Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Anh là đại ma vương 😈

May mắn là vận may của V đại boss cũng không tệ , do trời đã quá muộn nên nhà vệ sinh cũng không còn ai khác , anh vừa vào đã nhìn thấy Kook đã say mèm đang ngồi dựa vào cánh cửa .

Đôi giày da thì đông một cái , tây một cái , phụ kiện , đồng hồ cũng bị rơi đầy đất , tóc tai bù xù che hết mặt . So với hào quang bắn ra bốn phía lúc cậu rời đi với bây giờ tựa như hai người khác nhau .

Trong mắt V liền thoáng qua một chút thương tiếc , anh đi tới nhặt đồ của cậu lên , đem đồ đạc bị vứt khắp nơi bỏ vào túi , sau đó xách giầy của cậu lên , một cánh tay đỡ lấy eo cậu , tay kia thì luồn dưới gối định bế cậu lên .

Đang định bế lên thì Kook đột nhiên bám lấy cánh cửa không chịu buông , cậu cố mở đôi mắt nhập nhèm do men say ra , cực kì cảnh giác mà trợn mắt lên nhìn người đang đứng đối diện : " Ai đấy ? ..."

" Là tôi , Kim Taehyung ".

" Kim Taehyung ? ..." Vẻ mặt Kook thoáng ngây ra , sau đó đột nhiên giận dữ nói : " Đồ lừa đảo ! Coi tôi là thằng ngu à ? Đây là nhà vệ sinh nữ đấy ! "

Cậu nhóc này rốt cuộc là say thật hay đang giả vờ đây ? Thông minh thật đấy ?

" Không có lừa em " .

" Đồ lừa đảo ...  tôi không đi đâu ... tôi không đi với anh ... " Kook uống say thì giống như một con nhím nhỏ bị dọa sợ , cả người đều giương hết gai nhọn lên .

Kook cứ sống chết không chịu đi , V chỉ có thể tạm thời để đồ của cậu xuống , nhẹ giọng dỗ dành :" Vậy em muốn thế nào mới tin tôi ? "

" Đưa chứng minh thư của anh đây ! " Biểu cảm của Kook giống như cảnh sát đang tra hỏi lái xe say rượu .

Khóe miệng của V khẽ méo một cái , ngoan ngoãn móc ví ra , cầm chứng minh thư đưa cho cậu .

Kook lảo đảo , lắc lư cầm được tấm thẻ chứng minh nhỏ , ánh mắt cơ hồ muốn dính luôn trên đó , sau đó gằn từng chữ đọc : " Kim ........ Kim ..... Taehyung ....... anh là Kim Taehyung..."

V hài lòng gật đầu một cái : " Bây giờ có thể đi được chưa ? "

" Không đi ! Tôi không đi với anh đâu ! Anh là đại ma vương ... Tôi không đi , tôi không đi mà ... " Kook kích động .

" Đại ma vương ........ " Sắc mặt V lập tức đen như đít nồi .

Hóa ra hình tượng của anh trong lòng cậu là như vậy sao ? Anh tự thấy thái độ của mình đối với cậu đã vô cùng dịu dàng .

Hai người giằng co một hồi lâu , ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng bước chân .

"Jung Kook ... Jeon Jung Kook , cậu có ở trong đó không ? "

Sống lưng V trở nên cứng đờ , nếu như bị người ta nhìn thấy anh ở nhà vệ sinh nữ thì anh đừng mong có thể tiếp tục làm việc ở cái đất Seoul này nữa .

Tiếng bước chân càng lúc càng gần , thấy được vạt áo người kia dần lấp ló trong tầm mắt , V bực mình khẽ chửi bậy một tiếng , nhanh tay cầm lấy giày với các đồ linh tinh của Kook , dắt cậu trốn vào sau một cánh cửa .

Người đến là biên kịch của bộ phim .

Kook là một người mới , lại không quen ai trong đoàn làm phim nên khi Kook đi vào nhà vệ sinh mãi không đi ra cũng chỉ có mình vị biên kịch này chú ý tới , vì vậy cô mới quay lại tìm người .

Trong buồng vệ sinh , đột nhiên bị kéo đi khiến Kook hoảng sợ , cậu cố gắng giãy dụa trong lồng ngực người đàn ông , động tĩnh cũng không nhỏ , biên kịch đứng bên ngoài đương nhiên nghe thấy được .

" Jung Kook , là cậu sao ? "

Giọng nói càng gần hơn , sắc mặt V càng đen hơn , đúng lúc này , bàn tay đang che miệng Kook của V đột nhiên bị cậu cắn một phát , anh đau đến mức hai hàng lông mi phải nhíu lại .

V gần như sắp không chịu đựng nổi nữa , đã bao giờ anh phải chật vật như thế này chưa ?

Hít sâu một hơi , V cố gắng đè thấp giọng mình , sao cho trở nên hơi khàn khàn , chậm rãi mở miệng nói : " Đừng vội mà ... Cái này sẽ cho em ... "

Biên kịch đang chuẩn bị gõ cửa phòng vệ sinh , thì nghe thấy thế , sửng sốt một hồi , nhất thời như hiểu ra cái gì , hai gó má cô đỏ bừng chạy nhanh ra ngoài .

Không ngờ lại đụng phải chỗ người ta đang " làm việc " a ~

Đây là khách sạn mà , làm việc thì sao không vào phòng mà làm cho tử tế ? Thật không hiểu nổi sở thích của mấy người mà !

Trong nhà vệ sinh nữ cũng không có , rốt cuộc Jung Kook đã chạy đi đâu rồi ... ?

Biên kịch không hề biết rằng , nhân vật chính trong buồng vệ sinh kia lại chính là người mà cô đang tìm nãy giờ .

Nghe thấy tiếng bước chân đã xa dần , V thở phào một hơi .

Anh ngồi trên nắp bồn cầu , kéo lỏng cà vạt một chút ,  kéo cậu nhóc đang làm loạn ngồi lên đùi mình , sau đó lạnh giọng mắng : " Không được quậy nữa ! "

Nếu không anh cũng không ngại biến giả thành thật đâu ...

Giọng điệu rất đáng sợ , Kook bị dọa cho ngây người một chút , sau đó thì cậu bắt đầu mếu máo , trông cực kì ủy khuất .

V đành bất đắc dĩ vỗ nhẹ sau lưng cậu dỗ dành : " Xin lỗi , anh không nên mắng em ".

Không biết tại sao người trong lòng lại càng khóc thương tâm hơn , nước mắt cứ thi nhau rơi xuống .

V luống cuống - Sao cậu nhóc này còn khó dỗ hơn cả J Hope nữa vậy ?

" Chết tiệt mà ! Mấy người nghĩ mình là ai chứ ! " Kook đột nhiên kích động , giơ tay vung nắm đấm , nếu không phải V kịp thời phản ứng nhanh lẹ thì một đấm này xem chừng cũng đủ khiến anh lệch hàm .

" Ngoan , không được chửi bậy " . V khẽ cau mày .

Mặc dù bộ dáng cậu lúc chửi bậy cũng rất đáng yêu .

Kook say đến mơ hồ , nhưng đại khái là trong tiềm thức cậu vẫn cảm nhận được người đang ôm mình lúc này không hề có ác ý , thậm chí còn vô cùng dịu dàng , vì vậy mới dần dần thả lỏng , ngồi trên đùi người đàn ông , tựa vào lồng ngực anh ta , không giãy dụa nữa mà chỉ lèm bèm : " Chẳng qua ông đây khinh không thèm làm thôi ... nếu không ... nếu không chỉ cần gương mặt này của ông ... đi tìm ... một bắp đùi to ... chúng mày cho rằng ép được ông à ... ông đây sẽ đi tìm ngay bây giờ ... sẽ đi ngay bây giờ ... "

V nghe thấy vậy thì lông mày hơi nhướng lên , bàn tay thô ráp nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cậu đặt lên đùi mình : " Cái đùi to nhất Seoul đang ở đây , em còn muốn tìm ở đâu ? "

Kook sờ sờ vài cái , sau đó thốt lên giận dữ : " Không to ! Chẳng to chút nào cả ! "

V : "..."

Thế mà lại bị chê không đủ to .

Không thể nghi ngờ , đây chính là loại sỉ nhục mà không một giống đực nào chấp nhận nổi .

Nguy hiểm hơn chính là , Kook cứ sờ xoạng trên đùi anh một hồi lại đụng phải chỗ không nên đụng , thậm chí còn vỗ nó một cái : " Ô ? đây là cái gì ? ... đáng ghét ... chọc vào người ta ... " Giọng điệu cậu vô cùng chán ghét.

Nếu cứ tiếp tục để cậu dày vò như vậy , anh sợ rằng mình sẽ làm ra chuyện gì đó trái với nguyên tắc mất .

Người bên ngoài chắc cũng đi rồi , thế nên V nhanh chóng mở cửa , ôm Kook đi ra ngoài.

Xuống đến chỗ để xe .

J Hope xuất hiện , tung tăng chạy ra mở cửa cho anh .

" Sao lại là em ? " V cau mày hỏi .

" Em đi tìm anh đấy , cuối cùng lại không thấy anh với Kook đâu , vì vậy mới đến đây tìm hai người nha ! Anh hai , anh chẳng nghĩa khí gì hết , anh mua cái xe này từ lúc nào ? So với cái xe anh cho em còn ngầu hơn , thế mà em chẳng biết gì cả ! " J Hope ai oán nói .

V không thèm đáp lời , thản nhiên ôm Kook ngồi vào ghế sau .

J Hope ngồi ở phía trước dùng ánh mắt sáng như đèn pha nhìn chằm chằm vào V và bộ dáng xốc xếch của Kook , vẻ mặt bà tám nói : "Anh nhặt cậu ấy ở đâu về mà lâu thế ? Em đợi hai người đến mức sắp thành hòn vọng phu rồi ! "

J Hope vốn đang dán mặt lên cửa kính xe ô tô chờ , vừa nhìn thấy anh hai với Kook , ánh mắt đã lập tức dính vào hai người .

V còn đang lo lắng Kook uống say xong sẽ làm loạn , không ngờ sau khi lên xe cậu liền đến gần anh , không những không phản ứng gì kịch liệt mà thậm chí còn lần mò đem cánh tay anh ôm vào lòng , bộ dạng thoải mái như đang ôm gối ôm vậy .

V tất nhiên sẽ không thỏa mãn dục vọng bà tám của ai đó , chậm rãi tháo cà vạt xuống , anh cởi bỏ chiếc áo khoác ướt đẫm mồ hôi hỏi : " Hôm nay xảy ra chuyện gì ? "

Vừa nhắc tới sở trường tình báo của mình , J Hope lập tức hưng phấn nói : " Căn cứ những tin tức em thu được thì mọi việc rất thuận lợi , ngay cả stylist Jung Yoon Ki cũng điều động đến thì tất nhiên Kook sẽ thành công chấn nhiếp toàn hội trường , giới truyền thông cũng đánh giá tốt về cậu ấy ! "

" Tối nay em ấy gặp những ai ? " V lại hỏi .

J Hope suybnghĩ một chút : " Trừ bỏ các thành viên của đoàn làm phim thì chỉ có Jeon Pan Ro ba ruột của cậu ấy , ngoài ra còn có ..."

J Hope liếc mắt nhìn biểu tình của anh trai bèn đắn đo chọn từ cho thích hợp : " Seol Do Heol .......... Em đoán không chừng cậu ấy uống say thành như thế này là vì thấy người bạn thân cũ của mình trở thành người đàn ông của người mình ghét nhất - Jeon Hyo Cho , trong lòng nhất định là không dễ chịu gì ... "

Mặc dù J Hope đã chọn từ để nói rất cẩn thận , nhưng sắc mặt của V nháy mắt đã trầm xuống .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro