Chapter 1 - 2
“Bản thân tôi từng thề trước mặt chúa trước mặt appa sẽ không bao giờ rơi một giọt nước mắt vì người con gái đó. Sẽ không để cho thứ tình cảm xa xỉ đó đốt đi cháy trái tim mình một lần nữa…”
Nơi thánh đường thiên liêng một cô gái trạc chừng 21 tuổi ngoài, đang đứng nhìn tấm hình đức mẹ với ánh mắt buồn sâu thẳm…Và ánh mắt đó lại chứa đầy sự căm phẫn, …đau thương,… lạnh lẽo,… chua xót …và cô đơn…Gương mặt xinh đẹp, cùng vẻ ngây thơ trên đó dường như đang hằn lên sự mệt mỏi. Cô đang cầu nguyện gì?? Hay là đang muốn đem tất cả nỗi lòng của bản thân mình ra để trò chuyện với chúa…
-Fany!
Một cô gái gương mặt cũng không kém xinh xắn với mái tóc cắt ngắn chững chạc với chiếc đầm ngắn màu hồng phấn bước vào khẽ gọi tên cô gái đang đứng..
Cô mỉm cười dịu dàng bước đến gần và đứng ngang với cô gái đó…
-Unnie biết thế nào em cũng đến đây!! Mỗi lần cứ đến ngày này em lại đến đây!!
-Sunny! Unnie nghĩ xem có phải nó đã được đức mẹ đón lên thiêng đàng không?? _ Fany vẫn đang nhìn tấm hình vẫn ánh mắt nhiều cảm xúc cùng giọng nói có chút sâu lắng và đau xót nói với chị mình
-Nhất định là vậy!!
Sunny đưa ánh mắt nhìn theo Fany lên tấn hình đức mẹ, cô biết rằng nỗi đau trong lòng đứa em gái mình không thể nào nguôi ngoai. Cô không thể nói thêm gì ngoài đứng im lặng bên cạnh nó có lẽ đó là cách tốt nhất …Ít nhất có cô bên cạnh nó sẽ cảm nhận đựơc tình thân mà không cảm thấy cô đơn và lạc lõng. Cũng như cô hiện tại tình thân là thứ tinh thần giúp cô trụ vững…vì trái tim cô cũng đã lạnh băng và trống trải từ lúc nào cả bản thân cô cũng không rõ.
“Chúa! Đến bao giờ thì chị em con mới có thể sống một cuộc sống bình thường như bao người khác??”
Hai chị em đứng bên nhau rất lâu họ chỉ im lặng nhìn về đức mẹ và chúa thiêng liêng mà không nói thêm với nhau lời nào nữa…Trong lòng họ mỗi người điều có một bí mật riêng, một nỗi lòng riêng cần bày tỏ trước mặt đấng tối cao..
-Khi nào cuộc đấu giá sẽ bắt đầu??_ Giọng nói trầm của Fany vang lên phá đi sự yên lặng nãy giờ..
Sunny mỉm cười gượng gạo khi nghe cô em gái mình hỏi bởi vì mỗi lần nhắc đến công vịêc thì cô em gái ngây thơ, đáng yêu của cô lại biến mất thay vào đó là một cô gái hoàn toàn khác biệt..quá xa lạ..Dù hiểu rõ điều đó nhưng chính bản thân cô cũng như vậy dường như từ lúc sinh ra đến nay cô chưa từng sống thật với bản thân mình …
-Còn nửa tiếng nữa..YoonHyo đã đến đó trước rồi!!
Fany nhắm nhẹ đôi mắt lại trong chốc lát như muốn lấy tinh thần để chuẩn chiến đấu với một cuộc chiến mới ..
-Chúng ta đi thôi, nếu không sẽ trễ_ Fany mở mắt ánh mắt vô cảm quay đi một cách nhanh chóng..
*****
Buổi đấu giá của công ty KO…….
-Khi nào sẽ bắt đầu??
Một cô gái chạc khoảng 25 tuổi khuôn xinh sắn nhưng lại mang sắc thái lạnh lùng với bộ vest đen nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh một cô gái khác trên hàng ghế đầu dưới khán đài..
-Sao unnie cũng tới đây?? Em lo được mà??
Cô gái bên cạnh tuổi đời có lẽ nhỏ hơn mỉm cười lạnh lên tiếng tự tin với bản thân. Cô ấy cũng có khuôn mặt xinh đẹp một khuôn mặt hoàn mỹ không kém người kia..
-Sica! Unnie sợ em ứng phó không nổi bức tranh này appa rất muốn có và ngay cả chủ tịch Hwang cũng muốn lấy…Nhìn xem ngay cả Hyo cũng đến xem ra ông ta cũng rất xem trọng bức tranh này!!
Sica đưa mắt nhìn theo ánh mắt vừa ra dấu của unnie mình cách đó mấy cái ghế có một cô gái mái tóc vàng óng ánh dài mặt chững chạc với chiếc đầm đen tuyền rất sang trọng và quý phái đang ngồi đó vẻ mặt lạnh băng nhìn về phía sân khấu chờ đợi..
-Cả cô ta cũng đến!! _Sica khẽ cười khẩy nhẹ _Unnie! Em cứ nghĩ chỉ có appa tin dị đoan không ngờ ông Hwang cũng tin…Bức tranh này có thể chấn phong thủy và giữa vững Jung thị của chúng ta sao??_ Sica khẽ cười cợt vì cô không tin vào những chuyện mê tín
-Thấy phong thuỷ đó là người giúp appa chấn phong thuỷ nhiều năm trong công ty nên không đến lượt chúng ta không tin!! _ Tae ánh mắt vẫn nhìn thẳng về trước mà nói đứa em gái của mình .
-Dù gì appa ra lệnh phải mua cho bằng đựơc bức tranh đó không được để lọt vào tay Hwang gia thì chúng ta cứ làm đi cho vui lòng appa!!
Một giọng nói xen ngang vào câu chuyện của TaeSic và một cô gái cùng nụ cười tươi như ánh nắng bước đến ngồi xuống cạnh Sica..Đi theo sau là một cô gái rất cao rất phong cách chỉ khẽ mỉm cười rồi ngồi xuống cạnh Tae..
-SooYul cả hai unnie cũng tới vậy..công ty??
Sica lo lắng nhìn hai người unnie của mình khi hôm nay cả bốn người điều đến đây để xem đấu giá đúng là một chuyện hiếm có khi mà ngay cả 4 người của ông Jung điều đến đây.
-Yên tâm đi, công ty vắng chúng ta một lát không có sao đâu ..nếu không lấy đựơc bức tranh đó về mới là chuyện lớn_ Yul miệng cười vui vẻ nhưng vẻ mặt tỏ ra nghiêm trọng khi nói đến chuyện bức tranh cô muốn làm trò cho ba người chị em của mình vui một lát
-Lạ thật! Sao hôm nay chỉ có HyoYoon đến??_ Soo liếc nhìn sang hàng ghế kế bên nơi hai cô con gái của họ Hwang đang ngồi trò chuyện với nhau
-Cô ta nhất định sẽ đến!! _Sica cười lạnh nhắc đến một ai đó.
-Linh thật, mới nhắc đã đến rồi !
Yul đưa mắt nhìn về phía cánh cửa nơi có hai cô gái đang bước vào chính là SunFany cả hai cô nhanh chóng ngồi xuống vị trí của mình. Ánh mắt Fany vẫn lạnh lùng nhìn về phía sân khấu mà không hề nhìn sang dãy ghế bên cạnh nên có sự hiện diện của Sica. Và Sica cũng vậy cô chỉ nghe Yul nói là Fany đã đến còn quay lại nhìn hay liếc ngang cô cũng chẳng một lần nhìn qua…
Cuộc đấu giá đựơc chính thức bắt đầu, bức tranh vẽ sống động như thật đựơc trưng bày ra cho mọi người xem. Ai cũng điều muốn có nó bởi vì nghe nói chỉ cần bức tranh đó treo phía sau lưng bức tường nơi đặt ghế của mỗi vị chủ tịch nó sẽ giúp chấn phong thuỷ thì tập đoàn đó sẽ mãi mãi vững chắc không bao giờ bị sụp đổ..
-Bức tranh này giá khởi đầu sẽ là 5 triệu!! _ Giọng nói của vị MC đấu giá bắt đầu vang lên như khai pháo cho một cuộc chiến..
-10triệu..
-15triệu..
-20triệu..
Từng bàn tay lần lượt đưa lên kêu giá cho công ty của mình đến lúc này Hwang thị và Jung thị vẫn im lặng mà không chút gì động tĩnh. Họ đang đang chờ đợi điều gì??
Đã nửa tiếng trôi qua, cuộc đấu giá mỗi lúc càng tới đỉnh điểm của nó lúc này con số đã lên đến 100triệu. Không khí chợt trùng xuống khi con số đã dừng lại ở 100triệu của công ty X nhưng cả hai tập đoàn hùng mạnh nhất nhì cũng chẳng có động tĩnh gì.
-100Triệu lần thứ nhất_ Tiếng người MC báo cho mọi người biết nếu như sau ba tiếng không ai ra giá tiếp thì bức tranh đó sẽ thuộc về quyền sở hữu của công ty X
-100 triệu lần thứ hai..
-100 triệu..
-150 triệu_ Cánh tay của Sica đưa lên cùng với nụ cười nhếch nhẹ đắc thắng và tự tin đến đáng ghét làm cắt ngang câu phán của người đứng đấu giá.
Đã lên tiếng trước nó như kích thích địch thủ của mình, bên đây có một cô gái mỉm cười lạnh vì cuối cùng giây phút chờ đợi cũng đến. Cuộc chiến bây giờ mới là bắt đầu..
-160 triệu!
Giọng nói trầm và lạnh của Fany vang lên cùng cánh tay nhỏ bé đưa lên đối khán giá với Sica..
-180 triệu!
-190 triệu!
-…
Cứ như vậy người này vừa đưa giá chưa đầy một phút thì người khác đã lập tức đưa giá đối trội lại. Mọi người xung quanh lúc này chỉ còn biết ngồi nhìn bởi không ai muốn làm kẻ thù với hai tập đoàn này cứ để họ tự cạnh tranh đấu đá với nhau..
-Sica! Dừng thôi đã hơn 200triệu rồi ! _Tae khẽ nắm tay Sica lại khi cô ấy định ra giá tiếp.
-Nhưng bức tranh đó sẽ thuộc về Hwang thị nếu chúng ta không đấu tiếp!! _ Sica nhìn Tae tỏ ra thắc mắc
-Tốn hơn 200triệu vì bức tranh nhảm nhí này…không hay chút nào!! _Soo lắc đầu lên tiếng nhìn Sica cười dường như có ý gì đó đang ám chỉ với cô ấy
-Em hiểu rồi, cứ để cho bọn họ lấy đi_ Sica mỉm cười tự tin ánh mắt loé lên một mưu toan trong đó..
-250triệu lần thứ ba!
-Giá thành!
“Cốp”
Tiếng gõ lớn báo hiệu bức tranh đã thuộc về Hwang thị, cả bốn chị em điều vui mừng Fany lúc này mới nhìn sang bên Sica với nụ cười đắt thắng đầy vẻ thách thức… Sica cũng mỉm cười khẩy nhẹ ánh mắt không hề lo lắng sợ sệt ..
Bước ra cửa cả 8 người dừng lại đối diện với nhau ánh mắt họ mỗi người ẩn chứa một điều sâu kính. Nhưng hiện tại không khí ganh đua đang tồn tại trong mỗi con người họ…Tae bước lên trước với nụ cười lạnh trên môi nhưng trong từng lời nói vẫn lịch sự
-Chúc mừng Hwang tiểu thư!!
-Cám ơn, là do Jung tiểu thư đã nhường!! _Sun mỉm cười đáp lại một nụ cười không mấy thiện ý và niềm nở..
-Bức tranh này thật đẹp chỉ tiếc là…_Sica cười nhẹ nhìn Fany ánh mắt chứa đầy hàm ý
-Tiếc gì??
Fany hỏi Sica với ánh mắt sắt lạnh cô đang nhìn thấy điều gì đó nơi con người đang đứng trước mặt cô. Một mưu toan không mấy tốt hiện lên trong ánh mắt đó ..Chưa đón được chuyện gì sẽ đến thì một tên nhân viên hớt hải chạy đến trước mặt Sun
-Tổng giám đốc, bức tranh đó đang định để vào hộp khi quay lại thì nó đã bị cắt làm đôi!!
Ánh mắt tức giận kèm theo sự nghi ngờ của bốn cô gái họ Hwang đang nhìn về phía bốn cô gái đang đứng trước mắt họ đang nở nụ cười thách thức và kiêu ngạo nhìn bốn cô khi nghe tên nhân viên của họ báo lại..
-Là do các người làm??
Yoong lên tiếng ánh mắt khó chịu nhìn bốn chị em nhà họ Jung vì họ thừa biết không ai có thể làm chuyện này ngoài bốn chị em nhà họ..
-Jung gia của chúng tôi..đã không lấy thì thôi khi muốn nhất định phải lấy cho bằng được.._Yul cười khẩy ánh mắt tự tin thừa nhận một cách thích thú
-Nếu đã không lấy đựơc chi bằng phá nó đi để cho ngọc nát còn hơn ngói lành…hahaha..
Sica tiếp lời Yul cười lớn quay lưng tiếp bước theo sau ba người chị của mình đã đi trước..Để lại cho bốn cô gái sự tức giận trên khuôn mặt vì họ không thể làm lớn chuyện hơn nữa.
******
-Hahahaa… Sica con giỏi lắm!!
Từ trong phòng đã nghe tiếng ông Jung cười to vì thích thú khen ngợi đứa con gái út của mình. Ông đang vỗ nhẹ vai Sica khi cô đang đứng trước mắt ông nụ cười vẫn trên môi Sica như đó là nụ cười lạnh..
-Lần này cũng may, Sica nhanh trí đã cho người lén nhanh chóng phá hỏng bức tranh đó…Hwang thị không chỉ mất tiền mà cả bức tranh đó cũng không còn_ Soo ngồi trên sofa cười nhẹ nhìn đứa em gái hết lời khen ngợi
Đối với ông Jung lúc này ông không hề trách đứa con gái của mình đã phá hỏng bức tranh trái lại ông rất thích cách làm của nó. Thà không có đựơc thì hãy phá nó đi chính là điều mà ông luôn dạy bốn đứa con gái của mình khi chúng bắt đầu lăn lộn trên thương trường..
-Appa! Nếu không còn gì..con xin phép về phòng còn rất nhiều việc.
Sica cười ngoan ngoãn với ông Jung khi được ông khẽ gật đầu đồng ý thì nhanh chóng quay về căn phòng của mình..Bước vào căn phòng cô vội vã ngồi phịch xuống giường ôm đầu vẻ mặt đầy tự tin cùng nụ cười kêu ngạo luôn nở trên đôi môi anh giờ đây đã biến mất thay vào đó là một gương mặt mệt mỏi chán nản… Ánh mắt đau khổ bởi sự dằn dặt trong thâm tâm mình vì một điều gì đó..
-Mình đang tồn tại gì thứ gì?? _Sica quơ tay ném cái gối trên giường xuống đất để chút đi sự dằn xé khó chịu trong lòng …
****
Cùng lúc này bên Hwang gia, ông Hwang sau khi đã trách mắng một trận bốn cô con gái thì cũng đã đi về phòng nghỉ ngơi. Bây giờ bốn cô gái mỗi người trở về căn phòng của mình một thế giới riêng của chính bản thân họ.
Trong phòng Fany cô đang cắm đầu làm việc bên cái máy của mình cùng một đồng hồ sơ ngay trước mặt.. Sự mệt mỏi trên gương mặt cũng không làm cô dừng lại bỗng chốc có gì đó khiến Fany dừng đôi tay đang đánh máy của mình..Cô bước đến gần bên cửa sổ nhìn lên bầu trời..ánh mắt trùng xuống cùng với sự đau khổ khi ánh sao băng đang xẹt ngang trên bầu trời…Đó cũng là lúc một dòng ký ức hiện lên trong tâm trí của cô..
*****
“-A! Sao băng kìa_ Fany đang nhắm mắt lại mỉm cười chắp tay lại thành tâm cầu nguyện
Một cô gái đang ngồi cạnh cô mỉm cười khút khít khi thấy vẻ mặt thành tâm đến đáng yêu của cô..
-Em đã ước điều gì??_ Cô gái lên tiếng hỏi khi thấy Fany đang cười và đôi mắt cô ấy lại công lên thành một vầng trăng khuyết.
-Em ước chúng ta mãi mãi ở cạnh nhau..cả hai gia đình sẽ chấp nhận tình yêu của chúng ta và xoá đi thù hận..
-Nhất định nguyện ước của em sẽ thành hiện thực
Cô gái đó choàng tay kéo Fany vào lòng ôm chặt lấy cô, họ vui vẻ ngồi bên cạnh nhau dưới một bầu trời đầy sao lấp lánh..”
*****
-Fany! Em đã ngủ chưa??
Tiếng gõ cửa làm cắt đi dòng hồi tưởng của Fany đem cô trở lại với hiện thực Fany mở nhẹ đôi mắt mình ra trở lại trạng thái tỉnh táo nhất đi đến mở cửa phòng. Sun đang đứng bên ngoài nhìn cô em gái mỉm cười trên tay cô đang cầm ly cacao nóng mà cô đã chuẩn bị cho Fany.
-Unnie chưa ngủ sao?? _Fany mở toan cánh cửa với nụ cười tươi nhìn Sun dịu dàng hỏi
-Công việc nhiều như vậy làm sao mà ngủ.._Sun thở dài mệt mỏi bước vào trong để nhẹ ly cacao xuống bàn.
Sun đưa mắt nhìn căn phòng của Fany rồi nhìn lên bàn làm việc của cô, dường như căn phòng này đã thay đổi rất nhiều so với trước đây. Chưa nói đến việc bày trí ngay cả cái không khí và chủ nhân của nó cũng đã thay đổi …
-Trước đây, hình như em rất thích màu hồng..bây giờ cả rèm cửa cũng không để màu đó…mọi thứ hình như đơn giản hơn trước.._Sun có chút đau xót nhìn Fany bởi vì giờ đây chỉ toàn thấy tài liệu và hồ sơ tồn tại trong căn phòng này thay thế cho những con thú bông dễ thương..
-Em đã lớn rồi đâu còn là trẻ con nữa mà trưng bày cho nhiều!!
Fany mỉm cười nói đến phong cách hiện tại của mình giờ đây phải chăng sự giản dị đang tồn tại trong căn phòng hay đó chỉ là vỏ bọc để che đi một thứ gì đó??
-Fany! Em thật sự đã quên chuyện đó chưa??_ Giọng Sun hạ xuống tới một mức nhỏ nào đó muốn quan tâm nhưng lại sợ đụng đến nỗi đau của cô em gái
Dường như hiểu đựơc sự quan tâm của chị mình Fany khẽ mỉm cười một nụ cười không thật với bản thân nhưng cô muốn dùng nó để làm vơi đi sự lo lắng của chị mình.
-Em đã quên từ lâu rồi..em đã hứa với ba và thề trước mặt chúa là sẽ quên nó đi làm lại con người mới!!
-Con người mới của em…unnie không muốn thấy chút nào…unnie muốn nhìn thấy Fany Fany Tiffany đáng yêu, trong sáng, ngây thơ trước kia_ Sun nghẹn lời ngay cổ họng khi nhớ đến hình ảnh cô em gái trước đây của mình
-Unnie năm đó em còn trẻ nên suy nghĩ không thông làm chuyện khờ dại khiến cho appa và mọi người phải lo lắng giờ đây em đã trưởng thành và chững chạc hơn..em hiểu em đựơc em là con gái Hwang gia nên cần làm những gì!! _ Lời nói nghe có vẻ thật lòng nhưng sau ánh mắt của cô lại phản bội bản thân mình sao nói lại không vui vẻ mà lại buồn man mác như vậy??
Sun quan sát ánh mắt và lời nói của Fany làm cho tim cô càng đau nhói hơn khi ngay bây giờ cả cô Fany cũng đã bắt đầu nói dối và không thật với chính bản thân của cô. Dù bây giờ làm gì thì Fany vẫn luôn lấy cái vỏ bộc của cô ra để che dấu đi bản tính thật đã nằm ngủ sâu hơn 6 năm qua.
** Soshi's Coffee**
Tại một quán coffee có tầm nhìn hướng ra bãi biển có một gái dáng người cao cao đang cầm tách coffee trên tay, gương mặt đang đối diện ra biển cô khẽ nhắm đôi mắt của mình để tận hưởng cái cảm giác mát lạnh của gió biển thổi vào mặt..Cô muốn gió biển hãy làm cho trái tim cô đóng băng lại để nó không thể chứa đựng thứ cô không muốn…tồn tại trong trái tim của mình.
-Cô cũng có nhã hứng đến đây sao??
Một giọng nói ấm áp vang lên từ phía lưng cô gái đó rồi một cô gái xuất hiện ngồi gần ngay bên cạnh cô ấy đó chính là Hyo. Cũng như Soo cô thường hay đến quán coffee này để ngắm biển và đón gió biển để làm lạnh trái tim luôn không nghe lời của cô..
-Hình như quán này đâu phải thuộc quyền sở hữu của Hwang thị??_ Soo khẽ cười mở nhẹ đôi mắt lời nói đang mỉa mai Hyo.
-Đúng là giọng điệu của Jung tiểu thư…!!
Fany mỉm cười dịu dàng cho qua những lời của Soo cô không muốn gây chuyện phá hỏng cái không khí yên tĩnh và bình lặng nơi đây. Vì chỉ có nơi đây cô mới cảm nhận thấy sự đua chen, tranh giành..đấu đá lẫn nhau.
-Hyoyeon! Hyo Tôi có thể gọi tên như vậy không ??_ Soo chợt lên tiếng ánh mắt không đối diện với Hyo dịu dàng hỏi
-Được, nơi đây không tồn tại Hwang tiểu thư hay Jung tiểu thư mà!! _Hyo cười nhẹ ánh mắt cô chợt long lanh lạ thường khi nghe câu hỏi của Soo
-Tại sao cô lại thích đến đây??
Dù đã đến đây rất nhiều lần nhưng dường như đây là lần đầu tiên họ chạm mặt với nhau nhìn thấy vẻ mặt của Hyo khác đi so với lúc cô gặp cô ấy lúc cả hai công ty đối chọi nhau nhiều lần rất khác… Làm cho Soo bắt đầu cảm thấy tò mò..với cô gái đang ngồi bên cạnh mình.
-Bởi vì tôi muốn trái tim mình đừng bao giờ có cảm giác..
Hyo lên tiếng trả lời thẳn thắng không hiểu sao khi bên cạnh Soo cô lại muốn nói lên tất cả mọi thứ những gì cô đang chất chứa trong lòng cho cô ấy biết?? Dù Soo là con gái của kẻ đối đầu với cha cô nhưng Hyo cảm thấy thanh thản khi ngồi bên cạnh cô ấy..
-Soo cười nhạo nụ cười không phải nhạo bán Hyo mà đang nhạo bán chính bản thân mình_ Ai cũng cho rằng chúng ta là kẻ hạnh phúc nhất trên đời này..thứ gì cũng không thiếu nhưng dường như chúng ta không có trái tim tồn tại.
Hyo quay sang nhìn Soo từ lời nói của cô ấy Hyo cảm nhận đựơc sự đồng cảm cho tâm hồn mình nhưng đây chính là cái cảm giác cô muốn trốn tránh nhất..
-Nếu như chúng ta không phải là con gái của Hwang thị, không phải là con gái của Jung thị. Nếu như cả hai nhà chúng ta không thù hận với nhau thì có phải chúng ta sẽ có đựơc thứ chúng ta đang cần không??
Hyo khẽ lên tiếng hỏi Soo cô đang chờ đợi một câu trả lời mà cô muốn có một đáp án dù chỉ là giả tạo cũng đựơc cô cũng không rõ bản thân mình đang chờ đợi điều gì???
-Không thể nào có!! _ Một câu trả lời dứt khoát và lạnh lùng đựơc xuất phát từ miệng Soo ánh mắt cô đang xoáy vào trái tim của Hyo_ Bởi vì..trên đời này không có hai chữ “nếu như” tồn tại ..và nó càng không tồn tại giữa cô và tôi.
Hyo mỉm cười nụ cười chua xót và hụt hẫng cô không hỏi thêm bất cứ thứ gì nữa và cũng không nói gì thêm chỉ lẳng lặng ngồi đó ngắm biển của Soo. Đối với Soo bây giờ tâm trạng cô cũng đã không ổn định từ câu hỏi của Soo dù rằng muốn trả lời theo đúng tiếng nói con tim mình nhưng… thứ đang trỗi dậy trong tim cô luôn bị chính con tim đào thải đi vì nó không đựơc phép tồn tại. Gió biển giờ đây có thể giúp cho họ không có thể giúp cho hai trái tim đó đóng chặt lại bởi giữa họ có bức tường vô hình quá lớn.
**Phòng họp tập đoàn Jung thị**
-Sắp tới công ty của chúng ta sẽ mở thêm một siêu thị!
Tae đang ngồi ở ghế đầu bàn nhìn ba người em của mình diễn thuyết về dự án sắp tới của công ty, vẻ mặt vẫn lạnh lùng khi nói đến công việc luôn là biểu cảm trên gương mặt cô..
-Soo ngồi xoay cây viết trên tay mỉm cười nhẹ nhìn Tae_ Hình như Hwang thị cũng lập kế họach giống chúng ta ..unnie em thấy unnie và Sunny bên đó giống như tâm linh tương thông vậy đó..mỗi lần unnie có kế họach mới cô ta cũng vậy !!
-Đang bàn chuyện nghiêm chỉnh em muốn ra ngoài không??_ Tae nghiêm mặt không chút gì gọi là đùa giỡn nhìn Soo cảnh cáo
Soo mỉm cười rồi im lặng tiếp tục nghe Tae nói về cái dự án của công ty vẫn ánh mắt nghiêm nghị đến lạnh người đó..
-Em sợ Hwang thị sẽ không để chúng ta khánh thành cái siêu thị này thuận lợi đâu dù có xong kinh doanh cũng chẳng đựơc yên_ Yul xếp nhẹ xấp tài liệu tham khảo trên bàn nhìn Tae lo lắng
-Muốn đánh thì chúng ta đỡ thôi, dù gì em cũng biết thế nào cũng sẽ có chuyện nhưng không biết lần này lại giở trò gì??_ Sica cười tự tin không quan tâm đến mối đe dọa của Yul vừa nói
-Sica! Ý em là nước đến đâu chúng ta sẽ chặn đến đó!! _Yul mỉm cười ngầm hiểu ý đứa em của mình
-Đựơc, chiến lược đầu tiên chúng ta sẽ giảm giá 50% để thu hút khách hàng nhân ngày khai trương!! _Tae lập tức ra quyết định ánh mắt kiên định không gì lay chuyển của mình đang nhìn ba người em
Cuộc họp chấm dứt với cùng với sự quyết định táo bạo của tổng giám đốc Tae làm cho ba người em mỉm cười khâm phục và họ lại bắt đầu một kế hoạch mới nó cũng đồng nghĩa với một cuộc chiến lại bắt đầu..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro