Em là rừng là biển 🌳🌊
Lấy được câu trả lời từ miệng Kim Taehyung , tất cả mọi người trong trường đua đều ngốc luôn.
Thật sự là người yêu của Kim Taehyung !
Mấy chục năm Kim Taehyung sống như khổ hạnh cao tăng, lạnh lùng vô tình không gần nữ sắc, đã bao lần bọn họ thảo luận xem rốt cuộc kiểu người nào mới có thể giải quyết anh.
Dịu dàng hiền tuệ , hay là cao quý lạnh lùng ?
Đoan trang hào phóng, hay là nhu tình như nước ?
Thậm chí họ còn nghĩ tới kiểu nữ cường trong thương giới như Kim Taehyung nữa cơ...
Nghĩ tới vô số loại khả năng nhưng vạn vạn không ngờ tới... kiểu người Kim Taehyung coi trọng lại là một tiểu bạch thỏ ngốc ngốc đáng yêu !
Một động vật nhỏ mềm mại, ngoan ngoãn dính trên người một người lạnh lùng ngạo mạn như Kim Taehyung.
Mặc dù, sự kết hợp này vô cùng quỷ dị nhưng mà bọn họ phát hiện khi bên cạnh Kim Taehyung có thêm cậu bé này thì hơi thở lạnh lùng trên người anh cũng dịu dàng hơn rất nhiều.
Nhất là khi ánh mắt anh nhìn cậu, nói là băng mùa đông tan thành nước mùa xuân cũng không quá...
Đơn giản chỉ là một thời khắc kì tích !
"Đúng là sống lâu mới thấy nha ! Không ngờ tôi còn sống được tới ngày trông thấy người yêu của Kim Taehyung trông như thế nào ! Loại hình như thế này... đúng là một lời khó nói hết !"
"Chẳng phải thế à ! Đánh chết tôi cũng không tin Taehyung lại thích kiểu người thế này !"
"Tức chết tôi !!! Cứ tưởng Kim Taehyung thích loại hình giống anh ấy, ít nhất cũng phải chín chắn mạnh mẽ chứ, hại tôi còn giả vờ kiêu ngạo trước mặt anh ấy ! Kết quả... anh lấy lại thích tiểu bạch thỏ nhu nhược thế kia hu hu hu !"
"Rốt cuộc Kim Taehyung nghĩ cái gì vậy ? Hai người họ chẳng xứng đôi chút nào ? Loại người này vừa nhìn đã biết cậu ta chỉ biết làm nũng thôi, chẳng có lấy một chút nội hàm nào !"
"Haiz, mấy người đàn bà các cô thì biết cái gì ? Kiểu người này mới có thể kích thích ý chí muốn bảo vệ của đàn ông ! Kim Taehyung có lạnh lùng thế nào đi chăng nữa cũng là đàn ông bình thường mà thôi ! "
...
Trong tiếng kêu rên của đám con gái cùng tiếng nghị luận của đám con trai, Ji Hoon vác cái mặt đen như đít nồi đi về phía hai người họ : " Này ! Kim Taehyung , chẳng phải chú bảo hôm nay không đến sao ?"
V : "Ngoài ý muốn."
Khóe miệng Ji Hoon giật giật, ai mà biết chỗ hội độc thân của họ tụ họp lại là chỗ V hẹn hò chứ, chẳng lẽ trời cao đã định sẵn là bọn họ không thoát được sự ngược đãi này.
"Này, trước đây tôi đã từng cho rằng, bất kì ai phản bội cũng được nhưng chú thì không ! Kim Taehyung, chú làm anh quá thất vọng !" Ji Hoon đau lòng ôm đầu nói.
Kook đứng một bên có chút câm nín, nói như thế chẳng phải nguyền rủa V phải độc thân cả đời sao ?
Có điều, chuyện V tìm được người yêu trước đối với đám người này mà nói cũng đủ khiếp sợ đi...
"Nếu trùng hợp gặp nhau thế này vậy cùng nhau chơi đi chứ hả ?" Ji Hoon mời.
Yang Yujin đứng một bên cũng nói : "Lâu rồi không đua ngựa với nhau, đấu một trận chứ ?"
"Đúng đúng đúng, đấu đi !" Ji Hoon nhao nhao lên.
V liếc nhìn cậu nhóc trong lòng : "Mấy người cứ chơi đi, em ấy không dám cưỡi ngựa một mình."
Đầu Ji Hoon đầy hắc tuyến : "Chú đủ rồi nha, cho cẩu độc thân một con đường sống đi..."
Sắc mặt của Yang Yujin hơi cứng lại, ánh mắt áp bức lại nhìn sang Kook đang tỏ vẻ không hiểu gì bên cạnh.
Kook lặng lẽ khóc thầm, cái gì mà không dám cưỡi ngựa một mình chứ ! Đại ma vương rõ ràng là không yên tâm sợ cậu chơi đến điên luôn nên mới đích thân giám sát cậu thôi !
V cắt đuôi bọn họ xong liền mang Kook đi chọn ngựa.
Quản lí trường đua ngựa thấy V đưa Kook tới thì vừa mừng vừa lo, ông ta vội vàng đem hai con ngựa tốt nhất trong trại đến cho hai người.
"Ngài Kim , ngài xem hai con ngựa này thế nào ? Đây là hai con được đưa đến từ trại ngựa hoàng gia Anh đấy, là ngựa Thuần Chủng !" Quản lí nhiệt tình giới thiệu.
Ôi trời ! Đẹp trai quá đi !
Kook nhìn chằm chằm con ngựa có cái bờm đen như mực kia, ánh mắt cơ hồ sáng rực lên !
Ngựa Thuần Chủng của Anh dựa vào khả năng có thể tăng tốc trong thời gian ngắn mà xưng bá cả thế giới. Là giống ngựa được công nhận là một trong những giống ngựa ưu tú nhất. Mà con ngựa do quản lý giới thiệu lại là cực phẩm, đạt đến trình độ đua cấp chuyên nghiệp rồi, so với con ngựa trong tay Yang Yujin vừa nãy còn tốt hơn.
Thấy Kim Taehyung không nói lời nào chỉ quan sát chuồng ngựa , quản lí nhìn về phía Kook rồi hỏi : "Cậu đây có thích không ?"
Kook gật đầu liên tục : "Thích thích ! V , lấy con này đi !"
Cưỡi con này chắc chắn cực kỳ đã ! Cậu không chờ được nữa rồi !
Cuối cùng, ánh mắt của V dừng ở một con ngựa màu nâu : " Đem con ngựa kia tới đây."
"Khụ... kia... cái chuồng kia ? Ngài chắc chứ ?" Quản lý có chút chần chừ nhìn về con ngựa còn thấp hơn nhiều so với những con khác.
Rất nhanh, vị quản lí đem ngựa tới.
V sờ đầu con ngựa một cái, chú ngựa này có vẻ rất ngoan ngoãn mà cọ cọ bàn tay anh.
Vì thế V gật đầu nói : "Chọn con này đi."
Kook đứng một bên trố mắt nghẹn họng, trợn tròn cả mắt : " Kim Taehyung , đây chẳng phải giống ngựa lùn Châu Mỹ sao?"
V nhàn nhạt liếc cậu một cái : "Thì sao ? Có vấn đề ?"
Kook thật muốn khóc.
Đương nhiên có vấn đề ! Ngựa lùn châu Mỹ là loại ngựa chuyên dùng cho các bạn nhỏ mà !!!
Cách đó không xa, Ji Hoon đang đua ngựa với Yang Yujin nhìn thấy V dắt con ngựa lùn kia, tí nữa thì ngã ngựa.
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ah ah ha ha ha... Kim Taehyung ! Chú chọn ngựa gì đấy ! Ai ui cíu, cíu, cíu, tôi không dừng cười được !"
Cuối cùng, Ji Hoon còn bỏ cả đua ngựa, ôm bụng cười lăn lóc trên đường đua.
Yang Yujin cũng xoay người, cưỡi con ngựa Thuần Chủng cao lớn kia đi về phía bọn họ.
Nhìn Ji Hoon đang cười lăn lộn với con ngựa to con kia của Yang Yujin , rồi lại nhìn con ngựa lùn bên cạnh mình, Kook sắp tức phát khóc rồi.
Bắt nạt người ta quá mà !
Nhìn vẻ mặt ủy khuất của cậu , V nhất thời mềm lòng, nhéo mi tâm một cái.
Sau đó đột nhiên đi tới bế ngang cậu lên rồi đi về phía con ngựa Thuần Chủng cao to đẹp trai vừa nãy.
Đặt Kook lên ngựa, sau đó V cũng nhảy lên ngồi sau lưng cậu , anh ôm cậu vào lòng nói : "Hài lòng chưa ?"
Rốt cuộc cũng được như nguyện, Kook kéo kéo dây cương rồi lại sờ sờ cái bờm ngựa, thích không chịu được . Lúc này mới nghiêng đầu hôn lên má anh một cái.
Nhìn hai người, sắc mặt Yang Yujin trở nên cực kì khó coi.
Ji Hoon thì tỏ vẻ bị chói mù mắt chó rồi : " Đệch ! Có đánh chết tôi cũng không ngờ có ngày Kim Taehyung biết dỗ ngọt người yêu !"
Sắc mặt Yang Yujin lạnh lùng : "Cậu ta không xứng với Taehyung."
Ji Hoon ho nhẹ một tiếng : "Nói thì nói vậy nhưng mà cái loại chuyện như tình cảm thì vấn đề không phải là xứng hay không xứng..."
Hơn nữa, mặc dù anh ta chỉ gặp gỡ có hai lần ngắn ngủi nhưng dường như... chàng trai này cũng chưa chắc chỉ là một con thỏ trắng đơn giản đâu !
"Tiếp tục !" Yang Yujin đi đến chỗ ngựa của Ji Hoon đánh một roi vào mông nó.
Sau một vòng, Yang Yujin giành thắng lợi.
Ji Hoon ủ rũ cúi đầu : "Em đó, không thể cho anh ít mặt mũi sao ?"
Kim Won Hye hoan hô chào đón, sùng bái nhìn Yang Yujin : "Chị Yujin thật lợi hại ! Tại sao cái gì chị cũng biết thế, lại còn giỏi tất nữa ! So với con trai còn giỏi hơn ! Thần tượng của em trừ anh họ ra thì chính là chị đó !"
Kim Won Hye vừa nói vừa liếc Kook trong ngực V cách đó không xa, tỏ vẻ cải xanh bị heo gặm mất rồi : "Rõ ràng chị với anh họ em mới là một đôi trời phối ! Anh của em không biết mắt có bị làm sao không nữa ! Em tưởng anh ấy sẽ không nông cạn giống mấy tên đàn ông xấu xa kia chứ ! Làm sao lại bị loại người này lừa ?"
Yang Yujin nghe Kim Won Hye nói thế thì không lên tiếng, chẳng qua là sắc mặt lạnh hơn mấy phần.
Những người bên cạnh trố mắt nhìn nhau, rõ ràng bọn họ có vài phần tán đồng câu này của Kim Won Hye.
Kim Won Hye là em họ của V nên mới có thể nói như vậy chứ còn bọn họ thì tất nhiên không dám nói bậy nói bạ gì rồi, chỉ có thể im lặng oán thầm.
Nếu như nói họ phải chọn một người phụ nữ xứng đôi với Kim Taehyung thì chắc chắn đó phải là Yang Yujin .
Năm đó, Yang Yujin cũng như Kim Taehyung là một người nổi tiếng trong giới, là nữ thần của biết bao công tử Seoul này, người theo đuổi phải xếp hàng dài.
Nhưng mà, Yang Yujin chỉ cho mỗi Kim Taehyung với Ji Hoon sắc mặt tốt, hơn nữa tính cách cũng khá giống Kim Taehyung. Hai người bọn họ đều là con cưng của trời, hoàn hảo đến không thể tưởng tượng nổi.
Khi đó, tất cả mọi người đều nghĩ rằng Yang Yu Jin với Kim Taehyung sẽ thành một đôi nhưng không ngờ gia đình nữ thần vì chuyện làm ăn mà rời đi, di dân qua nước ngoài. Sau đó cứ như vậy mà biến mất trong tầm mắt mọi người.
Những năm gần đây, Yang gia ở nước ngoài phát triển ngày càng lớn, thường xuyên có thể nghe được truyền kì về Yang Yujin, tuổi còn trẻ mà đã lấy được bằng thạc sĩ quản trị kinh doanh, năng lực không kém anh của cô mấy.
Mọi người cũng cho là lần này về, chuyện của Yang Yujin với Kim Taehyung cũng chắc chắn tám chín phần rồi.
Hai người đều độc thân, tuổi tác cũng thích hợp, tính cách cũng giống nhau lại còn môn đăng hộ đối.
Thậm chí không ít người cảm thấy Kim Taehyung đến giờ vẫn chưa lập gia đình là vì chờ Yang Yujin...
Ai mà biết, tình tiết đột nhiên xoay chuyển, Kim Taehyung lại bị một con tiểu bạch thỏ lừa mất !
Thật khiến mọi người trố lồi con mắt !
Chuyện yêu đương mà cứ làm như trò đùa, thật quá tùy tiện rồi chứ ?
Càng khiến bọn họ choáng là từ miệng Ji Hoon, họ biết được Kook chỉ là một diễn viên mới không có tiếng tăm gì ?
Cưỡi ngựa xong, V bế Kook xuống, dứt khoát không cho cậu đi bộ vì sợ đường truyết trơn trượt nên ôm luôn đến khu nghỉ ngơi.
"Đi đường mà cũng phải bế, anh chiều hắn ta quá rồi !" Kim Won Hye không nhịn được oán trách một câu.
Câu trả lời của V là cẩn thật đặt Kook lên ghế, sau đó rót cho cậu một ly sữa nóng, hơn nữa còn tự mình thổi nguội rồi đưa đến miệng cậu : "Cẩn thận kẻo nóng."
Khuôn mặt Kim Won Hye nháy mắt đen xì.
Những người khác đều thay nhau ho nhẹ vài tiếng.
Ôi , đúng là ngàn năm khó gặp !
Ai nói Kim Taehyung lạnh lùng vô tình nào, chỉ là trước đây chưa có ai khiến anh ta phải dịu dàng mà thôi !
Đúng là ngày càng tò mò, tiểu bạch thỏ này rốt cuộc có ma lực gì vậy ? Thế mà có thể mê hoặc người đàn ông như Kim Taehyung thành như này !
Kook tất nhiên cũng phát hiện những ánh mắt thay V bất bình, tiếc hận. Thậm chí còn có một ánh mắt lạnh lùng nhằm vào cậu từ đầu đến cuối...
Khóe mắt Kook liếc về phía Yang Yujin, sau đó cậu chống cằm lên, nghiêng đầu hỏi V : "Anh với Yang Yujin là quan hệ gì vậy ?"
"Khi còn bé lúc em chuyển đi , hai nhà khá thân với nhau, cũng coi như là cùng nhau lớn lên." V thành thật trả lời, vẻ mặt không có bất cứ điều gì khác thường.
Kook dài giọng : "À... hóa ra là thanh mai trúc mã à ?"
V gật đầu một cái : "Coi như là vậy."
Kook nhất thời nổi giận : "Này, Taehyung ! Em đang ghen đấy, anh không thấy sao ? Anh không dỗ em thì thôi lại còn nói thế !"
V cũng nhất thời sửng sốt : "Em... ghen ?"
"Lại còn không à, cô em họ với bạn bè của anh đều cho rằng Yang Yujin mới xứng đôi với anh, họ cho rằng anh là một đóa hoa nhài xinh tươi bị cắm vào một bãi phân trâu là em đó !" Kook lầu bầu.
Lúc trước Kook còn chưa nhớ ra, nhưng vừa nãy cuối cùng nghĩ tới Yang Yujin là thần thánh phương nào.
Yang gia năm đó với Kim gia là hai thế gia giàu có siêu cấp nổi tiếng, sau đó vì một vài vấn đề làm ăn trong nước mà không thể không chuyển hướng qua nước ngoài . Mấy năm gần đây nghe nói nhà họ phát triển không tệ, đã đánh về trong nước.
Kim Taehyung còn đang đắm chìm trong hạnh phúc từ chữ 'ghen' của Kook , trong mắt hiện lên nét cười : "Sao em lại là phân trâu, em là rừng là biển."
Kook nghiêng đầu, không hiểu : "Sao lại thế ?"
V dịu dàng vuốt tóc cậu , ánh mắt thâm thúy như màn đêm đầy sao, lẳng lặng nói một câu : "Anh yêu em như cá yêu biển, như chim yêu rừng. Không thể thoát cũng chẳng thể lui..."
Trong phút chốc, đầu óc Kook tràn đầy hình ảnh pháo hoa nổ tung...
Kỹ năng tỏ tình của đại ma vương... quá hung tàn !
Lúc này, đối điện không xa đột nhiên vang lên một tiếng "keng" chói tai, là ly trà trong tay Yang Yujin không cẩn thận đánh rơi xuống đất.
Kim Won Hye vội ân cần hỏi : "Chị Yujin sao vậy ?"
Yang Yujin sắc mặt trắng bệch lắc đầu một cái : "Không sao."
Lời của V nói với Kook thì ở khoảng cách này bọn họ không thể nghe được.
Nhưng mà Yang Yujin biết đọc khẩu hình miệng, hơn nữa cô ta luôn chú ý đến đối thoại của hai người họ.
Hay cho câu "như cá yêu biển, như chim yêu rừng", Kim Taehyung lại vì một người mà nói ra những lời này...
Ji Hoon không chú ý tới sóng ngầm mãnh liệt giữa bọn họ, nghỉ ngơi một lát rồi chạy qua chỗ Kook : "Này Kim Taehyung, lát nữa chúng tôi ra sân bắn chơi, mấy người có đi không ?"
Bắn súng ! Bắn súng ! Bắn súng ! Súng súng súng súng súng súng !
Ánh mắt Kook không khác gì bóng đèn 500w.
Chân bị thương không thể cưỡi ngựa ! Bắn súng chỉ dùng tay chắc là được nhỉ nhỉ nhỉ ?
"Được rồi được rồi, tôi hiểu rồi, không nên hỏi chú !" Ji Hoon quay đầu về phía Kook : "Thỏ con, cậu có đi không ?"
Kook gật đầu như gà mổ thóc, ánh mắt lấp lánh lắc tay V : "Chủ nhân thân yêu, em có thể đi không ?"
V : "Được."
Đến nơi, Kook vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
Không ngờ sân bắn ở đây có kích thước rất lớn, diện tích khoảng tầm 1500 mét vuông . Tổng cộng có hai sân bắn tiêu chuẩn, mỗi sân đều được thiết kế chuyên nghiệp, các loại súng ống cũng được trang bị đầy đủ.
Bên trong sân còn có phòng triển lãm các loại vũ khí hạng nhẹ như súng lục, súng trường, súng máy và thêm hàng trăm loại vũ khí hạng nhẹ khác.
Thỉnh thoảng còn thấy bóng mấy anh lính mặc quân trang cũng đến đây chơi.
Kook hết nhìn đông tới nhìn tây mà không nhìn đường, nếu không phải do V dắt tay thì không chừng đập đầu vào cái cây nào đó rồi.
Lúc trước em họ của V có nói anh chiều cậu quá, xem ra là cô ta nói không sai. Hôm nay Kook đã đc anh chiều đến độ không cần mang não ra khỏi cửa luôn, chỉ cần ngoan ngoan theo sau anh để được cưng chiều là được.
Đến sân bắn, Ji Hoon lập tức chọn một khẩu súng tốt, tỏ vẻ muốn rửa nhục: " Yujin, đến đến đến ! Đến PK nào ! Cưỡi ngựa có thể thua em nhưng bắn súng thì chắc chắn anh không thua đâu !"
"Tôi cũng tới !"
"Tôi tới nữa !"
...
Nhóm người của Ji Hoon có một nửa trai một nửa gái. Con trai thì đương nhiên có hứng thú với bắn súng, các cô gái thì đa phần cũng hiểu một chút, có hai người không biết gì thì đang hỏi những người khác.
Rất nhanh, mọi người đã chọn xong súng rồi đeo kính an toàn và tai nghe lên. Bọn họ đứng trước vạch chuẩn bị bắn.
Một giây sau những tiếng "đoàng, đoàng, đoàng" vang lên liên tục, đi kèm với đó là tỉ số xuất hiện trên chiếc bảng điện tử bên cạnh.
Mỗi một phát súng đạt tối đa là 10 điểm, điểm số được tính chính xác đến số thập phân thứ nhất.
Kết quả vừa nhìn lại đã thấy điểm số dọa người của Yang Yujin với Ji Hoon.
Điểm của hai người họ đều là 9.9 điểm, đây đã là một điểm số vô cùng cao.
"Ôi trời ! Anh Ji Hoon , chị Yujin , hai người thật lợi hại quá !"Cuối cùng tổng điểm của ba phát bắn cũng được tính xong, số điểm của Ji Hoon lần lượt là 9.9, 9.7 và 9.8. Số điểm của Yang Yujin lần lượt là hai lần 9.9 và một lần 9.7, lấy 0.1 điểm cách biệt mà giành lấy thắng lợi.
Đồng thời điểm số của Yang Yujin cũng là điểm số cao nhất trong tất cả mọi người.
Mọi người bên cạnh đều trầm trồ : "Không hổ là nữ thần của tôi ! Là niềm tự hào của tôi !"
Ji Hoon nghiêng đầu tìm V : " Kim Taehyung ! Chú làm gì vậy ! Mau tới đây chơi !"
Kết quả...
Một chiếc giày của Kook bị rớt, V đang ngồi xổm ở đó giúp cậu đi lại giày...
Nhìn cái cảnh bong bóng màu hồng bay khắp nơi này, khóe miệng Ji Hoon co giật không ngừng, đúng là vả chết vô số cẩu độc thân ở đây mà.
Kook nghe những người đó nói chuyện còn vẻ mặt kinh ngạc nhìn V : "Boss đại nhân, anh bắn súng rất giỏi sao ? Đến đến đến, chúng ta tới PK !"
Nói xong liền hưng phấn kéo V tới bàn bắn bên cạnh.
"Ui, thỏ con, cậu cũng biết chơi sao ?" Ji Hoon kinh ngạc nhướng mày.
Kook hừ một tiếng : "Dĩ nhiên tôi biết ! Tôi bắn khá tốt đó !" Lúc trước cậu đã từng được đại sư huynh dạy cho bắn súng .
Nói xong liền cầm lấy súng, "đoàng" một tiếng.
Một lát sau, trên bảng tỉ số chợt xuất hiện một số điểm đỏ tươi -- 6.3 điểm.
Bắn... thật là tốt...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro