Chapter 9
1pm
Saturday
Ngày đó cũng đã đến khi Tae Yeon hứa sẽ dạy cho Tiffany nấu một vài món. Mối quan hệ bạn bè của họ ngày càng tốt đẹp hơn khi cả 2 người đều tin tưởng và thành thật với nhau. Tae Yeon rất kiên nhẫn với Tiffany, và Tiffany thì không từ chối Tae Yeon. Khi vừa đến nơi, Tae Yeon thấy Tiffany đang mặc một bộ đầm trắng, hoàn toàn phù hợp với cô ấy. Tae Yeon ngay lập tức lấy máy chụp hình của mình ra và chụp Tiffany.
“Ah, Tae Yeon? Cậu làm gì thế?” Tiffany nói khi nghe thấy tiếng máy ảnh.
“Tớ chỉ chụp những bức ảnh của cậu thôi. Trông cậu thật tuyệt!” Tae Yeon nói, nở một nụ cười.
Mặt Tiffany hơi ửng hồng, cô cố gắng ngăn Tae Yeon lại nhưng có vẻ đã muộn, Tae Yeon đã chụp được ít nhất là 30 tấm rồi.
“Cậu sẽ làm gì với những bức ảnh đó?”
“Tớ sẽ đưa cho cậu, đồ ngốc.” Tae Yeon đang nhìn vào màn hình LCD của máy ảnh, xóa những bức không vừa ý đi.
Sau khi Tae Yeon bỏ những thứ cô đem từ nhà đến, cả 2 người cùng nhau đến siêu thị để mua nguyên liệu cho món sukiyaki. Tiffany là một người nghiện món Nhật và nhiệt độ đang rất lạnh, thời điểm này rất thích hợp để ăn món lẩu.
Sau đó thì họ về nhà, Tae Yeon dạy cho Tiffany từ cách cầm dao, cho đến cách cắt sao cho thật đẹp, rồi luôn cả bí quyết nấu như thế nào cũng dạy cho Tiffany. Tiffany rất vui khi học với Tae Yeon vì Tae Yeon lúc nào cũng làm mọi việc thật đơn giản và dễ hiểu hơn, và một điều nữa, Tae Yeon rất kiên nhẫn. Cô cảm thấy được an ủi khi ở bên cạnh Tae Yeon, và Tae Yeon luôn đối xử với cô rất tốt.
Cuối cùng thì món sukiyaki cũng hoàn thành, Tae Yeon dùng thìa để nếm nước lẩu. Cô giơ ngón tay cái lên với Tiffany, làm cho cô ấy cười ngoác miệng rồi lại quay ngón tay xuống, một lần thất bại. Tiffany không tin Tae Yeon, cô tự thử.
“Yah! Cậu làm gì thế? Nó rất ngon cơ mà!” Tiffany nói, đánh vào tay Tae Yeon.
“Tớ chỉ đùa thôi mà, tớ chỉ muốn xem cậu sẽ phản ứng thế nào.”
“Cậu là người xấu!”
“Tại tớ muốn làm lại món này đấy.”
“Why?”
“Như vậy thì tớ có nhiều thời gian bên cậu hơn.”
Tiffany vừa bối rối vừa tự hỏi tại sao Tae Yeon lại luôn đối xử với cô thật ngọt ngào. Cô muốn biết sự thật.
“Tại sao lúc nào cậu cũng ngọt ngào như thế Tae Yeon?” Tiffany hỏi một cách nghiêm túc.
“Well, chỉ là tớ muốn giữ lời hứa của mình thôi mà.”
“Ý cậu là sao?”
“Well, tớ hứa là tớ sẽ ở bên cạnh cậu và sẽ không rời xa cậu khi chúng ta uống rượu với nhau, cậu nhớ chứ?”
“Nhưng lúc đó chúng ta đều say cả mà, lúc đó tớ chỉ nói đại gì đó thôi.”
“Và, những gì Hara làm với cậu thật kinh khủng, tớ không muốn cậu cảm thấy buồn và cô đơn.”
Tiffany cảm động trước cách Tae Yeon xuất hiện bên cạnh cô, là một người lạ cô vừa gặp tại một bữa tiệc ở nhà một người bạn của bạn cô và bây giờ thì 2 người đang dành thời gian cho nhau, như những người bạn thân. Cô không hỏi thêm gì nữa, vì nó không cần thiết.
“Cám ơn Tae Yeon, điều đó rất có ý nghĩa với tớ.” Tiffany trả lời với nụ cười quen thuộc.
------
4pm. New York City
[play jagged edge – put a little umph in it]
Yoona đang quay về với chính bản thân mình, từng ngày trôi qua, những suy nghĩ của cô về Yuri càng lúc càng ít lại, và tất cả đều nhờ Seohyun. Hôm nay, cô muốn đãi Seohyun một bữa, để xem như là cảm ơn Seohyun vì đã giúp đỡ cô trong thời gian khủng hoảng vừa qua.
Cô đến tiệm bánh quen thuộc và mua một cái bánh vừa đủ cho 2 người.
Mỗi lần đến nhà Seohyun, Yoona luôn mua và đem đến một cái bánh, và nhờ vào đó, Seohyun luôn biết Yoona đang nghĩ gì và cảm thấy như thế nào.
Seohyun không biết Yoona làm thế này để làm gì, bởi vì cô ấy thường xuyên đoán được Yoona đang cảm thấy như thế nào thông qua cái bánh. Mỗi khi Yoona đem bánh kem đến, nghĩa là Yoona muốn ‘chơi đùa’ cả đêm. Nếu là bánh có kẹo bên trên thì có nghĩa là Yoona đang vui, còn đem kem đến thì Yoona đang cảm thấy căng thẳng.
Hôm nay, Yoona đem đến một cái bánh kem, có rắc kẹo ở bên trên và đem đến cùng với 2 cây kem.
Nhìn vào cái bánh, Seohyun không biết Yoona đang cảm thấy gì.
“Chị biết em biết rằng mỗi lần chị đem món tráng miệng khác nhau đến thì tâm trạng của chị cũng ứng với mỗi món ăn đó.” Yoona nói với một giọng trầm.
“Vậy, bây giờ, nói cho chị biết, chị đang cảm thấy thế nào?”
Seohyun biết là Yoona đang muốn đùa với cô. Cô cảm thấy ngón tay của Yoona đang di di vòng quanh nút áo của cô, sau đó thì tháo nó ra khi 2 người đang ngồi cạnh nhau và nhìn vào món tráng miệng ở trên bàn.
“Em nghĩ chị đang hạnh phúc.” Seohyun đoán, cô không chắc chắn nếu Yoona thực sự đang làm những gì mà cơ thể của cô muốn Yoona làm.
“Chị nghĩ em nên…đoán lại.” Yoona nói, hơi thở của cô phả vào tai Seohyun.
“Stress?”
“Em trông chị có giống đang bị stress hay không? Có lẽ chị nên cởi bớt đồ ra nhỉ.” Yoona mỉm cười, chậm rãi cởi từng nút áo.
Seohyun có thể thấy được làn da trắng mịn của Yoona sáng lên dưới ánh đèn trong căn hộ. Yoona có một thân hình đẹp, một S-line tuyệt vời mà bất cứ ai cũng có thể xin chết để được chạm vào.
Sự thật là họ đang tranh cãi về những thứ rất nhảm. Yoona luôn có một cách riêng để bắt đầu một cuộc chơi trong phòng ngủ.
Hôm nay cũng như mọi đêm khác, Yoona đang muốn Seohyun. Tất cả những gì Yoona bày ra, Seohyun biết, nó chỉ là phần dạo đầu cho trò chơi của họ. Cuối cùng, cô cũng nói ra điều mà Yoona muốn nghe.
“Em biết, chị muốn chơi.”
Seohyun nghe thấy Yoona cười, cô vòng tay quanh eo Yoona, kéo cô ấy vào một nụ hôn nóng bỏng.
“Đây đúng là lúc em cho chị những gì chị muốn.” Yoona trầm giọng và cắn nhẹ vào vai Seohyun. Cô đứng dậy và kéo Seohyun vào phòng ngủ. Tay họ đan vào nhau.
“Chị quên nói với em là nếu em muốn có được phần thưởng, thì em cần phải đem bánh theo đấy.” Yoona nói và liếm môi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro