Em muốn ngủ với tôi , không muốn cưới tôi ?
Phòng bên rất yên tĩnh , xem ra J Hope ngủ rất say.
Cậu rón rén xuống giường ra ngoài xem có chuyện gì .
Đẩy cửa phòng ngủ ra , Kook nhìn thấy V đang rót nước , một tay ôm bụng , sắc mặt tái nhợt .
Kook lo lắng vội vã đi tới hỏi : " Anh Taehyung , anh không sao chứ ? ".
" Không sao ". V khẽ nhăn lông mày đáp .
"Ơ nhưng mà , có phải anh bị đau dạ dày không ?"
V im lặng không nói gì ...
Kook lập tức biết mình đoán đúng rồi .
" Trời ạ ! Hóa ra anh V không ăn được cay , vậy mà anh ấy còn ráng ăn món lẩu đó sao ?". Kook nghĩ .
" Anh đợi một lát , tôi đi lấy thuốc đau dạ dày cho anh ".
May mà những thuốc cần dùng cậu đều có cả.
Kook lấy thuốc rồi vội vàng mang thuốc tới : " Thuốc này phải uống cả hai viên ".
" Cảm ơn" .
V đưa tay lấy thuốc , bàn tay mát lạnh nhẹ lướt qua lòng bàn tay cậu, cảm giác ấy , như chạm vào tim , khiến người ta bỗng thấy thật yếu đuối .
Trong đêm tối mịt mù , còn có mưa to gió lớn , lại có người đẹp thế kia đứng trước mặt, súng dễ cướp cò lắm đó nha !!!
Kook cố lẩm nhẩm mấy vòng số Pi , vài nốt nhạc mới bình tĩnh lại được ...
Thấy anh V uống thuốc xong , cậu cũng không đi về phòng liền , mà ở lại cạnh anh thêm một lúc .
" Anh thấy đỡ hơn chút nào chưa ? Anh có cần tới bệnh viện không? Xin lỗi , tôi không biết anh không ăn được cay..."
Lúc đầu cậu thấy lo cho J Hope cơ, bởi vì anh ta ăn cay còn nhiều hơn cậu , cuối cùng J Hope thì chẳng sao cả , mà anh V lại xảy ra chuyện , đúng là lạ đời ...
" Không liên quan đến cậu , chỉ là bệnh cũ tái phát thôi ." V cắt ngang lời xin lỗi của cậu .
Hai người ngồi im lặng một hồi, V bỗng mở miệng nói : " Tối nay tới quấy rầy cậu là vì J Hope nó muốn gặp cậu ". V không ngần ngại đưa em trai ra làm bia đỡ đạn ...
Kook nghe vậy rất bất ngờ : " J Hope ? Sao cậu ấy muốn gặp tôi ?".
" Lúc cậu bị hoảng sợ trong kho hàng , là nó đã cứu cậu , nhưng do hai người từ bé đã là bạn thân , J Hope trước giờ không có nhiều bạn bè , nên giờ gặp lại cậu ,nó rất ỷ lại vào cậu " . V giải thích
Kook phát hiện ra , chỉ cần có J Hope bên cạnh hay khi nhắc tới chuyện gì liên quan đến em trai mình , sự lạnh lẽo khiếp người toát ra từ anh V sẽ nhẹ nhàng giảm bớt , không đáng sợ như mọi khi nữa .
" Hóa ra là vậy..."Kook nghe lời giải thích của V xong gật gật đầu .
V bỗng nhìn cậu chăm chú , ánh mắt anh rõ ràng là rất lạnh lẽo nhưng lại khiến cậu cảm thấy ánh mắt đó như đang muốn thiêu đốt cậu đến mất hết cả cảm giác ...
"Dạ ?" Kook ngẩn người ra.
" Không có gì " . V nhìn cậu thêm một lát rồi mới rời ánh mắt , nhìn ra bầu trời đêm phản chiếu trên cửa sổ , những hạt mưa rơi tí tách , có chút tĩnh mịch .
Nếu cứ tiếp tục ngồi như vậy , bầu không khí nhất định sẽ rất kì lạ !
" Anh à , nếu anh không sao nữa , vậy tôi ngủ trước nhé ?" Kook đứng lên cẩn thận nói .
V đương nhiên nhìn rõ ý định trốn tránh của cậu , nhấc tay lên : " Không vội , cậu cứ ngồi đi ".
Không vội gì chứ ! Cậu rất vội là đằng khác đây này !!!
Kook mặt u ám như đưa đám , nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi xuống , dáng ngồi như học sinh tiểu học bị thầy bắt phạt .
V nghiêng đầu dựa vào ghế hỏi : " Cậu sợ tôi lắm à ?" .
Sự lạnh nhạt của V trong đêm tối so với ban ngày trông càng gian tà hơn , nguy hiểm hơn .
Kook lắc đầu như trống bỏi , sau đó lại gật đầu lia lịa : " Cả cái thành phố Seoul này chắc chẳng có ai là không sợ anh đâu ".
Ngón tay thon dài của V khẽ lướt trên ly nước , anh trầm giọng khẽ nói : "Chỉ vì những người khác đều sợ tôi nên cậu cũng sợ ? Vậy ... những người phụ nữ khác đều muốn lấy tôi , sao cậu lại không muốn ?"
Câu hỏi này khiến Kook đơ người , cậu sợ đến nỗi suýt nữa thì ngã khỏi ghế .
Lúc sáng cậu còn tưởng mình đã tránh được một kiếp rồi , cậu đúng là ngây thơ quá mà .
Vấn đề này ... cậu phải trả lời anh thế nào đây ?
Kook run rẩy giơ tay lên : " Trước khi trả lời về vấn đề này, tôi có thể hỏi anh một câu không ? "
V gật đầu : " Được ".
" Tại sao lại là tôi ? Chẳng lẽ , là vì J Hope hiện giờ rất ỷ lại vào tôi à ? Tôi nghĩ đây chỉ là tạm thời , đợi tâm trạng anh ấy ổn định lại rồi sẽ ổn cả thôi , nhưng dù cho Hope cứ luôn ỷ lại như vậy, anh cũng không cần ... không cần phải tự uất ức chính mình mà lấy tôi vậy đâu ..." . Kook khuyên nhủ tận tình , cậu thấy như mình đang khuyên một thiếu nữ sa ngã .
V lặng lẽ nhìn cậu , anh buông cốc nước trong tay xuống , nâng mắt lên nhìn thẳng vào cậu : " Kook , tôi tưởng ngay từ đầu tôi đã nói rất rõ rồi chứ ? Nếu em vẫn không hiểu , tôi không ngại nói lại lần nữa đâu . Vì cậu cũng được coi như là đã cứu J Hope , nên cậu là ân nhân của anh em tôi , vì vậy tôi quyết định lấy thân đền đáp ".
" Chính là vì ... vì cái lí do này điên rồ quá , nên tôi mới không thể chấp nhận được đấy !!!" Kook đang gào thét ở trong lòng .
Kook gần như bất lực cảm thấy không thể nói rõ vấn đề này với đối phương được , liền tỏ ra ân hận nói : " Anh Taehyung , tôi rất cảm ơn ý tốt của anh , nhưng hiện giờ tôi là một người theo chủ nghĩa không kết hôn , thế nên ..."
V nhíu mày : "Thế nên ... cậu chỉ muốn ngủ với tôi ? Chứ không muốn gả cho tôi à ?".
" Chính xác là vậy đấy.... á không ! Không phải , không phải , tuyết đối không phải... không phải là tôi có ý đó đâu !" Kook thật sự muốn quỳ xuống chân anh V luôn rồi , anh nói năng đừng có đáng sợ như thế được không hả ? Dọa chết em rồi ...
" Tiếc thật , tôi chỉ có thể chấp nhận quan hệ xác thịt trên tiền đề hôn nhân thôi ". V tỏ vẻ tiếc nuối nói ...
"Ai mà tin được anh chứ..." Kook nghe vậy nhịn không được khẽ buộc miệng nói ...
V quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ , trông có vẻ lạnh lùng nói : " Phụ nữ đối với tôi không khác gì hòn đá bên đường , lọ hoa trên kệ ... "
"................" Sao Kook cảm thấy nghe câu này cứ thấy thương thương các chị fan của V thế nào ấy nhỉ ?
" Cậu bận tâm vì tôi thích đàn ông sao ?"V đột nhiên hỏi .
" Sao có thể như thế được !" Kook phủ nhận , như anh V nói , tất cả phụ nữ trong thành phố này nghĩ ai ai cũng muốn làm vợ của anh ấy chứ, làm gì đến lượt cậu bận tâm về giới tính của anh cơ chứ ...
" Vậy thì tại sao ?" .V khó hiểu .
Có vẻ như , tối nay V mà không làm rõ vấn đề này thì sẽ không tha cho cậu đi ngủ đâu .
Kook bất lực đỡ trán , cậu cố gắng bình tĩnh hít sâu một hơi nói : " Anh Taehyung , hôn nhân không phải là trò đùa , dù cho là để báo đáp tôi hay nguyên nhân khác cũng vậy , chúng ta chỉ vừa mới gặp lại nhau , anh có hiểu gì về con người hiện tại của tôi không ? Có biết thời gian qua , quá khứ của tôi thế nào không ?".
" Người tôi muốn lấy là cậu của hiện tại - người đang ngồi trước mặt tôi , quá khứ của cậu đều là những kí ức liên quan tới tôi thôi ".
Không hổ là câu trả lời của V , bá đạo ghê ~~.
Sắc mặt Kook dần trầm xuống : "Nhưng , đối với tôi mà nói , quá khứ của tôi cũng là một phần của tôi , tôi không thể vứt bỏ quá khứ rồi lấy anh được . Huống hồ anh thật sự không yêu tôi mà chỉ vì muốn báo đáp, tôi thật sự khuyên anh nên dẹp cách nghĩ hoang đường đó đi ".
" Không cùng chí hướng, thì không thể bàn luận được " . V thở dài ...
Sau đó cả hai người đều rơi vào trầm mặc .
Kook cảm thấy đối phương vì bị cậu từ chối hai lần mà thẹn quá hóa giận , sắp nổi trận lôi đình với cậu rồi ...
V lại bình tĩnh nói : " Tôi biết rồi ".
Thần kinh căng thẳng , lo sợ của Kook cuối cùng cũng có thể được thả lỏng : " Thế thì tôi ngủ đây , chúc anh ngủ ngon " .
" Ngủ ngon ".
Người đàn ông ngồi trên so fa nhìn theo bóng lưng bé nhỏ kia , ánh mắt vẫn nóng bỏng như dòng nham thạch .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro