Fragment 30 - The Sun Rises in the East
- Yoona không phải vật chủ của “Mistletoe”.
Ban đầu, nghe Yuri khẳng định, Seohyun tưởng chừng không thể mong gì hơn. Nhưng tất cả những xúc cảm tích cực nhanh chóng bị đập tan bởi nỗi sợ hãi vô chừng. Cô sợ. Yoona không để tâm đến huyết thống, một phần quan trọng vì cô ấy cho rằng mình không có tương lai. Vậy, nếu như biết được sự thật…
Không! Seohyun nhất định không để điều đó xảy ra.
Dù chỉ có một phần trăm đánh mất Yoona, cô cũng không dám thử tiết lộ cái tin vốn-dĩ-là-vui này.
- Hyunie, tôi ăn giỏi hơn họ Choi là cái chắc! – Yoona tru môi hờn dỗi trước TV shows “Choi Sooyoung – The Best Shikshin Ever”.
- Vâng. – Seohyun mỉm cười, một nụ cười không chút miễn cưỡng.
Mặc cho rối trí đến mức nào, Seohyun luôn luôn hạnh phúc mỗi khi ở bên Yoona.
~~~~~
Nắng chiều nghiêng xuống chuồng heo, ném chùm ánh sáng lung linh lên hàm răng sáng bóng của anh chàng giúp việc. Dây vạn niên thanh leo cao, lượn lờ bên cọc rào nhọn hoắt, rồi đổi ý bổ xuống, hướng những mặt lá to bản như muốn che bóng cho cái chuồng.
- Bộ cọ mình heo vui lắm hay sao mà ngươi cười mãi thế? – Trên chiếc ghế-nến đặc chế, Yuri lắc đầu, một tay vuốt ve Yoongsan, một tay đưa lên bảo vệ khứu giác khỏi thứ mùi khó ngửi.
- Kwon tiểu thư à, cô thừa hiểu ấy chứ. Đời nô lệ của tôi sẽ chấm dứt sớm thôi! – Jaejin lại càng cười tươi, phấn khích cọ nhiệt tình làm heo ta mình mẩy đỏ lên thấy rõ.
- Vậy sao? Chưa chắc niềm vui của ngươi đã là niềm vui của ai đó. – Yuri cười khẩy.
- Đừng nói bừa! Đương nhiên là cô ấy muốn thức tỉnh!
Khuôn mặt Jaejin đỏ lên, nửa vì giận dữ, nửa vì cay đắng. Anh không thừa nhận, nhưng Yuri không phải là không có lý.
- Blood Princess đã đạt được ước nguyện của mình, cái điều mà ngươi cho là không thể thực hiện.
- …
- Tiếc thay, không có bữa tiệc nào không tàn, không có giấc mơ nào không đến hồi kết thúc. – Yuri tiếp tục, lờ đi sự khó chịu của Jaejin.
- Tôi… Cô ấy…
- Đủ rồi. – Yuri chợt đứng dậy. – Hết giờ cho chuyện phiếm. Ngươi sẽ không vì sắp chuyển công tác mà lơ là việc làm hiện tại phải không?
Yuri đã dập tắt niềm vui của Jaejin.
Và cô cố tình làm điều đó.
Nghe nói khi làm tổn thương một ai khác người ta sẽ tạm gác được vấn đề của bản thân.
Chỉ là, Yuri đã bị gạt, sức nặng đè lên trái tim cô dường như lại tăng thêm.
- Thỏ ngốc… Thỏ ngốc… Tất cả là tại thỏ ngốc nhà ngươi...
Yuri nghẹn giọng ôm lấy Yoongsan, lần này không ép nó trả lời bất cứ điều gì.
~~~~~
Bóng tối.
Cô đang rơi vào bóng tối.
Cô chìm dần vào bóng tối.
Cô không còn phân biệt được đâu là mình, đâu là bóng tối.
Rồi, cô trở thành bóng tối.
Cô muốn thoát ra. Ai cho cô thoát ra?
Ở đâu có ánh sáng, ở đó có bóng tối.
Không sai.
Nhưng mệnh đề ngược lại không hề đúng.
Thực sự tồn tại cái gọi là bóng tối tuyệt đối.
Cho dù ánh sáng có chiếu qua, cho dù ở bên ánh sáng bao nhiêu lâu đi chăng nữa, đến một lúc nào đó, bữa tiệc sẽ tàn, giấc mơ sẽ kết thúc.
Bóng tối vẫn mãi là bóng tối mà thôi.
Bóng tối của cô màu đỏ.
Bóng tối của bạn, có màu gì?
~~~~~
Sau năm ngày bị VC giữ lại xử lý công việc tồn đọng nhiều thập kỷ qua, rốt cuộc, nàng công chúa lười biếng vô trách nhiệm đã được trở về với mái ấm thân yêu.
Khác hẳn hương dâu dịu nhẹ còn đọng trong trí nhớ của cô, tràn ngập ngôi biệt thự là một mùi khét lẹt. Khó chịu ghê gớm, nhưng Jessica không khỏi mỉm cười.
Chắc Tiffany lại lén luyện tập nấu nướng đây!
Cô cởi vội áo khoác ngoài, tháo gấp đôi cao ghót không vừa cỡ, háo hức chạy lên phòng, dằn lòng không nổi mà cất tiếng:
- Tiff! Tiff! Tiff! Tôi về rồi!
Không tiếng đáp.
- Tiff?
Cô mở cửa, bước vào.
Không có ai.
Cảm giác khoan khoái trong Jessica vụt biến.
Cô gọi điện.
Không người bắt máy.
Cô hỏi thăm.
Không nhận được gì.
Cô tìm khắp mọi ngóc ngách.
Tiffany vẫn bặt vô âm tín.
Lo lắng là không đủ để diễn tả nỗi lòng của Jessica.
Đôi lúc Tiffany cũng ra ngoài shopping một mình, hoặc đi dạo cho thư thái đầu óc. Nhưng chưa bao giờ có chuyện cô ấy không để lại lời nhắn!
Phải chăng, Tiffany lặng lẽ ra đi?
Không! Tiffany sẽ không bỏ lại bộ sưu tập Totoro, cũng không nỡ bỏ lại chiếc rương có tiêu đề “TaeTae toàn tập”.
Tiffany càng không thể rời xa mỏ vàng hiếm thấy.
Và,
Tiffany yêu cô.
Vậy thì, tại sao???
Phải chăng Tiffany đã bị kẻ thù của cô bắt cóc? Tệ hơn nữa, có thể cô ấy đã bị những người ủng hộ cô thủ tiêu…
Không! Jessica lắc đầu quầy quậy. VC đã chấp nhận Tiffany. Không lý nào…
Quay trở lại với giả thuyết bắt cóc, Jessica vẫn nghĩ không thông. Chưa một ai dám cả gan đột nhập vào lãnh địa của cô, nói gì đến ngôi biệt thự? Bên cạnh đó, những cơ quan cô cài đặt không hề bị chạm tới, cũng không có dấu vết nào của kẻ đột nhập hay sự kháng cự.
Trong bếp, quạt thông gió hoạt động hết công suất, nửa con gà cháy xém hãy còn nám khói, chiếc tạp dề đen nhẻm bị vứt chỏng chơ…
Bỗng, đôi mắt thất thần của Jessica sáng lên.
Trên chạn bát đĩa có gắn một mẩu giấy nhỏ...
Còn nhớ nét chữ của tôi chứ, bạn tốt?
B.P.
~~~~~
Dự cảm của Seohyun xưa nay đều chính xác.
Đúng vậy, chính xác.
Không cụ thể, nhưng chính xác.
Từ ban sáng, Seohyun đã có dự cảm không lành.
Một dự cảm chính xác.
Sau cánh cửa phòng của Yoona, trên chiếc giường êm ái của Yoona, có một cô gái đang nhởn nha ngồi.
Cô gái khoác trên mình bộ cánh trắng muốt.
Cô gái đeo chiếc mặt nạ trắng muốt.
Nhưng đôi mắt của cô gái không trắng muốt.
Chúng đỏ.
Đỏ như máu.
Đỏ như lửa.
Đỏ như Blood Princess.
- Xin chào, đã lâu không gặp. Nhóc trưởng thành rồi. Xinh hơn cả tưởng tượng của ta. – Cô gái trìu mến nói.
Seohyun biết đây không phải trò đùa của Yoona.
Yoona sẽ không đẩy trò đùa xa đến thế.
Yoona càng không cách nào gây nên nổi bầu không khí u ám và lạnh thấu xương như cô gái trước mặt Seohyun.
- Blood Princess. – Seohyun lạc giọng thốt lên.
- Bingo! – Cô gái vỗ tay tán thưởng, nụ cười nửa miệng quen thuộc bừng nở trên đôi môi.
~~~~~
Người chết không thể sống lại.
Nếu sống lại thì không gọi là người chết.
Người chết không thể viết thư.
Nếu viết được thư thì gọi là người sống.
Đây là hai đạo lý đơn giản.
Hiển nhiên, Seulhee hiểu những đạo lý đơn giản này.
Nhưng, anh bắt đầu hoài nghi, đúng hơn là không thể không hoài nghi.
Anh vừa nhận được một lời mời, một lời mời từ người chết.
Choi Minho.
~~~~~
- Taeyeon!
- …
- Taeyeon!
- …
- Kim Hạt Tiêu!
- Ya!
- Đầu óc cô để đi đâu thế? Khó khăn lắm tôi mới trốn được VC, sắm được hai vé để rủ cô lên du thuyền thượng hạng… – Sooyoung phàn nàn.
Taeyeon cười trừ cho qua chuyện. Không phải cô đánh giá thấp tâm huyết (nếu có) của Sooyoung, cũng không phải cô không thích đi chơi cùng cô nàng. Nhưng, linh tính báo cho cô biết cô đã phạm một sai lầm chết người, cô không nên rời khỏi thế giới vampire vào lúc này, có ai đó đang cần cô, có ai đó đang khẩn thiết gọi tên cô.
Lẫn trong tiếng sóng biển rì rào, cô “nghe” thấy rất rõ: Tae, Tae, Tae…
Rồi, như nhận ra điều gì đó, Taeyeon bấu chặt vào mạn thuyền:
- Là S…
Uỳnh!!!
Từ trên trời cao, những đám mây đen đã trút bỏ lớp hóa trang màu trắng, trút xuống những trận sét liên miên. Con thuyền chòng chành chao đảo, như chiếc lá vàng trôi nổi bập bềnh trên sóng dữ.
TBC
------------------------------------
WC: 1,500 (Có khả năng dao động ít nhiều vì mình rất hay edit)
Note:
1. Như cái chữ ký của mình, mình cực bận. Nếu mình không ra chap sớm, mong mọi người thông cảm và tiếp tục ủng hộ .
2. Việc Tiff yêu tiền và coi Jess là đại gia chưa từng qua mắt được Jess. Nói gì thì nói Jess trông trẻ vậy thôi chứ già đời lắm rồi, chẳng qua Jess không muốn lật tẩy Tiff.
3. Yuri từng nói: “Yoona không phải vật chủ của “Mistletoe””. Nhưng Blood Princess lại xuất hiện như thể Yruri đã sai lầm. Tại sao? Well, hồi sau sẽ rõ .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro