[LONGFIC] Vì Tôi Là Vampire [Chap 47]
Chapter 47
Từ xa, Sica đã thấy một chiếc BMW quen thuộc rẽ vào gara xe. Nhưng chưa kịp vui mừng thì đã thấy Shikshin cõng Yul ùa vào phòng.
- Yul làm sao thế? – Cô vội hỏi dồn.
- Yul unni không… - Con nhóc Yoong lanh chanh chuẩn bị phun ra thì Taengoo đã cắt ngang:
- Yul không sao. Cậu ta chỉ bị trượt chân té xỉu thôi. Ai bảo đang chiến đấu mà cứ nghĩ chuyện tào lao. Thôi! Cậu chăm sóc cho cậu ta đi tụi mình về phòng đây.
Đôi chân mày Sica hơi dãn ra. Cô liếc nhìn Yul mình đầy máu và bụi bặm, gật đầu:
- Uhm…được rồi.
Trước khi Shikshin rời khỏi, Sica ném cái điện thoại của mình vào đầu tên cao kều kia.
- Ouch! Sao lại ném người ta? – Shikshin cáu kỉnh quay lại.
- Số điện thoại của Hyo Yeon trong đó. Biết rồi thì lần sau đừng có dòm ngó nhà người khác lúc chập tối kẻo có ai đó chết vì sợ nghe chưa? – Sica phóng băng.
Shikshin nghe nói thì lập cập nhặt điện thoại lên, lập cập hiểu ra vấn đề và lập cập nói:
- Err…cậu biết rồi hả???
- À vâng! Cái chuyện gian của cậu lộ liễu quá mà. Hơn nữa…mình chán cái cảnh ngày nào cũng phải nghe cái bà kia than thở rằng thương thầm trộm nhớ một tên cao kều tham ăn. Mình không có dư thời gian nên các cậu phải giải quyết chuyện này nhanh đi. Araso???
Không kịp cho Shikshin trả lời, Sica đưa chân đá vào cái mông cô nàng và cho nó an tọa dưới sàn nhà trước khi đóng cửa lại và làu bàu:
- Hyo Yeon mà biết vụ mình đá đít tên Shikshin chắc không xong với bà này mất.
Chẳng bù cho Shikshin, dù bị đạp ra không thương tiếc thế nhưng…cái miệng ham ăn đó đang ngoác ra một cách quái đản.
***
Sica cởi từng nút trên cái áo vương đầy máu và bẩn của Yul, vứt vào nhà tắm. Cô tự nhiên lột phăng cả bra ra. Định bụng sẽ thay quần áo khác cho Yul. Và bây giờ cái ý định ấy đang rất khó thực hiện khi vòng một hoàn hảo cùng vòng hai cực chuẩn cứ như đang trêu ngứa cô.
“Uhm…trước sau gì…cũng là vợ chồng. Vậy bây giờ, vợ…”làm gì” chồng…chắc cũng là phải lẽ. Chỉ một chút thôi. Ai biết đấy là đâu.” – Sica tự nhủ vậy. Rồi cô lướt ta qua xương đòn của Yul. Đôi bàn tay “tò mò” đi xuống rốn, miết nhẹ vùng bụng phẳng lì.
- Urgh… - Yul hơi cựa mình. Sica nhanh rút tay lại, len lén nhìn Yul như bị bắt quả tang.
Cô hơi hắng giọng lấy lại tự tin. Sau đó cô tự chấn chình mình lần sau không được để mất tự chủ như vậy rồi lấy chiếc áo khác cho Yul.
Khi đang lau đi những vệt xước trên mặt Yul thì đôi mắt kia từ từ hé mở:
- Urgh…
Yul’s POV
Viên thủ tướng đang ở trước mặt tôi và tôi thấy lão ta đang sợ hãi. Lão sợ hãi cái gì vậy?
Và rồi tôi thấy xác hắn đứt lìa mà không hiểu tại sao. Tôi cố gắng kiểm soát hành động của mình nhưng một ma lực nào đó đẩy vào trong.
Tôi bắt đầu tăng tốc, và cảm thấy chóng mặt tới cực độ. Mọi thứ bên ngoài chỉ còn là những mảng màu không rõ ràng cùng tiếng rít hoặc có thể là tiếng thân thể mà sát với không khí do nó di chuyển quá nhanh.
Ai đó đang gọi tôi. Tôi cảm thấy vậy nhưng tôi không thể dừng lại được. Thế rồi một cơn đau nhói sau lưng và trên đầu ập đến khiến xung quanh tôi vang lên nững tiếng đổ vỡ rất to trước khi đen sẫm lại.
***
Tôi bắt đầu có cảm giác êm ái như nằm trên một chiếc giường với mùi hương quen thuộc và cảm giác êm ái nhanh chóng biến mất. Thay vào đó là những khớp xương đau muốn rụng rời:
- Urg…
Một bàn tay xoa nhẹ lên vai và lưng tôi. Mái tóc vàng ấy khẽ cất tiếng hỏi:
- Yul ah! Đau lắm hả?
Nhận ra đó, tôi khẽ mỉm cười:
- Baby ah! Đền cái gì cho Yul đi nào! Đau lắm~~~
Em cúi xuông hôn lên môi tôi. Thật sự dù có được nụ hôn đó bao nhiêu đi chăng nữa, tôi cũng chẳng thấy chán. Nhưng chưa kịp thỏa mãn thì em đã chủ động dứt ra làm tôi phải rướn lên. Các khớp xương được dịp kêu lên răng rắc. tôi nhăn mặt:
- Sica baby ah~~~ Em ác quá!
Sica vừa rót một cốc máu vừa nói:
- Cho Yul chừa đi! Ai bảo nghĩ lung tung để rồi trượt chân chứ.
- Trượt chân??? – Tôi nhăn trán. Khẽ thở phảo vì tên lùn đó chưa kịp tiết lộ cái sự thật kia cho baby của tôi.
- Taengoo nói Yul bị trượt chân té xỉu lúc đang đánh nhau. Không phải à? – Sica quay sang tôi nghi ngờ. Thấy thế tôi vội dấu biến đi trước khi nàng công chúa này biết được cái sự thật khủng khiếp ấy:
- À không! Yul…tại chỗ đó…nó…nên…
Chưa kịp nói hết câu, Sica đã dúi cốc máu vào miệng tôi:
- Nên hãy uống đi. Chừa cái tội xớn xác biết chưa?
***
Sica nằm trong lòng tôi và đã ngủ từ bao giờ. Nhìn con mèo vàng ngủ say, tôi ước gì có thể ngồi mãi như vậy.
Tình yêu của chúng tôi bắt đầu từ một kế hoạch ám sát. Trải qua bao nhiêu ngày, bao nhiêu sóng gió, nó vẫn bền chặt. Sẽ ra sao nếu như có một ngày nào đó tôi không kiểm soát được mình mà như hôm nay, làm hại chính Sica?
Nghĩ tới đó, tôi chợt thấy bất an. Tôi biết có gì đó bên trong mình đang lớn dần. Nó đủ mạnh để điều khiển và dẫn dắt lí trí tôi. Nếu…có ngày đó thật thì sao? Linh tính cho tôi biết rằng ngày đó chắc chắn sẽ đến. Linh tính của một vampire chưa bao giờ sai.
Tôi nhìn chằm chằm vào khoảng không trước mặt mình, rồi lại nhìn xuống con mèo vàng yên bình say giấc. Đến mức này thì tôi phải làm gì đó. Tôi không đủ can đảm để một ngày nhìn thấy chính mình lại hại chết người mình thương yêu.
Lời bà lão bói toán hôm nào lại vọng về.
“Hãy nắm chặt lấy cánh tay nơi cuối con đường và đi theo những gì trái tim mách bảo.”
Liệu con tim tôi nó có muốn quyết định như vậy không?
End Yul’s POV.
***
Yul lặng lẽ rời khỏi giường, đi đến và mở ngăn tủ bí mật ra lấy trong đó một con dao. Chuôi dao bằng pha lê ánh lên, phản chiếu hình ảnh của chính cô. Hi vọng rằng cô đang đi đúng hướng mà trái tim mách bảo.
End chapter 47
-------------------------
Note: Có vẻ như ai cũng dự đoán có drama sắp đến nhưng không phải vậy đâu. Drama còn lâu mới tới cơ yên tâm đi ^^ lúc nào có drama Au sẽ tung một đoạn teaser. Drama lần này giết chóc kinh hoàng. Với lại…xin mọi người chú ý, lời của bà lão bói toán cũng như drama lần này chỉ là một bước ngoặt nhỏ cho drama khác kinh khủng hơn. Kịch hay thì phải đợi chap thứ 60-70 đã.
Merry Christmas everybody!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
God bless for you!!!!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro