Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4

Hai người đổi vai trò cho nhau, giờ Yuri là người hỏi và Yoona là người trả lời.

“Ngày sinh?”

“30-5-1990”

“Anh chị em?”

“Có một chị, hiện giờ chị ấy đang làm trong lĩnh vực thời trang”

“Làm người mẫu à?”

Yoona khẽ cười.

“Không, chị ấy làm thiết kế”

Yuri cười một cách vui vẻ.

“Giọng cười của cô…vậy chị cô không làm người mẫu thời trang à?”

“Ồ không, mặc dù theo tôi thì chỉ ấy đẹp đủ để biễu diễn nhưng chị ấy thích thiết kế hơn, với lại chị ấy hơi thấp một tí”

“Không được cao như cô sao?”

“Không may cho chị ấy là tôi lại là người hưởng được gen cao”

Yuri cười lớn, cô nhận thấy Yoona là một cô gái dí dỏm khi càng tìm hiểu thêm về cô.

------------

“Cô còn nhớ câu chuyện đồng xu của tôi không?”

“Dĩ nhiên rồi”

“Tôi nhớ có một lần mẹ bắt gặp tôi nhặt một đồng xu lên. Bà mắng tôi và bảo rằng làm như thế rất dơ bẩn, tôi chỉ đơn giản nói với mẹ rằng tiền là thứ dơ nhất trên đời này, bạn sẽ không thể nào cầm lấy nó mà không làm dơ tay, sau đó mẹ không còn mắng tôi vì việc đó nữa”

“Ah…” Yoona gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ, trong khi não cô bắt đầu tìm hiểu ý nghĩa thật sự của câu chuyện “Có phải chị trở nên “dơ bẩn” sau khi cô nhặt tiền không?”

Yuri nhìn Yoona, cười một nụ cười buồn.

“Tôi đã hy vọng là cô có thể hiểu được ý mà tôi muốn nói, thật sự tôi trở nên “dơ bẩn” theo cách nào đó, tôi mờ mịt đi dưới sức mạnh đồng tiền, tôi nhận lời đề nghị hết lần này đến lần khác, khiến tôi không còn thời gian để thực hiện những bức vẽ mà tôi muốn nữa. Dần dần , ý tưởng và mong muốn vẽ cho bản thân cũng phai mờ đi, tôi cần vẽ cho khách hàng, kiếm tiền. Thật khó để mà thừa nhận, nhưng tôi nghĩ tiền đã trở thành mục đích công việc duy nhất của tôi”

“Vậy giờ thì sao? Chị vẫn nhận những lời đề nghị vẽ chứ?”

“Không, tôi không còn nhận nữa, một người bạn cũ nói với tôi rằng tôi đang dần trở thành một kẻ hám tiền, điều đó chẳng thể khiến tôi bận tâm cho đến khi tôi nhìn lại tác phẩm gần nhất của mình, và khi tôi nói nhìn, ý tôi là thực sự nhìn”

“Ah…nhưng tác phẩm cuối cùng của chị đã bán ít hơn một đô la mà”

“Đó là một câu chuyện sau đó nữa”

Yoona uống một ngụm trà đá.

“Tôi hiểu…Uhm, tôi nghĩ là chị nên vẽ cho bản thân mình, chỉ cho bản thân mà thôi, dù chị có nhận được lời đề nghị. Nghe có vẻ ích kỷ, nhưng tôi nghĩ rằng tác phẩm tuyệt vời nhất là khi người nghệ sĩ sang tác cho bản thân họ” Yoona nhìn vào mắt Yuri rồi mỉm cười vui vẻ “Và tôi nghĩ rằng đó mới là khi chị thật sự thích thú làm một điều gì …một điều gì cho riêng bản thân chị”

Yuri nhìn lại đôi mắt nai đó và mỉm cười.

“Ừ, đúng vậy”

------------

“hãy hòa những màu đó thêm nữa”

Yoona làm theo nhưng Yuri chỉ lắc đầu.Nhẹ nhàng, cô nắm lấy cổ tay Yoona và điều khiển nó đến những chỗ mà cô ấy chưa vẽ. Theo bản năng, Yoona quay đầu về phía Yuri, thay vì bức vẽ.Mặt của họ chỉ cách nhau vài inch mà thôi, Yoona để ý thấy Yuri thật sự có một cái quay hàm thật cuốn hút.

“Như thế”

Nhanh chóng, Yoona quay về bức vẽ.

“Oh, hiểu rồi”

Cô chẳng biết Yuri đã làm gì nữa, nhưng vẫn cứ giả vờ là mình biết.

--------------------

Yoona theo Yuri đến phòng trưng bày tranh riêng, những bức tường được lấp đầy bởi những bức tranh mà cô sưu tầm được cùng với những bức tự sáng tác. Mỗi bức tranh đều làm cho Yoona muốn đứng yên để chiêm ngưỡng vẻ đẹp và sức quyến rũ của nó.

“…Đây là tác phẩm cuối cùng tôi sáng tác mà không phải là làm theo yêu cầu”

“Nó thật đẹp”

Yoona ngắm nhìn vẽ tráng lệ của bức tranh, những vệt màu hòa vào nhau một cách đẹp đẽ tạo nên một đại dương thật hoàn hảo.Có một chú cá heo đang nhảy khỏi mặt nước, bước nhảy được thể hiện thật hoàn mĩ giống như thật vậy.Cô nhìn xuống bảng tên và khẽ đọc nó.

Jessica.

“Chị vẫn thường đặt tên tác phẩm của mình theo tên người à?”

Yuri lắc đầu.

“Chỉ có bảy tác phẩm được tôi đặt theo tên người mà thôi. Những người đó là những người quan trọng trong cuộc đời tôi nên tôi đã vẽ mỗi bức tranh cho mỗi người”

“Ah…vậy bức tranh này là dành tặng Jessica?”

“Ừ, một người bạn thuở nhỏ”

“Người đã nói với chị về tiền?”

“Ừ, là cậu ấy”

Yoona gật đầu, tự hỏi Jessica ngoài đời thật trông sẽ như thế nào.Cô bỏ qua suy nghĩ đó khi một suy nghĩ tò mò khác nảy ra trong đầu.

“Ahh…Yuri?”

“Hửm?”

“Tôi có thể xem bức vẽ ở phòng tranh không? Bức vẽ được che lại ấy”

Yuri ngập ngừng trả lời và Yoona cảm thấy như cô đã vượt qua một lằn ranh mà lẽ ra cô không nên vượt.

“Xin lỗi, tôi…”

“Không sao, tôi sẽ cho cô xem, đi theo tôi nào”

Yuri dẫn cô trở lại phòng tranh, Yoona cắn môi cảm giác như cô đang làm khó Yuri vậy.Họ đến phòng tranh và Yuri bắt đầu mở ra những bức vẽ được che phủ.

Tổng cộng có năm bức, mỗi bức là một chủ đề, một bức là chân dung, một bức là phong cảnh, bức thứ ba là bãi biển,bức thứ tư là thành phố, còn bức cuối không nhận ra được vì nó tối quá.Những bức tranh này có vẻ như có điểm chung gì đó.

Tất cả đều chưa hoàn thành.

Yoona bước lên phía trước, lặng lẽ phân tích từng bức tranh. Tất cả đều có tiềm chất, nhưng có một bức tranh thu hút cô.

Bãi biển. Trong tranh, có hình tám người đang nắm chặt tay nhau, trong lúc mặt trời lặn với tông màu cam và hồng mạnh mẽ. Yoona cảm thấy có chút buồn cười, nhưng cô thề là cô có thể cảm nhận được tình cảm được thể hiện trong bức vẽ này. Có gì đó về nó làm cho cô phải đưa mắt nhìn chằm chằm.

“Tôi nghĩ đây là lúc mà khả năng sáng tạo của chị bị sững lại”

“Ừ”

“Chị có nghĩ là sẽ hoàn thành nó không?”

Yuri lắc đầu.

“Tôi không biết nữa”

“Đáng tiếc quá” Yoona nói, mắt vẫn chăm chú vào bức tranh. “Tôi rất muốn nhìn thấy bức tranh này hoàn thành. Đây là bức tranh chị vẽ mà tôi yêu thích nhất”

--------------

“Sao chị lại bán tranh của mình với giá ít hơn một đô la?”

“Mọi thứ đều có giá trị của nó. Giá trị của nó được đánh giá dựa vào người xem nó. Tôi thì tin rằng giá trị của một bức tranh hay tác phẩm nghệ thuật bất kì nào đó phụ thuộc vào sự đánh giá của người nghệ sĩ”

Yoona viết vội thông tin mới nhận vào giấy.

“Vậy, tác phẩm gần nhất của chị, theo một lời đề nghị, với chị chỉ đáng giá có 10 xen à?”

“Đúng vậy, tôi vẽ theo những gì mà khách hàng muốn, tôi đặt rất ít tình cảm vào nó, tôi chỉ là không có hứng thú với đề tài đó”

Yoona vẫn nhớ bức vẽ đó, bức chân dung nửa người của một người đàn ông giàu có.Cô không nhớ tên ông ta là gì, nhưng giờ nó không quan trọng nữa. Đầu óc cô hiện đang cố gắng hiểu được logic của Yuri.

“Chị cho rằng ông ta chỉ đáng 10 xen à?”

Mắt Yuri trở nên kiên định và có chút gì đó giận dữ.

“Ông ta chẳng là gì cả ngoài một người tự phụ chỉ biết đến bản thân, một doanh nhân có thể đạp lên và thao túng tất cả để đạt đến đỉnh cao bằng những thủ đoạn mờ ám, tôi nhận lời yêu cầu của ông ta chỉ vì ông ta là một người bạn cũ của bố tôi, tôi bán bức tranh chân dung đó với giá mà ông ta đáng nhận”

“Vậy chị đánh giá khách hàng và đưa ra cái giá cho tác phẩm của mình à?” 

“Không chỉ khách hàng, chủ đề vẽ cũng rất quan trọng đối với tôi. Thời gian, công sức và tình cảm đặt vào tác phẩm là những yếu tố để đánh giá giá trị của nó song song với khách hàng đã đề nghị nó”

“Như vậy có hơi phán xét quá không?”

Mắt Yuri khẽ mở to và rồi cô bật cười.

“… Cô thẳng thắn hơn là tôi tưởng đấy”

“Tôi là người thật thà mà”

“Rất tốt, thật thà là một đức tính thu hút cần có”

Tai Yoona đỏ lên sau khi nghe lời khen ngợi.

“…Cám ơn chị”

Yuri chơi đùa với ống hút trong ly trà đá của mình.

“…Đó là phán xét, vì thế tôi luôn chắc chắn khách hàng của mình là người thế nào trước khi định giá, tôi không có ý phê phán họ nhưng đó là cách tôi nghĩ tác phẩm của mình cần được đánh giá. Người khác không cần phải làm theo cách này và tôi thấy ổn với nó”

Yoona gật đầu, tiếp thu tất cả thông tin nhận được

Kwon Yuri vẫn không ngừng làm cô ngạc nhiên bởi tính cách của mình.

----------

“Bài học hôm nay – hãy vẽ nhẹ nhất có thể”

“Oh, nghe có vẻ không khó lắm”

“Tôi sẽ là vải vẽ của cô”

“Gì cơ?”

Mắt Yoona mở to.

“Nếu cô có thể vẽ trên bụng của tôi mà không làm tôi nhột thì có nghĩa là cô đã hoàn thành bài học”

Cái nhìn hoài nghi hiện lên trên mặt Yoona.

“Chị đùa thôi phải không?”

Yuri mỉm cười với cô.

“Không”

“Thỉnh thoảng, tôi nghĩ chị đã nâng tầm khó bài học lên đó”

Yuri lè lưỡi trêu đùa

“Tôi chưa bao giờ nói là tôi sẽ không. Hơn nữa, cô là người muốn tôi dạy cho mà”

Yoona tự hỏi tại sao cô lại muốn Yuri dạy cô nữa.

Ờ phải rồi, là do cô bị ghép đôi mà.

--------------

Điều kế tiếp mà Yoona biết là cô đã nhúng ngón trỏ của mình vào màu vẽ và vẽ lên chiếc áo trắng ở bụng Yuri.

“Ha…ha…dừng lại. Làm lại lần nữa đi”

Yoona ném cho cô một cái nhìn nghi ngờ.

“Tôi thề là chị đang cố tình cười đó”

Đã mười phút trôi qua từ khi hai người bắt đầu, và Yuri vẫn không ngừng cười khi Yoona di chuyển ngón tay.

“Không có, thật đấy”

“Thật sao?”

“Ừ…sao cô lại nhìn tôi như thế chứ?”

“Chỉ có một cách để xác thực mà thôi”

Yoona cười hở cả răng và bắt đầu chọc cười Yuri bằng cả hai tay. Cô gái kia khẽ thở mạnh và bắt đầu cười không kiềm được, cô cố chống trả, đẩy tay Yoona ra nhưng cô gái trẻ hơn không hề nao núng, tiếng cười vang khắp phòng khi Yuri tựa người vào bức tường.

“Haa…. dừng lại…Ahahaha…”

Yoona không dừng và Yuri bắt đầu trượt xuống bức tường, cười ra nước mắt.

“Tôi không dừng đâu, đây là những gì chị nhận được vì đã đưa ra bài học kì quái hôm nay”

Yoona tiếp tục chọc cười và cô nhận ra tiếng cười của Yuri có hiệu ứng lây lan. Khi cô chậm lại, Yuri nhân cơ hội đảo ngược tình thế, cô chọc cười lại và thấy Yoona cũng bị nhột.

Một vài phút sau thì cuộc chiến mới kết thúc. Hai cô gái nằm dưới sàn cạnh nhau, khẽ cười với cái bụng đau nhói.

“Thật…là…vui”

Yoona cố lấy lại hơi thở sau khi lẩm bẩm mấy chữ đó.

“Vui…” Yuri thì thầm rồi liếc nhìn Yoona, mỉm cười “Tôi nghĩ là cô đã dạy ngược cho tôi một bài học hôm nay đó”

Yoona quay đầu nhìn cô.

“Hmm? Như thế nào?”

Yuri đưa tầm mắt về phía trần nhà.

“Thật tốt khi vui đùa một chút sau một khoảng thời gian”

“Đúng vậy, nó luôn tốt khi vui đùa, đặc biệt nếu đó là công việc của chị”

Yuri ậm ự đồng ý và họ tiếp tục nằm đó.

“Vui”

Cô khẽ thì thầm lần nữa trước khi mỉm cười.

Vậy ra đó là thứ cô đã không có trong một khoảng thời gian rồi.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: