim Taehyung , anh lại bắt đầu đen tối rồi đấy !"

V : "Đen chỗ nào ? Đây chẳng phải là một chuyện rất thần thánh sao ?'

Kook : "Quá trình tạo rất đen !!!"

V bất đắc dĩ xoa xoa cái đầu đen tối của cậu : "Thôi, anh đi đây."

Kook có chút sững sờ : "Ơ ? Phải đi rồi sao ?" Hóa ra là cố ý chạy tới đây chỉ vì để nói mấy câu kia sao ?"

"Ừ."

Kook nhướn mày : "Đi thật à ? Anh chắc chứ ? Không sợ sáng mai tỉnh dậy em chia tay anh sao ? Hôm nay là thứ bảy nha ! Một tuần đó nha ! Là ngày chia tay đúng không nhỉ ?"

Sống lưng V lập tức cứng đờ...

Thấy phản ứng của V , Kook đỡ trán, thật hết nói nổi : "Này, em nên nói gì với anh đây ! Em nghe J Hope nói rồi , boss đại nhân, chỉ số thông minh của anh cao như thế mà lại đi tin cái tên ngốc như J Hope là sao chứ ! Em đã nói rồi, anh là đặc biệt..."

"Đặc biệt chỗ nào ?"

"Chỗ nào cũng đặc biệt hết á~"

Ánh mắt V chăm chú nhìn cậu , sau đó bất thình lình hỏi : "So với người em thích có đặc biệt hơn không ? "

"Hả ?" Kook sửng sốt.

Người em thích chẳng phải là anh sao ?

Đang định nói ra thì đột nhiên kịp phản ứng lại , ''người kia'' mà V nói chắc không phải là... tên kia đấy chứ ?

Nghĩ tới đây, Kook run lên một cái, gai gà tóc gáy cũng dựng đứng hết cả lên : " Tối muộn thế rồi chúng ta đừng nhắc đến người kia có được không ?"

Hãi chết đi được...

Vất vả lắm mới thoát được sự ám ảnh đó...

Ánh mắt V hơi trầm xuống, cánh tay đang ôm Kook không tự chủ được mà siết chặt lại : "Được."

"Vào lúc này người em thích là anh, không cho phép anh nghĩ lung tung nha, tối nay anh ở lại đây đi, như vậy sáng mai vừa dậy là chúng ta có thể kỉ niệm ngày thứ tám rồi !" Kook vui vẻ đề nghị.

"Được."

Buổi tối nằm trên giường, Kook có chút mất ngủ.

Cậu lăn người dậy chống nghiêng đầu ngắm V : " Taehyung , mấy ngày nữa Thiên Hạ sẽ được công chiếu, anh có đi xem không ?"

V : "Không biết."

Kook lập tức hơi nhỏm dậy : "Ơ ! Tại sao ?"

V nhìn cậu , giúp cậu kéo chăn lại nhưng vẫn không nói gì.

Kook thất vọng, làm bộ tủi thân chọt chọt ngón tay : "Đây là bộ phim đầu tay của em mà, hơn nữa còn là vai diễn đầu tiên sau khi về công ty của anh nữa, rất có ý nghĩa đó, em còn muốn để anh xem xem em diễn có giỏi không, sao anh lại không xem chứ..."

Cảm giác này giống như bé con cố gắng thi được 100 điểm nhưng ba ba lại không muốn xem bài thi !

"Bởi vì có thể sẽ không nhịn được mà cho nó cấm chiếu luôn."

Kook : "Hả...????"

Một giây sau trong lòng Kook lộp bộp một cái, đột nhiên hiểu ra.

Chẳng lẽ là vì cậu với Jimin diễn vài cảnh thân mật trong phim sao ?

Nhưng mà mấy cảnh giường chiếu với cảnh hôn đã bị cắt sạch rồi còn gì chỉ dùng cách mượn góc quay tạo mấy cảnh ám chỉ thôi mà ? Ngay cả cái cảnh nụ hôn đầu vẫn còn phải cách một cái mặt nạ đó...

Như vậy mà cũng không được ?

Cấm chiếu luôn, thật đáng sợ !

"Boss đại nhân, cầu ngài ngàn lần đừng đi xem !" Kook quả quyết lật lời.

Dầu gì cũng sống chung một khoảng thời gian, Kook cũng coi như là có chút hiểu biết về con người V. Anh tuyệt đối không phải là một người vô hại như bề ngoài, trái lại ham muốn độc chiếm còn mạnh mẽ đến đáng sợ.

Có thể làm được như hôm nay, không cắt chân cậu rồi khóa trên giường, vẫn cho cậu nhảy nhót khắp nơi ở bên ngoài, biết bản thân mình sẽ ghen nên cùng lắm không coi phim của cậu... đây... haiz rốt cuộc anh phải yêu cậu nhiều đến mức nào mới có thể nhượng bộ được như thế !

Ánh nắng ban mai xuyên qua cửa sổ hắt vào phòng, dưới ánh nắng làn da của cậu nhóc nhỏ trở nên vô cùng mịn màng, dường như có thể nhìn thấy lông tơ mềm mại đáng yêu.

V ngồi dựa vào đầu giường, ngón tay khẽ mơn man gương mặt của cậu nhóc nhỏ.

Trước đây trong lòng anh vẫn luôn lo sợ căng thẳng, mãi cho đến giờ phút này cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Từ lúc ở DiBu cho đến bây giờ đã qua một tuần, cuối cùng anh mới dám chắc rằng cậu nhóc đang ở trước mặt anh đã thực sự ở bên cạnh anh.

Đồng hồ sinh học của Kook luôn rất chính xác, đúng giờ là tỉnh dậy.

Cậu vừa mới mở mắt ra đã nhìn thấy một gương mặt đẹp trai ngời ngời bên cạnh, tâm trạng thoáng cái liền tốt, lập tức cọ cọ gương mặt vào tay anh, sau đó liền ôm chầm lấy anh như con Koala, giọng nói khàn khàn ngái ngủ : "Òa, Boss đại nhân, anh dậy rồi à ? Buổi sáng tốt lành ~"

"Chào buổi sáng."

Trong chăn ấm thực sự là rất thoải mái nên Kook lại ngủ nướng thêm một lát nữa.

....

Tối đến tại nhà ba mẹ Taehyung .

"Ô kìa, con bé này, bình thường học tập làm việc bận rộn như thế mà không ngờ lại còn biết nấu nướng !" Kim Nari kinh ngạc nhìn mấy món ăn mà Yang Yujin tự làm ở trên bàn.

Hôm nay trong nhà không có ai, bà liền gọi Yang Yujin tới, muốn tâm sự với con bé để hiểu rõ thêm tình hình những năm qua con bé ở nước ngoài thế nào.

Kết quả là con bé không chỉ có ăn nói, cử chỉ ưu nhã hào phóng, học rộng biết nhiều mà còn biết cả nấu nướng.

Tuy chỉ là mấy món ăn nhà thường ngày mà thôi nhưng như thế cũng đã là hiếm có lắm rồi.

Yang Yujin nghe vậy liền thẹn thùng : "Lúc học ở nước ngoài con ở một mình, con học được từ lúc đó, có điều không phải quá ngon lắm đâu, dì đừng ghét bỏ nha."

"Xem con kìa, con đã rất tốt rồi, mấy cô gái bây giờ ấy à, đa số đều là tay không dính nước, con học hành bận rộn như thế còn làm được thế này. Tư tưởng của dì hơi truyền thống, dì cảm thấy cho dù nhà mình không cần ngày nào cũng tự xuống bếp, nhưng mình tự nấu thì đương nhiên vẫn là có ý nghĩa hơn."

"Dì nói đúng ạ."

Kim Nari nấu ăn cũng rất ngon nên vẫn rất coi trọng tiêu chuẩn nấu ăn của con dâu.

Vốn cho rằng Yang Yujin là tiểu thư thiên kim được chiều chuộng từ bé, lại thêm thành tích ưu tú, bình thường lại bận rộn như thế nên chắc không biết nấu ăn, không ngờ lại còn biết nấu mấy món thế này, quả là niềm vui bất ngờ.

"Đúng rồi, Yujin này, món canh xương củ từ này của con không tồi, đợi lát nữa dì mang qua cho Taehyung , hay là con đi cùng dì đi ?" Kim Nari thừa cơ đề nghị.

Yang Yujin nghe vậy thì sắc mặt hơi khó xử nói : "Con xin lỗi dì, giờ con còn có một bản kế hoạch phải hoàn thành, không thể đi được ạ."

Nếu như đi cùng Kim Nari tới đó thì đương nhiên sẽ có cơ hội tiếp cận V , nhưng lại khó tránh khỏi bị anh ghét bỏ vì lợi dụng mẹ anh. Cô ta đương nhiên không thể khiến V chán ghét được.

Lại nói bây giờ anh đang có bạn gái, nếu cô ta thể hiện ân cần quá thì cũng không hay lắm, như thế này với mẹ của anh là đã đủ rồi.

Kim Nari thấy cô ta không nóng vội, biết tiến biết lùi thì trong lòng lại càng hài lòng hơn : "Được rồi, hôm nào có cơ hội thì tới chơi."

"Được ạ, thưa dì." Yang Yujin lễ phép đáp lời.

Hanwa Galliria Foret .

Trong phòng ăn, J Hope nhìn cả bàn ăn đầy thức ăn, nước miếng chảy tong tỏng, cả tròng mắt cũng sắp rơi ra rồi.

" Jeon Jung Kook, cậu điên rồi à ! Cậu làm cả một bàn ăn này thật đấy à !!!"

Kook chống nạnh, vui vẻ hừ một tiếng : "Không được à ? Hôm nay tâm trạng tôi đây tốt ! Cam tâm tình nguyện !"

Sau đó Kook lại gắp một miếng thịt kho tàu thơm mềm chạy tới trước mặt V đang xử lí giấy tờ trong phòng khách : "A~~~~"

V liếc nhìn cậu , há miệng.

Thịt kho tàu hầm vừa cho vào miệng đã tan ra, hơn nữa còn rất ngon, không biết cậu làm thế nào mà ăn không thấy ngấy chút nào.

V từ trước tới giờ chưa từng quá thích ăn một món gì, nhưng sau khi anh ăn món do cậu nấu xong, bắt đầu hiểu tại sao J Hope lại thích đồ ăn ngon đến thế.

Đúng lúc đó bỗng có một cái đầu vàng chói lòa thò từ cửa vào.

Jimin vừa về đến nhà, kết quả đi được nửa đường thì bị mùi thức ăn thơm phức câu tới đây : " Woa ! Các người làm gì thế ? Sắp bái bai nhau à ? Có phải là tết đâu sao mà ăn uống linh đình thế này ?"

Jimin vừa nói vừa tháo chiếc khẩu trang đen trên mặt xuống, không thèm dùng đũa, lấy tay nhón luôn một con tôm rang muối.

Nếm một cái liền biết là Kook làm.

Mắt Jimin sáng lên : "Cậu, cho cháu ăn chực với nhé ?"

"Không được !" J Hope sắp suy sụp đến nơi rồi : "Sao lại có thêm một thằng nữa tới tranh đồ ăn thế này ! Những thứ này là của tôi, của tôi đấy !!"

"Hả ? "

"Đây không phải mấu chốt, mấu chốt ở chỗ, cháu muốn ăn chực thật à ? Sẽ bị nhồi "thức ăn cho chó" đấy !" J Hope dùng đòn sát thủ.

Jimin liếc hai người đang ngồi trên sofa, sau đó đặt mông xuống : "Cùng lắm cháu nhắm mắt ăn là được chứ gì !"

Sống bao năm, cậu ta cũng bình tĩnh hơn nhiều rồi, có những chuyện không thể tránh cả đời được.

J Hope : "..."

Lúc ăn cơm, trên bàn phải đúng gọi là càn quét mặt trận.

Kook còn lo mình làm nhiều quá, kết quả thấy bộ dạng hùng hục của Jimin và J Hope .. cậu không thấy lo nữa…

Ăn được nửa bữa, lại có người khác tới.

Thấy một người phữ mặc một bộ sườn xám uyển chuyển đứng cạnh quản gia , J Hope nuốt ực một cái nói : "Í ? Mẹ, sao mẹ lại tới đây !"

"Bà ngoa...i !" Jimin chào không rõ tiếng.

"Mẹ." V cũng gọi một tiếng, sau đó bảo người làm lấy thêm bát đũa.

Kook đang bóc tôm , thấy người tới cũng đứng dậy : "Kim phu nhân."

Kim Nari thấy thức ăn trên mâm cơm, mắt hơi sững lại : "Mẹ mang... canh đến cho mấy đứa... các con đây là ? Hôm nay là ngày gì à ? Sao làm nhiều đồ ăn thế ? Jimin cũng ở đây nữa..."

"À, không có gì, bộ phim Kook tham gia đã quay xong sắp công chiếu cậu ấy làm vài món chiêu đãi tụi con ấy mà !"

Thấy J Hope thân thiết với Kook như người một nhà Kim Nari tất nhiên không vui nhưng nể tình V , bà cũng không mặt nặng mày nhẹ, chỉ nghi ngờ hỏi : " Jung Kook biết nấu ăn ?"

"Mẹ nếm thử xem !" J Hope gắp một miếng thịt kho cà cho Kim Nari .

Kim Nari bị nhét một miếng cà, nhíu mày nói : "Thằng nhóc này , đây rõ ràng là món con đặt từ Hồng Quán mà ?"

J Hope giật khóe miệng : "Mẹ cho con xin đi, cà này là cà con tự trồng trong vườn, con rửa, anh hai thái rồi "chị dâu" con làm đấy ! Đúng rồi, Jimin nó chẳng làm gì cả ! Nó tới ăn chực !"

Xem ra chàng trai này cũng không phải quá vô dụng...

Ít nhất về khoản nấu nướng, để nấu được thế này nếu không học vài năm thì tuyệt đối không thể nấu ngon thế được .Tuy chỉ một miếng cà thôi nhưng món ăn càng đơn giản thì càng thử thách người nấu, bà vừa nếm thử một miếng, liền cảm thấy không hề thua kém gì so với đầu bếp của Hồng Quán cả.

"Mẹ, mẹ muốn ăn cùng bọn con không ?" J Hope hỏi.

"Mẹ ăn rồi, các con ăn đi !"

"Bà ngoại, tay bà cầm gì thế ?" Jimin thuận tiện hỏi một câu.

Thần sắc Kim Nari cứng đờ : "Không có gì, là canh sườn hầm với củ từ nhà bếp làm, bà mang cho mấy đứa một ít. Thấy mấy đứa chắc cũng không ăn được nữa nên để đó !"

Trên đường về, Kim Nari có hơi thất thần.

Tối nay nhìn thấy V , J Hope , còn cả Jimin đều ở đó, cả nhà ngồi ăn vui vẻ trên bàn ăn, thật rất có không khí gia đình, ai ai cũng hoàn toàn vui vẻ .

Nào giống như trước đây, mỗi lần bà tới đều lạnh lẽo vắng vẻ, chẳng ấm cúng chút nào.

Mà tất cả những thay đổi này cơ hồ đều là vì Jung Kook kia...

Sau khi Kim Nari đi khỏi, J Hope tiện tay mở hộp canh sườn ra.

Tuy tay nghề của đầu bếp bên Kim gia cũng được nhưng anh ta ăn phát chán lên rồi. Lúc nào cũng có cảm giác đầu bếp ở mấy nhà hàng lớn làm món nào cũng như nhau, có điều mấy món canh bên đó làm cũng không tệ lắm.

J Hope đang định nếm thử, kết quả vừa cho vào miệng đã nhổ ra : "Đệch ! Sao khó ăn thế ? Đùa tôi chắc ? Đầu bếp bên kia nấu thật à ?"

Kook cũng nếm thử một chút : "Cũng được mà, tuy không phải là ngon lắm nhưng thế cũng là được rồi, cái miệng này của anh kén chọn quá rồi đấy ?"

V tỉnh rụi nhìn bát canh đó, không nói gì.

Không biết J Hope nghĩ đến chuyện gì, khóe miệng giật giật : "Em cá chắc cái canh này tám phần là do Yang Yujin nấu, nếu không đang yên đang lành sao mẹ lại đích thân đưa tới đây làm gì ? Có vẻ như định mang tới khoe... Kết quả lại bị tài năng của anh Kook đây nghiền cho nát vụn ha ha ha ha..."

...

Sau bữa cơm tối.

Jimin và J Hope cũng không vội đi, ngồi lại sofa xem tivi.

Thực ra là vì ăn no quá nên đi không nổi.

Kook ngồi chơi một lúc, sau đó nhìn đồng hồ nói với V : "Boss đại nhân, không kịp nữa rồi, em ra ngoài xem phim đây !"

V gật đầu : "Ừm, đi từ từ thôi, buổi tối lạnh, em quàng khăn vào đi."

Jimin nghe vậy liền thấy bất thường : "Đi xem phim ? Xem phim gì ?"

Sao cậu ấy không ở cạnh Taehyung ?

Kook hắc tuyến đầy đầu : "Jimin, ông đúng là đồ không đáng tin, phim ông đóng hôm nay công chiếu ông cũng không biết hả ?"

Jimin nhíu mày : "Phim tôi đóng... à ! Công chiếu thì công chiếu thôi, chẳng phải cũng chỉ là nam thứ thôi à ~"

"Không thèm quan tâm tới ông nữa, tôi đi đây!" Kook hôn V một cái, đeo khẩu trang và kính râm lên.

Jimin đứng lên gọi cậu , nghe giọng rất ngứa đòn : "Này, đợi đã... đợi~ tôi cũng đi cùng vậy, đây cũng là vai đầu tiên anh đây đóng từ lúc về nước tới giờ !"

"Nhưng... cậu tôi không đi với cậu thật à ?" Jimin tiện mồm hỏi.

Kook nghe vậy xù lông như mèo, chạy tới giẫm chân Jimin : "Sao ông lắm lời thế ! Anh ấy không đi ! Anh ấy có việc !"

"Boss đại nhân, em đi đây ~ Bái bai ~ Muah ~"

Cậu hôn gió tạm biệt V rồi kéo theo Jimin chạy như bay.

"Cậu giẫm chân tôi làm gì ?" Jimin bị kéo ra ngoài bất mãn nói

"Suýt nữa thì bị ông hại chết rồi !" Kook trừng mắt với anh ta.

"Tôi làm sao ?" Jimin tới lúc này mới nhớ tới : "Chắc không phải vì trong phim hai đứa mình thân mật đấy chứ ?"

"Ông nói xem ! Cẩn thận cậu ông xem xong phong sát ông luôn đấy !"

"Thế sau này cậu đóng cặp với các nghệ sĩ khác thì làm thế nào ? Chẳng lẽ ổng phong sát từng người một à ?"

"Sao lại không thể ?"

"Được rồi." Đúng là ông cậu anh thì có thể thật...

Jimin nhìn cậu với ánh mắt phức tạp : "Nói thật, tôi rất kinh ngạc, không ngờ sau khi hai người xác định quan hệ, cậu tôi vẫn để cậu long nhong ở trong giới giải trí thế này."

"Nếu không thì sao ? Kim ốc tàng kiều à ?" Kook tự hào : "Người đàn ông tôi chọn, sao có thể nhỏ nhen thế được !"

"Cậu đủ rồi đấy..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro