Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 14

-Ba!! _Fany quay sang nhìn ông Hwang như muốn chờ đợi sự chấp nhận 

-Đi đi con!!_ Ông xua tay nhẹ mỉm cười đồng ý

 -Vậy con đi gặp Jessie lát sẽ về!! 

 Fany chạy nhanh lên lầu lấy cái áo khoác rồi nhanh chóng theo ông quản gia, bước lên chiếc xe Fany ngồi hồi hộp để có thể gặp Sica tay cô nắm chặt lại thỉnh thoảng lại mỉm cười. Cô muốn nhanh chóng gặp Sica để có thể nói cho cô ấy biết cô đã có con với cô ấy nó chính là kết quả tình yêu của cả hai.. 

 Lão quản gia ngồi bên cạnh Fany mà nhìn cô thầm mỉm cười đắt ý ông ta đang chuẩn bị thực hiệ kết hoạch. Fany nhìn ra cửa sổ bất ngờ cô phát giác điều gì đó…. 

 -Chúng ta đi đâu vậy??? Con đường này không phải đến Jung gia??_ Fany quay qua nhìn quản gia họ Jung thắc mắc hỏi 

 -Cô chủ bảo phải đưa cô đến một nơi khác.. 

 Vừa dứt lời ông ta đã lấy chiếc khăn tẩm thuốc mê bịt miệng Fany, hai mắt Fany từ từ nhắm lại chìm vào giấc ngủ sâu.. Trong giấc mơ cô thấy có rất nhiều người vây quanh cô, tai cô nghe thấy tiếng kim loại va vào nhau ..sao cô lại ngửi thấy mùi máu?? 

 Mọi thứ sao lại trắng xoá không rõ ràng nó chỉ chập chờn trong giấc mơ cuả Fany…sao cô lại nghe thấy có ai đang gọi mình. Fany mở nhẹ đôi mắt ra thì thấy mình đang nằm ở một nơi xa lạ…trước mặt cô là ba người unnie với gương mặt đầy nước mắt cùng…người cha với gương mặt lo lắng nhìn cô. 

 -Fany!!Em tỉnh lại rồi sao??_ Sunny mừng rỡ lau nhanh dòng nước mắt đỡ lấy Fany 

 Fany đang cố ngồi dậy nhưng có gì đã làm cho cô cử động không được, bụng cô đang đau…và cả phần dưới cũng nhói lên. 

 -ư..ư…đau…con bị sao vậy??_Gương mặt Fany tái đi vả mặt xanh xao và trắng bệch…_Không phải em đang cùng lão quản gia họ Jung.._Fany đang nhớ lại mọi chuyện và ký ức của cô dừng lại khi lão quản gia chụp khăn vào miệng cô 

 -Có người báo là em ở bệnh viện…sau đó chị và ba đã nhanh chóng vào..khi đó em đã vào phòng cấp cứu họ nói…là…._Hyoyeon đang nói đến đây thì ngừng lại không muốn nói thêm.. 

 -Em bị gì??_ Fany lo lắng hốt hoảng nhìn Hyoyeon_ Đứa bé??_ Fany sờ lên bụng sao cô không cảm nhận đựơc gì trong đó…_Đứa bé sao rồi?? 

-Họ nói em bị bỏ xuống ngay trước cổng bệnh viện…khi đưa vào cấp cứu họ phát hiện thai trong bị đã bị nạo ra.

 Yoona chỉ dám nói nhỏ tránh làm Fany nghe tổn thương nhưng làm sao cô không tổn thương được …Đứa bé bị mất đột ngột không rõ nguyên nhân ..nó mất đi làm Fany đau khổ vô cùng …Sau lại cướp đi tình yêu của cô và Sica… 

 -Không thể nào…mọi người gạt con_ Fany hét lên cô như kẻ mất trí đánh mất phương hướng ném tung mọi thứ trở nên vô cùng kích động. 

 Sau khi bác sĩ vào đã tiêm thuốc an thần cho Fany để ngủ được một giấc dài và trong thời gian này cũng là lúc kế họach dần dần được tiến hành. Tại sao đứa bé mất đó là một điều khó hiểu đối với Fany…dường như có bàn tay vô hình đang nhún vào chuyện của Sica và Fany… 

3ngày sau………..

-Fany!! Con mau ăn chút gì đi…đã mấy ngày con không ăn cứ tiếp tục như vậy…con sẽ không gượng nổi nữa 

 Ông Hwang cầm chén cháo ngồi cạnh Fany gương mặt cô đã gầy đi rất nhiều, nó tái và xanh …đôi mắt Fany vô hồn cô cứ ngồi thừ ra không nói không rằng. 

 -Con có lỗi với Sica, ngay cả con của cô ấy cũng không giữa được_ Fany khẽ lên tiếng nước mắt rơi xuống từ trong đối mắt vô cảm đó 

 -Con đừng đau lòng vì nó  nữa…nó đã hại con ra nông nỗi này..chính nó…_Ông Hwang nói đến đây thì chợt không nói nữa ông cố tình nói lấp lửng 

 -Appa!! Chuyện gì?? Có phải ba đã biết chuyện gì không??_ Fany nhanh chóng nghi ngờ ngay trong lời nói của ông Hwang cô nắm chặt lấy ông Hwang ánh mắt cầu xin ông hãy cho cô biết những gì ông biết 

 -Con tịnh dưỡng đi…đừng nghĩ ngợi nhiều_Ông Hwang cố giả vờ an ủi Fany nhưng trái lại nó lại càng kích thích thêm sự tò mò của Fany 

 -Không?? Bà hãy nói cho con biết..đã xảy ra chuyện gì?? Tại sao con không biết gì cả..đứa bé tại sao lại mất…?? Ba đã hứa điều tra giúp con mà

 -Được rồi!! Ba sẽ nói cho con biết nhưng con hãy chuẩn bị tâm lý.._Ông Hwang thở dài tỏ ra phải cố gắng để kể lại một câu chuyện đau lòng cho Fany nghe.. 

 -Con chuẩn bị rồi…ba mau nói đi_Fany càng lúc càng sốt ruột hơn.. 

-Ba điều tra ra được lão quản gia đó đưa con đến một phòng khám tư và họ đã dùng tiền để nhờ bác sĩ ở đó phá thai giúp con….sau đó họ đã để con xuống cổng bệnh viện…

 Ông Hwang ngập ngừng kể lại và mọi thứ trước mắt Fany nhoè đi trong nước mắt, tim cô nghẹt lại như ngừng đập ..Sao mỗi lời nói của ông Hwang như cho cô biết lên điều đáng sợ mà cô không muốn biết.. 

 -Ý ba là…_Fany mong là suy nghĩ của mình là sai 

 -Bác sĩ đó nói…chính cô út của Jung gia Jessica Jung đã nhờ ông ta làm điều này…cô ta nói không muốn có đứa bé đó.._Ông Hwang nhấn mạnh tên Sica ông đang gieo rắc sự nghi ngờ vào con tim thơ ngây của Fany 

 -Không?? Con không tin…Jessie không thể làm việc này..với lại cô ấy không hề biết con mang thai.._Fany phản ứng mạnh cô quát lên như muốn cho bản thân một đáp án hoàn mĩ tránh làm tổn thưởng bản thân 

 -Ba biết con sẽ không tin…hôm trước ba đã nhờ người chuyển tin cho Jessica biết con mang thai khi về báo họ nói Jessica chẳng chút vui vẻ gì??_ Ông Hwang thở dài não ruột.. 

 -Không,…con không tin..nếu như không nghe chính miệng Jessie nói dù bất cứ điều gì con cũng không tin…cô ấy không bao giờ làm điều này với con_Fany hét lên nước mắt cô rơi dài trên má sự đau đớn đến tột cùng nhưng hy vọng nhỏ nhoi vẫn len lỏi trong cô… 

 -Ba sẽ chứng minh cho con thấy…_Ông Hwang nói chắc chắn. 

-Con cẩn thận!!

 Ông Hwang đỡ Fany xuống xe và trước mặt cô là một phòng mạch tư chuyên giúp các thiếu nữ dại dột phá thai. Vừa bước vào phòng mạch Fany đã ngửi thấy có chút mùi máu…một mùi quen thuộc..Ngồi xuống chiếc sofa chờ đợi cô lại thấy một ý tá đang bưng một giở rác bên trong có những cái gì nhỏ xí màu đỏ hỏn…giống như xương người…nhưng chưa thành hình đó là những đứa bé chưa được kết tụ đầy đủ đã bị người ra lấy ra…những lỗi lầm cho những cô gái dại dột thích chơi trò tình ái…Một phút vui vẻ sẽ mang lại nỗi hận đến ngàn năm.. 

 -Chào ông Hwang!! 

 Một bác sĩ bước ra với ánh mắt lạnh người tiếng ông ta làm cắt đi dòng suy nghĩ và nỗi sợ hãi đang đến với Fany từ lúc bước vào đây.. 

 -Cô gái này.._Vị bác sĩ chợt nhìn Fany với ánh mắt tỏ ra hình như đã gặp_ Cô là cô gái được cô Jessica và quản gia họ Jung đưa đến 

 Tại sao vị bác sĩ này lại nhắc đến tên Sica?? Nó làm cho tim Fany đập dữ dội tay cô run lên điều cô không muốn biết hình như đã sắp lộ ra…Có phải sự thật cô cố muốn biết sẽ làm tim cô tan nát.. 

 -Ông biết Jessicaa Jung??_ Fany đang cố trấn tĩnh lại để hỏi vị bác sĩ đó 

 -Phải?? Khoảng hơn 4 ngày trước…cô Jessica đến phòng mạch của tôi..sau đó cô ấy nói có một người bạn cần tôi giúp…tiếp đó không lâu…quản gia của họ đã đem cô vào trong tình trạng hôn mê…họ muốn tôi nạo bỏ đứa bé trong bụng cô… 

 Lời nói như tên đâm xuyên qua trái tim Fany chân không còn đứng vững nữa từng câu nói của bác sĩ làm Fany đau đớn. Càng đau hơn khi người lại có cả Sica …cô luôn không tin Sica làm chuyện này nhưng giờ đây sao mọi thứ điều bất cô phải tin và chấp nhận.. 

 -Không thể nào..ông nói láo..có phải ông Jung đã cho tiền ông sao đó lại nói là Jessie để chia rẽ chúng tôi…tôi không tin_Fany đánh vào người bác sĩ hét lên liên tục đánh vào người ông ta_Trả con lại cho tôi!! _Fany hét lên cứ như một con thú đang bị thương. 

 -Cô đừng kích động..có trách hãy trách cô quá tin lời cô Jung_Vị bác sĩ đẩy Fany ra và nói thêm những lời làm tổn thương Fany 

 -Không đâu…Jessie không làm như vậy?? _Fany thững thờ tự nói lảm nhảm một mình 

 -Cô ấy chỉ chơi qua đường giờ thì chán rồi nên muốn bỏ thôi…cô hãy về làm lại cuộc sống mới đi.._Bác sĩ nói xong rồi bỏ vào trong để Fany đứng đó như người chết rồi 

 -Fany!! Chúng ta về bệnh viện thôi con. 

 Ông Hwanf khẽ mỉm cười một lát rồi đi đến đỡ Fany đang trong tình trạng như kẻ mất hồn cho đến giây phút này cô vẫn không tin rằng Sica có thể làm chuyện này với cô. Giờ đây mọi thứ sao lại thật đến không thể tin nổi....Fany theo ông Hwang quay trở về bệnh viện chờ đợi một tia hy vọng còn sót lại trong cô sẽ biến mọi thứ vừa xảy ra như một cơn ác mộng. 

 -Fany!! Ba biết con vẫn không tin…nhưng mọi chuyện đã quá rõ ràng…con cũng biết rõ Jessica vốn rất bay bướm những cô gái nó quen rất nhiều làm sao nó có thể thật lòng với con…chỉ là con ngây thơ nó cảm thấy mới mẻ nên mới đùa giỡn bây giờ nó đã chán rồi… 

 -Ba đừng nói nữa mà!! _Fany lấy hai tay bịt lỗ tai hét lên cắt ngang lời của ông Hwanf cô không muốn nghe thêm bất cứ lời nói đau lòng nào nữa. 

 -Con phải tin đừng tự đày đọa bản thân vì một kẻ như vậy…nếu nó muốn bỏ trốn với con tại sao lại cho người đến báo với ba nơi con đang ở…lúc đầu ba cứ nghĩ nó có lòng tốt nhưng bây giờ ba đã hiểu..nó một rút lui êm đẹp.._Ông Hwang mỗi lời nói cứ như gieo rắc hạt giống hận thù, đau khổ, tuyệt vọng vào người Fany.._Hãy suy nghĩ đi…con vẫn còn trẻ tương lai còn dài…nếu con không muốn ở lại đây ba sẽ đưa con du học…hãy quên nó đi…con vẫn là con gái ngoan của ba_Ông Hwang dịu dàng ôm chặt lấy Fany vuốt tóc cô nếu bạn bị vấp ngã nơi an toàn nhất để quay về chính là gia đình và tình thân. Nhưng hiện tại những thứ Fany đang cảm nhận được chỉ là một màn kịch và nó cũng làm cho Fany tin như thật… 


 Phần Sica cô vẫn chưa hay biết Fany đang gặp chuyện gì cả?? Cô vẫn còn mừng rỡ về việc ông Jung đã chấp nhận tình yêu của cô. Chỉ chờ đến ngày mai khi ông Jung xuất viện cô có thể gặp Fany…Cầm bình nước nóng trên tay Sica cứ tủm tỉm cười bước đi nhưng khi đến phòng bệnh định mở cửa vào cô lại nghe tiếng ông Jung vang lên..làm cô phải ngừng lại … 

 -Đừng nói cho Sica biết nếu không nó sẽ đau lòng!! 

 Sica tò mò khi nghe ông Jung nói lên lời này đã xảy ra chuyện gì?? Tại sao ông lại không biết cho cô biết?? 

 - Nhưng nếu chúng ta không nói ra cô chủ sẽ bị cô ta gạt_ Giọng nói của quản gia vang lên nghe rất thành khẩn và quan tâm đến Sica 

 -Hiện giờ nó rất vui …cứ ta làm kẻ ác…ông cứ nói với nó là ta đã phản đối không cho nó tiếp tục qua lại với con bé đó còn hơn bắt đó phải đau khổ…_Ông Jung thở dài ra vẻ đáng thương 

 -Lão gia, như vậy cô út sẽ hiểu lầm ông…hơn nữa chính cô ta đã gạt cô chủ_ Lão quản gia lập tức phản đối 

-Vậy ông nói ta phải làm sao?? Không lẽ nói với nó con bé đó không hề yêu nó cả cái thai trong bụng nó cũng phá…nó sợ ảnh hưởng đến tương lai của bản thân mình…

 -Ba nói gì??_ Sica nghe đến không còn hiểu gì đầu óc quây cuồng  cô đẩy mạnh cửa bước vào ánh mắt chứa đầy những câu hỏi khó hiểu 

 -Sica!! Con…_Ông Jung tỏ ra bàng hoàng khi thấy Sica 

 -Cô Jessica  thật ra…_Lão quản gia định nói gì đó với Sica 

 -Không được nói …có phải ông muốn tôi đuổi việc ông_Ông Jung đã cắt ngang lời cấm không cho quản gia nói 

 -Điều này càng làm cho Sica nghi ngờ thêm_Quản gia ông nói đi..nói đi…tôi xin ông…thật sự đã xảy ra chuyện gì??_ Sica sốt ruột hơn với những lời úp úp mở mở của quản gia và ba mình. 

 -Cô chủ…thật ra ..lão gia sai tôi đến nhà họ Hwang để đưa lễ vật và một số đồ bổ cho cô Tiffany nhưng khi đến đó tôi đã bị Hwang lão gia đuổi về…Nhưng vì ông chủ và cô đã nhờ nên tôi cũng cố nán lại để nói chuyện nhưng Hwang tiểu thư cô ấy…_Lão quản gia ngập ngừng nói 

 -Fany làm sao??_ Sica đi đến nắm chặt hai vai của lão quản gia ánh mắt đang chờ đợi câu tiếp theo 

 -Cô ấy nói…cô ấy sẽ không lấy cô…hiện giờ cô ấy còn rất trẻ vẫn chưa muốn kết hôn sớm…hơn nữa…cô ấy nói cô đã chán cô lắm rồi… 

 -Ông đang nói dối…có phải ông định chia cắt chúng tôi không??_ Sica trở nên kích động cô đẩy mạnh lão quản gia hét lên 

 -Cô chủ, tất cả là thật…ngay cả đứa bé trong bụng cô ấy cũng đã phá đi…_Quản gia hét lên làm át đi tiếng của Sica làm cô sững người cô mong lúc này tai cô có thể bị điếc đi thì cô sẽ không nghe thấy những lời làm con tim cô ta nát. 

 -Không thể nào…Fany sẽ không làm như vậy…cô ấy hồn nhiên trong sáng, không thể làm những chuyện tàn nhẫn như vậy.._Nụ cười đang nở trên môi Sica một nụ cười nhạt và lạnh lẽo mang sự đau khổ chua chát trong từng lời nói 

 -Cô ấy sắp đi du học rồi…hiện tại cô ấy chỉ còn nhỏ tuổi tương lai còn dài không lẽ lại muốn làm một ngươì mẹ trẻ bỏ cả tương lai….Khi cô về thăm nhà đáng ra cô ấy phải chờ cô nhưng lại trở về nhà…cô ấy nói cô ấy sợ những ngày sống vất vả cùng cô…đuà bấy nhiêu đã đủ rồi.. 

 Mỗi lời nói cuả quản gia làm tim Sica nhói đau cô ôm chặt ngực thở gấp vì con tim cô đau đến xé cả tâm can của mình. Nó còn trong lồng ngực mà anh cứ ngỡ nó đã tan ra thành từng mảnh vụn.. 

-Tôi..không tin..

 -Cô chủ, tôi dẫn cô đến một nơi… 

 Và lão quản gia đã đưa Sica đến bệnh viện nơi Fany nằm, từng bước chân nặng nề như là bị một tản đá buột chặt vào. Tình yêu cô dành cho Fany quá lớn và cô cũng hiểu được trong tình yêu tin tưởng chính là nền tản nhưng giờ đây hình như cô đang không tin vào ngươì con gái cô đã dành trọn tình yêu.. 

****

 -Fany!! Con đã suy nghĩ kỹ chưa?? _ Ông Hwang nhìn Fany đang đứng thừ người bên cửa sổ nước mắt cô cứ lăn dài trên má 

 -Nghe tiếng ông Hwang cô lấy tay lau nhẹ hàng nước mắt_ Con đã có quyết định rồi!! Đúng lúc này, không biết là trùng hợp hay ngẫu nhiên Sica đã đứng ngay trước cửa phòng của Fany tay cô vừa giơ lên cầm nấm cửa khi nghe thấy tiếng Fany, Sica đã không mở vào… 

 -Con sẽ đi du học, tại sao con lại phải phí mất tuổi xuân..tương lai vì Jessica Jung chứ…không có cô ta con cũng sống tốt…cái gì mà là tình yêu vĩnh hằng…nhảm nhí…thật là vô bổ cho thứ tình cảm đó… 

 Lời nói từ miệng Fany thốt ra cũng làm chính bản thân của cô bị thương, nước mắt giờ đây chảy ngược vào tim…Nhưng cô đâu hay biết bên ngoài cũng có người đau không kém. Từng lời của cô làm xe tan trái tim cô ta từng mảnh vụn …khóc cũng không thể thành tiếng. Đôi tay nớ lỏng ra khỏi nấm cửa Sica quay đi lặng lẽ cô không muốn ở thêm giây phút nào nữa …Tình cảm cô luôn tôn trọng lại bị xem là thứ tình cảm vô bổ, nhảm nhí…Người con gái cô yêu giờ đây đã không còn cô ấy đã chết …chết đi trong tim và cõi lòng của cô. 

 -Được, vậy con hãy thề đi!! _Ông Hwang chợt biến đổi sắc mặt nghiêm nghị nhìn Fany_Ba e là con sẽ đổi ý

-Được con sẽ thề _ Ánh mắt Fany sắt lạnh đi cô lau khô nước mắt đưa tay lên trời_ Tiffany Hwang này xin thề trước mặt chuá thiêng liêng và ba sau này con sẽ không bao giờ vì Jessica Jung rơi một giọt nước mắt nào, sẽ không để thứ tình cảm xa xỉ đó đốt cháy trái tim mình lần nữa…đời đời kiếp kiếp sẽ không yêu Jessica Jung nếu trái lời thề… 

 -Nếu con làm trái lời thề mọi tội lỗi nặng nề nhất sẽ trút xuống ba người unnie mà con yêu quý nhất 

 Ông Hwang bỗng lên tiếng cắt ngang lời Fany một lời thề quá độc đối với Fany cô trừng mắt hãi hùng nhìn ông Hwang 

 -Ba!! Tại sao lại trút xuống các unnie con chứ?? 

 -Con yêu nhất là ba người unnie …ba không muốn con lại mềm lòng với cái người họ Jung đó!! 

-Ba!! Không thể nào con..

-Con có thề không ?? Hay là con vẫn còn muốn quay lại với nó…

 “Jessie yêu em…. 
 ……….Tiffany Hwang!! Jessie sẽ mãi mãi bảo vệ em không để em chịu bất kỳ đau khổ nào… 
 ..hãy tin Jessie đi..chúng ta sẽ đính hôn….hãy chờ Jessie……” 

 Mọi ký ức dần tua lại trong đầu Fany giờ đây cô phải thật sự quên hẳn nó đi_ Nếu trái lời thề mọi tội lỗi nặng nề nhất sẽ trút xuống đầu ba người unnie của con_ Fany khẽ nhắm chặt đôi mắt lại để ngăn nước mắt rơi ra giờ đây mọi kỷ niệm của cô đã chôn chặt lại đáy con tim. Cánh cửa tình yêu đã khép lại trái tim cô đã chết đi nước mắt đã cạn, nỗi đau quá sâu..yêu thật khó vậy chi bằng hận sẽ giúp cô sinh tồn tiếp tục sống tiếp. 

*****


-Tại sao?? Tại sao?? Lại đối xử với tôi như vậy? Tình yêu đối với em chỉ có vậy thôi sao??

 Sica lầm lũi vừa bước đi vừa nói một mình tim cô sao thắt chặt đến khó thở, nước mắt sao muốn rơi lại không thể rơi. Sica dừng lại dựa lưng vào bức tường từ từ khuỵu xuống ngồi thừ ra như kẻ không hồn.. 

 -Cô chủ!! 

 -Cô ta sinh ra là gì vậy?? Tại sao có một gương mặt thánh thiện để quyến rũ người…cho đến khi cảm thấy niềm vui đã kết thúc thì vứt bỏ đi…nụ cươì của cô ta là giả tạo, nước mắt của cô ta sao lại chảy xuống dễ dàng vậy..chỉ là đóng kịch thôi sao…cô ta thật tài_ Sica nói lẩm bẩm một mình miệng thì cười chua chát lời nói đau xé tâm hồn.. 

 -Sica nó làm sao vậy ?? Cả ngày nay không ra khỏi phòng_ Taeyeon lo lắng đứng bên ngoài cửa phòng Sica cùng với Yuri và Sooyoung 

 -Từ lúc về đến giờ cứ như vậy?_ Yuri cũng rất lo lắng cho Sica _Phá cửa đi!! 

 -Đừng, có lẽ nó cần yên tĩnh…_Sooyoung vội cản Yurl lại cô hiểu Sica đã bị tổn thương rất lớn 

 Cả ba đang tìm cách để giúp cho Sica thì cánh cửa mở ra, Sica xuất hiện trước mặt họ với gương mặt tiều tuỵ mặt mày hốc hác…Ánh mắt như không có thần cô nhìn ba người unnie cố cười gượng… 

-Em không sao đâu?? Em đến bệnh viện thăm ba!!

 Sica đi nhanh nhưng không chỉnh trang lại quần áo mọi lần cô kỹ lưỡng giờ ngay cả tay áo thấp cao cô cũng không xăng đàng hoàng lại. Điều này càng làm cho ba người unnie của cô lo lắng… 

 **Bệnh viện Soshie: 

 -Ba!!Chỉ cần hôm nay nữa ba có thể xuất viện rồi_ Sica đưa ly nước trên tay vào tay ông Jung mỉm cười gượng gạo nói 

 -Nói ba ngày sau đó lại thêm mấy ngày để kiểm tra lại đúng là mệt thật_ Ông Jung thở dài nhìn Sica_ Sica!! Con ổn chứ ba nghe nói hôm nay con bé đó sẽ đi du học…hay là con…vẫn còn kịp_Ông Jung nắm lấy tay Sica dịu dàng nói cứ như muốn cô đi 

-Ba!! Con sẽ không rời khỏi ba đâu…

 -Vậy là con đã quyết định rõ ràng chưa..Chọn Jung gia hay chọn con bé đó ?? 

 Tình và hiếu nếu đưa lên bàn cân mà so sánh quả thật rất khó khăn nhưng phần lớn người ta điều chọn chữ hiếu. Hiếu chính là gốc của con người huống gì giờ đây trái tim Sica đã bị lạc lõng..cô chỉ còn lại mái ấm gia đình này......

 -Con chọn Jung gia!! 

-Tốt lắm, vậy con hãy thề đi…ba không muốn thề để chứng minh điều con nói…!!

 -Ba!! Không lẽ ba không tin con??_ Sica đưa ánh mắt nhìn ông Jung 

-Ba không tin vào trái tim của con..con có thể vì con bé đó cả gia đình cũng không cần biết đâu một ngày…

 -Được, con xin thề từ đây cắt đứt tình yêu với Tiffany Hwang không vương vấn gì với cô ta toàn tâm toàn ý làm đứa con ngoan của Jung gia…hết lòng vì Jung gia…nếu con trái lời thề thì sẽ… 

 -Nếu con trái lời thề ba người unnie của con sẽ bị tai họa tàn khốc nhất!! 

 Cũng như ông Hwang lời thề của Sica đã bị ông Jung đem ra làm một thứ trói buột cô vì cô cũng rất yêu thương ba người unnie của mình. Kế họach của họ giờ đây thật sự thành công khi mà cả Sica và Fany trong giờ phút này chỉ còn lại hận thù…Tình yêu của họ đã chết đi bởi sự hiểm lầm và không tin tưởng vào nhau… 

 Rời khỏi bệnh viện Sica lái xe đến bờ biển có đậu chiếc du thuyền của cô dành tặng cho Fany. Ở đó nhìn chiếc du thuyền lòng cô sẽ lại, ngước lên bầu trời một chiếc máy bay đang bay ngang nó đã mang theo trái tim của Sica..Và không bao lâu, Sica cũng đi du học để quên đi chuyện tình đau lòng này…Và câu chuyện tình yêu của họ đã chấm dứt từ đây?? Nhưng nó lại mở đầu cho một chuyện khác…một câu chuyện không bắt đầu bằng tình yêu mà là thù hận… 

 Kết thúc đi quá khứ 6 năm trước, Fany nhẹ mở đôi mắt ra trở về với hiện tại mọi thứ đã trôi qua nhưng sau nó cứ như hiện rõ ra trước mắt cô…Cứ tưởng nỗi đau sẽ vơi đi, tình yêu sẽ chết lặng …trái lại càng hận thì phát hiện mình yêu người đó biết dường nào. 

 -Jessie!! Vì sao Jessie lại đối xử với em như vậy?? 

 Fany đi đến một quyển sách trên bàn mở ra bên trong là tấm hình của cô và Sica …Mọi thứ về Sica bị Fany thiêu rụi vào đống lửa trước khi cô đi du học nhưng cô lại không nỡ đốt đi tấm hình đó…Bao năm qua, giữ nó như một bảo vật lòng bảo phải hận nhưng trái tim lại đau từng hồi. 

 Sica cũng không khác Fany, sau đêm nay cô cũng lại nhớ đến tất cả mọi quá khứ của 6 năm trước…Đã dằn lòng phải cố quên đi nỗi đau nhưng cô lại không làm được…hình bóng Fany đã thật sự khắc quá sâu trong tim cô. Bảo vật còn xót lại của cô cũng chính là tấm hình của cả hai.. 

 Cả hai cùng yêu, cùng hận đối phương ..cùng nhớ nhung, cùng đau khổ…Nhưng họ lại không thể phát hiện được trái tim của đối phương đang tồn tại hình bóng của mình. Tình yêu giữa họ không chết đi mà nó chỉ là ngủ sâu sau một nỗi đau.. 

 Liệu có thể làm lại ???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: