
Kỹ năng thả thính thức tỉnh 😌
Sau khi tâm trạng bình tĩnh lại , Kook mới phát hiện ra mình đã khóc trong lòng V gần nửa tiếng đồng hồ .
Như bị ma nhập …
Trừ những lúc quay phim yêu cầu ra thì hình như năm năm nay cậu chưa hề rơi nước mắt thì phải ?
" Ặc , xin lỗi , tôi làm bẩn áo anh mất rồi ..." Kook nhìn thấy áo sơ mi của V bị mình khóc ướt một mảng , cậu ngượng ngùng xin lỗi .
Khóe miệng V hơi nhếch lên : " Đó là vinh hạnh của nó ".
Tim Kool bỗng đập thình thịch , cậu sốc chết mất thôi . Cậu vẫn luôn nghĩ V là người có IQ cao nhưng EQ thấp .
Ai mà ngờ đại ma vương một khi đã giở kĩ năng tán tỉnh ra thì đúng là nghịch thiên mà .
Ghen tị ghê ! Không ngờ còn tán giỏi hơn cả cậu !
V thản nhiên vươn tay chỉnh lại mái tóc bù xù của Kook : " Tiếp theo cậu định thế nào ? Tìm bắp đùi ai đó để ôm à ? "
Kook chớp chớp mắt , tỏ vẻ không hiểu : " Hả ? Tôi tìm bắp đùi làm gì ? "
" Tối qua cậu nói với tôi muốn tìm một cái bắp đùi to để ôm , còn chê của tôi không đủ to nữa cơ mà ".
" Khụ khụ khụ khụ ..." Kook suýt nữa thì bị nước bọt của chính mình sặc chết .
Ôi lạy hồn , tối qua rốt cuộc đã xảy ra bao nhiêu chuyện thần kì thế ...
" Ha ha ... anh ... anh đừng nghe tôi nói bậy , tôi say đến mụ mị đầu óc rồi , đùi của ngài sao có thể không to cho được , cả cái đất Seoul này , người có cặp đùi to nhất chính là ngài đấy ! " Vẻ mặt đáng yêu của Kook tràn đầy vẻ nịnh nọt , nói rồi cậu mới phát hiện hình như ý tứ có chút vặn vẹo thì phải ?
Tâm trạng V khá là vui vẻ , trong con ngươi của anh dập dờn ý cười : " Thế tại sao em lại không ôm bắp đùi tôi này ? "
" Tôi tôi tôi ... " Kook cứ " tôi tôi " đến nửa ngày vẫn không nói tiếp được .
V vò vò đầu cậu , cuối cùng cũng tha cho cậu : " Được rồi , trêu cậu thôi . Xuống xe về phòng ngủ đi , nghỉ ngơi cho tốt mới có tinh thần chiến đấu . Hay cậu vẫn còn muốn ở lại với tiểu bảo bối của mình thêm lát nữa ? "
" Không cần đâu ! Không cần đâu , được rồi mà , tôi về phòng là được rồi ! " Kook giờ chỉ mong sao thoát được khỏi chỗ này .
Vừa xuống xe , V liền đứng yên lại .
Kook khó hiểu vò vò đầu hỏi : " Sao thế ? "
V sải bước đi về phía bụi cỏ gần đó .
Kook thấy hiếu kì liền đi theo , sau đó liền thấy ... vị nhị thiếu nào đó đang ôm một cái máy ảnh nằm ngủ chỏng vó trong bụi cỏ .
Cậu biết dưới trướng Big Hit không chỉ có một công ty quản lí , mà còn có hơn ba trăm công ty truyền thông lớn nhỏ khác , nhị thiếu cũng xem như là đại ca của đám chó săn đó .
Nhưng tên này cũng hơi quá rồi đấy , ngay đến chuyện của anh trai mình mà cũng không buông tha .....
Khóe miệng Kook hơi giật giật : " Nhị thiếu... Có cần phải gọi anh ấy dậy không ? Ngủ như vậy sẽ bị cảm đấy ? "
V đồng tình gật đầu , sau đó đạp một phát .
J Hope kêu "ai ui" một tiếng , tỉnh dậy .
Vừa tỉnh dậy đã bắt đầu khóc lóc : " Quá đáng , sao cửa kính cái xe đó lại phản khoa học thế , em làm cách nào cũng không thể nhìn thấu vào trong được ! "
V liếc nhìn thằng em hài hước của mình từ trên cao : " Lát nữa vào phòng làm việc , anh có chuyện muốn giao cho em đây ".
" Dạ ~ " J Hope dụi mắt bò dậy , sau đó đảo mắt qua lại giữa hai người , lẩm bẩm : " Tại sao xe không lắc ? Chẳng lẽ nhẹ đến nỗi không phát hiện ra ! Không thể nào ! Với thể lực của ông anh mình , ít nhất cũng phải lắc cả một đêm mới đúng chứ ..."
Kook : " Sao anh biết rõ thể lực và thời gian của anh ấy quá vậy ? ..."
Dễ khiến người ta hiểu lầm lắm đấy có biết không hả !
J Hope vò đầu : " Vì anh ấy mà đánh tôi thì đánh nguyên cả một đêm luôn đấy ! "
Kook : "......."
Được rồi , anh thắng !
Sau khi vào căn phòng mà trước đây anh V đã chuẩn bị cho cậu , Kook cũng muốn cạn lời luôn .
Chỉ mới nửa ngày với thêm một buổi tối , vậy mà anh đã sửa sang lại hết tất cả mọi thứ trong phòng rồi .
Vốn dĩ căn phòng này có gam màu lạnh sạch sẽ , gọn gàng , giờ lại chuyển sang gam màu ấm , không chỉ có vậy , trong tủ còn đầy ắp quần áo , tất cả đều đúng số đo của cậu , từ đồ ngủ , đồ mặc ở nhà cho đến lễ phục và trang sức , túi , balo đi kèm , tất cả đều là hàng số lượng có hạn ...
Đúng là ... giàu đến vô nhân tính ....
" Sao ? Không hài lòng ? " V đứng phía sau cậu lên tiếng hỏi .
Kook bất lực đỡ trán : " Đây không phải là vấn đề có hài lòng hay không ..."
" Thế là vấn đề gì ? "
" Đại boss ..."
" Gọi tên tôi ".
" Được ! Anh V , anh không cảm thấy anh đối với tôi ... tốt quá à ? " Tốt đến nỗi cậu không nghĩ vặn vẹo không được .
" Cuối cùng thì em cũng biết tôi đối tốt với em rồi à ? " V lập tức trưng ra vẻ mặt trẻ nhỏ dễ dạy .
Kook : "...."
Thấy cậu tỏ ra rối rắm , con ngươi V trở nên hơi ảm đạm , nhưng hồi phục rất nhanh : "Cậu đã cứu J Hope mà , hơn nữa trong một khoảng thời gian dài sắp tới tôi và J Hope có thể cần tới sự giúp đỡ của cậu , thế nên tôi đối xử tốt với cậu thì có vấn đề gì ? "
Nói tới đây , V hơi dừng lại , sau đó anh nhìn thẳng vào cậu : " Hay cậu mong tôi sẽ dùng cách khác để báo đáp ? "
Hóa ra là cậu tự mình đa tình , cục đá trong lòng Kook xem như có thể hạ xuống , cậu vội xua tay nói : " Không có , không có , như vậy là tốt ... tốt lắm rồi ..."
Cách báo đáp khác thì thôi , cho xin kiếu .
Người như anh ấy , sao có thể là người cùng một thế giới với cậu được .
" Còn sớm , cậu nghỉ ngơi thêm một lát đi rồi xuống lầu ăn sáng ".
" Được ".
Sau khi V rời khỏi , Kook nằm bò lên trên giường , cũng không thấy buồn ngủ .
Một người đang chờ tin dữ như cậu thì sao mà ngủ nổi ?
Cho dù bên đạo diễn rất hài lòng về cậu , nhưng suy cho cùng cũng đâu đè được áp lực bên phía nhà đầu tư lớn như Jeon Pan Ro .
Không thể cứ ngồi chờ chết thế này được . Kook ngồi bật dậy , mở máy tính đăng nhập Twitter .
Kook nhắn cho Jimin : " Có đó không ? "
Jimin : " Ôi , sao đại minh tinh Jung Kook lại có thời gian chủ động tìm thí dân thế này ? "
Kook : " Cậu có tiền đó không ? Cho tôi mượn 800 triệu ? ".
Kook định hủy hợp đồng ...
Jimin lo lắng : " Đã xảy ra chuyện gì à ? "
Kook : " Có thể đừng hỏi lí do được không ? "
Jimin biết cậu không muốn nhắc đến nên cũng không hỏi nhiều : " Tiền thừa tôi đổ hết vào đầu tư vào quán bar rồi , chắc phải chờ một thời gian đấy " .
Kook : " Bao lâu ? "
Jimin : " Ba ngày " .
Kook : " Cảm ơn ông nhé " .
Jimin : " Ha ha , cưng à , đây là lần đầu thấy cưng cầu tôi giúp đỡ đấy " .
Kook : " Hôm nào về nước ? Để tôi đi đón " .
Jimin : " Này Kook à , cậu vô tình thật đấy ! Tôi giúp cậu nên mới chịu đón tôi phải không ?"
Thấy ava của Jimin hiển thị đã off , Kook cũng không trả lời lại nữa .
Nếu không phải vì bất đắc dĩ , cậu cũng không muốn nợ nhân tình người khác , đặc biệt là những đối tượng mà cậu đã từng tù chối .
Cậu biết cách loại trao đổi ngang bằng này sẽ làm tổn thương tình cảm của đối phương , nhưng cậu cũng hết cách rồi .
Tình cảm , thứ này cậu đã sớm không mất rồi , cũng không muốn có lại nữa .
Còn về việc tại sao cậu không mượn anh V ... cậu thấy đã dây dưa với anh ấy quá nhiều rồi , cậu không muốn dính sâu thêm nữa , đặc biệt là về tiền bạc .
Một tiếng sau , cuối cùng Kook cũng đợi được một cuộc điện thoại .
Là quản lý Oh Bo Eun gọi tới .
Kook siết chặt lòng bàn tay , hít sâu một hơi rồi nghe máy : " Alo ? "
" 9 giờ sáng bấm máy , đừng quên đấy , tự mà lái xe tới , tôi còn phải lo cho Hyo Cho , không rảnh để lo cho cậu đâu . Dù sao thì cậu giỏi như vậy, cần gì đến tôi nữa ! "
Oh Bo Eun vẫn ngoa ngoắt như thế , khác mỗi cái là giọng điệu hôm nay rất không tốt , như thể Kook nợ cô ta 800 triệu không bằng .
" Gì cơ ? Bấm máy ? " Kook sững sờ .
" Có phải cậu ngủ tới hồ đồ luôn rồi không ? Mau lên đi , ngày đầu tiên không được đến muộn " . Quản lý bực dọc , rồi dập tắt điện thoại .
Kook cứ cầm điện thoại , mãi vẫn không hiểu chuyện gì .
Kook lăn xuống giường , đi đi lại lại trong phòng , cuối cùng gọi điện cho đạo diễn : " Alo , đạo diễn Park ạ , xin lỗi vì sáng sớm như vậy đã gọi điện làm phiền ngài , nhưng có chuyện này tôi muốn hỏi một chút ! "
" Cậu muốn hỏi chuyện Jeon tổng muốn thay vai nam thứ đúng không ? "
" Vâng " . Tim cậu thắt lại , quả nhiên Jeon Pan Ro đã ra tay .
" Jung Kook , tôi và chế tác phim còn có cả biên kịch nữa đều rất hài lòng với cậu , nhưng mà hiện thực tàn khốc , quay phim đâu chỉ có mỗi tình cảm là được đâu , quan trọng nhất vẫn là tiền đầu tư , có đôi lúc tuyển diễn viễn nào vào vai gì thực sự không phải do chúng tôi quyết định . Người gật đầu cuối cùng không phải là người bỏ tiền nhiều nhất thì còn là ai ! "
Kook nghe mà tâm trạng như rơi xuống vực sâu không đáy , cậu vẫn sẽ bị thay thế ư ? Vậy tại sao quản lý Oh vẫn bảo cậu đi quay phim ?
" Tối hôm qua , quả thực Jeon Pan Ro đã tìm tôi , ông ấy bảo cậu là người mới nên không đồng ý cho cậu tham gia vào bộ phim này , nhưng mà ... " đạo diễn Park dừng lại một lát.
Kook sốt ruột đến mức cậu hận không thể lôi đạo diễn Park từ đầu dây bên kia qua đây , túm cổ lắc cho ông ta một trận , có thể nói lèo một mạch được không ?
" Nhưng mà Jung Kook này , số cậu may mắn lắm đấy , một nhà đầu tư khác nhìn trúng cậu , còn tỏ rõ lập trường , Choi Ha Gun nhất định phải là cậu mới được ! Thế nên , cố gắng cho diễn cho tốt nhé ! "
" Thật ạ ? " Trái tim vừa mới rơi xuống vực sâu của Kook đã vèo một cái phi thẳng lên trời , đừng có kích thích thế được không ? Làm cậu cảm thấy như thể đang bị đạo diễn đùa giỡn : " Đạo diễn Park , ông cố ý chứ gì ! Tôi bị ông doạ cho đến mức sắp bệnh đau tim rồi đây này ! "
" Ha ha ha , bây giờ thanh niên sao mà dễ bị kích thích thế ! "
" Dù sao thì ông cũng phải cho tôi một câu trả lời chính xác chứ , tóm lại tôi có bị đổi hay không vậy ? "
" Không đổi , không đổi , không đổi , nhà đầu tư kia rót cho chúng ta 500 triệu cơ , bằng tổng số vốn mà INTRO và Jeon Pan Ro đầu tư cho chúng ta đấy , cho nên người bên đó nói mới được tính ! "
" Nhà đầu tư của bộ phim này không phải chỉ có Jeon Pan Ro và Big Hit thôi sao ? Sao tự nhiên lại chui thêm một nhà nữa vậy ? " Kook cảm thấy có chút kì lạ .
" Vừa mới tham gia vào đấy , sau này rồi cậu sẽ biết thôi " . Ngữ khí của đạo diễn Park cực kì hưng phấn .
Đột nhiên có thêm một khoản đầu tư 500 triệu tổng cộng có hơn một tỉ tiền đầu tư , hơn nữa diễn viên mà ông hài lòng nhất - Jung Kook lại không bị cái đám đầu tư không biết nghề đó đổi mất , làm sao mà ông không vui cho được ?
" Vâng ạ , cảm ơn đạo diễn ! "
Kook cúp điện thoại , "két" một tiếng , cửa phòng bị người khác đẩy ra , hóa ra là V .
Kook tràn ngập vui sướng hét lên một tiếng , sau đó nhào đến ôm lấy anh :" Ôi tôi mừng quá đi mất ! Anh đúng là ngôi sao may mắn của tôi đấy ! Lần nào cũng có thể khiến tôi gặp dữ hoá lành ! "
Mặc dù cậu không biết điều đó là do anh làm , nhưng chẳng có gì quan trọng hơn là lại nhìn thấy nụ cười rạn rỡ tươi tắn trên gương mặt cậu .
V bước đến gần cậu : " Có chuyện gì mà vui thế ? "
Kook lúng túng khi nhìn thấy anh đang tỏ vẻ ngạc nhiên vì sự nhiệt tình bất ngờ của mình : " Vừa nãy đạo diễn thông báo với tôi là vai diễn của tôi sẽ không bị thay đổi , nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim này rất thích tôi ! "
" Thế à ? Chúc mừng cậu ! " V liền chúc mừng cậu như người giúp cậu không phải anh vậy .
Kook ngẫm nghĩ một hồi xoa cằm : " Nhưng mà đạo diễn không nói cho tôi biết nhà đầu tư đó là ai , nhưng chắc chắn người đó là một người cực kì có phẩm vị , mắt nhìn người cực kì , cực kì tốt và là một người cực kì cực kì đẹp trai ! "
V cười khẽ : " Cậu nghĩ như thế thật sao ? "
" Đó là điều đương nhiên rồi ! " Kook tỏ vẻ đương nhiên .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro