Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 15

Bây giờ đã là trưa, Tae Yeon và Tiffany đồng ý gặp nhau, họ chưa có cơ hội nói chuyện với nhau từ khi Hara quay về. Tiffany biết rằng Tae Yeon đang rất buồn vì việc này, nhưng cô cảm thấy rất vui vì Tae Yeon đồng ý gặp cô. Tae Yeon đón Tiffany và họ đến một quán café gần đó, Tiffany đi thẳng vào vấn đề, giải thích cho Tae Yeon nghe về việc của Hara, và lí do vì sao Hara lại làm thế. Tiffany để ý thấy Tae Yeon cư xử rất lạ trong suốt lúc 2 người họ nói chuyện.

“Tớ rất vui vì 2 cậu cuối cùng cũng quay lại với nhau.” Tae Yeon mỉm cười, cố gắng xóa đi sự im lặng. Cô cảm thấy rất đau vì những điều này, cô không có quyền gì để buồn hay cảm thấy bị tổn thương vì nó.

“Không, tớ không bao giờ được như thế này mà thiếu cậu đâu Taengoo.” Tiffany nói.

“Cậu có chắc là cậu vẫn tin tưởng Hara sau những gì đã xảy ra không?” Tae Yeon hỏi. Có vẻ nghiêm trọng. Cô muốn Tiffany nói “không”, như thế thì cô và Tiffany sẽ trở lại như xưa.

“Thành thật mà nói, thì tớ cũng không chắc nữa.”

Không khí im lặng lại bao trùm 2 người họ.

“Hey, Tae Yeon, cậu có yêu mưa không?” Tiffany nói, nhìn lên bầu trời đầ mây đen.

“Ý cậu là sao?” Tae Yeon hỏi, cố gắng làm cho cậu chuyện thú vị hơn.

“Tớ không biết nhưng tớ có cảm giác là mưa giống như một trận gột rửa vậy, nó làm cho chúng ta thoải mái hơn.”

Tiffany dừng một chút và mỉm cười.

“Lúc tớ gặp cậu ấy, trời cũng mưa. Tớ đi lấy một bộ đồ cho buổi chụp ảnh, nhưng tớ quên đem dù, thế là tớ phải chạy vội đến trạm xe bus để trú mưa. Khi cậu ấy thấy tớ đã ướt như chuột, cậu ấy đến và đưa cho tớ cây dù của cậu ấy. Lúc đó, bọn tớ đã bắt đầu…”

“Nghe có vẻ lãng mạn thật, và thật lòng thì, tớ cũng rất thích mưa.” Tae Yeon nói, nở một nụ cười nhẹ. Cô đang thể hiện quá rõ sự tổn thương với những gì Tiffany vừa nói.

When I can’t cry no more tears, I still got the sky crying tears for me.

Khi tớ không thể khóc nữa, tớ sẽ để trời khóc cho tớ. 

“Sao thế?”

“Nó giấu đi nước mắt của tớ.”

“Oh, okay.” Tiffany gật đầu, cô không muốn tiếp tục những điều mà Tae Yeon đang cố gắng nói.

Tae Yeon cũng im lặng.

“Hey Taeng, tớ biết cậu rất buồn vì những gì mà tớ đang làm. Chắc là cậu nghĩ rằng tớ rất ngốc khi quay lại với cậu ấy. Tớ xin lỗi, tớ hi vọng cậu có thể tha thứ cho tớ vì sự ngu ngốc này, và tớ hi vọng rằng chúng ta sẽ trở lại như lúc trước.”

“Không phải do cậu đâu, chỉ là tớ có một ngày làm việc cực kì tệ hại mà thôi.” Tae Yeon nói rồi mỉm cười.

Sau cuộc nói chuyện đó, mưa càng lớn hơn và họ ra khỏi tiệm café. Với cây dù của Tae Yeon, họ chạy cùng nhau dưới mưa đến bãi xe mà xe của Tae Yeon ở đó.

Khi họ tìm được chỗ trú mưa, Tiffany nhìn ra ngoài, mỉm cười với những gì trước mắt mình. Cô nhìn Tae Yeon và làm Tae Yeon cảm thấy tò mò với cái eye-smile cô vừa dùng.

“Tớ nghĩ tớ sẽ tin tưởng Hara một lần nữa. Khi nhớ lại những gì chúng tớ đã cũng nhau trải qua, tớ có thể khẳng định rằng mình rất yêu cậu ấy. Với những gì tớ được biết, tất cả chỉ là hiểu lầm và nó không hề ảnh hưởng đến tình cảm của bọn tớ. Bây giờ nghĩ lại, tớ thấy tớ phải cám ơn cậu ấy vì những gì đã làm cho tớ. Lần này, tớ sẽ tin tưởng cậu ấy bằng cả trái tim mình.”

Mắt của Tae Yeon đã đầy nước, tim cô đang rất đau. Những gì Tiffany nói, từng chữ từng chữ một như những nhát dao đâm vào tim cô. Cô chạy vào màn mưa, giấu đi những giọt nước mắt của mình. Cô siết chặt nắm tay của mình, không để mình thốt lên một âm thanh nào.

“Tae Yeon, cậu đang ướt hết rồi.” Tiffany nói, hoảng hốt với những gì vừa xảy ra.

Cô để nước mắt của mình rơi theo dòng nước mưa, và cô để mưa xoa dịu đi trái tim đang rên rỉ vì đau của mình. Cô đứng như thế giữa trời mưa một lúc lâu, cuối cùng cô đã quyết định: Cô không muốn tổn hại niềm hạnh phúc của Tiffany, sự thật trước mắt là Tiffany rất yêu Hara.

“Tae Yeon? Cậu đang khóc sao?” Cuối cùng Tiffany nhận ra điều đó qua hơi thở của Tae Yeon. Rất gấp.

“Không, chỉ là mưa mà thôi.” Giọng Tae Yeon run lên.

Tae Yeon quyết định sẽ vứt bỏ cảm xúc của mình với Tiffany và đối xử với cô ấy như những người bạn tốt và không để bất cứ một điều gì làm tổn hại tình bạn của họ. Cô sẽ không xem Tiffany là người mà mình yêu nữa, đó không phải là những gì họ đã thỏa thuận với nhau từ đầu.

“Tiffany, cậu đi được rồi, tớ xin lỗi, tớ không muốn nói chuyện vào lúc này.”

Nghe được những gì Tae Yeon nói, Tiffany không rời đi, mà cô chạy đến Tae Yeon, để mặc cho bản thân mình bị ướt và cô ôm lấy Tae Yeon. Điều này làm Tae Yeon khóc càng nhiều hơn và cô càng cảm thấy đau hơn nữa. Cô để tất cả tình cảm của mình dành cho Tiffany trôi đi. Cô sẽ không bao giờ nhìn Tiffany giống như thế nữa.

“Tae Yeon, tớ rất đau lòng khi thấy cậu như thế này đấy.” Tiffany nói với giọng buồn.

“Tớ xin lỗi, tớ sẽ ổn thôi. Công việc đang làm tớ phát điên lên.” Cô lại nói dối.

This will be the last time that I’ll feel her warm embrace. The last time we’ll have such an exchange of words. After this, I am casting everything aside, breaking free from the chains of my emotions.

I’m leaving the one I want to take.

Đây sẽ là lần cuối cùng tớ cảm nhận được hơi ấm từ vòng tay của cậu. Lần cuôi cùng chúng ta nói chuyện. Sau này, tớ sẽ là một con người khác, tớ sẽ để cho mọi cảm xúc của mình được tự do thể hiện.

Tớ bỏ cậu lại, điều duy nhất mà tớ muốn giữ bên mình. 

---------------------------------------

3pm

Yuri đang trên đường về văn phòng, cô tận hượng xong giờ nghĩ trưa của mình. Đi ngang qua bảng thông báo, có cái gì đó đập vào mắt Yuri. Một mẩu tin về một cuộc thi nhiếp ảnh. Cô phát hiện rằng mình đã để cho quá khứ và mối quan hệ của cô với Yoona ảnh hưởng đến mình quá nhiều. Cô nhớ ngày xưa, khi cô và Yoona còn bên nhau, cô nhớ những người mẫu từng làm việc với mình, nhớ Tae Yeon, một đối thủ cực kỳ nặng kí của mình. Bây giờ mọi việc đã thay đổi quá nhiều, Yoona không còn bên cạnh cô, Tae Yeon bây giờ đã là một radio DJ.

Quay về với thực tại, cô nghĩ ngay đến một việc.

Cô chạy ngay đến phòng thay đồ của Jessica và tìm cô ấy.

“Jessica, tớ cần cậu!” Yuri hét lên.

“Hả?” Jessica nói, cảm thấy hơi lo lắng với những gì vừa nghe thấy.

Yuri nắm lấy tay Jessica và dẫn đến bảng thông báo.

“Tớ muốn tham dự cuộc thi này với cậu và tớ muốn thách đấu Tae Yeon và Tiffany.”

“Nhưng tại sao?”

“Tớ muốn đấu với Tae Yeon một lần nữa.”

“Tớ thì không sao, dạo này tớ chẳng có việc gì ngoài nhảy nhót với cậu cả, tớ sẽ tham gia.” Jessica nói, cảm thấy hơi hụt hẫng.

Yuri cười một cách hào hứng và ôm chặt lấy Jessica. Jessica cũng mỉm cười đáp lại và tận hưởng giây phút được trong vòng tay của Yuri.

Yuri buông Jessica ra và lấy điện thoại, cô gọi cho Tae Yeon.

“Tae Yeon.”

“Yuri? Có việc gì thế?”

“Nghe này, có một cuộc thi nhiếp ảnh và…”

“Này này, cậu có quên là tớ đã bỏ nghề rồi không đấy?”

“Làm ơn đi mà! Đã lâu lắm rồi tớ và cậu không đấu với nhau và còn nữa, chúng ta đang hòa nhau. Cậu giải nghệ và chẳng nói chẳng rằng gì. Chúng ta có thể giao trước, ai thắng cuộc thi này sẽ là số 1 trong làng nhiếp ảnh.”

“Đó là giải thưởng duy nhất à?” Yuri nghe thấy Tae Yeon đang cười sằng sặc ở đầu dây bên kia.

“Tốt thôi, ai thắng…sẽ có được bất cứ điều gì người đó muốn và 1000$, ngang bằng với tiền thưởng rồi đấy.”

“Okay, nghe được hơn rồi đấy. Tớ tham gia.”

“Great!!! Báo cho Tiffany thôi.”

“Báo cho cậu ấy cái gì chứ?”

“Tớ quên nói là cậu cần có một người mẫu.”

“Oh, okay. Tớ sẽ báo cho cậu ấy. Hẹn gặp lại cậu trong cuộc thi.”

Cúp máy, Yuri cảm thấy rất hào hứng. Cô cảm thấy rất vui vì Tae Yeon đồng ý tham dự cuộc thi và cô rất vui vì cuối cùng giữa họ cũng sẽ có trận đấu cuối cùng. Cô nghĩ về những gì mình sẽ làm cho cuộc thi và mỉm cười như một người hâm. Yuri chỉ tỉnh lại khi mà Jessica đánh cô cho tới khi tỉnh.

“Hey, cậu có sao không đấy?” Jessica cảm thấy Yuri đang rất có “vấn đề”.

“Yeah, tớ sẽ đón cậu vào vài ngày tới, chúng ta sẽ đi tìm trang phục.”

“Được đấy. Nghe này, tớ phải đi rồi, cần gì thì liên lạc với tớ.” Jessica nói và đi đến địa điểm chụp ảnh tiếp theo. Cô ôm Yuri và chào tạm biệt.

“Yes, aja hwaiting!” Yuri hét lên với chính mình trên đường đến văn phòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: