Phần 2
Buổi học diễn ra trong phòng riêng của cậu, căn phòng chất đống gấu bông và đồ vật ngộ nghĩnh.
" Em nên mở cửa sổ ra cho thoáng, trời mùa này k lạnh lắm đâu.", anh nhìu mày nói.
Đấy ! Đấy chính là sự khác biệt giữa namjoon và anh. Hễ cứ bước chân vào phòng của cậu, anh trai lại càu nhàu: " Cậu treo mấy cái của nợ này làm gì mà lắm thế, nhức mắt!"
Anh chậm rãi đi tới bàn học của cậu, giới thiệu: " Anh tên là Taehyung, bạn đại học của anh em. Anh sẽ kèm thêm môn lý cho em. Mà, em tên gì ấy nhỉ?"
Jungkook nhìn thấy rõ ràng sự hờ hững trong đáy mắt anh, cậu mím môi: " Mọi người gọi em là Kookie, còn anh muốn gọi thế nào thì tùy."
Anh nhướng mày, nhìn cậu bằng ánh mắt khá thú vị rồi anh nhẹ nhàng cười. Có lẽ, anh ko hề biết, nụ cười của anh như một loại thuốc phiện, đẹp, nhưng khiến ng ta phải trầm luân. Nghĩ đến đây, cậu bỗng đỏ mặt, cúi gằm xuống như để tránh ánh mắt của anh.
Rồi bỗng, cậu nghe giọng anh vang lên đều đều:" Đúng như anh đoán, sách vật lý của em còn mới nguyên"
Cậu ngẩng đầu lên, thấy anh đang cầm cuốn sách của mình, cười cười. Thế là cậu đành tiếp tục đỏ mặt cúi xuống gặm bút. Taehyung kéo thêm một chiếc ghế ở góc phòng tới ngồi cạnh cậu, nhẹ nhàng xoa đầu jungkook.
Anh vừa cười vừa nói :" Không phải xấu hổ, sách em còn mới có nghĩa là em chưa học, chứ ko phải là em ko thể học giỏi."
Với cậu, mộ lời động viên nhỏ như vậy thôi đã là sự khích lệ ấm áp đầu tiên mà cậu nhận được trong cuộc đời này.
Cậu và anh cùng học những bài học vật lý đầu tiên trên chiếc bàn học nhỏ bé của cậu. Những tia nắng yếu ớt xuyên qua ô của nhỏ, phản chiếu lên khuôn mặt anh, khuôn mặt in sâu trong tâm trí cậu cả một đời.♥♥
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro