Chap 6
6.
Ngay từ lúc bước vào chuồng ngựa, Yuri đã biết con ngựa cái của nhà họ Kim đang gặp nguy. Máu đỏ loang lổ khắp chuồng, thấm vào chỗ rơm phủ trên nền đất cứng và bẩn. Con ngựa đứng run lẩy bẩy, đầu cúi gục còn cặp mắt thì đờ đẫn.
Hyoyeon đang đứng đợi họ ở đó. Gương mặt cô bé tái nhợt và hoen nước mắt, nhưng miệng mím lại thành một đường kiên quyết. “Cháu biết nó nên nằm xuống thì hơn, nhưng mỗi khi làm thế nó lại lăn lộn, và cháu biết như vậy sẽ làm đau ngựa con, nên cháu bắt nó đứng lên và đi lại.”
“Giỏi lắm.” Yuri nồng nhiệt khen, cởi áo khoác da ra. “Trước tiên cô cần rửa tay và thay đồ. Hyo, có một túi quần áo y tế màu xanh vô trùng và găng tay ở ghế sau xe jeep. Cháu chạy nhanh mang nó vào đây. Để tiết kiệm thời gian, Jessica em giúp Yul cởi áo sơ mi ra nhé.”
Jessica không nhúc nhích nổi. Có đúng là Yuri vừa đề nghị cô giúp cô ấy cởi đồ không nhỉ? Có khi nào cô ấy đang đùa không?
“Tháo đôi giày này ra giúp Yul đi.” Yuri yêu cầu. “Nhanh lên nào.”
Jessica miễn cưỡng ngồi xuống nền đất. Cố tháo đôi giày thể thao màu nâu sẫm của Yuri ra trong khi cô ấy giữ thằng bằng hết từ chân này đến chân kia. Yuri đang loay hoay với chiếc cúc áo cuối cùng trên áo sơ mi.
Yuri nghiêm túc thật. Cô ấy đang thay cởi quần áo. Ngay tại đây. Trong chuồng ngựa. Ngay trước mặt cô. Và cô ấy còn muốn cô giúp.
Nhưng đấy là chuyện đương nhiên. Bộ quần áo mới của cô ấy sẽ bị bẩn nếu bước vào chuồng và giúp con ngựa cái. Nhưng cô vẫn thấy khác thường.
“Em tháo khóa thắt lưng hộ Yul nhé?”
Yuri mặc chiếc áo ba lỗ thể thao ngắn bên trong và nó làm lộ ra vùng bụng săn chắc, phẳng lỳ của mình. Jessica mở khóa thắt lưng. Và khi cô bắt đầu cởi cúc quần của Yuri thì cô ấy giữ tay cô lại.
“Đùa thôi, không cần đâu.”
Mắt họ gặp nhau trong chưa đầy một giây, và Jessica cảm thấy mặt nóng bừng. Cô đang làm gì vậy, chạm vào quần Yuri giống như cô không thể đợi được nữa sao? Và Yuri đang cười trước vẻ mặt không thoải mái của cô. Đồ trời đánh.
“Em tưởng tượng đến một lúc nào đó, em sẽ giết Yuri. Theo một cách đau đớn nhất.” Jessica nghiến răng trèo trẹo.
“Thôi nào, dù sao em vẫn chưa cởi. Yul không nghĩ là em dễ mắc lừa như vậy” Yuri đi tới bồn rửa lớn nằm trong góc chuồng. “Nhưng Yul nghĩ tốt nhất mình nên tập trung vào công việc. Yul ở đây để giúp con ngựa cái nhà Hyoyeon, không phải hiện thực hóa giấc mơ hoang đường nhất của mình. Em có thể cởi đôi tất này ra hộ trong lúc Yul rửa tay được không? Nếu đã không giày thì Yul muốn đi chân đất hơn.”
Ngay say đấy, Hyo chạy vào thở hổn hển, miệng mếu máo. “Cháu xin lỗi, bác sĩ, cháu không tìm thấy.”
Yuri ngẩng lên. “Ở trong túi ấy, Hyo. Trong túi sau xe jeep.” Cô ấy mỉm cười. “Hít sâu vào và hãy bình tĩnh lại. Mọi chuyện sẽ ổn cả thôi.”
Cô bé gật đàu và lại hối hả chạy đi.
Yuri vặn nước nóng và bắt đầu rửa hai bàn tay và cánh tay lên quá khuỷu trong lúc Jessica ngồi ở sau lưng. Yuri giữ thăng bằng trên một chân khi cô ấy nhấc chân kia của cô lên. Những ngón tay cô ấy mát rượi trên da cô, và sự tiếp xúc của cô ấy thật nhẹ nhàng. Chẳng khó tưởng tượng ra hai bàn tay cô ấy vuốt ve cô. Chỉ Chúa mới biết, trước đây Yuri thường xuyên tưởng tượng điều này.
Con ngựa, Yuri tuyệt vọng nghĩ. Cô phải đặt tâm trí vào con ngựa. Nhưng đã bao lần cô mơ về Jessica? Bao nhiêu lần cô mơ được cô ấy cởi quần áo cho cô? Tất nhiên cô chưa bao giờ gộp con ngựa cái sắp sinh và một cô bé hốt hoảng vào những giấc mơ đó.
“Những giấc mơ hoang đường nhất.” Jessica trầm ngâm. “Phải rồi, vậy tức là Yuri đang nói nhân cơ hội tuyệt vời này phải làm em xấu hổ.”
“Làm em xấu hổ.” Yuri hoài nghi nhắc lại, rửa sạch bọt xà phòng ở hai tay. “Em tắt nước giúp Yul được không?”
Jessica với tay lên tắt vòi nước. “Đúng, làm em xấu hổ.”
“Nhưng Yul mới là người đang đứng đây, với trang phục gần giống với đồ lót trừ chiếc quần jean, trong dịp đặc biệt này” Yuri nói, cô giơ hai tay lên để nước chảy xuống khuỷu tay. “Yul mới là người phải xấu hổ.”
Đúng là kiểu của Yuri. Cô ấy đang đứng đó với thân hình hoàn hảo như tạc, giống như cô ấy có thể bắt đầu sự nghiệp người mẫu nếu chán nghề y. Jessica bật cười.
“Hoàn hảo” Yuri khẽ nhắm mắt lại. “Cực kỳ hoàn hảo” Yuri nhìn Jessica qua lọn tóc vừa rơi xuống mắt. “Yul đang đứng đây, con ngựa cái thì đang nguy hiểm và Hyo trở thành cô bé sai vặt vụng về. Thôi được, cứ cười cho thỏa thích đi.”
Yuri đang ngượng. Hai má cô ửng màu hồng nhạt. Yuri quay lưng, băng qua chuồng ngựa để nhìn con ngựa cái. “Khi nào em cười xong, hãy chạy ra ngoài xem cái gì đã giữ chân Hyoyeon.”
Yuri thực sự nghĩ cô đang cười cô ấy. “Yuri, Yuri ngớ ngẩn quá.” Jessica đảo mắt “Em không cười Yuri.”
Yuri nhìn cô với vẻ chán ngán “Đi tìm Hyo đi.”
“Yuri không tin em. Không thể tin Yuri lại không tin em.”
“Có” Yuri nói, rõ ràng chỉ để chiều ý cô. “Yul tin em. Yul tin mọi điều em nói. Bây giờ thì tìm cô bé cho Yul đi.”
Nhưng Hyoyeon từ đâu đã xông vào, vung vẩy cái gói bằng nilon đựng quần áo và găng tay của Yruri. “Phải cái này không ạ?” nói hỏi to.
“Đúng rồi. Giỏi lắm. Cháu hãy đưa nó cho cô Jessica.”
Jessica trừng mắt nhìn Yuri khi nhận cái gói từ tay Hyo và lấy ra một cái áo xanh nhạt cổ chữ V và quần xanh cùng màu. Việc Yuri giở giọng bề trên thế này khiến cô tức điên.
“Giúp Yul mặc chúng nhé?” Yuri đề nghị “Hai tay Yul đã rửa sạch mất rồi.”
Giúp Yuri mặc đồ. Có nghĩa cô phải đứng rất gần Yuri và hít thở trong mùi hương quyến rũ của cô ấy và cảm thấy sức nóng tỏa ra từ cơ thể Yuri.
Nhưng cô đang bực Yuri mà, Jessica nhủ thầm. Họ lại đang bất hòa như thường lệ. Và chừng nào còn cãi cọ, cô sẽ không phải lo mình sẽ làm điều gì ngu ngốc, như là lướt lòng bàn tay lên bờ vai gợi cảm của Yuri hay…
“Yuri có thể làm ơn, ít nhất một lần trong đời nói chuyện với em mà không ra vẻ tự phụ được không?” Cô cáu kỉnh hỏi khi chụp cái áo lên đầu Yuri. Những khớp tay cô chạy dọc trên làn da ngăm từ cổ và cánh tay của Yuri khi cô kéo chiếc áo xuống. Cô cầu trời cho Yuri không nhận ra cô đang hít thở khó khăn nhường nào, và cố bám lấy cuộc cãi cọ của họ như người chết đuối bám vào cọc. “Yuri có thể nói năng với em như một người trưởng thành chức không phải một đứa trẻ nông nổi không?”
Cái quần. Ôi chúa ơi, giờ cô sẽ phải giúp Yuri mặc cái quần xanh thắt dải rút kia. Miệng Jessica khô khốc.
“Em đề cập thật đúng lúc” Yuri trả miếng lúc Jessica giơ một ống quần ra cho cô xỏ vào. Cô hơi vịn nhẹ vai cô ấy để giữ thăng bằng và Jessica suýt ngã. “Bởi Yul đang tự hỏi liệu em có thể, ít nhất một lần trong đời, ngừng cư xử như một đứa trẻ nông nổi không?”
Wow, lời nhận xét đầy châm chít và trong phút chốc Jessica quên béng cảm giác bối rối phải có khi kéo cái quần lên đôi đôi chân sát thủ của Yuri và đi qua cặp mông hoàn hảo của cô ấy.
“Yuri chỉ tức tối vì em đã làm đúng thôi” cô nói “Và em luôn luôn đúng, điều đó làm Yuri phát điên.”
Cô chỉnh lại lưng quần, hai bàn tay luồn dưới chiếc áo quá khổ, hai ngón tay lần theo vòng eo Yuri, từ sau ra trước.
“Nhất định là em đã làm Yul phát điên.” Giọng Yuri khàn khàn kỳ lạ.
Jessica liếc nhìn mắt Yuri rồi vội vã đưa mắt đi nơi khác, tập trung thắt dải rút quanh eo cô ấy. Lẽ nào Yuri cũng bị tác động trước sự gần gũi của họ?
“Rõ ràng là em không biết em làm Yul phát điên đến mức nào đâu.” Yuri nói tiếp “Và dù gì nó cũng không dính dáng đến chuyện em đúng, bởi đa phần em đều sai.”
“Nó cũng chẳng dính dáng đến thói quen khó chịu luôn cường điệu hóa mọi thứ của em.” Yuri thêm vào. “Găng tay, phiền em.”
Yuri giơ một tay lên rồi đến tay kia khi Jessica giúp cô đeo găng tay phẫu thuật. Việc xỏ chúng gàn như bất khả thi, khi lại có thêm cảm giác tức giận vào toàn bộ cái trải nghiệm kỳ quái này nữa.
“Yuri làm em điên tiết vì cứ chọc ghẹo, kiếm chuyện đã kích em.” Jessica gần như bùng nổ. Cô dùng hết sức kéo găng tay xuống mong sao cho siết chặt vào tay Yuri hòng làm cô ấy đau (?) đồng thời vuốt vài sợi tóc đang rủ xuống mắt Yuri.
Yuri quay đầu khiến tay cô chạm vào môi của cô ấy. Trước khi cô kịp thu tay về, Yuri đã hôn lên mặt trong cổ tay cô, lướt đôi môi lên lòng bàn tay.
Jessica cảm thấy gần như bị bốc cháy, và cô rụt phắt tay về. Chúa ơi, Yuri vừa hôn cô.
“Yul chọc ghẹo em” Yuri nói, dùng khuỷu tay đẩy cánh cửa chuồng ngựa “là bởi vì Yul thích… làm em điên tiết.”
Yuri mỉm cười với cô, một nụ cười chiến thắng hoàn toàn.
Jessica quắc mắc, cố giấu sự ngượng ngập đang hun nóng hai má mình. Yuri đã hôn cô. “Liệu Yuri có thể, ít nhất một lần trong đời không hành xử như một tên ngốc không?”
“Shh” Yuri thận trọng lại gần con ngựa. “Ráng lên nhé”
Giọng Yuri dịu dàng và vỗ về khi đi từ ohais đầu tới hông con ngựa, Tiếp tục thì tầm khe khẽ, cô cúi xuống kiểm tra con ngựa.
Jessica quan sát gương mặt Yuri, và khi miệng cô ấy bỗng mím chặt thì cô biết tình hình không khả quan rồi.
Và bất ngờ, con ngựa cái vung chân lên. Móng nó thụt vào vai phải Yuri một tiếng huỵch chắc nịch, và sức mạnh cú đá đủ để hất bật Yuri ra sau. Yuri đập vào bức tường của chuồng cùng với tiếng la bất ngờ tắc ngẹn rồi rớt phịch xuống nền đất bẩn.
“Yuri!” Jessica chạy đến bên cô trong nháy mắt. Cô ấy gạt tóc Yuri ra khỏi mặt.
Bàn tay Jessica đặt trên trán cô mát rượi, êm ái. Và nỗi lo lắng trong mắt cô khiến Yuri hài lòng ngoài sức tưởng tượng. Cô có quan tấm đến Yuri, điều đó khỏi cần bàn cãi. Nhưng bây giờ không phải lúc phân tích xem sự quan tâm của cô là giữa con người với nhau hay còn hơn thế. Yuri sẽ bắt tay ngay vào việc nếu muốn cứu sống con ngựa.
Yuri mau chóng ngồi dậy, nhăn mặt khi sờ vào bả vai, rồi xoay xoay cánh tay. “Xuất sắc. Đáng mừng là con ngựa vẫn còn chút sức lực.”
“Yuri không sao chứ?” Jessica hỏi.
“Chỉ thâm tím thôi. Không nghiêm trọng. Yul sẽ sống sót.” Yuri chán nản nhìn đôi găng tay, giờ đã dính đầy rơm và phân. “Mất vệ sinh quá. Giúp Yul cởi cái này ra.”
Nỗi lo của Jessica chuyển thành tức giận. Yuri có thể nhận thấy sự giận dữ qua đôi vai cứng lại, cái miệng mím chặt, đôi mắt như tóe lửa của cô.
“Không nghiêm trong” cô nhắc lại khi lột đôi găng tay ra “Nếu con ngựa nhắm cao hơn chút nữa, hoặc nếu Yuri cúi thấp hơn, Yuri sẽ bị đá vào đầu. Biết không hả, thưa bác sĩ Kwon Yuri? Sẽ chết đấy.”
“Nhưng Yul bị đá vào vai, chứ không phải vào đầu.” Yuri chỉ ra.
Yuri có thể bị thương rất nặng. Và có thể giờ Jessica đang ngồi đây, còn bác sĩ duy nhất trên đảo đang hấp hối trên tay với vết thương ở đầu. Yuri sẽ làm gì, cô hốt hoảng tự hỏi, nếu Yuri bị thương thật? Ai sẽ chăm sóc cho Yuri?
“Yuri không bị đá vào đầu…lần này thôi.”
Yuri đứng lên. Jessica nhận thấy cô ấy gượng nhẹ vai phải dù cố giấu. “Cuộc cãi cọ này còn kéo dài bao lâu nữa? Bởi vì giờ Yul không có thời gian.”
“Yuri sẽ còn khối thời gian” Jessica đốp lại, giọng run run vì kích động. “Đúng ra là không bao giờ hết, sau khi chân con ngựa tìm đến hộp sọ và lấy đi tí óc của Yuri.”
“Ý tưởng của em sẽ được thực hiện.” Yuri nhìn về phía con ngựa “Bạn thân mến, làm ơn giúp tôi.”
Jessica cười. Yuri nhận ra mắt cô long lanh nước.
“Hãy đưa cô bé Hyoyeon vào nhà”. Yuri bước lại gần, nói thật nhanh và nhỏ với cô “Con ngựa con đã chết được một lúc rồi. Nó bị dây rốn quấn cổ nên không thể ra được. Yul có thể cứu ngựa mẹ, nhưng đó không phải cảnh tượng đẹp mắt gì đâu.”
Họ đã đến quá muộn. Jessica có thể thấy lòng trắc ẩn và hối hận trong mắt Yuri. Xưa nay cô vẫn nghĩ Yuri là kẻ vô tình, nhưng giờ, khi nhìn kỹ, trong khoảnh khắc hiếm hoi, cô thấy đôi mắt đó chẳng chút thần sắc.
“Em rất tiếc.” Cô vòng tay qua eo Yuri và ôm thật chặt. Cô nhắm mắt, vùi mặt vào bờ vai ấm áp của Yuri. “Hãy cẩn thận. Yuri hãy cẩn thận.”
Cô cảm thấy Yuri gật đầu. “Được rồi.” Yuri thì thầm.
Điều này thật không tin nổi. Jessica – Jessica đáng yêu, sôi nổi và đầy những bất ngờ lại đang trong vòng tay cô lần nữa, nhưng cô không thể hôn cô ấy. Trước sự có mặt của cô bé Hyo. Trước tính mạng đang nguy ngập của con ngựa cái. Sao thời khắc của cô lại đến trong trớ trêu vậy chứ.
Jessica ngẩng đầu lên. Tóc Yuri lại rũ xuống mắt, cô gạt nó ra lần nữa, lướt những ngón tay ra sau đầu Yuri rồi xuống cổ, khẽ siết lấy vai “Yuri hứa chứ?”
Cái chạm của tay cô ấy truyền sự ấm áp và cảm xúc mạnh mẽ cô – cảm xúc của tình bạn. Yuri quay đi, chợt tê tái nhận ra sự lo lắng của cô ấy lúc nãy là của một người bạn, không phải người yêu.
“Tất nhiên rồi.” Yuri chật vật trả lời.
Khốn kiếp thay, cô yêu người con gái chỉ xem cô như một unnie kết nghĩa, một người để đấu khẩu và tranh luận, một người để quan tâm và động viên những khi cần thiết.
“Đi đi, đưa Hyo ra khỏi đây.”
Yuri coi Jessica như niềm hy vọng, tương lai của Yuri. Đó là sự thật, ý nghĩ về một mối quan hệ lâu dài làm Yuri sợ chết khiếp nhưng không có cô, Yuri biết cuộc đời cô sẽ chẳng còn gì ngoài sự trống rỗng.
Vậy mà cô chỉ coi Yuri nhưng một người chị gái.
Tuyệt thật.
Có lẽ cô cần một cú đá ra trò vào đầu.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Yuri im lặng chẳng nói chẳng rằng khi lái xe jeep xuôi lối đi đầy bụi của nhà họ Kim.
“Yuri đã làm rất cừ.” Jessica nói.
“Hmm” mắt Yuri không rời khỏi con đường mấp mô.
Ánh đèn pha xe jeep loang loáng khi bánh xe vấp phải ổ gà mà Yuri không thể tránh khỏi.
“Chả phải Yuri đã bảo không còn cách nào cứu được con ngựa con cơ mà, nó đã chết trước khi ngựa mẹ chuyển dạ, Và chắc chắc bố của bé Hyo rất mừng vì Yuri đã dốc sức cứu con ngựa cái.”
Lúc cha mẹ Hyoyeon về đến thì Yuri đang dọn dẹp chuồng ngựa.
“Gia đình của Hyoyeon đang trông mong khoản tiền bán con ngựa con đó” Yuri lái xe ra đường lớn. “Yul không biết giờ họ sẽ làm thế nào.”
“Nhân nói về tiền nong.” Jessica quay sang Yuri.
“Họ lấy đâu ra tiền để trả cho Yuri?”
“Ôi trời ạ.” Yul còn tưởng em sẽ hỏi câu hóc búa hơn.”
Mái tóc vàng của Jessica gần như huyền ảo trong bóng tối, lấp lánh trong ánh sáng đèn pha hắt vào. Yuri vẫn nhớ như in tóc cô mềm đến mức nào nơi cắm Yuri lúc cô ấy vòng tay ôm cô. Cảm giác khao khát nhức nhối khi hồi ức đó trào lên khiên cô kinh ngạc. Nó đâm vào ngực Yuri, sắc bén và nóng rực. Khiến cô phải mất vài giây để lấy lại được hơi thở.
“Quả thực” Yuri đáp, cố giữ cho giọng nói bình tĩnh và đều đều. “Đó là một câu đơn giản vì đáp án rất đơn giản. Họ không thể trả tiền cho Yul.”
“Không thể.”
Yuri liếc nhìn Jessica lần nữa. Cô không có vẻ ngạc nhiên hay thậm chí thất vọng. Chỉ mặc nhiên chấp nhận.
Không có chiếc xe nào đi gần họ trên đường, Yuri chỉ có thể thấy lờ mờ gương mặt cô trong tia sáng yếu ớt từ bảng đồng hồ. Trông cô đầy bí ẩn và xinh đẹp. Nỗi khát khao dữ dội kia quay lại và Yuri cắn chặt răng, cố chiến đấu với nó.
Yuri thậm chí còn không biết cảm giác đó là gì, khốn kiếp thật. Thôi được, Yuri biết được phần nào ý nghĩa của nó. Và cái phần ấy chính là dục vọng. Cô muốn Jessica. Điều đó chẳng còn gì nghi ngờ. Cô đã muốn Jessica từ mùa hè năm cô ấy bước qua tuổi mười tám, thậm chí còn trước đó nữa. Nhưng nỗi khao khát căng tức này không chỉ là nhục dục.
Chiếm hữu. Cô muốn chiếm hữu Jessica. Yuri muốn độc chiếm người con gái này theo cách cơ bản nhất, gần như nguyên thủy, mặc dù Yuri chỉ có thể tưởng tượng ra những tiếng hét giận dữ của Jessica nếu cô có can đảm bày tỏ cảm xúc đó.
Che chở. Cô muốn chăm sóc Jessica. Cô muốn ôm chặt lấy cô ấy sau những đam mê của họ lắng xuống và ấp ủ Jessica bằng hơi ấm tình yêu của cô.
Che chở. Cô muốn mãi mãi cảm thấy thế khi Jessica mỉm cười với cô. Nó còn hơn hạnh phúc và sự thỏa mãn đơn thuần. Đó là cảm giác mà cuối cùng, cuối cùng đã choáng hết con người Yuri. Và Yuri muốn mỗi buổi sáng thức đậy với tiếng huýt sáo vui vẻ vì biết hôm nay Jessica sẽ mỉm cười với mình. Hôm nay, ngày mai rồi ngày tiếp theo nữa.
“Em không ngờ Yuri lại tốt và thân thiện với hàng xóm láng giềng như vậy.”
“Còn rất nhiều điều em chưa biết về Yul, như em đã nói.”
“Em nghe Yuri còn cung cấp các dịch vụ y tế miễn phí?”
“Không phải lúc nào cũng miễn phí. Có người có bảo hiểm y tế, cũng có người thực sự có tiền. Tin hay không tùy em.”
“Có những bác sĩ sẽ từ chối khám bệnh nếu bệnh nhân không có tiền trả.”
“Và có những tay bác sĩ sẽ mục rửa trong địa ngục” Yuri đáp lại không nao núng “Còn Yul, sẽ lên thẳng thiên đàng thông qua một cánh cửa đặc biệt được đóng dấu Thân thiện và Tử tế.”
Jessica cười. Chúa ơi. Cô yêu tiếng cười của Jessica. Cô yêu cái cách cô ấy mỉm cười như thể thu vào cả thế gian. Cô yêu cái cách đôi mắt Jessica lấp lánh khi thích thú.
“Yuri biết không, em thực sự tin rằng Yuri sẽ lên thiên đàng. Chỉ buồn cười, em luôn tưởng là…” Nụ cười của Jessica nhạt đi, và cô ấy nhìn ra chỗ khác, như là xấu hổ.
“Hmm” Yuri lên tiếng. Một chiếc ô tô đi đến sau xe cô, ánh đèn pha rọi thẳng vào gương chiếu hậu. Yuri đưa tay ra ngoài thành xe ra hiệu cho chiếc xe cứ vượt qua. “Yul nghĩ tốt hơn không nên tìm hiểu phần còn lại. Nhất định nó chẳng hay ho gì.”
“Em đã từng nghĩ Yuri ích kỷ và chỉ biết mỗi bản thân.” Jessica thú nhận.
“Và chẳng tử tế gì cho cam.” Yuri nói nốt hộ cô.
“Em sai rồi thì phải?” cô nhìn lại Yuri.
Yuri có thể trả lời theo nhiều cách. Trên thực tế, người ta có thể sử dụng lờ thú nhận của Jessica để trả miếng lại. Theo lời cô ấy nói, cô chưa bao giờ sai và khi cô thừa nhận điều ngược lại thì chắc chắn cô đáng hứng chịu một nhận xét đầy gai.
Nhưng Yuri không chế nhạo, không cười cợt.
“Yul không biết.” Yuri nghiêm túc nói “Nhiều khi Yul rất muốn tử tế đối với em. Nhưng chỉ với em thôi.”
“Ra thế đấy. Hồi Yuri và TaeHoon học đại học, Yuri chế nhạo em không thương tiếc. Yuri chưa bao giờ chịu từ bỏ việc đó. Phân nữa thời gian em phát khùng lên với Yuri. Nữa còn lại…” Nữa thời gian còn lại, cô đã nghĩ mình gần như phải lòng Yuri. Nhưng không đời nào cô thú nhận với Yuri điều đó.
“Em luôn tỏ ra cà chớn với Yul.” Yuri nói “Ngay ngày đầu Yul gặp em và TeaHoon. Em như thế nào nhỉ? Mười một tuổi? Em nhìn Yul như thể một mẫu rác lềnh bềnh trên sóng biển. Và em mới chỉ là một đứa trẻ. Khi em lớn hơn, lúc vào trung học em vẫn cà chớn với Yul và xinh đẹp đến chết người.”
Jessica nhìn chằm chằm vào Yuri, nhưng cô ấy không nhìn cô mà nhìn ra trước mặt, như thể đang nhìn vào tương lại.
“Xinh đẹp? Thật ư?”
“Đúng vậy. Và giờ vẫn thế.”
Kwon Yuri nghĩ rằng cô xinh đẹp. Tim Jessica đập thình thịch, cô sợ Yuri nghe thấy. Xinh đẹp. Nhưng…
Cô nhướng một bên mày. “Vậy nên Yuri đặt cho em nickname là Dưa leo, món mà em ghét nhất trên đời?”
Yuri nhìn cô và mỉm cười. Cô có thể thấy hàm răng trắng đều tăm tắp của Yuri lấp lóa. “Giờ thì có lẽ nên gọi là Sica hay Sica baby chẳng hạn. Nhưng mà em sẽ không vì Yul thú nhận rằng em là người xinh đẹp nhất Yul từng gặp mà chế nhạo Yul không thương tiếc để trả đũa chứ?”
“Cũng có thể.” Jessica quan sát gương mặt Yuri trong ánh đèn đường. “Yuri nghĩ em xinh đẹp thật à? Từ lúc em còn trung học?”
“Yul nhớ có dạo em mặc một chiếc quần jean màu xanh lam ngắn cũn cỡn xé tua rua hai bên. Nó làm đôi chân em trông dài hơn” Yuri hồi tưởng. Trong bóng tối đối mắt cô mang vẻ mơ màng và ấm áp. “Thực sự là hè năm đó của Yul thật khổ sở. Em thường mặc nó với ao sơ mi sát nách màu đỏ trắng như thế này. Tóc em vàng. Nụ cười em – hoàn hảo. Đôi mắt em – hoàn hảo. Thân hình em – hoàn hảo. Mỗi lần em bước vào phòng là tim Yul lại chạy loạng.”
“Ôi, giá như được trở lại tuổi mười bảy.” Jessica tiếc nuối.
“Bây giờ em đẹp gấp bội.”
Jessica đảo mắt. “Còn Yuri rõ ràng đã tăng gấp đôi tiêu chuẩn. Em còn nhớ cha mẹ em rất quý Yuri. Tại sao con không thể giống con bé Yuri dễ thương kia? Jessica giả giọng mẹ mình. Con bé thật là ngoan. Jessica lắc đầu. “Yuri không dễ thương, Yuri không ngoan, Yuri là kẻ dối trá.”
Yuri cựa quậy trên ghế. “Yul nghĩ phải gọi là khéo nói mới đúng, không phải dối trá.” Yuri vuốt tóc. “Khéo ăn khéo nói chưa bao giờ là ưu điểm của em.”
“Có sự khác biệt giữa khéo ăn khéo nói và lấy lòng cha mẹ em.”
“Đó là lý do khiến em chống lại Yul?” Yuri cắt ngang “Ngay từ đầu em đã ác cảm với Yul. Yul nhớ lần đầu tiên đến Jeju với appa. Lúc đó là giáng sinh và Yul đang buồn. Nếu không phải vì TaeHoon…hoặc có lẽ vì TaeHoon. Có phải bởi vì cậu ấy và Yul trở thành bạn thân mà em cảm thấy bị ra rìa? Đó là lý do em khó chịu đến thế?”
“À, có lẽ vậy” Jessica thừa nhận. “Một phần là thế. Một phần nữa là do Yuri như một kẻ hợm hĩnh, ra vẻ. Yuri khó gần và xa lánh… Yuri chẳng bao giờ chịu chơi với những đứa trẻ khác trừ TaeHoon. Và em nhớ đã từng thấy Yuri cười. Ít ra là trong năm đầu tiên.”
Đèn pha của một chiếc xe nữa sáng lên sau lưng họ, Yuri phất tay cho nó vượt qua. Jessica nhận ra họ đã ngồi đây được một lúc lâu. Nhưng cô chưa muốn về nhà vội. Từ trước đến nay cô chưa từng nói với Yuri về những chuyện như thế này, về các vết thương xưa cũ và những bất công thời niên thiếu vẫn vương vất giữa họ. Cô hoàn toàn không hề biết mình đã thu hút Yuri khi còn là một nữ sinh. Tại sao Yuri lại không mời cô đi chơi? Cô sẽ đồng ý ngay lập tức. Đương nhiên, Yuri đã chẳng thể nào biết được điều ấy.
“Yul không cười nhiều, nhưng chắc chắn không thể chỉ vì nghi ngờ mà em buộc tội Yul. Lúc đó Yul mới mười mấy tuổi, vừa đến sống ở một chỗ xa lạ với appa cùng với vợ và đứa con của họ. Với lại lúc đó Yul đang buồn.”
Jessica nhìn Yuri chăm chăm. “Buồn ư? Sao thế?”
Yuri nhìn lại cô, nhoài người về phía trước trong đêm tối. “Em quả thực khong biết gì ư?”
“Yuri, Yuri đang nói về chuyện gì vậy?”
“Mẹ Yul. Khi đó bà vừa qua đời, và chỉ sau lễ tang một tuần Yul đã phải chuyển đến Seoul. Hai tuần sau đó, cha con Yul đi nghỉ ở Jeju, Yul không khó gần lúc chúng ta lần đầu Jessica. Yul đang sốc.”
“Ôi, Yuri. Chẳng ai cho em biết cả.” Cô úp tay lên miệng, nhớ lại tất cả những lời nói khó nghe và ánh mắt căm tức cô ném về phía Yuri khi Yuri chiếm đoạt sự quan tâm của người anh trai thân thiết. “Em đã thật là tệ. Hẳn Yuri đã nghĩ em là một con bé đáng ghét.”
“Yul chỉ nghĩ em hơi nhạy cảm.” Yuri cười rầu rĩ. “Và Yul phải thú nhận rằng cái từ con bé đáng ghét có lướt qua trong đầu Yul vài lần.”
“Em xin lỗi.”
“Yul không nhận ra em chẳng hề biết chuyện mẹ Yul. Yul tưởng ai cũng biết.” Yuri cười buồn “Chắc đó là lý do cho cách cư xử của em. Yul đã luôn cho rằng em rất tàn nhẫn.”
Jessica nhắm mắt lại và ngửa đầu ra lưng ghế. “Em đúng là con ngốc.”
“Jessica, tin anh đi, Yul đã tha thứ cho em từ lâu lắm rồi.”
“Như thế cũng không làm cho em bớt ngốc hơn.”
“Chuyện qua rồi. Em đã từng ngốc nghếch nhưng em đã trưởng thành. Yul cũng đã trưởng thành hơn rất nhiều.”
“Nhưng sao em vẫn cảm thấy mình thật kinh khủng.” Cô mở mắt và quay đầu sang nhìn Yuri.
“Chứng tỏ em không ngốc nghếch. Nếu ngốc nghếch em đã không cảm thấy kinh khủng, đúng chứ? Đó là quá khứ rồi, Jessica. Hãy để nó qua đi.”
“Chà, Yuri đúng là người tử tế có khác. Em không chắc mình có thể chịu được chuyện đó.”
Cô đang chế giễu Yuri. Bởi vì cô không muốn cô ấy nhìn thấy những giọt nước mắt chợp lấp lánh trong mắt cô.
Yuri cảm thấy chao đảo, như thể cô vừa bước ra khỏi mép vách đá. Jessica quan tâm đến cô đủ để rơi nước mắt. Có thể vẫn chỉ là kiểu quan tâm của người em gái, nhưng như thế đã khá hơn so với thời niên thiếu ghét cô thậm tệ.
Yuri làm điều duy nhất mà cô có thể làm. Cô vờ như không thấy những giọt nước mắt ấy. Và cô đáp lại “Yul nghĩ nếu em muốn, Yul có thể bắt đầu gọi em là Dưa Leo trở lại. Ý Yul là, chỉ để cân bằng mối quan hệ giữa chúng ta.”
Jessica bật cười và nhoài người ngang qua ghế để ôm lấy cô. “Em nghĩ là mình thích được gọi là Sica hay Sica baby như Yuri nói lúc nãy hơn. Và em cũng sẽ gọi Yuri là Yul như TaeHoon oppa.”
Thế này đây, Yuri nhận ra. Cô sẽ không đời nào có thể ôm lại Sica mà không hôn cô ấy. Và khi hôn cô ấy, Sica sẽ biết tất cả.
“Xin lỗi, hai vị.” một giọng nói vang lên, và Yuri giật mình. “Ô kìa, bác sĩ. Tôi đã không nhận ra cô.”
Lee Je Hoon đứng ngay bên ngoài xe jeep ở phía Yuri, một tay gác hờ lên kính chắn gió, một tay kia đặt lên nóc xe bằng vải bạt khi anh ta vươn ngườ tới và nhìn qua ô cửa mở. Yuri thấy tay cảnh sát cao lớn thu vào mắt không sót thứ gì. Áo sơ mi không cài hết cúc của Yuri, áo khoác da, blazer và túi y tế của cô để trên ghế sau, đôi chân trần của Sica, những lọn tóc vàng và gương mặt xinh đẹp.
“Chào cô.” Cảnh sát trưởng gật đầu với Sica và chạm tay vào cái mũ đang ở trên đầu. Anh ta mỉm cười với cô và đưa mắt trở lại Yuri. “Động cơ trục trặc à, bác sĩ? Có cần tôi giúp cô kéo xe ra khỏi đường lớn và đưa vào bãi đỗ trước bưu điện không?”
Đôi mắt anh ta tiếp tục quay sang Sica. “Không cần đâu.” Yuri quan sát thấy gương mặt Lee Je Hoon, cố đoán xem Sica trông thấy gì khi cô nhìn cảnh sát trưởng. “Thực ra động cơ không sao cả. Chúng tôi chỉ đang nói chuyện thôi.”
Dễ nhận ra đôi mắt Lee Je Hoon đỏ ngầu rõ ràng là từ trận xả láng tại Soshi tối hôm trước.
Sica nhoài người qua chỗ Yuri, đưa tay cho cảnh sát trưởng bắt. “Tôi là Jessica Jung.” Cô tự giới thiệu kèm theo một trong những nụ cười quyến rũ của mình. Ít nhất Lee Je Hoon cũng có vẻ choáng, Yuri cau có nghĩ.
“Lee Je Hoon” Je Hoon chậm rãi nói, cầm tay cô một lúc lâu, quá lâu. “Hình như cô là họ hàng với TaeHoon Jung?”
“Anh ấy là anh trai tôi.”
“Trước đây chúng ta đã gặp nhau chưa?” Je Hoon hỏi. Yuri nhận ra đó không phải là một câu tán tỉnh. Trong mắt anh ta vẻ bối rối thực sự. Có lẽ vài người nghiện rượu nặng như Je Hoon không thể nhớ nổi đã gặp ai.
“Tôi không chắc lắm.” Sica thú nhận.
Hai bàn tay vẫn bắt lấy nhau kia ở cách mặt Yuri có vài phân, cô hắng giọng. Sica liền thu tay về.
“Giờ thì” Je Hoon đứng thẳng lên. “Không được đỗ xe quá sát khúc cua, bác sĩ ạ.” Anh ta cười toe toét và nháy mắt với Yuri. “Và nhất là không được đỗ giữa đường. Tôi buộc phải yêu cầu cô lái xe đi. Hoặc đưa nó vào chỗ đỗ quá góc đường này nếu cô muốn kín đáo hơn.”
Sica đỏ mặt. “Chúng tôi chỉ nói chuyện Chỉ có vậy thôi mà.”
Yuri nhìn cô, chân mày nhướng lên. Cô quá vội vã cam đoan với cảnh sát trưởng là không có chuyện gì giữa họ. Sica liếc sang Yuri nhưng vội ngoảnh đi, như thể bằng cách nào đó chính Yuri mới là người làm cho cô xấu hổ.
“À, vậy thì xin thứ lỗi cho tôi nhé.” Je Hoon nói. “Hãy vòng qua góc đường nếu hai người muốn…nói chuyện tiếp.” Anh ta chạm tay vào mũ và lại mỉm cười với Sica. “Rất vui được gặp cô, Jessica Jung. Hẹn gặp lại, bác sĩ.”
Khi Lee Je Hoon thong thả quay về chỗ chiếc xe cảnh sát đậu dưới ngọn đèn đường, Jessica lắc đầu. “Em không thể tin được Fany đã từ chối đi chơi với anh ta. Anh ta thật đáng mến,”
“Anh ta đặc biệt đáng mến sau khi qua một đêm say xỉn.” Yuri cáu kỉnh nói.
“Ờ, Fany bảo anh ta có khuynh hướng tiệc tùng.” Mắt cô theo dõi Je Hoon, Cô thấy anh ta thò tay qua cửa xe lấy ra chiếc bộ đàm. “Nhưng cậu ấy không nói anh ta cực kỳ đẹp trai. Ôi trời ơi! Yul có nghĩ là anh ta không?”
“Không.”
Cô nhìn Yuri ngạc nhiên. “Sao Yul chắc chắn thế?”
“Có thực em nghĩ Lee Je Hoon có thể là chàng ninja của em?” Yuri hỏi ngược lại. “Ý Yul là thực sự ý.”
Sica lại quan sát tay cảnh trưởng. Cảm giác lúc này của Yuri có phải ghen không? Đúng, nhất định là ghen tuông, và nó tệ gấp mấy lần cơn nhức nhối anh cảm thấy với DongHae. DongHae không phải mối đe dọa thực sự, bất kể Sica đã nói sẽ cưới anh ta. Có thể cô đang nghĩ đến chuyện kết hôn với DongHae nhưng rõ ràng cô không bị anh ta hấp dẫn, không như thế này.
Phải nhìn Sica dán ánh mắt rạng ngời vào người Lee Je Hoon đúng là lộn ruột. Yuri muốn xiết lấy cổ tay cảnh sát trưởng, chỉ vì anh ta dám hiện diện trên đời.
“Em quả thật không biết. Nếu anh ấy là chàng ninja của em thì sao?”
“Vậy thì em còn đợi gì nữa?” Yuri nói giọng pha chút hằn học. “Đây là cơ hội của em. Hãy đi tìm hiểu xem. Sao em không đi tới và hôn anh ta? Yul chắc chắn là sẽ vui mừng hết biết mà đón nhận.” Theo cái cách Lee Je Hoon nhìn Sica thì rõ ràng anh ta sẽ sẵn lòng cho cô thực hành một chuỗi nụ hô thử nghiệm với mình.
Sica tháo dây an toàn và bước ra khỏi xe.
“Em định đi đâu?” Yuri ngạc nhiên hỏi.
“Yul nói đúng. Đây là cơ hội tuyệt vời của em. Em sẽ nói chuyện với anh ấy. Yul hãy cho xe vào bãi đỗ ở bưu điện. Mấy phút nữa em sẽ quay lại, được chứ?”
“Jessica Jung, em không thể coi lời Yul vừa nói là nghiêm túc được.” Nhưng cô đã cất bước đi tới chỗ tay cảnh sát trưởng và chẳng nghe Yuri nói gì.
Yuri điên tiết khi quan sát họ. Rõ ràng anh ta nghĩ Sica xinh đẹp. Nhưng ở cô còn nhiều điều khác nữa ngoài gương mặt đẹp và thân hình gần như hoàn hảo. Cô rất đặc biệt. Ngay cả tên ngốc như Je Hoon cũng chỉ cần vài giây là nhận ra.
Lee Je Hoon cất bộ đàm đi ngay khi phát hiện Sica đang đi về phía mình. Anh ta bỏ mũ cảnh sát ra và lùa những ngón tay lên tóc trong khi tựa vào thành xe. Đôi chân dài trong chiếc quần jean vắt chéo nhau.
Lee Je Hoon mỉm cười với Sica, cô cười đáp lại và Yuri biết rằng mình không thể, tuyệt đối không thể ngồi đó và nhìn được nữa. Yuri vào số một và vào cua vòng qua góc đường tiến vào bãi đỗ trước cửa bưu điện. Nhưng, từ chỗ đỗ xe, Yuri vẫn có thể trông thấy Sica và Lee Je Hoon trong kính chiếu hậu, nên cô nhắm mắt lại.
Khốn kiếp, tại sao Sica không cười với cô theo cách đó.
Bởi vì cô không coi Yuri là gì khác ngoài một người bạn. Cô đã hối hả cải chính với Lee Je Hoon khi tay cảnh sát cho rằng họ đỗ xe nơi giao lộ để hôn nhau. Chẳng lẽ ý nghĩ hôn Yuri lại đáng sợ đến thế?
Có lẽ Yuri nên mặc lại bồ đồ ninja và xuất hiện trong phòng cô đêm nào đó.
Nhưng không.
Thực sự là Yuri muốn Sica yêu cô. Không phải như một người bạn, không phải một người thân thiết hay một bóng ma lãng mạn. Yuri muốn Sica yêu mình đến đắm đuối. Yuri, chứ không phải tên ninja bí ẩn đó.
Và Chúa ơi, hãy cho con biết, cái quái gì đang diễn ra ở kia vậy?
Yuri mở mắt và trong gương chiếu hậu, trong ánh sáng đèn đường, cô thấy Lee Je Hoon kéo Sica vào vòng tay và hôn cô ấy. Đó là một nụ hôn dài, một nụ hôn sâu đắm và đam mê.
Để nguyên chìa khóa trong ổ, Yuri bước ra khỏi xe và bỏ đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro