Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 8

Cũng may lần này Jung thị đã chịu nhường bước không kiện tiếp_ Sun thở nhẹ nhõm ngồi phịch xuống dựa vào sofa nghỉ ngơi sau khi cùng Fany từ toà về. 

-Fany!! Lần sau còn đừng làm càng nữa..appa đã nói với con là kêu người làm sao con lại chính tay làm hả??? 

 Ông Hwang vừa bước vào đã lớn tiếng quát mắng Fany về cái tính liều lĩnh của cô xém đã gây hoạ.

Fany không nói gì cô im lặng không một câu thanh minh để mặt ông Hwang nói cô lên lầu vì cô thật sự mệt và cần đựơc yên tĩnh… 

 -Đứng lại cho appa!! 

 -Thôi mà appa, Fany nó đã mệt lắm rồi..có gì từ từ nói sao??_ Hyo đi đến kéo ông Hwang lại khi thấy ông tức giận vì Fany phớt lờ lời ông nói. 

******

 Fany trở về phòng nằm dài lên trên chiếc giường của mình như kẻ vô hồn mãi suy nghĩ đến điều gì đó.

Yêu một người đã khó hận một người lại khó hơn bởi vì khi càng hận một người cô phát hiện ra rằng bản thân cô yêu người đó biết đến dường nào.

Yêu đến cô không biết bản thân mình cần làm gì…cô muốn chết để giải thoát sự hỗn lộn này.

6 năm qua cô dùng hận thù để có thể tiếp tục sống và tồn tại trên thế gian này…không phải để đối chọi với Sica mà là để được nhìn thấy cô ấy. 

-Mình…mệt quá….thật sự đã quá mệt mỏi…

 ***** 

 “Hwang tiểu thư, tình trạng căn bệnh của cô đã chuyển biến tốt nên cô cần phải thường xuyên uống thuốc như vậy cơn đau sẽ ít tái phát hơn..” 

 Fany đang thơ thẩn bước xuống tầng hầm lấy xe sau khi đi dạo khu thương mại nhưng nói là đi dạo nhưng tâm trí cô luôn để tận đâu đâu vì những lời bác sĩ nói với cô khi cô đến bệnh viện kiểm tra định kỳ.. 

-A!! Đau…

 Fany chợt khuỵu nhẹ xuống khi cơn đau lại bắt đầu tái phát nó làm cho bụng cô nhói lên đến đau đớn.

Bàn tay cô run lên cố mở xe để lấy thuốc nhưng quá đau đến lọ thuốc trên tay cũng bị cô làm rơi lăn xuống đất và nó đã dừng lại dưới giày của một ai đó đang bước tới 

-Làm..ơn…đưa dùm tôi!!

 Fany cố thở dốc vì cơn đau đang hành hạ cô nhưng cô không nhìn thấy kẻ đang cuối xuống cầm lọ thuốc lên tay cho cô là ai.

Kẻ đó bước đến gần Fany nụ cười chua xót và đau đớn khi thấy Fany đau … 

-Có phải đây là quả báo không?? Cho những chuyện ác độc của cô đã làm..

 Fany ngước lên nhìn khi thấy tiếng nói quen thuộc người đó chính là Sica trên tay đang cầm lọ thuốc bước gần đến bên Fany.

Lúc này Fany đau đến toát cả mồ hôi trong khi Sica vẫn cầm lọ thuốc chần chừ không muốn đưa cho Fany.. 

 “Sica! Trong bốn đưa appa thương con nhất không phải con không biết…appa không muốn ai gây tổn hại cho con......Dù cho có đổi cả tính mạng appa cũng sẽ bảo vệ con… Con gái nhà họ Hwang không ai tốt cả..nó muốn giết appa để trả thù nếu không sớm hạ nó sẽ Jung thị sẽ sụp đổ và cả mạng của appa cũng không còn..” 

 Lời nói của ông Jung văng vẳng bên tai của Sica như đang thúc giục sự hận thù trong cô vì những gì Fany đã làm.

Nhưng tim cô lại đau thắt khi người con gái đang đứng trước mắt cô lại bị cơn đau hành hạ..

Fany không van xin Sica đưa thuốc cho cô vì cô hiểu Sica đang hận mình….

Sica đi đến gần nắp cống mở lọ thuốc ra dường như cô muốn đổ lọ thuốc xuống đó… 

 Lọ thuốc trên tay Sica dần nghiêng xuống từng viên thuốc sắp lăn xuống rơi ra khỏi lọ tưởng chừng nó sẽ rơi xuống miệng cống.

Fany đưa ánh mắt nhìn theo lọ thuốc cơn đau không làm cho cô cảm thấy nhói mà chính trái tim của cô đang nhói đau từng cơn.

Nhưng đã có một giây thoáng qua Fany khẽ mỉm cười bởi dù có chết cô cũng muốn chết trong tay Sica.. 

 “Em là người con gái Jessie yêu nhất…Jessie sẽ dùng cả đời này để bảo vệ em không để em chịu bất kỳ sự đau khổ nào…” 

 Lời thề năm nào đã bị chính con tim của Sica đang thổn thức vang lên nó như làm cô thức tỉnh.

Cô đang làm gì vậy?? Sica chợt cầm chặt lọ thuốc trên tay không dám tin cô lại muốn giết chết cô gái cô yêu…Sica quay lại nhìn Fany ánh mắt cô đau xót nhìn cô.. 

 “Sao em không cầu xin Jessie??”

Đó chính là điều Sica thắc mắc cô cứ nghĩ Fany sẽ cầu xin cô trả lại cho cô lọ thuốc nhưng không …

Cô không nghe thấy bất cứ tiếng khóc, tiếng gào thét van xin mà ..là một sự chấp nhận đến lạ lùng??

Fany làm cho làm Sica đang rơi vào tấm lưới tội lỗi và sự cắn rứt của lương tâm điều đó thật tàn nhẫn với Sica… 

 Fany từ từ khụyu xuống đất tay cô nắm chặt lấy cánh cửa xe nhưng nó đã không trụ nữa với cơn đau xác thịt và tâm hồn.

Sica chạy đến đỡ lấy Fany sự lo lắng đang hiện lên trên khuôn mặt của cô.. 

-Cô sao rồi??

 -Fany ngước nhìn Sica ánh mắt cô từ lúc nào đã trở nên dịu dàng đến như vậy đã lâu không đựơc nhìn thấy vẻ mặt quan tâm của Sica dành cho cô giờ đây thoáng chốc lại được nhìn thấy gương mặt đó _ Tại… sao… lại …tha.. cho ..tôi_ Giọng Fany lạt đi vì cơn đau dường như đang làm cho cô kiệt sức dần đi 

 -Tôi không muốn cô chết..mau uống đi.._Sica quay mặt đi chút thuốc lên tay đưa cho Fany uống , cô không muốn Fany biết cô đang lo lắng cho cô ấy và ghét phải nhìn thấy bộ mặt đáng thương của Fany như vậy càng làm cho tim cô thêm lạc lối lần nữa. 

 Thấy vẻ mặt Fany trắng bệch dù là cô đã uống thuốc nhưng hình như cô vẫn còn rất mệt ngay lúc này Sica kéo nhẹ tay Fany và xích bên cạnh cô để Fany dựa vào người mình.

Sica ôm chặt lấy Fany từ lúc nào cô đã không ý thức đựơc hành động của bản thân.

Hơi ấm của Sica đã lâu rồi Fany không còn cảm nhận được đột nhiên nó lại quay về làm cô không cách nào từ chối.

Dựa đầu vào ngực Sica cô như nghe thấy nhịp tim của Sica đang đập.

Từng nhịp tim của Sica làm tim Fany cũng run theo cái cảm nhận trái tim mình vẫn còn đập theo nhịp tim của Sica làm Fany đau xót. 

 Nước mắt lại bắt đầu không nghe lời nó như muốn rơi xuống ..thật tệ hại mỗi lần ở cạnh Sica cô luôn trở nên yếu đuối, cần sự che chở cần vòng tay ấm áp của cô ấy.

Đối với Sica đã 6 năm rồi ..cô không gần gũi bất kỳ cô gái nào bởi vì trái tim cô đã chết..cảm giác mãnh liệt của trái tim đập sai nhịp khi ở cạnh cô gái mình yêu đã biến mất.

Nhưng trong cái khoảng khắc ngắn ngủi này cô lại cảm nhận đựơc cảm giác đó đang trở về.

Người con gái đang ở trong lòng cô là cô gái cô từng muốn bảo vệ và che chở…dù có phải mất đi cả sự sống cô cũng cô ấy luôn hạnh phúc.

Giờ đây gần nhau trong gan tấc nhưng trái tim họ vừa ấm áp lại đau rát đến lạ thường bởi vì tình yêu trong họ tồn tại song song cùng nỗi đau… 

-Chúng ta đến bệnh viện đi…tôi..tôi đưa cô đi

 Sica kéo nhẹ tay Fany như muốn cô ấy hãy nghe theo lời cô mà đi kiểm tra sức khoẻ cơn đau của Fany làm cho Sica thấy không bình thường.

Dù biết Sica đang quan tâm đến mình lòng cảm thấy vui nhưng Fany lại sợ sẽ bị tổn thương lần nữa như 6 năm trước đây cô đã lắc nhẹ đầu từ chối tự nghĩ ra một lý do cho bản thân mình.. 

 -Tôi cảm thấy đỡ hơn nhiều lắm rồi…cám ơn…đã làm phiền cô rồi!! 

Đã đến lúc nên chấm dứt cái cảm giác không thực này đã đến lúc quay trở về với thực tại ánh mắt họ giao nhau không phải là sự thù hận mà là sự đau xót và cay đắng một bức tường vô hình đang tồn tại ngay giữa…

 -Cô có thể lái xe chứ?? _Sica nắm tay Fany lại khi cô muốn bước lên xe cô lo lắng cho tình hình sức khoẻ của cô ấy nếu lái xe sẽ rất nguy hiểm 

 -Tôi sẽ gọi cho Hyo unnie…để unnie ấy đến đón.._Fany quay lại nhìn Sica ánh mắt trở lại sự vô cảm tay cô rời nhẹ khỏi cái nắm tay của Sica …khi rời khỏi bàn tay đó cô cảm thấy hụt hẫng. 

-Vậy cô ngồi đợi đi..tôi đi trước..

 Sica nhìn sâu vào ánh mắt của Fany cô lại thấy một khoảng không vô hình sao cô không tìm thấy đựơc hình ảnh của mình trong đó.

Hiểu đựơc mối quan hệ của cô và cô ấy hiện tại là không thể thay đổi nếu cứ dần dừ cô sẽ lại đau khổi…

Sica lạnh lùng quay đi từng bước chân là một sự nhói lên trong tim. 

 Chỉ cần em gọi tên Jessie 

 Một lần thôi Jessie sẽ quay đầu lại 

Không chần chừ ôm chặt lấy em......

******

Em muốn gọi tên Jessie thật lớn 

 Muốn Jessie một lần nữa quay lại nhìn em 

 Em sẽ đánh đổi tất cả để được ở trong vòng tay ấy.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: