Địa vị 😤
"Xin lỗi, đây là khu nghĩ dưỡng tư nhân, không thể tự tiện tham quan !" Một trong hai nữ nhân viên lên tiếng, cô ta không thèm che dấu mà đánh giá Kook từ trên xuống dưới, giọng điệu cũng vô cùng lạnh lùng.
"Nếu cậu tới đây xin việc thì thật xin lỗi ! Gần đây Khu nghỉ dưỡng Thiên Tuyền đã tuyển đủ người rồi, cậu có thể tìm chỗ khác thử xem." Cô gái còn lại cũng lên tiếng.
"Xin việc...?"
Kook sửng sốt một chút, sau đó thì có chút dở khóc dở cười. Trông cậu nhìn giống người tới xin việc lắm sao ?
Hai nhân viên bỏ đi không lâu, Kook liền nhận được điện thoại của Jin Eun Ye.
"Jung Kook , thật xin lỗi quá ! Mợ bên này có chút việc gấp ! Mợ đã cho người ra đón con vào trước rồi, con cứ đi vào cùng cô ấy vào nhé, mợ sẽ qua nhanh thôi !"
"Dạ, không sao đâu ạ ! Mợ cứ làm việc đi !"
Kook cũng không nói với Jin Eun Ye chuyện vừa rồi để tránh cho bà khó xử, cũng tránh cho việc có va chạm gì với chủ nhà, dù sao thì cũng chỉ là có chút hiểu lầm nho nhỏ với hai người nhân viên mà thôi.
Sau khi Kook cúp máy, rất nhanh có một người mặc đồng phục giống hai cô gái vừa rồi chạy ra.
Nhân viên kia vừa nhìn thấy Kook thì đã bị dung mạo và khí chất của Kook làm cho choáng ngợp, nhưng dựa sự chuyên nghiệp của bản thân thì cô ấy cũng rất nhanh chóng lấy lại sự tỉnh táo.
"Xin chào, là Jin phu nhân để tôi tới đón anh , mời anh đi cùng tôi."
"Cám ơn."
Dọc đường đi, nhân viên kia cứ lén lút đánh giá Kook , rốt cuộc đây là người nào của Jin Eun Ye, tại sao trước giờ chưa từng gặp qua ?
...
Cùng lúc đó, cuộc tụ họp của các phu nhân bên trong đang vô cùng náo nhiệt.
Hai nữ nhân viên lúc nãy bây giờ cũng đang tươi cười, thành thạo len vào giữa để phục vụ cho các vị phu nhân tôn quý.
Lee phu nhân được mọi người vây lấy nói đủ thứ chuyện trên đời.
Đề tài nói chuyện của phụ nữ thì chỉ xoay quanh quần áo, đồ trang sức và đàn ông, tất nhiên cũng không quên dò la tin tức, đồng thời đem mục đích của mình ám chỉ cho đối phương biết.
Đây là một mánh khóe thuộc về khả năng ngoại giao của các phu nhân.
Ánh mắt Jeon Hyo Cho đảo một vòng, phải ra tay từ một phu nhân nào đó có chút giao tình mới được, sau đó từ từ sát nhập vào câu chuyện của bọn họ.
Tuy hiện tại không trèo lên được Lee phu nhân, nhưng cô ta cũng hiểu chuyện này không thể gấp được. Hôm nay chỉ cần có thể làm quen thôi cũng coi như là thành công rồi, nếu thái độ quá ân cần thì có khi còn khiến đối phương có ấn tượng xấu.
Trò chuyện một hồi, khóe mắt Jeon Hyo Cho bay về phía chiếc cài áo hình hoa lan trên người Lee phu nhân, cô ta thử thăm dò lấy đề tài nói : "Lee phu nhân, cái cài áo ngài đang dùng trông thật khác biệt, không biết là mua ở đâu ! Sắp tới sinh nhật của mẹ tôi rồi, tôi vẫn đang rầu rĩ vì không biết tặng cái gì đây ?"
Bởi vì Jeon Hyo Cho chen mồm vào, cho nên nhất thời tất cả mọi người đều tập trung nhìn về phía cô ta.
Mọi người chỉ thấy người nói chuyện là một cô gái lạ mặt, tướng mạo xinh đẹp, khí chất cũng dịu dàng, chắc hẳn gia thế không tầm thường.
Lee Ji-ah nghe được câu hỏi của Jeon Hyo Cho thì vẻ mặt có chút khoái trá, bà ta nói : "Cái này à... sợ rằng không mua được đâu ! Đây là do con trai tôi tự đặt làm cho tôi !"
Jeon Hyo Cho nghe vậy thì hai mắt sáng rực, cô ta biết lời này của mình đâm đúng chỗ rồi liền thuận thế tâng bốc : "Lee công tử thật là có hiếu !"
Ye Ji Won thấy một câu của Jeon Hyo Cho chọc đúng vào điểm mấu chốt, khiến Lee Ji-ah vui vẻ thì tất nhiên là mừng rỡ không thôi, bà ta liên tục tán dương : "Lee phu nhân thật là có phúc !"
Thấy mọi người không ngừng nhắc tới đứa con làm mình kiêu ngạo, tâm trạng Lee Ji-ah cũng vì thế mà rất tốt, cũng nói nhiều mấy câu : "Vị phu nhân này nhìn thật lạ mặt, không biết bà là ai ?"
Ye Ji Won thấy Lee Ji-ah chú ý tới mình, lại còn nói chuyện với mình thì mừng rỡ như điên, lập tức đọc cả một tràng dài giới thiệu : "Tôi họ Ye , chồng tôi là chủ tịch tập đoàn SS tên là Seol Jin Meok , con trai tôi là CEO , còn đây là con dâu tôi Hyo Cho ."
"Xin chào Lee phu nhân, cháu tên là Jeon Hyo Cho ".
Thế gia quyền quý ở Seoul quơ tay là được một nắm nên thực tình Lee Ji-ah cũng chẳng có cái ấn tượng gì với cái tên tập đoàn SS hay cô gái trước mặt này, nhưng mà bà vẫn khách khí nói mấy câu : " Ye phu nhân cũng thật có phúc, cưới được một cô con dâu đẹp như vậy !"
Mặc dù chỉ trao đổi mấy câu, nhưng có thể vào mắt Lee phu nhân thì chuyến đi ngày hôm nay cũng quá đáng giá !
Hai nữ nhân viên kia cũng là loại người hướng theo chiều gió, bọn họ thấy Ye Ji Won và Jeon Hyo Cho vào mắt Lee Ji-ah thì phục vụ hai người họ càng thêm ân cần.
Hai người họ đang thành thạo phục vụ các quý phu nhân này thì khóe mắt đột nhiên liếc về một bóng người quen thuộc cách đó không xa !
Còn dám đến đây !
Thấy Kook chuẩn bị đi vào đây thì nữ nhân viên cằm nhọn kia lập tức để việc trong tay xuống, sau đó vội vàng vọt tới lớn tiếng mắng : "Đứng lại ! Ai cho cậu vào đây ! Cậu biết đây là đâu không ?"
Nữ nhân viên tóc ngắn thì nhìn chằm chằm người nhân viên dẫn Kook vào rồi lạnh lùng nói : "Cô đang làm gì vậy ! Cô đã nhận của cậu ta bao nhiêu rồi hả ! Cái loại người vớ vẩn này cũng cho vào ! Nếu làm những vị khách quý bên trong khó chịu thì cô có chịu trách nhiệm nổi không ?"
Dù sao thì vừa nãy chính miệng Ye Ji Won cũng nói Kook chỉ là một diễn viên, cho nên hai bọn họ đã hoàn toàn nhận định thân phận này của Kook , hoàn toàn không nghĩ tới những khả năng khác.
Lúc này, động tĩnh bên ngoài sảnh tiếp khách cũng đã kinh động đến các phu nhân bên trong.
"Chuyện gì xảy ra thế ?" Lee Ji-ah không vui cau mày lại.
"Không biết nữa ! Hình như có người không phận sự xông vào đây..."
...
Jeon Hyo Cho đã sớm chú ý tới chuyện ngoài cửa, cô ta thấy Kook lớn gan mua chuộc người dẫn mình vào trong thế này thì âm thầm phỉ nhổ cậu là kẻ dốt nát ngu xuẩn đến buồn cười.
Ye Ji Won thì vẫn tỏ vẻ cao quý ngồi ở đó, cũng không dấu sự chán ghét trên mặt : "Thật là mất mặt..."
Hai nhân viên kia cô một câu tôi một câu, càng nói càng khó nghe hơn nữa còn chuẩn bị gọi bảo vệ tới bắt người.
Nhưng mà ngay khi nữ nhân viên cằm nhọn kia dứt lời, sau lưng đột nhiên vang lên một giọng nói vô cùng giận dữ, vô cùng ác liệt : "Láo xược !!!"
Lee Ji-ah vô cùng khó chịu việc buổi tụ họp của mình bị người ta quấy rầy, bà ta định gọi người tới đuổi thì đột nhiên thấy Jin Eun Ye xuất hiện và giận dữ quát hai người nhân viên kia.
"Dám ức hiếp cháu của Jin Eun Ye này ! Ai cho các người lá gan ấy !!!"
Jin Eun Ye dù sao cũng xuất thân từ gia tộc quân nhân, lúc bà tức giận thì khí thế thật sự rất kinh người. Không khí trầm trọng trong nháy mắt đã bao phủ cả sảnh tiếp khách.
Mà đi kèm với một câu rống giận của Jin Eun Ye thì những người ở đây đều ngây ra !
Hai nhân viên nữ kia lập tức đờ người ra, hoảng sợ đưa mắt nhìn nhau, bọn họ không thể tin nổi vào tai mình...
Này... cái cậu diễn viên này... lại là cháu trai của Jin Eun Ye ?
Điều... điều này sao có thể !
Vừa nãy chính miệng Ye Ji Won nói chàng trai này là một diễn viên bị người ta bao dưỡng cơ mà !
Nhưng, Jin Eun Ye đâu thể nói bậy...
Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra ?
Cô nhân viên tóc ngắn cả người run rẩy : "Jin phu nhân... không phải như thế... đây là hiểu lầm... chúng tôi nhận lầm người..."
Nghe hai người này giải thích, sắc mặt của Jin Eun Ye không chỉ không hòa hoãn mà trái lại còn càng thêm âm trầm, bà liếc qua hai người kia rồi lạnh lùng lên tiếng : "Hừ, nhận lầm người ? Ý của cô tức là, Jung Kook nhà tôi nhìn rất giống nhân viên phục vụ sao, giống một người ngay cả việc quét dọn nhà vệ sinh cho khu nghỉ dưỡng này cũng không xứng, là người không phận sự ?"
Một chữ cuối cùng vừa rơi xuống, áp lực thuộc về người ở vị trí cao đột nhiên tỏa ra khiến cho hai nữ nhân viên kia mềm nhũn cả chân, suýt nữa sợ đến ngã ngồi xuống sàn !
Mà người nhân viên lúc nãy dẫn Kook vào bị hai nữ nhân viên kia dọa cho sắp khóc giờ lại ngơ ngác đúng đó...
Cứ tưởng mình chết chắc rồi chứ ! Không ngờ người hiểu nhầm không phải là cô, mà là hai người kia !
Kook thấy Jin Eun Ye giận đến thở gấp thì không nhịn được nói : "Mợ, thôi kệ đi..."
Dù sao thì đây cũng là buổi tụ họp của Lee phu nhân, mà Lee phu nhân cùng Jin Eun Ye lại là bạn thân, nếu chỉ vì cậu mà làm ồn ào lên thì Jin Eun Ye bị kẹp ở giữa, rất khó xử.
Jin Eun Ye một lòng vì cậu, cậu thực sự không muốn vì mình mà cho bà thêm phiền.
Đây cũng chính là lí do Kook không có so đo với hai người kia, muốn chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ thành không có gì.
Tất nhiên Jin Eun Ye biết Kook vì mình mà mới nhẫn nhịn, bà cười lạnh nói : "Kệ ?"
Nói xong, Jin Eun Ye lạnh mắt liếc về phía phòng tiếp khách nói : "Ji-ah ! Đây là đạo đãi khách của Khu nghỉ dưỡng Thiên Tuyền ?"
Lee Ji-ah không thể ngờ chuyện sẽ phát triển đến mức như vậy, nhất thời cảm thấy đầu cũng to ra mấy phần.
Hai đứa ngu này ! Sao lại phạm phải cái sai lầm ngu ngốc này !
Jin Eun Ye là ai chứ ! Đắc tội người này rồi thì cái thân phận phu nhân bộ trưởng này cũng không đỡ được đâu !
Hơn nữa lấy sự hiểu biết của bà ta về Jin Eun Ye thì xem ra là đang cực kì tức giận rồi. Từ đây có thể suy ra địa vị của chàng trai này ở Jin gia tuyệt đối không thấp.
Thấy đến cả Lee Ji-ah cũng phải luống cuống trước cơn giận của Jin Eun Ye, tất cả các vị phu nhân ở đây cũng đều câm như hến, không ai dám ho he một câu nào.
Lee Ji-ah hung ác trợn mắt nhìn hai nữ nhân viên kia một cái rồi vội vàng chạy tới xin lỗi.
"Eun Ye , quả thực xin lỗi, chuyện này đúng là hiểu lầm mà ! Nếu biết cậu bé chính là Jung Kook nhà cậu thì bọn họ có một trăm lá gan cũng không dám nói vậy đâu !"
"Hai người các cô ! Còn không mau qua đây xin lỗi thiếu gia !" Lee Ji-ah vừa trông thấy hai người kia thì trong lòng cũng giận dữ.
Hai nữ nhân viên kia tất nhiên không dám nói là vì do Ye Ji Won bảo rằng Kook chỉ là một diễn viên hết thời. Nếu vậy, không đắc tội với Jin Eun Ye thì cũng đắc tội Ye Ji Won , chính vì thế họ chỉ có thể không ngừng xin lỗi.
"Thật xin lỗi Jin phu nhân ! Thật xin lỗi thiếu gia !"
"Thật xin lỗi ! Chúng tôi thật sự không cố ý !"
Lee Ji-ah không chút do dự nói : "Hai người các cô tự mình đến phòng kế toán kết toán tiền lương tháng này đi, ngày mai không cần đến đây nữa !"
Nghe Lee Ji-ah nói vậy, hai nhân viên xám xịt cả mặt mày : "Lee phu nhân, chúng tôi..."
Hai người họ muốn cầu xin nhưng mà vẻ tàn khốc trong mắt Lee Ji-ah cho họ biết rằng nếu nhiều lời hơn nữa chỉ khiến hậu quả thêm thảm khốc, vì vậy bọn họ chỉ đành tái mặt lui xuống.
Xử lý hai nhân viên kia xong, Lee Ji-ah tươi cười đi tới khoác tay Jin Eun Ye : " Eun Ye , người tớ cũng đã xử lý rồi nên cậu đừng giận nữa ! Vất vả lắm hai chúng ta mới gặp nhau một lần ! Cái tính nóng nảy như lửa này của cậu... trước mặt bao nhiêu người cũng cho tớ chút mặt mũi đi chứ !" Lee Ji-ah có chút ai oán.
Vừa nãy Jin Eun Ye một mặt là giận thật, một mặt khác làm vì cũng muốn nhân cơ hội này cho mọi người thấy địa vị của Kook trong lòng bà.
Thấy mục đích đã đạt được thì tất nhiên cũng chẳng cắn mãi không buông nữa. Đôi mắt đẹp của bà liếc người bạn thân một cái rồi nói : " Ji-ah, cậu cũng biết tính tớ rồi đấy ! Nếu là người khác thì cậu nghĩ chuyện hôm nay dễ dàng cho qua vậy sao ?"
Lee Ji-ah bật cười : "Dạ ! Biết cậu dịu dàng lắm rồi, cám ơn cậu đã cho mặt mũi nha ! Chuyện ngày hôm nay đúng là Khu nghỉ dưỡng Thiên Tuyền đã đãi khách không cẩn thận !"
Lee Ji-ah nói xong thì vội vàng đổi chủ đề, bà ta tươi cười kéo sự chú ý của Jin Eun Ye về phía Kook : "Eun Ye , trước đây khi nghe cậu nhắc tới thì tớ còn tưởng cậu nói quá đấy ! Hôm nay gặp tận mắt mới biết đúng là không khoa trương chút nào, mà phải nói là quá khiêm tốn rồi ! Dung mạo với khí chất này có tìm khắp các nhà quyền quý cũng không tìm nổi người thứ hai đâu !"
Lúc này trong đám phu nhân quyền quý đứng trong phòng thì người kinh hãi nhất không ai khác chính là Ye Ji Won và Jeon Hyo Cho .
Từ sau khi Jin Eun Ye xuất hiện thì Ye Ji Won đã có cảm giác không lành.
Cho đến khi Jin Eun Ye ở trước mặt mọi người nói ra câu "Cháu của Jin Eun Ye tôi" thì trong đầu bà ta như bị nổ tung, cả người đều ngu ra…
Ye Ji Won thấy Lee Ji-ah vô cùng nhiệt tình kéo tay Kook khen không dứt miệng, những phu nhân xung quanh cũng bắt đầu tâng bốc nịnh hót thì cơ thể bà ta càng lúc càng cứng đờ.
Trong phút chốc, vẻ mặt đắc ý tự hào ban nãy đã biến sạch không còn chút tăm hơi. Nhà bọn họ hao hết tâm trí mới tìm được quan hệ để lấy được hai bức thư mời, nghĩ đến nát óc mới có thể nói với Lee phu nhân đôi ba câu, nực cười ở chỗ bà ta còn lấy cái đó mà đi dương dương tự đắc.
Còn Jung Kook thì sao, chỉ vì cậu là con cháu của Jin gia, là cháu của Jin Won cho nên chỉ cần cậu khẽ động đầu ngón tay một cái thôi là cũng đã có thể tiếp xúc được với nhận vật ở thượng tầng mà bà ta cả đời này cũng khó lòng với tới, có thể dễ dàng lấy được những tài nguyên mà bọn họ khổ cực cả đời cũng chưa chắc có được.
Mà con trai của bà ta, Seol gia nhà bọn họ đáng lẽ nên cưới được một người có thân phận cao quý như vậy, cưới được một người mang đến cho Seol gia vinh quang vô hạn...
Cưới một con phượng hoàng chân chính...
Vì khả năng kinh doanh của mình, Jeon Hyo Cho cơ hồ đã khiến Ye Ji Won quên đi xuất thân của cô ta, nhưng hiện tại bà ta mới sâu sắc cảm nhận được lợi ích của việc có thân phận lớn !
Tất cả mọi thứ của Jeon Hyo Cho có cộng lại cũng vẫn kém một cái thân phận này của Kook .
Bà ta có thế nào cũng không thể ngờ được Jin gia lại nhận Kook và Jin Eun Ye lại coi trọng, bảo vệ cậu đến mức này.
Ngay cả đối xử với con ruột thì cũng chỉ đến như vậy mà thôi !
Vậy xem ra cái tin đồn Kook bị bao dưỡng nhất định chỉ là một trò hề !
Jeon Hyo Cho ngồi bên cạnh sao có thể không rõ lúc này Ye Ji Won đang nghĩ cái gì, móng tay của cô đã sớm bấu chặt vào lòng bàn tay rồi.
Dựa vào cái gì !
Dựa vào cái gì mà tất cả những thứ này đều là của Jung Kook !
Rõ ràng cô ta mới là đại tiểu thư của Jeon gia, là con gái của Jin Yi Han . Ngay từ khi cô ta được sinh ra đã là như vậy, tất cả mọi thứ vốn nên thuộc về cô ta !
Dựa vào đâu mà cô ta đã cố gắng đến như thế vậy mà vẫn kém hơn một con gà rừng !
...
Buổi tụ họp vẫn còn tiếp tục.
"Jeon thiếu gia, tôi rất thích xem cậu đóng phim ! Cậu diễn quá tốt ! Lúc trước biết cậu muốn giải nghệ tôi còn cảm thấy đáng tiếc, không biết sau này cậu có đóng phim nữa không ?" Có vị phu nhân có chút tiếc nuối hỏi, nhìn vẻ mặt của người đó xem ra thật sự thích phim Kook đóng.
Kook nghe vậy cũng nói thật : "Chắc là có, sự thật thì có lẽ mấy ngày sắp tới chắc sẽ có tuyên bố chính thức về việc hoạt động lại."
"Có thật không ? Vậy thì hay quá !" Vị phu nhân kia tỏ vẻ rất mong đợi.
Lúc này Lee Ji-ah có chút không nhịn được mà nói với Jin Eun Ye : "Làm diễn viên rất vất vả, sao cậu lại để Jung Kook chịu khổ như vậy ?"
Lee Ji-ah thực sự cảm thấy cái nghề diễn viên này không phù hợp với thân phận của Kook , mà quan hệ của bà ta với Eun Ye cũng tốt nên cũng nói thẳng.
Kook nói : "Cháu thích đóng phim ạ, cho nên cũng không thấy khổ cực gì."
Jin Eun Ye hiểu ý tứ bóng gió của Lee Ji-ah nhưng bà cũng chẳng thèm để ý mà nói : "Con Jin gia nhà tớ ý mà, chỉ cần có bản lĩnh thì muốn làm gì cứ làm cái đó, không cần để ý nhiều thứ như vậy !"
Nếu là người khác nói như vậy thì có lẽ bọn họ sẽ có chút xem thường, nhưng lời này lại do Jin Eun Ye nói ra nên mọi người chẳng thể phản bác.
Lấy điều kiện và bối cảnh của Jin gia thì Kook muốn làm gì mà chẳng được ?
Trong lần gặp mặt đầu tiên này bọn họ phát hiện ra cậu bé này không chỉ có có tướng mạo và khí chất xuất sắc mà nhân phẩm cũng rất tốt.
Vừa nãy, đứng trước hai nhân viên vô lễ ngang ngược kia mà từ đầu đến cuối vẻ mặt Kook vẫn rất bình thản, không hờn giận chút nào. Ngay cả lúc này, đối mặt với sự truy hỏi về nghề nghiệp của mình thì cậu cũng vẫn rất thản nhiên, đây hoàn toàn là phong thái của nhà quan to quyền quý mới dạy ra được.
Mà tính cách của Kook như vậy thì không thể nghi ngờ là thí sinh tốt nhất cho vị trí chủ nhân của gia tộc.
Trong lúc nhất thời, có vài phu nhân trong nhà có con gái đến tuổi lấy chồng liền không hẹn mà cùng có ý đồ với Kook ...
Ye Ji Won thấy mấy vị phu nhân kia có hứng thú với Kook thì lại cảm thấy khó chịu như bị moi tim nạo phổi.
Còn Jeon Hyo Cho nhìn thái độ của các phu nhân đối với Kook , thậm chí có người vô tình tỏ ý thăm dò thì không ở đây nổi nữa. Cô ta lấy lí do thân thể không thoải mái mà rời khỏi buổi tụ họp mà cô ta đã mất rất nhiều công sức mới tham dự được.
Ye Ji Won vẫn lo lắng chuyện mình đặt điều nói xấu trước mặt hai nhân viên kia bị người ta phát hiện ra nên cũng chẳng dám ở lâu, hai người họ vội vàng rời đi.
Mọi người đang ôm ý đồ dò hỏi Jin Eun Ye thì ngoài cửa vang lên một loạt tiếng bước chân, mấy nhân viên phục vụ cẩn thận bê những túi quà xinh đẹp đi về phía phòng khách.
Đi theo sau những nhân viên đó là một người đàn ông trẻ tuổi mặc âu phục màu xám tro, khí chất cao quý, anh ta hướng về phía Lee Ji-ah gọi một tiếng : "Mẹ."
"Pil Mo , sao con lại tới đây ?" Thấy con trai Lee Ji-ah lập tức nở nụ cười vui vẻ.
"Con vừa mới xong việc, nghe nói mẹ đang ở đây tiếp khách nên cố ý qua chào hỏi các vị khách quý."
Lee Pil Mo nói xong thì ra hiệu cho những nhân viên kia phân phát những túi quà nhỏ, sau đó tỏ vẻ thành khẩn nói : "Bởi vì Khu nghỉ dưỡng Thiên Tuyền quản lí có thiếu sót cho nên vừa nãy đã để ảnh hưởng đến nhã hững các vị khách quý, tại đây cháu muốn gửi lời xin lỗi đến mọi người !"
Các vị phu nhân thấy người con trai trong truyền thuyết của Lee phu nhân vừa đẹp trai cao quý, làm việc lại cẩn thận thì tán thưởng không thôi.
"Lee công tử quá khách khí rồi ! Cũng chỉ là chuyện nhỏ thôi, không có gì đáng ngại !"
...
Hàn huyên với các vị khách một hồi, Lee Pil Mo cố ý đi tới chào hỏi Jin Eun Ye trong giọng điệu cũng thân mật hơn những vị khách kia nhiều : "Cô Jin !"
Nhìn đứa bé mà mình rất thích này, vẻ mặt của Jin Eun Ye vui vẻ hơn không ít :"Pil Mo đã về rồi đấy à !"
"Cô Jin , chuyện vừa nãy..."
Jin Eun Ye biết cậu ta định nói gì nên bà lên tiếng cắt đứt luôn : "Được rồi, chuyện đã giải quyết rồi thì nhắc lại làm gì ! Cô cũng không đến nỗi chỉ vì mấy chuyện cỏn con này mà để trong lòng đâu, Kook nhà cô cũng không phải người nhỏ mọn như vậy."
Jin Eun Ye nói xong liền đem Kook còn đang bị một đám phu nhân vây quanh gọi qua : "Jung Kook , đến đây !"
Chẳng hiểu mấy vị phu nhân kia bị làm sao, tự nhiên bọn họ có vẻ hứng thú mấy chuyện riêng của cậu . Vòng vo hỏi thăm một hồi khiến Kook sắp không đỡ nổi. Lúc này thấy Jin Eun Ye gọi mình thì Kook thở phào một hơi, vội vàng nói một tiếng với mấy vị phu nhân kia rồi đi tới cạnh Jin Eun Ye .
"Mợ !"
Lee Pil Mo nghe được một giọng nói trong trẻo thì ngẩng đầu lên nhìn về phía Kook , nhưng mà một cái nhìn đó cũng đủ khiến anh ta ngơ ngẩn cả người...
Chàng trai kia mặc một một vest trắng tinh, mái tóc đen nhánh , khuôn mặt đẹp đến không một từ ngữ nào có thể miêu tả được. Nhất là đôi mắt linh động kia, đuôi mắt cứ như mang theo nét cười...
"Pil Mo , đây là Jung Kook ." Jin Eun Ye lên tiếng giới thiệu, sau đó nói với Kook : "Kook, đây là con trai của cô Lee tên Lee Pil Mo ! Nó lớn hơn con hai tuổi cho nên con phải gọi nó một tiếng anh đấy."
Kook nghe vậy thì gật đầu chào hỏi : "Xin chào anh , em là Jung Kook ."
Lúc này Lee Pil Mo đã nhanh chóng tỉnh táo lại sau vài giây thất thố, anh ta cũng không để bất kỳ ai phát hiện sự khác thường của mình mà vội vàng nói : "Xin chào Jung Kook , đã nghe cô Jin nhắc tới em rất nhiều ! Quả nhiên là trăm nghe không bằng một thấy."
Mặc dù Lee Pil Mo có thể làm cho không một ai phát hiện sự khác thường của mình, nhưng không bao gồm Lee Ji-ah.
Mặc dù chỉ vài giây ngắn ngủi nhưng Lee Ji-ah vẫn nhận ra trong mắt con trai mình có cái gì đó không giống bình thường.
Đứa con trai này của bà năm nào cũng bay ra nước ngoài, chạy nhảy khắp các nước trên thế giới nên dần dà mắt nó còn đặt cao hơn đầu. Thậm chí bà ta còn chưa bao giờ thấy bất cứ người nào có thể lọt vào đôi mắt của con trai.
Chuyện hôn nhân của Pil Mo cũng là điều mà bà ta suy nghĩ và lo lắng nhiều nhất.
Ánh mắt Lee Ji-ah hơi thay đổi, lúc này thuận thế nói : "Pil Mo ! Jung Kook cứ ngồi nói chuyện với mấy bà già này mãi thì chắc cũng cảm thấy nhàm chán ! Mẹ lo em nó sẽ buồn, may mà con về đúng lúc, hay là con đưa em đi dạo xung quanh một lát đi, cũng coi như làm tròn trách nhiệm chủ nhà !"
"Tất nhiên ạ, nếu Jung Kook không chê thì anh rất vui lòng làm hướng dẫn cho em." Lee Pil Mo nói.
Kook nghe thế thì nhìn Jin Eun Ye theo bản năng.
Không biết Jin Eun Ye nghĩ tới cái gì mà ánh mắt hơi đổi, nhưng nó cũng chỉ là một cái thoáng qua.
Sau đó bà dùng ánh mắt từ ái nhìn Kook mà nói : "Đi đi, đi dạo một chút cũng tốt !"
Mục địch hôm nay đã đạt được, sợ rằng nếu quá mức Kook sẽ không đối phó nổi, mấy chuyện như này vẫn phải tuần tự mà làm từng bước một.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro