Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8

Yoona biết việc Yuri định làm khi đó.

Chỉ là cô quyết định không nói gì về nó và chắc hẳn Yuri cũng ngầm đồng ý như thế vì cả hai đều không nhắc gì đến việc này vào ngày hôm sau.

Nhưng cô vẫn nghĩ về nó.

Có phải Yuri đang định hôn cô không?

Cô biết rõ là mình thích Yuri, nhưng cô không biết cô gái lớn hơn kia nghĩ thế nào.

Nếu Yuri thật sự muốn hôn cô, vậy đó có phải là một dấu hiệu cho thấy cô ấy cũng có cùng cảm giác không?

Dĩ nhiên có thể là thế, nhưng rồi Yoona lại trở về vòng lẩn quẩn.

Cô không chắc là Yuri đã định hôn cô.

Cô cảm thấy khó nghĩ, nhưng rồi quyết định là lúc này không phải là lúc thích hợp để nghĩ về nó khi buổi triển lãm sẽ diễn ra vào thứ sáu tới



Và khi cô kể cho Key nghe về mọi việc xảy ra giữa cô và Yuri, cô đã tưởng Key sẽ nói vào mặt cô “ha, tớ đã nói là cậu thích cô ấy mà” hay những câu nói móc đại loại thế, nhưng cậu ấy không làm vậy.

“Vậy, cậu định khi nào sẽ nói cho cô ấy biết?”

“Sau buổi triển lãm? Tớ không muốn mọi việc trở nên ngượng ngùng khi chúng tớ làm việc cùng nhau nếu cô ấy không có cùng cảm giác đó”

“Được rồi, tớ sẽ ủng hộ cậu”





------------------------------





Yoona khẽ thở ra mệt mỏi khi cô vươn vai. Cô nhìn lại tác phẩm của mình, hài lòng với những gì mình thấy. Bức tranh vẽ những viên ngọc trai sáng bóng dưới đáy biển. Nhưng lẫn trong đó là một viên ngọc trai đen, đó chính là đều Yoona muốn thể hiện, viên ngọc trai đen bí ẩn của cô.

“Chị nghĩ thế nào?”

Yuri mỉm cười, khẽ vỗ tay.

“Thật tuyệt vời, cô nhất định sẽ làm rất tốt vào ngày mai”




--------------



Có rất nhiều người nước ngoài, chuyên gia và cả sinh viên đến tham dự buổi triển lãm. Họ bước vào, ung dung ngắm nhìn những tác phẩm được trưng bày, nhưng có rất nhiều người chú ý đến tác phẩm của Yoona, cô cảm thấy tự hào và có phần hơi choáng vì điều đó. Khi Taemin và Key xuất hiện, cô nở nụ cười thật tươi với hai người.

“Hey”

“Chào noona, tụi em đến để xem tác phẩm của chị” Taemin nhìn quanh “Là bức tranh nào thế?”

“Đi theo chị, chị sẽ cho em xem”

Giáo sư Park đứng cạnh một người đàn ông và nhìn theo

“Đó chính là Im Yoona, tác giả của bức tranh mà cậu thích”

Yuri bước ngang qua, giáo sư vẫy tay gọi cô lại “Oh Yuri, đến đây chút nhé”

Yuri bước đến và cuối đầu chào giáo sư một cách lịch sự.

“Xin chào, giáo sư”

“Đây là Kwon Yuri, cố vấn của Yoona. Yuri, đây là Jang Wooyoung, một người bạn của tôi ở Paris, cậu ấy có hứng thú với tác phẩm của Yoona”

Hai người chào nhau

“Tôi đang nói với cậu ấy việc cô là một giáo viên tài giỏi như thế nào, Yoona rõ ràng là đã tiến bộ rất nhiều sau khi học hỏi ở cô”

Yuri khiêm tốn lắc đầu.

“Cô ấy là một học sinh giỏi với nhiều tiềm năng và cả tài năng, tôi chẳng làm gì nhiều cả…tất cả là do tự cô ấy” 

Wooyoung cười vui vẻ

“Cô thật khiêm tốn, hãy nói với tôi thêm về Yoona nhé”

“Cô ấy rất chăm chỉ, quyết tâm và không ngại học hỏi cũng như sửa chữa sai lầm. Nếu anh đưa cô ấy đi đúng hướng, cô ấy có thể cho ra đời những tác phẩm kinh điển, giống như bức vẽ ở kia vậy”

“Thật tuyệt khi nghe điều đó, cám ơn cô, tôi chắc chắn sẽ đưa ra lời đề nghị với cô ấy”

Tai Yuri vểnh lên trước từ “đề nghị”

Giáo sư Park mỉm cười.

“Một lời đề nghị?”

Anh ta mỉm cười

“Ông và bà của tôi chắc chắn sẽ rất muốn được xem những tác phẩm tiếp theo của cô ấy. Và tôi chắc cô ấy cũng sẽ thích thú khám phá Paris khi làm việc ở đó”
Yuri mỉm cười, một nụ cười cay đắng.





-----------





Yuri bước đến đài phun nước ở bên ngoài nhà triển lãm, cô ngồi lên thành đài để hít thở chút không khí. Buổi triển lãm có hơi ngột ngạt. Cô đã đúng về việc Yoona sẽ được một người nước ngoài để mắt đến . Đây là một cơ hội tuyệt vời và Yoona nên nắm bắt nó.

Điều đó cũng có nghĩa Yuri sẽ không còn được gặp cô ấy nữa.

Cô khẽ thở dài, lắng nghe dòng nước chảy nhẹ nhàng bên cạnh, cô khẽ xoay người qua bên trái, nhìn xuống những đồng xu được thảy xuống đài phun nước. Cô mỉm cười cay đắng.

Những đồng xu luôn làm cô nhớ đến Yoona.

“Này”

Yuri dứt khỏi dòng suy nghĩ, cô ngước nhìn và thấy Yoona đang đứng trước mặt.

“chào” Yuri khẽ mỉm cười với cô “Tôi biết là cô sẽ làm tốt mà”

“Cám ơn chị. Tôi sẽ chẳng thể nào làm được nếu không có chị” Yoona không ngồi xuống mà vẫn đứng trước mặt Yuri “Nghe này…” Giọng cô trở nên lặng lẽ hơn “ Tôi có chuyện cần nói với chị”

Yuri biết việc mà cô ấy sắp nói và cô không muốn nghe, không muốn biết về nó, bởi vì nó sẽ làm cô khó khăn hơn khi để Yoona đi Paris

“Tôi thích chị”

Câu nói khiến cô thấy vui, thật sự. Nhưng cùng lúc, nó lại làm tim cô nhói đau, cô nhớ đến những kỉ niệm của mối tình trước đó. Sự khó khăn của một mối quan hệ xa cách thật sự còn hơn cả khó khăn. Cô muốn đáp lại, muốn nói thật tình cảm của mình, nhưng lời nói của Wooyoung về việc đi Paris lặp lại trong đầu cô. Chắc anh ta vẫn chưa nói ra lời đề nghị, vì nếu như đã nói, cô không chắc Yoona lại có thể thổ lộ tình cảm thế này.

Không, cô không thể ích kỷ, cô không thể để Yoona chịu những khó khăn của một mối quan hệ xa cách như thế này.

“….Yoona, chúng ta không thể”

Yuri không biết điều nào đau đớn hơn - biết được cô là nguyên nhân cho những biểu hiện đau khổ trên gương mặt Yoona hay sự thật là chính cô đang đau đớn vì lời nói dối đó.Cô không thể đối diện với cô ấy, cô cuối đầu, dán mắt xuống mặt đất. Cô hy vọng Yoona sẽ không hỏi tại sao, nếu không cô sẽ không chịu nổi nữa.

Cô không biết có nên cảm ơn chúa vì Yoona không hỏi gì them và bỏ chạy như thế không.

Và Yuri không biết điều gì sẽ đỡ đau khổ hơn - bị từ chối trước khi bị mối quan hệ làm tổn thương hay tiếp nhận mối quan hệ đó để rồi sẽ tổn thương sau này.




----------------




Đó là một lời từ chối và cô cảm thấy như mình là đồ bỏ đi, nhưng nó không phải là ngày tận thế.

Ít ra, cô đã cố nghĩ đó không phải là ngày tận thế.

Yoona nhìn xuống tờ danh thiếp, nhớ lại cuộc trò chuyện của cô với Jang Wooyoung tối hôm qua.

Cô đã luôn muốn đi Paris.



-------------



Khi Yuri bước vào phòng vẽ tranh của mình, cô ngạc nhiên khi thấy Yoona đang đứng trước những tác phẩm chưa hoàn thành. Yoona nhanh chóng quay mặt lại với một vẻ hối lỗi 

“Xin lỗi…tôi…tôi muốn đến phòng vẽ này lần cuối và Seohyun đã để tôi vào”

Yuri khẽ lắc đầu, cô chầm chậm đi đến đứng cạnh Yoona.

“Không sao cả”

Sự im lặng ngượng ngùng bao trùm họ và Yoona ghét nó. Hai người đều chú tâm vào bức tranh bãi biển vẫn chưa hoàn tất.

“…Tôi muốn nói cho chị biết là tôi sẽ đi Paris”

“Xin chúc mừng”

Lời nói có hơi run rẩy và Yoona để ý điều đó.

“Khi nào thì đi?”

Có cái gì đó đánh mạnh vào ngực cô khi nghe câu hỏi đó

“Ba ngày nữa”

“Tôi mừng cho cô, cô sẽ trở thành một họa sĩ tuyệt vời”

Trái tim Yoona nhói lên khi Yuri chẳng hề hỏi cô sẽ đi bao lâu, như thể cô ấy chẳng thèm quan tâm gì cả.Họ đứng lặng im, nhìn chằm chằm bức tranh trước mặt.

“Cám ơn vì tất cả”

cuộc trò chuyện quá xa cách và Yoona cảm thấy thất vọng.

“Cô cũng vậy”

Thật thất vọng.





--------------------




Ba ngày trôi qua nhanh chóng, cô nói lời từ biệt đến các giáo sư và bạn bè của mình từng người một. Thời tiết có vẻ như phản ánh tâm trạng của cô vì mưa đang rơi khắp trời. Key là người cuối cùng cô muốn gặp trước khi đi vào ngày mai. Hai người ngồi ở phòng khách trong kí túc xá.

“Cô ấy từ chối cậu à?”

Vẻ ngạc nhiên hiện lên trên mặt Key.

Yoona khẽ gật đầu, vẻ khó chịu hiện rõ.

“Ừ, cô ấy nói là “Chúng ta không thể””

“Nhưng cô ấy thích cậu mà, cô ấy đã muốn hôn cậu, không phải sao?”

“Có thể?, tớ không biết nữa. Có lẽ là do tớ tưởng tượng ra”

Key im lặng một chút rồi lên tiếng, buồn bả

“ ‘Chúng ta không thể’ câu trả lời kiểu gì thế này?”

“Tớ không biết” Yoona vuốt tóc trong sự thất vọng “Có thể cô ấy sẽ nói thêm gì đó nếu tớ không bỏ chạy”

“Khoan đã, cậu bỏ chạy à?”

Yoona đỏ mặt.

“vậy chứ cậu muốn tớ làm gì đây? ở lại để chịu thêm đớn đau à?”

“Nhưng như thế có nghĩa là cậu vẫn chưa biết cảm giác của cô ấy đối với cậu là thế nào”

“ý cậu là sao? Rõ ràng là cô ấy không có cùng cảm giác, cô ấy nói ‘chúng ta không thể’”

“Yoona, tại sao cô ấy lại nói ‘chúng ta không thể’ mà không phải là những câu như ‘tôi không thích cô theo cách đó’? Hãy nghĩ về việc cô ấy dùng những từ đó, không phải nó có ý nghĩa gì đó sao?”

Lý lẽ của Key xoáy vào đầu cô và nó đem hy vọng đến cho cô dù rằng cô không nên có. Cô khẽ cắn môi.

“….Không còn ý nghĩa gì nữa, mai tớ phải đi rồi”

“Nó có ý nghĩa, cậu cần phải làm rõ nếu không cậu sẽ thắc mắc mãi. Cậu đi đến Paris và nghĩ về nó, câu trả lời vẫn chưa rõ ràng”

Key nói đúng

Khỉ thật, cậu ấy luôn đúng.

Đối với Kwon Yuri cô thật sự là ai kia chứ? Suy nghĩ đó khiến cô nhảy khỏi salon và đi về phía cửa.

Cô cần phải biết trước khi đi



-----------------



Yuri ngạc nhiên khi bước đến cửa sau khi Seohyun nói với cô rằng cô có khách.

“Yoona? Cô ướt hết rồi kìa” Yuri kéo Yoona vào trong, đóng cửa lại “Để tôi lấy khăn cho cô” Yuri quay đầu đi nhưng Yoona nắm lấy vạt áo của cô, ngăn cô lại.

“hãy ở lại”

Yuri nhìn cô, lúng túng.

“Yoona?”

“Làm ơn…hãy nói với tôi” Cô nắm chặt áo Yuri hơn “Đêm hôm đó, ngày mà chị đưa tôi đi chơi, chị đã định làm gì trước khi tôi tỉnh dậy?”

Yuri nghiến chặt răng, cô không trả lời. Cơn sấm bên ngoài vang lên khi Yoona cố nói câu tiếp theo.

“Tôi là gì đối với chị?”

“Yoona…”

Ôi không, những cảm xúc dồn nét đang sắp tuôn ra rồi.

“Tôi chỉ là học trò của chị sao?”

Yoona bước tới khiến Yuri bước lùi lại.

“Chỉ là người đem đến linh cảm cho chị sao?”

Họ lại di chuyển.

“Chỉ là một người bạn?”

Lưng Yuri giờ đã tựa vào bức tường.

“Tôi là gì hả?”

Cô đang mất kiểm soát.

“Khỉ thật, Yoona”


Và trong một tích tắc, môi Yuri dán chặt vào môi Yoona. Đó là một nụ hôn tuyệt vọng, một nụ hôn tràn ngập lo lắng lẫn đam mê hay những điều tương tự như thế. Khi họ rời ra, Yuri thì thầm nhẹ nhàng đến nỗi Yoona phải cố gắng mới nghe thấy được.

“Em không thể mong tôi giả vờ như không có gì khi em cầu xin như thế được”

“Em chưa bao giờ muốn chị phải giả vờ”

Yoona tiến đến cho một nụ hôn khác nhưng Yuri xoay đầu sang hướng khác, mắt nhắm nghiền.

“Chúng ta không thể”

“Tại sao?”

Yuri khẽ thì thầm những lời tiếp theo, giọng nói cô như căng ra.

“Em có biết nó sẽ khó khăn thế nào không? Khó khăn thế nào khi không thể bên cạnh người mà mình yêu? Khó khăn thế nào khi không được ôm lấy người ấy, không được hôn người ấy? Để có thể tin tưởng? để có thể liên lạc? Nó không dễ dàng đâu Yoona, tôi không muốn em phải chịu những nỗi đau đó”

Và khi đó, Yoona đã hiểu rõ sự chần chừ, sự thất vọng, cô lắng nghe những lời đó trong khi mưa không ngừng đập vào cửa sổ. Yoona khẽ lắc đầu, cô đưa tay trái lên và xoay đầu Yuri để cô ấy đối mặt với mình.

“Chị không thể quyết định việc đó thay em, em vẫn muốn thử, Yuri à”

Yuri nhìn cô, vẻ bối rối tràn đầy trong mắt.

“Em không sợ sao? Không sợ rằng tôi sẽ…tôi đã chọn niềm đam mê thay vì tình yêu trước kia…nếu như…”

Yuri ngoảnh đầu đi và không nói tiếp nữa. Yoona hiểu rằng cô đang nói đến mối quan hệ trước đó và quyết định khi xưa.

“Em không quan tâm chị có chọn niềm đam mê thay vì tình yêu hay không. Em không quan tâm vì nó đã là quá khứ. Điều quan trọng là sự lựa chọn của chị bây giờ, ở hiện tại. Nói em nghe, nếu chị phải chọn giữa sự nghiệp và tình yêu, lúc này đây chị sẽ chọn điều gì?”

Tâm trí Yuri bật mở, Jessica nói đúng – lúc này đây, ngay ở đây, cô không còn là Yuri của quá khứ nữa.

“…Tình yêu”

“Vậy thì hãy yêu em đi”

Yoona hôn cô lần nữa, với một chút lực hơn nụ hôn trước.

“Hoặc là, hãy nói với em, rằng chị không muốn điều này, em sẽ dừng lại”

Lời nói thì thầm giữa những nụ hôn.

“Nói với em rằng chị không có cùng cảm giác”

Tay trái Yoona đặt lên vai Yuri, ngón tay cái ấn vào xương đòn của cô.

“Rằng chị không muốn có em”

Cô lại hôn Yuri lần nữa, nhẹ nhàng hơn

“Hãy nói đi”

Yuri nhìn cô gái trước mặt, cô ấy thật ngây thơ, thật trong sáng, và thật kiên trì. Nhưng Yuri nghĩ đó có lẽ là điểm thu hút của cô ấy. Yuri tựa trán mình lên trán cô gái nhỏ tuổi hơn.

“…Mọi chuyện sẽ không dễ dàng đâu”

“Em không quan tâm, miễn đó là chị”

Yuri mỉm cười, ghi nhớ mọi đặc điểm, khiếm khuyết lẫn nét quyến rũ của cô ấy - sự ngu ngốc đang chiếm ưu thế. Nhưng không sao cả, bởi vì cô gái ngốc nghếch đó là của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: