Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 11

Chap 11

Jessica đang ngồi trong phòng tổng giám đốc nghịch ngợm vài thứ trên bàn tiếp khách trong khi chờ bố mình. Ông đã gọi điện bảo có chuyện cần nói và muốn gặp Jessica ngay lập tức. Đang mải mê nhìn ngắm vài họa tiết trên cái ấm trà, Jessica không nhận ra chủ tịch Jung đã vào phòng từ lúc nào.

- Cái ấm đó có gì hay mà nhìn hoài thế con gái? – Ông hỏi khi lại gần xoa đầu Jessica.

- Tại bố để con chờ lâu quá nên con chẳng biết làm gì.

- Bố xin lỗi. Bố vừa ra khỏi chỗ họp là về ngay để gặp con đấy. Nghe bảo tuần trước con có cuộc họp với các giám đốc khác trong ban lãnh đạo?

- Dạ phải. Sao vậy ạ?

- Uhm.. mọi người tỏ ra khá hài lòng về đề xuất của con.

- Con gái bố mà. – Jessica tự tin nói.

- Hmm... nhưng chúng ta có một vấn đề sắp phải giải quyết đây.

- Lại có chuyện gì quan trọng sao ạ?

- Uhm. Con chuẩn bị tháng sau đi Singapore công tác đi. Lần này bố sẽ giao hợp đồng với đối tác bên đó cho con giải quyết.

- Sao bố không để người khác làm? – Jessica thắc mắc.

- Hơn một tháng qua doanh thu của công ty đã tăng lên rất nhiều, góp phần không nhỏ trong số đó là những bản hợp đồng mà con và thư kí Im mang về cho tập đoàn chúng ta. Lần kí kết này rất quan trọng, vậy nên bố với mọi người đành phải để con nhọc công ra nước ngoài một chuyến. Bố hi vọng con với YoonA sẽ làm tốt việc này.

- Con ghét máy bay. – Jessica bĩu môi nói, cô vốn sợ đi máy bay từ nhỏ.

- Ráng lên con gái. Vì lợi ích của công ty chứ. – ông Jung dỗ dành cô công chúa của mình.

- Hmm.. thôi được rồi. Nhưng mà con có một điều kiện.

- Gì đây công chúa? Nhìn mặt con là bố biết điều kiện này chả tốt lành gì cho bố rồi.

- Làm gì có! Con chỉ muốn một điều thôi, nếu con kí được hợp đồng lần này, bố phải cho con, thư kí Im và những người có liên quan được nghỉ phép một tuần.. nhưng mà bố vẫn phải tính lương đấy.

- Trời hỡi, cô thật là khôn quá đấy.. Suốt ngày chỉ giỏi vòi vĩnh.

- Đi mà bố! Dạo này con gái bố làm việc vất vả lắm rồi. Bố cứ đi suốt khiến bao nhiêu việc đổ lên đầu con. – Jessica mếu máo.

- Thôi được rồi, bố sẽ suy nghĩ. Bây giờ thì lo mà làm việc đi, không được lười biếng đâu đấy.

- Rõ thưa Ngài. – Jessica ôm chặt chủ tịch Jung trước khi trời khỏi phòng.

------------------

Thấm thoắt cũng đã gần 2 tháng trôi qua kể từ khi Jessica và SooYoung chia tay nhau. Với Jessica, dường như mọi thứ đã trở nên ổn hơn rất nhiều. Cô đã bắt đầu quen dần với những ngày không có SooYoung, quen với những buổi chiều rời khỏi công ty và trở về nhà với bữa cơm của cô giúp việc.. Quan trọng hơn, Jessica đã dần dần quen với một điều: có một người khác luôn ở bên cạnh và quan tâm cô.. Im YoonA.

Nằm trên giường sau khi đã sắp xếp hành lí cho chuyến công tác ngày mai, Jessica đang chăm chú vào một quyển sách về kinh tế mà YoonA đưa cho cô cách đây vài bữa. Bất chợt điện thoại cô rung lên, báo hiệu một tin nhắn vừa được gửi đến. Là YoonA.

"Cô ngủ chưa?"

- Chưa -

"Chuẩn bị hành lý xong cả rồi chứ"

- Uhm -

"Sao không ngủ sớm một chút?"

- Đang đọc sách. Là sách cô đưa..-

"Uhm. Đọc rồi ngủ sớm đi nhé công chúa nhỏ! Ngày mai còn phải ra sân bay đấy..P/s: "công chúa nhỏ"...của chủ tịch Jung. =))"

Jessica bật cười khúc khích khi nhìn thấy tin nhắn cuối cùng của YoonA. Đặt điện thoại lên tủ đầu giường, cô nhẹ nhàng để cuốn sách dưới gối trước khi trở mình tìm tư thế thoải mái nhất để chìm vào giấc ngủ sâu.

---------------

YoonA đang yên vị trên máy bay ngay cạnh ô cửa sổ với Jessica ngồi phía bên trái. Cả hai đang cùng nhau bay sang Singapore để thực hiện nhiệm vụ mà chủ tịch Jung giao cho. Vài phút nữa thôi máy bay sẽ cất cánh, nghĩ tới đó Jessica thấy lại thấy bồn chồn khó tả.

- Xin lỗi, lúc nãy tôi đến hơi muộn. – YoonA nói khi quay sang Jessica.

- Hay thật. Tôi chờ cô đến đói rã ruột đây. – Jessica vuột miệng nói ra điều cô không hề muốn.

- Cô chưa ăn sáng hả? Sao không ăn trước đi mà lại đợi tôi? – YoonA nhăn mặt.

Jessica không nói gì, cô vờ tập trung vào tờ báo trên đùi, cố tình lờ đi câu hỏi của YoonA.

Đồ ngốc này, cũng biết chờ mình ăn chung nữa cơ đấy, lại còn giả vờ lạnh lùng.

– YoonA nghĩ thầm và mỉm cười.

Cảm nhận sự chuyển động của chiếc máy bay khi bánh xe đang lăn trên đường băng, Jessica căng thẳng siết chặt lấy tay vịn, hai mắt cô nhắm chặt. YoonA nhanh chóng thấy hành động khác lạ đó và nhận ra Jessica dường như đang sợ hãi.

- Sợ hả? – YoonA lay vai Jessica.

- Một chút. – Jessica trả lời trong lúc mắt vẫn nhắm.

- Thư giãn đi! – YoonA nói trong lúc cô kéo tay Jessica ra khỏi tay vịn trước khi nắm lấy nó và xoa nhẹ lên đó.

Jessica mở mắt, bối rối nhìn bàn tay mình đang gọn gẽ nằm trong tay người kia. Tụy vậy, cô không thể phủ nhận một điều: cô thấy ổn hơn khi YoonA hành động như thế. Một lúc lâu sau khi máy bay cất cánh, ngón cái của YoonA vẫn dịu dàng di chuyển trên mu bàn tay người bên cạnh trong khi cô đang nhắm mắt và thưởng thức những bản nhạc yêu thích qua tai nghe của mình. Lúc Jessica trở nên bình tĩnh và không còn sợ hãi nữa thì cũng là lúc những ngón tay kia thôi chuyển động. YoonA đã ngủ mất rồi và tay Jessica thì vẫn đang nằm trong tay cô ấy. Không muốn phá hỏng gương mặt say ngủ dễ thương của “đứa trẻ” đó, Jessica giữ nguyên tư thế, dựa người ra sau và nhanh chóng đưa mình vào giấc ngủ.

---------------

- Anh nói sao? Hết phòng? – Jessica lớn giọng với nhân viên tiếp tân của khách sạn nơi mà cô và YoonA sẽ nghỉ ngơi trong thời gian ở lại đây. Chuyến bay vừa hạ cánh cách đây nửa tiếng.

- Bình tĩnh nào. – YoonA nói với Jessica trước khi quay sang người tiếp tân. – Anh có thể kiểm tra lần nữa không? Trước khi đến đây chúng tôi rõ ràng đã yêu cầu 2 phòng đơn.

Nhanh chóng kiểm tra lại lần nữa theo yêu cầu của YoonA, anh chàng cao ráo gượng gạo nở nụ cười xin lỗi.

- Thành thật xin lỗi quý khách, chắc là đã có nhầm lẫn gì đó ở phía chúng tôi. Hiện nay chúng tôi chỉ còn một phòng dành cho hai người nằm ở tầng 9 thôi, mong hai vị thông cảm.

- Được rồi, chúng tôi sẽ lấy phòng đó. – YoonA nhanh chóng nhận lấy chìa khóa phòng và kéo Jessica đi trước khi cô ấy nổi cơn thịnh nộ và trút giận lên chàng nhân viên kia.

- Bỏ tôi ra. Cô làm gì vậy? – Jessica vùng vằng bực bội khi cả hai đã đứng trong thang máy.

- Tôi không muốn chúng ta mất đi hợp đồng lần này chỉ vì sáng mai báo chí đưa tin “Con gái chủ tịch tập đoàn nổi tiếng nhất nhì Hàn Quốc mạt sát nhân viên khách sạn nơi đất khách” đâu.

- Cô.. – Jessica hậm hực, cô nhanh chóng bước đi ngay khi thang máy mở cửa, bỏ lại YoonA đang gọi với theo phía sau.

- Này, đi đâu vậy. Phòng 909 ở phía tay phải cơ mà.

Khó chịu xoay người, Jessica đi về hướng ngược lại. YoonA nhanh chóng nắm lấy cổ tay con người đang lên cơn tự ái đó, mở khóa phòng và kéo vào trong.

- Giận đấy à? – YoonA hỏi trong khi đưa tay phải mở đèn, tay trái vẫn nắm lấy Jessica.

- Buông tôi ra. – Jessica lạnh lùng.

- Không buông.

- Nhanh lên. Buông tôi ra.

- Không buông nếu như cô không trả lời, cô giận đúng không?

Jessica thật sự mất kiên nhẫn và trở nên bực tức vì còn người này. Cô dẫm mạnh gót giày mình vào chân YoonA khiến cô ấy rít lên một tiếng đau đớn rồi bỏ đi. Sau vài bước, không nghe thấy phản ứng gì từ con người kia, Jessica bỗng cảm thấy một cơn tội lỗi tràn dâng trong lòng. Vừa rồi quả thật cô đã quá nóng nảy và những điều YoonA nói hoàn toàn không sai, chỉ cần một sai lầm nhỏ của cô thôi cũng có thể khiến công ty gặp rắc rối. Quay người lại, cô tiến về phía con người đang ngồi bệt dưới sàn.

- Có sao không? – Jessica hỏi nhỏ.

- …

Đau lắm sao?..

- Tôi hỏi cô có sao không? – Jessica vẫn cố giữ sự lạnh lùng.

- Không sao cả. Không cần cô quan tâm. – YoonA nói với giọng cộc lốc.

- Cởi giày ra xem. – lờ đi thái độ của YoonA, Jessica ngồi xuống.

- Tôi ổn. – YoonA bướng bỉnh.

- Tôi xin lỗi.. – đến mức này thì Sica phải xuống nước, cô nói như thì thầm.

- …

- Cô nói đúng, tôi đã mất bình tĩnh. – Jessica nói trong lúc gương mặt đang cúi gầm xuống đất.

YoonA trở nên yếu lòng trước những câu tự trách của người con gái trước mặt, cô đưa tay chạm vào gò má gầy gò của Jessica.

- Bỏ đi, đừng nhắc nữa. Không phải lỗi của cô. Lần sau đừng nổi giận như vậy..

- Uhm. – Jessica trả lời, cô bỗng trở nên “ngoan ngoãn” khi nhìn vào ánh mắt ấm áp kia.

- Cô tắm trước đi. Chúng ta nên tranh thủ đi thăm thú trước khi bận rộn vào những ngày sắp tới.

- Uhm. Nhưng cô không sao thật chứ? – Jessica nhìn xuống bàn chân YoonA khi cô ấy cởi giầy ra.

- Uhm, tôi vẫn ổn mà. – YoonA nở một nụ cười rộng đến mang tai.

---------------

Jessica đang nằm dài trên ghế sofa của khách sạn, ngón tay ấn liên tục trên điều khiển TV để chuyển kênh trong khi chờ YoonA làm khô tóc của mình. Chợt nhớ ra một chuyện, cô lên tiếng.

- Thư kí Im.. vậy tối nay sẽ thế nào?

- Thế nào gì cơ?

- Phòng này chỉ có 1 cái giường, chúng ta phải giải quyết chuyện này sao đây?

- Ngủ chung đi, giường rộng thế cơ mà! Tôi một bên cô một bên. Tôi không muốn ngủ sofa đâu. – YoonA trả lời tỉnh rụi.

- Không được!!! – Jessica đỏ mặt khi nghĩ đến cảnh cô và YoonA cùng nằm chung trên một chiếc giường, nhanh chóng tránh ánh nhìn của YoonA, cô tiếp lời. - Tôi muốn ngủ một mình! Cô ngủ ở đây đi! – Jessica đập tay lên chỗ cô đang nằm.

- Như vậy không công bằng!! – YoonA tỏ ra bất bình – Sao cô không ngủ ở sofa, tôi sẽ nằm giường!

- Jessica Jung sang nước ngoài công tác mà phải ngủ ở sofa áh, không đời nào!

- Đâu có cái luật nào ghi là: Jessica Jung phải được ngủ trên giường còn Im YoonA thì phải nằm sofa chứ? – YoonA hỏi khi đã rời tay khỏi mái tóc.

- Tốt nhất là cô nên ngủ ở đây. Đừng quên tôi là Giám đốc của cô. – Jessica vẫn bướng bỉnh.

- Cô đang lấy chức vụ ra áp đặt tôi sao? – YoonA khó chịu hỏi.

- Tôi không có.. Chẳng phải cô là người chấp nhận chọn căn phòng này sao?

- Được thôi! Nếu Giám đốc Jung thích thì tôi sẽ làm theo. – YoonA trả lời lạnh lùng.

Lời nói ấy của YoonA khiến Jessica cảm thấy bối rối, có lẽ vừa rồi cô đã hơi quá đáng.. Quá quen với cách cư xử bình thường của mình đối cấp dưới nên dường như cô không nhận ra mình đã hơi vô lý với YoonA. Cứ nhìn vào gương mặt không một chút cảm xúc kia thì cũng đủ biết YoonA đang không hề vui vẻ.. dẫu sao thì cô ấy cũng là một người có lòng tự tôn rất cao, Jessica có thể nhận thấy điều đó thông qua sự tự tin của YoonA. Quá kiêu hãnh để thừa nhận rằng mình không đúng, Jessica tìm cách lảng tránh chuyện này bằng cách đề cập đến vấn đề khác.

- Cô nghĩ xem chiều nay chúng ta sẽ đi đâu?

- Tùy cô, cô là Giám đốc mà. – YoonA nói dửng dưng.

Jessica ngập ngừng.. rõ ràng là YoonA đang để bụng những điều cô nói. Im lặng một lúc, cô quyết định lên tiếng, cô không muốn YoonA giận, nhưng lý trí và cái tôi của cô không cho phép cô xin lỗi.

- Vậy thì đi dạo và mua sắm chút gì đó, cũng lâu rồi tôi không shopping.

- Ok. Cứ theo ý cô thôi. – nói rồi YoonA bắt đầu soạn đồ đạc của mình ra khỏi vali.

-----------------

Jessica và YoonA đang đi bộ dọc theo các khu mua sắm ở đường Orchid. Trên tay Jessica lúc này là kha khá một số túi đựng quần áo mà cô đã mua suốt từ nãy đến giờ, trong khi YoonA vẫn đang thong thả đi tay không. Nhìn Jessica khệ nệ với đống đồ ở phía trước, thi thoảng lại phải dừng một chỗ để xốc chúng nằm ngay ngắn trên hai cánh tay, YoonA ráng nén cười.

Mua cho nhiều vào rồi xách không hết. Chắc vẫn còn đang “ngán” mình nên không mở miệng nhờ.. bình thường dễ gì lại không sai bảo cấp dưới.

– YoonA thầm nghĩ.

Cô bước nhanh tới trước, bắt kịp Jessica, quay sang và giả vờ nói với thái độ bình thường nhất.

- Đưa tôi xách hộ cho.

Jessica ngập ngừng rồi trả lời, cô nghĩ nên nói gì đó để làm dịu đi tình hình “căng thẳng” giữa hai người suốt từ chiều đến giờ.

- Tôi tự xách được mà, không sao đâu.

- Trông “khổ” thế kia mà tự xách được cái gì.. – nói rồi YoonA gỡ hết đồ trên cánh tay phải của Jessica. – Chia ra như vầy sẽ đỡ nặng hơn.

- Cảm ơn cô. – Jessica lí nhí nói.

- Không có gì. – YoonA vừa hoàn thành câu nói thì cũng là lúc cô bắt gặp một bóng hình quen thuộc đang lẫn trong đám đông phía trước. Cô ngoái đầu lại phía sau và nói lớn với Jessica trong khi đang chạy theo người đó. – Cô ở đây đợi tôi một chút!

- Seo Hyun! Seo Ju Hyun! – Jessica nghe YoonA gọi tên ai đó.

Cô đứng đó và trông thấy YoonA đã bắt kịp cô gái kia, và rồi cả hai trao nhau một cái ôm thắm thiết mà chẳng cần nói với nhau lời nào. Chẳng hiểu từ đâu, một cơn khó chịu và bực tức tràn ngập trong lòng Jessica khi cô trông thấy ánh mắt hạnh phúc của cô bé mang tên Ju Hyun đó.. Mơ màng nhìn vào khoảng không phía trước, nơi mà YoonA và cô gái kia chỉ mới vừa đứng cùng nhau cách đây vài giây, Jessica không hề nhận ra cả 2 người họ đã dừng lại trước mặt cô. Giọng nói của YoonA khiến cô “bừng tỉnh”.

- Hyunie, đây là Giám đốc Jung, sếp của unnie. Unnie và cô ấy cùng nhau sang đây công tác.

- Chào unnie. – Seo Hyun lịch sự cúi đầu và bắt tay Jessica.

- Chào.. cô là…? – Jessica ngập ngừng.

- Cô ấy là Seo Ju Hyun, nhỏ hơn tôi một tuổi, chúng tôi học chung trường từ nhỏ cho đến tận khoảng thời gian trước khi tôi sang Anh. Đây là đàn em thân thiết nhất của tôi!

- Àh.. ra vậy. Có vẻ lâu lắm rồi hai người mới được gặp nhau? – Jessica tò mò.

- Uhm.. cũng lâu lắm rồi Hyunie nhỉ? Trông em lớn thế này cơ mà.. lại còn rất xinh đẹp nữa. – YoonA nói trong khi xoa đầu Seo Hyun.

- Unnie!!! – Seo Hyun thốt lên với vẻ ngượng ngùng.

Hành động đó của YoonA vô tình khiến Jessica cảm thấy cơn khó chịu ban nãy tăng thêm một cấp bậc nữa. Cô lạnh lùng lên tiếng.

- Nếu vậy thì hai người đi đâu đó ăn cùng nhau đi, tôi sẽ về khách sạn. Chúng ta gặp nhau sau.

YoonA chẳng mảy may nhận ra thái độ khác thường đó của Jessica, cô cứ thế vui vẻ đồng ý.

- Uhm, vậy cô về trước nhé. – YoonA nói trong khi trao lại mớ đồ lỉnh kỉnh trên tay cho Jessica.

Dõi theo Jessica bước lên chiếc taxi vừa ngừng lại, YoonA bỗng nhiên tiến lại gần và nhoài người vào trong ô cửa kính.

- Cô về cẩn thận nhé. Đừng quên phải ăn tối đấy. – YoonA nói trong khi với tay vén lại tóc mái của Jessica.

Jessica không nói gì, chiếc xe cứ thế chạy đi sau khi YoonA đứng thẳng dậy.

Aish!!! Ai cho tự tiện đụng vô tóc mình cơ chứ >.<

Rốt cuộc thì cô đang làm cái quái gì vậy?!

Khiến tôi cảm thấy khó chịu như thế.. rồi sau đó lại đối xử dịu dàng với tôi..

End chap 11.

------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #yoonsic