SLIPPING AWAY [Chap 10]
Chapter 10 - In The End
Jessica ngồi vào xe và khởi động máy. Cô đưa mắt nhìn tập hồ sơ trên ghế trống bên cạnh và chợt nhận ra những gì mà mình gần như đã làm.
Một năm chịu đựng, rồi một tháng cô đơn và xa cách, ly hôn chính là dấu chấm hết cho tất cả.
Gặp Yuri hôm qua, chứng kiến tình trạng của người cô yêu, hay người cô đã từng yêu; Jessica chỉ muốn dừng lại và thổ lộ hết tất cả mọi thứ.
Nhưng, Jessica đã cố tập cho bản thân không bao giờ suy sụp trước Yuri thêm nữa. Đã quá đủ rồi.
Nhìn Yuri ký vào tờ giấy, cảm nhận từng mảnh tình yêu của họ cứ thế bị cuốn đi xa mãi. Cô biết rằng phải rất khó khăn cho Yuri để đặt bút ký tên mình, nó làm Jessica hồi tưởng lại giây phút cô tự ép buộc bản thân kí tên vào đó.
Cô đã mất cả ngày chỉ để mở nó ra và một ngày sau đó cho những nỗi đau khổ không thể đếm hết và cuối cùng là ký lên đó.
Một phần trong cô không muốn Yuri ký vào những tờ đơn ấy và chỉ muốn mang cô ấy hệt như một cảnh quen thuộc trong những bộ phim. Nhưng, đây là hiện thực.
Môt phần khác trong cô lại muốn Yuri biến mất khỏi cuộc đời cô, ra đi và rồi mãi chìm vào quên lãng. Xoá đi tất cả những kí ức trước đây. Nhưng không, điều đó lại chẳng hề dễ dàng.
Cuối cùng, Jessica rời khỏi ngôi nhà của gia đình và tiếp tục lái đi, hướng về một kết thúc sau cùng cho câu chuyện tình yêu này. Jessica nắm chặt lấy chiếc vô lăng, bắt gặp vệt hằn sâu mà chiếc nhẫn cưới đã để lại trên ngón tay.
Như một phản xạ tự nhiên, cô đưa tay giữ chặt lấy lồng ngực. Cô đã đeo sợi dây chuyền có chiếc nhẫn cưới và giấu nó sau lớp áo sơ mi.
Cô muốn chứng minh cho ba mẹ cô và Yuri thấy cô đã thật sự quên đi tình yêu này này và sẵn sàng để bước tiếp. Nhưng sâu tận trong đáy lòng Jessica biết mình không thể.
Chiếc nhẫn vô cùng quan trọng với cô và cô chưa sẵn sàng để vứt nó đi hay giấu nó vào một góc nhỏ tăm tối.
Có lẽ một ngày nào đó cô sẽ làm vậy nhưng, không phải là bây giờ.
Jessica hít một hơi sâu rồi đưa tay bật radio lên, cố xua đi những suy nghĩ trong đầu. Bên ngoài trời vẫn thật ảm đạm, mưa phùn rơi nhẹ khi cô cố nhập tâm vào bản nhạc đang phát.
Sau một hồi chuyển kênh liên tục, Jessica giận dữ tắt radio. Chẳng hề có thứ gì phù hợp với tâm trạng của cô lúc này.
Bỗng nhiên cô chú ý đến một chiếc xe đen bên vệ đường. Cô nhận ra biển số xe và lập tức tấp vào phía sau. Cô dừng lại và liếc nhìn chiếc xe từ đằng sau, thắc mắc không hiểu tại sao xe của Yuri lại ở đây?
Chuyện gì đã xảy ra? Liệu có phải cơn bão đã khiến xe cô ấy bị hư hay không? Cô ấy vẫn ổn chứ ?
Bản năng mách bảo cô hãy chạy ngay ra đó và kiểm tra xem Yuri có còn trong xe và liệu cô ấy có ổn hay không. Thế nhưng Jessica lại chần chừ khi nhớ ra tình cảnh của mình lúc này.
Chạy đến và nhận ra bên trong chiếc xe trống rỗng, cô không muốn bản thân giống một đứa ngốc khi làm như vậy.
Chầm chậm đưa tay về giữa bánh lái và nhấn còi. Ít phút sau vẫn không có động tĩnh gì, cô lại tiếp tục bấm còi và chờ đợi.
Bất thình lình, cô thấy một bóng người ngồi dậy từ băng ghế sau.
Jessica cởi dây an toàn và bước ra khỏi xe. Cô đi về phía Yuri và dừng cách đó vài thước.
“Yuri” Jessica gọi lớn hơn khi gió đang thốc ngược về phía cô.
Cửa mở và một người với nước da nâu xuất hiện. Mắt họ chạm nhau, Jessica nhận ra mắt Yuri sưng húp, có vẻ như cô ấy đã khóc suốt đêm qua.
“Yul làm gì ở đây? Không phải đã lái xe về nhà rồi sao?” Jessica hỏi, cố giấu nỗi lo lắng trong giọng nói.
“Yul không có nhà,” Yuri trả lời yếu ớt.
Jessica nuốt nghẹn, nhìn vào mắt Yuri cố không để nước mắt tuôn rời dù chỉ một giọt.
“Về nhà đi, Yuri. Ở lại đây một mình vô cùng nguy hiểm. Yul không nên như vậy,”
“Tối qua Yul đã không còn đủ tỉnh táo để lái xe nữa,” Yuri nói thầm.
“Sao Yul không gọi điện…”
“Vậy em sẽ nghe điện thoại của tôi chứ?”
Jessica lặng người nhìn sang hướng khác. Dĩ nhiên là cô sẽ không. Dù có muốn thế nào đi chăng nữa thì,cô cũng không đủ can đảm để làm chuyện đó.
“Em sẽ nghe chứ Sica?”
Một giọt lệ chợt rơi xuống, Jessica khẽ nhắm mắt. Đã lâu lắm rồi, Yuri mới lại gọi cô như vậy. Trái tim cô tan nát. Cô không cần Yuri giẫm lên đống đổ nát đã thật sự qua rồi.
“Về đi Yuri,” Jessica nói.
Jessica quay lưng và đi về phía xe của mình, chợt như có gì đó níu cổ tay cô và kéo lại.
“Em đang giết Yul, Jessica! Em đang giết chết tôi! Yul biết là Yul đã sai rồi! Làm ơn hãy tha thứ cho Yul! Yul không thể sống thiếu em! Yul thật sự không thể!” Yuri hét lớn khi những giọt nước mắt đã vương đầy trên gương mặt cô.
Jessica nghiến chặt răng cố quay đầu đi và rời khỏi đấy nhưng không, Yuri đã không để cô làm vậy.
“Yul yêu em.” Yuri nức nở.
Sự tức giận cùng cơn thịnh nộ vốn chôn chặt trong Jessica cuối cùng cũng bùng nổ, cô đấm thật mạnh vào ngực Yuri.
“Yul nghĩ em có thể tha thứ cho Yul dễ dàng vậy sao?! Yul nghĩ những gì em đã trải qua dễ dàng lắm sao?! Yul làm em tổn thương! Yul làm em tan nát, xé nát tim em thành từng mảnh và chưa bao giờ, dù chỉ một lần Yul nghĩ đến việc mang em về mãi cho đến khi em tuyên bố li hôn!”
Yuri loạng choạng lùi về sau khi những cú đánh của Jessica mỗi lúc một mạnh hơn.
“Em đã đã phải sống trong đau đớn và giờ thì tất cả đã cháy thành tro bụi. Tất cả những gì Yul làm với em như đặt em trên đống lửa. Thà Yul giết em, nó còn tốt hơn là để em như thế này !”
“Jessica, đừng nói vậy. Yul yêu em. Yul sẽ đấu tranh vì em. Yul sẽ đấu tranh cho tình yêu của chúng ta” Yuri cố cứu vãn.
“Khi yêu, Yul không cần phải đấu tranh cho tình yêu đó. Yul luôn có được tình yêu của em, Yul không cần phải đấu tranh vì điều đó. Em đã trao nó cho Yul. Em đã trao Yul cả trái tim của mình, nhưng Yul đã không nhận ra được điều ấy. Yul chưa bao giờ nhận ra.”
Jessica khó nhọc hít thở, cô buông thõng hai tay.
“Em yêu Yul. Em vẫn yêu Yul và có lẽ, em sẽ luôn như vậy. Yul là người quan trọng nhất với em, Yul … Tại sao Yul làm tổn thương em? Tại sao em lại phải chịu đựng tất cả điều ấy, chỉ để Yul có thể nhận ra những gì mình làm là sai sao ?”
Họ im lặng đứng đấy khi từng hạt mưa nhẹ nhàng rơi trên vai áo. Cả hai đều không nhận thức được những thứ xung quanh mình, họ không quan tâm liệu mình có bị ướt hay không.
Nước mắt hoà lẫn với cơn mưa.
Yuri từ từ tiến lại gần Jessica và nâng cằm cô ấy lên.
“Yul không xứng đáng để có được cơ hội thứ hai. Nếu thật sự muốn điều tốt nhất cho em, Yul sẽ để em ra đi, sẽ khuyên em hãy quên Yul đi. Nhưng Yul không thể. Yul không thể chịu đựng được cái cảm giác trong cuộc đời Yul mãi không còn em bên cạnh. Yul biết Yul đã bắt em phải chịu đựng quá nhiều và Yul thật không biết phải làm sao để xóa đi những vết thương ấy. Yul không biết rồi chuyện gì sẽ xảy ra với chúng ta sau này. Điều duy nhất Yul biết đó là Yul muốn được ở bên cạnh em”
Yuri hít một hơi thật sâu và nhắm mắt lại, cô kéo Jessica lại gần mình.
“Yul muốn làm một kẻ tham lam, cầu xin em đừng rời khỏi. Nói với em rằng hãy tiếp tục yêu Yul và tha thứ cho mọi nỗi đau mà Yul đã gây ra. Phải, li dị là hồi chuông đã cảnh tỉnh Yul và Yul quá ngu ngốc khi không thể nhận ra điều đó trước đây. Vậy nên, Yul đang ở đây, Jessica, cầu xin em cho Yul một cơ hội cuối cùng. Một cơ hội cuối để Yul chứng tỏ tình yêu của mình. Xin hãy để Yul chữa lành những vết thương đó cho em”
Jessica nhìn sâu vàođôi mắt người đối diện, những giọt nước mắt lăn dài trên má hòa lẫn vào cơn mưa. Cô nhìn Yuri khẽ nghiêng đầu và bước đến.
Mặc cho cố gắng cách mấy để ngăn không cho con tim bướng bỉnh thôi loạn nhịp thì cô vẫn chẳng thể điều khiển nổi nó.
Đôi môi Yuri chạm vào môi cô, một lần nữa, những cảm xúc trong cô trỗi dậy thật mạnh mẽ.
Dù cho cô có cố chống cự thế nào, đó là điều không thể tránh khỏi.
[/color]
- - -
Epilogue
Jessica nhẹ mở mắt khi cảm thấy có ai đó đang di chuyển về phía mình và bất ngờ đè lên cánh tay cô. Khi đã quen với bóng tối, cô nhận ra chủ nhân của mái tóc đen đang nằm dài trên tay cô.
Dụi mắt rồi ngáp thật dài, cô nhìn xuống con người bé nhỏ ấy.
“Mama...có quái vật”
Bật cười với giọng nói the thé đầy sợ sệt đó, Jessica vòng tay ôm con bé vào lòng. Vén sang bên vài lọn tóc trên gương mặt cô nhóc kia, cô đặt một nụ hôn khẽ lên trán nhóc con ấy
“Krystal, làm gì có quái vật nào ở đây đâu con” Jessica dịu dàng thì thầm với cô con gái bé nhỏ.
“Không đâu...có quái vật...trong tủ quần áo ấy”
Cô bé con sợ sệt, rúc sâu vào lòng mẹ mong tìm cảm giác an toàn. Bật cười lớn hơn, Jessica ôm lấy cô con gái và kéo tấm chăn phủ lên cả hai
Trước khi cô có thể chìm vào giấc ngủ dang dở khi nãy, có ai đó đột nhiên giật mạnh tay cô. Mở mắt lần nữa, cô bé con của cô đang cố nín cười, tay chỉ về phía con người còn lại trên giường.
Đưa mắt nhìn sang con người với nước da ngăm đen ấy theo hướng chỉ của con gái, cô trông thấy con người này lại ngủ say với cái lưỡi đang thè ra.
“Umma...lưỡi kìa”
Tiếng cười khúc khích ngày càng lớn hơn. Cả Jessica cũng vậy, cô cũng phải bật cười trước hình ảnh này. Dù cho đây chẳng phải là lần đầu tiên cô trông thấy Yuri như vậy, thế nhưng cô vẫn rất thích thú với cảnh tượng đó.
Krystal từ từ bò ra khỏi vòng tay Jessica và trèo lên người Yuri, con bé phá phách đặt một cái hôn vội lên môi cô ấy.
“Mhmm…Sica.”
Yuri chúm môi khiến Krystal phá lên cười. Bên cạnh Jessica cũng đang bật cười khúc khích, cô dùng tay che miệng để không phát ra tiếng.
Nhận ra đây không phải là phản ứng như mình đã mong đợi, Yuri mở mắt, bắt gặp cô con gái 2 tuổi đang đè trên người mình.
Cô nhìn sang bên cạnh và phát hiện Jessica đang ôm bụng cười ngặt nghẽo trước những gì vừa chứng kiến. Nở nụ cười gian tà, Yuri kéo Krystal lại và ấn cô bé nằm xuống giường, bắt đầu công đoạn cù lét nhóc con này.
Jessica ngắm nhìn người con gái cô yêu cùng cô bé con của cả hai. Trước đây, cô chưa từng một lần nghĩ đến việc mình có thể sẽ có được những điều tuyệt vời như thế này.
Tất cả mọi người, ai cũng đều xứng đáng có được cơ hội thứ hai trong đời, đó là những gì mà Jessica tin tưởng. Con người phạm phải sai lầm và họ sẽ học được những bài học đắt giá từ những sai lầm ấy, Yuri đã chứng minh rằng điều đó hoàn toàn đúng.
Sau những trận cãi vã tưởng như không thể chấm dứt, những hiểu lầm gần như đã đưa cả hai đến với tờ giấy li hôn của 3 năm trước, Yuri đã thay đổi. Theo hướng tích cực hơn.
Cô ấy đã luôn bên cạnh Jessica, yêu thương, chăm sóc cô, và trên hết, Krystal đã bước vào cuộc đời họ.
Có được cô con gái như Krystal đã giúp cả hai nhận ra gia đình mà họ đang có quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác trên đời.
“Mama..mama...cứu con” nhóc Krystal cười thật lớn.
Khẽ mỉm cười, Jessica tiếp tục ngắm nhìnYuri tiếp tục cù Krystal và hôn lên khắp người con bé. Cô biết quyết định để Yuri một lần nữa bước vào cuộc đời mình là sự lựa chọn đúng đắn nhất.
“Umma không thể cứu con được đâu, Krystal” Yuri thích thú đáp.
Jessica cười rồi nhảy lên người Yuri, nắm lấy tay cô ấy, ngăn không cho cô tiếp tục chọt lét Krystal.
“Krystal, tấn công đi” Jessica nói
Kyrstal cười gian, con bé nhảy lên trên Yuri và bắt đầu đánh cô.
Cả ba dần kiệt sức sau 30 phút chơi đùa như thế, Krystal đã ngủ thiếp đi. Appa và umma đặt nhóc ấy nằm giữa, nhẹ kéo tấm chăn đắp cho Krystal.
“Mọi người vẫn thường bảo tiểu quỷ này có nhiều điểm giống Yul, nhưng Yul nghĩ nó giống em nhiều hơn” Yuri thì thầm
Jessica vẫn không rời mắt khỏi Yuri, trong khi con người kia đang ngắm nhìn cô con gái cưng chìm vào giấc ngủ
“Yuri” Jessica dịu dàng gọi.
Ngước nhìn vợ mình, bất ngờ bàn tay Jessica đặt lên cổ Yuri và kéo cô sát lại gần đến khi đôi môi cả hai tìm đến nhau.
Dịu dàng. Đầy yêu thương. Họ mang linh hồn cùng tình yêu của mình gửi qua nụ hôn đó. Một nụ hôn nồng cháy nhưng cũng không kém phần dịu dàng, đầy nóng bỏng nhưng cũng thật nhẹ nhàng, như thoảng qua mà chẳng bao giờ chấm dứt.
Ở nụ hôn ấy, Jessica biết cái gì ẩn giấu sau nụ cười gian tà kia, và điều này lại càng khiến tình yêu của cô dành cho Yuri thêm lớn dần theo năm tháng
Cả hai rời nhau ra, ngắm nhìn người đối diện, cảm giác yên bình và thanh thản tràn ngập trong lòng mỗi người.
“Yul yêu em...” Yuri chân thành nói.
“Em biết điều đó” Jessica mỉm cười
Yuri nhích lại gần hơn nhưng bị Jessica đã đặt tay lên môi cô, ngăn cô lại.
“Không phải tối nay” Jessica nói, ngước nhìn cô con gái của họ.
Yuri bĩu môi, mắt vẫn nhìn Jessica
“Để dành nó cho buổi sáng đi” Jessica ngượng ngùng đáp
Yuri cười toe toét khi trông thấy vợ nằm xuống bên cạnh Krysta,l vòng tay ôm lấy cô con gái. Cô cũng làm điều tương tự, nắm lấy tay vợ mình khi cả hai cùng chìm vào giấc ngủ sâu.
Họ là một gia đình và sẽ như thế mãi mãi.
The End
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro