Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[LONGFIC] Vì Tôi Là Vampire [Chap 32]

Chapter 32

- Jessie đâu rồi Krystall? – Hyo bước vào trong nhà và hỏi.

- Dạ…err…urr…chị ấy…- Krystall ngập ngừng.

- Làm sao mà cà lăm thế? - *bước lên cầu thang*

- Ấy!!!! Chị về bao h vậy? – *Ngăn lại*

- Ah! Chị về hôm qua. Và bây giờ chị có việc cần nói vs Jessie.

- Khoan đã! – Krystall luống cuống ngăn Hyo lại

- Sao thế? Jessie lại làm chuyện gì rồi hả? bỏ ra chị xem nào.

- Không phải đâu!!! Ôi trời!!!! Unni ah!!!! – Không kịp nữa rồi. Hyo đã vặn nắm cửa và xông vào phòng.

.

.

.

- Jessie!!! Đây là…Kwon…Yuri…???? – Hyo mở to mắt vì nhìn thấy người ngủ trên giường kia. Lập tức cô xông tới và choảng cho Yul một phát – Tại sao lại có người nhà họ Kwon ở đây hả?

Yul mắt nhắm mắt mở bị đánh đau thì lồm cồm bò giậy:

- Chuyện…chuyện gì vậy?

Nhưng chưa kịp phản ứng thì Hyo đã thoi luôn vào bụng:

- Còn hỏi à? Tại sao mi lại xuất hiện ở đây? Định hãm hại Jung gia sao?

- Bình tĩnh đã Hyo Yeon! Không phải như cậu nghĩ đâu. – Sica cũng vừa thức giậy, đi tới ngăn Hyo lại.

Riêng Yul thì chả hiểu chuyện gì lại càng không hiểu tại sao mình ở đây:

- Hãm hại? Jung gia? - *ngơ ngác*

- Còn giả đò hả? – Hyo vùng ra và cho Yul cái đạp nhưng Yul né đk và đấm vào mặt Hyo:

- Ta không biết gì hết! đừng có mà vô cớ đánh người.

Sica đi đến đỡ Hyo giậy:

- Cậu phải bình tĩnh đã Hyo ah!

- Nhưng cậu ta vào đây hòng giết cậu đó.

Lúc này tới lượt Yul sửng cồ lên:

- Đây là đâu? Tại sao ta lại ở đây? Các người phải nói đi chứ! Dám nói ta giết người vô cớ sao đồ vu khống!!!

Sica rụt rè lên tiếng:

- Là em…là em đã đưa Yul về.

- Là cô? Không phải chúng ta chia tay nhau rồi sao? tại sao cô cứ phải dính dáng tới tôi?

- Em…

- Tôi xin cô! Làm ơn hãy buông tha cho tôi. Một mình tôi đã khổ lắm rồi.

Vừa lúc ấy tiếng Shikshin dưới nhà vọng lên:

- Jessica Jung!! Jessica Jung!!! Cô dấu Yul ở đâu rồi hả? ra đây ngay!

.

.

- Tôi phải đi. – Yul quay lưng đi nhưng Hyo đã ngăn cản:

- Đâu có dễ thế! Jung gia không phải là chỗ thích đến thì đến thích đi thì đi.

- Vậy hả? nhưng tôi đâu có tự đến đâu. – Yul đốp lại.

- Yul!!! – Shikshin xông vào và chạm ngay mặt Yul, rồi chẳng ai bảo ai, Shikshin nhà ta đỏ bừng hết cả mặt mày, khí thế lúc nãy cũng biến vụt mất.

***

Vào trong xe rồi, Shikshin mới hỏi:

- Yah!!! Chuyện như vậy mà dám dấu tụi này. Đã bảo đừng uống ở bar nữa mà không nghe. Hoặc chí ít thì…cũng phải rủ tụi này đi theo chứ.

- Làm sao mà cậu biết tớ ở đây?

- Bộ cậu tưởng Shikshin này chỉ ham ăn thôi chắc? mà…uh…cái cậu…lùn lùn lúc nãy…là…là…ai thế? - *gãi đầu*

- Ai mà biết được. - *trả lời cụt ngủn*

- Hứ!!!! không nói thì thôi! – Quay ra tự kỉ*

End chapter 32

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: