Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đẹp trai đến chân mềm nhũn 😍

Sáng hôm sau , Kook ngủ đủ giấc liền tự tỉnh .

Tối qua ngủ rất ngon , nhưng hình như không đúng chỗ nào . Đầu lưỡi của cậu sao lại đau thế ? Chẳng lẽ cậu ngủ mơ nên tự cắn lưỡi ...?

Tự mình cắn mình cũng quá hung tàn đi ...

Giờ ăn sáng , mọi việc vẫn như bình thường .

Nhìn bộ dạng hôm nay của V thì xem ra anh phải đi làm , áo vest cùng quần tây chỉnh tề , đi giầy da bóng loáng đắt tiền ngồi một bên uống cafe xem báo , biểu cảm vẫn lạnh lùng thờ ơ như thể tối qua chẳng có gì xảy ra .

Kook thở phào nhẹ nhõm , không khỏi nghi ngờ bản thân dường như quá nhạy cảm ?

Anh V mặc dù có chút hảo cảm với cậu nhưng cũng không đến mức vì cậu mà ghen đúng không ? Lại còn ghen với cháu của mình ...

....

Trường quay ngày hôm nay cũng không vì diễn viên đóng vai nam phụ sẽ tới mà có gì thay đổi .

Nam chính Jang Ra Gong được một đám em gái vây xung quanh , dùng ánh mắt sùng bái nghe anh ta kể về lịch sử chói lọi trong giới giải trí của mình .

Quan hệ của Bae Young Shin cùng Jeon Hyo Cho gần đây khá tốt , cô ta đang hưng phấn khoe với Jeon Hyo Cho về chiếc vòng tay kim cương mới được ba mua cho .

Chỉ có mỗi mình Kook là trông mòn con mắt , vai của cậu với vai nam phụ này có quá nhiều cảnh quay chung , chất lượng của người này như nào sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới vai diễn của cậu .

Lúc này ở cửa trường quang vang lên giọng nói hưng phấn của đạo diễn Park Young Tae : " Đến , đến đây nào , mọi người mau tới đây , nam phụ của chúng ta - thần y Lee Choi Young đến đây rồi ! Mọi người cùng tới chào hỏi đi ! "

Đoàn làm phim có vẻ không hào hứng lắm , Jang Ra Gong không có ý đứng lên , các cô bé vây xung quanh vẫn y như cũ ngồi cạnh anh ta , tranh nhau muốn anh ta nắm tay .

Bae Young Shin khinh thường "hừ" một tiếng , còn không thèm nhìn ra bên ngoài một cái , Jeon Hyo Cho dặm lại trang điểm xong đứng dậy khuyên nhủ : " Hay là đi chào hỏi chút đi , dù sao cũng cùng là đồng nghiệp ".

Bae Young Shin lúc này mới bất đắc dĩ đi theo.

Kook đương nhiên là người đầu tiên chạy như bay tới , vừa nghiêng đầu nhìn ra ngoài thì giây kế tiếp cả người cậu giống như bị sấm sét bổ thẳng xuống đầu .

Đứng bên cạnh đạo diễn là ...

Một đầu lông vàng bắt mắt kia làm cậu muốn tự lừa dối mình rằng cậu nhìn lầm rồi cũng không có khả năng...

Tại sao nam phụ lại là "con hàng" này...

Trợ lí trường quay - tiểu Lý đột nhiên hét lớn như sắp mất mạng đến nơi : "A------ a a a a a a..."

Bae Young Shin  nhíu chặt lông mày : " Bị điên à ! Hét cái gì mà hét ?"

Vừa dứt lời , ánh mắt liếc tới người đàn ông đi phía sau đạo diễn ...

"Aaaaaaaaaaaaa ..." Chính cô ta cũng thét lên một tiếng .

" Sao vậy ? " Jeon Hyo Cho hỏi .

" Park ...  Park ...  là ... Park Jimin ! Chị Hyo Cho ! Là Park Jimin đó !" Bae Young Shin kích động bấm chặt cánh tay của Jeon Hyo Cho .

Cô thấy đạo diễn vui mừng hớn hở đi trước , thái độ vô cùng ân cần nhỏ nhẹ , mà đi theo phía sau là một người đàn ông tóc vàng , ăn mặc vô cùng thời trang , quần shorts bò bạc màu phối với áo phông , một tay nhét trong túi, trên mặt người đàn ông này mang theo sự khí phách , xấu xa lại lưu manh ... , lúc mỉm cười còn lộ ra hai cái răng nanh cực kì đáng yêu ...

Park Jimin ... vai nam phụ ấy vậy mà lại là Park Jimin ...

Lúc này đám con gái vốn đang vây quanh Jang Ra Gong cũng như sói đói thấy mồi ngon , đổ xô ra cửa : " Ôi mẹ ơi ! Park Jimin ! Thật sự là Park Jimin sao ? Tôi có hoa mắt hay không, mau cấu tôi một cái ! "

" Đừng có cản tôi , thật vất vả mới thấy người thật , tôi muốn lên giường với anh ấy ! Không lên được giường của Jimin một lần thì đời người còn có ý nghĩa gì !"

Mới lúc nãy Bae Young Shin còn tỏ ra khinh thường thì bây giờ hối hận muốn chết : " Đáng chết ! Tại sao lại như thế ! Dựa vào cái gì mà Jung Kook lại may mắn như thế ! Park Jimin vốn là của tôi , là của tôi ! Đều do hắn ta không biết xấu hổ mà cướp vai của tôi ! "

Bởi vì cả giới giải trí đều biết Bae Young Shin thích Park Jimin , còn từng công khai tỏ tình trên phỏng vấn . Mặc dù Jimin  không thèm chú ý đến cô ta nhưng cô ta vẫn thường xuyên share bài viết có liên quan đến Jimin trên các mạng xã hội , một bộ si mê điên cuồng .

Đạo diễn Park mất sức lực rất lớn mới có thể giải tán đám con gái điên cuồng này đi , ông nhịn không được chọc ngoáy Park Jimin một câu : " Này Jimin à , cậu nhìn xem cậu mê hoặc toàn bộ con gái trong đoàn làm phim của tôi rồi đấy ! Trai đẹp đúng là được ưu ái mà ! "

Jimin cũng đùa hùa theo đạo diễn : "Đạo diễn không nghe thấy sao , mấy cô gái đó chỉ muốn ngủ với tôi thôi , cho nên ngài nhất định phải bảo vệ tôi thật tốt đó nha !"

" Ha ha ha ...  Không sao , đối tác của cậu là chiến thần Choi Ha Gun đấy chứ đâu , có cậu ấy bảo vệ ... A ! Đúng rồi , Jung Kook đâu ? Suốt ngày chạy theo hỏi tôi nam thứ là ai, lúc này sao lại không thấy đâu ?"

Jimin nhếch môi cười mà như không , nói : " Chắc không phải bị tôi dọa cho chạy rồi chứ ?"

Hai người đang nói chuyện thì Kook từ từ đi tới .

Trong thời gian cực ngắn mà biểu cảm của cậu đã khôi phục như thường , mỉm cười đưa tay với người trước mặt : " Park tiền bối , chào anh , tôi là Jeon Jung Kook , rất vinh hạnh được hợp tác với anh ".

" Chào cậu ..." Jimin nhếch môi , nhẹ nhàng đưa tay ra bắt tay cậu , giây tiếp theo , tí nữa thì Jimin không thèm để ý tới cái gọi là phong hộ mà hất tay cậu ra .

Cậu nhỏ chết tiệt này , muốn bóp nát xương ông đây ra đấy à !

Đạo diễn Park thấy hai người chào hỏi nhau thế thì rất vui vẻ : " Ây da , không ngờ hai người lại có duyên thế , vậy thì tốt quá , nếu đã thân thiện vậy chắc cũng không cần làm quen trước đâu nhỉ , hôm nay chúng ta quay thẳng một cảnh diễn chung kịch liệt nhé ?"

Kook : " Hả ..." Diễn chung ? Kịch liệt ? Không muốn đâu đạo diễn ơi ! Chúng tôi không quen ! "

Jimin cười vui vẻ : " Được ạ ! "

Kook giờ chỉ muốn bẻ gẫy hai cái răng nanh nham hiểm kia thôi .

" Đừng vội , đừng vội , để tôi xem xem chọn cảnh nào thì được !" Đạo diễn Park hứng thú lật kịch bản .

Kook ở bên cạnh mà nóng ruột nóng gan , đạo diễn ơi là đạo diễn , chọn cảnh 46 đi mà ! Giờ mà để tôi diễn cảnh này , chắc chắn tôi sẽ đóng tốt lắm cho mà xem !

Đó là cảnh khi Lee Choi Young ở quân doanh cứu về một cô gái , sau đó liền bị cô ta quyến rũ , Choi Ha Gun tức giận , hiểu lầm hắn định lăng nhăng , nên đã đánh hắn một trận .....

Jimin nhìn thấu suy nghĩ trong lòng cậu , gã khom người xuống , khẽ nói vào tai cạu : " Cưng à , có phải em muốn đóng đoạn đánh tôi lắm đúng không ? "

Kook chắc chắn phải chịu thất vọng rồi , bởi vì , đạo diễn không thể để ngày đầu tiên Jimin tới đã bị ăn đòn được , ông suy nghĩ một lát rồi nói : " Quay cảnh 37 đi !"

Cậu đã thuộc lòng cả quyển kịch bản , liền nhớ lại xem cảnh 37 là về tình tiết gì,  nhớ tới rồi thì mặt liền đen lại .

Tuy không phải cảnh giường chiếu , không phải cảnh hôn , nhưng cũng chẳng tử tế hơn là mấy.

Đây là cảnh Choi Ha Gun đùa giỡn với Lee Choi Young ...... Đạo diễn gọi hai người tới , bắt đầu giải thích cảnh quay cho hai người .

" Choi gia đời đời làm tướng , tích góp được rất nhiền chiến công hiển hách , bốn chữ "công cao chấn chủ " khiến phủ tướng quân gặp nguy hiểm . Khi ấy , thánh thượng ngu dốt u mê tin vào những lời gièm pha , dẫn đến việc cha của Choi Ha Gun chết trên chiến trường, may mà anh trai của Choi Ha Gun là Choi Ha Phong đã có thể tự đảm đương , tiếp nhận lấy vị trí của phụ thân . Không có ai quản thúc nên tiểu Ha Gun lớn lên chỉ biết chơi bời lêu lổng , là một tên ma đầu cả ngày rong chơi trong kinh thành ......"

Khi đạo diễn nói đến tiểu ma đầu , Jimin liền nhếch môi liếc nhìn Kook , dùng khẩu hình nói : " Giống cậu lắm đấy ".

" Tiểu ma đầu này cả ngày chỉ biết đóng giả làm nữ nhân, hoàn toàn không giống một chàng trai chút nào , mãi đến năm chàng ta mười sáu tuổi , gặp được Lee Choi Young trên phố , nhất kiến chung tình , từ đó bắt đầu cả ngày bám dính lấy chàng ta ...."

" Tôi chọn cảnh này chủ yếu là vì cảnh này có thể phản ánh rõ nhất được tính cách của hai nhân vật , đa phần cảnh quay của hai nhân vật này đều là cảnh một người thì bỡn cợt trêu đùa , một người lại dịu dàng chịu đựng . Nếu cảnh này hai người có thể diễn tốt thì những cảnh tiếp theo căn bản sẽ không có vấn đề gì lớn nữa . Được rồi , nói đến đây thôi , phải áp dụng vào thực tiễn mới thấy được , hai người đi thay trang phục đi ! "

Kook là người đầu tiên đi ra .

Cậu được hóa trang thành một thiếu hiệp giang hồ , tông màu chủ yếu của trang phục là đỏ và trắng , tóc giả buộc đuôi ngựa , khí chất ngời ngời , mày kiếm hiên ngang , anh tuấn bức người , hoàn toàn hòa nhập với hình ảnh của Choi Ha Gun năm mười sáu tuổi .

Kể cả những người trước đây luôn bài xích Kook cũng không thể không thừa nhận , hình tượng của cậu đúng là không thể chê được .

Đạo diễn Park vốn lo lắng rằng một nam minh tinh quá đẹp như Kook sẽ chỉ có một lối diễn , nhưng thật không ngờ cậu lại có thể chuyển tông một cách mạnh mẽ như vậy , ông hài lòng khen vài câu , sau đó lại không yên tâm dặn dò : " Jung Kook , lát nữa cậu nhất định phải thoải mái lên nhé , đừng giữ hình tượng làm gì , biết chưa ? Cảnh này cậu càng lưu manh càng tốt !"

" Đạo diễn , anh cứ yên tâm đi , em tin là cậu ấy sẽ làm được thôi !" Lúc này , Jimin cũng đã thay xong trang phục bước ra từ phòng hóa trang .

Khoảnh khắc Jimin vén rèm đi ra , tất cả mọi người đều ngây người , ngay đến cả Kook cũng phải kinh ngạc nhướng mày.

Sau khi trang điểm xong , khí chất của anh hoàn toàn thay đổi , trường sam vân trúc xanh , mặt mày như ngọc , hàng lông mày ôn nhu , trông như bước từ một bức cổ họa ra vậy .

Jimin đắc ý liếc mắt nhìn cậu đang ngẩn ra , nhỏ giọng hỏi : "Thế nào ? Ông đây mặc thế này có phải đẹp trai đến nứt trời không ?"

Tiếc là , mở miệng ra một cái là hiện nguyên hình luôn .....

Kook vẫn giữ vẻ mặt nhún nhường khi nói chuyện với Jimin , nhẹ nhàng phun ra ba chữ: " Như nhược thụ ".

Cách đó không xa , Bae Young Shin thấy hai người cứ chốc chốc lại dán đầu kề vào tai nhau thì thầm thì ghen tị đến mức mất cả lí trí

Từ lúc Jimin đến tới giờ đều dồn hết sự chú ý lên Kool , thậm chí còn chẳng thèm liếc nhìn về phía cô ta lấy một cái , khiến cô ta chẳng có cơ hội được chào hỏi anh . 

Thấy Bae Young Shin đã bị chọc cho điên hết cả người , Jeon Hyo Cho âm thầm nhếch môi .

Có một quân cờ như Bae Young Shin ở đây , cô ta không cần phải đích thân động thủ , chỉ cần ngồi đó nhìn là được rồi .

Có điều , gần đây hình như Jung Kook cũng quá may mắn rồi , không thể không phòng bị được ...

" Trợ lý đâu , đã chuẩn bị xong đạo cụ chưa ?" Đạo diễn Park hô to .

" Tới đây tới đây , đạo diễn , anh thấy cái này có được không ? " Chuyên viên đạo cụ lấy một sợ dây thừng thô ráp tới .

" Ok !" Park Young Tae  gật đầu , sau đó liền gọi Jimin : " Jimin , để cậu phải chịu ấm ức rồi !"

" Không đâu , quay phim cần mà !" Jimin một bộ phong thái chuyên nghiệp từ từ nằm xuống chiếc giường lớn chạm trổ hoa văn , để chuyên viên đạo cụ trói hai tay hai chân lại .

Không sai , cảnh này đúng như đạo diễn nói đấy , rất kịch liệt ....

Sau khi Choi Ha Gun bày tỏ với Lee Choi Young liền bị từ chối , thế là chàng trực tiếp trói hắn lại mang về phủ luôn …..

Các cô nàng có mặt tại trường quay thấy cảnh này lại bắt đầu trở nên điên cuồng .

" AAA ! Anh Jimin bị trói kìa ! Tôi có mơ cũng muốn trói anh ấy lại rồi ném lên giường huhuhu !"

" Cô kích động cái quái gì , lát nữa cũng đâu phải là cô lên đâu ! "

" Phải đấy , ghét thật , anh Jimin không thể bảo với đạo diễn đổi người sao ? Cậu ta vốn chẳng xứng với anh Jimin ! "

.......

" Khụ khụ...." Đạo diễn Park hắng giọng ra hiệu tất cả mọi người im lặng , sau đó vỗ tay hô : " Ok , tất cả chuẩn bị , ba - hai - một - bắt đầu !"

Kook không hề bị tiếng nghị luận xung quanh làm ảnh hưởng , đạo diễn vừa dứt lời , ánh mắt của cậu liền thay đổi .

Ánh mắt trong sáng , đầy sức sống , đây là ánh mắt của một thanh niên mười sáu tuổi , hơn nữa còn mang vẻ nhớn nhác rất phù hợp nữa.

Chàng vén áo , nhấc chân , đạp thẳng vào cửa phòng mình .

Tiếp đó , máy quay đổi sang góc của Jimin.

Chỉ thấy một thanh niên bị trói chặt tay chân đang nằm trên giường lớn màu đỏ , màu sắc sặc sỡ làm nền khiến sắc mặt y trông càng tái nhợt , yếu ớt , thật khiến người ta có dục vọng muốn trêu ghẹo , giày vò .

Nghe thấy tiếng đạp cửa , Lee Choi Young từ từ mở mắt , thần tình hoảng hốt nhìn thanh niên đang đi tới .

Choi Ha Gun ngồi phịch xuống cạnh giường , lấy từ trong ngực ra một bao giấy dầu : " Đây là hạt dẻ bọc đường ở quán nổi tiếng nhất kinh thành , ta phải xếp hàng cả một canh giờ mới mua được đấy , ăn không ?"

Lee Choi Young ngoảnh đi , nhắm mắt lại , trưng ra thái độ không muốn để ý tới chàng .

Choi Ha Gun bốc một hạt ném vào miệng , giương lên nụ cười giảo hoạt : " Không ăn ? Vậy để ta đút cho ngươi ăn nhé ! Dùng cách nào có thể khiến ngươi xấu hổ được nhỉ ......"

" Ngươi......"  Lee Choi Young trợn trừng mắt , con ngươi mang theo ba phần tức giận bảy phần ngượng nghịu : "Ngươi đường đường là một nam hài tử , sao lại không biết liêm sỉ là gì như vậy !"

Choi Ha Gun nhếch mày tà tà nhìn y : " Liêm sỉ ? Liêm sỉ là gì ? Có thể ra chiến trường giết địch ? Hay lấy được vợ à ?"

Lee Choi Young tỏ ra giận dữ : " Choi gia đời đời trung nghĩa, tổ tiên ngươi đều ra chiến trường giết địch vì nước , ngươi ... ngươi lại chỉ biết lêu lổng suốt ngày , khi nam bá nữ , sao có thể xứng với liệt tổ liệt tông Choi gia được ?"

Những lời này Choi Ha Gun sớm đã nghe đến mòn tai rồi , chàng ngoái ngoáy tai , nhồm nhoàm cắn hạt dẻ : "Ngươi đã lớn từng này rồi mà vẫn chưa lấy vợ , bất hiếu có ba điều , vô hậu là tội lớn nhất , ngươi không thấy có lỗi với liệt tổ liệt tông của Lee gia sao ?"

Lee Choi Young quả thật bị cậu làm cho tức chết  rồi , y lạnh lùng nói : " Đây là hai chuyện khác nhau , huống hồ chí của ta không nằm ở đây !"

Choi Ha Gun đạp chân vào mép giường , dùng roi da trong tay vụt từng cái lên người Lee Choi Young , cuối cùng không nặng không nhẹ nhếch cằm y lên , vẻ mặt vừa giảo hoạt lại tinh nghịch : " Lee đại phu , không thì thế này ngươi xem có được không nhé ? Hay là ta gả cho ngươi , đợi thành vợ ngươi rồi , sau này chuyện gì ta cũng đều sẽ nghe theo ngươi , ngươi bảo ta đi về hướng đông , ta sẽ không đi về hướng tây , ngươi bảo ta học hành tử tế , ta sẽ ngoan ngoãn nghe theo , như vậy chẳng phải đều sẽ không phụ lòng liệt tổ liệt tông cả hai chúng ta sao ?"

Lee Choi Young sững sờ , trên mặt thoáng qua một tia nóng nảy : " Ngươi.... Chớ có nói bậy !"

Choi Ha Gun như phát hiện được đại lục mới , nàng tiến sát tới, gần như dán vào mặt y : "Ế ? Lee đại phu , sao mặt ngươi đỏ quá vậy ! Thật ra ngươi cũng rất thích ta có đúng không ? Hay là chúng ta cứ gạo nấu thành cơm trước đi ?"

" CẮT !"

Ngay cả khi đạo diễn đã hô "cắt" , tất cả mọi người vẫn còn chưa hết ngỡ ngàng , sao không diễn nữa , sao không quay tiếp đi ! Muốn xem tiếp mà ! Bọn này còn muốn xem cảnh gạo nấu thành cơm cơ mà !!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro