Kết thúc ân oán .
"Nghiệt chướng, nếu không nhờ năm đó tao thu..."
Ji Sang còn chưa dứt lời, Donghae mang một vẻ mong đợi đột nhiên phi qua RM , bước thẳng tới cạnh Ji Sang .
"Hello~" Donghae lộ một nụ cười quỷ dị.
Thấy người đàn ông xa lạ này thì Ji Sang hơi sững người ra, ông ta biết tiếng tăm của Donghae nhưng lại chưa bao giờ được gặp tận mắt, cho nên ông ta cũng không nhận ra .
Có điều, Ji Sang còn chưa kịp mở miệng thì có hai bóng chưởng lóe lên trước mặt ông ta. Chưởng chưa đến nhưng chưởng phong đã đến trước, khí thế như cuồng phong khiến Ji Sang hoảng sợ đến thất sắc.
Ông ta hoàn toàn không thấy người đàn ông trước mặt ra tay lúc nào, cũng không biết có chuyện gì xảy ra. Trong nháy mắt, ông ta nghe thấy tiếng hộp sọ của mình bị đập vỡ !
Từ tai và mắt Ji Sang đều có máu tươi tràn ra !
"Này... tôi chào hỏi ông mà ông chẳng để ý đến tôi là sao... kẻ không lễ phép là đáng ăn đòn nhất, mau xin lỗi tôi đi... Ôi... xin lỗi, hơi nặng tay quá thì phải..." Donghae vẻ mặt cực kì vô tội nhìn chằm chằm vào thi thể Ji Sang .
Ngay lập tức, thi thể của Ji Sang y như bùn nát đổ ầm xuống đất.
Đến tận lúc chết, Ji Sang cũng không hiểu mình chết như thế nào.
Chỉ là do... ông ta không lễ phép... do không kịp phản ứng lại lời chào của tên yêu nghiệt này ?
Lúc này, RM cũng sững sờ đứng nguyên tại chỗ.
"Ông... ông nội của con ơi !!!"
RM kích động quơ lung tung, Ji Sang đáng lẽ phải chết trên tay anh ta mới đúng chứ... Tâm tư ôm khư khư trong lòng bấy lâu nay... vừa mới chuẩn bị để liều mạng với Ji Sang thì Donghae đã cho Ji Sang một chưởng chết tươi, khiến RM có cảm giác thốn đến tận rốn.
Nhưng mà, trong nháy mắt khi Ji Sang chết trong tay Donghae , RM lại có một cảm giác giải thoát. Nếu không phải Donghae ra tay thì xem ra lần này anh với Jin phải sống mái với nhau một trận.
Jin với Eunhyuk đứng xem một bên cũng sợ ngây người, ai cũng không ngờ Donghae lại đột nhiên ra tay.
Và, Ji Sang ... lại chết như thế...
Ánh mắt Jin khẽ run lên, lòng bàn tay siết chặt thành nắm đấm nhưng cuối cùng lại chẳng nói nên lời...
Kết thúc như vậy... có lẽ chính là kết cục tốt nhất...
"Kêu la om sòm cái gì, không lễ phép gì cả." Donghae nhìn về phía RM .
"Ớ..." RM nhớ tới kết cục của Ji Sang thì nhất thời nghẹn họng, không dám than nửa câu.
"Donghae , mày đừng có mà quá đáng !" Thấy Donghae phách lối đến nỗi giết người trước mặt mình thì sắc mặt Byron đã âm trầm đến độ nhỏ ra nước.
Hừ, cũng chỉ là một Ji Sang mà thôi, chết thì cứ chết đi.
Byron nói xong thì nhếch miệng cười : "Donghaeb, chắc mày cũng biết người này nhỉ !"
Một ông lão mặc áo choàng đen bước ra, ông ta chống quải trượng bước từng bước không nhanh không chậm.
"Lee Sang Ahn ?" Donghae nhìn chằm chằm ông lão kia, hơi nhíu mày lại.
Lee Sang Ahn - tộc trường của Lee tộc.
"Donghae ! Mày phản bội dòng tộc ! Hôm nay để lão đây thanh lý môn hộ đi thôi !" Giọng Lee Sang Ahn khàn khàn khiến người ta rùng cả mình.
"Ồ, tôi cứ thắc mắc tại sao thằng nhãi con của Rothschild thấy tôi lại bình tĩnh như thế, hóa ra là có ông đến làm chỗ dựa cho nó." Donghae cười khẽ : "Sang Ahn , tôi khuyên ông nên biết tự lượng sức mình ! Ông cũng biết rằng trên đời này chỉ có một mình Tần Thiên mới có tư cách đánh một trận với tôi !"
Cái này cũng không có gì là cuồng vọng mà là sự thật. Dẫu cho có là tộc trưởng của Lee tộc đích thân tới đây cũng không phải đối thủ của Donghae .
Sắc mặt Lee Sang Ahn hơi trầm xuống, ông ta không phản bác lại điều này. Chỉ tiếc là tìm mãi cũng không thấy bóng dáng Tần Thiên đâu, nếu không thì ông ta liên thủ với anh ta chắc chắn có thể bắt tên yêu nghiệt này lại.
"Nghiệt chướng ! Lão đây chỉ cần cầm chân mày, chờ Byron xử lý xong mọi chuyện thì để xem mày làm thế nào !" Lee Sang Ahn quát một tiếng rồi hóa thành bóng đen lao về phía Donghae .
Trong nháy mắt, hai người họ đã quấn lấy nhau mà ra chiêu.
"Giết chúng nó cho tao !" Byron thấy Donghae đã bị giữ chân lại liền lập tức hạ lệnh.
Những tay súng bắn tỉa núp trong bóng tối đã lập tức hướng những họng súng đen ngòm về phía V với Suga .
"Mày cho rằng đây là cái ổ chó của mày chắc ?" Nụ cười trên mặt Suga trở nên lạnh lẽo.
V vẫn giữ khuôn mặt không cảm xúc như thường lệ, ánh mắt có chút âm trầm nhìn về một nơi nào đó.
Trong nháy mắt, lập tức có mấy trăm người tràn vào trong khu nghỉ dưỡng đứng về phe Rothschild.
Byron không hề sợ hãi mà còn tự tin nói : "Tao đã bố trí những tay súng bắn tỉa ở khắp mọi nơi rồi, muốn giết sạch chúng mày cũng chẳng tốn mất mấy giây."
Đám RM cũng đã sớm âm thầm tìm kiếm những vị trí ẩn thân của mấy tên súng bắn tỉa kia. Chỉ là, tay súng bắn tỉa chuyên nghiệp của nhà Rothschild đâu có dễ dàng bị tìm ra như vậy. Mấy tay súng đó chẳng khác nào những quả bom hẹn giờ...
"Ha ha, bây giờ chúng mày có hối hận cũng vô ích." Nụ cười của Byron tắt hẳn : "Ra tay !"
Vừa dứt lời, một tiếng thở dài vang lên từ cách đó không xa.
"Con đã trưởng thành, cánh cũng đã cứng rồi nhỉ." Một ông lão tóc trắng phau đi về phía mọi người.
Thấy ông lão kia xuất hiện thì toàn bộ người của gia tộc Rothschild đều sửng sốt, bao gồm cả Byron.
Nhưng mà, người kinh hãi nhất vẫn là Kook , cậu nhìn ông lão kia mà bật thốt lên : "Ông Giles ?"
"Jung Kook , đã lâu không gặp." Gương mặt của Giles vẫn ôn hòa từ ái.
"Cha...sao cha lại tới đây..." Byron biến sắc.
Cha ?
Kook ngây người tại chỗ.
Giles lại là... cha của Byron...
Như vậy chẳng phải...
Giles chính là ông vua của thế giới ngầm châu Âu đó sao ?
Kook bị suy luận này làm cho ngây ngẩn cả người, cái cảm giác này y như bạn đột ngột biết được thầy sãi quét sân trong chùa hóa ra lại là một cao thủ tuyệt đỉnh.
"Byron, con làm cha quá thất vọng." Giles lắc đầu một cái, cảm giác nguy hiểm xung quanh ông đột nhiên dâng cao khiến Byron khẽ rét run lên.
V với Suga nhìn nhau một cái, bọn họ cũng nghe ra được ý tứ trong lời nói của ông trùm châu Âu. Dường như ý định thâu tóm châu Á cũng không phải là ý muốn của ông ta.
"Cha nghe con nói đã, con làm như thế..." Trên trán Byron rỉ một tầng mồ hôi lạnh, gã ta muốn giải thích.
Nhưng mà còn chưa nói được một nửa đã bị Giles vẫy tay cắt đứt.
"Những tay súng bắn tỉa, đi hết ra đây." Giles lạnh lùng nói.
Bầu không khí trở nên cực kì yên tĩnh, một âm thanh cũng không có.
Một hồi lâu sau mới loáng thoáng có bóng người đi ra.
Thế mà... chỉ có ba người !
Giles nhíu chặt lông mày, những người này chắc chắn không dám trái lệnh ông, còn những người khác thì sao ?
Giles nghĩ nghĩ một chút liền hiểu rõ, ông lập tức nhìn về phía V và Suga rồi thở dài nói : "Hậu sinh khả úy ."
Những bố trí tỉ mỉ của con trai mình đã sớm bị người ta đoán được, vả lại còn bị phá hơn nửa.
Byron nhìn ba tay súng còn dư lại, sau đó lại nhìn về phía cha mình, lòng gã lúc này đã hoàn toàn rối loạn.
Chết tiệt ! Cha một lòng dấn thân vào điện ảnh nên đã sớm không hỏi đến những chuyện trong gia tộc, vậy thì tại sao lại biết những chuyện này chứ ?
"Cha, nếu thâu tóm được châu Á thì gia tộc Rothschild của chúng ta... sẽ cường thịnh hơn..." Byron không cam lòng nói.
"Đây chính là lí do để mày cãi lại tao sao ?" Giles quát lạnh : "Đến cuối cùng là gia tộc Rothschild mạnh hơn hay là Byron mày mạnh hơn !"
"Mấy năm nay mày mượn tên tao làm ra những gì mày nghĩ là tao không biết sao ? Nhãi con, dã tâm của mày quá lớn rồi !" Ánh mắt Giles cực kì lạnh lùng.
"Cha... con..." Mồ hôi chảy ướt sống lưng, Byron cố gắng giải thích.
"Cút !"
Hơi thở mạnh mẽ của Giles đã hoàn toàn nuốt lấy Byron : "Cho dù thế lực của mày mạnh mẽ đến cỡ nào đi chăng nữa thì vị trí tộc trưởng của gia tộc Rothschild cũng không tới phiên mày đâu ! Cút về cho tao, trong mười năm tới không cho phép mày bước nửa bước ra khỏi nhà !"
"Mười năm !" Byron không thể tin nổi.
"Mang người đi, có bất kể một chuyện không may nào thì chúng mày tự lãnh hậu quả !" Giles nhìn một đám đang đứng trong khu nghỉ dưỡng rồi lạnh lùng nói.
"Vâng !"
Một ông già người châu Âu lập tức phất tay : "Đưa tam công tử về, canh chừng nghiêm ngặt."
"Cha, con không cam lòng... con không phục ! Con là người mạnh nhất, dựa vào đâu mà con phải chịu như thế này !!!" Byron điên cuồng kêu gào, âm thanh xa dần tới khi biến mất không còn bóng dáng.
"Thứ mà người của gia tộc Rothschild thừa thãi nhất... chính là năng lực." Giles thở dài, trong mắt lộ ra một tia sáng lạnh lẽo.
"Thật xin lỗi anh Kim , là tôi dạy con không nên nết khiến mọi người thêm phiền." Giles bước lên trước, vẻ mặt cực kì áy náy nói xin lỗi.
Lee Sang Ahn thấy Byron đã thất thế bèn lập tức lủi đi, nếu ông ta tiếp tục ở lại đấu với Donghae thì chắc chắn sẽ thất bại thảm hại.
"Không đánh à ?" Donghae nhìn chằm chằm vào Lee Sang Ahn .
Lee Sang Ahn "hừ" lạnh một cái, thân hình ông ta chợt lóe lên rồi biến mất khỏi khu nghỉ dưỡng.
"Không đánh đã chạy, thật chẳng lễ phép chút nào." Donghae cảm thấy chẳng thú vị, anh đưa mắt liếc nhìn Giles.
"Đồ sống dai, cuối cùng ông cũng xuất hiện rồi !" Trong đôi mắt không thèm đếm xỉa tới bất cứ thứ gì của Donghae chợt ánh lên sự âm ngoan.
"Cậu Donghae ." Giles nhìn về phía Donghae .
"Chuyện năm đó tôi thật chân thành xin lỗi ! Mặc dù tôi ngưỡng mộ gia tộc lâu đời - Lee tộc đã lâu, cũng thưởng thức thiên phú hơn người của cậu, muốn cậu cưới đứa con gái nhỏ của tôi nhưng tôi chưa bao giờ cưỡng cầu chuyện này ! "
Nghe vậy thì Donghae sửng sốt một chút : "Lão già, ông nói hay thật đó !"
"Sự thật chính là như vậy." Gia chủ Rothschild cũng không tức giận mà bình tĩnh nói ra sự thật.
Thông qua cuộc đối thoại này, Kook với đám RM cuối cùng cũng biết được thận phận của Donghae .
"Hóa ra, ông nội còn có một đoạn chuyện cũ như vậy..." RM cực kì kinh ngạc.
Kook hướng về phía ông trùm châu Âu để cảm ơn : "Ông Giles, cảm ơn ông hôm nay đã tới giải vây kịp thời."
Nếu như hôm nay Giles không kịp thời xuất hiện thì dù những tay súng bắn tỉa kia có bị tiêu diệt hơn phân nửa, hai bên vẫn khó tránh khỏi một cuộc giao tranh đẫm máu.
"Là tôi đã gây rắc rối cho mọi người." Giles thở dài nói.
"Nhưng cháu thật sự không ngờ, ông lại..."
Nhà sản xuất cùng làm việc với cậu , một ông lão hiền từ bỗng trở thành ông trùm của thế giới ngầm châu Âu trong truyền thuyết. Kook cảm thấy thật sự quá thần kì.
Giles cười nói : "Giờ tôi chỉ là một nhà sản xuất thích làm phim điện ảnh thôi."
Giles nói rồi lại nhìn Kook thêm mấy cái, sau đó lại thở dài nói tiếp : "Jung Kook , cháu thật sự rất giống Caroline... Năm ấy, thằng bé bất chấp sự phản đối của ông, nhất định muốn đi đóng phim. Cháu cũng y hệt như nó vậy, bắt đầu từ những vai đóng thế, một mình nó xông xáo vào cái giới nghệ thuật , thằng bé rất nghiêm túc và nỗ lực. Nó nói đóng phim là việc nó thích làm nhất, là sinh mệnh của nó... Thằng bé một lòng muốn nhận được sự khẳng định của ông... chỉ tiếc là... đợi tới khi ông có thể hiểu được nó... nó đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn trong một lần quay phim..."
"Giờ ông trông thấy cháu... như lại được thấy thằng bé vậy... Ông có rất nhiều con trai nhưng lại chỉ có một đứa con gái. Đứa bé là Carosan, con bé vì bị ông ép cưới cậu Lee nên đã bỏ nhà ra đi, tới giờ cũng không chịu gọi ông một tiếng cha."
Nghe ông lão trước mắt kể lại câu chuyện xưa của mình, lại nhìn dáng vẻ tự trách của ông, Kook bỗng cảm thấy lòng mình cũng chua xót.
Lúc này, ông lão trước mắt Kook chẳng phải là ông trùm khét tiếng trong thế giới ngầm uy danh kia nữa mà chỉ là một người cha bình thường như bao người cha khác.
Chẳng trách, trong lần đầu tiên gặp mặt, thái độ của ông đối với cậu lại thân thiết như vậy, hóa ra là vì khi trông thấy cậu, ông lại thấy được bóng dáng con trai mình.
"Tuy giờ anh Caroline đã mất nhưng anh ấy đã để lại hình ảnh đẹp nhất cho hậu thế. Anh ấy không chỉ cố gắng vì ông mà còn cố gắng vì ước mơ của chính anh ấy nữa, cháu tin anh ấy trước giờ đều chưa từng trách ông !" Kook nói.
"Cháu thật sự nghĩ vậy sao ?" Con ngươi Giles thoáng chớp động.
Kook gật đầu : "Nếu như là cháu, cháu sẽ nghĩ như vậy."
"Cảm ơn cháu..." Giles thở dài, như thể cuối cùng ông cũng có thể buông bỏ được điều gì đó trong lòng.
Nói rồi ông lại nhìn Kook : "Mai ông lại phải về châu Âu rồi, Jung Kook , nếu như cháu tới châu Âu, nhất định phải liên lạc với ông để ông tiếp đón chu đáo đấy nhé."
"Nhất định là thế rồi, ông Giles."
Sau khi Giles đi khỏi, người của gia tộc Rothschild cũng rút hết, cả đám người của V và Suga cũng rút theo.
Khu nghỉ dưỡng Thiên Tuyền rộng lớn lúc này lại yên tĩnh như thường ngày, phong cảnh đẹp đẽ, chim hót líu lo, hoa thơm ngào ngạt... tựa như vừa rồi chưa hề xảy ra bất cứ chuyện gì.
Thế nhưng trong trận chiến lần này, người duy nhất bỏ mạng lại là… Ji Sang ...
Kook nhìn Ji Sang bất ngờ chết dưới ta Donghae , thi thể đang nằm dưới đất của ông ta khiến tâm tình của cậu vô cùng phức tạp.
Jin bước từng bước về phía Ji Sang, anh cởi áo khoác ra đắp lên cơ thể ông ta, sau đó tự mình nhấc thi thể ông ta lên, rời khỏi đó.
Một ngày làm thầy, cả đời làm cha.
Dù Ji Sang đã làm ra chuyện táng tận lương tâm như thế, nhưng anh vẫn không thể trơ mắt ra nhìn cơ thể ông bị phơi thây nơi đồng không mông quạnh như vậy.
RM yên lặng nhìn theo bóng lưng rời đi của Jin .
"Chậc, chán muốn chết." Suga biếng nhác ngáp dài một cái.
Người bên công ty cùng theo đến lúc này cũng vội tiến tới xin chỉ thị : "Boss, giờ bên phía công ty phải làm sao ? Lần này ST chúng ta bị tổn hại nghiêm trọng, cấp dưới đều đang chờ tin của anh..."
Suga thờ ơ nói : "Ờ, vậy thì thôi không cần nữa."
"Không... không cần nữa ?" Tên trợ thủ cảm thấy thật mờ mịt.
Suga nhếch miệng nhìn anh ta : "Từ giờ trở đi, cậu sẽ là boss."
"Ơ... tôi là boss ?" Tên trợ thủ hoàn toàn ngớ ra : "Vậy còn anh thì sao ?"
Người đàn ông tóc trắng nhìn về phía chân trời xa xôi : "Chắc lại về làm cướp biển !"
"Gì... gì cơ ?" Tên trợ thủ đờ ra hẳn .
Kook đứng cạnh thấy Suga nói vậy liền cau mày lại.
Tất nhiên Suga cũng chú ý thấy vẻ mặt của cậu , anh cười như không cười nói : "Gì nào ? Cậu tưởng tôi muốn gây dựng lại sự nghiệp để diệt Kim gia tiếp chắc ? Yên tâm đi, tôi không có cái hứng thú đó đâu. Tên này..."
Ánh mắt Suga lướt về phía V mang theo vài phần chán ghét : "Chán lắm."
Có tên nhóc này ở đây, cuộc chiến giữa hai người họ nhất định sẽ chẳng bao giờ có thể đánh được.
Kook nghiêm túc nhìn người đàn ông trước mắt : "Cảm ơn !"
Nghe xong, vẻ mặt thờ ở của Suga lúc này có chút không được tự nhiên : "Đồ ngốc ! Tôi chẳng có gì tốt để cậu cảm ơn đâu !"
Nói rồi, anh quay người đi thẳng.
Eunhyuk vội vàng đuổi theo, cậu vừa đi vừa vẫy tay chào tạm biệt Kook : "Anh Kook em đi nhé ! Khi nào tổ chức hôn lễ nhớ thông báo em một tiếng nha !"
Ai đó đang rảo bước nhanh phía trước nghe thấy vậy bỗng quay đầu lại, nghiến răng nghiến lợi nhìn Eunhyuk.
Eunhyuk bị lườm liền trưng ra vẻ mặt vô tội : "Hửm ? Tôi nói sai gì hả ?"
RM đứng cạnh "chậc chậc" lắc đầu, Eunhyuk , cậu chọc trúng nỗi đau của người ta rồi !
...
Tập đoàn Bang Tan vẫn đứng sừng sững sau cơn phong ba, nguồn đầu tư từ nước ngoài lũ lượt rút khỏi thị trường Hàn Quốc, cơn khủng hoảng kinh tế cũng từ từ biến mất.
Không lâu sau đó, điều khiến cả giới kinh doanh kinh ngạc chính là, công ty ST hùng mạnh lại từ giã sự nghiệp vào đúng lúc đang trên đỉnh cao của danh vọng, hoàn toàn rút vốn khỏi thị trường Hàn Quốc.
Nửa năm sau.
Một vụ án buôn lậu ma túy xuyên biên giới được mở phiên tòa, điều khiến người ta quan tâm là, một trong những tội phạm của tổ chức này lại là người từng vô cùng nổi tiếng trong giới giải trí và cũng là thiếu phu nhân của tập đoàn CS - Jeon Hyo Cho chuyện này khiến ai nấy đều vô cùng bất ngờ và sửng sốt.
Trong một phòng giam.
Jeon Hyo Cho cười lạnh nhìn người vừa tới : "Haha, Do Heol , đừng mơ nữa... tôi không thể ly hôn với anh được..."
Do Heol nhìn cô gái toàn thân toát ra sự ngoan độc, vẻ dịu dàng ngoan ngoãn ngày xưa đã hoàn toàn biến mất : "Tôi không tới để bàn chuyện ly hôn với cô."
"Vậy anh muốn nói gì ?"
"Dù gì cũng là vợ chồng, tôi tới gặp cô lần cuối cùng."
Jeon Hyo Cho nghe vậy liền nhíu chặt mày lại : "Anh nói vậy là có ý gì ?"
Do Heol im lặng không nói gì nữa.
Không biết Jeon Hyo Cho nghĩ tới chuyện gì, cô ta bỗng biến sắc : "Chẳng lẽ tôi... không thể nào ! Cùng lắm thì tôi chỉ mắc tội giấu thuốc... thêm một vài hoạt động phi pháp, uy hiếp vài người, thuê sát thủ giết người nhưng không thành... kể cả có là vô số tội thì cùng lắm cũng chỉ phạt hai mươi năm, nhất định sẽ có ngày tôi được thả ra ngoài !"
Do Heol nói chuyện với Jeon Hyo Cho nhưng giờ giọng nói chẳng còn chút tình cảm nào nữa : "Không phải tội giấu thuốc mà là tàng trữ thuốc phiện phi pháp."
Jeon Hyo Cho mặt cắt không còn giọt máu, cô ta kích động nói : "Cái gì mà tàng trữ thuốc phiện phi pháp ! Chẳng qua tôi chỉ giữ thuốc cho người ta thôi mà ! Đống thuốc đó căn bản không phải là của tôi ! Bọn họ đang vu oan cho tôi !!!"
Cuối cùng, Jeon Hyo Cho cũng thấy hoảng loạn.
Nếu là tội tàng trữ ma túy phi pháp, cộng thêm với số lượng lớn như vậy, cô ta nhất định sẽ bị phán tử hình.
Chẳng trách Do Heol nói không phải tới để bàn việc ly hôn... bởi vì, chỉ cần cô ta chết, cuộc hôn nhân giữa họ cũng hoàn toàn được phá bỏ !
Cô ta không thể hiểu nổi !
Dù có làm thế nào cô ta cũng không thể nghĩ ra được, rốt cuộc bên phía cảnh sát làm thế nào mà nắm được chứng cứ cô ta tàng trữ ma túy, rồi sao lại có thể nắm rõ mọi hoạt động của cô ta từng chân tơ kẽ tóc, có được chứng cứ đầy đủ như vậy.
Cô ta biết nhất định là đám người kia đã bán đứng cô ta, nhưng nghĩ mãi cũng không nghĩ ra được là bằng cách nào !
Đám người kia vốn ở nước ngoài, tung tích không xác định, kể cả có lộ ra thật thì bên phía cảnh sát trong nước cũng đâu thể làm gì được bọn chúng. Mà bọn chúng giao những chứng cứ này cho cảnh sát Hàn Quốc thì có lợi gì chứ ?
Chẳng lẽ... lại là Jung Kook mua chuộc bọn chúng sao ?
Sau khi Do Heol đi khỏi, Jeon Hyo Cho gắt gao yêu cầu gặp luật sư của mình.
"Lần này tôi bị phán 10 năm hay 20 năm ? Ông nắm chắc được mấy phần ?" Jeon Hyo Cho sốt sắng hỏi.
Viên luật sư lúc này lại chỉ có thể úp úp mở mở : "Chuyện này..."
Thấy vẻ mặt của luật sư, máu trong người Jeon Hyo Cho bỗng lạnh xuống : "Rốt cuộc chuyện này là sao ! Ông nói thật cho tôi !"
Trong tay cô ta có nắm giữ bằng chứng hối lộ của Seol gia mà, tại sao giọng điệu của Do Heol ban nãy lại không có vẻ gì là sợ hãi ?
Viên luật sư chần chừ một hồi mới nói : "Cô Jeon , thứ cho tôi không thể giúp được gì, phía trên Seol gia có người. Tôi e là không thể giúp gì được cho vụ án này của cô, xin cô hãy chuẩn bị tình huống xấu nhất."
"Phía trên có người, trên Seol gia còn có thể có ai được nữa !"
Luật sư khẽ ho một tiếng : "Cô còn chưa biết sao ? Tôi tưởng anh Seol đã nói với cô rồi chứ... Tháng sau anh Seol sẽ kết hôn với đại tiểu thư của Choi gia ở thành phố Busan ."
"Ông nói cái gì !!!"
Chẳng trách Seol gia lại muốn nhanh chóng giết chết cô ta như vậy! Hóa ra là vì muốn chuyển địa vị cho bà chủ mới !
Jeon Hyo Cho hoàn toàn mất khống chế : "Tôi muốn kiện ! Tôi muốn kiện Seol Jin Meok tội hối lộ ! Dù tôi có chết cũng sẽ không để bọn họ sống yên thân đâu !"
Viên luật sư cũng cảm thấy thương xót cho số phận cô ta, ông thở dài nói : "Cô Jeon , cô quên mất đằng sau Choi gia có ai rồi à ? Vô ích thôi, với quan hệ của Seol gia và Choi gia lúc này, những bằng chứng kia của cô chưa kịp đưa ra cũng sẽ bị người ta ngăn cản lại thôi..."
Jeon Hyo Cho nghe vậy mặt mũi liền tái nhợt, cô ta ngồi phệt xuống chiếc ghế sắt lạnh như băng...
Không thể nào...
Sao lại có thể như vậy ...
...
Vài ngày sau.
Tại quảng trường trung ương nằm giữa trung tâm Seoul , dòng người qua lại tấp nập, hai bên đường dòng xe cũng nườm nượp chạy qua. Nhưng, người đi đường đều không nhịn được mà phải dừng bước ngẩng đầu lên nhìn vào màn hình lớn.
Cảnh quay đấu đá và bắn nhau dữ dội, hiệu ứng đẹp mặt, tình tiết kinh điển, đây là hình ảnh mà tất cả người dân Hàn Quốc đều không còn thấy lạ lẫm gì nữa.
Đoạn trailer phim vừa kết thúc, trên màn hình lớn xuất hiện một dòng chữ tuyên truyền : Mùng 1 Tết - SÁT THỦ - Sự trở về của Vương giả - Xin hãy đón chờ !
"A ! Là Sát Thủ mà anh Kook đóng ! Đợi nửa năm cuối cùng cũng được công chiếu rồi ! Nhưng cũng nhanh hơn tưởng tượng nhiều a !"
"Anh Kook của tui đẹp trai chết mất á á á ! "
...
Kook vừa tụ tập với đoàn làm phim xong, lúc ra hầm để xem để lấy xe lại bất ngờ thấy một người.
"Kook ..." Jeon Pan Ro áy náy đứng đối diện xe cậu , có vẻ như cố tình đứng đợi sẵn ở đây.
Kook dừng bước : "Chủ tịch Jeon, có chuyện gì vậy ?"
Jeon Pan Ro khẽ ho một tiếng : "Tháng sau, là Tết rồi..."
Kook không biết ông ta muốn nói gì nên chỉ lẳng lặng đứng đó.
Thật ra Jeon Pan Ro muốn hỏi câu có muốn về nhà đón Tết không, nhưng chung quy ông ta vẫn không thể mở lời được.
"Kook... ba vẫn luôn muốn nói chuyện với con, nhưng con cũng biết đấy, tình hình Jeon gia nửa năm nay không được tốt lắm. Công ty đang gặp tổn hại nghiêm trọng, mẹ con giờ lại như thế, tinh thần càng ngày càng hoảng loạn, ba thật sự không thể để bà ấy một mình được..."
Jeon Pan Ro cứ nói liên miên mãi.
Thật ra, ông ta nói nhiều như thế nhưng vẫn không biết nên làm thế nào để nói cho Kook biết lí do cuối cùng.
Jeon Pan Ro hít sâu một hơi, ông ta nói : "Giờ ba mẹ đã biết sự thật chuyện năm ấy rồi, cũng biết đó không phải lỗi của con... là Hyo Cho đã hại con."
Jeon Pan Ro cảm thấy có chút khó xử : "Ba biết giờ có nói gì cũng đã quá muộn... nhưng ba xin lỗi con Kook à, xin lỗi vì khi ấy đã không tin tưởng con. Hyo Cho đã bị phán quyết, nó đã phải chịu hình phạt mà nó nên nhận lấy rồi."
Kook cũng biết chút chuyện , cậu vừa mới nghe tin Jeon Hyo Cho đã bị tuyên án tử hình.
Ở nước ngoài không cấm thuốc phiện nhưng ở trong nước thì vụ này bị quản rất nghiêm. Lượng thuốc phiện mà Jeon Hyo Cho dính tới quá lớn, đủ để phán tội tử hình.
Kì thật, Jeon Hyo Cho chỉ được tính là mắc tội giấu thuốc thôi, vì chỗ ma túy đó không phải là của cô ta, nên không thể xem là tàng trữ ma túy trái phép được. Nếu như tìm được một luật sư tốt thì có khả năng thoát được tội tử hình.
Nhưng... vấn đề là, có người muốn cô ta chết.
Tuy Do Heol và Jeon Hyo Cho chưa ly hôn, nhưng khi Jeon Hyo Cho vừa bị bắt, Ye Ji Won đã lập tức sắp xếp cho Do Heol đi xem mắt khắp nơi luôn rồi.
Vì Choi gia có quan hệ với tòa án, nên đã âm thầm phán tội tử hình cho Jeon Hyo Cho , ngay đến những bằng chứng về việc đút lót của Seol gia bị Jeon Hyo Cho khai ra cũng âm thầm bị chặn lại và hủy mất.
Tất nhiên chuyện gì cũng có hai mặt của nó, cái cô tiểu thư này cũng không phải dạng vừa. Còn chưa kết hôn đã đuổi hết cả ba mẹ chồng và người nhà họ Seol ra khỏi nhà, cô ta nói không muốn sống chung với người nhà họ Seol , lí do là vì chán ghét cái mùi tiền trên người bọn họ.
Cả nhà họ Seol không thể làm gì khác, đành phải nghe theo cô con dâu có bối cảnh lớn này. Nhưng mà, vị đại tiểu thư này vẫn chưa hài lòng, hầu như cứ vài ba bữa lại cãi nhau hết trận to tới trận nhỏ, hơn nữa cô ta còn ghen tuông rất kinh khủng, không lâu trước còn đánh nhau với một tình nhân của Do Heol ầm ĩ đến mức lên cả báo, để ai ai cũng biết chuyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro