Đau đớn và khoái cảm 😔
Tối hôm đó ...
Đoàn làm phim cùng nhau đi ăn tối tại khách sạn Soul's House Room 3 .
Phục vụ mang nước đến cho từng người , một cô gái đặt ly nước xuống chỗ Kook , cô ta lén lút bỏ một viên thuốc màu trắng vào ly trong lúc cậu không hay biết .
Viên thuốc vừa được bỏ vào ly liền tan ra không thấy dấu vết ...
Ả phục vụ liền hướng về phía Jeon Hyo Cho gật đầu , Jeon Hyo Cho nở nụ cười giảo hoạt .
Ngay sau đó cô ta đứng lên :" Nào tôi kính mọi người một ly ".
Tất cả cùng nâng ly uống , Kook vì quay phim mệt nên một hơi uống sạch ly nước ...
Cùng lúc đó ở một gian phòng V.I.P của khách sạn , V đi ăn cùng J Hope và ba mẹ anh .
Trong lúc V đang gọi món , ba mẹ anh đã mượn cớ đi vệ sinh mà sai phục vụ bỏ thuốc vào ly nước của V , vì hai ông bà sợ con trai mình bị vô tính .
Và thế là ....
Sau khi uống ly nước đó xong , Kook cảm thấy cơ thể mình nóng bừng , cậu xin phép đi vệ sinh .
Trên hành lang , trong cơ thể đang dần nóng lên , cậu bắt đầu cảm thấy khó chịu . Cậu đứng dựa vào tường , cô phục vụ ban nảy xuất hiện , đưa cho cậu một chiếc chìa khóa :" Nếu quý khách thấy không khỏe xin hãy vào phòng nghỉ ngơi ạ ".
Kook nhận lấy chìa khóa :" Được ".
Phục vụ quay lại phòng ăn :" Chị Hyo Cho , em đã đưa anh ta vào căn phòng có hai tên trai bao rồi , đêm nay anh ta chết chắc ! ".
Nhưng , họ đâu ngờ được Kook đã đi nhầm vào căn phòng khác ...
Cùng lúc này J Hope cũng đang dìu V đã bị ngấm thuốc vào một căn phòng ngủ ...
Trong cơn mê man , Kook thấy có một bóng người đàn ông đang tiến về phía mình ...
Người đàn ông đè lên người cậu .
Kook sợ mất mật , cậu liều mạng giãy dụa , cúc áo bị bật tung ra từ lúc nào không biết .
" Á ... anh kia ! Anh buông tay ra ! Anh làm cái trò gì vậy ? " Kook liều mạng gào to , cậu muốn thức tỉnh lý trí của người đàn ông phía trên .
Nhưng anh ta giống như con sư tử bị chọc giận , căn bản là không hề nghe thấy tiếng kêu gào của cậu , anh ta nhanh chóng cởi bỏ quần áo trên người cậu , túm chặt lấy hai cánh tay cậu , để lên sau đầu .
Anh ... đồ khốn nạn ! Anh không thể đối xử với tôi như vậy ! " Kook chưa bao giờ trần truồng để lộ cơ thể ra trước mắt người đàn ông nào như thế này , lúc này sớm đã xấu hổ và giận dữ đỏ bừng mặt . Quần áo trên người cậu đã bị cởi sạch , chỉ còn lại chiếc quần lót nhỏ .
Cậu thực hận chính mình tại sao không mặc áo len chui đầu , như vậy sẽ không dễ bị cởi sạch sẽ như vậy :" Anh buông tôi ra ! Anh là ai ? Mau ! Buông ra ! " Giọng nói của Kook đã hơi khàn đi , cậu liều mạng đá chân lên , muốn đá gã đàn ông này xuống khỏi người mình .
Người đàn ông kia căn bản không coi sự giãy dụa của cậu vào đâu ....
Anh lấy xuống mảnh vải cuối cùng trên người cậu ....
Mấy phút ngắn ngủi trôi qua , cậu cảm thấy nhiệt độ nóng rực trong người mình như thể nham thạch nóng chảy trong lòng núi lửa dường như muốn đốt cháy cậu , thứ duy nhất có thể giải thoát cho cậu chỉ có người đàn ông trước mặt ....
Bám chặt vào làn da lành lạnh như đá cẩm thạch , bản năng muốn sống trong cậu cuối cùng cũng khiến cậu buông tha cho sự chống cự ....
Đau đớn pha lẫn khoái cảm từng chút từng chút một bốc lên , như một những đợt pháo hoa không ngừng nổ tung trong đầu cậu , khiến cho cậu như một con thuyền cô độc dấn thân vào biển lửa đang cháy rừng rực ...
Cảm giác bấp bênh khi chìm khi nổi , nhưng lại khó mà kiềm chế được bản thân mình chìm đắm vào đó .
Cậu cố gắng nhìn rõ gương mặt của người phía trên , nhưng do nước mắt và bóng tối nên cậu không thể thấy được gì .
Sau khi phóng thích trên người cậu thì người đàn ông kia nằm vật ra ngủ , Kook sợ hãi tìm kiếm quần áo trong bóng tối .
Kook mở cửa phòng chạy thẳng vào nhà vệ sinh . Cậu sợ lắm , cậu ước gì tất cả chỉ là ác mộng ...
Sáng hôm sau , đêm qua Kook khóc rất nhiều , cậu cố gắng trấn tỉnh bản thân , cậu rửa mặt rời khỏi khách sạn ...
Trong phòng , V tỉnh lại thấy bên cạnh trống trãi , anh không nhớ đêm qua mình đã làm cùng ai , nhưng anh có cảm giác thật thân thuộc ...
.......
Quay trở lại cuộc sống bình thường của Kook ...
Kook cố gắng quên đi đêm ác mộng đó và tập trung vào sự nghiệp , cậu đã biểu diễn ca khúc mới và thu hút được không ít fan cho mình .
Khoảng thời gian này , tuy Kook đã chứng minh được khả năng diễn xuất của mình ở đoàn làm phim , nhưng cậu vẫn chưa thể lấy lại được danh tiếng , vì cậu biểu hiện quá tốt , càng khiến người ta dựng chuyện nói cậu lẳng lơ , thậm chí họ sẽ còn cho rằng đây không phải là diễn xuất mà chính là bản chất thật của cậu .
Đạo diễn lo Kook sẽ nghĩ ngợi nhiều mà ảnh hưởng tới phong độ , trước khi đi còn chạy tới an ủi cậu :" Jung Kook , đừng lo , tháng sau , nam phụ của cậu sẽ tới thôi , kịch hay vẫn còn ở phía sau ! ".
Kook cười khổ : " Đạo diễn , rốt cuộc người nam diễn cặp với em là ai thế ? Ngài giấu từ lúc bấm máy tới giờ , chẳng chịu phong phanh gì cả , nếu chỉ để giấu giới báo chí thì thôi không nói , chẳng lẽ tới bọn em mà ngài cũng không nói được sao ?"
" Không thể nói được , lỡ mấy cô bà tám nghe được , lỡ lời để lộ ra thì làm thế nào ? Dù sao tôi cũng chỉ có thể nói với cậu , nam phụ là một nhân vật nổi tiếng thôi !" Đạo diễn Park tỏ ra thần bí .
Bae Young Shin đi ngang qua nghe thấy vậy , khinh bỉ lẩm bẩm : "Là nam phụ thì nổi tiếng quái gì ? Mà kể cả có nổi đi nữa thì cũng có thể nổi hơn được ảnh đế Jang Ra Gong không ? Chị Hyo Cho nói xem em nói có đúng không ? "
Jeon Hyo Cho cười cười không nói gì , hiển nhiên cũng nghĩ đạo diễn đang thổi phồng mọi chuyện .
Kook chẳng thèm để ý đến lời châm biếm của Bae Young Shin , cậu bám dính lấy đạo diễn Park truy hỏi : " Thế có đẹp trai không ? Cái này chắc ngài nói được chứ ? Trong kịch bản , nam phụ là một thần y đẹp đến nỗi khiến tất cả thiên kim tiểu thư ở kinh đô đều phải vờ bị bệnh để được gặp !"
Trong phim , cậu có không ít cảnh thân mật với nam phụ , không chỉ có những cảnh đối thoại , mà còn có vài cảnh ôm ấp thì như cơm bữa , còn có một cảng hôn khi giả nữ nhân nữa , thế nên cậu không thể không quan tâm .
" Tất nhiên là đẹp trai rồi , đảm bảo các người sẽ hài lòng ! Đến lúc đó đừng kích động quá mà ngất đi là được !"
Ngày cứ thế trôi qua , chớp mắt một cái đã đến tháng tám , cậu cũng đã ở nhà của V được hai tuần , mối quan hệ giữa cậu với anh cũng ngày càng tốt , tiến trình trên phim trường trước mắt cũng xem là thuận lợi .
Jeon Hyo Cho và Bae Young Shin đã kết thành đồng minh , luôn tìm cách chơi trò mèo với cậu , tuy lần nào cậu cũng tránh được , có điều ngày nào cũng phải luôn đề phòng như vậy cũng rất mệt mỏi , cậu đang tìm thời cơ thích hợp để xử một lần luôn cho khỏe .
Nói cũng thấy kì , Kook luôn cảm thấy hình như có ai đó trong đoàn làm phim đang âm thầm giúp đỡ mình , mấy lần cậu không để ý đều nhận được ám hiệu ám chỉ . Chắc có người ngứa mắt vì Bae Young Shin cứ tác oai tác quái cũng nên , Kook cũng chẳng nghĩ nhiều nữa .Hiện tại chuyện khiến cậu đau đầu nhất chính là tối này cậu phải tới sân bay để đón tên của nợ nào đó .
Cả ngày hôm nay cậu đã bị tên này khủng bố gần chục cuộc điện thoại nhắc nhở .
Sau khi kết thúc công việc , Kook về nhà V trước một chuyến .
" Về rồi à ? Nghe nói gần đây có một quán lẩu mới mở, ăn cũng được lắm , tối nay cùng đi ăn nhé ? " V ngồi trên sofa đọc báo , thấy cậu về , anh liền hỏi rất tự nhiên , cứ như đang hỏi vợ mình vậy .
Kook bị suy nghĩ này dọa cho hết hồn , rõ ràng cậu mới ở đây gần nửa tháng thôi ấy thế mà cậu đã quen với phương thức chung sống của anh ấy rồi .
Hai người dẫn nhau đi ăn , thật giống một nhà hai vợ chồng .
Kook lắc lắc đầu , xua tan suy nghĩ kì quái của mình , cậu khó xử nói : " Tối nay sợ là không được rồi , tôi phải tới sân bay đón một người , chắc muộn mới về được , anh muốn ăn lẩu à ? Hay là anh đựa Hope đi ăn đi ?"
" Nếu cậu không ở đây , tôi cũng sẽ không ra ngoài ăn đâu ".
" Khụ... được rồi , vậy lần sau chúng ta cùng đi ăn nhé ! "
V buông tờ báo xuống , ánh mắt kín đáo nhìn cậu : " Đón bạn à ? "
" Ừm , cứ coi là vậy đi ..." Kook khó khăn gật đầu .
" Nam hay nữ ?"
" Ờm ..." Câu hỏi này hình như hơi vượt ranh giới rồi thì phải ?
Cậu không phải không nhận thấy V có thái độ khác thường với mình , nhưng lần nào anh ấy cũng dừng ở điểm mấu chốt , nếu cậu tỏ ra quá kích động , trông sẽ chẳng khác gì tự mình đa tình .
Vậy nên cậu cũng trả lời lại bình thường như nghe thấy một câu hỏi rất đỗi bình thường : " Nam !"
Con ngươi sâu thẳm của V có hơi nheo lại : " Tối nay có về không ?"
Câu này ... sao càng nghe càng ...
Kook phát huy khả năng diễn xuất của mình , vờ như không nghe ra ý mờ ám trong đó , coi như không có việc gì , nói : "Chuyện này , tôi còn chưa biết được , khi nào quyết định xong tôi sẽ gọi báo anh ! Sắp muộn mất rồi , tôi lên lầu trước đã !"
Chuyện tối nay không nói chắc được , lỡ cậu với tên kia không nhịn được mà đánh nhau cả đêm thì sao !
Cậu vội vàng lên tầng lấy một cái túi màu đen to bự chảng , sau đó chạy ù xuống chào tạm biệt V .
Thấy bóng dáng chạy như bay của cậu , sắc mặc V bỗng chốc cũng lạnh xuống .
Hai tiếng sau , ở sân bay Quốc tế Incheon .
Dù trước khi tới Kook đã chuẩn bị sẵn tinh thần , nhưng vẫn bị cảnh tượng lúc làm cho phát sợ .
" AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA ! Park Jimin ! Park Jimin ! Park Jimin !"
" Ông xã , nhìn đây đi ! Ông xã , em yêu anh ! Ông xã , em muốn sinh con cho anh !"
" Park Jimin ! Park Jimin đẹp trai nhất ! Chúng em sẽ mãi mãi ủng hộ anh ! "
" Jimin ! Park Jimin , anh là tuyệt vời nhất ! Chúng em sẽ mãi mãi bảo vệ anh !"
..........
Đội quân đánh chiếm sân bay , fan nữ chiến nhiều nhất nhưng vẫn có vài thím fan và không ít fan nam nữa , ai nấy cũng la hét kịch liệt , tất cả cảnh vệ ở sân bay đều phải chạy tới mà vẫn không khống chế được cục diện .
" Các bà xã , yên tĩnh một chút được không ? Đừng làm ảnh hưởng đến người khác nhé ! Suỵt ! "
Một giọng nói quyến rũ vang lên , đám fan lập tức im bặt , sau đó lại điên cuồng gào thét ầm trời , sân bay không những không yên tĩnh lại mà còn bùng nổ hơn nữa .
Kook nấp ở một cái cột phía xa nhìn lại , đầu đầy hắc tuyến .
Cái tên trời đánh này, quả nhiên là muốn hại chết cậu mà !
Lúc này mà cậu chạy ra đón hắn , liệu còn sống sót tới ngày hay không ?
May mà cậu đã có chuẩn bị từ sớm ...
Kook chạy vụt một cái vào phòng vệ sinh phía sau lưng , đẩy cửa chui vào trong một buồng vệ sinh , mở cái túi đen ra lấy đồ nghề bắt đầu hoá trang .
Chờ đến khi bước ra , Kook đã biến thành một chàng trai da đen , mặc đồ bảo vệ , trông chững trạc hơn rất nhiều .
Chuông điện thoại reo lên , có tin nhắn đến .
Kook lấy điện thoại ra xem , quả nhiên là tin nhắn của Park Jimin .
Jimin : Jeon Jung Kook ! Hạn cho cậu trong vòng năm phút nữa phải xuất hiện trước mặt tôi , nếu không tôi sẽ lập tức công bố quan hệ của chúng ta !
Thiệt tình mà !
Cậu kiểm tra lại lớp hoá trang lần cuối cùng , sau đó vội vã chạy về phía đám đông đang chen chúc nhau .
Kook trà trộn vào làm bảo vê cho Jimin , Jimin nhận ra ngay khi vừa nhìn thấy cậu .
Vẻ mặt anh ta lập tức méo xệch : " Cậu ..."
Anh ta cố gắng dùng chút lý trí còn lại để nuốt câu chửi sắp bật ra khỏi miệng vào bụng , nhìn tên " bảo vệ "kia như thể muốn bóp chết tươi người ta đến nơi .
Đương nhiên , tất cả những điều này chỉ diễn ra trong vòng có một giây ngắn ngủi , fan của anh ta không hề phát hiện ra điều gì khác thường .
Jimin vẫn giữ vẻ mặt dịu dàng quan tâm , nhưng lại đang âm thầm véo tay ai đó , nhanh chóng rời khỏi sân bay .
Trong xe ...
" Tôi ... tôi liều mạng với cậu ! "
" Đến đây nha ! Tôi còn sợ anh không dám ấy chứ ! ".
" Á ! Cái tên nhóc chết tiệt này , cậu đánh thật đấy hả ? "
......
Cả thùng xe lắc lư loảng xoảng , quản lý Do Shik của Jimin ngồi ở đằng trước cạn lời nhìn hai đứa đằng sau : " Jimin , anh đã nói trước với em rồi , em không chơi được với cậu ấy đâu mà , em cứ không tin , giờ thì thấy chưa ? Mấy cái tít báo ngày mai thể nào cũng xôm tụ lắm cho xem .... "
Jimin giờ đang bị Kook vặn tay thở hổn hển gào lên : " Anh im đi ! "
Do Shik khoé miệng cứng đờ quan sát tình hình trận chiến qua gương chiếu hậu , trên trán có thêm mấy cái vạch đen sì : " Jung Kook em có võ nhưng em nhẹ nhẹ chút được không ? Coi như là anh xin em đấy ! Tháng này cậu ấy còn một bộ phim đang chờ , một cái quảng cáo sắp quay , một cái hẹn chụp ảnh bìa tạp chí .... "
" Em biết rồi anh Do Shik , em không đánh vào mặt đâu ... Ngoan ngoãn ở im đó cho tôi ! "
Jimin giờ đâu còn cái vẻ đẹp trai bức người như lúc ở sân bay nữa , hai tay thì bị còng , cả người thì bị ép xuống ghế như thể vừa mới bị người ta 'chà đạp' xong .
" Jung Kook .... Đây là do cậu ép tôi đấy nhé... "
Kook đang đánh hăng say thì Jimin đột nhiên nhào đến dùng hai tay đang bị Kook giữ choàng lên cổ cậu sau đó dùng sức đè xuống ...
Nhìn gương mặt tuấn tú đột nhiên phóng to trước mắt , Kook ngửa người ra sau theo bản năng , trên mặt vẫn là nụ cười không thèm để ý : " Tính làm gì ? Đánh không được định dùng nam nhân kế à ? "
Lúc môi mình sắp đặt lên đôi môi của đối phương , Jimin đột nhiên ngẩng phắt lên , vội vàng quay đi : " Ụa.... "
" Ha ha ha ha ...." Kook ôm bụng cười ngặt nghẽo : " Nào ! Lại đây nào ! Hôn ở đây này ! Hôm nay tôi trang điểm có xinh không hả ? "
Nhìn gương mặt với làn da đen của Kook , Jimin đã ỉu xìu như con cá chết , không muốn sống nữa luôn .
Cuối cùng thì Kook cũng cười đủ , phì phò ngồi dậy : " Làm sao thế ? Tức thật đấy à ? Ai bảo ông hãm hại tôi trước cơ ! Còn không cho tôi trả thù lại à ? "
" Khốn kiếp , bao lâu rồi không gặp , cậu không nhớ tôi tí nào à ? Vừa mới gặp đã đánh tôi rồi ! " Jimin bực bội lườm cậu một cái , trong mắt còn có chút tủi thân .
Để khỏi bị tức chết , Jimin cuối cùng cũng đành từ bỏ việc trò chuyện với Kook .
Sợ hai người lại đánh nhau nữa , quản lý vội vàng đánh trống lảng : " Cắt đuôi hết đám phóng viên và fan rồi , bây giờ đi đâu ? "
Jimin lôi cái gương nhỏ ra để cứu lại kiểu đầu của mình , không thèm ngẩng đầu lên trả lời : " Về căn hộ ở ngoại ô của em ".
Kook lập tức ngồi thẳng dậy : " Vậy hai người cứ thả tôi ở bên đường là được , tôi tự bắt taxi về ! "
" Á à , tối nay cậu còn muốn chạy à ? Để tôi xem câun còn chạy được đi đâu ! " Jimin nghiến răng kèn kẹt , ấn khoá điều khiển trung tâm , khoá trái cửa xe lại .
" ...." Mặt Kook đen như đít nồi , chả biết nói gì nữa .
Xe càng chạy Kook càng cảm thấy là lạ , sao cái đường này quen thế nhỉ ?
" Park đại gia , ông có bất động sản ở cả thành phố này nữa cơ à ? Cái căn hộ đó của ông không phải ở Hanwha Galleria Foret đấy chứ ? " cậu hỏi thử .
Jimin " hừ " một tiếng : " Đúng thế đấy , làm sao nào ? Bây giờ mới nghĩ đến việc ôm đùi tôi thì đã quá muộn rồi , tôi nói cho cậu biết , trừ phi cậu gọi tôi là ông nội ! "
Kook ngây ra một lát .
Sao lại trùng hợp thế ? Cái tên Park Jimin này cũng ở Hanwha Galleria Foret ?
Không biết làm thế nào, trong đầu cậu đột nhiên bắt đầu vang lên tiếng cảnh báo "tít tít" khiến cậu có dự cảm không hay ho gì cho lắm ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro