Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Không xứng !

Jeon Bo Ra chân mày nhăn tít lại, đang định lên tiếng nói chuyện nhưng lại bị Kook giơ tay cản lại.

Ánh mắt của Kook thong dong nhẹ nhàng lướt qua tất cả mọi người ở đây, cậu khẽ nhếch mép, cong lên thành một nụ cười lạnh băng : "Tôi bỏ thuốc đấy thì có làm sao ? Đừng nói là đứa trẻ, cho dù ngay đến cô ta tôi cũng muốn hạ độc cho chết luôn ấy, các người có thể làm gì được tôi nào ?"

Khoảnh khắc Kook vừa mới dứt lời, vẻ mặt của tất cả mọi người trong căn phòng đều biến đổi.

Do Heol  từ đầu đến giờ vẫn giữ cái bản mặt phức tạp giờ phút này trên mặt cũng tràn đầy kinh ngạc cùng với không thể ngờ được : "Jung Kook… em… tất cả những chuyện này thực sự là do em làm sao…"

Tuy rằng sự thật đã bày ra trước mặt nhưng kể cả sau khi nghe được chính miệng Kook thừa nhận, gã ta vẫn không cách nào chấp nhận đươc sự thật đó.

Jin Yi Han và Jeon Pan Ro như thể lũ thú hoang nhìn thấy máu tươi mà điên cuồng lao vào xâu xé : "Cái tên súc sinh này !!! Nhà chúng ta đã gây ra cái nghiệp chướng gì ! Để rồi sinh ra một thứ khốn nạn độc ác như thế này ! Ngay cả em ruột của mày mà mày cũng không bỏ qua !"

Lúc này không chỉ là Jeon Pan Ro hay Jin Yi Han, vẻ mặt của cả Ye Ji Won và Seol Jin Meok đều cực kỳ khó coi.

Ye Ji Won trực tiếp xông ra mắng chửi : "Đứa độc ác này ! Cho dù mày có thích Do Heol của nhà tao đến đâu nữa, có muốn vào nhà họ Seol đến đâu nữa thì cũng không thể giết con của Do Heol được ! Đây là cốt nhục của Do Heol đấy ! Tại sao mày lại độc ác thế hả ! Bây giờ chỉ là xuống tay với một đứa trẻ, nếu như sau này mày vào nhà họ Seol chúng tao rồi, có phải chỉ cần hơi mích lòng mày một chút là ngay đến cả chúng tao mày cũng ra tay hãm hại, có phải không ?"

Ye Ji Won cũng hoàn toàn không nghĩ đến là con cháu của nhà họ Jin mà phẩm hạnh của Kook lại tồi tệ đến mức này.

Đây không phải chỉ là chuyện ghen tuông tranh giành nho nhỏ, đây là giết người đấy !

Jin Yi Han ôm lấy ngực đang đau nhức vì sự tức giận : "Cái thứ không bằng cầm thú ! Đê hèn thấp kém như thế, ngay đến một phần của Hyo Cho cũng không bằng thế mà còn dám tơ tưởng nghĩ đến chuyện được gả vào nhà họ Seol , toan tính cướp chồng của Hyo Cho ! Mày tự xem lại mình xem mày là cái gi ̀! Có xứng hay không ?"

Seol Jin Meok mặt mũi nặng nề nói : "Xin lỗi anh Pan Ro , tuy rằng Jung Kook là con ruột của anh, nhưng chuyện này liên quan đến mạng người, e rằng là không thể giải quyết đơn giản được !"

Ye Ji Won lập tức kích động gào lên the the ́:  "Cậu ta giết cháu nội tôi, đương nhiên là phải báo cảnh sát rồi !"

Kook nghe thế khẽ nhướng mày : "Ồ, báo cảnh sát ?"

Nhìn cái dáng vẻ chẳng chút nào sợ sệt vì có ô dù che chở này của Kook , Jeon Pan Ro tức tối không thôi : "Súc sinh ! Tao không cần biết đằng sau lưng mày có ai, có chỗ dựa như thế nào ! Chuyện này mà không giải quyết xong, mày đừng hòng đi đâu hết !"

Nghe đám thân thích nhà họ Seol ở xung quanh cười giễu chế nhạo, vẻ mặt của Jeon Pan Ro hết trắng rồi lại chuyển xanh, giờ phút này ông ta chỉ mong rằng cái vết nhơ hèn hạ này lập tức vĩnh viễn biến mất trên thế giới này.

Ông ta vốn dĩ còn do dự, nghĩ rằng chuyện xấu trong nhà không thể để truyền ra ngoài, xảy ra chuyện như thế sau cùng người mất thể diện vẫn là ông ta.

Nhưng giờ khắc này, ông ta đã hoàn toàn hạ quyết tâm phải tống Kook vào tù, phải triệt để loại bỏ cái thứ nghiệp chướng này ra khỏi tầm mắt của tất cả mọi người. Bằng không sau này không biết nó còn gây ra bao nhiêu chuyện mất mặt nữa.

Ye Ji Won thấy chắc chắn Kook lần này sẽ không thoát nổi, cộng thêm cơn tức vì đứa cháu chưa ra đời đã bị hại chết, lập tức vứt luôn thể diện đi : " Jung Kook , mày đừng có mơ mộng hão huyền, cái loại như mày, chỉ cần tao còn sống một ngày thì cả đời này mày đừng hòng lấy được Do Heol !"

Nghe những lời đó, Jeon Bo Ra quả thật tức đến điên người, nếu không phải Kook cản lại, thì bà đã sớm cho bọn họ một trận rồi.

Kook hạ mi mắt cười khẽ một tiếng, sau đó liền ngẩng lên nhìn thẳng vào Ye Ji Won : "Xin lỗi, tiêu chuẩn của tôi cao lắm, lệnh công tử ấy à, sợ rằng còn chưa đủ để vào mắt tôi đâu. Ngoài ra, tôi đã kết hôn từ hai năm trước rồi hơn nữa tôi cũng chẳng có hứng thú trùng hôn đâu, Seol phu nhân, bà ảo tưởng quá."

"Mày… mày lớn lối lắm !!!" Ye Ji Won tức muốn phát điên, tên khốn này thế mà dám nói tiêu chuẩn của nó cao lắm, chướng mắt Do Heol nhà bà.

Vừa mới dứt câu, bà ta đột nhiên chú ý đến nửa câu cuối của Kook , thoáng cái đã ngây ra : "Mày nói cái gì, mày đã kết hôn rồi ?"

Khoảnh khắc câu cuối cùng của Kook vừa mới dứt, vẻ mặt của Do Heol ngồi gần đó thoắt cái cũng thay đổi.

Jung Kook đã kết hôn rồi ?

Hơn nữa còn đã kết hôn từ hai năm trước rồi ?

Do Heol không kịp nghĩ nhiều, buột miệng hỏi ra : " Jung Kook , vừa nãy em nói thế nghĩa là sao ? Em đã kết hôn rồi sao ? Chuyện này làm sao có thể như thế được ! "

Kook quay sang hờ hững nhìn Do Heol một cái : "Làm sao ? Tôi kết hôn chẳng lẽ còn phải báo cáo với anh ?"

Những người khác trong phòng dường như cũng không ngờ đến kết quả lại thế này, tất cả đều kinh ngạc nhìn nhau xì xào bàn tán.

"Không thể nha ! Jung Kook thế mà đã kết hôn rồi á? Chưa từng nghe thấy chuyện này bao giơ ̀!"

"Nói thừa! Bọn họ hoạt động trong giới giải trí đấy, những chuyện như thế này cần phải giấu kín chư ́! Kết hôn rồi thì còn giá trị gì nữa ! Với lại còn chẳng biết cậu ta lấy lão già nào ấy, lấy đâu ra mặt mũi mà công bố chư ́!"

Jeon Hyo Cho nghe tin Kook thế nhưng lại kết hồn rồi, vẻ mặt cô ta cũng thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc nhưng mà rất nhanh chóng trở về với vẻ châm chọc trước đó, cái thứ giẻ rách đã kết hôn rồi mà còn dám nghĩ đến chuyện tranh giành Do Heol với cô ta.

Trên mặt Jeon Pan Eo cũng tràn đầy khinh bỉ và coi thường :"Jung Kook, tao nói cho mày biết ! Tao không cần quan tâm mày lấy cái thứ gì, hay có ô dù gì, hôm nay dù có là bố của ông trời đến đây cũng vô dụng mà thôi !"

Đúng vào lúc này, những tiếng bước chân mạnh mẽ trầm ổn vang lên từ phía đằng xa đang bước lại gần.

Gần như khoảnh khắc tiếng gào rú của Jeon Pan Ro vừa dứt, cánh cửa phòng bệnh đã được những ngón tay thon dài đẩy ra…

Người vừa mới đến dáng người cao lớn, vẻ mặt lạnh lẽo như sương, khí thế xung quanh anh ta như thể mang theo cả hơi lạnh của mùa đông, đôi mắt sâu thẳm như hồ nước mang theo sự lạnh giá của quét qua tất cả mọi người, giọng nói trầm khàn lành lạnh văng vẳng trong tai từng người…

"Thật không ?"

Vốn dĩ căn phòng VIP này có thể chứa được bao nhiêu thân thích bạn bè như thế chứng tỏ nó cũng khá lớn, nhưng mà khoảnh khắc người đàn ông kia bước vào không gian trong căn phòng bỗng chốc trở nên chật chội, áp lực thuộc về những người ngồi trên cao phủ chụp xuống toàn bộ căn phòng.

Lúc nhìn thấy người đến, vẻ mặt ngông cuồng tự đại của Jeon Pan Ro như thể bị hóa đá, đờ ra tại chỗ, không dám tin vào mắt mình nữa : "Kim…Kim…"

Bởi vì quá kinh ngạc, ngoài chữ Kim ra thì ông ta không thốt ra bất cứ từ nào khác nữa.

Mà cái đám thân thích vừa này còn chỉ chỉ trỏ trỏ châm chọc chế giễu Kook đủ kiểu giờ thì như thể bị ai đó bóp cổ mà nín thin thít, không thể tin nổi người đàn ông cao quý xa vời chỉ sống trong những truyền thuyết và câu chuyện phiếm. Mặc dù bọn họ có là giới nhà giàu thượng lưu, nhưng cả đời này cũng chưa chắc đã có cơ hội được gặp người đàn ông này một lần, thế nhưng bây giờ người đó lại sống sờ sờ xuất hiện trước mặt bọn họ…

Mấy năm trước, thậm chí đến tướng mạo của vị này còn chẳng biết mấy, mãi cho đến hai năm nay có vài lần Kim Taehyung xuất hiện trước công chúng mới được hé lộ, bị các thiên kim tiểu thư của các nhà trong Seoul dán đầu giường, đặt cho danh hiệu người chồng quốc dân, danh tiếng lớn đến mức đè bẹp cả đám tiểu thịt tươi.

Mà người thật còn đẹp hơn gấp trăm lần so với cái ảnh mờ mờ trong tư liệu kia, đặc biệt là khí thế xung quanh anh thật sự có thể khiến người ta kinh sợ đến mức cả người run bần bật.

Lúc này, anh nhìn trông có vẻ phong trần mệt mỏi sau một chuyến đi dài, đi theo sau anh là một trợ lý với gương mặt lạnh băng băng, mà bên ngoài phòng bệnh là hai hàng vệ sĩ mặc áo đen vũ trang đầy đủ.

Cảm giác buốt giá nhanh chóng tỏa ra trong không khí…

"Trời… trời ạ … là Kim Taehyung … tôi có phải đang nằm mơ không vậy…"

Không biết qua bao lâu cuối cùng cũng có người tỉnh táo lại từ trong sự ngỡ ngàng.

Không chỉ những người đó mà cả Kook cũng rất kinh ngạc, không ngờ V lại đột ngột xuất hiện, lại còn… xuất hiện bằng cách phô trương thế này nữa.

"Ơ… chẳng phải anh bảo là ngày kia mới về mà ?" Kook vô thức buột miệng hỏi.

Ánh mắt gần như có thể khiến tất cả mọi người đông cứng khi quay sang người ấy lập tức như thể tuyết tan đầu xuân, anh không đáp mà chỉ cau mày nhìn cậu chằm chằm.

Anh cởi áo khoác ngoài ra rồi sải bước đi đến trước mặt Kook.

Trước hết là vuốt ve bàn tay nhỏ nhắn của cậu sau đó khoác chiếc áo lên bờ vai gầy của cậu , giọng nói có vẻ không vui : "Không phải đã bảo em nhiệt độ mấy ngày hôm nay giảm còn gì ?"

Kook cúi đầu nhìn bộ quần áo ấm áp đang mặc trên người : "Em mặc nhiều lắm mà…"

V vuốt vuốt những ngón tay của cậu nhóc nhỏ : "Tay em lạnh."

Kook :"…"

Được rồi, trên đời này có một kiểu lạnh gọi là ông chồng nhà bạn cảm thấy bạn lạnh.

Giờ phút này biểu cảm của tất cả mọi người trong phòng bệnh : "!!!"

Cầm… cầm tay kìa !!!

Kim Taehyung còn đích thân khoác áo cho Jung Kook nữa, sự thân mật cưng chiều trong giọng nói quả thật có thể khiến người ta tan chảy ra được y ́!

Kim Taehyung và Jung Kook ?

Thật sự là điên mất thôi !

Thế này… tình huống này rốt cuộc là như thế nào !

Nhưng mà tiếp sau đó còn có chuyện khiến bọn họ càng kinh ngạc hơn nữa.

V dắt tay Kook , mặc xác tất cả những ánh mắt đang dại ra của tất cả mọi người mà đi đến trước mặt Jeon lão gia tử.

Sau đó anh gọi một tiếng : "Ông nội."

Ông nội !!!

Kim Taehyung vừa gọi lão gia tử là gì cơ ?

Nhìn thấy cậu cháu rể trước mặt, lão gia tử cũng có chút vui mừng gật đầu : "Về rồi đấy à, ngồi đi !"

Jeon Pan Ro cuối cùng không thể nhịn nổi được nữa, bước đến trước mặt lão gia tử : "Ba, chuyện… chuyện này là thế nào ? Ba quen với ngài Kim sao ?"

Lão gia tử không vui nhìn đứa con trai trước mặt và đống thân thích đang há mồm trợn mắt xung quanh : "Ngạc nhiên thế làm cái gì, cháu rể của mình mà ta còn không quen hay sao ?"

Cháu rê ̉!!!

Tất cả mọi người trong phòng đều chấn kinh đến nỗi im bặt.

"Đúng là hai năm trước Jung Kook với Taehyung đã đi đăng ký kết hôn rồi."

"Chuyện này làm sao có thể…"Jeon Pan Ro đã đờ đẫn ngây ra tại chỗ.

"Lúc Jung Kook mới trở về nước, hai đứa nó đã bắt đầu qua lại với nhau rồi, tình cảm cũng vững chắc nên đương nhiên là phải kết hôn, chẳng qua vì nghề nghiệp của Kook nên hai đứa nó vẫn chưa công khai thôi." Lão gia tử nói với giọng đương nhiên.

"Nhưng mà… ba, chuyện lớn thế này tại sao ba không nói với con !!!" Jeon Pan Ro sắp suy sụp đến nơi.

"Tao nói cho mày biết làm cái gì ?" Lão gia tử hỏi ngược lại.

Jeon Pan Ro tí nữa thì bị nghẹn chết.

Nghe được đoạn đối thoại của lão gia tử và Jeon Pan Ro, tất cả mọi người trong phòng bệnh đây ngây ra ngu ngơ cả lượt…

"Ôi… ôi trời ơi ! Chồng của Jung Kook là Kim Taehyung ? Là thật hay giả vậy ?"

"Kim Taehyung gọi lão gia tử là ông nội rồi còn thật hay giả gì nữa !"

"Người yêu trong truyền thuyết mà Kim Taehyung công khai trước công chúng luôn được anh ta cưng chiều yêu thương hết mực… lại chính là Jung Kook !"

Nói đến đó tất cả mọi người đều quay ra nhìn nhau, ánh mắt của đám họ hàng nhà họ Jeon khi nhìn đám thân thích nhà họ Seol cũng trở nên kì lạ …

Jung Kook đã lấy chồng từ lâu rồi, lại còn gả vào nhà họ Kim , làm sao có thể quấn lấy Do Heol không buông cho được ?

Đúng vào lúc này, một người đàn ông nhếch mép cười cười sải bước vào phòng, nói với giọng điệu thong dong : "Chậc, chị dâu tôi vừa mới nói rồi còn gì, tiêu chuẩn của chị tôi cao lắm đấy !"

Người vừa đến chính là em ruột của Kim Taehyung - J Hope.

Tất cả mọi người lúc này nghe thấy câu đó của J Hope , ai nấy mặt mũi đều đen như đáy nồi.

Cho xin đi ! Cái tiêu chuẩn này đâu chỉ gọi là cao không ! Mà là cao lên tận trời luôn rồi ấy, được chưa ?

Bọn họ vẫn còn nghĩ vừa rồi Kook chỉ đang bốc phét, nào đâu biết được… người ta rõ ràng là còn đang khiêm tốn đấy.

Lúc này những kẻ có vẻ mặt dúm dó khó coi nhất chắc chắn là đám thân thích của nhà họ Seol  dù sao vừa nãy bọn họ cũng chính là người đã hùng hổ châm chọc Kook bất chấp thủ đoạn nghĩ hết cách để được bước vào cửa nhà họ Seol . Đặc biệt là Ye Ji Won , giờ đang nghẹn họng đến mặt mũi đỏ bừng, như thể vừa bị ai đó tát cho một cái, nửa chữ cũng không thốt ra nổi.

J Hope cười tươi như hoa, chạy đến chào hỏi lão gia tử trước đã, sau đó lăn đến bên cạnh Jeon Bo Ra, miệng ngọt như mật nói : "Cô chính là người cô xinh đẹp mà chị dâu cháu hay nhắc đấy ạ ! Cháu chào cô, cháu là J Hope ạ !"

Jeon Bo Ra được khen rất vui vẻ : "Chào cháu, cám ơn các cháu đã chăm sóc cho Jung Kook !"

Chuyện cũ của Kook cô cũng biết được một ít, cũng dặn dò thằng bé rất nhiều lần là phải quan sát đối phương cho thật kỹ, nhưng thật không ngờ được, người đàn ông của Kook thế nhưng lại chính là Kim Taehyung .

Trong một góc, Do Heol ngây ra nhìn cảnh tượng đang diễn ra trước mặt.

Khoảnh khắc khi Kim Taehyung đi đến trước mặt Kook , cầm lấy tay cậu , trong đầu gã ta liền biến thành một khoảng trắng trống rỗng. Gã ta nhìn chằm chằm vào hai người vô cùng xứng đôi đó, hoàn toàn đánh mất khả năng suy nghĩ của mình.

Còn về phần Jeon Hyo Cho đang nằm trên giường, thì chìm cả người vào cơn chết lặng.

Nhìn thấy Kim Taehyung và Jung Kook thân mật nắm tay nhau, nhìn thấy chiếc nhẫn cưới trên cổ Kook mà từ trước đến giờ cô ta chưa bao giờ chú ý đến ; nhìn thấy Kim Taehyung kiêu ngạo mà lễ phép hàn huyên với lão gia tử ; nhìn thấy J Hope và Jeon Bo Ra trò chuyện với nhau vui vẻ… thứ kịch độc gọi là đố kị điên cuồng nháy mắt đã gặm nhấm lục phủ ngũ tạng của cô ta…

Chuyện này làm sao có thể…

Người mà Jung Kook lấy thế nhưng… thế nhưng lại là Kim Taehyung !!

" Nhị thiếu, tôi… tôi là Jeon Pan Ro, là ba của Jung Kook ! Lần trước ngài đến đón Jung Kook chúng ta đã gặp nhau rồi !"

Chắc là cảm thấy J Hope dễ nói chuyện hơn V nên Jeon Pan ro vội vàng tận dụng triệt để mọi thứ để bắt chuyện làm quen.

Jeon Bo Ra nhìn về phía Jeon Pan Ro, cười lạnh một tiếng : "Hừ, suốt ngày coi con sói vô ơn thành bảo bối sống, thấy con nhóc đó được gả vào nhà họ Seol là đã cảm thấy nó giỏi lắm rồi, chỉ hận không thể suốt ngày treo ở mồm ấy để mà khoe cho thiên hạ biết. Làm sao ? Bây giờ thấy Kook lấy được tấm chồng tốt hơn thì lại hối hận à ?"

Jeon Pan Ro bị vạch trần tâm tư thì mặt mũi trắng xanh lại : "Tôi hối hận cái gì, Jung Kook lấy tấm chồng tốt như thế tôi đương nhiên là phải mừng thay cho nó chứ."

Jeon Bo Ra liền bật cười thành tiếng : "Ơ, thế không biết vừa nãy là ai vừa mới ngoạc mồm ra đòi báo cảnh sát ấy nhỉ, còn nói là cho dù bố của ông trời đến đây cũng vô dụng ?"

Đúng lúc này, Jin Yi Han đang ngồi một góc không thể nhịn nổi nữa : "Nó làm ra những chuyện độc ác như thế, chúng tôi làm vậy là sai à ?"

Nói xong nhìn về phía V : " Kim tổng, cho dù nhà họ Lục các người có quyền có thế cũng không thể làm trái pháp luật được, chuyện Jung Kook hại chết hai mạng người là sự thật !"

"A…"

Cũng ngay lúc này, Jeon Hyo Cho đang ôm bụng nằm trên giường đột nhiên rên lên những tiếng đầy đau khổ.

Sự chú ý của mọi người lập tức chuyển sang cô ta, tất cả lại vây quanh lấy Jeon Hyo Cho .

"Hyo Cho con thế nào rồi ?"

"Bụng con... bụng con đau quá…" Jeon Hyo Cho mặt cắt không còn giọt máu, hơi thở yếu ớt, cả người như đóa hoa héo rũ, khiến cho người ta đều đồng tình thương tiếc.

"Con trúng độc nặng quá, bác sỹ bảo sẽ hơi đau một chút, con chịu khó nha !"

Nhìn thấy cái dáng vẻ này của Jeon Hyo Cho , ánh mắt của tất cả mọi người khi nhìn Kook lại dần dần thay đổi.

Jung Kook bây giờ có một cuộc sống tốt như thế vậy mà còn hại Hyo Cho thành ra như thế này, bây giờ còn ỷ vào chồng mình là Kim Taehyung mà dựa thế ức hiếp người ra, thật là quá đáng quá thể.

Jin Yi Han vội đi đến trước giường bệnh, trên mặt tràn đầu lo lắng cùng đau lòng.

Nhân cơ hội này Ye Ji Won đứng bên cạnh vội lên tiếng : "Kim tổng, sợ rằng ngài vẫn không biết người này độc ác đến mức nào đâu, chỉ vì một mâu thuẫn nho nhỏ, không chỉ hại chết đứa bé trong bụng mẹ ruột mình mà còn hạ độc hãm hại cả cốt nhục của nhà họ Seol chúng tôi nữa ! Loại người này sao xứng bước chân vào nhà họ Kim ! Đúng là làm ô uế gia phong ma ̀!"

Trên mặt Jeon Hyo Cho tràn đầy thê thảm tuyệt vọng nhưng mà ánh mắt ngấm ngầm nhìn chằm chằm về phía Kook với sự độc địa vô cùng.

Được lắm… vừa hay… Jung Kook ! Lần này tao cho mày mất hết, cho mày nếm thử mùi vị từ thiên đường rơi xuống địa ngục là như thế nào !

Ánh mắt trong trẻo lạnh lùng của V chẳng thèm bố thí lấy một cái cho đám người không ngừng khích bác bên cạnh, anh hơi cúi xuống, chăm chú nhìn vào vợ đang đứng bên cạnh mình : "Đúng, đúng là không xứng."

Ye Ji Won cứ tưởng Kim Taehyung nghe vào tai lời mình nói mà mừng thầm trong bụng, nhưng ngay sau đó lại nghe thấy anh tiếp tục nói : "Là tôi và nhà họ Kim không xứng với em ấy".

Tất cả mọi người : "..." Bị hành cho mù mắt rồi.

J Hope : "..." Tui biết ngay mà.

Thấy thái độ của V như thế, vẻ mặt của Jeon Hyo Cho thoát cái đã thay đổi, cô ta siết chặt nắm đấm, ngay sau đó khi ngẩng đầu lên biểu cảm trên mặt đã biến thành bi thương vô cùng : "Kim tổng, tôi hiểu với quan hệ giữa anh và anh Kook đương nhiên là sẽ thiên vị anh ấy hơn."

"Nhưng mà, tôi thật sự hy vọng anh có thể nhìn cho rõ người đang đứng bên cạnh mình, có lẽ anh ta căn bản không phải là như những gì anh nghĩ đâu !"

"Đúng là tôi có lỗi với anh ấy trước, cho dù anh ấy có làm gì với tôi đi chăng nữa tôi cũng chịu hết nhưng mà mẹ thì sao, mẹ đâu có lỗi gì đâu !"

"Tôi tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai làm tổn thương đến gia đình của tôi, cho dù có là anh ấy đi chăng nữa thì cũng không thê ̉! Kim tổng, nếu như anh không tin những gì tôi nói, anh có thể mời cảnh sát điều tra rõ ràng chân tướng ! Đợi lúc anh đã biết tất cả sự thật rồi, tôi tin anh nhất định sẽ có một phán quyết công bằng !"

Hừ, Jung Kook , trên tay mày có hai mạng người đấy, tao muốn xem thử xem, vị trí đệ nhất phu nhân của mày còn giữ được nữa không ?

Những lời của Jeon Hyo Cho khiến tất cả mọi người ở đây đều âm thầm tán đồng, đồng thời cũng khen thưởng cho sự hiếu thảo của cô ta .

J Hope sờ cằm, chép miệng , có cảm giác được mở rộng tầm mắt đôi chút, anh đã từng gặp vô sỉ nhưng thực sự chưa thấy ai vô sỉ đến mức này. Chẳng trách không có quan hệ máu mủ gì mà lại có thể dỗ được hai ông bà già đần độn nhà họ Jeon thành ra được như thế này, thật đúng là kẻ vô sỉ thì vô địch nha.

Mà chuyện lần này của chị dâu e rằng có hơi khó giải quyết…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro