Chap 9+10
Xin lỗi vì để rds đợi lâu như vậy *cúi đầu* vì mình bận thi nên *cười trừ*
Bù lại mình sẽ update đến chap 11 nhanh nhất có thể
Enjoy ^^~
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Chap 9
“Chúng ta lại gặp nhau rồi, Kwon Yuri.”
Yul nhìn Yoona với khuôn mặt bối rối.
‘Làm sao nhóc này biết TÊN mình nhỉ?’
Yoona cười đểu. Cô đang đi đúng hướng. Không đời nào Yuri/Yul lại thừa nhận đó là mình. Yuri vuốt thẳng quần áo lại rồi nhìn Yoona.
“Tôi biết em sao?”
Yoona tiến đến gần, nụ cười tự mãn càng lộ rõ.
“Chị quên rồi sao, unni?”
Trông Yul vẫn rất lúng túng.
“Có sao?”
Yoona thở dài. Lần đầu tiên cô nhìn thấy Yuri/Yul, cô đã biết cô ấy là ai.
“Unni, là em Yoona đây. Bạn gái của Seohyun!”
‘Bạn gái?’
Yoona mỉm cười. Mặc dù Seohyun không cho cô nói với ai về chuyện của họ, nhưng Yoona không thể bỏ lỡ cơ hội này.
“Đúng vậy, em là bạn gái của Seohyun, Jung Yoona.”
Yul vỗ đầu mình và thầm mắng bản thân. Sao cô lại quên nhỉ? Giờ thì cô biết tại sao cái tên này lại quen thuộc đến vậy. Seohyun đã kể cho cô nghe trước đó.
“Vậy bây giờ chị là con trai hả unni?”
Yul hướng sự chú ý về phía Yoona và quyết định không để cô gái này nghĩ gì quá nhiều. À thì, Yoona có thể là điểm yếu của cô. Yoona nhìn thấy khuôn mặt lo lắng và bối rối của Yuri/Yul. Cô mỉm cười.
“Chị biết đó, unni, em có thể giúp chị lấy lòng ba mẹ em với một điều kiện.”
Yul không thích hướng mà cuộc nói chuyện này sẽ đi đến chút nào. Cô đang liều mạng để giữ bí mật, liều mạng làm vui lòng Jung gia và liều lĩnh biến Jessica thành của mình. Nhưng khi Yoona đưa là lời đề nghị đó, cô cảm thấy áp lực.
“Là gì?”
Yoona cười toe toét.
“Chị phải giúp em nói với ba mẹ là em sẽ kết hôn với Seohyun.”
Mắt Yul mở to.
“CÁI GÌ? EM VÀ EM GÁI YÊU CỦA CHỊ SẼ KẾT HÔN Á? SAO CHỊ LẠI KHÔNG BIẾT CHUYỆN NÀY HẢ?”
Yoona nhanh chóng bịt miệng Yul lại và ra hiệu cho cô ấy nhỏ tiếng một chút.
“SUỴT! Chị muốn cả nhà em nghe thấy sao? Nhỏ tiếng một chút đi!”
Yoona để Yul bình tĩnh lại trước khi nói chuyện tiếp.
“Bọn em muốn nói với gia đình chị nhưng gia đình chị không phải là vấn đề. Mà là gia đình em! Họ sẽ phát điên nếu biết em định kết hôn mất.”
Yul đẩy tay Yoona ra rồi nói.
“EM NGHĨ CHỊ SẼ ĐỂ EM LẤY EM GÁI CHỊ CHẮC? CÓ NGHIÊM TÚC KHÔNG ĐÓ?”
“Chị có muốn Sica unni không?”
Câu hỏi của Yoona làm Yul giật mình. Nhóc này thực sự phiền toái quá đi.
“Em đang hỏi chị, unni. Chị CÓ muốn Sica unnie hay KHÔNG? Chị cần nhiều sự giúp đỡ mới lấy lòng được gia đình em đấy.”
Yul thở dài. Yoona muốn Seohyun, em gái nhỏ của cô. Và cô lại muốn cô chị lớn của Yoona.
“Nếu chị đồng ý, em sẽ giúp chứ?”
Yoona cười toe toét.
“Chị không cần phải hỏi đâu?”
“Tốt. NHƯNG em sẽ đến gặp ba mẹ chị về việc này và nói với Seohyun rằng em ấy PHẢI giải thích điều này với chị!”
Yoona đặt tay lên vai Yul.
“Đừng lo, unni. Hyunnie đã ở đây rồi. Chúng ta phải giúp đỡ lẫn nhau.”
“CÁI GÌ?”
“Aish, unni, chị đừng có như thế mãi chứ. Giọng chị nghe như cái radio bị hỏng vậy đó.”
“Seohyun ở ĐÂY VÀ EM ẤY CHẲNG THÈM NÓI VỚI CHỊ MỘT TIẾNG SAO?”
Yul không thể tin được. Em gái nhỏ của cô không nói với cô rằng em ấy đã trở về từ Pháp. Yoona thở dài. Seohyun không nói với cô về việc Yuri sẽ phản ứng như thế này. À, sớm muộn gì thì họ cũng nói cho Yuri biết thôi mà.
“À, thật ra không hẳn vậy. Em ấy sẽ đến đây trong hai ngày nữa.”
“CÁI GÌ?”
“Đủ rồi, unni, giờ chị làm em bực mình thiệt rồi đó.”
Yul bóp trán mình rồi thở dài. Làm sao cô vướng vào mớ lộn xộn này chứ? Em gái cô đang đến đây và cô sẽ nói gì với con bé?
“Em có điên không, Yoona?”
“Hở?”
“Chị sẽ nói gì với em gái của chị đây? Này Seohyunnie à, chị là Yul unni đây và chị giả con trai chỉ để có được một cô gái và làm vui lòng gia đình cô ấy thôi. Em muốn chị nói thế hả?”
Yoona thở dài, lắng nghe lời than phiền của Yuri. Chuyện gì xảy ra với CÁC CHỊ GÁI gần đây vậy? Yuri và Jessica thật giống nhau. ĐỀU RẤT THÍCH CẰN NHẰN.
“Unni, chị giúp em và em sẽ giúp chị.”
Yul thở dài, chẳng biết cô ấy thở dài bao nhiêu lần rồi nữa.
“Tốt thôi. Hãy nói cho Seohyun chuyện gì đang xảy ra ở đây.”
Yoon mỉm cười.
“Thấy không, unni? Chúng ta có thể giúp đỡ lẫn nhau mà. Đội YoonYul!”
Yul nhướng mày.
“YoonYul?”
“Đúng vậy, chị và em. YoonYul!”
Yul nhếch mép cười lớn.
“Chị thích YULSIC hơn.”
Yoona khẽ cười. Cô mở cửa phòng và nói vọng vào trước khi đóng nó lại.
“Tốt hơn là chị đi tắm đi, unni. Ôi xin lỗi, là OPPA chứ nhỉ.”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
“Này Yul, cậu chơi bóng rổ thế nào?”
Jinwoon vỗ vào vai Yul từ đằng sau khi cô ấy đang đứng cạnh cửa sổ, ánh mắt hướng ra sân bóng trống trước mặt.
“Tôi chơi không giỏi lắm.”
Yul thành thật trả lời. Jinwoon cười tự mãn.
“Vậy thì cậu sẽ đi chơi xung quanh khi những anh em họ đã đến đông đủ nhỉ.”
Jinwoon nói rồi bước đi, để lại Yul đang nhìn anh ta với ánh mắt không tin được.
“Thật là thô lỗ quá.”
“Giờ cậu đang nói chuyện một mình sao, bác sĩ Kwon?”
Yul mỉm cười và quay đầu lại. Jessica đang đứng phía sau cô.
“Không có. Chỉ là cậu có một gia đình thật thú vị thôi.”
Jessica nhún vai rồi ngồi xuống sofa.
“Nó làm tớ nhớ lại hành động lúc nãy của cậu, Sica à.”
“Hành động gì?”
“À thì… ermm…”
Hơi khó để Yul nói ra và điều đó là Jessica thích thú.”
‘Tớ ảnh hưởng đến cậu nhiều thế sao, Yuri?’
Jessica phớt lờ Yul và không thèm phản ứng gì hết.
“Thôi, không nói đâu. Lúc nãy Jinwoon nói rằng đợi đến khi anh em họ đều đến đây. Mọi người vẫn chưa có mặt hết à?”
“Tớ quên nói với cậu là những anh họ của tớ vẫn chưa đến đây.”
Yul thắc mắc.
“CHƯA ĐẾN?”
“Tối nay họ sẽ đến.”
“Tớ thất bại rồi đúng không?”
Jessica đứng dậy và mỉm cười. Cô nắm lấy tay cô ấy.
“Tớ nghĩ là cậu từng nói là sẽ không bỏ cuộc mà?”
Yul thở dài. Cô thực sự nghĩ rằng có lẽ đây không còn là ý kiến hay nữa.
“Có sao?”
“Vui thật đấy, Kwon. Chúng ta đã thỏa thuận và tớ hy vọng là cậu sẽ giữ lời hứa.”
“YAH KWON YUL! Đừng lo! Tớ đến giúp cậu đây!”
Sooyoung lao vào Yul và họ ngã lăn ra dưới sàn, với Yul đối mặt với sàn và Sooyoung ở trên người cô ấy. Taeyeon đến ngồi vào sofa, trong khi Sunny bối rối không thể tin là bạn gái của mình lại hành động như một đứa trẻ như thế. Jessica nhướng mày, nhịp chân trên sàn.
“Tớ sẽ đá cậu ngay tức khắc nếu cậu không phải là bạn gái của Sunny đấy. Tránh ra khỏi cậu ấy ngay nếu không TỚ SẼ ĐÁ CẬU.”
Sooyoung nhìn lên và thấy cái lườm chết người của Jessica. Cô cảm thấy hơi lạnh tỏa ra từ cô ấy, và cô biết mình yêu mạng sống hơn đứa bạn đang đang nằm trên sàn.
“Được rồi mà. Đừng có lườm tớ nữa.”
Sooyoung trốn đằng sau Sunny, cười giả lả. Jessica không ngừng lườm cô ấy.
“Ngừng lại đi, Jessi.”
Tiffany cảnh báo Jessica dừng cái liếc mắt đầy băng giá ấy lại. Jessica thở dài. Sao gia đình cô lại đồng ý cho đám bạn của cô đi cùng nhỉ?
“Trời ạ, cậu nặng lắm đó Soo.”
Yul chống người dậy rồi xoa xoa cái cổ bị đau của mình. Với một thực thần như Sooyoung, thì cô ấy khá MẠNH đó. Jessica giúp Yul đứng dậy và việc này không thể nào qua được cặp mắt của Taeyeon.
‘Jessia đang giúp Yul đứng dậy kìa.’
Taeyeon liên lạc trực tiếp với Tiffany – người đang kết nối với Sunny. Sao họ làm thế được nhỉ? Ai mà biết…
‘Thì đã sao?’
Sunny nhướng mày, ngụ ý rằng thắc mắc của Taeyeon chẳng liên quan gì. Taeyeon thầm nhắc nhở mình rằng đôi lúc Sunny có thể chậm như rùa ấy.
‘JESSICA JUNG CÓ BAO GIỜ GIÚP AI ĐÂU.’
Tiffany nhìn về phía Jessica và Yul, cô đã hiểu được ý của Taeyeon.
‘OMG! Cậu nói đúng, TaeTae!’
Sooyoung nhận ra sự thay đổi nét mặt của Tiffany, cô gãi ót.
‘Được rồi. Thật là kỳ lạ. Sao mình cứ có cảm giác là ba người này đang nói chuyện với nhau nhỉ?’
‘À, là vì bọn họ chia sẻ cùng đường truyền đó, unni.’
Sooyoung quay đầu lại và nhìn thấy Yoona đang đi vào phòng khách và mỉm cười với cô.
‘Ôi trời. Đừng nói là em lại nói chuyện với chị nữa nha.’
‘Gì cơ? Cái này tuyệt lắm mà! Không phải ai cũng có thể dùng đầu nói chuyện với người khác được đâu?’
‘Em và đám bạn kỳ cục của bạn gái chị.’
Yoona cười đểu, đẩy nhẹ người Sooyoung.
“Đừng như thế chứ, Sooyoung unni. Em không có ý xấu mà. Thêm nữa là em sẽ không làm phiền chị khi chị và Sunny unni đang làm chuyện đó đâu.”
Yul và Jessica quay sang Yoong. Sooyoung há hốc mồm. Ba người kia vẫn đang nói chuyện với nhau, chẳng phản ứng gì với câu nói của Yoona.
“Mấy người họ Jung thật đáng ghét.”
Sooyoung làu bàu, thầm mắng mình vì để bản thân dính vào kỳ nghỉ của gia đình này.
‘Ứ ồ Sunny. Bạn gái của cậu vừa mắng Jessica đó.’
‘Cậu ấy không có, Taeng! Cậu ấy mắng những người họ Jung, chứ không phải Jessi.’
Taeyeon đột nhiên bật cười, khiến mọi người kinh ngạc. Giọng cười ahjumma. Tiffany trợn mắt, cô ghét giọng cười này.
‘Nhìn Jessica kìa, THỎ CON.’
Sunny quay lại và nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Jessica. Yoona cười toe toét. Chị gái cô đang phát điên vì lời nói của Sooyoung.
“Wow! Cậu đừng có mà lườm Youngie của tớ. Rút lui đi, Jessi!”
Yul không biết từ đâu bất ngờ kéo và ôm lấy Jessia. Cô không biết tại sao mình lại có can đảm làm thế nữa. Sunny kéo Sooyoung đi trong khi Jessia giật mình bởi hơi ấm của Yul.
‘Họ thực sự phải lòng nhau rồi.’
Giọng của Tiffany như mọi khi lại được nghe thấy bởi Taeyeon và Sunny, cả hai đều đồng ý.
“Y-Yul… cậu có thể buông tớ ra vì tớ sẽ không làm gì Sooyoung đâu.”
Jessica khẽ thì thầm. Nếu bạn được vòng tay ấm áp của Yul ôm lấy một cách an toàn thì bạn cũng sẽ như thế thôi. Yul nhìn cô rồi nhanh chóng buông ra.
“X-Xin lỗi. Tớ chỉ muốn c-chắc rằng cậu sẽ không đánh bạn của tớ. X-Xin lỗi cậu lần nữa.”
Yoona cười tự mãn.
‘Chúng ta đang nói về chuyện đó đấy!’
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
“Con có thích phòng của con và Sooyeon không, Yul?”
Yul quay lại và nhìn thấy ông Jung đang mỉm cười với mình. Cô mỉm cười lại. Ông Jung ngồi xuống cái ghế trên bãi cỏ, rồi vỗ vào chỗ bên cạnh mình.
“Ngồi xuống đi Yul. Ta có chuyện cần nói với con.”
Yul gật đầu rồi ngồi xuống. Cô hơi ngại nhưng vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh hoàn hảo của mình.
“Yul này, con và Sooyeon hẹn hò được bao lâu rồi?”
Yul giật mình bởi câu hỏi này. Cô gần như lo lắng. Bao lâu nhỉ? Cô nhớ Jessica đã nói là khoảng 3 tháng gì đó. Hay 4 tháng nhỉ? Sao cô lại quên mất nó chứ!
“D-Dạ, được một thời gian rồi ạ.”
Yul đáp lại bằng một câu trả lời an toàn. Ông Jung nhìn cô và mỉm cười nhiều hơn.
“Con biết rõ tính của Sooyeon đúng không? Hay lườm, tỏ ra lạnh lùng, cư xử như nữ hoàng là một trong những cách xử sự của nó. HellSica. Con có nhận thấy điều đó không?”
Yul lúng túng cười trừ. Cảm ơn cuốn 1001 điều về Jessica Jung, Yul đã chuẩn bị cho việc này. Không nghe được câu trả lời nào từ Yul, ông Jung thở dài.
“Nhưng Yul à, nếu con biết rõ về con bé, nó cũng giống như những cô gái bình thường, chỉ muốn yêu và được yêu.”
Yul gật đầu và mỉm cười với ông Jung.
“Con không lo lắng về việc bị tấn công bởi HellSica, nhưng con sợ mình sẽ tổn thương cô ấy. Nó sẽ giết con nhanh hơn cả cái lườm của cô ấy nữa.”
Ông Jung cười lớn khi nghe Yul giải thích. Ông vỗ vai cô ấy.
“Nếu Sooyeon gây quá nhiều rắc rối cho con, hãy nói với ta và ta sẽ giải quyết nó. Hiểu không?”
Yul cũng cười theo ông Jung.
‘Krystal đã đúng về HellSica.’
FLASHBACK
“HellSica? Là gì?”
Yul khẽ gãi đầu mình. Krystal thầm che mặt mình.
“Unni! Nó có trong cuốn 1001 điều về Jessica Jung mà em đã đưa cho chị đó!”
Yuri quay sang mở ngăn kéo tìm cuốn sách bên trong. Cô nó ra và tìm từ HellSica.
“TÌM THẤY RỒI!”
Yuri mở trang đó ra và đọc nội dung bên trong.
“HellSica là trạng thái bộc lộ sự tức giận và khiến cho cuộc sống của ai đó trở thành địa ngục khi cô ta/anh ta làm ác quỷ bên trong Jessica Jung Sooyeon thức tỉnh.”
Mắt Yuri mở to hơn. Và gần như văng ra khỏi hốc mắt.
“Có á-ác q-quỷ bên trong c-cô ấy á?”
Krystal gật đầu. Yuri khó nhọc nuốt nuốt xuống rồi gấp cuốn sách lại.
“Không phải là ác quỷ đâu, unni. Em chỉ đưa vào một vài phép ẩn dụ thôi. Nhưng cuộc sống như địa ngục là SỰ THẬT đó.”
“Sao mình lại bị hấp dẫn bởi CÔ NÀNG ĐÁNG SỢ NÀY nhỉ?”
END OF FLASHBACK
Yul lại mỉm cười ngượng ngùng khi nhớ lại cuộc nói chuyện với Krystal vài ngày trước. Cô định lên tiếng thì nghe thấy tiếng bước chân. Cô quay lại và nhìn thấy ông Jung đang mỉm cười.
“Chào chú Daniel.”
“Nickhun!”
Anh chàng tên Nickkun ôm lấy ông Jung rồi mỉm cười với Yul. Anh ta đưa tay mình về phía Yul.
“Cậu chắc là Kwon Yul. Ông kể với tôi rất nhiều về cậu. Tôi là Nickkun. Cậu có thể gọi tôi là Nick.”
Yul bắt tay anh ta.
‘Đây là bạn trai của Jessica sao? Lùn quá vậy.’
‘Một gã vai u thịt bắp. Tên Jinwoon kia đã đúng!’
Nickkun và Yul siết chặt tay của nhau. Yul gần như rên lên vì đau nhưng cô cố gắng ngậm chặt miệng và chỉ nhìn chằm chằm vào một Nickkun đang cười tự mãn.
Ông Jung nhận ra nên nhanh chóng chen vào.
“Đủ rồi, hai đứa. Nick này, ba mẹ cháu đâu?”
Nickkun buông tay ra.
“Giờ này họ phải đến rồi chứ nhỉ. Ồ, họ kia rồi!”
Có 3 người đang đi về phía họ. 2 trong số họ có vẻ hơn 40 tuổi trong khi cô gái còn lại thì có lẽ gần bằng tuổi của Yul.
“Daniel.”
“Sungsoo.”
Người tên Sungsoo bắt tay với ông Jung, nhưng theo quan điểm của Yul thì họ đang nghiền nát tay của nhau thì đúng hơn. Người phụ nữ đến bên cạnh Sungsoo mỉm cười và nhìn Yul.
“A, cháu chắc là Kwon Yul. Bạn trai MỚI của Jessica YÊU QUÝ của chúng ta nhỉ. Ta là Park Kahi. Đây là con gái của ta, Gyuri.”
Yul chỉ mỉm cười và rồi Gyuri đứng ngay trước mặt cô cất tiếng.
“Xin chào, anh chàng đẹp trai.”
Yul thực sự giật mình. Cô lùi về sau cách xa Gyuri và cười một cách bối rối.
“Chào cô, Gyuri.”
Gyuri nghiêng người về phía trước rồi thì thầm vào tai của cô.
“Anh chắc chắn là tuýp người tôi thích đấy.”
Yul ngạc nhiên và không thể phản ứng được gì nhưng ai đó đã ôm lấy cô từ đằng sau. Là Jessica.
“Chị đã trở về, Gyul.”
“Chào cô em họ đáng yêu của chị.”
Jessica siết chặt vòng tay quanh Yul. Yul có thể cảm thấy Jessica đang siết chặt vòng eo của mình.
“Đủ rồi. Daniel, họ Shin và họ Kang đâu rồi?”
Giọng của Kahi ngăn Jessica bắn thêm nhiều cái trừng mắt về phía Gyuri – người đang cười tự mãn và bước vào trong nhà. Cô ta thâm chí còn hôn gió với Yul nữa chứ. Jessica nhận ra và nhanh chóng đặt tay mình trước mặt của Yul.
‘Đi mà nằm mơ đi, Gyul.’
Ông Jung thở dài nhưng vẫn nhìn Sungsoo và Kahi. Trước khi có thể trả lời thì ông nhìn thấy 4 chiếc xe đậu trước lâu đài dành cho kỳ nghỉ này.
“Họ đến rồi.”
Gia đình Shin gồm ba mẹ là Shin Hakyun và Shin Bongsun cùng với con trai út của họ Doojoon – người đang lái chiếc Mercendes-Benz S550. Trong khi đứa con trai cả đang lái chiếc Ferrari 458 Spider quý báu của mình. Yul gần như mắc nghẹn khi người con cả bước ra từ xe mình. Anh chàng bước về phía Jessica và mỉm cười.
“Em vẫn như thế nhỉ, Jess?”
“Anh cũng vậy thôi, Oppa.”
Yul nhận ra tông giọng khác của Jessica khi cô chào anh chàng này. Không mấy vui vẻ. Anh ta quay lại nhìn Yul.
“Chúng ta có ai ở đây nhỉ?”
Yul thầm nuốt xuống.
“Tôi là Yul. Kwon Yul.”
Anh ta cười tự mãn.
“Yul? Tôi là Siwon.”
Yul giơ tay mình ra như Siwon chỉ nhìn nó rồi bước đi với nụ cười xấu xa trên mặt. Yul rút tay lại, tức giận nghiến chặt răng vì cách cư xử của Siwon. Trong khi Yul vẫn còn cảm thấy tức giận với gia đình họ Shin thì gia đình họ Kang xuất hiện. Bước ra từ chiếc BMW Sedan 328i là ba mẹ, Kang Heegeon và Kang Minyoung.
Trong khi đứa con trai bước ra từ chiếc 599 GTO, đậu kế bên chiếc Sedan. Yul nhìn thấy nhóc này hướng mắt hơi xa khỏi họ. Nhóc ấy đang nhìn khung cửa sổ kia.
Yul nhìn theo và nhận ra chỉ có mỗi Krystal đứng đó.
‘Krystal?’
Nhưng cô chưa kịp lên tiếng thì đột nhiên một chiếc BMW S1000RR dừng lại trước mặt cô. Người lái xe cởi mũ bảo hiểm ra rồi nhìn cô.
“Cậu chắc là Yul? Tôi là Kangin.”
Yul chỉ gật đầu và sửng sốt trước sự xuất hiện đầy bất ngờ của anh chàng này.
‘Sao bọn họ giàu quá vậy. T_T’
Yul nguyền rủa vận may của mình.
“Đáng ghét.”
End Chap 9.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
p/s nếu kịp thì tối mình up 2 chap còn lại luôn ^^
Update trước khi ăn tối ^^~
Enjoy
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Chap 10
Các thành viên trong mỗi gia đình ngồi xuống hoặc đứng rải rác khắp phòng khách. Sao phòng khách vẫn không thể trở nên chật chội được nhỉ? À, nó có kích cỡ của một sân tennis và không có Maria Sharapova hay Rafael Nadal đang chơi trên nó cả. Siwon và gia đình anh ta ở một chỗ trong khi họ Kang tụ ở chỗ cách xa họ Shin. Họ Jung thì ở một khu vực khác. Yul đứng trên cầu thang nhìn quanh và nhận ra gia tộc này kỳ lạ như thế nào. Dường như họ ghét nhau. Dĩ nhiên là trừ gia đình của Jessica rồi.
“Sao cậu vẫn còn đứng đây hở, Yul?”
Giọng Sooyoung vang lên làm Yul quay lại đối diện với cô ấy. Cô thở dài.
“Nói tớ nghe xem, làm thế nào gia đình trở nên hòa thuận lẫn nhau được?”
Sooyoung chỉ có thể nhún vai. Và rồi Yoona từ đằng sau chen vào cuộc nói chuyện.
“Oppa nè, họ Jung của em có một lịch sử họ hàng rất dài.”
“Em biết gì không Yoona, chị nghĩ là em nói hơi quá đấy.”
Yoona đánh vào cánh tay Sooyoung mạnh nhất có thể. Sooyoung rít lên vì đau. Ai sẽ không làm thế chứ? Cô gái này có sức mạnh của một đứa con trai đấy.
“ỐI! Yah!”
“Ai bảo unni nói thế!”
“Em biết không, nếu em không phải là em gái của Jessica, chị sẽ…”
Trước khi Sooyoung có thể hoàn thành câu nói của mình, một luồng khí lạnh đột ngột thổi đến khiến cô rùng mình. Yul quay lại và nhìn thấy luồng khí màu đen ở đằng sau Sooyoung.
“H-HellSicaaa…”
Yoona cười toét mồm. Cô nhanh chóng trốn đằng sau Jessica và than vãn về việc Sooyoung hăm dọa mình. Jessica khoanh tay lại và nhịp chân trên sàn.
“S-Sica… tớ không nghĩ…”
“IM LẶNG, KWON YUL.”
Yul quyết định không tranh cãi vào lúc này và để Sooyoung tự lo liệu lấy.
“Jessica… tớ không phải là kẻ thù của cậu… thêm nữa là em gái của cậu cứ chọc tức tớ!”
“TỚ.KHÔNG.QUAN.TÂM.”
Sooyoung từ từ lùi lại để chắc rằng mình giữa khoảng cách nhất định với Jessica. Jessica nhìn Sooyoung như thể cô ấy là thứ thức ăn cuối cùng còn lại trên Trái Đất.
“Sooyeon.”
Jessica không cần quay lại cũng biết. Đó là mẹ của cô. Bà Jung lắc đầu rồi kéo Jessica tránh xa Sooyoung.
“Cử xử đàng hoàng chút nào, Sooyeon. Họ hàng đang ở đây. Chúng ta không muốn làm họ sợ đâu.”
Sooyoung thở phào nhẽ nhõm. Cô quay lại và mỉm cười với bà Jung. Bà Jung nhìn sang Yul.
“Đưa Sooyeon xuống lầu đi, Yul. Gần đến giờ ăn tối rồi.”
Yul gật đầu, nhưng trước khi cô có thể nắm lấy bàn tay của Jessica thì ai đó từ dưới lầu đi về phía họ.
“Lúc nãy tôi không nhìn thấy cô, Armaine.”
Bà Jung nhìn người đó. Họ trừng mắt nhìn nhau.
“Kahi. Xin lỗi vì đã không chào gia đình cô lúc nãy.”
Park Kahi cười tự mãn nhưng không chọc giận được bà Jung hay Jessia lẫn Yoona.
“Cô biết đó Armaine, tôi không thể hiểu tại sao ba lại thích cô nhiều như vậy.”
Bà Jung không trả lời nhưng ra hiệu cho Yul đưa Jessia xuống phòng khách. Để Jessica ở đây sẽ không hay cho Kahi chút nào nhất là khi cô nàng bắt đầu nổi giận, dù bà Jung có thích điều đó thì bà không thể Jessica làm thế được.
“Yul, đưa Sooyeon xuống lầu đi. Còn Yoona, đi và gọi những unni khác xuống luôn đi nào.”
Bà Jung phớt lờ Kahi và bước xuống lầu. Bà dừng lại rồi mỉm cười với Kahi.
“Là ba hay Daniel hở?”
Mặt Kahi đỏ lên như cà chua. Yoona mỉm cười và thầm ăn mừng chiến thắng của mẹ mình, trong khi Yul dịu dàng nắm lấy tay của Jessica rồi dẫn cô ấy xuống lầu với mình. Sooyoung bước theo Yoona.
‘Wow, thế là sao nhỉ?’
Sooyoung tự hỏi nhưng cô đã quên mất một điều.
‘Chuyện dài lắm, unni.’
Sooyoung thầm mắng mình vì quên mất việc Yoona có thể đọc được suy nghĩ của cô.
“Chúng ta có miệng đó, Yoona.”
“Sao chứ? Em thích cách này hơn. Thật dễ dàng.”
‘Con nhóc điên rồ.’
‘Em nghe thấy đấy, unni.’
‘Ngừng đọc suy nghĩ của chị đi!’
‘Chị thích đọc suy nghĩ của Sunny unni hơn nhỉ?’
Sooyoung thất bại thở dài và để Yoona dẫn đến phòng những người khác đang ở. Dĩ nhiên là không có Krystal ở đó.
‘Chị biết không unni, em thích chị. Nêm em sẽ chúc phúc cho chị và Sunny unni.’
‘Chị không cần lời chúc phúc của nhóc đâu!’
‘Thật sao? Tốt thôi. Em đoán mình sẽ giữ kín bí mật của chị ấy. ‘
Mắt Sooyoung mở to hơn.
“Bí mật gì?”
‘Chị nói là không cần lời chúc phúc của em mà, nên em kết luận là chị không cần em.’
Yoona cười toe toét. Trêu Sooyoung vui thật!
“Yah! Bí mật gì hả?”
‘Unni, nhỏ tiếng thôi!’
‘Tốt thôi. Là bí mật gì hả?’
Yoona dừng lại rồi khẽ cười. Sooyoung thực sự liều lĩnh quá nhỉ?
“Sunny unni thích…”
Yoona nghiêng người về trước và thì thầm những từ còn lại. Mắt Sooyoung mở to và gần như văng ra ngoài. Yoona cười toét miệng bước đi, để lại một Sooyoung gần như tắt thở và đứng như đó như một tên ngốc.
“Mình không biết chuyện đó.”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sunny đi qua đi lại. Taeyeon nhìn cô ấy và rồi nhìn Tiffany – người đang đổ mồ hôi như tắm. Cuối cùng, Sunny cũng lên tiếng.
“Sao tất cả anh em họ đều ở đây hết vậy?”
Jessica nói với cô rằng, đây là kỳ nghỉ của gia đình và những người khác có thể đến nhưng lần trước chẳng ai đến cả. Sao bây giờ lại đến nhỉ?
“Tớ cũng không biết nữa, Sunny. Jessi vừa mới nói lúc nãy thôi, nhớ không?”
“Tớ biết nhưng họ đến đây để coi xem Yul hay Yuri có thể vượt qua được không?”
Taeyeon và Tiffany không nói gì. Sunny cứ đi vòng quanh và bực mình làu bàu. Taeyeon nhìn Tiffany.
‘Nấm à, cậu có kế hoạch gì không?’
Tiffany thở dài.
‘Không. Nhưng chúng ta phải giúp Yul và Jessi.’
Taeyeon dùng những ngón tay của mình chơi với những ngón tay của Tiffany. Cô không thể nghĩ được gì và quyết định rằng chơi với tay của Tiffany hay hơn nhiều việc nghĩ ra kế hoạch để sống sót.
‘TaeTae. Ngừng lại đi. Nhột quá à.’
‘Ở đây thì như thế nào?’
Taeyeon tấn công vòng 2 của Tiffany và cù cô ấy mà không làm Sunny biết. À họ chỉ nghĩ là Sunny không biết thôi.
‘Tae! Ngừng lại… nhột quá!’
‘Cậu thích nó đúng không, Pany à? Hrmm?’
Tiffany vặn vẹo ở chỗ của mình, cố gắng không để Sunny chú ý đến họ. Taeyeon ôm lấy eo của Tiffany rồi chầm chậm đặt những nụ hôn dọc theo cổ cô ấy. Tiffany cảm thấy hơi thở của Taeyeon trên cổ của mình và nó khiến cô nóng bừng cả người.
‘TaeTae…’
‘Sao thế, Nấm?’
‘Tớ không chịu đựng được nữa.’
Taeyeon cười đểu rồi đặt nhiều nụ hôn hơn. Tiffany cố gắng không phát ra âm thanh nào. Nhưng rồi…
‘YAH! TỚ VẪN CÒN Ở ĐÂY NHÁ!’
Taeyeon nhanh chóng buông Tiffany ra và nhìn vào một Sunny đang rất bực mình và giận dữ ở trước mặt. Sao cô lại quên mất việc Sunny cũng có thể kết nối với họ chứ?
“Xin lỗi cậu, Sunny. Bỏ qua nhé.”
Mặt Tiffany đỏ lên, cười bẽn lẽn với Sunny. Taeyeon làm khuôn mặt ngây thơ và thầm cầu nguyện Sunny sẽ không nổi điên thêm nữa.
“Hai cậu không thể kiềm chế hormone của mình à?”
“Ermm… không?”
Tiffany trả lời trong khi Taeyeon gật đầu lia lịa đồng ý với Tiffany. Sunny thở dài.
“Tớ ghét nó, vì mỗi khi hai cậu làm thế thì tớ buộc phải nghe thấy.”
“Xin lỗi cậu, Sunny.”
Tifffany bắn mắt cười về phía Sunny. Sunny không thể không tha thứ cho bọn họ. Làm sao bạn có thể phớt lờ mắt cười đó được chứ?
“Tốt! Đừng làm thế lần nữa vì tớ vẫn nghe thấy đấy.”
Sunny lại bắt đầu đi vòng quanh. Taeyeon nhìn Tiffany.
‘Suýt nữa thì tiêu rồi.’
‘TaeTae. ĐỪNG LÀM THẾ LẦN NỮA. TỚ NÓI RỒI ĐẤY.’
‘Xin tuân lệnh, Nấm!’
Tiffany mỉm cười và nụ cười đó làm Taeyeon tan chảy ngay lập tức.
‘Ermm Nấm à?’
‘Hở?’
‘Cậu có muốn LÁT NỮA tiếp tục không?’
Trước khi Tiffany có thể trả lời, một cái gối bay đến đập vào mặt Taeyeon.
“YAH! TỚ ĐÃ NÓI VỚI HAI CẬU LÀ KHÔNG ĐƯỢC LÀM CHUYỆN ĐÓ NỮA MÀ!”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
“Tớ nhớ cậu.”
“Tớ cũng nhớ cậu.”
Cậu chầm chậm đóng cửa lại trong khi bàn tay thì ôm lấy vòng eo của Krystal, cả hai đang hôn nhau. Cậu dẫn Krystal về phía giường và từ từ đẩy cô nằm xuống. Cậu đặt mình lên người cô.
“Sao cậu không gọi cho tớ?”
Krystal nhìn sâu vào đôi mắt màu nâu sẫm của cậu. Cậu mỉm cười với cô.
“Tớ muốn làm cậu bất ngờ.”
“Làm tớ bất ngờ?”
Cậu gật đầu và vuốt ve khuôn mặt của Krystal bằng ngón tay của mình. Krystal tận hưởng việc đó vì đã rất lâu rồi.
“Cậu không vui khi tớ ở đây sao?”
Krystal thở dài. Cậu biết Krystal lo lắng về mối quan hệ của họ, nhưng điều quan trọng bây giờ là Krystal đang ở trong vòng tay của cậu.
“Tớ vui nhưng tớ sẽ vui hơn nếu cậu nói với tớ rằng cậu sẽ đến đây.”
Cậu nghiêng người về trước và hôn cô lần nữa. Một nụ hôn chậm rãi và nhẹ nhàng, vì cả hai đều muốn nhấm nháp nỗi khát khao mà họ có về nhau.
“Tớ yêu cậu, Krys.”
Cậu thì thầm giữa những nụ hôn họ trao nhau. Krystal vòng đôi tay quanh cổ cậu và kéo xuống để cô có thể cảm nhận được đôi môi của cậu nhiều hơn. Họ trao nhau những cái hôn thật sâu, và không ai trong họ muốn tách ra.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
“Này Yul. Cậu biết chơi bóng rổ không đấy?”
Câu hỏi của Siwon làm Yul giật mình, cô chỉ có thể nhìn Jessica. Jessica trả lời thay cho Yul.
“Anh ấy có thể. Anh ấy chơi rất giỏi, oppa.”
“Thật sao?”
Yul lo lắng nuốt xuống. Sao Jessica lại nói thế? Lúc nãy, khhi những anh em họ này xuất hiện cô đã rất lo lắng, và giờ thì cô có thể ngất ngay luôn không chừng.
“Chúng ta nên tổ chức một trận đấu vào ngày mai. Cậu thấy sao, Yul?”
Nickkun xen vào và đề nghị một việc duy nhất mà Yul đã cầu nguyện là sẽ không xảy ra. Nickkun cười đầy xấu xa với Siwon, hy vọng anh ta có thể hiểu được động cơ của mình.
“Ý kiến hay đó, Nick! 3 đấu 3, kẻ thua sẽ là nô lệ của người thắng trong suốt kỳ nghỉ này.”
Jessica không thể phủ nhận việc Nickkun và Siwon khiến cô tức giận vì đã đánh giá thấp Yul như vậy. Cơn giận bùng nổ bên trong cô và đang dần trở nên tệ hơn. Yul nhận ra vì Jessica đang nắm chặt tay cô ấy.
‘Sica à.’
Trước khi Jessica có thể nói gì, thì Yul đã đáp lại.
“Chắc rồi. Ai thua sẽ làm nô lệ trong suốt kỳ nghỉ này. Quyết định vậy đi.”
Jessica bất ngờ với câu trả lời đột ngột của Yul.
‘Cậu đang làm gì thế, Yul?’
Siwon cười tự mãn trong khi Nickkun lướt mắt nhìn Yul từ đầu đến chân.
“Chuẩn bị nhận sự đày đọa đi, họ Kwon kia.”
Nói xong, Siwon bỏ đi, trong khi Nickkun cười lớn bước đi, để lại Yul đang nghiến chặt răng. Jessica không thể ngăn mình cố gắng tìm hiểu xem cậu ấy đang nghĩ cái gì.
“Yul, cậu đừng đấu với họ.”
Yul nhìn Jessica rồi mỉm cười.
“Tớ đã nói là sẽ giúp và sẽ không bỏ cuộc. Nên cậu đừng lo nhé.”
Jessica cảm thấy điều gì đó khi nghe Yul nói thế. Một cảm giác dễ chịu.
‘Mình chưa từng có cảm giác này trước đây.’
Yul lại mỉm cười và siết chặt cái nắm tay, để bảo đảm với cô ấy rằng cô có thể làm được và cô ấy đừng nên lo lắng.
“Cảm ơn cậu vì đã giữ lời hứa.”
Jessica không tức giận nữa khi Yul mỉm cười với cô. Nó như một thứ thuốc và cô bị nghiện nụ cười đó rồi.
“Sooyeon, con có thể đi gọi em gái mình không? Gần đến bữa tối rồi. Ông bà sẽ không thích nếu con bé có mặt trễ đâu.”
“Nhưng mẹ à…”
Jessica rên rỉ với bà Jung. Yul cười khúc khích. Cô nhớ trong cuốn 1001 điều về Jessica Jung có nói Jessica ghét việc đổ mồ hôi, nhất là những việc mà cô ấy không muốn làm. Cô ấy sẽ cố gắng tránh xa chúng.
“Không sao đâu ạ. Cháu sẽ đi gọi Krystal.”
Bà Jung mỉm cười với Yul rồi quay sang cô con gái.
“Đi với Yul đi. NOW!”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
“Mmm…”
Krystal khẽ rên rỉ khi cậu mút lấy xương đòn của mình và lần theo bờ vai của cô.
“Nhỏ tiếng chút nào. Ba mẹ có thể nghe thấy đó.”
Cậu cố thuyết phục Krystal. Ái chà, họ không muốn bị bắt gặp đâu. KHÔNG MUỐN CHÚT NÀO.
“Cố gắng giữ im lặng khi tớ đang làm chuyện này với cậu á.”
Cậu cười khúc khích khi Krystal bất ngờ cãi lại. Cậu đẩy người xuống một tí rồi mỉm cười với cô ấy.
“Đừng có chọc tớ, Krys.”
Cậu hôn cô ấy lần nữa và thưởng thức đôi môi ấy nhiều hơn. Và rồi, cánh cửa bật mở để lộ 2 dáng người đang đứng đó.
“OMG! KRYSTAL!”
Krystal lập tức đẩy cậu nhóc ra trong khi Yul nhìn hai người ở trên giường một cách kinh ngạc.
“Unni! Chị phải gõ cửa trước khi vào chứ!”
“Em đã làm gì với em gái của chị hả?”
Cậu nhóc không thể trả lời được khi Jessica nhanh chóng kéo cô em gái ra khỏi phòng, để lại Yul và cậu ta. Yul nhìn cậu nhóc trong khi cậu ta tiến đến chỗ Yul.
“Chào oppa.”
Yul sốc. Oppa á?
“EM LÀ CON GÁI HẢ?”
Cô nhóc bị hiểu nhầm là đứa con trai kia gật đầu với Yul.
“Em là Amber.”
End Chap 10.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro