Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 66

CHAPTER 66

Trong phòng luyện thanh, Fany đang chơi đàn piano để cho Tae luyện giọng.

Giáo viên thanh nhạc đang đứng bên cạnh Taeny. Đôi mắt ông nhắm lại dường như đang thưởng thức bài hát. Ông mỉm cười hài lòng Tae hát hoàn hảo từng note nhạc. Đầu ông di chuyển theo từng giao điệu bài hát.

Ông vỗ tay khi bài hát kết thúc. "WOW! Hai em thực sự gây ấn tượng với thầy rất tốt!" Ông đưa hai ngón tay cái lên.

Fany nhún vai và cười với Tae vì được giáo viên thanh nhạc khen ngợi.

"Hai em cảm ơn Thầy!" Taeny cùng nhau nói.

"Hai em có cùng nhau thực hành thường xuyên không? Cả hai nên cùng trình diễn trên sân khấu." Giáo viên nói.

Tae mỉm cười và nhướng nhướng lông mày với Fany.

"Thật sự được sao thầy?" Fany hỏi. Cô thật sự thích ý tưởng này. "Nhưng nếu như Sunny không đồng ý thì sao?"

"Ta có thể nói vào với Sunny. Khi mà hai em tốt như thế này, ta không nghĩ rằng Sunny sẽ không đồng ý."

"OMG nếu em có thể cùng Tae biểu diễn trong show diễn sắp tới của Tae thì sẽ thật tuyệt!" Fany quay về phía Tae nói. Cô đang rất hạnh phúc vì tin tức tốt lành này.

"Nhưng thời gian này có chút gấp rút. Tất cả nghệ sĩ khi được lựa chọn ra sản phẩm âm nhạc thì đều phải lên sẳn lịch trình trước đó. Nếu có thêm em thì mọi người cần phải sửa lại concept lần này. Cũng như cần thực hiện thêm trang phục cho em." Tae nói.

"Hãy để thầy nói chuyện này với Sunny. Thầy nghĩ rằng thầy có thể tìm ra bài hát phù hợp với concept lần này cho các em. Vì Tiffany đã tốt sẳn rồi, nên em không cần thời gian chuẩn bị nhiều." Thầy giáo thanh nhạc nói.

Fany khoanh tay lại nói. "OH! EM CẢM ƠN THẦY!!!" Cô nở một nụ cười thật tươi trên mặt.

"Không có gì đâu Fany. Ta thích những người có đam mê với những gì họ làm. Em và Tae đều có niềm đam mê trong âm nhạc, vì thế ta thật sự muốn nhìn thấy cả hai tỏa sáng trên sân khấu."

"Em rất vui khi nghe thầy nói điều này!" Fany nói và cầm lấy tay của Tae lắc lắc.

"Được rồi, chúng ta ngừng ở đây. Chúng ta sẽ hát bài hát khác vì hai em đã hát bài này nhiều rồi. Nhưng ta sẽ để hai đứa tự do lựa chọn bài mà mình thích. Em đã có ý tưởng gì mới không?" Thầy hỏi. Ông thấy dường như Taeny đang suy nghĩ điều gì đó. "Hãy suy nghĩ nó và nói cho ta biết lần tới. Nếu tìm ra được bài hát thì hãy mang nó đến phòng để tập luyện." Thầy nói với Taeny.

"Neh songseng nim." Taeny trả lời.

"Vậy hẹn gặp lại hai đứa ở giờ tiếp theo."

Taeny chào thầy và đi ra khỏi phòng luyện thanh, tay trong tay. Fany đang rất hạnh phúc.

"OMG em không thể tin rằng chúng ta có thể cùng nhau biểu diễn trên sân khấu!! Em đã nhìn thấy các ca sĩ biểu diễn trên sân khấu và trông họ rất cool. Giờ em được lên sân khấu với hàng triệu người cổ vũ, vỗ tay và hét gọi tên em. Hihihi em rất vui." Fany nói không ngừng nghỉ và nhảy lên nhảy xuống. "Taetae? Tae có nghe thấy em nói gì không?" Fany hỏi khi Tae đang nghĩ gì đó không tập trung nghe lời cô nói.

"Huh? Yup. Em đang rất vui." Tae trả lời dựa trên câu nói cuối cùng cô nghe thấy Fany nói.

"Tae đang nghĩ gì vậy?" Fany hỏi.

"Bài hát cho giờ học tiếp theo." Tae trả lời.

"Oh! Vậy Tae đã nghĩ ra chưa? Nó là gì?" Fany hỏi với giọng điệu tò mò.

Tae nhẹ lắc đầu. "Chưa". Thật ra thì Tae đã nghĩ về bài hát I Love You mà bạn của cô đã viết cho cô, một người bạn đã mất sau khi thú nhận tình cảm dành cho Tae và Tae đã từ chối tình cảm đó.

Tae muốn thực hiện bài hát đó trên sân khấu. Đây cũng là lý do tại sao cô muốn trở thành ca sĩ và đến Seoul, để làm cho bài hát trở thành hit #1 trên các bảng xếp hạng âm nhạc quốc gia. Đây sẽ làm món quà mà Tae còn có thể làm dành cho người bạn quá cố của mình. Tae cảm thấy hối hận và sợ rằng cô sẽ không thành công để đưa nó trở nên nổi tiếng.

"Hey, nếu thầy thuyết phục thành công Sunny vậy chúng ta nên thực hiện cùng nhau bài hát nào?" Fany hỏi.

Tae ngần ngại nói ra bài hát của mình. Cô nghĩ rằng Fany sẽ ghen lên vì thế cô im lặng và tiếp tục bước đi đến dorm với Fany.

Fany nghĩ Tae đang cố gắng tìm ra bài hát nên cô không hỏi thêm gì và đi sau Tae.

Khi Taeny đến dorm của Tae, Tae từ từ quay lại và hỏi. "Ppany ah...nếu như..." Tae dừng lại vì cô nhìn thấy người nào đó đang đứng ở cửa. "Umma?" Tae hỏi.

"OH TAEYEON AH! Vậy đây là nơi con ở à. Umma đã đi tìm kiếm xung quanh một lúc rồi." Umma Tae nói. Bà đi đến với hai tay đầy túi đồ.

Tae ngay lập tức đi đến giúp umma cầm lấy mấy cái túi.

"Umma, những chiếc túi này là gì vậy?" Tae hỏi và nhìn vào trong túi.

"Đây là những thức ăn dành cho con. Aigoo để umma nhìn con cái nào? Con có vẻ ốm hơn so với trước đây. Con đang giảm câm à?" Bà Kim chạm vào mặt của Tae.

"Anyeonghaseyo ommonim!" Fany cúi chào một cách kính trọng.

"Đứa trẻ này là ai?" Bà Kim hỏi Tae.

"Con tên là Tiffany. Tiffany Hwang!" Fany nói với nụ cười thương hiệu của mình.

Umma của Tae cau mày vì cái tên có vẻ gây khó khăn cho bà. "Dipani?"

"Anyo Feu feu feu feu Tiff feuu fany" Bà Kim lặp đi lặp lại tên Fany.

"PPPPeu peUUUUNi. Aigoo tên Hàn Quốc của con là gì con gái?" Bà Kim hỏi. 

Fany cười vì hai mẹ con Tae thật giống nhau. Tae cũng giống hệt như bà khi họ lần đầu gặp nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro