Chap 11--->15
Chap 11: Jealousy
Cuộc họp kéo dài suốt 4 tiếng và bàn về vấn đề hợp nhất giữa hai công ty – Jung Corporation và Hwang Company. Một vài người hợp tác đồng ý ủng hộ nhưng có người không đồng ý. Cuối cùng là một trong số những người con của ông Hwang cần chuyển sang tập đoàn Jung để quản lý và giám sát cổ phần.
_Vậy ông Hwang, ai sẽ là người làm điều đó? – Một người đối tác hỏi.
Ông nhìn con gái mình với vẻ lo âu. Tiffany biết bố mình đang hỏi sự đồng ý. Cô chỉ gật đầu và mỉm cười buồn. Cô thật sự không muốn chuyển sang công ty khác cho dù là có Jessica ở đó. Cô đang quen với việc làm dưới bóng của bố và anh trai cùng với bạn của mình là Sunny và Taeyeon ở công ty của họ.
Jessica thấy được sự không thoải mái trên khuôn mặt Tiffany. Cô nắm chặt lấy tay cô ấy như để nói rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi. Tiffany mỉm cười với cô gái tóc vàng khi cảm thấy được cái chạm tay đó.
Ta nghĩ con sẽ ổn khi ở đây thôi.
– Ông Hwang nghĩ.
_Tiffany sẽ ở lại đây. – Ông trả lời.
_Woohoo! – Lee Joong bỗng nhiên hét lên. Anh ta chợt trông thấy Jessica đang lườm mình.
_Ý tôi là... Err. Chào mừng cô Tiffany. – Anh tiếp tục với giọng lo lắng.
_Daddy, con đưa Taeyeon sang cùng được không? Con không thể làm một mình được. – Tiffany hỏi.
Jessica cảm thấy buồn khi tên của Taeyeon được nhắc đến. Cô vội bỏ cái nắm tay với Tiffany ra. Tiffany vẫn quá bận rộn chờ đợi câu trả lời của bố nên không để ý đến biểu hiện của cô gái tóc vàng kia. Cô nàng tóc nâu thì không biết nhưng Jessica thì đã thấy được một ít chuyện xảy ra ở nhà bếp cái hôm họ mới chuyển đến.
Flashback
Jessica, Yuri, Sooyoung, Tiffany và Sunny đi vào phòng khác để xem còn thứ gì chưa hoàn thành nốt.
_Có còn cái gì mà chúng ta chưa làm không nhỉ? – Sunny hỏi Tiffany.
_Tớ nghĩ là không. Tớ sẽ đi xem Taetae... Có lẽ tớ sẽ giúp cậu ấy rửa bát. – Tiffany nói và đi vào nhà bếp.
Jessica nhíu mày khi nghe đến cái nickname đó.
Taetae? Pfffff! Thật là trẻ con.
– Cô gắt gỏng trong đầu, cảm thấy khó chịu trước cái tên đó.
_Sooyoung, cậu vác cả món tráng miệng ra đây đó à? – Yuri vỗ lên đầu Sooyoung.
_Sao chứ? Tớ chưa ăn xong mà các cậu đã vội đứng dậy khỏi bàn. Tớ không muốn bị bỏ lại một mình. – Sooyoung lý sự.
_Đúng là cái đồ shikshin. – Sunny thì thầm nhưng Sooyoung đã nghe thấy.
_Còn cô là đồ lùn. – Cô lè lưỡi trêu Sunny. Và Sunny cũng làm như vậy với Sooyoung.
_Taeyeon đang rửa bát đó! Nhanh lên! – Yuri ngắt lời.
_Không sao Yuri! Tớ sẽ rửa nó sau vậy. – Jessica ngăn chặn hai con người kia. Sooyoung lại tiếp tục ăn.
_Tớ xong rồi. Tớ sẽ mang nó vào bếp cho. – Sooyoung chuẩn bị đứng dậy.
_Cứ đưa cho tớ, Soo. Tớ cũng vào lấy soda luôn. – Jessica nói với Sooyoung.
Cô tiền về phía bếp và nghe thấy Tiffany đang nói chuyện với Taeyeon. Jessica nghe thấy ai đó bị đẩy và đập vào cái gì đó. Cô nhanh chóng nhìn trộm vào bên trong. Mắt cô mở to khi thấy cảnh trước mắt. Cô chuẩn bị nói gì đó để thu hút sự chú ý của hai người kia thì chợt có một bàn tay bịt lấy mồm cô.
_Sica baby, yên nào. – Cô nghe Yuri thì thầm và từ từ bỏ tay xuống.
_Cậu đang làm gì vậy? Ya! Ngăn họ lại. Đó là bếp đấy trời ạ! Kéo họ vào một cái phòng nào đó đi! - Cô gái tóc vàng rít lên với Yuri. Cô không biết vì sau nhưng cô không thích cái cảm giác thấy Tiffany hôn người khác. Cô tức giận. Jessica vội lao ra khỏi nhà bếp.
_Cái quái gì.... Sica baby, không phải là chúng ta chưa từng làm nó ở trong bếp mà. Cậu nên hiểu cho họ chứ. Vì ngay cả cậu còn chẳng ngăn được mấy cái hoóc môn của mình khi nó bùng cháy cơ mà. Hahaha. – Yuri trêu và đi theo Jessica.
End Flashback.
Taeyeon? Sao cô lại cần cậu ta khi có tôi ở đây chứ. Cô không có ở một mình mà. Cô có tôi còn gì. Cô không cần Taeyeon đó.
– Cô gái tóc vàng muốn lên tiếng nhưng lại quyết định giữ lại.
_Taeyeon? Con bé xin ta một kì nghỉ không thời hạn đó. Nó nói muốn đi nghỉ hay làm gì đó. Con bé không nói với con à? – Ông Hwang hỏi con gái mình.
_CÁI GÌ?! Cậu ấy không bảo với con! Khi nào cậu ấy về vậy?! – Cô nói hơi to.
_Ta không biết, Miyoung. Dù sao thì con có thể đưa Sunny đi cùng mà. – Ông Hwang trả lời con gái mình.
Taetae... Tớ xin lỗi. Sao cậu lại phải bỏ đi chứ? Chúng ta vẫn có thể là bạn mà....
– Tiffany nghĩ về Taeyeon. Cô cảm thấy có lỗi với cô ấy. Nỗi buồn phảng phất trên đôi mắt cô. Tiffany nhìn xuống và nắm chặt tay lại. Ngay lúc đó, cô nhận ra là Jessica đã không còn nắm lấy tay cô nữa.
Jessi, tôi cần cô giữ lấy tôi. Cô là người duy nhất bên tôi lúc này.
– Cô cảm thấy yếu đuối ngay lúc đó.
Jessica vẫn luôn quan sát Tiffany. Còn Yuri vẫn để ý những hành động của cô gái tóc vàng kia.
Cậu có tôi mà Tiffany. Đừng nghĩ đến Taeyeon nữa.
– Jessica nghĩ với một chút ghen tị.
Cậu luôn có thể quay về bên mình, Sica
– Yuri tự nói với bản thân.
_Cậu ổn chứ? – Yuri thì thầm với Tiffany khi thấy nỗi buồn ánh lên trong mắt cô ấy. Cô vỗ nhẹ lưng cô gái. Đúng là cô muốn Jessica nhưng cô phải chấp nhận sự thật là Jessica không thuộc về cô. Cô vẫn sẽ ở đó khi cô gái tóc vàng kia cần cô. Cô không hề có chút ác cảm nào với Tiffany cả.
Tiffany ngẩng đầu lên và gật nhẹ với Yuri. Cô mỉm cười. Sự động chạm của Yuri phần nào an ủi cô nhưng Tiffany cần một sự an ủi của người khác. Cô nhìn Jessica và chỉ thấy biểu hiện lạnh lùng. Cô gái tóc nâu cảm thấy lo lắng. Cô muốn nắm lấy bàn tay đó nhưng lại ngăn bản thân không làm vậy. Tiffany chưa nhận ra nhưng trong cô đang dần hình thành một vị trí cho cô gái tóc vàng kia.
_Vậy mọi chuyện ổn cả rồi. Và đó là tất cả cho ngày hôm nay.... và oh! Ta suýt thì quên. Jessica và Tiffany sẽ lấy nhau nên các quý ông xin hãy cẩn thận cho. – Ông Jung kết thúc cuộc họp và câu nói cuối cùng thì nhằm thẳng vào Lee Joon và Taecyeon. Cả hai chỉ có thể gật đầu vì bất ngờ và thất vọng.
..........................
_Tiffany, vì chúng ta vẫn phải chuẩn bị phòng cho cháu nên có ổn không nếu cháu dùng chung phòng với Yuri trong vài tuần tới? – Ông Jung hỏi Tiffany sau khi mọi người đã rời khỏi phòng. Những người còn ở lại chỉ là Jessica, Tiffany, bố của họ và Yuri.
Gì cơ? Tại sao lại là Yuri? Phòng mình to hơn mà!
– Cô gái tóc vàng tự nói với bản thân khi nhíu mày lại.
_Bác, cháu biết phòng cháu khá rộng nhưng... phòng của Jessica còn lớn gấp đôi của cháu ý. Tại sao lại ở phòng cháu? – Yuri hỏi.
_Đó là lý do. Chúng ta sẽ tách phòng Jessica ra làm đôi. Một nửa sẽ là của Tiffany. Việc sửa chữa sẽ bắt đầu vào ngày mai. Con sẽ ở phòng của ta cho tới tuần sau, Sooyeon. Và đừng lo, ta biết con không muốn bị kìm hãm. Ta sẽ ra nước ngoài nên phòng của ta sẽ thuộc về con. – Ông Jung giải thích cho Jessica.
Jessica chỉ im lặng và không biểu hiện gì.
_Vậy còn Sunny? – Tiffany hỏi.
_Oh đúng rồi! Sunny có thể chuyển đến sau khi việc sửa chữa hoàn thành được chứ? Cháu có thể hỏi thư kí của Yuri hoặc Jessica nếu cần giúp đỡ. Và có thể hỏi Sooyeon cũng được. – Ông Jung trả lời Tiffany.
_Oh, vâng ạ. Cảm ơn bác Jung. – Cô gái tóc nâu cúi đầu.
_Đó là tất cả hả bố? Con đi được chưa? – Cô nàng tóc vàng cuối cùng cũng lên tiếng. Giọng cô đầy sự lạnh lùng và thờ ơ.
Tiffany khó hiểu vì sự thay đổi thái độ đột ngột của Jessica.
Cô đúng là đa nhân cách đó.
– Tiffany nghĩ.
_Đó là tất cả, Sooyeon. Nhân đây con có thể về nghỉ được rồi và giúp Tiffany chuyển đồ tới đây.
Jessica rời khỏi phòng mà không nói lời nào.
_Có chuyện gì xảy ra với Jessi vậy? – Tiffany hỏi Yuri. Những người khác đã vội rời khỏi phòng.
_Cậu khờ đến thế sao? Tớ cá là cô ấy đang ghen đó. Cậu chết chắc rồi. – Yuri nhếch méo nhìn Tiffany.
_Huh? Ghen? Với ai chứ? – Cô nàng tóc nâu vẫn không biết gì.
_Tự tìm hiểu đi. Hãy hỏi bản thân mình ý. – Yuri mỉm cười và đi qua Tiffany để rời khỏi phòng.
......................
_Jessi! Jessi, chờ đã! – Tiffany cố gắng tới chỗ Jessica, người đang mở cửa xe ra.
Aish cái đồ trẻ con này!
– Jessica nghĩ. Sự ghen tị vẫn đang chiếm lấy cô.
_Cô muốn gì? - Cô trả lời với giọng khó chịu. Jessica dựa cả người vào cửa xe.
_Cô định đi đâu vậy? Không định giúp tôi à? Sao cô lại nổi quạu lên vậy? Tôi bắt đầu nghĩ cô là người bị rối loạn nhân cách đó. – Cô nàng tóc nâu hỏi dồn dập cô gái kia.
_Cô nói quá nhiều đó. – Jessica đảo mắt.
_Gì cơ? Xin lỗi... Nhưng cô còn không thèm trả lời câu hỏi nào của tôi cả. – Tiffany bĩu môi.
Sh*t. Cô ấy đang bĩu môi kìa. Đừng chịu thua nó, Jessica. Cô ấy đang cố thao túng mày đó. Nhớ rằng, tất cả những gì cô ấy nghĩ đến là cái tên lùn Taeyeon kia.
– Cô gái tóc vàng nói với bản thân.
_Đó là vì tôi không biết phải trả lời câu nào trước. Và đừng có bĩu môi thế. Cô không còn là con nít nữa đâu. – Cô cố gắng trả lời.
_Nhưng Taetae nói tôi trông dễ thương khi làm điều đó. Cô không thích nó ư? – Tiffany quyết định trêu cô gái tóc vàng đế làm không khí bớt căng thẳng. Tiffany tiếp túc trề môi ra.
_Awww..... Taetae nói vậy ư? – Jessica nói với giọng nhẹ nhàng, và mỉm cười. Tiffany ngây thơ gật đầu, không hề biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
_Vậy sao cô không đi đến chỗ Taetae của cô mà làm điều đó. Và đừng quên hỏi cô ấy giúp với đống dồ của cô ý. Dù sao thì cô ta cũng là người mà cô muốn ở bên cạnh nhất. – Cô nàng tóc vàng ngay lập tức chuyển về phong thái lạnh lùng của mình. Cô tiếp tục với giọng khó chịu xen lẫn tức giận. Thây vì làm tâm trạng của Jessica khá lên bằng những câu nói đùa đó, thì nó khiến Jessica nổi giận hơn khi cô gái tóc nâu kia nhắc đến cái tên mà cô không muốn nghe.
_Cậu ấy không phải Tae của tôi... – Lời nói của cô nhỏ dần khi cô nhận ra điều gì đó. Tiffany mỉm cười ngọt ngào.
_Aha! Yuri đã đúng! Cô thật sự đang ghen. – Cô gái tóc nâu tiếp tục và nhếch mép.
_Cái... cái gì? Đừng có nghe cái con người đen đen đó nói. Tôi không có ghen. Hãy nhắc tôi giết cậu ta vào ngày mai. – Jessica cố che dấu cảm xúc nhưng khuôn mặt đỏ bừng đã phản bội cô.
_Jessi của mình đang ghen ư? – Tiffany mặc kệ lời nói của cô gái tóc vàng và tiếp tục trêu. Cô nói với giọng ngọt ngào nhất trong khi nhích dần tới chỗ Jessica.
_Không, tôi không... Ya Brunnie! Ngừng lại đó! Đừng có lại gần. Hãy đi tới chỗ Taetae của cô hay gì đó đi.... – Nhịp tim của cô gái tóc vàng kia đập nhanh hơn. Đầu gối cô trùng xuống vì sự trêu trọc của Tiffany.
_Lại gọi là Brunnie nữa rồi? Tôi tưởng tôi là Tiffany của cô. Không còn nữa sao? – Cô gái tóc nâu tiến lại gần và quàng tay qua cổ cô gái kia, vẫn mỉm cười dịu dàng. Jessica há hốc miệng nhưng không nói được câu nào.
_Cậu biết không, cậu không cần phải ghen đâu. Taeyeon chỉ là một người bạn thôi. – Cô tiếp tục.
_Ai lại đi hôn thắm thiết bạn của mình trong bếp chứ? – Jessica lõ mồm.
_Cậu thấy hết?! Ya! Cậu là người hôn Yuri ngay khi vừa mới bước tới của nhà nhé. – Cô đáp trả.
_Giờ thì là lỗi của tôi? Chúng ta đang ở Mỹ đó! Những mối quan hệ bình thường là phổ biến mà! Và để nhắc lại, tôi vừa nói là cậu là của tôi lúc nãy đó. Tôi chắc cậu ấy đã hiểu được điều đó. – Giọng của cô gái tóc vàng to hơn trước.
_Vậy cũng như tôi và Taeyeon thôi. Tôi đã từ chối cậu ấy rồi. Jessi, đừng giận nữa mà. Làm ơn? – Giọng Tiffany lại nhỏ nhẹ.
Oh vậy đó là lý do vì sao cậu ta lại chạy ra ngoài như vậy..
– Cô nghĩ về cái hôm cô thấy Taeyeon chạy ra khỏi bếp.
_Nhưng nó vẫn không thay đổi được việc cậu muốn cậu ta bên cạnh thay vì tôi. – Giọng Jessica nhỏ dần.
_Không phải như vậy. Đó là vì cậu ấy là người giúp tôi trong công việc mấy năm qua và là một người bạn tuyệt với cũng như Yuri với cậu đó. Tôi không biết ai ở đây cả. Tôi nghĩ là cậu đang bận rộn với công việc của mình nên không muốn làm phiền cậu.... Jess, làm ơn tôi xin lỗi, tôi không có ý làm cậu cảm thấy vậy... – Cô ôm lấy khuôn mặt cô gái tóc vàng.
Biểu hiện của Jessica có phần dịu lại và mỉm cười khi nghe Tiffany giải thích.
_Awww cậu thật dễ thương khi ghen đó. – Cô khoe eyesmile.
_Tôi đồng ý chuyện tôi dễ thương nhưng tôi đã nói rồi, tôi không có... – Jesscia dừng lại khi một đôi môi áp vào môi cô. Cô bất ngờ nhưng nhanh chóng đáp trả sau khi nhận ra chuyện gì đang xảy ra. Cô nàng tóc nâu kia không thể cưỡng lại sự dễ thương của Jessica.
Nó đang ra chỉ là một nụ hôn trong sáng nhưng lại trở thành một nụ hôn mạnh liệt sau khi hoóc môn của họ được kích hoạt. Cô cảm thấy lưỡi Tiffany đang quét lên môi mình.
_Hmm... Tiff.. Chúng ta đang ở... bãi... đỗ xe... Ai đó.... có thể.... nhìn thấy... chúng ta... – Cô nói giữa nụ hôn. Jessica muốn dứt nó ra nhưng hạnh động của cô lại không cho phép. Tay cô ôm chặt lấy eo Tiffany.
_Ghế... sau... ô tô. – Tiffany cố gắng nói khi nụ hôn của họ trở nên nóng bỏng hơn.
Jessica hiểu ý. Cô với một tay ra và mở cửa xe. Lưng cô vẫn đang dựa vào cửa xe trong khi Tiffany đang ấn chặt người vào cô.
Cái quái gì vậy!!!! Cái tay nắm quái quỉ đâu rồi?.... Bingo!
– Cô mỉm cười. Jessica nhanh chóng mở cửa xe.
Cô gái tóc vàng vội lật lại tư thế. Cô ấn Tiffany vào và để cơ thể mình ngã xuống người cô gái kia. Cánh cửa tự động đóng lại.
_Ummpf – Tiffany kêu khi thấy sức nặng của Jessica trên người mình.
_Xin lỗi. – Cô lại hôn lên đôi môi Tiffany. Một tay cô tìm cách luồn vào bên trong áo của Tiffany còn tay còn lại đang để ở cặp đùi mật ong của cô ý.
Tiffany giờ cô mở từng nút áo của Jessica và để lộ một phần cơ thể Jessica. Cô dứt ra khỏi nụ hôn và đặt lên cổ cô gái tóc vàng những nụ hôn ướt át. Jessica ngửa cổ ra để cho Tiffany dễ dàng hơn. Cô rên lên bởi từng nụ hôn. Tiffany đang chơi ở gần ngực Jessica, khi cô nghe thấy Jessica gọi tên mình.
_Tiff... Tôi muốn cậu...
Cô gái tóc nâu dịch lên và hôn lên môi Jessica. Họ đang có một cuộc chiến lưỡi, người này đang đè lên người kia, tay thì đang miên man ở đâu đó, quần áo thì đang mở ra, và tóc thì rối bù khi nghe thấy ai đó gõ vào cửa kính xe.
Họ gần như nhảy dựng lên vì ngạc nhiên. Cả hai ngóc đầu lên vì tiếng động và nhịp tim thì đập nhanh hơn. Họ trông thấy một hình ảnh khá mờ đang đứng phía bên ngoài. Người đó đang cố nói gì với cả hai.
Cái người quái quỉ này là ai vậy? Mình sẽ chôn sống người này ngay khi bước ra khỏi xe.
– Cô gái tóc vàng tức giận vì bị làm phiền lần thứ hai trong ngày hôm nay.
Chap 12: Goodbye.
Jessica ngay lập tức ngồi dậy và sửa lại quần áo để ra khỏi xe với một khuôn mặt tức tối.
_Mấy người tính làm cái quái gì.... – Giong nói tức giận của cô ngừng lại khi đã nhìn rõ người kia là ai.
_Bác.. bác Hwang? Err... – Cô cúi chào với khuôn mặt đỏ như quả cà chua vì sự xấu hổ. Cô gái tóc vàng không thể tìm được từ để nói. Cô vẫn cúi đầu như vậy.
Tuyệt! Giờ mình như là một đứa biến thái trong mắt bố vợ tương lại vậy.
– Jessica nghĩ.
_Well, cháu biết không, ta đang định đi tìm và bảo cháu hãy để mắt đến con gái ta khi nó ở đây nhưng theo những gì ta vừa chứng kiến – điều mà ta ước mình đã không nhìn thấy – nó chắc chắn sẽ nằm trong tầm kiềm soát của cháu. – Ông mỉm cười trước nhận xét của mình.
_Bác.. bác Hwang... uhmm. Không như... – Cô nàng tóc vàng lắp bắp và lại bị chen ngang.
_Daddy? – Tiffany hét lên. Cô vừa ra khỏi xe sau khi đã sửa lại quần áo.
_Bố đang làm gì ở đây vậy? Err... ý con là, bố muốn gì ạ? Không phải là bố nên trở lại công ty rồi chứ? Sao bố vẫn ở đây? – Cô tiếp tục với tông giọng cao vút của mình, vẫn bất ngờ khi nhìn thấy bố.
Oh.My.Gee! Có phải bố vừa thấy mình làm..... Điều này thật sự đáng xấu hổ. Ai đó hãy ném mình lên mặt trăng đi. NOW!
– Cô gái tóc nâu muốn bốc hơi ngay tại chỗ.
_Từ từ thôi, Miyoung. Ta đang đi đến chỗ ô tô thì lại trông thấy cái xe này rung lên và... yeah... con biết đó... ta không muốn nghĩ về nó nữa. – Ông Hwang quay đầu về phía con gái mình.
Cả hai đỏ mặt hơn nữa. Họ nhìn xuống đất và cố nghĩ xem nên nói gì với người trước mặt.
_Ehem! Dù sao thì ta cũng phải đi đây. Ta vui khi thấy hai đứa đã thân hơn nhưng làm ơn hãy làm những chuyện đó ở nơi riêng tư hoặc lúc ta không có ở đây... hoặc là ở nhà.... hoặc có thể mấy đứa hãy lắp kính đen cho xe đi nếu muốn làm ở trong đó..... hoặc gì cũng được. Chỉ cần đảm bảo là không làm chuyện đó trước mắt ta, làm ơn đó Miyoung? Sooyeon? Thật sự không thoải mái lắm khi nhìn thấy con gái của mình làm chuyện.... mấy đứa biết đó. Hai đứa đã hiểu ý ta chưa? – Ông Hwang hắng giọng và nhìn hai cô gái đang đỏ mặt trước mặt mình.
_V..vâng, daddy. Và hãy tin con, để thấy bố nhìn thấy chuyện này là điều cuối cùng xảy ra trong cuộc đời con. – Tiffany đồng ý với bố. Jessica chỉ có thể gật đầu, vẫn còn đang rất rất xấu hổ.
_Tốt. Ta về công ty đây. – Ông bước đi nhưng chợt dừng lại.
_Oh! Nhân đây, liệu ta có nên mong một đứa cháu sớm không nhỉ? Ý ta là dựa vào cái cách mà hai đứa..... biết rồi đó.. – Ông hỏi với giọng nghiêm túc.
_Gì ạ?!! – Cả hai ngay lập tức ngẩng lên nhìn bố Tiffany đầy bất ngờ.
_Ta chỉ đùa thôi mà! Hahaha. Ta không thể tin là mình sẽ nói ra điều này nhưng.... Hai đứa thật sự rất dễ thương khi ở cạnh nhau đó. Có lẽ ông mấy đứa đã có một quyết định đúng đắn. – Ông nói và tiếp tục bước đi.
_Oh.my.god! Không thể tin được. Mình sẽ chết vì xấu hổ mất! – Jessica giấu mặt vào tay.
_Tôi biết, đúng không?! – Cô gái tóc nâu xoa hai thái dương.
_Tiffany! Bố cậu nói đúng.
_Tất nhiên là ông ý đúng. Chúng ta không làm chuyện đó ở bất kì đâu.
_Không, tôi không nói về chuyện đó. Ông ý nói đúng, chúng ta cần phải lắp kính màu cho xe.... và nhanh lên nào! Đi thôi! Lấy xe của cậu đi. Tôi sẽ nhắn tin địa chỉ nơi ta gặp mặt. – Cô nàng tóc nâu hét lên và đẩy Tiffany đi.
_Gì cơ?! Chờ đã! Đừng nói với tôi là cậu định làm chuyện đó lần nữa nhé? Ôi trời ơi, Jessi! Tôi không biết cậu lại biến thái đến vậy.
_Đừng nói nữa! Nó là dành cho ý định khẩn cấp! Cậu sẽ chả biết khi nào thì hoóc môn của chúng ta lại được kích hoạt đâu. Nên chuẩn bị trước thì tốt hơn. Giờ đi thôi! Tôi không muốn bố mình hay người khác nhìn thấy cảnh đó nữa đâu. – Cô nàng tóc vàng mỉm cười.
Tiffany chỉ có thể lắc đầu và nghe theo lời cô gái kia.
Mình đã để bản thân dính vào cái gì thế này?
– Cô nghĩ khi nở một nụ cười.
Họ đưa xe đến cửa hàng xe. Sau đó quay lại chỗ ông Jung để lấy chìa khóa phòng và trở về nhà. Tiffany gọi cho thư ký và bảo họ chuyển đồ của cô sang tòa nhà của họ Jung trong khi Jessica gọi thư ký của mình giúp đỡ họ.
...................
Giờ đang là buổi tối và hai người kia thì đang cãi nhau xem tối nay ăn gì.
_Jessi, tôi nói rồi. Tôi không muốn ăn đồ ăn Hàn!
_Đừng trẻ con nữa, Tiff!
_Tôi muốn ăn pizza! Tôi muốn mỳ Ý! – Cô bĩu môi.
Gawd! Mình phải sống với một đứa trẻ!
– Cô gái lớn hơn nghĩ.
_Nhưng... – Lời của cô bị ngắt bởi tiếng chuông cửa.
_Ai vậy? – Cô hỏi cô gái tóc nâu.
_Sao tôi biết được? – Tiffany đứng dậy và đi mở cửa.
Cô bất ngờ khi trông thấy người đó.
_Hi! – Cô gái mỉm cười.
_Taeyeon? Trời ơi Taetae! Tớ tưởng cậu đã đi rồi chứ! – Cô lao vào người cô gái kia.
Taeyeon chỉ mỉm cười và tận hưởng hơi ấm từ cái ôm của Tiffany.
_Tiffany, là ai... – Jessica trông thấy Tiffany đang ôm Taeyeon.
_Oh. Hi, Jessica! – Taeyeon vẫy tay. Tiffany vẫn đang ôm cô.
_Chào. – Cô trả lời lạnh lùng, cảm thấy không-hề-vui khi trông thấy cô gái kia.
Tiffany bỏ Taeyeon ra. Cô thấy biểu hiện của Jessica.
_Uhmmm.. Vậy Tae...yeon. Taeyeon, cậu làm gì ở đây vậy?
_Tớ chỉ muốn nói tạm biệt. Tớ sẽ đi nghỉ một vài tháng, cõ lẽ vậy. Cũng chả biết là đến bao giờ nữa. Cậu biết đó, để thư giãn đầu óc... – Giọng của cô ấy khá buồn.
_Cậu định đi đâu? – Jessica hỏi. Vẫn khuôn mặt lạnh lùng nhưng bên trong cảm thấy phần nào nhẹ nhõm khi biết Taeyeon sắp đi xa một thời gian.
_Tớ vẫn chưa biết. Dù sao, tớ cũng ở đây để nói lời tạm biệt nên thôi tớ đi đây... – Cô quay qua bên cô gái tóc nâu.
_Tớ sẽ gặp lại cậu khi có thể, tớ đoán vậy? – Cô mỉm cười và ôm lấy cô ấy.
_Nhanh vậy sao? – Tiffany cảm thấy buồn.
_Yeah... mà tớ có mua đồ ăn cậu thích nè, Tiffany. Tớ nghĩ hai người vẫn chưa ăn tối. Đây này. – Cô đưa ra một túi đồ.
_Cái gì vậy?
_Pizza và mì Ý, tất nhiên rồi. Tớ biết cậu yêu nó và biết cậu trẻ con cỡ nào mà. Và tớ không muốn Jessica phải mất công đi vào thành phố chỉ để mua thứ này cho cậu như tớ từng làm trước đây. – Cô trêu Tiffany và quay qua bên Jessica, nháy mắt.
Cậu vẫn thật chu đáo Taetae à. Tớ mong cậu có thể tìm hạnh phúc cho riêng mình. Tớ xin lỗi.
– Tiffany nghĩ. Cô nhận thấy được nỗi buồn trong mắt Taeyeon.
_Wow!Yay! Cảm ơn cậu, dorky! – Cô véo má Taeyeon.
_Không có gì! Well, tớ phải đi đây. Bảo trọng nhé? Đừng có quá cứng đầu và khiến cho hôn phu của cậu cảm thấy khó khắn. Giờ là lúc để trưởng thành rồi đó. Không ai cũng như tớ và bố cậu có thể chịu được tính trẻ con của cậu đâu! Tớ sẽ bảo Jessica dạy cho cậu một bài học đó. Tạm biệt nhé, Miyoung.. – Cô vỗ đầu Tiffany. Nước mắt bắt đầu xuất hiện trên khóe mắt cô.
Tớ sẽ buông tay cậu ra.
– Cô nói và nhìn về phía cô gái tóc vàng.
_Tớ cảnh báo cậu. Có lẽ cậu nên mua cái bịt tai đi. Cô ấy có thể hành động như một đứa trẻ đó. Cơn giận của cậu ấy còn tệ hơn một đứa trẻ ba tuổi đó – Cô bật cười.
_Ya! – Tiffany đánh nhẹ vào Taeyeon.
_Tạm biệt, Jessica. – Cô lơ Tiffany đi. Taeyeon bước về phía trước và thì thầm gì đó vào tai Jessica.
_Tớ sẽ.... Bảo trọng. – Cô gái tóc vàng gật đầu và trả lời. Cô ôm lấy Taeyeon. Cô gái kia cũng đáp lại và mỉm cười.
Tiffany bất ngờ trước hành động của hai người kia. Cô trở nên tò mò vì lời Taeyeon nói với Jessica.
_Vậy giờ hai người là bạn của nhau rồi à? – Tiffany cố đùa.
Cả hai đều bỏ lơ cô nàng tóc nâu kia. Taeyeon quay lại và bỏ đi. Jessica nhìn thấy một giọt nước mắt ở mắt của Taeyeon. Cô quay lại và thấy khuôn mặt lo lắng của Tiffany. Cô biết Taeyeon đang bị tổn thương còn Tiffany cảm thấy tội lỗi vì điều đó.
_Tiffany, đi theo cậu ấy đi. Hãy nói tạm biệt với Taeyeon. Tôi sẽ đợi bên trọng, ok? – Cô vuốt nhẹ khuôn mặt Tiffany và đi vào nhà.
_Taetae! Chờ đã! – Cô chạy tới và ôm Taeyeon từ đằng sau. Cô có thể nghe thấy tiếng cô ấy khịt mũi.
_Taetae, tớ xin lỗi. Hãy hứa với tớ sẽ hạnh phúc nhé, được không? Cậu muốn đi bao lâu cũng đươc. Không được quay trở lại khi chưa sẵn sàng và chưa tìm được hạnh phúc của mình đó. Tớ xin lỗi vì khiến cậu bị tổn thương. Cảm ơn vì tất cả mọi thứ cậu làm cho mình. Cậu xứng đáng được hạnh phúc nhưng tớ lại không phải người giúp cậu có được điều đó. Tớ biết cậu có thể tìm được một người tốt hơn, xứng đáng để cậu trao trái tim cho người đó. – Cô khóc trên lưng của cô gái thấp hơn.
_Cậu phải tự chăm sóc bản thân và hạnh phúc đó, được chứ?
Tớ không nghĩ mình có thể sống vui vẻ được vì cậu là hạnh phúc của tớ. Tớ chỉ vui khi ở bên cạnh câu. Tớ không nghĩ mình có thể trao trái tim này cho người khác bởi nó đã dành hết cho cậu. Nhưng vì hạnh phúc của cậu, tớ sẵn sàng cho đi. Tớ ra đi nhưng vẫn sẽ luôn bên cậu.
_Tạm biệt, Miyoung.
Taeyeon rời khỏi cái ôm và đi vào xe. Tiffany chỉ đứng đó.
...................
Tiffany quay trở lại nhà và ngồi bên cạnh Jessica. Cô ngả đầu lên vai cô gái tóc vàng. Họ cứ ngồi đó một lúc. Dù chỉ mới gặp nhau và mới có hai ngày sống cùng nhau, nhưng cả hai đều cảm thấy tình cảm dần lớn lên sau một đêm ở cạnh nhau. Jessica liền phá vỡ sự im lặng.
_Này đi nào, đi ăn thôi.
_Tôi không đói nữa.
_Tôi tưởng cậu thích pizza và mỳ Ý? Nó ở đây rồi. Ăn thôi.
Tiffany lắc đầu.
_Được rồi. Vậy thì vứt nó đi vậy và công sức của Taeyeon cũng sẽ trở thành công cốc. – Jessica nói. Cô cố làm cho Tiffany ăn bằng cách khiến cô ấy cảm thấy có lỗi.
_Jessi, tôi là một người xấu. – Cô khóc.
_Sao? Không, Tiff. Cậu không phải. Tôi chỉ đùa thôi. Cậu có thể ăn sau cũng được. Đừng khóc nữa. – Cô gái tóc vàng cảm thấy tội lỗi. Cô đi lại về phía Tiffany và an ủi cô ấy.
_Không. Không phải....vậy... Tôi đã... làm tổn thương..... một người tốt. Tôi làm tan nát.... trái tim Taeyeon. – Cô nói giữa những tiếng thút thít.
_Đúng, cậu đã làm tổn thương trái tim cậu ấy. – Jessica nói.
_Thấy chưa? Cậu còn đồng ý cơ mà. – Tiffany càng cảm thấy tội lỗi hơn.
_Nhưng... – Jessica nói nhỏ dần.
_Nhưng sao?
_Nhưng cậu đã sửa trái tim của tớ...... – Cô gái tóc vàng trả lời và nhìn thẳng vào mắt Tiffany.
Tiffany mỉm cười vì những lời nói ngọt ngào đó.
_Đúng, cậu đã làm tổn thương người khác.... nhưng lại khiến một người khác hạnh phúc. Tớ không nghĩ điều đó là xấu. – Cô gái tóc vàng tiếp tục với giọng nói dịu dàng.
_Đầu tiên tớ nghĩ cuộc hôn nhân này là một sai lầm ngu ngốc... Rằng tớ sẽ không hạnh phúc và có một cuộc sống vô vị nhưng tớ đã sai. Cậu đến và làm cho cuộc đời của một người trở nên hoàn hảo, Tiffany. – Cô nói thêm.
_Huh? Ai vậy? – Tiffany vẫn không hiểu gì. Cô đã ngừng khóc nhưng trái tim cô lại đập nhanh khi nghe thấy những lời nói của Jessica.
_Tớ, tất nhiên rồi! Trời ạ Tiffany! Sao lại phá hỏng cái giây phút này chứ?! Urrghh!!! – Cô gái tóc vàng thất vọng.
_Tớ đùa thôi mà, Jessi! – Cô mỉm cười.
_Ya! Tớ đang cố nhẹ nhàng mà cậu lại như vậy sao? Sao cũng được tớ sẽ không làm nữa. – Cô quay đi và dỗi.
_Jessi, tớ xin lỗi. – Cô ôm lấy cô gái kia từ đằng sau. Jessica không nói lời nào.
_Jessi, thôi nào. Đừng dỗi mà, làm ơn? – Cô rướn người lên và hôn vào má Jessica.
_Cậu là người xấu. – Cô tiếp tục khi không thấy phản ứng gì từ cô nàng tóc vàng kia.
_Gì cơ? Tớ? Tại sao? – Cô gái tóc vàng cuối cùng cũng phản ứng và quay lại nhìn Tiffany.
_Vì cậu làm tan nát trái tim tớ khi lờ tớ đi như vậy. – Tiffay bĩu môi.
_Trời ạ, Brunnie! Cậu thật sến đó! – Jessica cười.
_Ya! Cậu còn sến hơn tớ ý! Và cậu vừa gọi tớ là “Brunnie” đó hả? – Cô thở dài, vẫn tiếp tục trề môi ra.
_Bởi vì cậu là Brunnie của tớ. – Cô hôn lên đôi môi đang trề ra.
_Thế mà cậu còn kêu mình sến.... – Đến lượt Tiffany hôn lên môi cô gái tóc vàng.
_Uhuh... – Cô hôn nhẹ lên môi Tiffany lần nữa.
_Vậy cậu sẽ là Blonide của tớ. – Cô gái tóc nâu nói.
Jessica chuẩn bị hôn Tiffany thì một ngón tay ngăn cô lại.
_Tớ tưởng cậu muốn ăn? – Tiffany hỏi.
_Tớ có thể ăn cậu được không? – Cô gái tóc vàng tinh nghịch cắn ngón tay Tiffany.
_Không, tớ không phải đồ ăn, Jessi. – Cô bật cười trước lý do của Jessica.
_Nhưng tớ đang muốn ăn cậu. – Cô nhếch mép và tiến gần về phía trước. Lần này, cô cắn lên vai Tiffany.
_Jessi, cậu thật hư đó. – Cô mỉm cười. Jessica giờ đang cắn vào cổ Tiffany. Tifany giật mình khi cảm thấy cô gái kia cắn mạnh quá.
_Ya! Blondie! Ngừng lại. Nghiêm túc đó, tớ đói rồi. Đi thôi. – Tiffany cố nghiêm túc dù cô rất thích những nụ hôn của cô gái kia.
_Aish. Được rồi!
Nhưng trước khi Jessica di chuyển, Tiffany ôm lấy mặt cô ấy và hôn một cách nồng nhiệt.
_Vui chưa? Hy vọng cậu thích món khai vị. – Cô gái tóc nâu mỉm cười. Jessica gật đầu.
_Chúng ta đi ăn đồ ăn thật được chưa? – Tiffany hỏi.
_Yep! Đi thôi nào! – Jessica nhảy khỏi ghế. Tiffany thấy nó thật dễ thương và cười Jessica, người đang ở trong bếp và ngửi ngửi túi đồ ăn.
Cậu cùng khiến tớ cảm thấy hạnh phúc, Jessi à.
– Cô mỉm cười.
Chap 13: Thoughts
Một tiếng gõ cửa khiến Jessica nhăn mặt, thức dậy khỏi giấc ngủ yêu quí. Phải đến lần gõ cửa thứ năm cô mới chịu mở mắt ra. Cô nhìn vào đồng hồ đặt trên bàn. Nó hiển thị 1:00 a.m.
_Cái quái gì.... – Cô rên rỉ trước khi rời khỏi giường để ra mở cửa.
Cô thấy Tiffany đang cúi mặt xuống và nghịch với mép áo của mình. Cô không chắc mình nhìn có đúng không nhưng Jessica đã thấy nét ửng hồng trên má cô gái kia. Cô chờ cô gái kia lên tiếng.
_........
_Tiff.. – Cô tìm đến đôi mắt của cô gái kia.
_Hmm? – Cô ấy cuối cùng cũng ngẩng lên.
_Có chuyện gì vậy?
_Err... – Tiffany cố tránh ánh nhìn của Jessica.
_Thôi nào, Tiff. Chúng ta phải đi ngủ thôi. Đã là nữa đêm rồi đó. Cậu cần gì à?
_Tớ không ngủ được.... Tớ có thể...... ngủ ở đây? – Cô đỏ mặt khi cố nói ra những lời nó.
Jessica mỉm cưởi, cuối cùng cũng hiểu ra chuyện gì.
_Awwww, Brunnie của tớ sợ phải ngủ một mình sau khi xem bộ phim kinh dị đó hả? – Cô véo má cô nàng tóc nâu. Cả hai đã thống nhất ở lại phòng khách sau bữa ăn tối và xem TV, tình cờ Jessica chuyển kênh và nó đang chiếu một bộ phim kinh dị.
_Tớ đã nói là không muốn xem nó.... – Cô bĩu môi.
_Cậu đã thức suốt à? – Jessica hỏi và cô gái kia chỉ gật đầu, trề môi.
Cô gái tóc vàng bật cười trước sự dễ thương đó và kéo Tiffany vào trong phòng. Cô ngồi trên giường và di chuyển để tạp khoảng trống cho cô gái kia. Cô vỗ vỗ vào chỗ trống và gia hiệu cho Tiffany nằm xuống cạnh mình.
_Cậu nên gõ cửa sớm hơn, có biết không. – Cô nói sau khi Tiffany đã nằm xuống.
_........
Jessica nhìn xuống khi không nhận được câu trả lời nào từ người kia. Và cô thấy cô ấy đã ngủ với miệng hơi mở ra cùng vài lọn tóc xòa xuống mặt. Cô gái tóc vàng mỉm cười trước cảnh đó và vén nhẹ tóc cô gái kia lên.
Tớ tưởng cậu không ngủ được? Sao lại ngủ nhanh đến vậy chứ?
Tiffany giật mình trước sự đụng chạm và chầm chậm mở mắt rồi bắt gặp Jessica đang mỉm cười với mình.
_Jessi, cậu biết không, thật là đáng sợ khi có ai đó nhìn cậu ngủ đấy.. – Cô nói với giọng ngái ngủ. Cô quay lại đối mặt với cô gái tóc vàng và ôm lấy eo cô ấy. Tiffany nhắm mắt lại và ngủ tiếp.
Mình thật sự có thể quen với điều này.
– Cô gái tóc vàng bật cười. Cô tìm cho mình vị trí thoải mái nhất và tự ru bản thân ngủ trong cái ôm của Tiffany.
_Ngủ ngon, Brunnie. – Cô nói nhẹ nhàng và hôn lên thái dương cô gái tóc nâu.
_Chào buổi sáng, Blondie.... Cậu nên ngừng làm điều đáng sợ đó đi. – Tiffany nói với cô gái tóc vàng dù mắt vẫn đang nhắm.
Jessica bất ngờ khi nghe thấy tiếng nói, cô nghĩ cô ấy đã ngủ rồi, nhưng cô không nói gì cả. Jessica để tay phía dưới Tiffany và kéo cô ấy lại gần hơn. Tiffany vội ôm chặt hơn và lại gần cô gái tóc vàng.
................................
Một tuần trôi qua và mối quan hệ của cả hai đang bền chặt hơn. Tiffany đã bắt đầu tìm hiểu về Jung Company với sự giúp đỡ của Yuri, người mà đôi lúc trêu cô bằng những hành động tán tỉnh. Cô biết là cô gái ngăm đen kia chỉ đang đùa nên cô không bận tâm lắm. Đôi lúc Jessica sẽ qua thăm phòng của Yuri để kiểm tra mọi việc đều ổn hoặc là cô đã ăn trưa chưa hoặc cô có cần gì không.
_Brunnie.... – Cô gọi ngọt ngào và vui vẻ vào phòng Yuri.
_Cái quái gì vậy, Sica. Ngừng làm mấy cái aegyo đó đi! Chuyện gì xảy ra với cậu vậy? Cậu trông như một tên ngốc đang say tình vậy! – Yuri cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy khía cạnh này của Jessica.
_Im đi, Yul! – Cô gõ vào đầu Yuri.
_Ow! – Yuri rên rỉ.
_Dù sao thì... Tiff, ăn trưa? Đi thôi nào. – Cô gái tóc vàng quay về phía tóc nâu, người đang cười trước hành động của cả hai.
_Các cậu định ăn ở đâu vậy? – Yuri cắt ngang.
_Nhà hàng của Sooyoung. Có muốn đi cùng không, Yuri? – Tiffany trả lời.
_Oh! Chắc rồi. Đó là nhà hàng của shikshin. Có nghĩa là tất cả đều miễn phí! Yay! – Yuri nhảy lên như một đứa trẻ.
_Ok, Kkabyul! Ngừng lại hoặc là tớ sẽ đá cậu. – Jessica kêu khi chứng kiến sự trẻ con của Yuri. Tiffany đứng dậy và đi tới chỗ cô gái tóc vàng. Jessica đưa tay ra và Tiffany vui vẻ nắm lấy. Cả hai tay trong tay đi ra khỏi văn phòng.
Tớ nghĩ hai cậu thật sự hợp nhau đó. Tớ hạnh phúc khi thấy cậu hạnh phúc, Sica. Tớ mong mình có thể tìm thấy hạnh phúc riêng của bản thân.
– Yuri mỉm cười khi quan sát hành động của hai người trước mặt. Cô bất ngờ khi thấy Jessica tỏ ra dịu dàng với cô gái kia.
...........................
Phòng của Jessica được sửa lại sẽ mất thêm một tuần nữa trước khi hoàn tất và trước khi Sunny chuyển sang.
Lại là một ngày bình thường trong văn phòng và Yuri mới phát hiển cách mới để trêu Tiffany. Nó gần như là một thói quen hàng ngày để trêu trọc hoặc dọa cô gái kia. Cô thấy vui khi Tiffany dễ dàng bị dọa và giọng hét khá to của cô ấy. Yuri không thể phủ nhận rằng mình thích có Tiffany bên cạnh. Đúng là ban đầu cô có chút cảm thấy tổn thương vì Tiffany là vợ chưa cưới của Jessica nhưng nó dần biến mất khi cô thấy Tiffany là một người tốt. Cô cảm thấy vui khi có thêm một người bạn mới. Yuri biết được vợ chưa cưới của Jessica có thể quyến rũ được tất cả mọi người.
_Fany ah.... Tớ có cái này cho cậu nè.
_Tránh xa tớ ra, Yuwreeh. Tớ không có thời gian đùa với cậu. Tớ phải hoàn thành đống giấy tờ này.
_Được thôi, nhưng khi nào thì cậu mới học cách phát âm tên tớ đúng đây? Là YURI! Làm ơn, nhắc lại theo tớ.... YU....RRRIII.
_Đừng nói nữa! Chúng ta đang ở Mĩ. Tớ có thể phát âm tên cậu thế nào cũng được!
_Được rồi! Nè...... bắt lấy! – Yuri ném gì đó vào bàn Tiffany và rơi đúng đống giấy tờ của cô ấy.
5...4...3...2...1...
– Cô đếm thầm trước khi nghe thấy tiếng hét mà có lẽ cả tòa nhà cũng có thể nghe thấy được.
_Ahhhhhhhhh! Bullae bullae bullae bullae bullae.......!! – Tiffany tự động nhảy dựng lên và lao về chỗ Yuri.
Yuri gần như mất thăng bằng sau khi thấy được sức nặng của Tiffany nhưng may mắn trụ vững và đỡ lấy cô gái kia. Cô bật cười trong khi ôm lấy cô ấy – người đang vùi mặt vào cổ cô, vẫn đang hét và che mặt.
_Hahaha... Fany ah.... Nó đi rồi mà. Nó bay đi rồi. Geez cậu rất dễ bị lừa đó! Mau xuống đi nào! – Cô an ủi cái người vẫn đang ôm chắt lấy người mình. Yuri vẫn đang cười.
_Không! Tớ không muốn! – Tiffany lắc đầu dưới cằm Yuri. Yuri chỉ biết vỗ nhẹ vào lưng Tiffany trong khi tay còn lại thì ôm lấy eo cô ấy.
Bỗng nhiên cửa phòng bất mở.
_Tiffany, cậu có.... Cái quái.....?! – Jessica vội vàng mở cửa phòng Yuri sau khi nghe thấy tiếng hét giống của Tiffany từ phòng bố mình cách phòng Yuri 2 tầng. Lời nói của cô ngừng lại ngay khi cô thấy Yuri đang ôm vợ sắp cưới của mình còn Tiffany thì đang bám lấy Yuri.
Hai cái đầu quay lại ngay lập tức khi nghe thấy tiếng nói. Họ đứng bất động.
_Well? Hai người tính dính lấy nhau như thế suốt đời à hay chờ tôi vào giúp tách ra nữa? – Jessica nói mỉa mai với hai người vẫn đang bất động kia.
Tiffany và Yuri vẫn đứng đó, não của họ vẫn chưa hoạt động.
_HÃY BỎ NHAU RA!! MAU! N.O.W! – Cô giận dữ ra lệnh.
Tiếng hét của Jessica làm cả hai bừng tỉnh và ngay lập tức đẩy nhau ra. Cả hai đỏ mặt nhanh chóng vì bị bắt trong cái tư thế đó.
_Tôi định hỏi xem cậu có sao không nhưng từ những gì tôi thấy thì, cậu còn hơn cả ổn ý chứ. – Đó là những từ cuối cùng của Jessica trước khi quay gót bước đi và đóng sầm cái cánh cửa vào.
Cả hai giật mình sau khi nghe thấy tiếng đóng cửa phòng Yuri.
_Jessi!! – Tiffany chuẩn bị đi theo Jessica thì Yuri ngăn lại.
_Hãy để cô ấy hạ hỏa đã. Cậu không muốn nói chuyện với cô ấy lúc này đâu. Tất cả những gì cậu sẽ nhận được là những cái ánh nhìn phóng băng thôi.... Eeeee... tớ cảm thấy rùng mình khi nghĩ đến nó nè. – Yuri nói khi giả vờ như đang run lạnh.
_Chúng ta tiêu rồi! – Cô úp mặt vào tay, tuyệt vọng.
_Cậu tiêu đó.
_Cái gì?
_Cậu nói “chúng ta” còn tớ nói “cậu”.
_Mình tớ? Nhưng cậu là người dọa tớ mà! Cậu là nguyên nhân gây ra hiểu lầm này!
_Đúng, nhưng tớ không phải là lý do mà cậu ấy ghen. Cậu mới là người sẽ nhận được sự đối đãi lạnh lùng của cậu ta nên CẬU tiêu rồi! Đó là hậu quả vì khiến cậu ta mụ mẫm vì tình yêu. Haha! – Yuri lè lưỡi và cười trêu Tiffany.
_Yêu? Im đi. Cái gì khiến cậu chắc là cô ấy yêu mình? Bọn tớ còn chưa quen nhau được một tháng. Cậu không thể tự động nói từ yêu như vậy, Yuwreeh. Tình yêu là một từ đặc biệt. Cậu đang nói gì vậy? Tớ còn nghĩ chúng tớ chưa đến mức hẹn hò cơ...... – Cô thấy tim mình chợt đập nhanh hơn.
Liệu họ có thể yêu nhau khi mà chỉ mới biết trong một khoảng thời gian ngắn?
– câu hỏi này chợt lướt qua đầu cô. Cô biết là mình thích Jessica và cô gái kia cũng có cảm giác như vậy. Tiffany thừa nhận là mình có một thứ cảm xúc mãnh liệt với cô gái tóc vàng và cô đã gọi nó là một sự say mê chứ chưa hề nghĩ đến từ yêu cho đến ngày hôm nay.
Cậu ấy có yêu mình?
– Cô đỏ mặt trước suy nghĩ đó.
_Wow cậu là một người hay cãi đó..... Tớ không biết Sica sẽ kiềm chế cơn giận của cậu ta thế nào trước cậu........ Ya! Fany! *snap*snap*..... Ngừng mơ mộng đi! – Yuri vẫy tay trước mặt Tiffany khi thấy cô ấy không chú ý.
_KWON YUWREEH, CẬU LÀ NGƯỜI PHẢI ĐI GIẢI QUYẾT CÁI CHUYỆN NÀY! CẬU PHẢI GIÚP MANG LẠI JESSI YÊU QUÍ VỀ VỚI TỚ! – Cô chỉ tay vào cô gái có mái tóc như tổ quạ kia.
.............................
_Hai cái đồ tán tỉnh nhau kia...urrghhhh! – Cô rít lên ngay khi vừa bước vào văn phòng của bố mình. May mắn là bố cô đã ra nước ngoài công tác. Cô không thể tập trung làm việc nên quyết định tự cho mình nghỉ.
_Seohyun, chị sẽ nghỉ một ngày. Nếu ai gọi hoặc đến tìm thì nói là chị ốm hoặc gì cũng được. Bịa ra một lý do. Hiểu chưa? – Cô yêu cầu cô thư ký ngây thơ của mình trong khi mát xa hai bên thái dương.
_Vâng, unnie nhưng chị có sao không? – Seohyun hỏi. Cô lo lắng cho boss/ chị họ của mình.
_Huh? À không sao, Juhyun. Chỉ là chị đang không có tâm trạng. Chỉ vậy thôi. – Cô vậy tay và rời khỏi tòa nhà.
...........................
_Unnie! Chị làm gì ở đây vậy? – Krystal bất ngờ khi trông thấy chị gái mình.
_Gì cơ? Chị không còn được chào đón ở đây nữa à? Mà chờ đã em làm gì ở đây vậy? Không phải em nên ở trường sao, huh? – Cô hỏi vặn lại, bực mình vì không được đi tới cái giường thân yêu. Cô chỉ muốn ngủ trên cái giường cũ của mình.
_Err... Uhmmm. – Krystal không thể tìm được lời nào để nói.
_Krys, cậu muốn mình gọt vỏ quả táo này hay là là sẽ.... oh hi, Sica unnie! Chị khỏe không? – Một cô gái cao với mái tóc dài xuất hiện từ phía nhà bếp với một con dao và một quả táo.
Jessica mỉm cười và biết vì sao em gái mình không thể trả lời được.
_Chào em, Sulli! Chị khỏe. Em thế nào? Em gái chị có tốt với em không? – Cô chào cô gái kia và quyết định chọc tức Krystal một lúc. Cô biết là em gái mình có tình cảm với Sulli từ lâu lắm rồi.
_Ý chị là sao? Krystal luôn tốt với em mà unnie. – Cô quàng tay lên vai Krystal.
_Chị biết. Nhưng em làm gì ở đây vậy? Em không có tiết à? – Jessica mỉm cười.
_Em có nhưng Krys..... – Sulli bị chặn lại khi Krystal lấy tay che mồm cô ấy.
_Em đang giúp cậu ấy làm báo cáo. Chị không mệt à unnie? Đi ngủ đi. Chị có ở lại ăn tối không? Chị muốn ăn gì? Em sẽ chuẩn bị cho. Giờ thì đi tắm đi. Em chắc chắn sẽ gọi chị vào giờ ăn tối mà. – Krystal đẩy chi mình về phía cầu thang. Cô chỉ muốn thoát khỏi chị gái mình trước khi bí mật của cô bị bại lộ.
_Hahaha. Được rồi, Soojung. Chị sẽ không bảo với bố mẹ là em trốn học và đưa bạn gáiiiiii về nhà đâu. – Cô vỗ đầu em gái mình và trêu trọc với từ “bạn gái” trước khi chạy về phòng mình.
_Ya! Cậu ấy không phải bạn gái em! Unnie, em thề là sẽ cho độc vào thức ăn của chị đó! – Jessica nghe thấy em gái đang hét lên từ dưới nhà.
Cô đóng cửa lại và nhảy lên chiếc giường cũ quen thuộc. Cô không muốn về nhà mới vì nó khiến cô nhớ đến cô gái đã làm cô tức giận lúc nãy.
_Cái đồ trẻ con đó! Cô ta nghĩ mình đang làm gì với Yuri! Với Yuri? Thật sự đó? Chuyện này là sao chứ? Một trò chơi mà bạn có thể chơi với bất kì ai còn đang độc thân và vừa tầm mình? Cái quái gì.... urgghhhh điều này thật khó chịu! – Cô úp mặt xuống gối.
_Cô ta lấy đâu ra can đảm mà lừa dối mình như vậy chứ? Chờ đã, đó có được gọi là lừa dối? Mối quan hệ của cả hai vẫn chưa được gọi là gì cả. Nhưng ông của bọn mình đã quyết định hai đứa sẽ lấy nhau. Thế nghĩa là cô ấy là vợ chưa cưới của mình nên cô ấy là của mình và vì vậy là cô ấy đang lừa dối mình! – Cô cố gắng vùi mặt sâu vào gối.
_Tuyệt giờ thì mình đang tự nói chuyện với bản thân! Mình sẽ điên mất! – Cô nhắm mắt lại và đánh một giấc.
Mình đang nói những điều này là vì cái giao ước đó? Ý mình là mình cũng thích cô ấy.. Như kiểu rất rất thích cô ấy... Nhưng nó là gì? Tình cảm thật sự giành cho cô ấy là gì chứ?........... Thật sự thì mình và cô ấy chính xác là mối quan hệ gì?
– Những câu hỏi đó cứ ở trong đầu Jessica trước khi cô ngủ.
..............................
_Krystal, tớ xin lỗi vì phải nói điều này nhưng tớ nghĩ chị cậu bị điên – Sulli nói khi đứng bên ngoài cửa phòng Jessica. Họ đang chuẩn bị phá cửa phòng Jessica và ném dưa chuột vào mặt cô gái tóc vàng kia thì nghe thấy cô ấy đang tự nói chuyện một mình.
_Không Sulli. Chị ý không điên. Chỉ có ngu ngốc mà thôi. – Krystal đảo mắt, suy nghĩ xem có cách nào làm chị mình thông minh ra.
....................
_Yuwreeh! Jessi của tớ đâu?! Tất cả là lỗi của cậu! Tớ muốn thấy cậu ấy NGAY! N.O.W! – Tiffany ra lệnh ngay khi vừa biết cô nàng tóc vàng kia đã rời khỏi công ty và không thể liên lạc được.
_Ouch, tai của tớ! Nhỏ tiếng xuống đi! Tớ ở ngay cạnh cậu mà! Và geez, cậu giành quá nhiều thời gian với Jessica đó. Cậu bắt đầu giống cậu ta rồi đó. – Yuri nói khi cố gắng để nghe lại bình thường.
_BLONDIE.CỦA.TỚ.ĐÂU?!!!! - Tiffany hét lên còn to hơn nữa.
_Được rồi. Được rồi. Hãy đi tìm Blondie của cậu nào.
Mình chỉ vừa mới nghĩ là sẽ thoát được sự bạo lực của Sica thì một người khác lại tới. Tiffany còn đáng sợ hơn. Sica đã đúng. Cô ấy đúng là một đứa trẻ con. God, hãy cứu con khỏi cái cây nấm ồn ào này với, làm ơn?
– Cô gái cao hơn ngẩng mặt lên và cầu nguyện.
_Yuwreeh! Cậu làm gì vậy?! Nhanh lên!
Yuri chỉ có thể thở dài và đi theo cô nàng tóc nâu.
Chap 14: Confused
_Unnie, dậy đi! – Krystal lay chị gái mình lần thứ n. Cô và bạn mình ngồi lên giường của cô gái tóc vàng kia để đánh thức cô ấy dậy.
_Krys, tớ nghĩ chị ý chết rồi.... – Sulli nói khi nhìn và chọc tay vào cái cơ thể “thiếu sức sống” đang nằm trên giường với một tay đang giơ lên kia.
_Ôi chúa ơi! Chị ý không động đậy. Chị ý tự tử à?? Mau lên! Gọi cứu thương đi! – Sulli nói thêm vào, chuẩn bị làm CPR với cô gái tóc vàng.
_Ngừng lại! Bình tĩnh đi Sulli. Chỉ còn một cách để biết được. – Trước khi Sulli kịp hỏi cô gái kia đó là gì, thì Krystal đã rời khỏi phòng và quay lại với thứ gì đó dài và màu xanh ở trên tay.
_Cậu đùa tớ đấy à? Chị cậu có thể sẽ chết mà cậu vẫn còn ăn được à?!
_Sul, đừng có hét! Geez! Không, tớ sẽ không ăn nó! Làm ơn bình tĩnh lại được không?
_Vậy sao cậu lại cầm quả dưa chuột đó?! – Sulli hét lên.
_DƯA CHUỘT?!! Ở ĐÂU?! – Jesica giật mình bật dậy ngay khi vừa mới nghe thấy từ đó.
_Thấy chưa? Chị ý chưa chết, Sul. – Jung nhỏ vội nói.
_Huh? – Sulli vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
_Chệt tiết! Mình có một ý tưởng hay để đánh thức chị ý dậy. Oh well, hẹn lần sau vậy, Ngài Dưa Chuột. Tôi nghĩ tên ông đã đủ mạnh lắm rồi. Điều này thật dễ dàng. Mình đang hy vọng được ném thứ đó vào mặt chị ý. – Krystal mỉm cười khi nói chuyện với cái thứ màu xanh. Cô đang đứng gần cửa.
_Ai chết..... YA! SOOJUNG! ĐỨNG CÓ ĐẾN GẦN CHỊ VỚI THỨ ĐÓ! – Cô gái tóc vàng cảnh báo em gái mình ngay khi nhìn thấy thứ mà cô ấy đang cầm và tóm lấy Sulli che chắn mình. Cô ôm lấy cô gái trẻ hơn từ đằng sau và kéo cô ấy về phía khác của căn phòng, tránh xa khỏi em gái mình.
_Ya unnie! Bỏ Sulli của em ra! – Krystal hét lên trong khi chỉ dưa chuột vào Jessica.
_Eh? Tớ là của cậu? – Sulli đỏ mặt và bất ngờ trước lời nói của cô gái kia nhưng mỉm cười bí mật.
Mình nghĩ sự chiếm hữu cao chạy trong máu nhà mình, huh?
– Cô gái tóc vàng cười nhếch mép.
_KRYSTAL! BỎ CÁI THỨ ĐÓ ĐI rồi chị sẽ trả lại SULLI CỦA EM! – Jessica cố gắng đàm phán và lờ đi hai cô gái đang đỏ mặt trong phòng. Cô vẫn đang cố gắng núp mình phía sau Sulli.
_Được rồi. Đây này! – Krystal ném quả dưa chuột vào phòng và đáp ngay phía Jessica. Cô không để ý câu hỏi của Sulli. Những lời vừa nãy chỉ là cô buột miệng nói ra.
_AAAHHHHHHHHHHHHHHH – Cô gái lớn nhất hét và nhảy lên trong khi lấy hai tay bịt mắt. Sulli vội di chuyển ngay khi Jessica vừa thả tay ra trong khi che lấy tai mình. Krystal chỉ có thể nhăn mặt và che tai lại.
_CÁC CÔ GÁI! Sao lại hét lên vậy?! – Bà Jung đột nhiên xuất hiện phía sau Krystal. Bà cũng đang bịt tai mình.
_MẸ!!! – Jessica chạy tới và ôm lấy mẹ mình. Cô ôm lấy bà như một đứa trẻ.
Mẹ cô trông thấy thứ nằm trên sàn nơi Jessica vừa lao ra và hiểu được nguyên nhân dẫn đễn sự hỗn loạn này.
_Krystal, con đang cố dọa chị mình bằng dưa chuột đấy à? – Bà lườm Krystal. Bà Jung thấy là Jessica đang gật đầu. Bà nhìn đứa con lớn của mình và thấy một cái trề môi. Bà bật cười và vỗ đầu cô gái tóc vàng.
Con vẫn luôn là một đứa trẻ với mẹ
. – Bà Jung nghĩ khi mỉm cười dịu dàng với Jessica.
_Mẹ không cần phải biểu hiện ra chị ý là đứa con gái mẹ yêu nhất đâu. – Krystal nói khi đảo mắt như thể đọc được ý nghĩ của mẹ mình. Cô đang cố thay đổi chủ đề.
_Em nói cái gì vậy? Làm gì có chuyện yêu nhất ở đây, Soojung. – Jung lớn trả lời, trưng ra bộ mặt nai tơ nhất.
_Có đó. Và chị biết điều đó. Nhưng đừng lo lắng, mẹ cũng không phải là người mẹ mà con yêu nhất. – Krystal trả lời lém lỉnh với một nụ cười khi chạy ra khỏi phòng.
_Cái gì chứ..... Krystal, MẸ LÀ NGƯỜI MẸ DUY NHẤT CỦA CON! CON KHÔNG CÓ QUYỀN LỰA CHỌN! – Bà Jung hét lên, hy vọng con gái mình sẽ nghe thấy.
_Sulli nhanh lên! – Họ nghe thấy cô gái hét lên từ dưới nhà.
Cô gái trẻ nhất, người đang mỉm cười suốt vội đi ra ngoài nhưng chợt dừng lại trước bà Jung và Jessica vẫn đang ôm lấy mẹ mình.
_Đừng lo bác Jung, bác vẫn là người cháu quý nhất. – Cô nói, cố gắng kím nén tiếng cười và mỉm cười nhẹ. Sulli tiếp tục bước ra khỏi phòng và đi tới chỗ Krystal.
_Đúng là một cô bé đáng yêu. Mẹ ước nó cũng là con gái mẹ. – Bà Jung thở dài.
_Mẹ đừng lo. Nó sẽ sớm thôi. – Jessica trả lời.
_Ý con là sao? – Mẹ cô nhíu mày, khó hiểu trước lời nói của con gái.
_Không có gì. Đi nào, con đói rồi. – Cô gái tóc vàng mỉm cười.
_Chờ đã, tại sao con lại ở đây? Vợ chưa cưới của con đâu? Sooyeon, con lại cãi nhau với con bé đó à? Ta nghe bố con nói là hai đứa dạo này thân nhau lắm cơ mà. – Bà Jung hỏi và đưa cô cái nhìn cảnh cáo.
_Con chỉ là nhớ mọi người thôi mà. – Cô mỉm cười yếu ớt với mẹ mình và đi ra khỏi phòng.
Và cái người được-gọi-là vợ chưa cưới đó đang bận bên Yuri rồi. Con đã nói là sai lầm khi đưa con cho cái đồ trẻ con đó mà. Và mình còn chả biết vì sao lại cảm thấy như thế này!
– Jessica trả lời câu hỏi thứ hai trong đầu.
Bà Jung không bận tâm lắm về câu trả lời của con mình. Bà thấy sự bối rối và tổn thương trong mắt con gái. Bà biết có điều gì đó nhưng không nhắc đến. Bà tin tưởng con gái mình có thể tự giải quyết được vấn đề của mình.
......................
_Krystal, cậu đang làm gì ở đây vậy? – Sulli hỏi, vẫn đang lấy lại nhịp thở sau khi bắt kịp Krystal.
_Shhhh. Nhỏ tiếng thôi. Chúng ta cần phải trốn. Tớ không muốn mẹ mắng mình vì bắt nạt unnie. – Cô thì thầm với Sulli. Cả hai đang trốn ở một bụi rậm trong vườn.
_Nhưng lạnh lắm. – Sulli mè nheo. Thời tiết bắt đầu lạnh hơn vì chỉ còn hai tháng nữa là tới Giáng sinh.
_Oh xin lỗi, tới đây nào. Lại gần hơn đi. – Krystal ra hiệu cho Sulli lại gần cho đến khi không còn khoảng trống.
_Mà có chuyện gì xảy ra lúc nãy vậy? – Cô gái kia thắc mắc.
_Huh? Oh! Jessica unnie sợ dưa chuột đó. Bất ngờ phải không? – Soojung bật cười trong khi ôm lấy bụng.
_Ừ nhưng tớ không nói về chuyện đó. – Sulli nhăn mặt.
_Vậy cậu nói về chuyện gì? – Krystal cố gắng làm vẻ mặt nghiêm túc.
_Sao cậu lại gọi tớ là “Sulli của em”..... Và sao Sica unnie lại nhắc về tớ như một người bạn gái của cậu? – Cô gái cao kia nhắc lại lời nói của lúc nãy.
Krystal bị bất ngờ trước câu hỏi trực tiếp của cô gái kia. Cô nghĩ cô ấy đã quên điêu đó rồi chứ.
_Well, uhmmmm... đó...... đó là vì cậu là “bạn CỦA TỚ” Sulli. Tớ chỉ quên không thêm từ bạn vào thôi.... Uhmm và... err... Và vì cậu là con gái và là bạn của tớ nên cậu là bạn-gái của tớ. Hehe. – Cô cố gắng trả lời và mỉm cười lo lắng khi gãi đầu.
Sulli nhướn một bên mày và nhìn Krystal, không chắc chắn tin vào lời nói của cô gái kia. Cô thấy Krystal đang đỏ mặt. Cô nghĩ mình đang khiến cô ấy không thoải mái nên quyết định bỏ qua.
Mình vẫn còn nhiều cơ hội để bàn về chuyện này sau.
– Cô nghĩ.
_Ah okay. – Cô mỉm cười với Krystal, hy vọng cô ấy sẽ cảm thấy thoải mái hơn.
Tạ ơn Chúa vì cô ấy tin điều đó!
– Krystal mừng rỡ và thở ra nhẹ nhõm.
Sulli cười khi thấy Krystal bớt căng thẳng.
Cậu quá lỗ liễu và dễ đoán, Soojung.
Trước khi có lời nào được thoát ra thì họ nghe thấy ai đó đang hét lên.
_YA! KRYSTAL! SULLI! CHỊ BIẾT LÀ HAI ĐỨA ĐANG TRỐN TRONG CÁI BỤI RẪM LÀM CÁI TRÒ ĐÔI LỨA YÊU NHAU HOẶC CÁI GÌ CŨNG ĐƯỢC NHƯNG CHO DÙ ĐÓ LÀ CHUYỆN HƯ HỎNG GÌ THÌ CŨNG DỪNG LẠI ĐI VÀ QUAY LẠI ĐÂY TRƯỚC KHI CHỊ CHỤP ẢNH VÀ CHO NÓ LÊN MẠNG ĐÓ! BỮA TỐI XONG RỒI ĐÓ! – Jessica hét lên khi đứng ở cửa nhà, đang không chắc chắn về chỗ mà hai người kia đang trốn và chuyện hai người đó đang làm gì. Rồi cô đi lại vào trong nhà, không thèm chờ hai đứa em xuất hiện.
_Chúng ta nên vào nhà thôi. – Sulli nói với nét ửng hồng trên má sau khi nghe những lời nói đó. Không khí giữa hai người chợt trở nên ngại ngùng.
_Yeah, đúng đó. Tớ vẫn còn một người chị phải giải quyết nữa. – Cô gái kia trả lời, và lên kế hoạch giết chị mình vì làm bẽ mặt cô với những lời đó.
Họ đứng lên và đi vào nhà.
...............
_Sooyoung, Jessica có qua đây không? – Tiffany hỏi. Họ quyết định đến chỗ nhà hàng sau vài giờ ngồi chờ đọi cô gái tóc vàng kia trở về căn nhà màu hồng.
_Không, sao vậy? Chẳng phải hai cậu luôn ở cạnh nhau? Hai người làm trong cùng một tòa nhà mà, đúng không? Hơn nữa tớ chưa thấy hai cậu rời nhau suốt cả tuần. – Cô hỏi, không biết lý do vì sao Tiffany và Yuri lại ở đây với khuôn mặt lo lắng.... Well, ừ thì có mình Tiffany lo lắng.
_Ya! Yuri ah! Ngừng săm soi lễ tân của mình đi! – Sooyoung gõ vào đầu Yuri. Và cô quay sang phía cô lễ tân.
_Yubin, chúng ta sắp đóng cửa rồi. Đừng nhận thêm khách nữa và nói với mọi người chuẩn bị về sau khi đã dọn dẹp xong nhé. Cảm ơn.
_Oh, vâng ạ. Có chuyện gì xảy ra ạ? Sao chúng ta lại đóng cửa sớm vậy? – Yubin hỏi, tò mò vì sao sếp mình lại quyết định vậy. Bình thường họ sẽ mở cửa cho đến khi không còn vị khách nào.
_Oh không có gì đâu. Chỉ là bạn tôi ở đây không thể tập trung bàn bạc vì còn đang bận ngắm nhìn cô. Có lẽ cô muốn phòng bị cho mình một con dao cất trong túi đề phòng cậu ta muốn theo dõi và cưỡng bức cô đó. – Sooyoung bình thản nói.
_Tôi chắc chắn sẽ chuẩn bị nó, Sooyoung ssi. – Cô mỉm cười và tiếp tục công việc vì biết rằng Sooyoung không có ý đó. Cô luôn nghe sếp cô và những người bạn của cô ấy nói rằng Yuri là một player.
_Cái quái gì vậy, shikshin! Cậu vừa phá hỏng mục tiêu tối nay của mình rồi đó! Urrrgghh! Tớ sẽ không làm donut cho cậu nữa! – Yuri rên rỉ và dậm chân.
_Đừng nói nữa! Tớ biết thừa là cậu không làm đống donut đó mà! Cậu mua nó ở tiệm bánh donut và cho nó vào những hộp khác nhau! Tớ không nói ra vì sợ cậu sẽ không mua cho tớ nữa mà thôi! Cậu chả lừ tớ được đâu, babo! Đó là cửa hàng yêu thích của tớ và tớ biết rõ từng vị và mùi của chúng! Làn sau hãy mua ở tiệm mà tớ không biết ý! – Sooyoung bực bội.
_Well cậu đang đòi hỏi một điều không thể đó mới chả có hàng donut nào mà cậu không biết cả! – Yuri phản bác lại.
_Được rồi, đủ rồi đó! Soo, cậu chắc là cậu ấy không ghé qua đây đó chứ? Chúng tớ đang tìm cậu ấy....... – Tiffany bị cắt ngang vì nghe thấy tiếng huýt sao gần như không thể nghe thấy được từ bên cạnh. Cô quay lại và thấy Yuri đang nhìn một nhân viên khác của Sooyoung, mỉm cười như môt tên ngốc. Cô gái da ngăm đen kia lại tìm được mục tiêu khác. Cô thúc củ trỏ vào người cô gái kia.
_Pfffftffff! Awwwwww! Lần này là chuyện gì vậy? Cậu chắc chắn đang xử sự như hôn phu của mình đó. Hai người cần giảm hành vi bạo lực của mình xuống đi. – Yuri nói khi xoa hông mình.
_Còn cậu hãy giảm cái độ biến thái của mình đi. – Cô gái tóc nâu nói.
_Sooyoung, cậu chỉ định đứng đó và xem mình chết dưới tay của hai con người bạo lực này à? Tớ phải đối mặt với họ mỗi ngày đó. – Cô gái da ngăm đen đang nhắc tới một người tóc vàng và một người tóc nâu. Cô trưng ra cái nhìn đầy đau khổ.
_Tốt cho cậu đó, bạn hiền. Hơn nữa, nó rất là vui khi xem cậu chịu đựng trong tay hai người đó. – Cô gái cao nhất bình phẩm và nhếch mép.
_Cậu là bạn kiểu gì vậy. Tớ nên tìm một người bạn mới. Người mà thật sự quan tâm đến tớ. – Yuri đá để và lè lưỡi.
_Chúc cậu may mắn. Oh! Tớ biết rồi! Có một hàng vật nuôi ngay phố bên cạnh ý. Tớ chắc cậu sẽ tìm được một “người bạn” mới thôi. – Sooyoung cũng làm giống như Yuri.
_Mấy nhóc, thôi đi! Đừng làm quá lên thế Yuwreeh. Cậu toàn trêu trọc tớ và khiến cho hôn phu của tớ ghen, nói về chuyện đó, trở về với vấn đề vì sao chúng ta ở đây! Tớ cần tìm Jessi của tớ! – Tiffany mè nheo và dậm chân liên tục trong khi bĩu môi sau khi nhớ ra rằng Jessi của cô ấy vẫn đang mất tích.
_Vậy mà cô ấy gọi chúng ta là “nhóc” – Sooyoung chỉ tay về phía bé Tiffany.
_Chúng ta cần phải đưa cô ấy ra khỏi đây trước khi cô ấy nổi cơn tam bành và dọa khách hàng của cậu. Tớ nghe Sica nói là cô ấy còn kinh hơn cả một đứa trẻ con. – Yuri nói với Sooyoung.
_Tội nghiệp Sica. Sao cậu ấy có thể bình tĩnh được suốt thế nhỉ? – Sooyoung cảm thấy thương cho cô bạn tóc vàng của mình.
_Cậu ta chịu đựng. – Yuri nói.
_Thật chứ? Sica của chúng ta? Chịu đựng? Wow! Điều này mới đó! Tớ phải nể phục Tiffany vì làm được điều đó.
_Tớ cũng thế. Thật khó tin nhưng đúng là như vậy đó. Kể cả tớ, cũng chả thuần phục được Sica cơ mà.
_Tất nhiên là cậu không thể rồi! Cậu mới là người phải chịu đựng đó!
_Ya! Sao cậu dám nói vậy chứ?
_Đúng mà. Chờ đã, chúng ta có nên cẩn thận khi ở cạnh Tiffany không? Nếu cậu ấy có thể thuần phục được Sica đáng sợ nghĩa là cậu ấy có thể rất đáng sợ?
_Oh yeah cậu đúng đó. Tớ nên cẩn thận hơn khi trêu cậu ấy lần sau.
Hai người đó nói chuyện bình thường như thể chỉ có mình hai bạn đứng đó.
_Hai người có nhận ra là mình có thể nghe thấy hết đúng không? – Người thứ ba cuối cùng cũng lên tiếng trước hai người đang bận nói xấu cô và hôn phu của cô.
_Oh...Err... Yeah! Tiffany, chào! Lâu rồi không gặp cậu! Cậu đến đây lúc nào vậy? Tớ không biết cậu đứng đây đó. – Yuri cố biện minh. Sooyoung chỉ có thể lấy tay che mặt sau khi nghe lời biện hộ của cô gái kia.
_Tớ đứng đây suốt đó, đồ ngốc kia! Tớ đến đây với cậu, nhớ chưa? Tớ sẽ cho Jessi biết hết mọi chuyện và để cậu ấy xử lý hai ngươi khi tìm thấy cậu ấy. – Cô đánh vào đầu Yuri và bước ra khỏi nhà hàng. Cả hai nuốt nước bọ và dự đoán xem chuyện gì sẽ xảy ra với bản thân khi công chúa băng giá biết chuyện này.
_Đôi lúc cậu nên ngậm cái miệng ngu ngốc của mình vào Yuri à! – Sooyoung nói và đi theo Tiffany.
Yuri bước theo sau Sooyoung nhưng nhanh chóng nhìn và nháy mắt với Yubin trước khi đi ra khỏi nhà hàng. Cô lễ tân chỉ có thể mỉm cười và lắc đầu.
...............
_Vậy giờ chúng ta đi đâu? – Tiffany hỏi từ phía ghế sau. Họ đang ngồi trong xe để đi tìm cô gái tóc vàng kia và Yuri là người lái. Sooyoung ngồi bên cạnh Yuri.
_Hãy đi đến nhà họ Jung. Tớ chắc cậu ta chỉ ở đó nằm lười biếng trên giường. – Sooyoung nói.
_Chờ đã, tớ phải làm gì khi đến đó? Tớ không giỏi xin lỗi người khác! Ahhh ottoke? Ottoke? – Tiffany bắt đầu hoảng loạn.
_Cậu nên mua hoa. – Yuri gợi ý.
_Không, cậu nên mua chocolate. Người ta thường nói,
“Cách nhanh nhất đi đến trái tim người khác là bằng đồ ăn”
. – Sooyoung phản bác bằng một câu trích dẫn.
_Đồ ăn chỉ có tác dụng với cậu, shikshin. Và ngoài ra, không phải là
“Con đường ngắn nhất đến trái tim đàn ông là qua dạ dày”
à? – Yuri sửa lại cho tên shikshin.
_Gì cũng được. Cũng như nhau cả thôi. Tớ chỉ chính sửa có chút. Ý nghĩa vẫn giống nhau! – Cô gái cao nhất đảo mắt.
_Các cậu, giờ không phải lúc cãi nhau! – Tiffany cố gắng can ngăn cả hai.
_Oh! Tớ biết cách lôi Jessica về rồi! – Yuri phấn khởi nói,
..............
_Chuyện này thật ngớ ngẩn! Trông tớ thật ngu ngốc!
_Không, trông cậu dễ thương mà!
_Yeah, cậu trông dễ thương, Jessica rất thích nó.
_Thật chứ?
_Thật mà! Giờ đi mua hoa và chocolate thôi nào.
_Chờ đã, thế này là không công bằng! Yuwreeh, mặc nó vào! Đây là ý của cậu và cậu là người gây ra chuyện này.
_Nhưng làm sao tớ lái xe được khi mặc nó?!
_Ngậm miệng và mặc nó vào! Tớ sẽ lái!
_Được rồi nhưng chỉ khi Sooyoung cũng mặc nó.
.................
_Sooyeon, con không định về nhà à? – Bà Jung hỏi khi thấy con gái mình về phòng.
_Con đang ở nhà mà. – Jessica tự nhiên trả lời.
_Con biết mẹ đang nói vè cái gì mà. – Mẹ cô nhìn.
_Con không thể ở đây một đêm được sao? – Cô gái tóc vàng thở dài hy vọng mẹ mình sẽ thôi không nhắc về nó nữa.
_Con có thể nhưng không nên. Thật là nguy hiểm nếu để Tiffany ở nhà một mình. Con không thể bỏ mặc vợ chưa cưới của mình như thế chứ. Hai đứa cần phải chăm sóc cho nhau.
_Con còn chả biết cô ấy có ở một mình hay không. – Jessica thì thầm.
_Gì cơ? Con mới nói gì vậy?
_Không có gì mẹ à. Con nói vâng, con sẽ về nhà sau. Cho con nghỉ một lúc đã. – Cô thở dài.
Bà Jung giờ chắc chắn rằng có chuyện gì đó đã xảy ra, bằng cách quan sát biểu hiện trên khuôn mặt con gái mình.
_Jessica.... – Bà gọi con gái mình.
_Hmmm?
_Dù con đang bị gì ở trong đó.... – Bà Jung chỉ vào trái tim của con gái mình.
_Hãy sửa chữa nó nhanh đi – Bà thêm vào.
Bằng cách nào chứ? Con còn chẳng biết phải phải sửa cái gì và liệu nó có thể chữa lành được không...
– Cô gái tóc vàng muốn nói những điều đó với mẹ mình nhưng quyết định chỉ gật đầu và đi về phòng để suy nghĩ.
Chap 15: Confessions
Part 1
_Unnie!
_Krystal, làm ơn! Đi chơi với Sulli đi. Đừng làm phiền chị nữa mà. Chị muốn nghỉ ngơi. – Cô nàng tóc vàng rên rỉ và lấy gối che mặt.
_Sulli về rồi. Và chị định khi nào mới về nhà vậy? Trời tối rồi đó.
_....................
_Unnie!!!! Nhanh nào. Em sẽ đi với chị. Em đã thay quần áo rồi! Em có thể ở lại nhà chị tối nay được không? Mai là Thứ bảy mà! Đi ra ngoài thôi nào! – Krystal lật người chị gái mình đối mặt với cô và cố giằng cái gối ra khỏi cô gái tóc vàng.
_Chị không muốn về lại cái ngôi nhà màu hồng đáng ghét đó! Nếu em muốn thì có thể đến đó một mình. Kể từ bây giờ, CHỊ KHÔNG MUỐN NHÌN THẤY BẤT CỨ THỨ GÌ MÀU HỒNG VÀ... – Lời của Jessica bị ngắt lại khi cửa phòng cô bật mở.
_Cái quái gì... – Cô gái tóc vàng ré lên.
Có hai người mặc bộ đồ kì lạ hợp với cái mặt nạ đang đeo vào phòng và cưỡng ép cô gái tóc vàng ra khỏi phòng và đi vào xe. Một người đang giữ lấy phần thân trên của cô và người còn lại đang ôm lấy hai chân cô. Krystal đi theo sau hai người kia, và cảm thấy vui sướng khi xem chị mình bị “bắt cóc”.
_Krystal! Cứu! MẤY NGƯỜI LÀ AI VẬY? BỎ TÔI RA! N.O.W! – Jessica hét lên. Cơn giận giữ được thấy rõ qua giọng của cô. Cô gái tóc vàng dường như không cảm thấy sợ. Cô đang cố giải thoát mình khỏi sự kìm kẹp của hai người kia.
Hai con người kia chợt đóng băng vài giây và gần như làm rớt Jessica sau khi nghe được cái giọng đáng sợ, lạnh lùng kia. Họ biết là không động vào Jessica ở tình trạng này. Cả hai giật mình sau khi nhận được sự thúc giục của cô gái trẻ nhất.
_Ya! Sao lâu vậy chứ? - Krystal hỏi một trong hai người. Cô nhận được điện thoại của Yuri lúc nãy nhờ giúp đỡ.
Jessica được đặt xuống ghế sau với Krystal bên cạnh. Họ đã bịt mắt cô gái tóc vàng trước khi vào xe. Jessica cảm thấy có một bàn tay giữ lấy hai tay cô, ngăn không cho tháo khăn bịt mắt xuống. Cô có thể nói bàn tay đó là của một cô gái và cô cảm thấy khá quen với làn da mềm mại này nhưng Jessica bị phân tán tư tưởng sau khi nghe thấy giọng em gái mình.
_Cái quái gì vậy! Krystal, em biết họ? Em muốn giết chị à? Chị đã làm gì mà phải hứng chịu sự phản bội của em gái ruột chứ? Tất cả những gì chị làm chỉ là yêu và chăm sóc cho em thôi. Chị đã làm sai gì chứ? Sao em có thể.... – Và trước khi cô gái tóc vàng có thể tiếp tục màn ca thán về sự phản bội của em mình, cô đã bị chặn lại bằng một đôi môi. Jessica có thể nhận ra đôi môi này ở mọi nơi. Đã từng thử hương vị của đôi môi này vài lần – có thể nói là nghiện. Cô biết chính xác đó là ai.
Tiffany...
– Cơ thể Jessica dần thả lỏng trước sự đụng chạm quen thuộc. Cơn tức giận của cô bị tan chảy. Sự thất vọng và ghen tuông đã biến mất. Cứ như thế là một phép màu đã yểm lên cô và cô đã bị thôi miên. Tất cả những gì cô muốn bây giờ là ôm lấy cô gái kia và không bao giờ bỏ ra.
Mình vẫn chưa nhìn thấy cô ấy mà đã cảm thấy như vậy...
– Cô gái tóc vàng nghĩ. Cô đã có câu trả lời cho tình cảm của mình.
Tiffany chỉ định hôn cô gái kia vài giây để khiến cô ấy im lặng nhưng vài giây được biến thành vài phút khi thấy Jessica đáp trả lại nụ hôn. Cô biết Jessica đã phát hiện ra cô là ai. Cô muốn dứt ra nhưng không thể làm được vì cô nhớ cô gái kia dù họ mới xa nhau chưa đến 24 giờ. Cô nới lỏng tay khỏi cánh tay Jessica khi họ tiếp tục hôn nhau một cách nồng nhiệt. Cô thả một tay ra để chạm vào khuôn mặt cô gái tóc vàng.
*cough...*cough*... – Cô nghe thấy một trong số người bạn của mình ho. Tiffany nhanh chóng dứt ra.
Cái kế hoạch chết tiệt!
– Cô di chuyển bàn tay từ mặt cô nàng tóc vàng tới khăn bịt mắt.
_Ya! Fany, cậu đang làm gì vậy? Sao lại tháo khăn bịt mắt ra? – Sooyoung hỏi Tiffany, bất ngờ trước hành động của cô ấy.
_Ya! Đừng! Cậu đang làm đảo lộn kế hoạch này đó! – Yuri, người đang lái xe, nhìn liên tục vào gương chiếu hậu để xem chuyện gì đang xảy ra.
_Shhhh! Trật tự nào! Hãy để chị ý làm gì thì làm! Cứ tiếp tục lái đi Yuri unnie. – Krystal giục hai người kia.
Tiffany lờ đi bạn mình và tháo khăn bịt mắt xuống. Cô chờ cho mắt của Jessica làm quen được với ánh sáng. Cô chỉ muốn xin lỗi và lôi cô ấy về. Jessica, ngược lại, ghi nhớ rằng sẽ trả thù bạn cô sau khi vụ này kết thúc.
_Jessi, sao cậu lại bỏ đi? Làm ơn hãy nghe tớ nói. – Cô không để cho cô gái tóc vàng kia trả lời và tiếp tục giải thích.
_Những gì cậu thấy đều không phải như vậy. Yuri trêu mình bằng cách ném một con bọ lên bàn mình. Cậu biết mình dễ bị dọa khi có bọ đúng không? Mình sợ vì nó to và đó chỉ là một phản xạ ôm một ai đó. Đó chỉ là cái ôm tình bạn Jessi. Không cần phải ghen đâu. Tớ biết Yuri hot nhưng không phải mẫu người của tớ. - Cô cố đùa. Yuri giả vờ ho để cho Tiffany biết mình có thể nghe thấy. Sooyoung vỗ lưng Yuri còn Krystal chỉ đứng đó cười. Cô mặc kệ mọi người và tiếp tục nói.
Kwon Yuri, cậu nên chuẩn bị đi. Tôi sẽ giết cậu vì cái tội trêu vợ chưa cưới của tôi!
– Jessica vội lườm Yuri. Yuri nhìn thấy được điều đó qua kính chiếu hậu và nuốt nước bọt sợ hãi.
_Tớ xin lỗi...... Đừng giận tớ nữa mà. Tớ nhớ cậu. Thật trống vắng khi không có cậu. – Cô dừng lại và quyết định nói những từ cuối.
_Làm ơn hãy về nhà với mình. – Tiffany nhìn thẳng vào mắt của cô gái tóc vàng và đỏ mặt vì những lời nói của chính mình. Họ chưa dùng từ “nhà” kể từ khi chuyển tới nhà mới.
Jessica bất ngờ vì nghe những lời đó từ Tiffany. Má cô chợt ửng hồng và tim đập nhanh hơn. Cô không biết điều gì đang xảy ra nhưng ba từ đó tự động thoát ra khỏi mồm cô.
_Tớ yêu cậu.
Mọi người bất ngờ trước lời đáp lại của cô gái tóc vàng kia. Yuri vô tình đạp chân vào thắng xe khiến chiếc xe dừng lại đột ngột và gần như hất tất cả về phía kính chắn gió nếu như mọi người không bám vào cái gì đó. Tiếng còi từ các xe khác đánh thức họ khỏi sự việc bất ngờ vừa rồi. Yuri cho xe táp vào lề đường. Sau một vài giây chấn tĩnh lại, mọi người quay lại nhìn Jessica với miệng há to. Không một ai dám nói gì.
_C..cái gì? Cậu... gì cơ? – Tiffany không chắc mình nghe có đúng không. Cô có thể nghe rõ tiếng tim mình đập. Cô cảm thấy mình có thể bị đau tim ngay tại đây.
_Cậu nghe rõ rồi. Đừng bắt tớ nhắc lại. – Jessica cố gắng tỏ ra cool nhưng khuôn mặt đỏ lại đang bán đứng cô. Cô cũng bất ngờ như mọi người khi nói ra những từ đó.
Tiffany không biết nói gì hơn. Đầu óc cô vẫn đang cố truyền tải mọi thứ.
_Unnie nói chị ý yêu chị..........rất rất rất nhiều! – Krystal trả lời với một cái nhếch môi và nhận lại được cú huých của Jessica.
_Chị chỉ nói mỗi “Tớ yêu cậu”. Đừng có mà nói thêm! – Jessica lườm em gái mình. Ba từ đó cứ tự động bật ra khỏi mồm cô.
_Cậu...cậu yêu mình? – Tifany vẫn chưa nhận ra mọi chuyện.
Jessica nhìn Tiffany và thấy cô ấy gần như sắp ngất. Cô vòng tay qua eo Tiffany và kéo cô ấy lại gần. Tay kia vuốt lấy má cô ấy. Cô hôn nhẹ lên môi Tiffany, hy vọng sẽ làm giảm đi sự lo lắng của cô gái.
_Vì Chúa Fany à! Tỉnh dậy đi được không? Cậu ta có, được chưa? Chết tiệt, tớ nghĩ cậu muốn cô ấy quay về. Giờ thì cậu như một bức tượng ý. – Yuri chính là người bực mình vì sự ngơ ngơ của Tiffany.
_Sao cậu cứ phải phá hỏng không khí thể nhỉ, đồ ngốc này? Nó đang bắt đầu tốt hơn đó! – Sooyoung gõ vào đầu Yuri. Cô đang thích thú trước cảnh đó nhưng rồi cô bạn than củi bên cạnh lại nhảy vào, phá hỏng cảnh lãng mạng này. Cô có thể là một shikshin chỉ thích
đồ ăn nhưng cô cũng thích xem các cặp đôi tình cảm mà. Sooyoung chính là một trong số những người tin vào định mệnh và tình yêu đích thực.
_Ok quay trở lại với Tiffany nào. Sica, thế có nghĩa là cậu sẽ về nhà với cô ấy? – Yuri nói thêm và cố giúp cô gái tóc nâu bớt căng thẳng.
_Tớ sẽ về nhà với cậu. – Jessica lờ đi hai người kia và trả lời thẳng với Tiffany cùng một nụ cười.
_Ok! Thành công! Hãy đưa hai con người này về thôi. Được chứ? – Yuri mỉm cười, cảm thấy vui khi mọi chuyện đều ổn cả.
Những từ đó đã làm cho cô gái kia thoát khỏi tình trạng bất động. Cô mỉm cười và ôm lấy Jessica.
_Cảm ơn cậu!
_Mà chờ đã, Tiff...
_Hmm? – Cô cuối cùng cũng lên tiếng.
_Err... cậu đang mặc cái gì vậy? – Cô gái tóc vàng mới để ý đến bộ đồ kì lạ mà vợ chưa cưới của mình đang mặc.
Tiffany đang mặc một bộ trang phục màu hồng dề thương với một cái áo hoodie hình con gấu và một hình trái tim.
_Oh! Cái đó? Err.. Tớ không... Uhm.. Well... Đó là ý của Yuri! – Tiffany trả lời, không biết phải giải thích thế nào và cảm thấy xấu hổ vì bộ đồ đang mặc.
Cô gái tóc vàng mỉm cười, cảm thấy cô gái kia thật sự đáng yêu trong bộ đồ đó.
_Cậu không phải ngại, Tiff. Nó đáng yêu mà! Tớ thích nó! – Cô véo nhẹ má Tiffany.
_Pffft. Nói dối! Em tưởng chị bảo không muốn nhìn thấy cái gì màu hồng nữa cơ mà? – Krystal đảo mắt nhìn người chị đang say tình của mình.
_Cậu nói như vậy ư? – Tiffany trề môi và thu mình lại. Cô kéo cái mũ lên che đi khuôn mặt đang xấu hổ và nhìn xuống. Cô trông giống một con gấu màu hồng đang cuộn tròn lại như quả bóng hồng.
Ôi chúa ơi. Sao cô ấy cứ phải đáng yêu đến như vậy chứ?
– Jessica nghĩ.
_Đúng là tớ đã nói vậy vì cậu khiến tớ tức giận. Giờ tớ lại yêu màu hồng rồi! Đặc biệt là chú gấu màu hồng đáng yêu này! – Cô ôm Tiffany chặt và lắc người cô ấy. Tiffany mỉm cười bên dưới cái mũ. Cô thầm cảm ơn vì chiếc mũ đã che đi khuôn mặt đỏ của cô.
Krystal và Yuri giả vờ nôn trong khi Sooyoung mỉm cười trước cảnh đó.
_Im đi! – Jessica lườm em gái và bạn mình.
_Ít nhất thì Brunnie của tớ đáng yêu! Không như cậu Yuri! Cả hai trông thật buồn cười! – Cô chỉ vào trang phục của Yuri và Sooyoung. Họ đang mặc một bộ màu vàng cam với găng tay và đi một đôi giày trắng to đùng. Yuri đã cởi găng tay ra vì phải lái xe còn Sooyoung thì vẫn đeo.
_Chờ đến khi hai cậu ấy đội cái đầu linh vật vào cơ. – Tiffany cười và nói thêm, khuôn mặt cô vẫn dấu bên trong chiếc mũ.
_Kế hoạch ban đầu là gì vậy? – Jessica nhớ đến chuyện Yuri bảo không được làm rối kế hoạch.
_Bọn tớ có nhiệm vụ đưa cậu đến công viên nơi có những cánh hoa rơi trên đất và cậu ấy sẽ hát cho cậu và tặng hoa với chocolate. Tớ và Yuri sẽ mặc cái bộ hình trái tim to đùng này trong khi hát bè đằng sau. Cô ấy sẽ xin lỗi và giải thích mọi chuyện. Như cậu thấy đó, cậu chỉ mặc quần áo mỏng mà thèo thời tiết hiện giờ thì cậu sẽ thấy lanh. Tất nhiên, cậu không có lựa chọn nào khác là ôm Tiffany và ngay khi cậu cảm thấy hơi ấm của cô ấy thì cơn tức giận của cậu sẽ bị tan chảy, cả hai sẽ làm lành và trở về với cảnh tình cảm mùi mẫn. – Sooyoung vỗ tay và tưởng tượng ra mọi thứ. Cô thuật lại mọi thứ như thể đang viết một cảnh trong bộ phim truyền hình trên TV vậy.
_Nó mang đúng chất kế hoạch của Yuri. Đó là cách mà cậu ta có được các cô gái. Tớ thích cái phiên bản thực hiện ngay tại đây hơn. – Jessica co rúm lại trước kế hoạch của Yuri và mỉm cười dịu dàng với cô gái bên cạnh.
_Nhưng Soojung, vai trò của em trong câu truyện này là gì vậy? – Cô hỏi em gái mình.
_Oh, em là người sẽ tháo khăn bịt mắt của chị. – Krystal trả lời thẳng thừng.
Part 2
Các cô gái đi tới nhà của Tiffany và Jessica. Họ đang chuẩn bị xuống xe thì ngay khi Tiffany mở cửa ra, cơn gió lạnh vội thổi vào. Cô gái tóc vàng rùng mình vì cơn gió. Cô nhanh chóng lấy tay ôm chặt lấy bản thân. Tiffany trông thấy vậy vội đóng cửa lại.
_Krystal, em mở cửa nhà hộ chị được không? – Cô gái tóc nâu ném chìa khóa về phía kia. Krystal nhanh chóng bắt đươc. Cô mỉm cười và gật đầu. Sooyoung cùng với Yuri ở lại trong xe, chờ cho hai người kia xuống để đỗ lại xe hẳn hoi.
_Jessi, nhanh lên. Đi vào trong thôi – Tiffany chìa tay ra trước mặt cô gái tóc vàng.
_Nó lạnh lắm.
_Đó là lý do vì sao cậu có chú gấu nè. Nó được làm để ôm cậu đó. – Tiffany chỉ tay vào bộ đồ của mình.
Jessica cười và ra khỏi xe. Tiffany mở khóa phần trên của bộ đồ và cố cho một nửa người của Jessica vào. Cô ôm lấy Jessica, cố gắng che cho cô gái đang run lên. Jessica sán lại gần hơn và ôm lấy eo Tiffany.
_Đỡ hơn chưa? – Cô gái tóc nâu hỏi và Jessica chỉ gật đầu.
_Đếm đến ba thì chúng ta chạy nhé? 1..2...b... – Tiffany giơ chân lên chuẩn bị chạy thì Jessica ngăn không cho cô đếm nữa.
_Chờ đã! Tớ không muốn chạy. Hãy đi bộ thôi.
_Sao vậy? Tớ tưởng cậu lạnh.
_Tớ không thích chạy.
Hơn nữa tớ đang tận hưởng cái ôm của cậu. – Cô quấn chặt tay quanh cô gái kia và bắt đầu bước chậm hơn, tận hưởng hơi ấm từ cái ôm của Tiffany.
..........................
Cả hai hiện giờ đang ở trong phòng khách và quấn lấy nhau trong khi Krystal ngồi ở ghế đơn và theo dõi bộ phim tình cảm đó. Jessica đang ngồi dựa lưng vào thành ghế còn Tiffany ngồi trong lòng Jessica. Tay của cô gái tóc vàng đang ôm lấy eo cô gái kia. Họ đã cho Yuri và Sooyoung về nhà.
_Tiff, đi ngủ thôi. Cứ để Krystal ngủ ở phòng cậu tối nay. – Jessica nói khi đặt cằm lên vai Tiffany.
_..........
_Tiff? – Cô gọi khi không thấy đáp lại.
_Chị ấy ngủ rồi, unnie. – Krystal nói với chị mình và chỉ vào cô gái đang ngủ kia.
Jessica ngả về trước để xem cô gái kia. Khóe miệng cô nhếch lên khi thấy cô gái ấy trông thật yên bình.
_Em chưa thấy chị hạnh phúc như thế khi ở cùng ai đó. Chị thất sự yêu chị ấy huh? – Krystal hỏi.
_Đúng, chị yêu cô ấy. Chị biết là thật điên dồ vì bọn chị mới chỉ gặp nhau có vài tuần nhưng.... Chị không biết nữa. Chị chưa bao giờ cảm thấy bị thu hút bởi ai đó như vậy kể cả với Yuri người mà chị quen lâu hơn cả Tiffany. – Jessica trả lời em mình.
_Thời gian không liên quan gì đến tình yêu, unnie. Đó là việc tình cảm thật sự của chị và cách chị làm cho nó tồn tại mãi mãi. – Krystal nở nụ cười và Jessica cũng làm điều tương tự vậy.
_Cảm ơn em, Soojung. – Jessica chuyển ánh nhìn về phía cô gái đang ngủ.
_Em thấy vui vì cuối cùng chị đã chịu để trái tim và não cùng một nhịp. Dù sao thì chị có muốn em giúp đưa Tiffany unnie về phòng không?
_Không sao. Chị sẽ đánh thức cô ấy dậy. – Jessica đảo mắt và trả lời.
_Tiff..... dậy đi nào. Đi về phòng thôi. – Cô lay cô gái kia mạnh hơn.
_Hmmmm... – Tiffany thì thầm, quay sang bên kia và vùi sâu vào lòng Jessica hơn.
_Thôi nào, Brunnie. Dậy thôi. Tớ sẽ đỡ cậu khi đi lên tầng nhé. – Cô mỉm cười trước cô gái kia.
Jessica đẩy Tiffany ra và kéo cô ấy dậy. Tiffany lười biếng đứng dậy. Cô ôm lấy eo Jessica và để đầu lên vai cô ấy khi dựa cả vào người Jessica. Jessica choàng tay qua vai Tiffany và đỡ cô ấy về phòng.
................
Tiffany thức dậy lúc nửa đêm vì cảm thấy lạnh. Cô quay sang và thấy khuôn mặt xinh đẹp của cô nàng tóc vàng đang nằm theo kiểu một tay giơ lên. Tay cô vô thức đưa ra chạm vào khuôn mặt cô ấy. Cô vén mái của Jessica sang một bên và trượt tay theo xương hàm của cô ấy, cảm thấy thích thú vì làn da mềm và mịn màng. Ngón tay cô dừng lại ở môi dưới của cô gái tóc vàng. Cô đang cố gắng để không hôn cô gái kia.
_Cậu định hôn tớ đó à? – Jessica đột nhiên nói. Tiffany giật mình và nhanh chóng rút tay lại. Cô ngạc nhiên vì giọng nói của cô gái tóc vàng.
_Cậu thức giậy rồi ư?! – Cô gái tóc nâu có thể cảm thấy hai má nóng ran.
_Ai mà không thức giậy khi có một bàn tay lạnh chạm vào mặt và rồi đến môi chứ?
_Xin..xin lỗi. Cậu có thể ngủ tiếp được rồi đó.
_Cậu nói tớ ngừng ngắm cậu ngủ. Vậy giờ ai mới là người biến thái nào? Cậu còn tệ hơn khi chạm vào tớ. – Cô gái tóc vàng nhếch mép và quay lại nhìn cô gái kia, người hiện giờ mặt đang đỏ như quả cà chua.
_Vậy cậu định hôn tớ đó à? Sao lại chạm vào môi tớ vậy? – Cô định sẽ trêu cô nàng tóc nâu kia.
_Không..không! Tớ...tớ hình như thấy cái gì đó ở trên môi cậu nên... – Tiffany phản bác lại và cố quay đi nhưng Jessica đã ngăn điều đó lại khi ôm lấy eo Tiffany. Cô kéo cô gái tóc nâu lại gần hơn. Tiffany cố giữ khoảng cách giữa hai khuôn mặt bằng cách ngửa cổ ra.
_J...Jessi, cậu đang...đang làm gì vậy? – Cô lắp bắp khi cảm thấy nhịp tim mình đập nhanh hơn và hơi thở thì gấp rút.
_Cậu biết không, tớ không phiền khi cậu định hôn tớ đâu. – Jessica nói với khuôn mặt khiêu gợi. Cô nhích lại gần Tiffany, cố gắng chạm lấy đôi môi kia.
_U...uhm... Tớ...tớ.... – Tiffany quyết định không nghĩ nữa là để mọi chuyện theo tự nhiên. Cô nhắm mắt lại và đợi Jessica hôn mình.
Kế hoạch ban đầu của Jessica chỉ là trêu Tiffany và không định hôn cô ấy nhưng tâm trí cô trở nên trống trơn khi cảm thấy hơi thở nóng bỏng của Tiffany phả vào môi cô.
Câu “Tớ yêu cậu” lại vô thức bật ra từ cô. Cô ôm lấy khuôn mặt Tiffany, nhắm mắt lại và áp môi lên môi cô gái kia.
Cả hai đều cảm thấy rùng mình ngay khi đôi môi họ gặp nhau. Họ cùng nhau chia sẻ một nụ hôn chậm rãi, đầy đam mê và chứa đựng tất cả tình yêu dành cho nhau. Tifany chưa nói ra ba từ đó nhưng Jessica có thể cảm nhận được tình cảm của cô ấy qua nụ hôn. Cô biết Tiffany sẽ đáp trả tình cảm của cô sớm thôi. Nụ hôn nhẹ nhàng dần chuyển thành nóng bỏng khi lưỡi cả hai gặp nhau. Tay của Jessica bắt đầu vuốt ve người Tiffany trong khi cô gái kia vòng tay qua cổ Jessica để đẩy nụ hôn sâu hơn. Cô gái tóc nâu để chân ở giữa cô gái tóc vàng và đẩy người về trước khi thu hẹp khoảng cách của cả hai. Cô co rúm người lại khi cảm thấy tay của Jessica đang lần vào trong áo, chạm vào lưng cô. Jessica chạm vào làn da mềm mại của Tiffany khi cả hai tiếp tục nụ hôn nóng bỏng của mình thêm vài phút nữa. Họ cuối cùng cũng tách nhau ra ngay khi cảm thấy cạn không khí. Cả hai nhìn nhau đầy trìu mến.
_Tớ thật sự yêu cậu, Tiff. Tớ không ép cậu phải nói ra điều đó. Tớ chỉ muốn cậu biết cảm giác của tớ. – Cô gái tóc vàng nói khi ôm lấy khuôn mặt cô gái kia, cơ thể họ vẫn đang áp sát nhau. Jessica nằm ngửa ra và luồn tay dưới cổ Tiffany. Tiffany nhích lại gần và ôm lấy eo cô gái kia. Cô chờ cho đến khi nghe thấy tiếng thở đều đặn của cô gái kia.
_Vậy cậu thật sự yêu tớ? Sao cậu có thể chắc chắn vậy? – Tiffany hỏi, không mong chờ câu trả lời từ cô gái đang ngủ kia.
_Tớ không biết. Tớ chỉ cảm thấy vậy. – Jessica một lần nữa làm Tiffany giật mình vì câu trả lời bất ngờ.
_Cậu cần ngừng làm trò đó lại, Jessi.
_Vậy cậu cũng phải ngừng nói với tớ khi tớ đã ngủ rồi.
_Heol... Nhưng thật sự Jess, lỡ cậu không thật sự yêu mình? Lỡ tất cả những gì cậu cảm nhận đều là nhầm lẫn? – Biểu hiện của Tiffany chợt trở nên nghiêm túc. Jessica quay lại nhìn Tiffany một lần nữa.
_Nghe này, tớ không có bất kì lời giải thích nào cho việc cảm giác của tớ đối với cậu. Tất cả những gì tớ biết là tớ không muốn mất cậu và muốn cậu thuộc về tớ. Tớ muốn bên cậu khi tớ có thể và muốn giành mọi giây phút bên cậu. Nếu đây là một sai lầm thì cứ để thế đi. Tớ sẽ chịu trách nhiệm sửa sai nó. Sai lầm lớn nhất là không mắc sai lầm. Đó chính là cách chúng ta học được bài học đúng không? – Cô nhẹ nhàng hôn lên trán Tiffany, rồi xuống mũi và cuối cùng là môi cô ấy. Nó nhanh và dịu dàng cùng với những lời chân thành của cô gái tóc vàng kia.
_Đừng làm quá nó lên được chứ? Ổn thôi nếu cậu vẫn chưa xác định rõ tình cảm của mình. Tớ sẽ chờ mà. Ngủ ngon nhé Brunnie. – Jessica lại nằm ngửa ra và nhắm mắt lại.
Mất một phút để Tiffany suy nghĩ và truyền tải được mọi từ Jessica nói.
_Jess... – Cô nhắm mắt lại. Đầu đặt lên ngực cô gái tóc vàng, cô có thể cảm nhận được và nghe thấy nhịp đập trái tim của cô gái kia.
_Hmm?
_Cậu không phải chờ đâu....
_Gì cơ?
_Tớ cũng yêu cậu, Jessica Jung Sooyeon. – Cô nhìn vào mắt Jessica.
_Cậu.... thật chứ? – Cô gái tóc vàng nhìn Tiffany một cách khó tin. Tiffany gật đầu.
_Tớ không cho tất cả là sai lầm. Tớ chấp nhận tất cả nhưng hãy cùng nhau biến mọi sai lầm trở thành đúng đắn nhé?
_Chúng ta sẽ cùng làm. – Jessica kéo Tiffany lại gần hơn còn Tiffany ôm chặt lấy eo cô. Họ chìm vào giấc ngủ với một nụ cười trên môi. Cả hai đã cùng nhau tận hưởng hơi ấm, cảm thấy nhẹ nhõm khi đã bày tỏ tình cảm của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro