Chap 4: Finally Something
" Tiffany , cô rất đẹp . "
Tôi biết tôi đã nói trước đây, nhưng lần này thì khác.
Nó là thật .
[Taeyeon's POV]
Tôi rời khỏi phòng ,nhưng lại có cảm giác nên ở bên cô ấy
Tôi nói " cảm giác " ? từ từ, tôi không cảm thấy bất cứ điều gì .
Có chuyện gì với tôi vậy?
Quên đi những suy nghĩ vừa xuất hiện trong đầu,tôi đi tìm gặp bác sĩ,Nó thật là khó hiểu .
"Tôi cần nói chuyện với ông . "
"Vâng thưa cô. "
"Tôi muốn đưa cô ấy về nhà tôi,tôi có thể chú? "
"Tôi không nghĩ- "
"Tôi có thể thuê 100 y tá nếu cần thiết , tôi chỉ không muốn để cô ấy một mình "
" Tôi nghĩ rằng 1 là đủ, nhưng cô ấy sẽ cần chăm sóc cẩn thận . "
"Tôi sẽ làm điều đó, tôi sẽ chăm sóc cô ấy . "
"Tôi sẽ làm thủ tục cho cô ấy xuất viện " Ông bước đi , nhưng tôi ngăn lại.
"Khoan đã ... Tôi có một câu hỏi nữa . Cô ấy không nhớ bất cứ điều gì đã xảy ra , đó là bình thường phải không? " Tôi tò mò hỏi .
"Vâng, bình thường , cô ấy sẽ nhớ - " tôi ngắt lời bác sĩ
"Khi nào? "
" Bất cứ lúc nào . "
"Được rồi , cảm ơn ông. "
"Tôi xin phép. "
Tôi cần phải quay lại phòng bệnh, Tiffany có thể nhớ lại,không thể để cô ấy một mình
[ Jessica's POV ]
Ông Kim gọi muốn gặp tôi từ lúc sáng sớm, thật kỳ lạ . Tôi nghĩ rằng ông đang trông chừng Tiffany và ông sẽ không cần tôi ở cạnh cô ấy
Tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng. có một dự cảm rất xấu về việc này
"Ngồi xuống Jessica . " Ông nói với khuôn mặt vô cảm ,nó chỉ làm cho tôi lo lắng hơn .
"Có chuyện gì với em gái tôi sao? " Tôi gần như phát khóc
" Cô ấy đang ở bệnh viện. " Ông vẫn nói với giọng đều đều
"CÁI GÌ? Tôi nghĩ rằng ngài đang trông chừng con bé , đây là'trông chừng'của ngài sao ? " Tôi giận dữ nói
" Đừng lo lắng , cô ấy đã thoát khỏi nguy hiểm . " Ông trấn an tôi
" Có nghĩa là con bé đã gặp nguy hiểm . "
" Chuyện hơi phức tạp . " Ông lạnh lùng nói và thực sự làm tôi tức giận
" PHỨC TẠP? NÓI NGAY CHO TÔI BIẾT VÀ ĐỪNG CÓ NÓI DỐI " Ông Kim do dự , nhưng cuối cùng cũng trả lời .
" Taeyeon đã cố giết con bé . "
" Taeyeon , cái gì ? "
"Tôi xin lỗi , nhưng nó đã rất hối hận và sẽ chăm sóc con bé từ giờ "
" Wow cô ấy hối hận về nó , nên đang dỗ dành . Tôi nên cảm thấy tốt hơn khi biết người đang cố giết em gái đang chăm sóc con bé . NGÀI ĐIÊN À? LÀM SAO NGÀI CÓ THỂ ĐỂ CON BÉ Ở CÙNG VỚI CÔ CON GÁI TÂM THẦNCỦA NGÀI " tôi không thể giữ những giọt nước mắt nữa,để mặc chúng lăn dài trên má
" Jessica , Cô phải tin ta . " Ông nói một lần nữa cố gắng làm dịu tôi
"Tôi tin ngài nhưng không tin cô ta. " Tôi lau nước mắt
"Ta hiểu con gái mình như lòng bàn tay, con bé sẽ chăm sóc Tiffany , ta biết điều đó. "Ông nói với tôi bằng giọng nghiêm túc
" Tôi biết không thể gặp con bé,nhưng có thể gọi cho nó được chứ ? "
"Chắc chắn rồi . "
Tôi cầm lấy điện thoại,cố kiềm nước mắt
" Chào em, Tiff . "
"Chào chị, Jess . " Tôi có thể nghe thấy giọng Tiffany, con bé đang rất đau, điều này như giết chết tôi Tôi cố ngăn nước mắt
" Em thế nào rồi? "
"Em không sao ạ,chi không cần phải lo . " Tìff đã nói dối. Con bé chỉ muốn bảo vệ tôi . Tiffany ngốc nghếch
" Em chắc chứ ? "
"Vâng,chị đừng lo . Em phải đi rồi em sẽ gọi lại sau , được không? "
" Uhm,tạm biệt . "
"Tạm biệt . "
Tôi không thể ở lại và nói chuyện với ông Kim nữa , tôi đã quá tức giận , tôi cần phải rời khỏi đây ngay
Tôi vội vã ra khỏi văn phòng. Ra đến bên ngoài tòa nhà,tâm trí tôi vẫn mãi nghĩ về chuyện lúc nãy mà không để ý có người đang đi về phía mình , tôi vô tình va vào người đó và té ngã
"Ồ , tôi xin lỗi , không sao chứ? " Cô ấy hỏi ,đưa tay cho tôi
"Tôi không sao , cảm ơn cô . " Cô ấy giúp tôi đứng dậy
" Cô chắc chứ ? " Cô ấy nhìn khắp người tôi xem xem có vết thương nào không
" Có ... và cô biết gì không ? Tôi muốn tìm một người nào đó đi chơi với tôi . Cô có muốn đi với tôi không ? " Tôi đột ngột nói
"Hmmm ... Quái quỉ thật,yeah . " Cách cô ấy trả lời làm cho tôi bật cười
"Cô vui tính thật. Đi thôi . "Tôi kéo tay cô ấy,chạy về xe của mình
" Cô chỉ muốn tìm một người để giúp mình quên đi vấn đề gì đó , tôi nói đúng không? " Nhưng cô ấy bỗng dừng lại và nói
" Phải " Tôi thành thật trả lời
" Cô tìm đúng người rôi đấy . " Cô ấy cười tươi,và tôi thực sự thích nụ cười đó
Tôi đưa cô ấy đến xe của tôi ,lái xe đến một nơi nào đó riêng tư hơn.
Ngay sau khi tôi dừng xe chúng tôi ngồi ra ghế sau và hôn nhau
Tôi không hề biết tên cô ấy nhưng it nhất cô ấy cũng rất nóng bỏng
Và tôi cần một cái gì đó để làm sao lãng
Tôi không có tâm trạng để làm người chủ động,nên tôi để cho cô ấy làm bất cứ gì cô ấy muốn ở tôi .Cô gái đó rời khỏi đôi môi tôi ,từ từ lần xuống cổ với lưỡi của mình, bắt đầu cởi nút áo sơ mi của tôi
Khi những chiếc nút đã bung ra hết, cô ấy đặt những nụ hôn nhỏ khắp ngực tôi . Tôi rên rỉ như điên khi cô mút lấy ngực . Và tôi nghĩ cô ấy thích' nó ' vì cô ấy kéo quần tôi ra và mút mạnh lấy ngực tôi hơn. Một lúc sau,cô gái ngừng lại và nhìn chằm chằm vào nơi nhạy cảm của tôi rồi nhìn lại tôi
"Cô ướt quá rồi này, người lạ . "
"Im lặng và 'làm' đi. "
Ngay lập tưc,cô gái đẩy hai ngón tay vào bên trong tôi,đưa đẩy nhanh nhất có thể
Với những cú thúc mạnh bạo đó tôi dần cảm thấy không khí trở nên thiếu hụt để thở , cô ấy đẩy tôi vào cửa xe,tôi có cảm giác cái xe như rung lên . Mặc dù đang ở tư thế không thoải mái nhưng tôi vẫn không muốn dừng lai
Khi tôi gần như lên đỉnh thì cô gái thì thầm vào tai tôi
"Gọi tên tôi đi "
"Nhưng ... tôi uhnnn không aaaa biết tên cô . "
" Yuri , rất vui được gặp cô "
" Unnnnnggghhh Yuri , chết tiệt . " Cuối cùng tôi đã đến.
Tôi không thốt nên lời vẫn im lặng hứng chịu những cú thúc của cô ấy
"Okay người lạ , chúng ta về thôi , tôi còn việc quan trọng phải làm . " Cô ấy bắt đầu mặc quần áo cho tôi một cách dịu dàng cái cách mà tôi không hề mong đợi
"Okay,nhưng để tôi thở đã . " Chúng tôi mỉm cười , tôi bắt đầu cảm thấy thoải mái khi cùng cô gái đó
Không khí lúc quay về thật sự vui vẻ , chúng tôi đang nói chuyện về bánh sừng bò mặc dù tôi chả hiểu lý do sao lại nói về nó .
Khi tôi đưa cô gái đến trước một công viên, cô ấy hôn nhanh lên môi tôi rồi bước ra khỏi xe . Tôi đã bắt đầu nhớ cô ấy thì bỗng nhiên cô ấy quay trở lại
" Tôi phải gọi cô là gì? " Cô ấy hỏi thẳng thừng
" Jessica . " Tôi hơi xấu hổ. Và một lần nữa tôi không biết tại sao .
" Cái tên rất đẹp , cô có thể cho tôi số điện thoại hay gì không . " Cô ấy hỏi xin số điện thoại của tôi .
"Đây . " Tôi lưu số vào điện thoại cô gái rồi đưa trở lại
" Tốt, tôi sẽ gọi cho cô. " Cô ấy nháy mắt với tôi và bỏ đi .
Tôi hy vọng cô ấy thực sự sẽ làm vậy
[ Tiffany's POV ]
Tôi ghét khi phải nói dối chị gái , nhưng tôi không thể để chị ấy biết mình đang ở bệnh viện, tôi gần như đã bị cưỡng hiếp và bị giết
Nếu tôi nói sự thật chị ấy sẽ lập tức trở về và tôi sẽ làm mất kì nghỉ của chị
Tôi cố gắng cư xử bình thường , tôi nghĩ chị ấy đã tin tôi
Khi tôi tắt điện thoại cuối cùng tôi để mặc cho những giọt nước mắt lăn dài trên má. Những hình ảnh đó bắt đầu hiện lên trong đầu tôi. Tất cả những kí ức khủng khiếp ám ảnh tôi
[ Taeyeon 's POV ]
Tôi không bao giờ cảm thấy điều này trước đây, cảm giác của một người nào đó lấy đi một mảnh lớn của trái tim
Nỗi đau đó tôi không thể tránh và tự chữa lành
Nó không phải là vật chất , nó khiến tôi nghẹt thở, thần kinh-căng thẳng , tuyệt vọng và tôi đã gây ra điều đó
Cô ấy khóc ,nó khiến tim tôi như bị ngàn mũi dao đâm vào
Tôi muốn đưa tay ra chạm vào khuôn mặt đó nhưng tôi đã do dự .
" Tại sao lại khóc? " Tôi hỏi đủ lớn cho cô ấy nghe.
" ... " Tuy nhiên, Tiffany vẫn khóc không ngừng.
" Làm ơn dừng lại, nó giết chết tôi . " Tôi cố gắng nói
Nhưng cô ấy không dừng lại.
Tôi đặt hai tay lên khuôn mặt Tiffany một cách cẩn thận để không làm tổn thương cô ấy
"Nhìn tôi ... cô cần phải cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra để tôi có thể giúp cô . " Cuối cùng cô ấy cũng mở mắt nhìn tôi
" . Tôi -tôi ... - sợ " Giọng cô ấy đầy sợ hãi và đau đớn , nó giống như một cú đấm vào bụng tôi .
" Về cái gì? " Tôi thắc mắc
" H-hắn ta sẽ hại tôi. "
Tôi hiểu .
" Không, hắn ta sẽ không , nhìn tôi này , tôi sẽ không cho phép bất cứ ai làm tổn thương cô , hiểu chứ . " Cô khẽ gật đầu và ngừng khóc một chút .
"Tôi là Kim Taeyeon , không ai dám gây chuyện với tôi đâu . " Tôi mỉm cười " Và cô gái của tôi . "
" Ai nói tôi là cô gái của cô ? " Cô ấy mỉm cười .
"Tôi nói ,tôi luôn có được cô gái tôi muốn . " Tôi nói đùa và nó càng tuyệt vời hơn vì cô ấy đã cười .
Tôi lau nước mắt và hôn lên trán Tiffany
"Bây giờ chúng ta sẽ đến nhà tôi, có thích không ? " Tôi cố gắng nói bằng giọng dorky để cô ấy cảm thấy tốt hơn . Tôi muốn nhìn thấy nụ cười của cô ấy
"Tôi không thể đi , làm sao tôi có thể đi đâu được? " Tiffany tiu nghỉu
"Tôi sẽ lo vụ đó . " Tôi cười cười trấn an cô ấy .
" Cô luôn như vậy sao? " Cô ấy hỏi thẳng thừng.
" Sao ? " Tôi không hiểu
"Lo tất cả mọi thứ ? " Cô ấy nghiêm túc nói
" Vâng, tôi là một người họ Kim . " Tôi cố trả lời tinh nghịch , nhưng buồn thay tôi nghĩ nó không có vẻ gì là thế,
Sau đó, tôi nhìn cô ấy bắt đầu chìm vào giấc ngủ .
Cô ấy trông như một thiên thần .
Tôi rời khỏi phòng để làm thủ tục xuất viện, tôi thấy bố tôi đứng đó
"Chào bố . " Tôi lạnh lùng nói
"Chào con,cô gái đó không sao chứ? " Ông nói với một chút lo lắng .
"Yeah,nhưng tôi thì không " Tôi làm ông chú ý .
" Có chuyện gì vậy ? " Bây giờ ông chuyển sự lo lắng qua tôi
"Cô ấy làm cho tôi cảm thấy mọi thứ . " Tôi trả lời khó chịu .
" Có gì không đúng với nó sao?" Ông vẫn chưa hiểu
" Bố luôn luôn nói với tôi không nên có cảm xúc, nó làm cho tôi trở nên ngu ngốc . "
"Quên chuyện đó đi" Ông lạnh lùng nói
"Cái gì? "
" Không sao đâu, con thích cô ấy, đó là bình thường . Nó không làm cho con trở nên ngu ngốc . "
" Nó làm cho tôi yếu đi "
"Ta yêu con,con yêu. Điều đó có làm Ta yếu đi chút nào không ? "
" Không. Nhưng , tại sao bố lại thay đổi ý kiến ? "
" Ta nghĩ cô gái đó có thể thay đổi được con . "
"Tôi không cần " Tôi nói gần như tức giận .
"Con không muốn giống như những người bình thường sao ? "
" Tôi không biết . " Đó là cậu hỏi thực sự khiến tôi đau đầu
"Tình yêu không làm cho con yếu đi , nó làm cho con mạnh mẽ . Nếu ta không có con ta sẽ không được như bây giờ. Vì vậy,con hãy bảo vệ cô gái đó và đừng lo về mấy cái cảm xúc đó nữa . Đó là một mệnh lệnh. "
" Đưa cô ấy về nhà tôi . " Tôi không muốn tuân theo ông . Vì vậy, tôi kết thúc cuộc trò chuyện
Cô ấy vẫn ngủ trên đường về nhà tôi
Cô ấy được đặt trên giường của tôi và các y tá đã dọn dẹp lại phòng tôi cho cô ấy . Khi tất cả mọi thứ đã ổn,tôi đi tắm và thay quần áo. Khi tôi rời phòng tắm thì Tiffany đã thức dậy .
" Cô có biết màu xanh chỉ dành cho trẻ con không ? " Cô ấy đột ngột hỏi
" Thì sao ? "
" Cô nên thích một số màu sắc đẹp hơn, như màu hồng chẳng hạn" Cô ấy vui vẻ trả lời
"Tôi ghét màu hồng . " Tôi trả lời thẳng thừng .
" Sao lại ghét màu hồng ? " Cô ấy thắc mắc nhìn tôi
" Thế sao cô lại không thích màu xanh? " Tôi bắt chước giọng điệu của cô ấy
" Được rồi " Cô ấy nhìn đi chỗ khác .
" Cô không sao chứ ? " Tôi hài lòng,và hỏi
" Uhm,tôi thấy khá hơn rôi . " Cô ấy nhìn tôi một lần nữa.
"Tuyệt. " Tôi trả lời bằng một tông giọng mà tôi cũng không biết nó là kiểu gì nữa
"Đây là phòng của cô , phải không? " Cô ấy vẫn đang nhìn tôi.
" Phải "
" Hmm,tôi đang nằm trên giường của cô , điều này có chút ngượng . " Cô ấy đỏ mặt nhìn xung quanh. " Tôi cá mình là cô gái bị thương đầu tiên nằm trên giường "
"Thực ra cô là cô gái đầu tiên được tôi cho phép nằm trên nó. "
" Tôi nghi ngờ điều đó,cô là một người đào hoa mà . "
" Phải , nhưng tôi không bao giờ mang mấy cô gái đó về nhà, tôi muốn giữ nó sạch sẽ . " Tôi trả lời lạnh lùng .
" Vậy nên Tôi đang làm phiền cô . " Cô ấy không thoải mái nói
"Không, cô không phải là gái làng chơi . " Tôi nói với giọng không cảm xúc , nhưng tôi nghĩ cô ấy không quan tâm .
" Cô có thể ngồi cạnh tôi không ? " một lần nữa,cô ấy lại bất ngờ hỏi
" Chắc rồi,cô muốn nói chuyện ? " Tôi hỏi ,đi về phía giường .
" Có, tôi muốn biết cô muốn gì ở tôi . " lại một câu hỏi bất ngờ nữa
Tôi nắm lấy tay trái cô ấy . " Tôi thực sự thích cô , và tôi muốn hẹn hò với cô . " chưa một ai khiến tôi mất cảnh giác , ngoại trừ bố của tôi .
"Cô rất thẳng thắn . "
" Uhm, tôi biết . Tôi đã được dạy như thế. Cô không thích ? "
"Không, tôi thích, nó rất thú vị . Nhưng tôi không muốn hẹn hò với cô bây giờ . Tôi rất xấu xí lúc này "Cô ấy lnghiêm túc .
" Cô điên à? Cô rất đẹp, không quan trọng bao nhiêu mũi khâu cô có trên khuôn mặt. "Tôi trả lời một cách đáng yêu .
" Cô nói dối " Cô ấy nhìn đi chỗ khác .
" Tôi không có . " Tôi đặt tay lên cằm ,kéo cô ấy quay lại nhìn tôi
"Được rồi, tôi sẽ xem như cô không phải . " Cô ấy nhìn đi chỗ khác nữa .
" Cô thích tôi không ? " Tôi bắt chước cô ấy,hỏi những câu gây bất ngờ
" Ai lại không? Cô rất dễ thương , không ai có thể không thích cô. "Chúng tôi thực sự thành thật với nhau.
"Cô không nghĩ tôi đáng sợ sao ? " Lần này tôi quay đi.
"Không hề , tôi không nghĩ cô như thế. " Tôi có thể cảm nhận được cô ấy đang nhìn tôi .
Tôi nằm xuống và nhìn cô ấy . "Tôi sẽ chăm sóc cô , tôi hứa. " Tôi thành thật nói
"Cảm ơn ~. " Cô ấy vui vẻ nói một lần nữa.
Tôi hôn lên má Tiffany. Và sau đó tôi nghĩ rằng tôi đã ngủ , tôi thực sự mệt mỏi .
Lần đầu tiên trong cuộc sống của tôi, tôi nghĩ rằng tôi đã có được hạnh phúc .
[ Tiffany's POV ]
Cô ấy rấtkì lạ.
Cô ấy luôn giả tạo khi co ai đó xung quanh .
Cô ấy là kẻ đào hoa
Cô ấy đáng sợ .
Nhưng tôi thích cô ấy .
Là sai không?
Jessi sẽ ghét cô ấy.
Nhưng cô ấy chỉ ngủ ở bên cạnh tôi nhưng lại khiến tôi cảm thấy an toàn.
Có lẽ nó cũng không có gì sai
[ Jessica's POV ]
Tôi đang ở trong phòng của mình tại khách sạn suy nghĩ về Tiffany .
Con bé đang ở với kẻ tâm thần đó
Tôi sẽ tự tay giết cô ta nếu dám làm hại em gái tôi lần nữa
Điện thoại của tôi vang lên. Tôi không biết số đó nhưng dù sao tôi cũng đã bắt máy.
" Xin chào . "
"Xin chào, người lạ . " Tôi cười khúc khích một chút khi tôi nhận ra đó là ai
"Xin chào, Yuri . "
" Cô còn nhớ tôi "
" Hơi khó để quên được "
" Tôi biết mà . Cô có muốn ra ngoài đi dạo không? "
"Bây giờ ? "
" Uhm "
"Được rồi . "
"Tuyệt,tôi có thể gặp cô ở đâu ? "
" Một giờ nữa gặp tôi ở chỗ tôi đã gặp cô sáng nay. "
"Được rồi, người lạ , gặp lại cô sau một giờ nữa nhé . "
"Tạm biệt, Yuri . "
Tôi nghĩ rằng tôi cần một cái gì đó làm sao lãng tôi một lần nữa .
Ế quá a =))))))))))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro