Chap 1: What Are Words
Title: What Are Words
Author: msword90
Translator: Warmworm_locksmith
Original fic: http://www.asianfanfics.com/story/view/135408/what-are-words-taeny-taeyeon-tiffany
Permission: http://25.media.tumblr.com/52b321afbf60c53559b37113bb15d85a/tumblr_mlayvb7ekL1s2sblno1_1280.png
---------*---------
Foreword:
Anywhere you are, I am near
Anywhere you go, I'll be there
Anytime you whisper my name
You'll see
Every single promise I'll keep
---------*---------
Chap 1: What Are Words
Tae nhớ em. Quay về với Tae, baby. Nhiều lúc Tae ước rằng người ở vị trí của em lúc này là Tae.
Taeyeon thở dài và hít một hơi thật sâu. Đã khá lâu rồi cô không hát. Cô đoán đó là vì ca hát nhắc cô nhớ đến thiên thần xinh đẹp của mình, người giờ vẫn đang chìm trong giấc ngủ sâu.
‘Happy birthday, Fany-ah. Bài hát này là dành tặng em. ‘
Taeyeon bắt đầu gảy đàn...
"Tae, cậu định.."
Taeyeon ngắt lời "Đúng vậy. Hôm nay là sinh nhật cô ấy. Đây là món quà sinh nhật mình tặng cô ấy ."
Jessica thở dài."Được rồi."
"Hãy chắc rằng tất cả các cậu sẽ có mặt ở đó. Bố mẹ cô ấy cũng sẽ đến."
"Bọn em sẽ tới. Đừng lo Taeyeon-unnie. Bọn em hứa mà."
"Cảm ơn maknae. Unnie rất cảm kích."
7 cô gái chỉ có thể đứng nhìn người bạn của họ rời đi với đôi mắt lấp đầy nỗi buồn. Cuộc sống thật tàn nhẫn với cô ấy, chỉ vừa khi cô ấy chạm tới hạnh phúc của đời mình thì bi kịch đột ngột ập đến. Đã gần 5 năm kể từ khi chuyện đó xảy ra. Người đẹp say ngủ của Taeyeon không chỉ ảnh hưởng tới cô ấy mà tới tất cả bọn họ. Họ cũng rất nhớ thiên thần mắt cười xinh đẹp và hơn hết, họ nhớ trưởng nhóm trước đây của mình, người mà giờ đang chìm trong thế giới khổ đau của riêng cô ấy.
Taeyeon đi bộ đến bệnh viện, mặc dù quãng đường khá xa, nhưng việc đó không khiến cô bận tâm. Đi bộ giúp cô thấy thư thái hơn, phần nào làm dịu đi nỗi đau của niềm khát khao đang nhức nhối trong lòng. Cô biết tất cả bạn bè của mình đang cố gắng đến thế nào để có thể khiến cô thấy khá hơn nhưng nỗi đau này dường như là quá lớn đối với cô.
‘ Fany-ah, em có biết là Tae nhớ em đến thế nào không. Hôm nay là sinh nhật của em. Em có còn nhớ cái cách chúng ta luôn kỉ niệm ngày này cùng nhau như thế nào chứ? Cái cách em la rầy Tae vì lúc nào cũng mua bánh kem? Khi em hét lên vì sung sướng khi trông thấy chiếc bánh màu hồng Tae làm cho em? Cái cách em giận dỗi bởi cuộc tấn công bằng kem của Tae và lũ nhóc? Tất cả giờ chỉ còn là những kí ức. Những kí ức mà Tae vẫn trân trọng gìn giữ trong trái tim. Em có nhớ khi cuối cùng Tae cũng thú nhận với em rằng Tae đã thầm yêu em từ những ngày chúng ta còn là thực tập sinh? Tại sao số phận lại quá tàn nhẫn đến thế? Chúng ta chỉ vừa chạm tới hạnh phúc của mình. Fany-ah, Tae yêu em rất nhiều.’
Flashback.
"Taeyeon-ah, cậu vừa nói gì cơ?"
"Mình umhh ermm" Cô đỏ mặt ngượng ngùng.
"TaeTae, nói lại lần nữa đi mà. Mình không nghe rõ."
"Fany, mình-mình-mình nghĩ. Không, ý mình là. Mình đã urm"
"Yah, ngừng ngay mấy thứ uhmm ermm lại." Tiffany bắt đầu thiếu kiên nhẫn nhưng không thể ngăn mình bật cười trước vẻ mặt đỏ bừng đáng yêu của kid leader.
Taeyeon buông một tiếng thở dài. Thật xấu hổ quá đi.
"Ý mình là, erm cậu biết là chúng ta đã ở bên nhau bao lâu rồi đấy. Mình erm có bí mật erm này muốn nói với cậu. Ý mình là mình không định giữ nó làm bí mật nhưng cậu thấy đó, mình rất sợ nó có thể phá hỏng mối quan hệ của chúng ta và ảnh hưởng đến cả nhóm, nhưng những người khác cứ thúc giục mình và mình thật ra cũng muốn nói với cậu."
"Chuyện gì vậy Tae? Cậu biết đấy, mình đâu phải người thích phán xét người khác."
"Cậu chỉ cần nghe thôi, được chứ?"
"Okay, mình đang nghe đây."
Wow. Thật là khó. Chưa bao giờ cô nghĩ tỏ tình lại khó đến vậy.
"Fany-ah, mình hi vọng rằng cho dù cậu không chấp nhận điều mình sắp thú nhận sau đây, thì xin cậu hãy vẫn coi mình là bạn. Cậu thấy đó, kể từ lần đầu chúng ta gặp nhau, mình đã luôn cảm thấy cần phải che chở, bảo vệ cho cậu. Mình ghét nhất khi thấy những chàng trai hay bất cứ ai khác chạm vào cậu. Mình đã không hiểu tại sao, nhưng rồi mình đã nhanh chóng nhận ra. Đó là bởi vì.. Tae yêu em. Tae yêu em hơn cả một người bạn. Cảm giác của Tae khi ai đó chạm vào em là do Tae ghen. Tae xin lỗi nếu như khiến em hoảng sợ với lời thú nhận đột ngột này. Tae sẵn sang chấp nhận nếu như em có ghét Tae..."
Taeyeon không thể kết thúc lời thổ lộ của mình. Tiffany đã khiến cô im bặt bằng một nụ hôn.
"Em cũng yêu Tae." Tiffany nói sau nụ hôn và trưng ra đôi mắt cười tuyệt đẹp của mình với Taeyeon.
"Fany-ah, Tae rất hạnh phúc." Taeyeon bắt đầu nhảy múa một cách dorky.
"Dork"
"Fany-ah, làm sao em, erm ý Tae là.."
"Em cũng có cảm giác đó. Từ lần đầu chúng ta gặp nhau. Nhưng em đã cảm thấy sợ hãi. Em không biết liệu Tae có cảm giác giống em hay không."
"Tất nhiên là có. Tae yêu em."
"Em cũng yêu Tae."
Một vài tháng sau lời thú nhận tình cảm, cuộc sống trở nên tươi đẹp biết bao với hai người họ. Ngay cả các thành viên khác cũng thấy mừng cho họ. Hai người rất vui vì những thành viên trong nhóm đã thấu hiểu và không nghĩ sai về họ.
Cặp đôi vừa trở về từ buổi hẹn hò. Taeyeon là người cầm lái.
"TaeTae -ah, nếu lỡ như có chuyện gì đó xảy ra với chúng ta thì sao?"
"Em đang nói gì vậy?"
"Lỡ như có gì đó tồi tệ xảy ra với chúng ta?"
"Em đang nghĩ gì thế? Đừng nghĩ như vậy. Sẽ không có điều gì xảy ra hết. Tin Tae đi, được chứ?"
"Em xin lỗi. Chỉ là em có linh cảm sẽ có chuyện không hay xảy ra."
"Hey, đừng lo. Tae hứa sẽ luôn ở bên em. Mãi mãi. Ngay cả nếu như em có rời xa Tae, Tae cũng sẽ ở đó với em."
"Em yêu Tae. Em sẽ không bao giờ rời xa Tae."
"Tae biết, Tae cũng yêu em."
"NHÌN KÌA, TAE!!!" Tiffany hét lên khi thấy một chiếc xe tải lớn đang lao thẳng về phía họ.
Tất cả những gì Taeyeon nghe thấy tiếp theo là tiếng còi xe tải rú vang, tiếng lốp xe rít lên, tiếng kính vỡ và tiếng thét đau đớn khi hai chiếc xe lao vào nhau.
Một vòng tay ôm lấy người cô.
---------*---------
*Cảm ơn đã theo dõi fic^^
*Có gì cứ góp ý (chém thẳng tay) để mình hoàn thiện fic hơn :)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro