Kỳ tích 🎉
Jin Yi Han cùng Jeon Pan Ro đắm chìm trong cảm giác vui sướng, vội vã đi xem tình hình cho nên đã bỏ qua sắc mặt không đúng của ba người nhà họ Seol .
Sau khi hai người kia vừa đi thì Ye Ji Won khẽ chửi một tiếng : "Có phải bệnh viện lầm rồi không ? Tại sao lại có thai ngay lúc này chứ ! Do Heol đã chuẩn bị ly hôn với nó rồi nhưng giờ nó lại mang thai thì chuyện này phải giải quyết thế nào ? "
Seol Jin Meok vội cau mày nhắc vợ mình : "Bà nói nhỏ thôi !"
Dứt lời thì sắc mặt ông ta cũng rất phức tạp.
Một mặt là tiếc nuối, còn một mặt là do đứa bé trong bụng Jeon Hyo Cho dù sao thì cũng là máu thịt của Seol gia bọn họ. Chờ lâu như thế cuối cùng Seol gia cũng có đời kế tiếp.
"Vậy ông nói cho tôi biết chuyện này bây giờ phải làm sao !" Ye Ji Won nổi nóng.
Mắt thấy phượng hoàng đã tới tay rồi còn bay đi mất thì việc có cháu trai cũng không khiến bà ta vui vẻ hơn chút nào. Cháu trai thì sớm muộn gì cũng có, nhưng nó được chui ra từ bụng ai mới là chuyện lớn !
Đầu óc Do Heol hiện giờ chỉ là một mảnh trống rỗng, từ đầu đến cuối gã chẳng nói lời nào.
Cuối cùng vẫn là Seol Jin Meok lên tiếng làm dịu tình hình : "Chuyện ly hôn thì cứ để bàn bạc kỹ hơn đã ! Bây giờ đừng ai nhắc lại chuyện này nữa, ông bà thông gia vẫn còn ở đây đấy."
...
Trong phòng bệnh.
"Ba... mẹ... sao hai người lại ở đây... con... sao thế này ?" Jeon Hyo Cho chậm rãi tỉnh lại, khuôn mặt cô ta vẫn giữ vẻ mê mang.
Jin Yi Han vui vẻ cầm tay Jeon Hyo Cho : "Hyo Cho , con có thai rồi, con sắp được làm mẹ rồi !"
Đầu tiên là Jeon Hyo Cho thừ người ra một giây, ngay sau đó thì không tin nổi mà mừng như điên : "Thật sao ? Con có thai rồi ?"
"Bác sĩ đã nói như vậy thì còn sai được sao ? Con đó ! Chẳng chú ý gì cả! Ba tháng rồi mới phát hiện ! Lại còn té xỉu ở nhà nữa ! Thật là chẳng khiến người ta yên tâm nổi" Jin Yi Han đau lòng trách cứ .
Ye Ji Won với SeolJin Meok cũng đi vào hỏi thăm mấy câu lấy lệ. Sau đó cả đám người cùng đi ra ngoài cho Do Heol với Jeon Hyo Cho ở riêng.
Trong phòng bệnh chỉ còn lại hai người, Jeon Hyo Cho ngượng ngùng nhưng không dấu nổi vẻ hạnh phúc trên mặt nói : "Do Heol, cuối cùng chúng ta cũng có con rồi ! Em vui lắm !"
Do Heol nhìn cô gái không biết bất cứ chuyện gì hết đang hạnh phúc vì mang thai đứa con của gã, trong đầu gã cũng giãy dụa, giằng co không dứt. Đứng giữa hai ngả đường, một bên là tình yêu đích thực vất vả lắm gã mới nhận ra, còn một bên là người đã bầu bạn với gã nhiều năm.
Gã đã quyết tâm muốn cho Kook một danh phận, nhưng lúc này, đứng trước Hyo Cho đang mang thai đứa con của gã thì gã không thốt lên nổi hai chữ "ly hôn" kia.
"Anh... cũng rất vui, nhưng chuyện hôm nay thật sự quá nguy hiểm ! Bắt đầu từ bây giờ em phải nghỉ ngơi cho khỏe, những chuyện khác cứ giao cho anh, anh sẽ giúp em giải quyết." Do Heol nói.
Trong mắt Jeon Hyo Cho xẹt qua một tia mừng thầm, nhưng trên mặt cô ta vẫn tỏ vẻ cảm động mà rúc vào ngực của gã : "Cám ơn anh !"
Ngày tiếp theo.
Tin tức Lee Sang Woo tiến quân sang Hollywood đã chiếm cứ tất cả các trang nhất của các tạp chí.
Bất kể Lee Sang Woo giành được nhân vật gì, cho dù chỉ là một con tốt thí mạng bình thường nhất đi chăng nữa thì việc cậu ta có mặt trong đoàn làm phim cũng khiến thân phận và địa vị của cậu ta dâng lên như sóng.
...
Công ty giải trí Big Hit.
Ánh mắt Lee Wan nhìn vào tiêu đề bài báo mà như muốn bốc lửa: "Khoe cái rắm ! Vương tử đại nhân nhà ông năm trước đã tiến quân vào Hollywood rồi nhé ?"
Ahn Suk Hwan liếc mắt nhìn anh ta : "Đáng tiếc đến giờ vẫn chưa chiếu."
Lee Wan tức giận không thôi : "Nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn bọn họ nhảy nhót như vậy được !"
Ahn Suk Hwan híp hai mắt lại : "Tôi nghe nói hình như buổi thử vai dành cho người Hàn của Sát thủ một tuần sau mới chính thức bắt đầu, nhưng Lee Sang Woo đã được ngầm xác định rồi! Nghe nói là bọn họ vì nhận vai này mà chấp nhận đập không ít tiền đó. Giờ vì muốn điên cuồng áp chế Jung Kook cho nên mới không đợi buổi casting diễn ra đã tung tin ra rồi !"
Hai mắt Lee Wan sáng rực lên : "Nếu Jung Kook mà đi thử vai thì nhất định sẽ đem cậu ta đè bẹp ! "
Ahn Suk Hwan nghe vậy nhưng cũng không mấy lạc quan : "Nếu là đã ngầm xác định mà INTRO còn gióng trống khua chiêng như thế chỉ sợ là đã chắc được đến 9/10 rồi ! Vai này không dễ tranh đâu, quan trọng nhất là... tôi thấy không cần thiết phải như vậy ! Chỉ là xuất hiện mấy giây, nói một lời thoại thôi mà !"
"Nói cũng đúng, mấy vai kiểu này thì chỉ cần dân chuyên nghiệp nhìn là cũng biết tự hạ giá mình ! Đi qua trình mỗi cái mặt xong đi về ! Tôi thấy chắc Kook cũng không muốn đi đâu"
Đúng lúc này, cửa phòng làm việc bị đẩy ra.
Kook bước vào nói : "Không sao, tôi có thể đi thử vai."
Lee Wan lập tức cau mày : "Nhưng mà..."
"Đã đi đến bước này rồi thì sao có thể bỏ dở giữa chừng chứ ! Huống chi chỉ cần mấy giây trong bộ phim Sát thủ này cũng cực kỳ đáng giá ! Chính tôi cũng là fan trung thành của bộ phim ấy , cứ coi như lần này đi là để hoàn thành tâm nguyện cho tôi đi !" Kook nói.
Lee Wan thấy nam thần nhà mình hiểu lòng người đến vậy thì cảm động đến độ nước mắt chan nước mũi .
Lee Wan : "Tôi đi sắp xếp chuyện thử vai."
Đoàn làm phim bên kia chọn Lee Sang Woo cũng chỉ vì muốn kiếm chút tiền ở thị trường Hàn Quốc mà thôi, bàn về mức độ nổi tiếng thì Kook cũng không thua gì cậu ta. Nếu Kook muốn thì chuyện đoạt lại vai diễn này cũng không phải không có khả năng.
Kook : "Ừm."
Bàn bạc xong xuôi, Kook liền bắt đầu bận rộn chuẩn bị cho buổi thử vai tuần sau.
...
Một tuần sau, buổi thử vai của Sát thủ chính thức bắt đầu.
Kook với Lee Wan có mặt tại nơi thử vai, vì quy định trợ lý cùng người quản lí không thể vào trong cho nên Lee Wan giơ tay cổ vũ Kook rồi đứng đợi bên ngoài.
Trong phòng chờ, đám nghệ sĩ thấy Kook tới thì không ít người tiến đến lễ phép chào hỏi. Luật của giới giải trí chính là bợ cao đạp thấp, gần đây Kook đang lên như diều gặp gió nên đương nhiên sẽ có người đi lên bấu víu rồi.
Cơ mà với mấy nghệ sĩ của INTRO, bởi vì hai công ty đang cạnh nhau kịch liệt nên bọn họ cũng chỉ lạnh mặt đứng đó mà xì xào bàn tán.
Vì Kook đến khá muộn cho nên số thứ tự của cậu là số cuối cùng.
Tuy nói buổi thử vai này chỉ bày ra cho có nhưng không ít người vẫn ôm một tia may mắn, những người tham gia thử vai bắt đầu rối rít chuẩn bị sửa sang lại kiểu tóc của mình. Nhưng dần dần, sự mong đợi của mọi người ngày càng nhạt dần.
Bởi vì, tiếng gọi người kế tiếp vang lên không ngừng, trung bình mỗi nghệ sĩ đi vào chỉ mất không đến mười giây là đi ra. Thậm chí có người vừa mới bước chân vào được năm ba giây lại đã đi ra.
Đây là thử vai kiểu gì vậy ? Có vài ba giây thế kia thì không kịp nhìn rõ mặt người đến thử nữa là !
...
Tiếng gọi số ngày càng nhanh, dường như không đến hai mươi phút đã đến lượt Kook .
Nghe đến cái tên Jung Kook được vang lên thì không ít nghệ sĩ đều nhìn về phía cậu, trong đôi mắt họ không dấu được vẻ đồng tình.
Kook thì không thèm để tâm đến ánh mắt của mấy người đó, đi thẳng vào bên trong dưới sự hướng dẫn của nhân viên.
Cũng giống như những gì Ahn Suk Hwan đã nghe ngóng được, trong ba người tới làm giám khảo ngày hôm nay chỉ có một vị phó đạo diễn coi như là cao nhất.
Còn nhân vật cấp bậc truyền thuyết như Giles thì dù có là buổi thử vai của nhân vật chính thì ông ta cũng không cần xuất hiện chứ đừng nói đến loại nhân vật nhỏ bé như thế này.
Thấy Kook bước vào, thái độ của phó đạo diễn cũng khá lịch sự.
"Cậu Jung Kook ?"
"Vâng, chào ngài."
"Cậu quả giống y như trong lời đồn, là một mỹ nam ." Đôi mắt của phó đạo diễn hơi sáng lên, hiển nhiên ấn tượng đầu tiên của ông ta về Kook không tệ. Nếu không phải vì vai này đã xác định sẽ hợp tác với INTRO thì dùng chàng trai này cũng không tệ.
"Ngài quá khen."
Vẻ mặt phó đạo diễn có chút phức tạp, ông gật đầu một cái : "Được rồi, cậu cứ quay về chờ thông báo đi."
Quả nhiên vẫn ngắn gọn y như dự đoán.
Cơ mà, nhìn vẻ mặt của phó đạo diễn thì cũng không hẳn là không có cơ hội.
Trên thực tế thì, sau khi Kook rời đi, trong phòng thử vai cũng dấy lên một trận tranh cãi, thảo luận.
...
Ngoài cửa, những người khác thấy Kook thử vai cũng chóng vánh như vậy thì cũng chẳng lộ ra vẻ quả nhiên, trong đó cũng có không ít ánh mắt đang cười trên sự đau khổ của người khác.
Kết quả cuối cùng đều đã thấy được, lúc này mọi người mới hài lòng rời đi.
Mà, trong phòng thử vai thì phó đạo diễn với hai người còn lại cũng đang tranh cãi đến nảy lửa. Nếu thực sự không quyết định được thì cứ đem tài liệu chuyển về bên kia đi, cho cấp trên giải quyết.
Đột nhiên đúng lúc này, nữ nhân viên người Hàn Quốc vội vàng đẩy cửa xông vào, cô nhìn về phía phó đạo diễn nói : "Phó đạo diễn, cái cậu Jung Kook vừa nãy đi đâu rồi ạ ?"
"Vừa đi rồi, sao thế ?" Phó đạo diễn không hiểu.
Nữ nhân viên kia có chút hốt hoảng : "Giles... ngài Giles muốn gặp cậu ấy !"
"Cô nói cái gì ? Ngài Giles muốn đích thân gặp cậu ấy ?" Phó đạo diễn giật nảy mình đứng phắt dậy.
Vẻ mặt hai vị giám khảo ngồi cạnh ông ta cũng y như gặp quỷ.
Phải biết rằng Giles từ trước tới nay không hề công khai ra mặt, ngay cả bọn họ cũng chưa từng được gặp Giles bao giờ, kể cả phó đạo diễn cũng vậy.
"Chắc cậu ấy còn chưa đi xa đâu ! Tôi gọi điện cho cậu ấy ngay đây !" Phó đạo diễn nói.
"Không cần đâu, tôi tự mình đuổi theo cũng được." Nữ nhân viên kia vội vội vàng vàng nói rồi bước ra ngoài.
...
"Jung Kook , sao rồi ?"
Lee Wan đứng chờ ngoài của thấy Kook bước ra thì lập tức hỏi thăm.
Kook cân nhắc một chút rồi mới trả lời : "Cơ hội chắc là 50 - 50 thôi."
"Một nửa đã là trâu lắm rồi đó, mấy chuyện còn lại cứ giao cho anh và Suk Hwan đi, lần này..."
Lee Wan với Kook đang vừa nói chuyện vừa đi về phía bãi đỗ xe, đột nhiên sau lưng vang lên tiếng bước chân dồn dập...
"Cậu Jung Kook , xin dừng bước !"
Kook vừa quay người lại thấy người chạy đến là nhân viên của đoàn làm phim thì vô cùng kịch ngạc.
"Cô Linda ?"
"Cậu Jung Kook , xin chào !" Linda thở hồng hộc vừa vỗ vỗ ngực vừa nói.
"Xin chào." Kook mỉm cười gật đầu, ánh mắt có chút dò hỏi, không hiểu vì sao người này lại đuổi theo mình.
"Là thế này, nhà sản xuất của chúng tôi muốn mời cậu qua một chuyến để bàn bạc vài chuyện." Thái độ của Linda vô cùng khách khí.
Kook nghe thế thì sửng sốt, sau đó mới cẩn thận hỏi lại : "Nhà sản xuất phim ? Ý cô là... ngài Giles ?"
"Đúng vậy, là ngài Giles."
Nghe được câu trả lời khẳng định của đối phương thì không chỉ Kook mà ngay cả Lee Wan đứng bên cạnh cũng ngây ra.
Ở trong nước danh tiếng của Kook lớn thật, nhưng đặt ở Hollywood nhất là với những người có địa vị như Giles thì hoàn toàn không đáng nhắc tới, kể cả sự tồn tại của cậu cũng chưa chắc đã biết.
Ngay cả chính Kook cũng không nghĩ ra nổi, hôm nay cậu chỉ ôm chút may mắn đến thử một chút thôi mà, sao người kia lại muốn gặp cậu ?
Cuối cùng vẫn là Lee Wan nhanh chóng đưa ra quyết định : "Vậy thì làm phiền cô dẫn đường !"
"Vâng, mời đi theo tôi !" Người nhân viên kia thở phào nhẹ nhõm.
...
Ngồi lên xe, ước chừng nửa tiếng sau thì Kook được nhân viên kia dẫn đến một câu lạc bộ tư nhân.
Đến cửa phòng riêng, Linda nói với Lee Wan : "Làm phiền anh chờ ở bên ngoài một lát."
Dứt lời lại quay sang Kook làm một động tác "mời", thậm chí còn mở cửa ra hộ Kook .
"Cám ơn !" Kook nói cảm ơn rồi hít một hơi thật sâu đi vào phòng.
Trong phòng, có một ông lão tóc bạc trắng đang ngồi chờ đã lâu. Ông lão kia lúc này đang lâm vào trầm tư, nghe tiếng mở cửa thì lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Kook.
Lúc đi trên đường, Kook đã củng cố lại tâm tình của mình cho nên lúc này cũng coi như là khá bình tĩnh : "Ngài Giles, xin chào."
Vừa nói chuyện, Kook vừa không nhịn được quan sát ông lão đang ngồi trước mặt. Một khuôn mặt với những nét đặc trưng của người Châu Âu, chẳng qua là gương mặt này đã nhuốm màu thời gian, ông lão này ước chừng 80 tuổi, có vẻ rất hiền lành, dễ gần.
Ông lão kia nhìn chằm chằm Kook , không biết ông ấy đang nghĩ tới cái gì mà có chút xuất thần, con ngươi cũng hơi co rút lại.
Qua một lúc lâu sau ông mới lên tiếng : "Cậu Jeon , mời ngồi."
Kook gật đầu ngồi xuống, cậu chẳng biết ý đồ của Giles là gì nên chỉ có thể cẩn thận chờ ông lên tiếng. Ngoài ra thì cậu cũng rất khẩn trương nên không biết phải nói cái gì.
Ánh mắt của ông lão rất sắc bén, dường như có thể nhìn thấu đáy lòng của người khác.
Nhưng mà, hiện giờ ánh mắt ông nhìn Kook cũng không có xen lẫn cảm giác áp bách mà trái lại còn thêm mấy phần thân thiết : "Xin lỗi, gọi cậu tới vội vàng như vậy, cũng là vì tôi vừa mới xem xong tư liệu thử vai của cậu."
"Không sao, chỉ là không biết ngài Giles tìm tôi là vì..." Kook khó hiểu.
"Tôi hy vọng có thể mời cậu nhận vai Simon của bộ phim Sát Thủ." Giles trả lời rất thẳng thắn.
Mặc dù Kook đã nghĩ tới vô số khả năng nhưng khi chính tai mình nghe được câu trả lời của Giles thì hoàn toàn ngẩn người...
Simon ?
Giles nói muốn mời cậu đóng vai nam chính số 2 - Simon !
Giles tiếp tục nói : "Năm đó người thủ vai của Sát thủ là con trai tôi Caroline, là biên kịch cũng là vai chính."
Nghe Giles nói như thế Kook lại kinh hãi thêm một lần nữa. Hóa ra nhân vật truyền kì của Hollywood ấy lại là con trai của Giles.
"Chỉ tiếc là, con trai tôi đã nhiễm bệnh nặng trong một lần đi du lịch và đã qua đời, cũng được vài năm rồi... Cho nên tôi muốn quay lại bộ phim này cũng coi như là tưởng nhớ con mình." Vẻ mặt của ông lão có chút ảm đạm.
Nghe nói như vậy thì Kook lộ vẻ kinh ngạc. Năm đó, lúc xem bản đầu tiên của Sát thủ cậu đã cực kỳ yêu thích vai diễn của Caroline này, cực kì ngầu. Chỉ có điều là Caroline chỉ quay duy nhất một bộ phim này, sau đó anh ấy liền biệt tăm biệt tích không hề có chút tin tức nào, có thể nào cũng không thể ngờ được Caroline đã sớm qua đời.
Đối với những chuyện phía sau hậu trường của bộ phim thì Kook cũng chẳng hay biết gì, đây cũng là lần đầu tiên cậu nghe về chuyện này.
"Xin ngài nén bi thương." Trong lúc nhất thời, Kook cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
Ông lão buồn bã một rồi ngay sau đó mở miệng nói : "Cho nên tôi rất coi trọng nhân vật này, hy vọng cậu có thể đem toàn lực để diễn nó !"
Ẩn ý của lời này tức là vai này đã hoàn toàn thuộc về cậu ?
Cái bánh từ trên trời rơi xuống này cũng quá lớn rồi, đem cậu đập cho choáng váng luôn.
Kook không nhịn được mà hỏi lại : "Theo tôi được biết thì nhân vật chính đã được xác định là anh Allian ?"
Giles nói : "Cũng chưa xác định hẳn, chỉ là sàng lọc bước đầu thôi ! Mà hôm nay tôi vừa thấy cậu thì thấy khí chất và hình tượng của cậu đều vô cùng hợp với nhân vật này. Chắc cậu cũng biết bộ phim này có một bộ phận sẽ quay ở Hàn Quốc ? Thật ra là, bởi vì mẹ của Caroline là người Hàn , Allian cũng từng sống ở Hàn Quốc, nên mới tạm thời xác định như vậy."
Ông lão nói xong lại rơi vào trầm tư, dường như ông đang nhớ lại chuyện cũ nào đó khiến người ta khắc cốt ghi tâm.
Kook : "Thì ra là thế."
Sau đó Kook với Giles bàn luận một chút về những tình tiết trong kịch bản của Sát thủ, mãi tới chạng vạng tối mới rời đi.
Cho đến khi rời khỏi phòng, Kook vẫn có cảm giác như đang ở trên mây.
Kiểu gì thì Kook cũng không thể ngờ được rằng mình chỉ đến thử một vai quần chúng nho nhỏ thôi thế nhưng kết quả lại là không những gặp được Giles trong truyền thuyết, mà còn được ông trao cho vai chính.
"Ông tổ của tôi ơi, cuối cùng cậu cũng đi ra rồi ! Sao rồi ? Rốt cuộc ngài Giles đã nói gì với cậu thế ? Sao lại đi lâu vậy ? Ông ta không làm gì cậu chứ hả !" Lee Wan y như gà mẹ lải nhải không ngừng.
Kook có chút câm nín : "Đừng có mà nói linh tinh ! Ngài Giles bàn bạc với tôi chuyện để tôi diễn Simon ".
"Mố !! Cái gì cơ ?" Lee Wan suýt nữa cắn luôn vào đầu lưỡi mình.
"Cậu nói lại tôi nghe cái, ngài Giles bảo cậu diễn nhân vật nào cơ ?"
"Nam chính số 2 " Kook không chút biểu cảm nói.
Lee Wan ngu người tầm ba giây rồi lập tức hoàn hồn lại, sau đó anh ta trở nên cực kì kích động : "Cậu lấy được vai nam chính 2 - Simon ??? Vương tử đại nhân của tôi ơi, ngàn vạn lần đừng đùa cợt tôi mà, trái tim già cỗi của tôi hoạt động không được tốt lắm đâu !"
Tất nhiên Kook cũng đoán trước được phản ứng của Lee Wan , cho nên cậu chỉ nhún vai nói : "Anh cứ tự cấu mình thử xem, đau thì chuyện này là thật đó !"
"Thần linh ơi, đại nhân của tôi ơi, cậu thật là... đây chính là một kì tích, là kiêu ngạo của toàn bộ giới giải trí Hàn Quốc luôn, ôi tôi chết mất !" Lee Wan kích động đến nói không nên lời.
Cả đời này anh ta cũng không ngờ được nghệ sĩ mà mình dẫn dắt lại có thể giành lấy vai nam chính trong một bộ phim của Hollywood.
Chỉ vì điều này thôi mà cái mặt của ông đây có thể vênh đến mấy đời đấy nhé ! Đồ con bò Ji Ahn Na, mày cứ to mồm khắp nơi đi, lần này thì mày bị cả thiên hạ cười cho thối mũi nhé !
"Vậy ông đây phải đi báo cho truyền thông ngay đây, lập tức chiếu cáo thiên hạ !"
Lee Wan vừa dứt lời đã lại lắc đầu : "Không, giờ không thông báo được ! Phía INTRO bên kia đang làm tuyên truyền rầm rộ như thế thì chờ lúc Sát Thủ chính thức khởi quay chắc chắn sẽ thu hút nhiều truyền thông tới ! Chúng ta sẽ lợi dụng mạng lưới truyền thông của Ji Ahn Na ! Hí hí ..."
Kook bất đắc dĩ lắc đầu, phong cách làm việc của Lee Wan đúng thiệt là... quá âm hiểm.
"Jung Kook , sao em lại được chọn thế ? Hay là Giles chỉ định !" Lee Wan vẫy đuôi tít thò lò chạy theo hỏi không ngừng miệng.
Hết cách, Kook chỉ có thể đem quá trình nói cặn kẽ lại cho Lee Wan, anh ta chăm chú nghe đến nỗi chớp mắt cũng không dám chớp.
...
Rời khỏi câu lạc bộ tư nhân, Kook về thẳng thị trấn .
Sau khi tán gẫu với Giles hồi lâu thì Kook cũng đã hiểu tại sao buổi casting của Sát thủ lần này lại tổ chức trong nước.
Căn cứ theo những gì Giles nói thì con trai Caroline của ông ta rất thích Hàn Quốc nên sẽ có một phần của bộ phim được quay tại Hàn Quốc.
Tất nhiên là chờ sau khi Sát thủ bắt đầu bước vào quá trình quay chụp, ngoài những cảnh quay trong nước thì Kook cũng cần theo chân đoàn làm phim qua các nước khác để phục vụ quá trình quay.
"Sao rồi, có thuận lợi không ?" V hỏi.
"Hức , anh à... chẳng suôn sẻ gì cả, em đi thử vai mà người ta không chọn em !" Kook khóc tức tưởi nhào tới cầu vuốt ve, cầu an ủi.
V thấy cậu như vậy thì đương nhiên là đau lòng nên vội vàng an ủi bà xã mình.
Cơ mà, vừa mới dứt lời đã thấy cậu ngẩng đầu lên nhìn anh y như một con hồ ly, trong đôi mắt kia làm gì có chút xíu đau lòng nào : "Hì hì, mặc dù em không được chọn vào nhân vật đó, nhưng mà... bọn họ để em diễn nhân vật chính đó nha..."
"..."
Nghe Kook nói vậy thì đến cả V cũng kinh ngạc. Anh cứ tưởng là cậu đi thử vai không được, chứ hoàn toàn không ngờ lại giành được vai chính luôn. Ở Hollywood thì địa vị của người Hàn Quốc không cao, ai ai cũng biết, chỉ một vai phụ thôi đã khó có được chứ đừng nói tới vai chính.
"Anh yêu này ! Anh biết không, hôm nay thần tượng của em đã đích thân gặp em đó !" Kook hưng phấn nói.
"Giles ?" V nói.
"Sao anh biết !" Kook bĩu môi, cậu còn đang định khoe khoang với V một hồi mà.
"Trừ Giles ra thì có ai có thể khiến em hưng phấn như vậy." V cưng chiều nói, anh thích nhất là bộ dáng tỏa sáng của cậu khi nói tới chuyện công việc.
"Ngài Giles vừa lịch sự vừa thân thiện, chẳng giống trong tưởng tượng của em chút nào cả ! Cứ như một người ông hiền từ ý !"
"Hơn nữa anh có biết không ? Vai chính hồi trước lại chính là con của ngài Giles đó, cơ mà đáng tiếc là anh ấy đã qua đời rồi..." Kook vô cùng thương tiếc nói, đồng thời cậu cũng càng thêm quyết tâm phải diễn bộ phim này cho thật tốt.
"Anh yêu, bộ phim này em nhất định phải diễn sao cho hoàn hảo nhất có thể."
"Là vợ thì tất nhiên là có thể rồi !" V vừa nói vừa không biết nghĩ tới cái gì mà trong mắt âm thầm thoáng qua một tia sáng không rõ nghĩa.
...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro