Cuộc sống không người ấy 😢
Cuộc sống không em ....
Nước Anh , V đã bắt đầu quen dần với cuộc sống ở Anh , quen với khí hậu , giờ giấc , việc học ... Nhưng , anh không thể nào quen với việc không có cậu bên cạnh .
Từ cuộc gọi lần trước , anh với cậu vẫn chưa liên lạc với nhau lần nào nữa .
Anh đã quyết định lại cậu bé quan trọng nhất của mình .... anh rất hối hận , mỗi khi nghĩ đến thời gian quay về Hàn Quốc . Biết đâu , lúc đó người mà cậu gọi tên , yêu thương , nũng nịu sẽ không còn là anh nữa . Người ở bên chăm sóc , chiều chuộng cậu không phải anh .... Trái tim anh khẽ nhói .
Nhưng ....
Cái gì đã vỡ là vỡ
Có hàn gắn lại cũng chỉ rạn nứt mà thôi.
Cái gì đã đứt là đứt
Có nối lại cũng chẳng tồn tại dài lâu…
Kook à , anh không thể biết rằng giờ đây em đang làm gì và đang đi bên ai. Nhưng , em hãy dành cho anh một góc nhỏ xíu trong tim cho anh có được không ? Hãy nhớ rằng luôn có anh đợi em ở phía sau .
… Anh nhớ em nhiều lắm cậu nhóc của anh !
Nhiều đêm V nhớ Kook đến mức chỉ muốn bay về Hàn ôm cậu và nói : "Anh tưởng rằng mình làm được, mình vẫn ổn khi thiếu em , nhưng hóa ra anh không thể . Từng kí ức , từng đồ vật đều chất chứa hình bóng em . Anh không thể thiếu em. Kook , anh nhớ em ".
Anh không biết nỗi nhớ này đã đủ để được gọi là tình yêu anh dành cho cậu hay không ?
Anh ước chong chóng có thể quay ngược chiều gió …
Anh ước quá khứ có thể trở lại … xua tan đi những nỗi đau…
Anh ước có thể quay về với cậu như ngày xưa để trở về thời điểm xuất phát… và anh sẽ yêu thương cậu nhiều hơn .
Ngày qua ngày , V cứ lặng lẽ suy nghĩ những điều đó , anh ôm con thỏ bông ngủ để phần nào đỡ nhớ Kook .
Bất giác :
Anh mỉm cười khi nhớ lại ngày ấy…
Cái ngày mà trái tim anh bắt đầu biết loạn nhịp …
Khi anh đứng đối diện với một người…
Và ...cho đến tận ngày hôm nay…
Trái tim anh cũng vẫn đập loạn nhịp…
Khi anh đối diện với kí ức về người ấy…
Nhưng giờ đây:
Khi mà những yêu thương…
Đã là quá khứ với muôn vàn chắp vá…
Thì mỗi lần loạn nhịp, mỗi nhịp đập lại là một nhịp đau...
Có lẽ Kook không biết được rằng ... hóa ra anh cũng yêu cậu , anh cũng nhớ cậu .... nhiều thế này ...
Cuộc sống không anh ....
Sau khi xa V , Kook cũng đã chấp nhận sự thật . Cậu quyết định học thật giỏi và đã vào học tại trường âm nhạc Boulogne ở Pháp .
Mới đầu , cậu đã gặp rất nhiều khó khăn khi phải sống tự lập . Nhưng rồi dần dần cũng quen . Nhờ sự giúp đỡ của thầy cô , bạn bè cậu đã học tập rấy tốt , quen với ngôi trường mới . Đặc biệt , cậu đã trở nên thân thiết với bạn cùng phòng tên Jimin , cũng là một học sinh đến từ Hàn Quốc như cậu.
Nhờ Jimin cậu theo kịp các tiết học , giọng hát cũng ngày càng tốt hơn .
Jimin đã cho cậu biết được rằng , thì ra ngoài xã hội có rất nhiều người tốt , nhưng trong lòng cậu không ai tốt bằng anh V của cậu đâu a ~~.
Jimin đối với cậu vô cùng tốt bụng , cậu ấy cũng nuông chiều cậu như V , thường đưa cậu đi chơi , ăn các loại bánh Pháp và còn tặng cho cậu rất nhiều quà . Đặc biệt , kèm theo mỗi món quà Jimin tặng cậu đều có một vài bông hoa Margaret .
"Daisy " thường được dùng như là tên gọi tắt của tên "Margaret" , bởi vì ở Pháp, loài hoa này còn có tên gọi là "marguerite ".
Cậu không hiểu tại sao Jimin lại tặng hoa này cho mình , nhưng mỗi khi cậu hỏi Jimin đều từ chối trả lời .
Rồi một hôm cậu thấy cô bạn cùng lớp cũng đang cầm một bông Margaret trên tay , cậu liền hỏi cô về ý nghĩa của loài hoa này .
Sau khi nghe cô nói cậu mới biết : Bông hoa này thể hiện sự chờ đợi và hi vọng . Ở Pháp , trong tình yêu , loài hoa này mang ý nghĩa một tình yêu thầm lặng , không cần hồi đáp . Ngôn ngữ của loài hoa Margaret là :" Tôi yêu thầm em ".
Nhưng cậu cho rằng Jimin vì thích loài hoa này nên mới tặng cậu chứ chúng không hề có nghĩ gì .
Với lại cậu vẫn còn rất nhớ anh V ....
Có một tình bạn đã từng là tình yêu
Có một tình yêu đã từng là hạnh phúc
Có một hạnh phúc giờ là kỷ niệm.
Có một kỷ niệm trở thành nỗi nhớ
Nỗi nhớ ấy giờ là nỗi đau ... nỗi đau nhói lòng.
Trong khoảng thời gian này ... cậu đã thắc mắc rất nhiều câu hỏi .
Bao nhiêu cái nắm tay… để xóa bỏ khoảng cách giữa anh và cậu trong thời gian xa nhau ?
Bao nhiêu cái ôm… để thấy ta trưởng thành ?
Bao nhiêu giận hờn… mới biết em nhớ anh đến nhường nào… ?
Cậu nhớ anh lắm ....
Một ngày ta chợt xa nhau
Anh có nhớ em nhiều như em nghĩ ?
Em loay hoay tìm hoài trong suy nghĩ
Liệu anh có nhớ về em khi đang nơi xa … ?
"Taehyung à , có phải anh cũng đang nhớ em không ?" . Cậu đã lẩm bẩm câu hỏi này rất nhiều lần .
Lúc cậu còn nhỏ thầy giáo dạy cậu một giờ bằng 60 phút , một phút bằng 60 giây, nhưng thầy không dạy cậu là một ngày xa anh lại bằng một thế kỉ ...
Bất giác :
Cậu mỉm cười khi nhớ lại ngày ấy…
Cái ngày mà trái tim cậu bắt đầu biết loạn nhịp…
Khi cậu ... Đứng đối diện với một người…
Và ... cho đến tận ngày hôm nay…
Trái tim cậu cũng vẫn đập loạn nhịp…
Khi cậu ... Nhớ về người ấy…
Nhưng giờ đây:
Khi mà những yêu thương…
Đã là quá khứ với muôn vàn chắp vá…
Thì mỗi lần loạn nhịp, mỗi nhịp đập lại là một nhịp đau ....
Thì ra cậu và anh đều cùng nhau bất giác nhớ lại khoảnh khắc đầu tiên mà con tim họ lỡ mất nửa nhịp vì đối phương ...
Thì ra cậu và anh đều nhớ nhung quá khứ
Và ... thì ra cậu và anh đều có chung một nhịp đập giống nhau , con tim hai người cũng nhói đau khi nhớ về nhau ...
..... Thì ra anh yêu cậu .... và cậu cũng yêu anh.
Nhưng ... họ đã không thể nói cho nhau biết tình cảm trong lòng mình .
Hóa ra , yêu một người đau vậy sao ? Thương một người nhói vậy sao ?
Tình yêu là một hình tròn bởi vì tình yêu không bao giờ có bắt đầu và kết thúc, nếu anh và cậu thật lòng yêu thì cứ đi và đến một ngày, họ sẽ quay trở lại nơi mà họ bắt đầu yêu …
Thời gian trôi qua thật nhanh ....
Năm nay Kook đã được 21 tuổi rồi , V cũng đã tròn 26 tuổi .
Tại nước Anh :" Vâng , ba con biết rồi sẽ về nước vào ngày mai và con sẽ chuẩn bị quản lý công ty thay ba ". Người đang nói là V anh đã học xong và được ba kêu về thay ông quản lý công ty của gia đình .
Thật ra V cũng đã có một công ty giải trí ở Hàn Quốc tên Big Hit của riêng mình nhưng bây giờ do phải quản lý tập đoàn nên anh đem Big Hit trở thành công ty giải trí trực thuộc tập đoàn do anh quản lý . Và người trông coi các hoạt động của Big Hit đương nhiên là em trai anh : J Hope ~~
Cùng thời điểm đó tại Pháp ...
Kook cũng đã gọi cho mẹ :" Vâng , mẹ à con đã học xong cả rồi và con đã thông qua đợt thi tuyển của INTRO , mai con sẽ về nước để chuẩn bị vào công ty ".
Cuối cùng , anh và cậu cũng trở về trong cùng một thời điểm ... Liệu định mệnh có cho họ gặp nhau hay không ?
Tối ngày hôm sau , hai chuyến bay hạ cánh xuống sân bay Hàn Quốc lúc 21h .
Dưới ánh đèn sáng choang của sân bay , bóng dáng một người đàn ông mặt vest đen xuất hiện .
Nét đẹp của anh phải dùng từ nào để diễn tả đây… yêu nghiệt, phải nói là yêu nghiệt ,mái tóc đen tuyền , lông mày rậm đen, hai tròng mắt sâu thẳm, sống mũi thẳng cao , đôi môi khép hờ gợi cảm .
V đã về Hàn Quốc .
V lớn lên sở hữu gương mặt đẹp đến mức khiến người ta phải kinh diễm vô cùng . Nhưng , đặc biệt là khí thế bá vương từ người anh ta tỏa ra thật không uổng danh hoàng đế . Anh ta được mọi người đánh giá ngay từ lần đầu gặp là : thâm trầm nội liễu , bình tĩnh tỉnh táo
Mặc dù anh mặc bộ vest đen với cà vạt tối màu , bên ngoài còn khoác thêm một chiếc áo khoác màu đen dài , cùng với khăn choàng do thời tiết khá lạnh . Nhưng mọi người xung quanh không thể nào không nhìn anh , vẻ đẹp của anh quá thu hút.
Có vài cô gái cố tình lại hỏi số điện thoại của anh , sát khí tỏa ra từ người anh , con mắt dần chuyển sang tia lạnh lùng khiến mọi người đều sợ hãi, gọi là yêu nghiệt, đối với người khác ngoài cậu thì anh lạnh như hầm băng vạn năm .
Con người của V tưởng chừng như dễ nhìn thấu mà lại khó hiểu, tính cách vừa hòa nhã , thân thiện mà vừa xa cách , tính cách hoàn toàn phức tạp , không ai có thể bước vào thế giới nội tâm của anh , nhưng chính điều đó tạo nên một V cao lãnh như hôm nay .
Đi cùng anh ngoài hai vệ sĩ áo đen ra thì còn một người nữa cũng gây chú ý không kém .
Luận về diện mạo , khi so với V cũng không thua kém , đường nét của anh ta chính là tà mị , từ đôi mắt phượng dài , "mâu quang đen kịt " , mái tóc lãng tử đen như mực … bốn từ dùng để miêu tả anh ta chỉ có thể là phong tình vô hạn , đào hoa vô cùng . Người đó chính là J Hope .
Hope tiến lên quàng tay qua vai anh trai rồi đùa giỡn nói :" Aizz thiệt là ~~ Bổn thiếu gia đây đẹp trai thế này cơ mà sao các cô lại không thấy chứ ? ".
Nói rồi Hope nhìn anh trai mình rồi nói :" Anh cũng thật là lạnh lùng quá a ~~ làm các cô gái sợ rồi kìa ".
V chỉ khẽ phun ra hai chữ :" Không phải ".
Người khác có thể không hiểu nhưng anh thân là em trai đương nhiên hiểu ý anh mình.
J Hope lắc đầu cười nói :" Em hiểu ý anh mà . Không phải Kook thì không cần dịu dàng chứ gì ? Đúng không ? ".
V im lặng ngầm thừa nhận , anh suy nghĩ :" Kook à ... anh về rồi đây , em ... có còn chờ anh không ? Em có nhớ anh không ? "...
Hope cười khoái chí tỏ vẻ mình rất hiểu anh trai . Đôi mắt phượng nâu đen kịt thản nhiên đảo qua, càng thêm phong tình vô hạn a ~
Cùng lúc đó , ở một hướng khác của sân bay ...
Xuất hiện một anh chàng mang nét đẹp nam sinh ngây thơ . Anh mặc chiếc áo sơ mi màu tím đậm, bên ngoài khoác một chiếc áo màu xanh , trông rất thuần khiết .
Đương nhiên diện mạo cũng thuộc hàng xuất sắc . Mái tóc nâu mượt , da trắng , gương mặt góc cạnh , đôi mắt cậu to tròn , long lanh , cái miệng hình trái tim , thoạt nhìn đáng yêu vô cùng - anh chàng này quả thật rất đẹp trai . Vẻ đẹp pha trộn giữa một "tiểu thụ "và một soái ca thật khiến người khác cảm thấy thích thú ~~ .
Cuối cùng Kook cũng đã về Hàn .
Cậu đứng lặng lẽ ở sân bay .
Trong đầu cậu tràn ngập những suy nghĩ :" V à , em đã trưởng thành và trở về Hàn Quốc rồi , em nhớ anh ... , anh đã về chưa ? Anh có còn nhớ em không ? Hay ... anh đã quên rồi ? ".
Cậu và anh cùng đứng ở sân bay , nhớ về nhau .
Hai người họ bước ra khỏi sân bay nhưng không gặp được nhau .
Định mệnh cho họ về cùng một ngày , đáp chuyến bay cùng giờ ...
Nhưng ... cậu và anh vẫn chưa gặp được nhau ...
Khoảng cách xa nhất không phải là anh và cậu xa nhau mấy vạn km ...
Mà là giữa dòng người đông đúc, ta vô tình lướt qua nhau nhưng lại không nhận ra đối phương ...
Khoảng cách xa nhất không phải anh và cậu cách nhau nửa vòng trái đất ...
Mà là hai người yêu nhau , đang ở gần nhau nhưng lại không cách nào chạm tới nhau ...
Có những khoảng cách gần trong gang tấc. Vẫn như trăm ngàn dặm xa xôi ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro